Tin Quân Sự - Blog tin tức Quân sự Việt Nam: 23 tháng 9 2012

Paracel Islands & Spratly Islands Belong to Viet Nam !

Quần Đảo Hoàng Sa - Quần Đảo Trường Sa Thuộc Về Việt Nam !

Thứ Năm, 27 tháng 9, 2012

>> Trung Quốc vượt Nga trong công nghệ đóng tàu sân bay ?

Nhìn vào tiến độ hoàn thành công việc, dường như Trung Quốc đã vượt Nga và khả năng đóng tàu sân bay. Tuy nhiên, một số chuyên gia Nga không lo lắng vì điều này.

>> "Siêu tàu sân bay" Ford của Mỹ là để dành cho Trung Quốc


Tàu Sân Bay Kuznetsov - Nga - http://nghiadx.blogspot.com
Tàu Sân Bay Kuznetsov - Nga

Hôm chủ nhật 23/9/2012 tại cảng Đại Liên, các thuỷ thủ Trung Quốc đã kéo quốc kỳ trên chiến hạm Liêu Ninh, tàu sân bay đầu tiên trong lịch sử của Hải quân Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc. Tàu sân bay này được đóng trên cơ sở tàu tuần dương mang máy bay hạng nặng Varyag của Liên Xô.

Cũng hôm đó, tàu sân bay Vikramaditya (Đô đốc Gorshkov cũ) quay về đến nhà máy Sevmash ở Severodvinsk để sửa chữa sau khi các cuộc chạy thử bị gián đoạn. Nga đã mất 7 năm để cải tiến nâng cấp tàu này cho Hải quân Ấn Độ nhưng đến nay vẫn chưa đâu vào đâu.

Hai con tàu này đều từng được khởi đóng tại Nhà máy đóng tàu Biển Đen, Nikolaev, Ukraine, theo cùng một dự án 1143 cách nhau 6 năm và sau đó đã được cải tiến nâng cấp, Gorshkov ở Sevmas, còn Varyag ở Dalian Shipyard, Trung Quốc.

Nhìn vào sự kiện biên chế của Liêu Ninh và Vikramaditya trở về nhà máy với đầy trục trặc, có thể được coi là cơ sở để so sánh trình độ đóng tàu của Nga và Trung Quốc? Tuy nhiên, các chuyên gia và các nhà đóng tàu không tin là Nga đã hoàn toàn thua Trung Quốc trong trận đấu công nghệ.

Một trong những người đã tham gia tạo nên dự án 1143, kỹ sư đóng tàu Valery Babich, sinh sống ở Ukraine, nói với Izvestia, so sánh Vikramaditiya và Liêu Ninh là việc so sánh không được đúng đắn lắm, vì đây là các con tàu có cấp độ khác nhau.

Ông này nói: “Vikramaditya là tàu chiến thật sự và việc khắc phục những trục trặc được phát hiện trong những thử nghiệm gần đây cần nhiều nhất một tháng rưỡi. Còn tàu sân bay Trung Quốc không hơn một bệ luyện tập để thử nghiệm cất-hạ cánh máy bay. Con tàu này không có nhóm không quân của riêng mình”.

Tuy nhiên, Valery Babich thừa nhận, trong khi các nhà đóng tàu Nga mới chuẩn bị đóng tàu sân bay, người Trung Quốc đã tiến hẳn vào giai đoạn bắt đầu đóng những con tàu như vậy.

Ông Babich nhận định: “Chương trình vũ khí quốc gia cho 8 năm tới không có lời nào nói đến tàu sân bay. Còn người Trung Quốc có cả một chương trình đóng mới ít nhất bốn con tàu như vậy”.

Về phần mình, người đứng đầu Uỷ ban Duma Quốc gia về Quốc phòng, nguyên Tư lệnh Hạm đội Biển Đen, Đô đốc Vladimir Komoyedov cho rằng, những gì tích luỹ được về làm chủ công nghệ do nâng cấp Vikramaditiya có thể bị mất đi trước năm 2020.


