Tin Quân Sự - Blog tin tức Quân sự Việt Nam: 28 tháng 8 2011

Paracel Islands & Spratly Islands Belong to Viet Nam !

Quần Đảo Hoàng Sa - Quần Đảo Trường Sa Thuộc Về Việt Nam !

Thứ Sáu, 2 tháng 9, 2011

>> Nga giúp phát triển J-20 để kiểm soát sức mạnh của TQ?


Nga giúp phát triển J-20 để kiểm soát sức mạnh của TQ?

Các chuyên gia phân tích nói rằng, sự tương đồng giữa máy bay tàng hình thế hệ 5 J-20 của Trung Quốc và máy bay tàng hình Mikoyan 1.44 mà Nga dự định chế tạo cho thấy nhiều khả năng Nga đã lặng lẽ giúp Trung Quốc trong lĩnh vực không quân để cạnh tranh với các cường quốc khác.

Máy bay tàng hình của Trung Quốc thực hiện chuyến bay thử đầu tiên vào tháng 1/2011, ngay trước chuyến thăm Trung Quốc của Bộ trưởng quốc phòng Mỹ.

Một nguồn tin cấp cao gần gũi với Bộ quốc phòng Nga cho biết sự giống nhau của 2 loại máy bay này cho thấy công nghệ chế tạo máy bay tàng hình Mikoyan đã được sang tay cho các nhà thiết kế quốc phòng của Trung Quốc.

Quan chức này nói rằng “Dường như họ (người Trung Quốc) đã tiếp cận được…các tài liệu liên quan đến Mykoyan" – Loại máy bay Bộ quốc phòng Nga đã từ chối đặt hàng với nhà thiết kế.

Nguồn tin này không chắc chắn là việc chuyển giao công nghệ đó có theo con đường hợp pháp hay không.


http://nghiadx.blogspot.com
Chiến đấu cơ tàng hình J-20 của Trung Quốc.


http://nghiadx.blogspot.com
Dự án chiến đấu cơ thế hệ thứ 5 MiG-1.44 của Mikoyan.


Bộ quốc phòng Trung Quốc đã từ chối không bình luận về tin này. Tổng công ty của Nga United Aircraft (UAC), cơ quan giám sát sản xuất của máy bay phản lực Mikoyan, phủ nhận bất kỳ chuyển giao công nghệ hay thiết kế nào cho Trung Quốc.

Còn các nhà phân tích thì cho rằng sự giúp đỡ của Nga với Trung Quốc có thể để giúp Nga kiểm soát được khả năng quốc phòng trong sức mạnh quân sự đang gia tăng của nước láng giềng phía đông biên giới.

Cho đến nay chỉ có Mỹ là nước duy nhất có máy bay tiêm kích thế hệ 5 đang hoạt động. Nga đang cố gắng đưa vào sản xuất hàng loạt máy bay tàng hình nguyên mẫu của mình trong 5 - 6 năm tới.

Việc Trung Quốc chế tạo được máy bay tàng hình như vậy sẽ đưa đất nước họ gia nhập một nhóm ưu tú các cường quốc quân sự trên thế giới, mặc dù các nhà phân tích nói sẽ mất nhiều năm để hoàn thiện chiếc máy bay.

Nguồn tin cho biết các quan chức của Trung Quốc đã được mời đến thăm quan chiếc máy bay khi nó được đem ra triển lãm lần đầu tiên trong giai đoạn đầu khi Nga muốn chế tạo máy bay tàng hình để cạnh tranh với máy bay F-22 của Mỹ.

Kết cục, đối thủ là nhà thiết kế Sukhoi đã giành được hợp đồng thiết kế máy bay tàng hình cho Nga và Mikoyan 1.44 do công nghệ tránh radar không được như máy bay F-22 của Mỹ nên đã bị loại.

Quan hệ gữa Nga và Trung Quốc khá thân thiện. Tuy nhiên xét về mặt chi phí quân sự Nga còn kém xa Trung Quốc và Nga đang đẩy mạnh việc xây dựng khả năng phòng thủ ở khu vực Viễn Đông nhằm bảo vệ khu vực giàu tài nguyên là Siberia.

Đã có một thời Trung Quốc là bạn hàng lớn của Nga với các hợp đồng lớn mua xe tăng, trực thăng và máy bay chiến đấu. Hiện Trung Quốc bắt đầu sản xuất được trang thiết bị cho mình và giảm mua hàng của Nga. Nhưng hai bên vẫn duy trì quan hệ quốc phòng.

Năm 2010, đại sứ Trung Quốc tại Nga được trích dẫn phát biểu rằng hợp tác quốc phòng với Nga đang vượt quá giới hạn mua bán vũ khí.

Trong cố gắng phát triển lực lượng hải quân nước xanh của mình, Trung Quốc đã mua lại chiếc tầu sân bay do Liên Xô cũ thiết kế của Ukraine để sửa chữa, cải tiến thành tàu sân bay đầu tiên của mình

>> Hồ sơ điệp viên nguyên tử (kỳ 2)



Cả nhân loại vẫn còn sống trong kinh hoàng của vụ nổ nguyên tử ở hai thành phố Nhật Bản, mặc dù bóng ma chiến tranh đã lùi xa,...

>> Hồ sơ điệp viên nguyên tử (kỳ 1)

... nhưng dư âm của hai vụ nổ cứ lởn vởn mãi trong tâm niệm những người đương thời.

Vì sau hai vụ nổ đó, thế giới bùng lên những cuộc tranh chấp bất đồng quan điểm - những quan điểm không dung hòa nằm ngay trong lòng nước Mỹ, quốc gia sử dụng bom nguyên tử đầu tiên. Cuộc tranh luận về lương tâm nhà khoa học cũn mạnh mẽ hơn nhiều: ai đúng, ai sai?

Một số cá nhân và tổ chức chỉ trích việc ném bom, nhiều người trong số họ cho rằng đó là tội ác chiến tranh hoặc tội ác chống lại loài người. Hai nhân vật tiêu biểu là Albert Einstein vĩ đại và Leo Szilard,- nhà vật lý người Hungary,- họ là những người trước đó đã cùng ký tên vào bức thư gửi Tổng thống Roosevelt, cổ vũ công việc nghiên cứu, phát triển bom nguyên tử năm 1939. Leo Szilard, - người đó tham gia tích cực trong Dự án Manhattan, - lý luận để bảo vệ quan điểm lạm dụng bom nguyên tử nhằm phô trương sức mạnh. Ông nói:

"Hãy để tôi đề cập chủ yếu về vấn đều đạo đức: Giả sử nước Đức phát triển thành công hai quả bom nguyên tử trước chúng ta. Và giả sử nước Đức thả hai qua bom đó, ví dụ, xuống Rochester và Buffalo (hai quận nhỏ ở tiểu bang New York, Hoa Kỳ), rồi sau đó họ bại trận. Liệu có ai băn khoăn không khi chúng ta cho đó là tội ác chiến tranh và sẽ kết tội người Đức về hành vi đó trước rồi treo cổ họ?"

Một số nhà khoa học làm việc cho Dự ỏn Nguyên tử cùng cùng quan điểm với Einstein và Szilard chống lại việc sử dụng bom để hủy diệt. Bảy nhà khoa học, đứng đầu là Tiến sĩ James Franck, đệ trình một bản báo cáo lên Ủy ban Nội chính của Tổng thống Truman tháng 5/1945, rằng: "Nếu Hoa Kỳ là quốc gia đầu tiên sử dụng những vũ khí hủy diệt bừa bãi này, nó sẽ đánh mất sự ủng hộ của công chúng trên toàn thế giới, khích động chạy đua vũ trang và ngăn cản khả năng đạt được thỏa thuận quốc tế về kiểm soát loại vũ khí này trong tương lai."

Cũng Lise Meitner,- “Bà mẹ đẻ ra trái bom nguyên tử” về mặt nguyên lý,- đó không nói lên một lời nào khi các phóng viên đến phỏng vấn, và bà là nhà bác học duy nhất ở phe Đồng minh thuộc các quốc gia châu Âu đó từ chối tham gia Dự án Nguyên tử Mỹ.

“Enola Gay” và vụ nổ nguyên tử

Trên hòn đảo nhỏ Tinian nằm ở phía tây Thái Bình Dương chiếc máy bay ném bom B-29 có tên gọi là “Enola Gay” - gọi theo tên bà mẹ của viên phi công người Mỹ- đang gầm rú trên đường băng của sân bay phía bắc. Chiếc máy bay bốn động cơ nhanh chóng rời khỏi đường bay và bắt đầu lao vút lên cao ẩn mình vào bầu trời đêm. Lần này thay thế vào những trái bom bình thường nó chỉ chở theo mình mỗi một trái bom uranium với trọng lượng là 4.090kg và được các nhà chế tạo đặt tên là “Chú bé’(“Little boy”). Nhưng nó chẳng hề bé một chút gì, nó là sự công khai mở đầu của một kỷ nguyên mới của nhân loại: kỷ nguyên nguyên tử.

Đó là ngày 6/8/1945, lúc 2 giờ 45 phút đêm và chiếc máy bay lên đường thực hiện nhiệm vụ mà người phi công và phi hành đoàn đã chuẩn bị hơn một năm trời dòng dã. Chiếc “Enola Gay” còn được hai chiếc máy bay B-29 khác hộ tống.

Chiếc B-29 "The Great Artist" (Nghệ sĩ vĩ đại) mang theo những máy ghi địa chấn, còn chiếc kia, sau đó được đặt là "Necessary Evil" (Điều miễn cưỡng) chở theo máy quay phim và máy ảnh, tất cả cùng nhằm về phía bắc Nhật Bản. tiếng còi báo động vang lên, nhưng người ta cho rằng đây là một cuộc do thám chứ không phải cú đột kích bằng không quân.

Trên độ cao 1.430 mét, đại úy William S. Parson, người chịu trách nhiệm về trái bom thận trọng bò vào khoang chứa bom để đưa trái bom vào đúng vị trí dành riêng cho “Chú bé” (“Little boy”). Giả sử như trong khi cất cánh chiếc máy bay có trái bom nguyên tử gặp nạn, thì cả nửa hòn đảo Tinian sẽ bay lên không trung.

Sau một ít phút, đại tá Pol W.Tibets, quay người lại nói với phi hành đoàn gồm 11 người: “Chuyến bay của chúng ta sẽ đi vào lịch sử, vậy các bạn nên để ý đến lời ăn tiếng nói của mình. Chúng ta đang bay cùng với trái bom nguyên tử đầu tiên”. Sau đó, Tibets điều khiển cho máy bay lên độ cao 2.800 mét và tiếp tục bay như vậy cho đến gần không phận Nhật Bản.

Lúc 7giờ 25 phút, chiếc Enola Gay nhận được thông tin đã mã hóa báo về thời tiết do chiếc máy bay chuyên dụng thông tin, nó bay ở phía trước, vừa để thám không về điều kiện thời tiết các thành phố Nhật Bản, vừa làm nhiệm vụ hộ tống. Bầu trời Hiroshima rất trong sáng. Sau đó đại tá cho máy bay vươn tới độ cao 9.630 mét và nhằm thẳng hướng về Hiroshima.

Đó mới là lúc sáng sớm, nên ít người chú ý đến tiếng ồn của những chiếc máy bay đang bay ngang qua: dân chúng của thành phố cảng đã quá quen với những chuyến bay thường xuyên của các máy bay thám không Hoa Kỳ. Vào lúc 8 giờ 06 phút, người ta nhận ra ba chiếc máy bay B-29, thì những tín hiệu báo động vang lên rất muộn.

Trên bầu trời trong sáng, khi đã im bặt tiếng pháo cao xạ, chiếc Enola Gay đã bay đến gần Hiroshima. Lúc 8 giờ 15 phút, trong tầm nhìn của viên sĩ quan phụ trách việc ném bom, thiếu tá Thomas W.Fereby nhìn thấy rõ cây cầu Aioi bắc ngang qua dòng Ota.

