Triển lãm hàng không và công nghệ quốc phòng Đài Bắc (TADTE) tổ chức tháng 8/2011 hiện rõ những thế khó của Đài Loan trong ý đồ hiện đại hóa Không quân. Tại triển lãm, chỉ có một số ít các công ty hàng không quân sự tham dự như: Lockheed Martin, Northrop Grumman, Pratt & Whitney, Raytheon và Sikorsky. Các "ông lớn" ở Châu Âu gồm: Boeing, Dassault, Eurofighter, Saab, Sukhoi, Thales và nhiều doanh nghiệp khác đã không tới. Lý do giải thích cho điều này rất dễ hiểu, các tập đoàn hàng không châu Âu đều có lợi ích thương mại đáng kể ở Trung Quốc và việc tới tham dự TADTE là điều không nên. Tình hình hiện nay, Đài Loan đang rất cần những chiến đấu cơ mới. Các máy bay chủ lực trong không quân Đài Loan như F-16A/B, F-CK-1 Chingkuo, Dassault Mirage 200 và F-5E/F đều tỏ ra lỗi thời so với các chiến đấu cơ của Không quân Trung Quốc. “Các đơn vị không quân trang bị bốn biến thể chiến đấu cơ trên, là quá già và ngày càng khó khăn để duy trì. Thách thức khác gồm việc duy trì sự sống còn của căn cứ không quân, mặc dù Đài Loan đã có bước đi quan trọng tăng cường khả năng sửa chữa đường băng nhanh chóng,” ông Michael Stokes – chuyên gia về Trung Quốc nói. Trong khi đó, Trung Quốc luôn luôn coi Đài Loan là một tỉnh và muốn thu hồi hòn đảo này. Họ ưu tiên biện pháp hòa bình nhưng không loại trừ khả năng dùng vũ lực. Không quân Trung Quốc liên tục nâng cấp các phi đội với các chiến đấu cơ mới như J-10A/B. Trung Quốc có lực lượng mạnh chiến đấu cơ Sukhoi Su-27 và biến thể nội địa J-11B. Đầu năm 2011, Trung Quốc tiếp tục gây sốc với loạt hình ảnh và video thử nghiệm máy bay chiến đấu tàng hình thế hệ thứ năm J-20. Viễn cảnh "đen tối" Theo một báo cáo của Rand - Viện nghiên cứu và phát triển (Mỹ), đã vẽ ra bức tranh về cuộc tấn công giả định của Trung Quốc vào Đài Loan giai đoạn 2015-2030. Rand cho rằng tên lửa đạn đạo của Trung Quốc sẽ chôn vùi lực lượng phòng không và các căn cứ không quân Đài Loan. Căn cứ Mỹ ở Tây Thái Bình Dương sẽ chịu chung số phận như vậy, thêm vào đó là các cuộc không kích của máy bay ném bom H-6K mang tên lửa hành trình tầm xa. Trung Quốc có nhiều sân bay, nhiều không gian để che giấu các bệ phóng tên lửa – rất phức tạp nếu Mỹ và Đài Loan muốn đối phó. Lực lượng phòng không Đài Loan sẽ bị đánh bại và căn cứ Không quân Mỹ sẽ mất tác dụng. Khi đó, chiến đấu cơ Trung Quốc sẽ tạo một hành lang để các máy bay cường kích tiếp cận không phận Đài Loan ở trần bay thấp. Cuối cùng, Không quân Trung Quốc sẽ thiết lập ưu thế trên bờ biển phía Đông Đài Loan bằng cách sử dụng các máy bay chiến đấu tầm xa như J-10, J-11. Điều này sẽ ngăn chặn máy bay chỉ huy cảnh báo sớm trên không của Mỹ “nhòm ngó” eo biển Đài Loan, mở ra cánh cửa cho chiến dịch đổ bộ. Không quân Trung Quốc liên tiếp nâng sức mạnh trong khi Đài Loan vẫn "dậm chân tại chỗ". Đây là kế hoạch “cực đoan”, nhưng dù trong bất kỳ cuộc xung đột nào thì Không