Tàu Sân Bay Liêu Ninh- http://nghiadx.blogspot.com
Tàu Sân Bay Liêu Ninh - Trung Quốc

Ông này nhấn mạnh: “Chúng ta không đóng tàu sân bay nào cả. Mọi việc chỉ dừng lại ở tuyên bố, trong khi thời hạn bắt đầu lại được nêu ra rất khác nhau, từ năm 2015 đến 2030, mà cho đến lúc đó thì những người đã cải tiến Vikramaditiya có thể sẽ không còn ở Sevmash nữa”.

Chậm đóng nhưng nhanh đưa vào sử dụng?

Trung Quốc đã mua tàu khu trục Varyag chưa được đóng xong ở Ukraine năm 1998 với giá 280 triệu USD.

Từ năm 2005, nó được đóng tiếp trên đà của Dalian Shipyard thuộc tập đoàn đóng tàu nhà nước Trung Quốc China Shipbuilding Industry Corporation (CSIC). Các thử nghiệm chạy tàu của nhà máy đã được bắt đầu ngày 10/8/2011.

Chuyên viên Trung tâm phân tích chiến lược và công nghệ Vasily Kashin cho biết,: “Theo những đánh giá khác nhau, tàu sân bay tiêu tốn của Trung Quốc số tiền tương đương với giá người Ấn Độ chi cho Vikramaditiya, hơn 2 tỷ USD”.

Ngoài ra, theo ông này, Trung Quốc chỉ mới bắt đầu tự huấn luyện phi công hạm. Để làm việc này đã xây dựng một thiết bị luyện tập giống như bộ tập luyện NITKA của Ukraine.
Tạm thời, Trung Quốc cũng chưa có sẵn máy bay cất hạ cánh trên hạm. Máy bay tiêm kích J-15 (sao chép nguyên mẫu Su-33) của Liên Xô và biến thể hạm của máy bay huấn luyện, chiến đấu JL-9 đang trong giai đoạn thử nghiệm.

Còn ở Nga, ngoài Su-33 đã qua thử thách đang sản xuất phương án hạm của tiêm kích nổi tiếng MiG-29 là MiG-29K. Đại diện chính thức của tập đoàn đóng tàu thống nhất USC Aleksei Kravchenko cho biết, là nhóm không quân của Vikramaditiya trang bị MiG-29K đã thử nghiệm thành công.

Ông Kravchenko cho biết: “Trong thời gian chạy thử, tàu sân bay Ấn Độ đã thực hiện 117 chuyến bay trong những thời gian khác nhau, trong những điều kiện thời tiết khác nhau, với tải trọng khác nhau, với các cấp sóng biển khác nhau. Tất cả các chuyến bay đều kết thúc thành công”.

Theo ông Kravchenko, công việc với Vikramaditiya cho thấy ở Nga giữ được trường phái kỹ sư, tích luỹ được tiềm năng công nghệ đóng tàu sân bay, nhưng thiếu quyết định chính trị về vấn đề này.

Đại diện của tập đoàn đóng tàu thống nhất USC than phiền: “Bộ Quốc phòng cho đến nay vẫn chưa đưa ra được câu trả lời là bao giờ, giá bao nhiêu và những tàu sân bay nào sẽ cần được đóng bao nhiêu chiếc”.

Còn ở Trung Quốc thì chương trình nhiều tỷ đóng tàu sân bay có quy chế dự án trọng điểm quốc gia, về phương diện hành chính ngang bằng với chương trình du hành vũ trụ có người điều khiển.

Như Izvestia từng đưa tin, việc thử tàu sân bay Vikramaditiya đã bị gián đoạn vì đã phát hiện hư hỏng trong lớp cách nhiệt ceramic (gốm) ở ba trong tám nồi hơi của hệ thống động lực của con tàu. Theo Tổng Giám đốc Sevmash Andrew Dyachkov, việc sửa chữa sẽ kéo dài đến tháng 5/2013.

>> Khám phá 3 loại chiến đấu cơ chủ lực của Nhật Bản

Lực lượng Phòng vệ trên không Nhật Bản (JASDF) được trang bị hơn 400 chiến đấu cơ gồm ba loại máy bay chủ lực Mitsubishi F-2, F-15J và F-4EJ.