Đúng 17 giây sau Fereby bấm nút cho trái bom nguyên tử rơi. Cũng ngay lúc đó chiếc B-29 “Necessary Evil” cho tung ra 3 chiếc dù ghi chấn động bởi vì cần ghi lại thứ tự của quá trình nổ nguyên tử. Sau khi được giải phóng khỏi 4 tấn trọng lượng mang theo, chiếc Enola Gay lao vút ngay lên độ cao và Tibets nhanh chóng quay ngoặt thân máy bay đến 1550 sang bên phải, hơi hạ thấp độ cao hơn đôi chút - chính điều này ông vẫn thường hay thực hiện khi bay tập, cốt tránh thoát khỏi vùng chết khi có tiếng nổ.

Tiếng nổ của “Chú bé” vang lên tới độ cao 565 mét trên bầu trời của thành phố này. Trái bom nguyên tử đầu tiên gieo rắc cái chết tạo ra một tiếng nổ kèm theo ánh sáng chói lòa màu xanh lam nhạt, hàng ngàn người chỉ trong một giây lát đã biến thành khí, bởi vì nhiệt độ tại điểm nổ lên tới 9.0000 C. Tiếng nổ mạnh đến nỗi một số thi thể chỉ còn là hình bóng hiện lên tường như những vết cháy xém trên những khối bê tông. Còn các nạn nhân khác, cách xa trung tâm tiếng nổ nguyên tử đến 3 km cũng bị bỏng nặng.

Một nhân chứng còn giữ được mạng sống đến năm 2010, thọ 93 tuổi, là ông già Tsutomu Yamaguchi, người vô tình đã chịu đựng cả hai quả bom thả xuống Hiroshima và Nagasaki kể lại nỗi khủng khiếp kinh hoàng đó:

“Tôi thấy tiếng máy bay kêu trên đầu khi nó lượn vòng, tôi nghĩ chả có chuyện gì xảy ra cả, vì Hiroshima là một cơ sở công nghiệp quan trọng thời chiến, mọi người đã quá quen với tiếng ầm ì của máy bay trên đầu rồi. Nhưng chỉ vài giây sau tôi bị ngã sấp xuống vì tiếng nổ kinh hoàng, chói lòa của trái bom, mà sau này tôi được biết là bom “ Chú bé”.

Hai ngày sau, ngày 8 tháng 8 năm 1945, sau khi sống sót do cách trung tâm nổ của trái bom đầu tiên khoảng 3km, ông Tsutomu Yamaguchi trở về thành phố Nagasaki nơi mình ở và làm việc cho hãng Mishubishi. Khi đang kể lại cho sếp của mình là đã thoát chết ở Hiroshima như thế nào, ông lại chứng kiến ánh chớp chói loà như vậy sáng rực cả căn phòng làm việc, lúc ấy ông chỉ thấy thoáng trong đầu: “Tôi nghĩ là đám mây hình nấm đó đã bay theo tôi từ Hiroshima về đây”.

Ông lại thoát chết một lần nữa vì cũng ở cách trung tâm vụ nổ 3 km!

Ngoài ra, tiếng sóng của khí nổ cũng tạo ra một luồng gió thổi với tốc độ tương đương 800km/ giờ và nó cuốn đi tất cả những gì có trên bề mặt trong vòng bán kính 3 km. Có những số liệu khác nhau về số người thiệt mạng: họ cho rằng trong thời gian chết ngay tại chỗ vì cháy bỏng và vì những tiếng nổ như những đợt sóng liên tục đã làm ít nhất 78.000 người bị thiệt mạng.

Cả thành phố sôi lên sùng sục như một trận cuồng phong lửa hoành hành. Tất cả những tòa nhà trên một diện tích 13km2 đều bị hủy diệt. Ngoài ra, khi bom nổ đã tạo ra một đám mây hình nấm gồm những mảnh vỡ và khói bụi bay cao tới 15km. Đại tá Tibets nhìn đám mây từ độ cao 10.000 mét và đã mô tả như sau:” Đám mây liên tục chuyển động sang phía bên phải, trong đám mây đó mọi thứ đều ngùn ngụt cuộn lên và xoáy tít như chong chóng. Bề mặt của nó màu đen và cuồn cuộn xoáy như một chiếc chảo đang sôi…

Những đám bụi màu đen bắt đầu rơi xuống thành phố: nó mang theo những hạt bụi phóng xạ mà sau này người ta đã xác định được là các hạt bụi này còn cuốn đi hàng bao nhiêu sinh mạng nữa. Theo những con số thống kê của Nhật Bản vào năm 1968 thì số thiệt hại là 250.000 người dân Hiroshima đã chết ngay tại chỗ có tiếng nổ hoặc vì tia phóng xạ có liên quan đến những bệnh tật gây chết người xảy ra trong vòng 5 năm kế tiếp…

Chiếc Enola Gay an toàn bay trở về căn cứ trên đảo Tinian, nhưng toàn thể phi hành đoàn đều nhìn lại phía sau, thấy rõ hình đám mây độc do tiếng nổ gây ra mà họ là những người “tạo hình” khi đã cách Hiroshima đến 580km.

Đoạn trích dưới đây là lời kể của bà Kikue Miyamoto sống tại thành phố Kita-Kyushu. Hai trong số 3 người con của bà đó qua đời do hậu quả của chất phóng xạ nguyên tử ở Hiroshoma. Bà Kikue Miyamoto nói:

“Tháng 8 năm ấy - 1945 - tôi bước vào tuổi 20 và đó lập gia đình. Tôi về thăm mẹ đang sống với người em gái tại thành phố Hiroshima. Chúng tôi ở với mẹ đó tới ngày thứ sáu. Sáng hôm đó, còi báo động gióng lên inh ỏi. Tôi nghe tiếng phi cơ bay ầm ĩ trên trời. Tôi cứ ngỡ đó là chiếc B-29. Vào đúng lúc mẹ tôi đi vào nhà vệ sinh, tôi nghe một tiếng nổ chát chúa như thể một luồng chớp sột xuyờn qua, rồi thì, tất cả bên trong nhà trở nên trắng xóa. Phản ứng đầu tiên của tôi là ôm chặt đứa con gái nhỏ trong vòng tay. Chúng tôi bị hất bổng lên cao rồi rơi nằm bẹp dưới đất. Đang cố gắng đứng lên, tôi bỗng nhận ra là căn nhà của chúng tôi đó sụp đổ. Tôi tự nhủ: “Mình tiêu rồi!” Xong, tôi lịm đi không hay biết gì nữa.

Chính tiếng kêu của đứa con đó làm tôi tỉnh lại. Chúng tôi bị kẹt dưới cây đá bê tông bẹp trên sàn nhà. May mắn thay có chút lỗ hổng, nên có thể thở được. Tôi nghĩ rằng mình không thể nào thoát ra được. Nhưng khi gặp hoạn nạn, đôi lúc người ta tìm thấy một sinh lực khác thường.

Sau khi làm đủ mọi cách, tôi đó thoát ra được. Có một giọng đàn bà kêu tên đứa em gái tôi mấy lần. Đó là mẹ tôi. Tiếng nói là của mẹ. Nhưng khuôn mặt mẹ biến dạng đến nỗi tôi hỏi: “Có phải mẹ đó không?”. Mẹ tôi đáp: “ Chao ôi, con không nhận ra mẹ con nữa sao?”. Em gái tôi đen như dầu hắc ín. Em đứng đó, máu me chảy ra từ khuôn mặt và đôi tay. Cả bốn mẹ con chúng tôi tạm ẩn náu nơi một rạch sông đó cạn.

Dân chúng bắt đầu chạy thoát khỏi thành phố, nơi các ngọn lửa bốc cháy mù mịt. Mọi người hốt hoảng không biết chạy về đâu. Sau cùng, chúng tôi cũng theo đoàn người tỵ nạn chạy xuống gầm cầu. Nơi đây đó cú một đám đông người bị thương đang ngồi la liệt. Vào chính lúc ấy, thành phố bỗng trở nên tối om. Đêm đen như đổ ập xuống và một cơn mưa đen bắt đầu rơi.

Một người đàn bà ôm trong tay một cái gói gì đó phủ đầy máu. Tôi hỏi thì bà cho biết là nhà bà bị sập. Bà thoát được nhưng đứa con nhỏ của bà bị kẹt lại. Thấy lửa bốc cháy, bà tìm mọi cách để kéo con ra. Bà kéo mạnh đến nỗi đứa bé chỉ còn lại một thân thể rách nát, nhầy nhụa. Con bà đó chết. Nhưng bị thất thần vỡ quỏ đau đớn, bà vẫn tiếp tục ôm con vào lũng và đong đưa như ru con ngủ.

Một cảnh tượng kinh hoàng đang diễn ra trước mắt. Những người bị thương lộ ra một thân thể chương phềnh lên, khiến da bị nứt ra để lộ thịt bị cháy đỏ, giống như củ khoai bị nướng. Họ tìm ra bờ sông và dầm mình xuống nước. Ban chiều, tôi nghe tiếng một người đàn bà kêu than, lập đi lập lại: “Cho tôi nước! Xin làm ơn cho tôi uống nước!”. Đó là lời duy nhất bà có thể nói. Bà này cũng đó mất trí vì quá đau đớn và kinh hoàng. Tất cả những người bị phỏng nặng và như bị thiêu cháy sống cũng chỉ lập đi lập lại một câu nói duy nhất: “Cho tôi nước! Xin làm ơn cho tôi uống nước!”

Trời tháng 8 nóng như thiêu như đốt. Các vết thương mưng mủ và sinh giòi bọ nhanh chóng. Nhiều người bị thương nằm la liệt nơi các chòi được dựng lên cấp cứu, đều bị giòi ăn, trong số đó cũng có mẹ tôi. Riêng tôi và đứa con gái nhỏ 8 tháng cũng bị thương nhưng kém trầm trọng hơn những người khác.

Một thời gian ngắn sau đó, hai mẹ con tôi trở về nhà ở thành phố Kita-Kyushu. Tôi bị nằm liệt giường trong vũng một năm trời. Đứa con gái nhỏ của tôi qua đời 5 năm sau đó. Tôi cho ra chào đời hai đứa con trai nữa. Nhưng đứa con trai đầu lũng qua đời năm lên 4 tuổi vỡ bị tàn tật. Chỉ cú đứa trai út cũng sống đến ngày hôm nay.”

>> QLT-89 - Pháo cối siêu nhẹ của Trung Quốc



Rút ra kinh nghiệm từ những cuộc xung đột biên giới tại các vùng rừng núi địa hình phức tạp, Trung Quốc đã phát triển súng cối siêu nhẹ QLT-89.

Sau những cuộc xung đột biên giới ở những vùng rừng núi với các nước láng giềng cuối thập niên 1970, đến đầu những năm 1980, Trung Quốc đã thấy được sự cần thiết của những hệ thống pháo cối siêu nhẹ để trang bị cho lực lượng đặc nhiệm hay sơn cước của mình.

Đầu thập niên 1990, sau nhiều năm phát triển và “tham khảo” pháo cối siêu nhẹ Fly-K của Bỉ, Trung Quốc đã cho ra đời loại pháo cối siêu nhẹ của riêng mình với tên QLT-89.


http://nghiadx.blogspot.com
Pháo cối QLT-89 của Trung Quốc (trái) và Fly-K của Bỉ (phải)


Pháo cối QLT-89 dài 60 cm và nặng 4,1 kg, chỉ tương đương với một khẩu súng bộ binh thông thường. Nhờ độ gọn gàng của nó (thậm chí còn ngắn hơn súng phóng lựu M-79), một người lính dễ dàng mang theo khẩu pháo cối này kèm thêm khá nhiều đạn và đi bộ hành quân trên các địa hình đồi núi.

Pháo cối QLT-89 có cỡ nòng 50 mm, có thể sử dụng nhiều loại đạn bao gồm đạn nổ mảnh, đạn xuyên giáp, đạn khói và đạn cháy.


http://nghiadx.blogspot.com
Quân giải phóng nhân dân Trung Quốc (PLA) luyện tập với pháo cối QLT-89.


QLT-89 có tầm bắn từ 200 - 800m, rất hữu hiệu để tiêu diệt sinh lực và khí tài của đối phương sau vật cản hoặc được các đơn vị biệt kích sử dụng để tập kích bất ngờ địa điểm đóng quân và phá hủy các khí tài đắt tiền.