quân Đài Loan vẫn luôn đóng vai trò bảo vệ đáng tin cậy, cung cấp cho các nhà lãnh đạo hòn đảo này khoảng không gian “thoáng” đối phó với đòi hỏi của Bắc Kinh. Sứ mệnh này sẽ suy yếu nếu sức mạnh chiến đấu của Không quân tiếp tục mất cân bằng so với Trung Quốc. Trung Quốc nhận thức rõ ý đồ của Đài Loan nên: trong chuyến viếng thăm Mỹ đầu năm 2011, tư lệnh Quân đội Trung Quốc Trần Bỉnh Đức kêu gọi Mỹ ngừng bán vũ khí cho Đài Loan và xem xét lại Đạo luật quan hệ Đài Loan 1979, đòi hỏi Washington chỉ bán cho Đài Loan các loại vũ khí có tính chất phòng thủ. Về phía Đài Loan, từ năm 2006 họ đã đề nghị Mỹ bán 66 chiến đấu cơ F-16C/D Block 50/52 cho Không quân Đài Loan. Nhưng trước vấn đề ngoại giao với Trung Quốc, chính quyền Mỹ quanh co chối từ đề xuất của Đài Loan. Theo nguồn tin ở TATDE nói rằng, Đài Loan khó có khả năng đi tiếp trong thương vụ mua bán này. Ngoài ra, sau triển lãm thì phương tiện truyền thông đưa tin Mỹ có kế hoạch không trợ giúp nâng cấp máy bay F-16A/B đang phục vụ trong Không quân Đài Loan. Ngay lập tức, giới chức Mỹ - Đài đã phủ nhận chuyên này và nói rằng quyết định vẫn chưa được đưa ra. Nếu như thương vụ F-16C/D tiếp tục trì hoãn, nó sẽ trở thành vấn đề nóng của chính giới Mỹ trong năm 2012. Vì tập đoàn Lockheed nói rằng họ có kế hoạch ngừng sản xuất F-16C/D vào năm 2013 nếu họ không nhận được thêm hợp đồng nào nữa. Viện nghiên cứu Mỹ đưa ra đánh giá về bản hợp đồng F-16C/D cho Đài Loan, nó sẽ đem lại 8,7 tỷ USD cho Công nghiệp quốc phòng Mỹ, 768 triệu USD cho thuế liên bang và 593 triệu USD cho thuế địa phương. Trong bối cảnh này, tỉ lệ thất nghiệp ở Mỹ tăng cao và chính quyền Obama cần hết sức cân nhắc việc họ nhượng bộ Trung Quốc sẽ phải hy sinh hàng nghìn chỗ làm người dân Mỹ. Nâng cấp để tăng cường sức mạnh Trước tình trạng nhiều khả năng chính quyền Mỹ không chấp nhận hợp đồng mua F-16C/D, Đài Loan nhanh chóng tính tới phương án khác "dễ" thành công hơn. Đó là nâng cấp các loại máy bay hiện có theo tiêu chuẩn mới. Đài Loan tìm kiếm giải pháp nâng cấp 150 chiến đấu cơ F-16A/B. Những chiếc máy bay này được chuyển giao vào đầu những năm 1990. Nhân tố chính của gói nâng cấp đó là trang bị radar quét mạng pha chủ động (AESA) cho F-16A/B. Theo nguồn tin từ triển lãm TADTE, phía Đài Loan có thể đã lựa chọn được loại radar AESA cho chương trình nâng cấp F-16A/B. Bên cạnh giải pháp F-16A/B, Đài Loan còn tiến hành nâng cấp F-CK-1. Không quân Đài Loan đã ký hợp đồng với Tập đoàn phát triển công nghiệp hàng không (AIDC) để nâng cấp 71 chiếc F-CK-1 với tổng trị giá 588 triệu USD. Cuối tháng 6/2011, AIDC đã chuyển giao 6 chiếc F-CK-1 cải tiến đầu tiên cho không quân. Dự kiện, công việc này sẽ hoàn thành trong thời gian 2-3 năm. Dựa trên chương trình này, F-CK-1 sẽ được trang bị ra đa xung doppler GD-53 (biến thể nội địa của ra đa AN/APG-67), thiết bị đối phó điện tử, máy tính điều khiển bay kỹ thuật