>> Tiềm lực quân đội Nhật Bản
>> Tiêm kích Việt Nam có thêm "kiếm" mới


http://nghiadx.blogspot.com
Tiêm kích đa năng Mitsubishi F-2 có ngoại hình tương tự F-16.

Lực lượng Phòng vệ trên không Nhật Bản (JASDF) được trang bị hơn 400 chiến đấu cơ gồm ba loại máy bay chủ lực Mitsubishi F-2, F-15J và F-4EJ.

Tiêm kích F-2 – “Hội tụ tinh hoa”

Tiêm kích F-2 là chiến đấu cơ mới nhất thuộc Lực lượng Phòng vệ trên không Nhật Bản (JASDF). Có thể nói, thiết kế F-2 “hội tụ mọi tinh hoa” của nền công nghiệp Nhật Bản. Để chế tạo, Nhật Bản huy động tới 3 tập đoàn công nghiệp lớn phối hợp sản xuất.

Chương trình phát triển F-2 bắt đầu từ cuối những năm 1980 nhằm thay thế chiến đấu cơ F-1 lỗi thời. Năm 1987, JASDF quyết định lựa chọn biến thể F-16C (Mỹ) làm nền tảng phát triển máy bay mới.

Năm 1988, Tập đoàn Mitsubishi được chọn làm nhà thầu chính cho chương trình. Các Tập đoàn Kawasaki và Fuji tham gia với tư cách nhà thầu phụ sản xuất các bộ phận trên máy bay. Ngoài ra, chương trình phát triển F-2 còn có sự hợp tác từ Mỹ. Tập đoàn Lockheed Martin – “cha đẻ” F-16 giúp chế tạo một số thành phần máy bay, chuyển giao công nghệ sản xuất cho nhà thầu Nhật Bản.

Năm 1997, việc thử nghiệm tiêm kích đa năng F-2 hoàn tất. Hiện nay, JASDF duy trì hoạt động 94 chiếc F-2, giá mỗi chiếc khá đắt 127 triệu USD. F-2 có ngoại hình tương tự F-16 với đặc điểm cánh tam giác, cửa hút gió làm mát động cơ đặt ở dưới thân máy bay. Về kích cỡ, F-2 có diện tích cánh lớn hơn 25% F-16, cửa hút gió và cánh đuôi đều lớn hơn. Một số bộ phận máy bay làm bằng vật liệu composite giúp làm giảm khối lượng tổng thể.

Buồng lái F-2 thiết kế với tiêu chuẩn hiện đại như trang bị ba màn hình tinh thể lỏng đa năng hiển thị tình trạng máy bay, vũ khí, thông số kỹ thuật bay. Máy bay tích hợp nhiều thiết bị điện tử hiện đại: radar mạng pha điện tử quét chủ động J/APG-1, hệ thống đối phó điện tử, hệ thống liên lạc…

Về hỏa lực, F-2 bố trí một pháo ba nòng cỡ 20mm M61A1 trong thân dùng cho không chiến tầm cực gần. Trên thân và cánh máy bay có 13 mấu treo mang 8 tấn vũ khí gồm: tên lửa đối không tầm ngắn AIM-9L (hoặc AAM-3 của Nhật), đối không tầm trung AIM-7F/M (hoặc AAM-4 của Nhật), tên lửa không đối hạm Type 80 (tầm bắn 50km) hoặc Type 93 (tầm bắn 170km), bom có điều khiển.

F-2 trang bị một động cơ tuốc bin phản lực cánh quạt đẩy F110-GE-129 cho phép đạt tốc độ Mach 2, tầm bay gần 1.000km, trần bay 18.000m.

Đại bàng F-15J

F-15J là biến thể xuất khẩu cho Nhật Bản của tiêm kích đánh chặn trong mọi điều kiện thời tiết F-15C/D. Trong biên chế JASDF có khoảng 200 chiếc F-15J và F-15DJ (biến thể huấn luyện hai chỗ ngồi) hoạt động.

Trong 200 chiếc, ban đầu có một số F-15J được Tập đoàn McDonnell Douglas sản xuất. Sau đó, Mỹ bán giấy phép và chuyển giao công nghệ sản xuất cho Tập đoàn Mitsubishi lắp ráp F-15J/DJ tại Nhật Bản.