Loại đạn sử dụng chủ yếu của QLT-89 là đạn nổ mảnh, đạn có khối lượng 0,7kg và dài 33cm. Khi loại đạn này nổ, nó có thể tạo ra 800 mảnh văng và có sức sát thương trong bàn kính 16m.



http://nghiadx.blogspot.com
Pháo cối QLT-89A, bản nâng cấp của QLT-89, có khả năng bắn chính xác để thích hợp với tác chiến đô thị.


Tốc độ bắn tối đa của QLT-89 có thể đạt 30 phát/phút, do đó, loại pháo cối này cũng là hỏa lực hỗ trợ tấn công hữu hiệu. Ngoài ra, nhờ cơ chế vận hành đơn giản, QLT-89 rất dễ sử dụng và có độ bền cao. Theo quân đội Trung Quốc, nòng của QLT-89 có thể bắn tới 6.000 phát đạn trước khi phải thay mới.

Điểm yếu của QLT-89 ở chỗ hệ thống ngắm bắn của nó còn rất thô sơ, yêu cầu thời gian huấn luyện và kinh nghiệm đáng kể mới có thể bắn chính xác.

Đặc điểm này khiến QLT-89 không thích hợp với yêu cầu tác chiến trong đô thị. Do đó, Trung Quốc cũng đã sản xuất bản nâng cấp của loại pháo cối này có tên QLT-89A với khả năng xạ kích chuẩn xác hơn rất nhiều.


>> Ấn Độ đánh giá thấp tàu khu trục Type-052C



Các chuyên gia Ấn Độ nhận định, sử dụng tên lửa chống hạm lắp đầu tự dẫn radar thụ động hoàn toàn có thể đánh chìm tàu khu trục Type-052C của Trung Quốc với xác suất 100%.



Báo chí Ấn Độ đã có một loạt các bài viết phân tích đánh giá khả năng của tàu khu trục Type-052C của Trung Quốc. Họ cũng so sánh tàu này với tàu khu trục lớp Kolkata của Ấn Độ đang được đóng mới. Báo chí Ấn Độ cho rằng, tàu khu trục Type-052C hoàn toàn không thể so sánh với tàu khu trục của Ấn Độ.

Sau một thời gian nghiên cứu, Hải quân Ấn Độ kết luận, hệ thống radar mạng pha đa năng với 4 anten nằm ở 4 góc của tháp chỉ huy của tàu khu trục Type-052C là một mục tiêu béo bở cho các tên lửa chống hạm.

4 anten ở 4 góc đài chỉ huy cùng phát sóng sục sạo mục tiêu biến nó trở thành một nguồn phát xạ mạnh. Cùng với đó là công nghệ chắp vá khiến hệ thống radar này hoạt động không hiệu quả.

Sử dụng tên lửa chống hạm lắp đầu tự dẫn radar thụ động hoàn toàn có thể đánh chìm tàu khu trục Type-052C với xác suất 100%. Việc dẫn tên lửa tấn công tàu khu trục Type-052C là quá dễ, một tên lửa chống hạm lắp đầu tự dẫn radar thụ động sẽ tự động đánh chìm tàu khu trục này.


http://nghiadx.blogspot.com
Điểm yếu của Type-052C nằm ở hệ thống radar mạng pha. Ảnh: Junshijia


Kém xa so với tàu khu trục của Ấn Độ

So với tàu khu trục Project 15A, lớp Kolkata của Ấn Độ đang được đóng, tàu khu trục Type-052C của Trung Quốc còn kém xa về tất cả các chỉ số.

Tàu khu trục lớp Kolkata của Ấn Độ được trang bị radar mạng pha chức năng hoạt động theo từng giai đoạn EL/M-2248 MF-STAR của Israel, một trong những radar tiên tiến nhất thế giới hiện nay.


http://nghiadx.blogspot.com
Thiết kế thủy động học, vũ khí, radar của tàu khu trục lớp Kolkata ở một đẳng cấp hoàn toàn khác.


Hệ thống radar này hoàn toàn có thể so sánh với hệ thống Aegis của Hải quân Mỹ. Đặc biệt hệ thống radar này được thiết kế riêng cho Ấn Độ và hoàn toàn tương thích với chương trình phát triển hệ thống phòng thủ tên lửa đạn đạo AAD.

Hệ thống tên lửa phòng không HQ-9 được trang bị trên tàu khu trục Type-052C không phải là một lựa chọn hợp lý cho phòng thủ tên lửa. Type-052C buộc phải dựa vào hệ thống phòng thủ tầm cực gần như là lá chắn cuối cùng trước các tên lửa chống hạm. Tất nhiên, tỷ lệ đánh chặn thành công của súng là không đáng tin cậy.

Tàu khu trục lớp Kolkata sử dụng 3 loại tên lửa siêu âm để đánh chặn tên lửa đạn đạo và tên lửa chống hạm. 8 hệ thống phóng thắng đứng cho tên lửa đánh chặn tầm xa AAD với tầm bắn đến 200km, có khả năng đánh chặn tên lửa đạn đạo.

Có tất cả 48 tên lửa đánh chặn tầm trung Barak-8 với tầm bắn 70km, tên lửa có khả năng hoạt động độc lập rất cao và gần như không phải phụ thuộc vào hệ thống nhắm mục tiêu hay dẫn đường của bệ phóng.

Sau cùng là 32 tên lửa đánh chặn tầm ngắn Barak-1 với tầm bắn 12 km, bất kỳ tên lửa chống hạm nào trước khi uy hiếp tàu khu trục lớp Kolkata phải vượt qua 3 hệ thống đánh chặn nói trên.


http://nghiadx.blogspot.com
Năng lực chống hạm của tàu Kolkata vượt trội so với Type-052C.


Nói đến khả năng chống hạm, tên lửa chống hạm YJ-62 của tàu khu trục Type-052C quả là khập khiễng khi đem so sánh với tên lửa chống hạm BrahMos được trang bị trên tàu khu trục lớp Kolkata.

Tàu khu trục Type-052C được trang bị một trực thăng chống ngầm, trong khi đó tàu khu trục lớp Kolkata được trang bị tới 2 trực thăng với khả năng chống ngầm cực kỳ mạnh mẽ.

Hệ thống đẩy của tàu khu trục Type-052C sử dụng hệ thống động cơ đẩy hỗn hợp tua bin khí-diesel CODOG nên bị hạn chế về tốc độ và khả năng hoạt động. Trong khi đó, tàu khu trục lớp Kolkata được trang bị hệ thống đẩy COGAG cho phép đạt tốc độ nhanh hơn, tiêu thụ ít nhiên liệu hơn.

Báo chí Ấn Độ cho rằng, Trung Quốc luôn coi Ấn Độ tụt hậu trong công nghiệp đóng tàu so với Trung Quốc. Thế nhưng, Trung Quốc đóng tàu sân bay, Ấn Độ cũng có tàu sân bay , Trung Quốc có tàu ngầm nguyên tử, Ấn Độ cũng có. Ấn Độ cũng đang phát triển những năng lực không gian mạnh mẽ và hoàn toàn không thua kém Trung Quốc.

Trong xu hướng chung phát triển công nghệ tàng hình cho tàu chiến, tàu khu trục Type-052C gần như không có khả năng tàng hình, thiết kế thân tàu mắc kẹt trong những thiết kế của những năm 1980, các công nghệ trang bị trên tàu thậm chí ở công nghệ của những năm 1960.

Đáp lại các bài viết của báo chí Ấn Độ, trang mạng Junshijia có đoạn bình luận: “Ấn Độ tỏ ra quá kiêu ngạo khi so sánh với các tàu chiến hiện đại nhất của Trung Quốc, thiết kế của tàu khu trục Type-052C ở đẳng cấp thế giới, được thiết kế với công nghệ module hoàn toàn có thể dễ dàng thực hiện các công việc sửa đổi trong tương lai”.

Trang mạng này cho rằng, Trung Quốc không dừng lại ở Type-052C mà còn phát triển xa hơn nữa. Ấn Độ còn nhiều việc phải làm để có thể đuổi kịp Trung Quốc.

>> Hải quân Trung Quốc: Phát triển chóng mặt



Liên tục 20 năm nay, ngân sách quốc phòng Trung Quốc công bố tăng trung bình 15%/năm đã tạo đà cất cánh cho Hải quân Trung Quốc trở thành sức mạnh mới.


Hiện nay, tầm vóc của lực lượng có thể không chỉ giới hạn trong khu vực mà sẽ vươn ra thế giới, thực hiện mục tiêu chiến lược đến trước năm 2020 cơ bản trở thành “cường quốc quân sự khu vực” và đến giữa thế kỷ cơ bản trở thành “cường quốc quân sự toàn cầu”.

Nâng sức mạnh qua từng giai đoạn

Hải quân Trung Quốc ra đời ngày 23/4/1949, trước khi thành lập nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa 1/10/1949, quân số lấy từ một đơn vị hải quân địa phương tỉnh Giang Tô với những tàu cũ thu được của Hải quân Tưởng Giới Thạch.

Năm 1954, Liên Xô viện trợ các chiến hạm mới. Từ 1954-1955, thành lập các hạm đội, trung Quốc bắt đầu tự thiết kế và đóng các tàu nhỏ. Hải quân ít bị ảnh hưởng của thời kỳ Đại nhảy vọt 1958-1959 và Đại Cách mạng Văn hóa 1966-1976.


http://nghiadx.blogspot.com
Tàu hộ vệ săn ngầm lớp Hải Nam (Type 037) ra đời từ những năm 1960.


Những năm 1980, Hải quân Trung Quốc có bước phát triển về chất, bắt đầu có các chuyến đi viễn dương, nâng cao trìh độ chuyên môn, kỹ thuật, huấn luyện hiệp đồng tàu ngầm với tàu mặt nước. Các tàu ngầm, tàu mặt nước phóng nhiều đợt tên lửa cự li rất xa.

Ngày nay, Hải quân Trung Quốc đã phát triển hoàn chỉnh với 5 binh chủng hiện đại: tàu ngầm, tàu mặt nước, Không quân Hải quân, Hải quân đánh bộ, tên lửa và pháo bờ biển. Các binh chủng này có thể độc lập hay hiệp đồng tác chiến.

Những lữ đoàn tàu chủ lực

Các lữ tàu ngầm và tàu khu trục là "quả đấm thép" của Hải quân Trung Quốc, phần lớn trong số này do Trung Quốc tự đóng.

- Các lữ tàu ngầm có hơn 70 tàu ngầm thông thường và tàu ngầm hạt nhân với uy lực của 14 tàu ngầm hạt nhân mang tên các thời đại Trung Quốc: Hạ, Thương, Tấn, Hán. Tàu ngầm chiến lược lớp Hạ 092 có lượng giãn nước 6.500 tấn, chạy bằng năng lượng hạt nhân, quân số 84, trang bị 12 tên lửa đạn đạo “Cự Lãng 1” (CSS-N-3) tầm 2.700km.

- Các lữ tàu khu trục là lực lượng tác chiến chủ yếu trên mặt nước, lớp hiện đại (Sovremengi) mua của Nga, lượng giãn nước 8.400 tấn, kích thước 156,37x17,19x7,85m, quân số 296, vũ khí có 2 bệ 8 tên lửa đối hạm siêu âm Moskit (SS-N-22 Sunburn) tầm 160km, 2 bệ 44 tên lửa đối không SA-N-7 bắn xa 25km và độ cao 15.000m, 2 pháo nòng kép 130mm, 4 pháo 6 nòng 30mm, 4 ống phóng ngư lôi ASW 324mm, 2 trực thăng chống ngầm Z-9 hoặc Ka-28.


http://nghiadx.blogspot.com
Tàu khu trục lớp Lữ Dương (Type 052B).

Tàu khu trục lớp Lữ Đại do Trung Quốc đóng, 2.800 tấn, kích thước 130x13,7x4,6m, các loại cải tiến có Lữ Đại I, Lữ Đại II, Lữ Đại III... Vũ khí 2 giá tên lửa đối hạm HY-2 (C-201) 3 nòng, tầm bắn 95km, 1 pháo 130mm nòng kép, 4 pháo 37mm nòng kép, 4 pháo 25mm nòng kép, 2 giá tên lửa chống ngầm FQF-2500.