số, thiết bị gây nhiễu chủ động và kênh truyền dẫn dữ liệu. F-CK-1 nâng cấp sẽ mang được 4 tên lửa không đối không tầm trung Thiên Tiễn II (Tien Chien II). Không chỉ gặp khó với hợp đồng F-16C/D từ Mỹ, Đài Loan còn khó mua phụ tùng từ Pháp duy trì hoạt động của phi đội Mirage 2000. Ngoài ra, Đài Loan cũng sở hữu 50 chiến đấu cơ Mirage 2000-5 cũ. Các quan chức Không quân từ chối tiết lộ tình trạng máy bay, nhưng nguồn tin từ cơ sở công nghiệp quốc phòng cho biết, Đài Loan rất khó khăn để duy trì hoạt động của Mirage 2000. Nước Pháp có rất nhiều lợi ích kinh tề từ Trung Quốc, và họ còn cẩn thận hơn Mỹ trong các vấn đề nhảy cảm với Bắc Kinh. Cuối cùng là đơn vị F-5E/F già cỗi, lạc hậu khó có thể nâng cấp. Theo ông Richard Bitzinger – Chuyên gia của trường quốc tế Rajaratnam Singapore nghiên cứu chương trình biến đổi quân sự nhận xét rằng những chiếc máy bay đó phải nghỉ hưu cách đây 10 năm: “Bạn có thể làm được gì với khung thân máy bay đã 30-35 năm tuổi?”. Ông này cũng đánh giá triển vọng Không quân Đài Loan phụ thuộc vào F-16. Ông cho rằng cơ hội để Đài Loan được chấp nhận mua F-16C/D đã đi qua, nhưng gói nâng cấp F-16A/B nếu được thực hiện thì sẽ đưa nó tới tiêu chuẩn gần với biến thể F-16E/F Block 60. |
Hiển thị các bài đăng có nhãn Máy bay F-16. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Máy bay F-16. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Tư, 21 tháng 9, 2011
>> Sự sống còn của Đài Loan phụ thuộc vào Không quân
Thứ Năm, 9 tháng 6, 2011
>> Ấn Độ và Pakistan chạy đua vũ trang trên không
Các chuyên gia quân sự cho rằng, kế hoạch hiện đại hoá Không quân của Ấn Độ và các chương trình phát triển vũ trang của Pakistan có thể làm cho Nam Á nóng lên từng ngày. Mới đây, Ấn Độ cũng đã mua 82 máy bay chiến đấu Sukhoi-30MKI của Nga, hệ thống cảnh báo sớm máy bay A-50/Phalcon của Israel, hàng chục máy bay vận tải C-130J Super Hercules và máy bay tuần tra biển tầm xa P8I của Mỹ. Dự kiến, Không quân Ấn Độ sẽ thay các máy bay tiêm kích cũ do Liên Xô và Pháp sản xuất bằng các máy bay tiêm kích hiện đại. Kế hoạch này cũng tương tự như kế hoạch của Pakistan - loại khỏi biên chế các máy bay tiêm kích cũ của Trung Quốc, được chế tạo trên cơ sở thiết kế của Liên Xô trước đây. Máy bay chiến đấu Su-30MKI Ấn Độ mua của Nga Trước những động thái này của Ấn Độ, Pakistan tuyên bố sắp tới sẽ sở hữu thêm 50 máy tiêm kích JF-17 Thunder. Việc sản xuất các máy bay này được tiến hành bởi một công ty liên doanh giữa Pakistan và Trung Quốc, có trụ sở cách Islamabad 50km. Theo một nguồn tin thân cận, JF-17 mới sẽ được trang bị các thiết bị hàng không do Italy sản xuất. Nếu so sánh về chất lượng, các thiết bị hàng không của Italy có những ưu điểm vượt trội các thiết bị tương tự của Trung Quốc, được lắp đặt trên 30 máy bay đầu tiên được trang bị trong thành phần Không quân Pakistan. Chiếc tiêm kích đầu tiên đã được sản