Những chiếc F-15J/DJ có ngoại hình giống hệt F-15C/D, máy bay trang bị các hệ thống điện tử hiện đại do Mỹ sản xuất.

Cụ thể, tiêm kích F-15J lắp radar điều khiển hỏa lực AN/APG-63(V)1 cho phép theo dõi đồng thời 14 mục tiêu và dẫn tên lửa tấn công 6 mục tiêu cùng lúc, hệ thống đối phó điện tử AN/ALQ-135, hệ thống liên lạc hiện đại.

Trong một số đợt nâng cấp tại Nhật sau này, F-15J trang bị các hệ thống radar cảnh báo sớm chống tên lửa do Nhật sản xuất.


Tin Quân Sự - http://nghiadx.blogspot.com
"Đại bàng" F-15J tung cánh.

Máy bay thiết kế một pháo 6 nòng cỡ 20mm M61 ở trong thân và 11 mấu treo trên thân và cánh mang hơn 7 tấn vũ khí gồm: tên lửa đối không tầm ngắn AIM-9/AAM-3, tầm trung AIM-7/AAM-4, bom không điều khiển Mk82, bom chùm CBU-87. F-15J không có khả năng mang vũ khí đối đất chính xác cao.

F-15J/DJ lắp hai động cơ tuốc bin phản lực cánh quạt đẩy Pratt & Whitney F-100-100 hoặc F-100-220 cho phép đạt tốc độ tối đa 2.660km/h, trần bay 20.000m.

"Con ma" F-4EJ

Ngoài hai loại máy bay hiện đại F-2 và F-15J, JASDF còn duy trì 117 chiếc tiêm kích F-4EJ thế hệ cũ. Số máy bay này Nhật Bản mua của Mỹ từ năm 1968. Tương tự F-15J, phía Mỹ cũng bán giấy phép và chuyển giao công nghệ sản xuất cho Tập đoàn Mitsubishi chế tạo F-4EJ trong nước.

F-4EJ có khả năng thực hiện nhiều nhiệm vụ: đánh chặn tiêu diệt tất cả mục tiêu trên không, hộ tống máy bay ném bom, tấn công mục tiêu mặt đất, áp chế hệ thống phòng không đối phương (tiêu diệt trạm radar hệ thống tên lửa đối không quân địch).

Thiết kế từ những năm 1960 nên về hệ thống điện tử của F-4EJ có phần lạc hậu hơn các máy bay F-2 và F-15J. Máy bay trang bị radar đa chế độ AN/APG-66J có tầm phát hiện mục tiêu ngắn, 55km. Nhưng về mặt hỏa lực, F-4EJ có khả năng mang vũ khí không thua kém F-2 và thậm chí nhỉnh hơn F-15J, có thể công kích mục tiêu mặt đất bằng vũ khí chính xác cao.

Tin Quân Sự - http://nghiadx.blogspot.com
Tiêm kích - bom F-4EJ Phantom (con ma).

F-4EJ mang được 8,4 tấn vũ khí trên 9 giá treo gồm các loại: tên lửa không đối không tầm ngắn AIM-9/AAM-3, tầm trung AIM-7; tên lửa không đối đất có điều khiển AGM-65 Maverick, tên lửa chống radar AGM-88; bom có điều khiển GBU-10/12/15, bom chùm CBU-87, bom thông thường khác.

F-4EJ trang bị hai động cơ tuốc bin phản lực J79-GE-17A cho phép đạt tốc độ tối đa 2.370km/h, tầm bay 2.600km, trần bay 18.300m. Trước tình hình quốc tế và khu vực ngày càng phức tạp, Nhật Bản đang cố gắng tăng cường phi đội máy bay chiến đấu thế hệ mới.

Tháng 8/2012, Nhật Bản ký hợp đồng với Tập đoàn Lockheed Martin mua 4 tiêm kích F-35A với tổng trị giá khoảng 750 triệu USD. Tương lai, số lượng này có thể tăng thêm, hoặc Nhật Bản sẽ mua giấy phép sản xuất trong nước.