- Lực lượng tàu đổ bộ Trung Quốc nòng cốt là lớp Quỳnh Sa và 072, kích thước 119x15,60x2,75m, chở đầy đến 4.800 tấn với 1 đại đội xe tăng T-59, 2 xuồng đổ bộ xe và người, 1 đại đội hải quân đánh bộ 150 người hoặc chở 1 tiểu đoàn bộ binh và 1 đại đội xe pháo 150mm, tương đương 800 người và 12 xe. các tàu đổ bộ khi tham gia chiến dịch, cùng lúc có thể chở 1 sư đoàn bộ binh. Các tàu này đều chở máy bay trực thăng để bốc quân đến nơi cần, thời gian ngắn.

Tàu sân bay đầu tiên

Giấc mơ tàu sân bay sắp được thực hiện khi tàu sân bay Thi Lang (nay có nguồn tin gọi là Liêu Ninh) đi vào hoạt động thời gian tới, mua của Ukraine với tên gọi Varyag.

Varyag đóng năm 1985, 3 năm sau hạ thủy, rồi Liên Xô chuyển giao cho Ukraine, 1992 Trung Quốc mua lại. Theo thiết kế, lượng giãn nước 67.500 tấn, kích thước 302x70,5x11m, quân số 1.960.

Vũ khí chính là 50 máy bay và trực thăng gồm tiêm kích J-15 và trực thăng săn ngầm H-60 (tương tự Ka-28), máy bay báo động sớm Z-8, cùng các tổ hợp tên lửa đối hạm, đối không (FL-3000N, 24 tên lửa diệt mục tiêu cự ly 9km), rocket chống ngầm, pháo 30mm 10 nòng.

Hai tàu sân bay khác tự đóng, đang triển khai, dự kiến 3-5 năm tới hạ thủy và Trung Quốc muốn có tàu sân bay chạy bằng năng lượng hạt nhân năm 2020.

Hải quân Trung Quốc có quân số 255.000 người (trong đó có 26.000 Không quân Hải quân và 10.000 hải quân đánh bộ), tàu ngầm, tàu mặt nước biên chế thành 3 hạm đội với hơn 800 tàu. Dưới mỗi hạm đội có các lữ tàu ngầm, tàu mặt nước, sư không quân hải quân, lữ hải quân đánh bộ, sư tên lửa – pháo bảo vệ bờ biển, các căn cứ....

Không quân hải quân có 850 máy bay, nòng cốt là ném bom, rải lôi (150 chiếc), cường kích (140 chiếc), tiêm kích (250 chiếc)...

Hải quân đánh bộ có 500 xe tăng nhẹ, xe thiết giáp. Lực lượng tên lửa, pháo bờ biển có 80 tên lửa đối hạm, 300 pháo bờ biển, 700 pháo phòng không.

Trong 3 hạm đội Bắc Hải, Đông Hải, Nam Hải thì hạm đội Nam Hải đang được ưu tiên phát triển theo hướng “linh hoạt, gắn quân sự với chính trị, kinh tế và đối ngoại để để cải thiện môi trường chiến lược”.

Thứ Năm, 1 tháng 9, 2011

>> Dự án duy trì vị thế bá chủ đại dương của Mỹ



Trước sức mạnh đang lên và những tham vọng không giấu diếm của Trung Quốc, khả năng khống chế đại dương của hải quân Mỹ trong nhiều năm bị lung lay.


Trước tình hình này, Cơ quan nghiên cứu vũ khí tiên tiến DARPA đã phát triển tên lửa chống hạm mới để thay thế loại tên lửa AGM-84 Harpoon vốn đã phục vụ trong hải quân Mỹ hơn 2 thập kỷ như một hành động để khẳng định lại vị trí độc tôn trên biển của quốc gia này.

Sự vượt trội về công nghệ chính là yếu tố giúp cho Mỹ đạt được vị trí siêu cường hàng đầu thế giới trong quá khứ. Trong thời điểm hiện tại, tại châu Á Thái Bình Dương, quy luật đó cũng không có ngoại lệ.

Kể từ khi Liên Xô tan rã, Hải quân Mỹ không còn đối thủ và họ tự do hoạt động tại các vùng biển quốc tế và có thể triển khai quân viễn chinh gần như ngay lập tức tại mọi địa điểm trên thế giới.

Tuy nhiên, trước sự phát triển siêu tốc của lực lượng quân đội Trung Quốc, đặc biệt là lực lượng hải quân với mong muốn cháy bỏng vươn ra biển lớn và tiềm lực gần như vô tận, vị trí thống trị đại dương của Mỹ đã bị quốc gia này đe dọa.

Trước các mối đe dọa về các loại tên lửa chống hạm tầm xa của Trung Quốc (tên lửa C-803 tầm bắn 350 km, tên lửa đạn đạo chống hạm (ASBM) DF-21D tầm bắn 1.500 km...), vấn đề không chỉ đơn giản là cuộc chạy đua vũ khí, nó còn khiến Hải quân Mỹ phải đối mặt với việc trở lại với văn hóa sẵn sàng đối đầu với các nhiệm vụ có nguy cơ thiệt hại lớn, điều chưa từng có trong những năm Hải quân Mỹ không có đối thủ trên biển.


http://nghiadx.blogspot.com
Phiên bản tên lửa chống hạm LRASM-A có tốc độ bay dưới âm nhưng có tầm bắn tới 800 km.


Hiện tại, Tập đoàn công nghiệp quốc phòng Lockheed Martin đang phát triển ít nhất 2 biến thể tên lửa chống hạm tầm xa LRASM (Long Range Antiship Cruise Missile).

Biến thể thứ nhất, LRASM-A là tên lửa chống hạm tốc độ bay dưới âm có tầm bắn tới 800km và mang theo một đầu đạn nặng 454kg, vượt xa loại tên lửa Harpoon đang được trang bị đại trà trong Hải quân Mỹ chỉ có tầm bắn đạt 120km.

Với tên lửa LRASM-A, các tàu chiến Mỹ có thể công kích đối phương từ khoảng cách gấp 6 lần khoảng cách của các vũ khí hiện tại.

Biến thể tên lửa thứ hai được đặt mã hiệu LRASM-B là tên lửa sử dụng động cơ ramjet, được thiết kế với tốc độ bay tối đa lên tới 1.700 m/giây (gấp 5 lần vận tốc âm thanh) và có tầm bắn 320km.

LRASM-B không những hiện đại hơn hẳn các tên lửa hiện Mỹ đang sở hữu mà nó còn vượt trội các loại tên lửa chống hạm đang được sử dụng trong quân đội các nước Nga, Trung Quốc.

Ngoài ra, hải quân Mỹ cũng đang xúc tiến tăng tốc chương trình phát triển phiên bản chống hạm của tên lửa Tomahawk Block IV. Tất cả các hệ thống tên lửa trên được hy vọng sẽ hoàn thành và đi vào thử nghiệm từ khoảng cuối năm 2012, đầu năm 2013.

Một số nhà phân tích cũng đặt nhiều nghi vấn về tính khả thi của dự án LRASM và nhất là về thông số của các tên lửa này có đạt được như đã đề ra hay không khi vẫn sử dụng những công nghệ đã cũ.

Ví dụ tên lửa LRASM-B, được coi là loại tên lửa chống hạm có tính cách mạng của Mỹ nhưng lại sử dụng loại động cơ đã có tuổi đời lên đến 30 năm. Trong quá trình phát triển dự án, một thách thức nữa không thể bỏ qua là việc thiết kế bộ phận dẫn đường cho tên lửa có khả năng phát hiện, phân loại và bắt bám mục tiêu ở khoảng cách siêu xa trong khi các tên lửa phải thỏa mãn yêu cầu của Bộ Quốc phòng là có khả năng hoạt động hoàn toàn độc lập.

Sở dĩ tên lửa chống hạm Mỹ nhất thiết phải có khả năng hoạt động không cần sự hỗ trợ dẫn đường từ các phương tiện khác do học thuyết quân sự Mỹ giả định trong tương lai các kẻ thù phải đối mặt của nước này đều sở hữu các công nghệ gây nhiễu điện tử mạnh đến mức có thể làm gián đoạn toàn bộ liên lạc từ tên lửa tới các phương tiện dẫn đường như máy bay, tàu chiến.

Theo Quân đội Mỹ, các tên lửa này có thể nhận dữ liệu chia sẻ từ vệ tinh, máy bay nhưng phải có khả năng hoạt động độc lập không phụ thuộc vào các nguồn dữ liệu này.


http://nghiadx.blogspot.com
Phiên bản tên lửa chống hạm LRASM-B, sử dụng động cơ ramjet, có thể bay với tốc độ lên tới Mach 5 và có tầm bắn 320 km.


Vấn đề đáng lo ngại nhất của hải quân Mỹ hiện nay là các tên lửa đạn đạo chống hạm của Trung Quốc. Các tên lửa này có tầm bắn từ 1.500 km (theo nghiên cứu của Mỹ) tới 2.700 km (theo công bố của Trung Quốc trên tờ China Daily.

Điều này khiến việc các tàu chiến Mỹ dù vũ trang tên lửa chống hạm tầm bắn 800km vẫn phải đi vào khoảng cách nguy hiểm để phóng tên lửa nếu Trung Quốc đưa được những tên lửa ASBM lên tàu chiến của họ.

Không khắc phục được điều này, việc Mỹ phải từ bỏ chuối đảo thứ hai (các đảo lập thành hàng rào thứ hai ngăn cách không cho Trung Quốc tiến ra biển Thái Bình Dương chạy từ bắc Nhật Bản cho đến New Guinea).

Theo Sir Andrew Cunningham, Đô đốc hạm đội Địa Trung Hải của Hải quân Hoàng gia Anh, chỉ mất 3 năm để đóng được 1 chiếc hạm nhưng phải mất đến 3 thế kỷ để xây dựng một học thuyết tác chiến hải quân.

Tuy nhiên, ngày nay trong cuộc chiến tranh chấp quyền thống trị Thái Bình Dương, tên lửa chống hạm không phải là yếu tố duy nhất quyết định và Mỹ sẽ không có khoảng thời gian tới 3 thế kỷ để xây dựng một học thuyết tác chiến mới cho phép họ chiếm ưu thế tuyệt đối như họ đã làm trước đây với Hải quân phát xít Nhật và Hải quân Xô Viết.

>> Tìm hiểu quân phục đa năng Permyachka-M



Tại triển lãm MAKS-2011, lần đầu tiên Nga giới thiệu bộ quân phục Permyachka-M có khả năng bảo vệ người lính khỏi hầu hết các mối nguy hiểm trên chiến trường.


Trong chiến tranh hiện đại, quân phục chiến đấu không những có chức năng ngụy trang, giúp cảm giác thoải mái cho binh sĩ khi chiến đấu trong các điều kiện khắc nghiệt mà nó còn phải bảo vệ được người lính một phần khỏi các loại mảnh đạn văng tốc độ thấp, mìn, lựu đạn, đạn súng bộ binh, va chạm.

Ngoài ra, quân phục chiến đấu phải được thiết kế để có thể tăng cường độ bảo vệ các bộ phận cơ thể quan trọng, các phần dễ bị tổn tương như vai, khuỷu tay, đầu gối.


http://nghiadx.blogspot.com
Bộ quân phục Permyachka-M có khả năng bảo vệ người lính khỏi rất nhiều nguy cơ trên chiến trường.


Để thỏa mãn nhu cầu trên, Permyachka-M, bộ quân phục chiến đấu mới nhất của Nga đã được ra đời.

Ngoài việc đáp ứng chức năng ngụy trang và bảo vệ người lính khỏi các tác động cơ học, Permyachka-M còn được thiết kế để có khả năng mang theo các phương tiện chiến đấu cần thiết của người lính như súng, đạn, bộ đàm... trong mọi điều kiện thời tiết mùa đông hay mùa hè.