xuất vào tháng 11/2010. Đến năm 2015, Pakistan có thể sở hữu từ 250 đến 300 chiếc máy bay tiêm kích loại này. Ngoài ra, Pakistan đang sở hữu các máy bay tiêm kích F-16 do Mỹ sản xuất, trong đó có 18 biến thể cải tiến Block 52. Việc cung cấp mới được 2 bên hoàn tất vào tháng 2/2011 qua. Đến nay, Pakistan đã tiến hành hiện đại hoá 26 chiếc F-16 biến thể cũ. Máy bay F-16 của Không quân Pakistan Bộ trưởng Quốc phòng Pakistan Ahmed Mukhtar cho biết, trên nguyên tắc, Trung Quốc đã nhất trí cung cấp cho Không quân Pakistan các máy bay tiêm kích J10 – máy bay tiêm kích nòng cốt của Không quân Trung Quốc. Theo dự kiến ban đầu, Pakistan muốn mua 36 chiếc tiêm kích J10, nhưng hợp đồng trong thương vụ này còn phải phụ thuộc vào phía Bắc Kinh. Bắc Kinh đang quan ngại nếu cung cấp các công nghệ quân sự tiên tiến cho Pakistan có thể sẽ ảnh hưởng đến quan hệ thương mại với phương Tây. Đánh giá của các chuyên gia Cựu nhân viên khoa học thuộc Viện nghiên cứu các vấn đề hoà bình quốc tế Stockholm (SIPRI), ông Siemon Wezeman nói rằng, Ấn Độ muốn trở thành một cường quốc khu vực. Tham vọng này được biểu hiện rõ nhất trong việc Ấn Độ tích cực tăng cường tiềm lực quân sự nước mình. Trong khi đó, Pakistan đang tìm mọi cách duy trì thế cân bằng có thể với người hàng xóm vốn có nhiều xích mích này. Ông Siemon Wezeman cho biết thêm, Trung Quốc và Pakistan là mối đe doạ tiềm tàng đối với Ấn Độ. Chính vì vậy, Ấn Độ đã sẵn sàng làm tất cả để tăng cường khả năng quân sự của mình. Đoàn quan chức quân sự Pakistan thăm Trung Quốc? Các nhà phân tích quân sự và cựu ngoại giao cho rằng, việc Pakistan tăng cường sức mạnh cho không quân là đòn “đáp trả” trực tiếp trước kế hoạch của Ấn Độ trong việc mua 126 máy bay chiến đấu hiện đại từ phương Tây . Theo quan điểm của các nhà phân tích Ấn Độ, việc Mỹ bán các biến thể mới nhất của F-16 cho Pakistan đã trở thành lí do quan trọng khiến cho các máy bay tiêm kích F/A-18E/F và F-16IN của Mỹ không trúng thầu trong thương vụ MMRCA (Ấn Độ) . Với sự tương quan lực lượng như vậy, nhiều chuyên gia cho rằng trong thời gian tới, cuộc chạy đua vũ trang trên không giữa Ấn Độ và Pakistan sẽ còn quyết liệt hơn, nhất là trong bối cảnh hai nước vẫn bất đồng trong nhiều vấn đề như tranh chấp chủ quyền tại khu vực Kashmir, một số nhóm phiến quân chống Ấn Độ ấn náu tại Pakistan và hàng loạt các vấn đề khác. [BDV news] |
Thứ Hai, 9 tháng 5, 2011
>> Radar Rau muống Việt Nam (RV-01/Vostock-E)
Radar Rau muống Việt Nam (RV-01/Vostock-E) được Văn phòng Agat/KB Radar (CH Belarus) thiết kế và đã được Việt Nam nghiên cứu cải tiến một số tính năng, nhằm phát hiện các mục tiêu bay, tự động bám và phân loại mục tiêu cũng như truyền dữ liệu tới các hệ thống kiểm soát và chỉ huy tích hợp. Sau khi hoàn thành thủ nghiệm 1 hệ thống, hiện Quân chủng Phòng không - Không quân đang tiến hành trang bị đại trà cho các đơn vị radar cảnh giới.