Ngoài ra, Tập đoàn Mitsubishi thực hiện chương trình phát triển tiêm kích thế hệ thứ 5 ATD-X Shinshin đầy tham vọng. Dự kiến, mẫu thử ATD-X sẽ cất cánh lần đầu năm 2014.

Chủ Nhật, 23 tháng 9, 2012

>> Xu hướng phát triển hải quân thế giới (Phần 2)

Các xu hướng phát triển hải quân trên thế giới: tàu đổ bộ và vũ khí hạm tàu.

>> Hải quân Nga và giấc mộng tung hoành đại dương
>> Đối thủ đáng gờm của Hải quân Trung Quốc


Tin Quân Sự - http://nghiadx.blogspot.com
Tên lửa Harpoon

Tàu đổ bộ

Trong 20 năm gần đây, ở các nước châu Âu có sự gia tăng đáng kể số lượng tàu đổ bộ.

Anh đã đóng 1 tàu đổ bộ vạn năng HMS Ocean, 2 tàu đốc đổ bộ chở trực thăng lớp Albion và 4 tàu đốc vận tải-đổ bộ lớp Bay.

Italia đã đóng nốt loạt tàu đốc đổ bộ chở trực thăng lớp San Giorgio (đến 3 chiếc) vốn bắt đầu được đóng 1980, ngoài ra còn tàu sân bay hạng nhẹ Cavour mà về thực chất là tàu đổ bộ vạn năng.

Còn Tây Ban Nha thì đã đóng các tàu đổ bộ vạn năng lớp Juan Carlos và 2 tàu đốc đổ bộ chở trực thăng lớp Galicia để thay thế các tàu đổ bộ cũ lạc hậu của Mỹ.

Hà Lan, quốc gia trong thời chiến tranh lạnh không hề có các tàu đổ bộ thì trong những năm 2000 đã mua sắm 2 tàu đốc đổ bộ chở trực thăng Rotterdam và Johan de Witt.

Pháp hiện có 2 tàu đổ bộ vạn năng lớp Mistral và dự kiến sẽ đóng thêm 1 chiếc nữa.

Dự đoán, Đức sẽ đóng 2-3 tàu đốc đổ bộ chở trực thăng hoặc tàu đổ bộ vạn năng cho hải quân của họ.

Nếu như vào đầu thập niên 1990, cứ hơn 13 tàu hộ tống (tàu tuần dương, tàu khu trục, frigate) mới có 1 tàu đổ bộ cỡ lớn, thì này chỉ là hơn 5 tàu khu trục và frigate một chút.

Các tàu đổ bộ lớn của châu Âu có vũ khí cực yếu, thuần túy có tính tượng trưng và cũng có khả năng bảo vệ kết cấu tượng trưng như vậy.

>> Xu hướng phát triển hải quân thế giới (Phần 1)

Kết hợp với việc giảm số lượng tàu hộ tống, điều đó có nghĩa là người ta dự định sử dụng các tàu đổ bộ không phải trong các chiến dịch quân sự truyền thống mà là trong các chiến dịch cảnh sát-kiến tạo hòa bình, khi mà người ta trù tính là không hề có sự kháng cự thực sự nào của đối phương. Trong trường hợp đó, các tàu đổ bộ không phải đóng vai trò như các tàu “xung kích” mà là các căn cứ nổi (trong đó có căn cứ nổi để nghỉ ngơi) cho các lực lượng mặt đất và các sở chỉ huy tiềm năng cho toàn bộ chiến dịch kiến tạo hòa bình.

Dẫu sao, người ta cũng trù tính lực lượng bảo vệ với một số lượng nhỏ các tàu frigate có thiên hướng phòng không. Đan Mạch đã đưa khái niệm này đến mức hoàn thiện mà minh chứng là tàu HDMS Absalon, một loại tàu lai frigate và tàu đổ bộ.