Không những thế, bộ quân phục có tính linh hoạt cao, thậm chí người mặc có thể bơi mà không cần bất kỳ sự trợ giúp nào.


http://nghiadx.blogspot.com
Thiết bị liên lạc tích hợp trong mũ bộ Permyachka-M


Với lần ra mắt ấn tượng tại MAKS-2011, quân đội Nga đã chính thức đặt mua 45.000 bộ quân phục Permyachka-M để trang bị trong quân đội.

Về tính năng bảo vệ, Permyachka-M được thiết kế để có thể bảo vệ người lính khỏi hầu hết các mối nguy hiểm trên chiến trường như:

- Ít nhất 90% phần giáp phía trước, phía sau lưng, giáp cổ của Permyachka-M có khả năng chống lại các mảnh văng (được thử nghiệm dưới dạng các viên bi thép có đường kính 6,3 mm) với một nửa số mảnh văng có vận tốc xấp xỉ 550 m/s hoặc hơn.

Đồng thời, phần giáp này cũng có khả năng chống lại mọi vũ khí cận chiến như dao hay lưỡi lê.

- Vải may quân phục có khả năng chống lại các mảnh văng có vận tốc 180 m/giây.

- Kính bảo vệ mắt có thể bảo vệ diện tích mặt lên tới 1,3dm2 và có khả năng chống lại các mảnh văng có vận tốc 350 m/giây.

- Giáp mặt của bộ quân phục có khả năng chống lại các mảnh văng có vận tốc 350 m/giây và đạn 9mm bắn từ súng ngắn PM-Makarov

- Các mảnh giáp cứng bảo vệ cổ tay, khủy tay, hông, đầu gối có khả năng bảo vệ người mặc khỏi mảnh văng có vận tốc 450 m/giây và đạn 9mm bắn từ súng ngắn PM-Makarov

- Mũ bảo hiểm được làm bằng vật liệu composite, có diện tích toàn phần 12dm2, có khả năng chống lại các mảnh văng có vận tốc đến 600m/giây và đạn 9mm bắn từ súng ngắn PM-Makarov ở khoảng cách 5m.


http://nghiadx.blogspot.com
Hệ thống bao, túi của bộ quân phục Permyachka-M có thể khiến người lính mang theo đến 23 kg trang bị mà vẫn thoải mái.


Phần trước ngực của Permyachka-M có thể bổ sung thêm giáp tấm ngăn cản đạn theo tiêu chuẩn hạng 5a và hạng 6a của Nga.

Với tấm giáp hạng 5a, Permyachka-M có khả năng chống lại đạn của hầu hết các loại súng bộ binh trong điều kiện chiến đấu thông thường như đạn 7N24 với lõi thép xuyên giáp B3 của súng AK-74, đạn M855, M193 của súng M16, đạn súng AKM và đạn 57-N323S với lõi LPS bắn từ súng SVD Dragunov từ khoảng cách 10m.

Với giáp hạng 6a, thậm chí Permyachka-M có khả năng chống lại đầu đạn xuyên giáp B32 của súng bắn tỉa SVD từ khoảng cách 10m.

Vải may quân phục Permyachka-M có khả năng chịu lửa rất cao. Tính năng bảo vệ của bộ quân phục này không hề bị giảm khi bị đốt 15 giây trong ngọn lửa và bộ quần áo có thể bảo vệ người lính trong điều kiện hiệt độ từ -50 đến 50 độ C ngay cả trong điều kiện thời tiết bất lợi như mưa, bão tuyết.

Bộ quân phục này có những khoang trống kín nước với thể tích lên tới 14 lít, giúp binh sĩ được hỗ trợ để bơi dễ dàng, kể cả khi phải mang theo các trang bị nặng.


http://nghiadx.blogspot.com
Các thành phần bộ quân phục Permyachka-M


Các thành phần chính của một bộ Permyachka-M bao gồm:

* Các cấu kiện bảo vệ: Quân phục dã chiến ( bao gồm quần và áo jacket bảo vệ); Mũ (cứng hoặc mềm) với lớp kính bảo vệ mặt, áo đa năng chống mảnh, các tấm giáp bổ sung với chuẩn chống đạn hạng 5a hoặc 6a, kính mắt, mặt nạ bảo vệ với khiên che mặt, găng tay, các tấm bảo vệ vai, đầu gối, khuỷu và hạ bộ.

* Các cấu kiện hỗ trợ: Áo khoác ngoài, ba lô, màn chống muỗi, áo phông thoáng khí, mũ và khăn cho mùa đông, các tấm giữ ấm có thể tháo rời và lớp bọc ngụy trang.


http://nghiadx.blogspot.com
Cùng đợt giới thiệu quân phục Permyachka-M là súng AK-74M3 kết hợp với ống phóng lựu hiện đại nhất của Nga GP-34

Hiện tại, có 4 cấu hình của Permyachka-M có thể trang bị cho quân đội. Cấu hình cơ bản nhất bao gồm quần áo, mũ, áo đa năng chống mảnh đạn, kính có khối lượng 6,3 kg.

Cấu hình thứ hai tương tự như cấu hình thứ nhất nhưng thêm mặt nạ, các tấm bảo vệ gối, khuỷu, vai, kính cứng bảo vệ mặt có khối lượng 8,4 kg.

Hai cấu hình sau có gắn thêm các tấm bảo vệ và có tổng khối lượng tương ứng với hai hạng 5a và 6a là 9,3 và 9,5 kg.

>> UCAV đầu tiên của châu Âu sắp ra mắt



Theo ARMS-TASS, tại trung tâm bay thử nghiệm ở Ispra, miền nam nước Pháp đang tiến hành lắp ráp máy bay không người lái tấn công đầu tiên của châu Âu có tên nEUROn.

Các kỹ thuật viên đang tiến hành lắp ráp cánh tam giác (được sản xuất bởi công ty EADS và CASA) vào thân máy bay (được chế tạo bởi công ty SAAB) được trang bị động cơ tuốc bin phản lực Adour Mk951 có công suất 29 kN.

Ngoài ra, còn các công đoạn lắp hệ thống điện, thuỷ lực, điều hoà không khí và hệ thống khởi động động cơ.

Việc lắp ráp thân sau máy bay (do công ty HAI của Hy Lạp chế tạo), nắp của khoang vũ khí (công ty Alenia), các giá treo vũ khí và cơ cấu điều khiển của nó (công ty Ruag) cũng như cửa hút khí cũng đang ở giai đoạn cuối.

Công việc cuối cùng nhưng rất quan trọng là xử lý bề mặt để đảm bảo khả năng tàng hình của UAV.


http://nghiadx.blogspot.com
Mô hình máy bay không người lái vũ trang nEUROn.


Theo kế hoạch, công đoạn lắp ráp UAV sẽ phải hoàn tất vào cuối năm 2011. Sau đó sẽ bắt đầu thử nghiệm khả năng điều khiển trên đường băng và chuyến bay đầu tiên sẽ được thực hiện vào giữa năm 2012.

Nhằm đảm bảo an toàn cho các chuyến bay, trên UAV được trang bị tới 3 hệ thống dự phòng và 2 hệ thống điều khiển bay. Tuy nhiên, chuyến bay đầu tiên của UAV này sẽ được thực hiện trên khu vực có nước nhằm giảm thiểu rủi ro.

Việc thử nghiệm về hiệu quả tán xạ của bề mặt UAV được thực hiện trong buồng kiểm tra đặc biệt. Cuối cùng chuyến bay để đánh giá về khả năng tàng hình thực tế của UAV bằng các radar trên máy bay Rafale, radar của hệ thống phòng không mặt đất và các phương tiện khác.

>> HSS - Hệ thống cảnh giới cảng biển mà Việt Nam quan tâm



Hệ thống cảnh giới dưới nước (HSS) gồm các thiết bị trinh sát quang học, sonar, radar cùng khối điều khiển hiện đại là "vệ sĩ" bảo vệ các bến cảng khỏi mọi cuộc tấn công phá hoại.


Trong chiến tranh trên biển hiện đại, việc đối phó với các hạm đội tàu chiến, nhất là tàu ngầm của đối phương luôn là một việc khó khăn và khó tránh khỏi tổn thất lớn.

Do đó, các bến cảng quân sự luôn là mục tiêu đặc biệt trọng yếu dễ bị đối phương đánh phủ đầu trong một cuộc xung đột trên biển bằng các chiến thuật ít tốn kém như dùng tàu ngầm mini, biệt kích phá hoại.

Trong thời bình, bến cảng dân sự cũng là mục tiêu dễ dàng của các thế lực khủng bố để gây lên những thiệt hại nghiêm trọng.

Chính vì vậy, các hệ thống cảnh giới bảo vệ bến cảng (HSS - Harbor Surveillance System) được ra đời để bảo vệ các bến cảng, giàn khoan dầu, các khu phức hợp nổi trên mặt nước khác ...


http://nghiadx.blogspot.com
Các bến cảng luôn là mục tiêu giá trị dễ bị phá hoại của đối phương trong chiến tranh.


Ra đời với mục đích bảo vệ các bến cảng, HSS phải đối phó được với tất cả những mối nguy cơ từ dưới nước có thể ảnh hưởng tới mục tiêu cần bảo vệ như: người nhái, các phương tiện thả người nhái, các tàu ngầm mini hoặc tàu bán ngầm, ác phương tiện xuồng cao tốc, xuồng chèo cỡ nhỏ, mìn, các thiết bị trinh sát của đối phương như các camera trinh sát quang học (CCD hoặc FLIR), sonar, radar.

Do điều kiện khác nhau của cảng và các tổ hợp ngoài khơi, hệ thống HSS phải có khả năng làm việc trong mọi điều kiện nước sâu hay nông, với các điều kiện thời tiết khắc nghiệt khác nhau và cả ngày lẫn đêm. Đồng thời, các thiết bị trong hệ thống phải gọn nhẹ, dễ bảo dưỡng và đơn giản trong vận hành.


http://nghiadx.blogspot.com
Hệ thống HSS được thiết kế với mục đích bảo vệ bến cảng và các công trình trên mặt nước chống lại các âm mưu đột nhập và phá hoại.


Một hệ thống HSS đầy đủ thường bao gồm các thành phần như sau:

- Một hệ thống sonar tần số cao để phát hiện người nhái và các thiết bị lặn cá nhân, tàu ngầm mini;
- Một hệ thống gồm các camera thường và camera ảnh nhiệt để đáp ứng nhu cầu trinh sát cả ngày lẫn đêm và một hệ thống radar cỡ nhỏ.

Ngoài ra, để tăng cường khả năng cảnh giới chống xâm nhập, hệ thống HSS có thể tích hợp thêm một hay nhiều robot lặn (AUV - Autonomous Underwater Vehicle) hoạt động hoàn toàn tự động để tuần tra trong phạm vi rộng cùng lưới chống xâm nhập.

- Hệ thống lưới chống xâm nhập được tích hợp phao nổi, neo, các cảm biến chống cắt phá và cổng ra vào có thể đóng mở dễ dàng để sử dụng trong trường hợp bảo vệ các cảng tàu ngầm.

- Nếu hệ thống HSS được sử dụng tại vùng nước sâu, người ta có tích hợp thêm các sonar chủ động tần số trung bình hoặc sonar thụ động tần số thấp để hỗ trợ phát hiện tàu ngầm, tàu chiến đối phương.

- Cuối cùng, trái tim của hệ thống là trung tâm phân tích, chia sẻ dữ liệu kết nối với các lực lượng vũ trang bảo vệ khác.



http://nghiadx.blogspot.com
Các hệ thống cảm biến quang học, sonar, radar sẽ phát hiện mọi nguy cơ đột nhập vào bến cảng.


Một trong những hệ thống cảnh giới dưới nước khá nổi tiếng có thể kể đến là hệ thống HSS của công ty DSIT, Israel.

Hệ thống này gồm một sonar có thể phát hiện thợ lặn từ khoảng cách 700 - 1.200m tùy phông thủy âm và hệ thống thở của thợ lặn; phát hiện phương tiện mang thợ lặn ở khoảng cách 2 - 5 km.