Đặc tính tiên tiến: - Cảnh giới tầm xa với độ chính xác cao, đặc biệt là có thể phát hiện rất hiệu quả các mục tiêu bay cỡ nhỏ và mục tiêu bay có tính năng tàng hình. - Có khả năng cơ động đặc biệt theo kiểu "bắn và chạy" nhờ thời gian triển khai và thu hồi cực nhanh, không quá 6 phút với kíp chiến đấu chỉ gồm 2 người. - Tăng khả năng kháng nhiễu và độ tin cậy - Tác chiến hoàn toàn tự động, bao gồm phát hiện và bám các mục tiêu bay - Hệ thống thu thập và xử lý tín hiệu số tiên tiến và hiệu quả cao - Radar có khả năng sống sót cao nhờ khả năng đối phó tốt đối với các loại tên lửa chống radar. Một hệ thống radar bao gồm: - Xe mang antenna cùng thiết bị - Trạm điều khiển tự động từ xa - Máy phát điện diesel Toàn bộ hệ thống gồm radar, trạm điều khiển và máy phát điện có thể được đặt trên khung gầm của 1 hoặc 2 xe vận tải việt dã 6x6. Trạm điều khiển tự động có thể triển khai cách xe antenna và thiết bị tới 500m. Để bảo vệ radar khỏi các tên lửa tầm nhiệt, máy phát điện có thể đặt cách radar tới 50m. Theo nhà thiết kế, Rau muống Việt Nam – 01 (bản nguyên mẫu, chưa được Việt Nam cải tiến) có khả năng phát hiện máy bay tàng hình F-117A Nighthawk bay ở độ cao 10.000m từ cự ly 72km trong môi trường nhiễu mạnh và máy bay chiến đấu từ khoảng cách 350km nếu không bị nhiễu. Vì là radar mạng chủ động, nên nó có thể hoạt động trong điều kiện tốc độ gió lên tới 35m/s. Radar có khả năng bám cùng lúc không dưới 120 mục tiêu bay khác nhau. Một hệ thống bản đồ số cho phép radar hoạt động thuận tiện, hiển thị các tham số về mục tiêu. Rau muống Việt Nam có thể dễ dàng được tích hợp với các hệ thống thông tin tình báo chỉ huy C3I (C4I) nhờ hệ thống truyền dữ liệu số. Thông số kỹ thuật (bản nguyên mẫu, chưa được Việt Nam cải tiến): Tầm trinh sát: 360km Cự ly phát hiện mục tiêu hoạt động tại độ cao 10.000m với xác suất hoang báo là 0,9 cho mỗi vòng quét trong môi trường có nhiễu (tương ứng công suất nhiễu tại an-ten phát nguồn nhiễu là 200W/MHz và cự ly từ đài tới nguồn nhiễu là 200km): - Máy bay B-52: từ khoảng cách 255km - Máy bay F-16: từ khoảng cách 133km - Máy bay tàng hình F-117A: từ khoảng cách 72km. Bám sát đủ tham số cùng lúc: 120 mục tiêu Nhận dạng mục tiêu: 5 loại. |
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)
Chuyên mục Quân Sự
Hải quân Trung Quốc
(263)
Hải quân Mỹ
(174)
Hải quân Việt Nam
(171)
Hải quân Nga
(113)
Không quân Mỹ
(94)
Phân tích quân sự
(91)
Không quân Nga
(83)
Hải quân Ấn Độ
(54)
Không quân Trung Quốc
(53)
Xung đột biển Đông
(50)
Không quân Việt Nam
(44)
tàu ngầm
(42)
Hải quân Nhật
(33)
Không quân Ấn Độ
(16)
Tàu ngầm hạt nhân
(15)
Hải quân Singapore
(12)
Xung đột Iran - Israel
(12)
Không quân Đài Loan
(9)
Siêu tên lửa
(8)
Quy tắc ứng xử ở Biển Đông
(7)
Tranh chấp biển Đông
(7)
Xung đột Trung - Mỹ
(4)
Xung đột Việt-Trung
(2)