Sự phát triển của lớp tàu đổ bộ ở Mỹ đi theo khái niệm “xung kích” truyền thống hơn. Tuy nhiên, ranh giới giữa các tàu sân bay và tàu đổ bộ vạn năng đang trở nên mờ nhạt, nhất là trong bối cảnh sự phát triển của máy bay không người lái trên hạm. Các tàu đó rõ ràng là sẽ được bổ trợ bằng các tàu đổ bộ cao tốc dạng hai thân (các tàu này sẽ thay thế cho các tàu đổ bộ tăng trước đây).

Các quốc gia châu Á tất nhiên cũng sẽ đi theo xu hướng này. Các tàu đổ bộ cỡ lớn đang được đóng ở Trung Quốc (4 tàu đốc đổ bộ chở trực thăng lớp 071), Nhật Bản (3 tàu đốc vận tải đổ bộ lớp Osumi) và Hàn Quốc (4 tàu đốc đổ bộ chở trực thăng lớp Dokdo). Ấn Độ cũng đã mua từ Mỹ đốc đổ bộ chở trực thăng đầu tiên và hiện là duy nhất của họ.

Vũ khí hạm tàu

Các dạng hệ thống vũ khí hải quân khá khác thường đang xuất hiện ở các nước châu Á. Ví dụ, tên lửa chiến dịch-chiến thuật Dhanush của Ấn Độ vốn là biến thể của tên lửa đường đạn Prithvi II, là tên lửa đường đạn duy nhất trên thế giới phóng từ tàu nổi, hơn nữa lại chỉ là tàu tuần tra. Hoàn toàn có khả năng Ấn Độ sẽ triển khai tên lửa đường đạn có tầm bắn khác nhau (từ tên lửa chiến thuật cho đến tên lửa tầm trung) trên cả các tàu ngầm lẫn tàu mặt nước.

Tên lửa hành trình, như đã nói ở trên, đang là “chủ lưu”. Các tên lửa chống hạm dưới âm truyền thống sẽ ngày càng bị thay thế bởi các tên lửa siêu âm và sau đó là siêu vượt âm, chính các tên lửa này sẽ trở thành khó khăn chủ yếu đối với hệ thống phòng không hạm tàu.

Cũng giống như trường hợp với phòng không mặt đất, một trong những phương án giải quyết nhiệm vụ này có thể là phát triển vũ khí laser.

Do tính không thể thay thế của tàu ngầm, nên cũng không có gì thay thế được ngư lôi, kể cả với tư cách vũ khí chống ngầm, các xu hướng phát triển chính của ngư lôi vẫn sẽ là tăng tốc độ và nâng cao uy lực chiến đấu của đầu đạn.

Pháo sẽ vẫn được duy trì trên tàu chiến với tư cách vũ khí phòng vệ. Nhưng cũng không thể loại trừ khả năng, trong bối cảnh tiếp tục tăng tầm bắn, pháo sẽ lại trở thành vũ khí chủ lực trong hải chiến trong trường hợp tên lửa hành trình phóng từ hạm tàu dùng để tấn công mục tiêu mặt đất sẽ ngày càng đẩy tên lửa chống hạm khỏi trang bị của tàu chiến.

Ngoài ra, ta cũng không được phủ nhận khả năng pháo tàu lại được tăng cỡ nòng. Khi đó, đạn pháo (có thể là có điều khiển) sẽ là vũ khí thay thế rẻ hơn, nhưng rất hiệu quả cho tên lửa chống hạm, mà lại khó bị phòng không đối phương chặn đánh (nếu như không chế tạo vũ khí laser).
Liên quan các hệ thống không người lái thì chúng hiện đã được sử dụng làm phương tiện quét lôi và hiển nhiên là sẽ được hoàn thiện.

Một xu hướng phát triển khác của chúng là phát triển các tàu ngầm tự hoạt để tác chiến chống tàu ngầm. Các phương tiện như thế có khả năng hoạt động nhiều tháng trời và sẽ trở thành phương tiện chống ngầm thực sự hiệu quả trong lịch sử. Tuy nhiên, ở đây, cần giải quyết vấn đề nhận dạng tin cậy tàu ngầm vốn là một vấn đề cực kỳ phức tạp. 


(VietnamDefence)

Copyright 2012 Tin Tức Quân Sự - Blog tin tức Quân Sự Việt Nam
 
Lên đầu trang
Xuống cuối trang