Thiết bị trinh sát quang điện tử của hệ thống cũng có khả năng phát hiện đầu của người đang bơi nổi trên mặt nước ở khoảng cách 2-3 km.

Kèm theo hệ thống là một thiết bị AUV có tầm hoạt động 70 km với vận tốc 5,5 km/h, có trang bị sonar và thiết bị trinh sát quang học. Trung tâm chỉ huy của hệ thống có khả năng tự động nhận biết, phân loại, bắt bám và phát lệnh tấn công các mục tiêu xâm nhập mà chỉ cần từ 1-2 người vận hành.



http://nghiadx.blogspot.com
Hệ thống điều khiển của HSS hiện đại chỉ cần 1-2 người vận hành.


Về tính chất, HSS không thuộc các vũ khí sát thương nên có thể “miễn nhiễm” khá nhiều lệnh cấm bán vũ khí trên thế giới.

Chính vì vậy, đây là một món hàng rất được ưa chuộng trên thị trường vũ khí toàn cầu, nhất là trong tình trạng các tranh chấp biển đang ngày một phổ biến.

Theo tờ Korean Times, vào năm 2010, Hàn Quốc từng bán một số hệ thống cảnh giới dưới nước bảo vệ cảng HSS cho Việt Nam cùng với vũ khí bán cho các nước Đông Nam Á khác.


>> Brazil phát triển pháo phản lực bắn loạt mới



Chính phủ Brazil đã phê duyệt khoản ngân sách mới cho phép phát triển một loại pháo phản lực bắn loạt mới mang tên Astros-2020.

Công nghệ tên lửa luôn là một sự lựa chọn hàng đầu để tạo ra sự vượt trội về mặt quân sự, nhận thức rõ giá trị của công nghệ tên lửa với việc đảm bảo an ninh quốc gia và tiến tới xuất khẩu.

Tổng thống Brazil Bà Dilma Rousseff đã ký quyết định về việc cấp cho Tập đoàn Avibras Aerospatiale một khoản vay trị giá 27,8 triệu USD để bắt đầu các công tác nghiên cứu phát triển một loại pháo phản lực bắn loạt MRLS mới.


http://nghiadx.blogspot.com
MLRS Astros-2 trong biên chế quân đội Malaysia Ảnh:Malaysiamilitarypower


Hệ thống MLRS mới này sẽ được đặt tên là Astros-2020, theo kế hoạch chương trình phát triển sẽ được triển khai trong giai đoạn 2011-2016. Kinh phí dự tính cho chương trình phát triển vào khoảng 675 triệu USD.

Trong năm 2010, Tập đoàn Avibras đã công bố ý định phát triển một loại MLRS mới bằng kinh phí riêng của họ trị giá 13,1 triệu USD.

Avibras hy vọng, trong tương lai họ sẽ nhận được các đơn hàng cho hệ thống MLRS mới với tổng giá trị có thể hơn 2 tỷ USD.

Biến thể Astros-2020 sẽ được trang bị một loạt công nghệ hiện đại như, hệ thống điều khiển kỹ thuật số, hệ thống chuyển hướng và thiết bị truyền thông mới.

Hệ thống MLRS Astros-2020 sẽ được trang bị đạn tên lửa có điều khiển AV-TM-300 có tầm bắn lên đến 300km.

MLRS Astros-2020 có khả năng hoạt động như một hệ thống tên lửa chiến thuật chiến trường tầm ngắn với độ chính xác rất cao.

Theo kế hoạch mỗi tiểu đoàn MLRS Astros-2020 sẽ có 18 xe phóng, 3 xe điều khiển tên lửa, 3 xe radar sục sạo mục tiêu, 3 xe sửa chữa, 3 xe tái nạp tên lửa và 3 xe chỉ huy.

Tập đoàn Avibras hy vọng hệ thống mới này sẽ đi vào trang bị trong năm 2020. Dự kiến Brazil sẽ trang bị 3 tiểu đoàn MLRS Astros-2020.

Hệ thống MLRS Astros-2020 được phát triển dựa trên hệ thống MLRS Astros-2, loại MLRS này đã được phát triển với 3 biến thể khác nhau. Mk-1 đã được xuất khẩu cho Iraq, Mk-2 xuất khẩu cho Arab Saudi, Qatar, Bahrain, Angola và Malaysia.

Hiện tại Malaysia sở hữu 36 hệ thống Astros-2 (Mk-2). Biến thể Mk-3 được trang bị cho quân đội Brazil.

MLRS Astros-2 sử dụng 4 loại đạn tên lửa khác nhau bao gồm:

- Đạn tên lửa SS-30 đường kính 127mm, tầm bắn từ 9-30km.
- Đạn tên lửa SS-40 đường kính 180mm, tầm bằn từ 15-35km.
- Đạn tên lửa SS-60 đường kính 300mm, tầm bắn từ 20-60km.
- Đạn tên lửa SS-80 đường kính 300mm, tầm bắn từ 22-90 km.

Hệ thống được đặt trên xe phóng di động hiệu Mercedes OM422, với cơ số đạn tên lửa tương ứng cho mỗi loại là 32, 16 và 4,4. Hiện tại, Avibras đang phát triển một loại đạn tên lửa mới SS-150 với tầm bắn lên đến 150km.

Đạn tên lửa SS-150 sẽ là một bước đệm trong khi chờ đợi loại đạn tên lửa mới AV-TM-300 chính thức đưa vào trang bị.

Thứ Hai, 29 tháng 8, 2011

>> Sức mạnh tiêm kích thế hệ 5 (kỳ 5)



Cuộc đua tiêm kích thế hệ 5, từ cuối thập niên 1970 sang đầu thế kỷ 21 đã sôi nổi hơn, với sự tham gia của các đối thủ nặng ký khác như Trung Quốc, Nhật Bản, Ấn Độ, Hàn Quốc…

>> Sức mạnh tiêm kích thế hệ 5 (kỳ 1)
>> Sức mạnh tiêm kích thế hệ 5 (kỳ 3)
>> Sức mạnh tiêm kích thế hệ 5 (kỳ 4)

Kỳ 5: Cuộc đua tăng tốc

Không quân thế giới tất yếu sẽ chuyển sang thế hệ 5 trong những thập kỷ tới. Một số ít cường quốc có tham vọng lớn và tiềm lực như Mỹ, Nga, Trung Quốc, Nhật Bản thì tự phát triển các máy bay này. Nhiều nước thiếu tiềm lực thì chọn giải pháp hợp tác phát triển rồi mua, hoặc tự mua.

Giải pháp thứ ba là mua sắm các tiêm kích 4+, 4++ nhưng có một số tính năng tiếp cận thế hệ 5.

Ấn Độ: FGFA, AMCA, F-35 và Super Sukhoi

Chịu chơi nhất trong tốp đối thủ mới gia nhập cuộc đua thế hệ 5 là Ấn Độ. Họ cùng lúc theo đuổi 2 chương trình tiêm kích thế hệ 5 là FGFA (hợp tác với Nga) và AMCA. Ấn Độ dự định mua sắm 250 - 300 tiêm kích FGFA 2 chỗ ngồi (dựa trên T-50 của Nga) trị giá hơn 30 tỷ USD.

AMCA là tiêm kích tàng hình, thế hệ 5, đa năng, cỡ 25 tấn, một chỗ ngồi, trang bị 2 động cơ. AMCA sẽ thay thế Jaguar, MiG-27 và tăng cường cho các loại tiêm kích FGFA, Su-30MKI, Tejas và MRCA.

Thiết kế cuối cùng của AMCA sẽ được đệ trình Không quân Ấn Độ vào năm 2012, sau đó bắt đầu phát triển toàn quy mô máy bay. Dự kiến, AMCA cất cánh lần đầu năm 2017 và trang bị năm 2020.

Nga cũng sẽ nâng cấp các tiêm kích thế hệ 4+ Su-30MKI hiện có và sản xuất mới cho Không quân Ấn Độ (IAF) lên tiêu chuẩn Super Sukhoi bằng công nghệ tiêm kích thế hệ 5. Trị giá hợp đồng dự đoán là 1 tỷ USD. Ngoài ra, Ấn Độ cũng có thể xem xét mua F-35 Lightning II mà Mỹ đã năm lần bảy lượt tha thiết mời chào.

Nhật Bản: ATD-X và F-35

Nhật Bản đã lao vào phát triển tiêm kích tàng hình thế hệ 5 ATD-X Shinshin. Nguyên nhân chính không phải là Mỹ từ chối bán F-22, mà do Trung Quốc đã bắt đầu bay thử nghiệm J-20 và Hàn Quốc đang đẩy nhanh các chương trình tiêm kích tàng hình F-X và KF-X.

Năm 2004, Nhật quyết định tiến hành chương trình ATD-X Shinshin. Vì Nhật có ý định mua F-22 của Mỹ để trang bị, nên mục tiêu ban đầu của dự án chỉ là chế tạo mẫu trình diễn công nghệ nhằm chứng tỏ khả năng sản xuất vũ khí công nghệ cao của Nhật.

Sau khi nỗ lực đàm phán mua F-22 kết thúc thất bại năm 2009, dự án Shinshin được nâng lên quy chế thiết kế tiên tiến để có thể nhận vào trang bị khi hoàn thành.


http://nghiadx.blogspot.com
Tiêm kích tàng hình thế hệ 5 ATD-X của Nhật Bản.


Shinshin là tiêm kích tàng hình, trang bị động cơ có điều khiển vector lực đẩy, radar mạng pha chủ động, công nghệ tự khôi phục khả năng điều khiển bay SRFCC, các hệ thống điều khiển từ xa bằng sợi quang, đối phó điện tử, tác chiến điện tử, trao đổi thông tin thống nhất. Shinshin dự kiến còn có thể mang cả vũ khí viba.

Hai mẫu chế thử ATD-X sẽ được lắp động cơ nước ngoài. Còn các máy bay sản xuất loạt sẽ được lắp động cơ XF5-1 do Nhật phát triển. Dự kiến, ATD-X sẽ bay thử vào năm 2014 và có thể được đưa vào trang bị năm 2018-2020.

Nhật cũng đang xúc tiến chương trình F-X để thay thế các máy bay lạc hậu F-4EJ và F-15J. Nhật Bản sẽ lựa chọn loại tiêm kích thắng thầu vào tháng 12/2011 để mua sắm trong tài khóa 2012 và đưa vào trang bị năm 2016.

Các ứng viên vòng cuối là F-35, F/A-18E/F và EF-2000 Typhoon. Bộ Quốc phòng Nhật muốn mua F-35, song thời hạn hoàn tất phát triển F-35 liên tục bị trì hoãn và tăng giá, trong khi Nhật muốn có máy bay sớm. Vì thế, số phận của Shinshin có thể sẽ phụ thuộc nhiều vào số phận của F-35.

Hàn Quốc: F-35 và KF-X

Tháng 2/2011, Hàn Quốc quyết định thực hiện giai đoạn 3 chương trình tiêm kích thế hệ mới F-X (F-X III), mua 60 tiêm kích tàng hình, trị giá 8-9 tỷ USD, bắt đầu vào năm 2012.

Theo giới quân sự Hàn Quốc, mục tiêu chính của F-X III là mua F-35 mặc dù tham gia cuộc thầu còn có F-15SE Silent Eagle, Typhoon và mới đây là cả PAK FA T-50 của Nga.

Hàn Quốc cũng đang tiến hành chương trình tiêm kích thế hệ 4+ KF-X, có ứng dụng công nghệ tàng hình và tính năng cao hơn F-16, Rafale, Typhoon, nhưng thua kém F-22 và F-35.

Hàn Quốc và Indonesia đã thỏa thuận hợp tác đầu tư phát triển KF-X. Indonesia dự kiến sẽ mua 50 chiếc, Hàn Quốc mua đến 60 chiếc KF-X. Thổ Nhĩ Kỳ, Các Tiểu vương quốc Ả-rập thống nhất, Brazil và Italia cũng quan tâm đến khả năng tham gia chương trình KF-X.

Tuy nhiên, Hàn Quốc cũng đang xem xét khả năng hợp nhất F-X III và KF-X.

Tràn ngập thế hệ 5

Trong vài thập niên tới, tiêm kích thế hệ 5 sẽ lan tràn khắp thế giới và cuộc cạnh tranh chủ yếu khai diễn sau năm 2025 giữa PAK FA và F-35.

Theo dự báo của Trung tâm Phân tích buôn bán vũ khí thế giới TsAMTO (Nga), PAK FA và F-35 sẽ thống lĩnh thị trường tiêm kích thế giới từ năm 2025. Máy bay của Trung Quốc và các nước khác không phải là đối thủ của máy bay Mỹ và Nga.

Về triển vọng xuất khẩu PAK FA T-50, Chủ tịch OAK Mikhail Pogosyan cho rằng, nhu cầu đối với Т-50 khoảng 600 chiếc, trong đó Không quân Nga mua 200 chiếc, Không quân Ấn Độ - 200 chiếc (FGFA) và 200 chiếc bán cho các nước khác. Theo dự báo ban đầu, đến năm 2045-2050, Mỹ sẽ sản xuất tổng cộng 4.500 chiếc F-35, trong đó, Mỹ mua 3.340 chiếc, 10 nước đối tác mua 897 chiếc.

Như vậy, châu Á-Thái Bình Dương sẽ tràn ngập tiêm kích thế hệ 5. Việt Nam dự báo sẽ là khách hàng thứ ba mua T-50 với số lượng mua từ 12-36 chiếc từ năm 2018-2035. Tuy vậy, căn cứ nhu cầu quốc phòng, khả năng tài chính và kinh nghiệm, Việt Nam có thể sẽ ưu tiên hiện đại hóa phòng không để tăng khả năng chống máy bay tàng hình, kể cả tiêm kích thế hệ 5. Tiêm kích thế hệ 5 sẽ dừng sản xuất vào năm 2050-2055. Từ năm 2060, Nga, Mỹ sẽ tập trung phát triển tiêm kích thế hệ 6 không người lái

Chủ Nhật, 28 tháng 8, 2011

>> Scud - Quân bài cuối cùng của ông Gaddafi ???



Quân đội chính phủ Libya đã bắn thêm 3 quả tên lửa hành trình đối đất Scud từ một căn cứ bí mật gần khu vực Sirte.


Tên lửa Scud

Trong khi lực lượng nỗi dậy đang vây hãm Tripoli, quân đội chính phủ Libya đã bắn 3 quả tên lửa hành trình đối đất Scud từ một căn cứ bí mật gần khu vực Sirte.

Đây cũng chính là thành lũy thứ hai của quân đội chính phủ sau Thủ đô Tripoli và đây cũng chính là khu vực quê hương của Tổng thống Gaddafi.

Nếu Tripoli thất thủ, Sirte có thể sẽ là trung tâm của chính phủ Libya, nhiều khả năng toàn bộ các vũ khí mang tầm chiến lược mà quân đội chính phủ đang sở hữu đã được triển khai tại các căn cứ bí mật xung quanh Sirte.


http://nghiadx.blogspot.com
Ông Gaddafi có thể sử dụng tên lửa Scud như là quân bài chiến lược cuối cùng, trong ảnh một xe phóng của tên lửa Scud bị lực lượng nỗi dậy chiếm được. (ảnh: Reuters)


Trang tin Defence News dẫn lời phát ngôn viên của NATO Oana Lungescu cho biết, dù Tripoli đang bị vây hãm nhưng quân đội chính phủ vẫn bắn thêm 3 tên lửa Scud vào Mistara, bà Oana nói

“Chúng tôi đã xác nhận việc quân đội chính phủ bắn 3 tên lửa Scud về Mistara, tên lửa đã rơi xuống khu vực ven biển hoặc bờ biển của Mistara, hiện tại chúng tôi có thông tin về thiệt hại cho thường dân tại đây”

Đây là lần thứ 2 quân đội chính phủ bắn tên lửa Scud kể từ khi NATO thực hiện chiến dịch không kích theo nghị quyết số 1973 của Hội Đồng Bảo An Liên Hợp Quốc. Bà Oana cho biết thêm.

“Việc sử dụng tên lửa Scud là một mối đe dọa lớn cho thường dân, đó là một vũ khí mang tính khủng bố, việc sử dụng nó là một hành động hoàn toàn vô trách nhiệm”

Theo các nguồn tin tình báo của NATO, Libya đang sở hữu khoảng 240 tên lửa Scud, các tên lửa Scud có nhược điểm lớn là độ chính xác rất kém. Đây không phải là vũ khí thích hợp để tấn công một mục tiêu cụ thể nào.

Tuy hiên, trong trường hợp bị dồn đến đường cùng, ông Gaddafi sẽ sử dụng các tên lửa này để tấn công các thành phố mà lực lượng nỗi dậy đang chiếm đóng, đó sẽ là một thảm họa đối với người dân Libya.

Việc lần thứ 2 tên lửa Scud được bắn đi từ Sirte có thể thấy rằng, ông Gaddafi đã chuẩn bị cho việc biến Sirte thành “thánh địa tử thủ cuối cùng”. Bên cạnh đó, theo các nguồn tin NATO, quân đội chính phủ sở hữu rất nhiều vũ khí hóa học và sinh học.

Không có gì để đảm bảo rằng, ông Gaddafi không sử dụng nó để cứu vãn tình hình chiến sự tại đây. Một khi bị dồn đến đường cùng, không ai có thể đoán được những gì mà ông Gaddafi sẽ làm.

Trong nhiều tháng qua, săn lùng và tiêu diệt các bệ phóng tên lửa Scud của quân đội chính phủ là một trong những nhiệm vụ hàng đầu của Liên quân. Tuy nhiên, có thể quân đội chính phủ đã rút ra được bài học từ chiến tranh Iraq, nên đạt được nhiều thành công trong việc giấu các vũ khí chiến lược khỏi tầm ngắm của NATO.

Một khi tình hình chiến sự đã ngã ngũ, đó là thời gian thích hợp nhất để sử dụng các vũ khí chiến lược tạo ra sự thay đổi lớn trên chiến trường. Một số nhà phân tích cho rằng, việc 2 lần bắn tên lửa Scud ra bờ biển là một động thái mang tính cảnh báo với lực lượng nỗi dậy.



http://nghiadx.blogspot.com
Sirte, thành lũy cuối cùng của ông Gaddafi và những người trung thành.


Sirte trung tâm của bất ổn tương lai?

Việc Tripoli thất thủ, chưa phải là dấu chấm hết cho cuộc xung đột tại Libya, Sirte vẫn còn đó. Nếu chính quyền mới do Hội đồng chuyển tiếp quốc gia lập ra, Sirte vẫn là khu vực ngoài vòng pháp luật đối với chính phủ mới.

Sirte là quê hương của Tổng thống Gaddafi, nơi có bộ tộc của tổng thống, là khu vực của những người đặc biệt trung thành với ông Gaddafi. Tất nhiên, Hội đồng chuyển tiếp quốc gia NTC là kẻ thù không đội trời chung với họ.

Sirte sẽ là trung tâm các khởi phát các thù hằn dân tộc và tôn giáo, lợi ích, nhóm những người bị mất quyền lợi từ việc ông Gaddafi bị lật đổ chắc chắn sẽ không ngồi yên nhìn “miếng bánh” của mình rời vào tay người khác.

>> Indonesia nhận 6 trực thăng Mi-17



Theo RIA Novosti, ngày 26/8, Nga vừa bàn giao cho Bộ Quốc phòng Indonesia 6 máy bay trực thăng đa năng mới Mi-17-B5.


Các máy bay này đã được bàn giao theo hợp đồng với Indonesia trong năm 2007.

Theo thỏa thuận, quân đội Indonesia sẽ mua 18 máy bay trực thăng Mi-17-B5, hiện nay Indonesia đã nhận được 12 chiếc và 6 chiếc còn lại dự kiến sẽ nhận được trong thời gian tới.

Theo các chuyên gia quân sự, loại MI-17 đã đáp ứng được nhu cầu cấp thiết của quân đội Indonesia trong các hoạt động chuyển quân, phục vụ hậu cần và các hoạt động nhân đạo khác.

Indonesia mua máy bay trực thăng của Nga với tín dụng xuất khẩu 1 tỷ USD, do quốc gia của Nga trong tháng 9/2007. Indonesia cũng đã nhận được 5 trực thăng tiến công Mi-35P và 20 xe chiến đấu bộ binh BMP-3F.

Bộ Quốc phòng Indonesia cũng đã lên kế hoạch mua 2 tàu ngầm Kilo thuộc Dự án 877, nhưng vào tháng 7/2009 kế hoạch mua tàu ngầm đã được chuyển vào một thời điểm sau, không loại trừ hợp đồng sẽ được ký kết trước cuối năm 2011.



http://nghiadx.blogspot.com
Trực thăng Mi-17.



Trong tháng 9/2010, Indonesia đã nhận được 3 trực thăng Mi-35P, và sau đó nhận thêm 2 xe chỉ huy. 10/2010 Nga tiếp tục bàn giao 17 xe chiến đấu bộ binh BMP-3F cho nước này.
Trước đó, Indonesia đã mua của Nga 10 máy bay chiến đấu S-30MK. Đặc biệt, theo hợp đồng đã ký kết vào 9/2003, không quân nước này đã nhận được 2 máy bay chiến đấu Su-30MK và 2 chiếc Su-27SK.

Trong năm 2007, Không quân Indonesia đã mua thêm 6 máy bay Su-27SKM và 3 chiếc Su-30MK2.

Theo kế hoạch hiện đại hóa quân đội Indonesia, trong 20 năm tiếp theo sẽ được mua thêm 180 máy bay chiến đấu Nga, rất có thể là Su-30MK2.

Dù đất nước trải rộng với hơn 17.500 hòn đảo, song Indonesia hiện chưa có tàu sân bay, do đó trực thăng là giải pháp khả thi để đối phó với các mối đe dọa an ninh truyền thống và phi truyền thống, đặc biệt là hoạt động của các phần tử ly khai và thảm họa thiên nhiên thường xuyên diễn ra.

Năm 2011, quân đội Indonesia đầu tư khoảng 56 triệu USD cho việc mua sắm các trang thiết bị quân sự từ nguồn ngân sách nhà nước.

>> F-35 được phép bay không hạn chế



Defence News cho biết, tất cả các biến thể của máy bay chiến đấu phản lực F-35 Lightning II đã được cho phép thử nghiệm trở lại.


Quyết định nối lại các chuyến bay được thực hiện sau khi kiểm tra một số thông số kỹ thuật của máy bay, đặc biệt là hệ thống cấp điện

Toàn bộ 20 chiếc F-35 đã bị cấm bay vào ngày 2/8 khi phát hiện lỗi của hệ thống cung cấp điện IPP khi thử nghiệm mẫu AF-4 (F-35A).

Ngày 11/8, Lầu Năm Góc đã cho phép các máy bay F-35 bay thử nghiệm hạn chế.

http://nghiadx.blogspot.com
Tiêm kich F-35



"Ngày 24/8, quyết định cho các máy bay phản lực F-35 được ủy quyền để bay một lần nữa," phát ngôn viên của hãng Lockheed Martin, ông Mike Rein nói.

Các máy bay chiến đấu tàng hình này được lắp ráp tại một nhà máy của Lockheed Martin ở Fort Worth.
Bộ Quốc phòng Mỹ trong năm 2011 đã 2 lần tạm dừng bay F-35. Tháng 3/2011, F-35 bị đình chỉ bay do hỏng van điều khiển ở hệ thống cấp điện trên máy bay mang số hiệu AF-4 khi đang bay thử

>> Tướng Việt Nam phân tích ý đồ thực sự của TQ tại Biển Đông



Có hay không việc Mỹ đưa tàu chiến tàng hình tới biển Đông “chọi” TQ, tướng VN nói về ý đồ thực sự của TQ ở biển Đông,…những thông tin tiếp tục được các báo đề cập tới trong ngày hôm nay.

Tướng Trung Quốc bác tin tàu sân bay sẽ hoạt động năm 2012

Theo thông tin được đăng tải trên Dân trí: Thiếu tướng Hải quân Trung Quốc Zhang Zhao zhong hôm qua đã bác tin cho rằng tàu sân bay đầu tiên của nước này sẽ chính thức hoạt động năm 2012, không lâu sau khi báo chí Trung Quốc tuyên bố địa bàn hoạt động của con tàu sẽ là Biển Đông vào năm 2012.


http://nghiadx.blogspot.com
Tàu sân bay Trung Quốc tại cảng Đại Liên sau chuyến đi thử đầu tiên.

Phát biểu trong buổi ký tặng cuốn sách mới của mình, Tướng Zhang nhận định rằng rất khó để đưa tàu sân bay đầu tiên của nước này vào hoạt động sớm.

“Cần phải có thời gian”, ông nói và lấy dẫn chứng là Pháp phải mất 7 năm mới đưa được tàu sân bay đầu tiên của mình vào hoạt động.

Trước đó, hôm 16/8, tức là gần như ngay sau khi đưa tàu sân bay đầu tiên trở lại cảng sau 5 ngày thử nghiệm đầu tiên trên Hoàng Hải, trang mạng People's Daily Online của Trung Quốc đã dẫn nguồn tin quân sự cấp cao ở Bắc Kinh tuyên bố chiếc tàu sân bay đầu tiên của Trung Quốc sẽ được triển khai trong vùng biển Nam Hải (tên được Trung Quốc dùng để gọi Biển Đông).

Cũng theo People's Daily Online, tàu sân bay này sẽ góp phần tăng cường năng lực chiến đấu và răn đe của hải quân Trung Quốc. Một dấu hiệu cho thấy tầm mức quan trọng của chiếc tàu sân bay là nó được đặt dưới quyền chỉ huy trực tiếp của Ủy ban Quân ủy Trung ương Trung Quốc, định chế lãnh đạo cao nhất của quân đội hiện do chính ông Hồ Cẩm Đào làm Chủ tịch.

Tuy nhiên, ông Zhang đã bác bỏ việc quân đội Trung Quốc có các kế hoạch như vậy và gọi đây chỉ là tin đồn.

Mỹ triển khai tàu chiến tàng hình tới biển Đông 'chọi' TQ?

Ngày hôm nay, trên hầu hết các trang báo như Đất Việt, Dân trí, VTC News… đều đăng tải thông tin: Mỹ âm thầm triển khai tàu chiến tàng hình thế hệ mới tới biển Đông, một tuần sau khi Trung Quốc “khai trương” hàng không mẫu hạm.



http://nghiadx.blogspot.com
Theo Sunday Times, tàu của Mỹ được triển khai để kiểm soát các tuyến hàng hải giữa Sinngapore và Hong Kong là USS Independence.


Loại tàu này có thể tác chiến tại vùng nước nông và “hiện đại hơn bất cứ tàu Trung Quốc nào được biết đến”. Các chiến hạm tàng hình của Mỹ có thể “diệt tàu ngầm, phá mìn, trinh sát, do thám và đổ bộ”.

Theo báo Anh, kế hoạch này được Bộ trưởng Quốc phòng Robert Gates “âm thầm nêu ra” tháng trước (khi còn tại nhiệm) trong bối cảnh Trung Quốc khẳng định một cách cứng rắn chủ quyền của họ ở vùng biển tranh chấp.

Tuy hai bên Trung Quốc và Mỹ tiếp tục gặp gỡ ở cấp cao nhất để xây dựng niềm tin, giới quân sự hai bên không ngừng cảnh giác đề phòng lẫn nhau.

“TQ vạch chiến lược để khống chế biển Đông, chứ không phải dầu khí”

Đó là lời nhận định của Thiếu tướng Lê Văn Cương, nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu chiến lược và Khoa học, Bộ Công An về hoạt động nghiên cứu biển Đông tại Việt Nam, được đăng tải trên Tuổi trẻ.

Theo thiếu tướng Lê Văn Cương: “Ý đồ của Trung Quốc ở biển Đông là gì? Ngay cả học giả Mỹ và châu Âu cũng có sự nhầm lẫn lớn về TQ. Có tới 80-90 % công trình nghiên cứu về biển Đông đều nói rằng TQ muốn chiếm biển Đông là vì dầu khí.

Đó là hoàn toàn sai lầm về tầm mức chiến lược. Quan điểm của tôi, xuất phát từ vị trí địa chính trị, địa chiến lược của biển Đông, TQ vạch chiến lược để khống chế biển Đông, chứ không phải vì dầu khí.
Nên nhớ dầu khí ở biển Đông trữ lượng không phải lớn, làm sao mà so được với vịnh Péc- xích và Trung Đông. Hơn nữa, khai thác cực kỳ khó khăn, lôi lên 1 thùng dầu đắt gấp 2 ở Trung Đông, Bắc Phi. Trong khi đó, bồn dầu ở sông Châu Giang, bán đảo Lôi Châu, biển Hoa Bắc, Hoa Đông, Hoàng Hải đều nhiều dầu, TQ vẫn còn để dự trữ, chứ chưa khai thác.

Đúng là TQ cần dầu, nhưng mục tiêu khống chế biển Đông mới là cao nhất. Khống chế được biển Đông là khống chế được Nhật Bản, Hàn Quốc và tác động trực tiếp tới quan hệ chiến lược giữa Mỹ- Nhật Bản- Hàn Quốc, gọng kìm đè nặng trên đầu TQ.

Đầu tiên, có những lý do lịch sử. Trong suốt thời kỳ cổ xưa, một số quốc gia châu Á chịu ảnh hưởng của Nho giáo, sẽ phải cống nạp cho các vương triều của Trung Quốc bao gồm Việt Nam, Triều Tiên và Nhật Bản bây giờ.

Những nước Đông Nam Á khác không chịu ảnh hưởng (gồm Philippines, Indonesia, Campuchia và Thái Lan ngày nay) cũng có ghi nhận phải cống phẩm cho Trung Quốc theo yêu cầu từ các vị vua của họ. Ngoài ra còn có những ràng buộc gần cận hơn khi một số quốc gia Đông Nam Á dưới sự đe doạ "xuất khẩu cách mạng" của Trung Quốc vào những năm 1950-1960, rồi sự kiện năm 1979.

Nhưng có lẽ nhân tố lớn nhất đang phá huỷ lòng tin lẫn nhau và làm xói mòn nỗ lực xây dựng các quan hệ đối tác là tranh chấp về chủ quyền lãnh thổ. Trung Quốc có tranh chấp lãnh hải hoặc các đảo ở Biển Đông hay Hoa Đông với Việt Nam, Brunei, Malaysia, Philippines và Nhật Bản.

Với nhiều quốc gia Đông và Đông Nam Á, tăng trưởng kinh tế, quân sự và ảnh hưởng chính trị của Trung Quốc ở châu Á nhắc nhở họ về một chế độ triều cống trong lịch sử, về sự tồn tại của các chư hầu quanh Trung Quốc xưa từng thừa nhận ưu thế của Trung Quốc trong khu vực. Lo ngại về sự trở lại của một chế độ triều cống kiểu mới có lẽ vẫn là một rào cản tâm lý với một số quốc gia để khiến họ có thể tin tưởng vào chính sách láng giềng tốt của Bắc Kinh.

Quan hệ không tốt giữa Trung Quốc và láng giềng một phần còn là bởi những điều kiện nội tại của Trung Quốc, về quan niệm giá trị dân chủ giữa các nước trong khu vực. Dù Trung Quốc cam kết về một sự trỗi dậy hoà bình, dù từ lâu đã từ bỏ "xuất khẩu cách mạng", nhưng họ lại chưa làm rõ mục tiêu chiến lược của việc hiện đại hoá quân sự. Với nhiều nước láng giềng, một siêu cường như vậy mà thiếu tuyên bố rõ ràng là đáng lo ngại.

Lẽ tự nhiên với kích cỡ và dân số Trung Quốc cũng như ảnh hưởng văn hoá sâu rộng, sức mạnh kinh tế và quân sự thì những quốc gia châu Á tương đối nhỏ và yếu hơn sẽ hoài nghi và lo ngại về những gì "con rồng lớn" sẽ nắm giữ.

TQ cần làm gì để thực hiện “chính sách láng giềng tốt”?

Cũng theo Vietnamnet, để giải quyết việc này, ngoài những cam kết bằng lời nói, Trung Quốc phải có những nỗ lực thực tế để thể hiện hiện rằng, họ sẽ đóng góp vào lợi ích và ổn định khu vực khi cần thiết. Ví dụ, trong thời kỳ hậu khủng hoảng tài chính hiện tại, Trung Quốc nên giữ vai trò dẫn dắt để cùng xây dựng một hệ thống tài chính khu vực mạnh mẽ nhằm ổn định thị trường tài chính khu vực.

Trung Quốc nên tôn trọng các cam kết gia tăng hoà bình bằng những biện pháp cụ thể để góp phần đảm bảo an ninh và hoà bình khu vực. Cũng như ở Trung Quốc, quan điểm dân tộc chủ nghĩa đang gia tăng khắp châu Á, thúc giục các chính phủ đưa ra các bước đi chính sách mạo hiểm và thách thức Trung Quốc. Không cần phải nói rằng, căng thẳng chính trị hiện tại của châu Á, chạy đua vũ trang, tranh chấp lâu dài không phải là chọn lựa lý tưởng cho khu vực. Vì mối quan hệ phức tạp giữa các quốc gia, Trung Quốc và những nước láng giềng cần dành thêm nhiều thời gian và nỗ lực để xây dựng các quan hệ đối tác đích thực.

Trung Quốc nên hành động như một người chơi có trách nhiệm luôn tuân thủ những nguyên tắc chung; họ nên có một chiến lược châu Á rõ ràng, thực thi và thực tế. Theo chính sách này, Bắc Kinh nên hoạt động như một cường quốc kinh tế ổn định, nó đòi hỏi Trung Quốc sáng tạo hơn trong các lĩnh vực tài chính quốc tế, và can đảm hơn trong sáng kiến cải tổ các hệ thống tài chính hiện hành.

Trung Quốc cũng nên góp phần đảm bảo an ninh khu vực với khả năng quân sự đang gia tăng của mình. Bắc Kinh nên rõ ràng hơn so với láng giềng trong việc sử dụng quân sự để duy trì ổn định khu vực thông qua chống hải tặc, khủng bố và tội phạm quốc tế khác ở Thái Bình Dương. Thay vì phô diễn sức mạnh quân sự trong tranh chấp lãnh thổ, Trung Quốc nên khuyến khích sự hội nhập chính trị, kinh tế và văn hoá ở Đông cũng như Đông Nam Á.

Sau tất cả, Trung Quốc nên định hình lại chiến lược châu Á của mình với mục tiêu hoạt động như một lực lượng ổn định, trong khi vẫn duy trì chiến lược để giữ sự cân bằng với ảnh hưởng của Mỹ trong khu vực này.

Trung Quốc phải thể hiện thiện chí và sự chân thành của mình bằng lời nói và hành động. Chỉ bằng cách này, thì sự trỗi dậy hoà bình của họ mới không đáng báo động và Trung Quốc mới được các láng giềng châu Á coi là một người bạn.

Chiến lược châu Á của Trung Quốc nên đi xa hơn việc chỉ là tìm kiếm những lợi ích kinh tế chung và bao gồm trách nhiệm góp phần duy trì ổn định tài chính, hàng hải và chính trị.

>> Nga phóng thành công tên lửa đạn đạo Bulava lần 2



Sáng 27/8, Hải quân Nga đã phóng thành công tên lửa đạn đạo xuyên lục địa Bulava R-30 3M30 từ tàu ngầm nguyên tửYuri Dolgorukyi.


Đây là lần thứ 16 Hải quân Nga phóng tên lửa Bulava và là lần thứ hai trong năm nay. Lần phóng tên lửa Bulava R-30 3M30 sáng 27/8 được coi là thành công nhất vì nó được phóng với tầm bắn xa nhất từ Biển Trắng tới khu vực Thái Bình Dương.

http://nghiadx.blogspot.com
Thử nghiệm tên lửa Bulava



Dự kiến, từ nay đến cuối năm 2011, Hải quân Nga sẽ tiến hành thêm hai lần phóng tên lửa Bulava nữa.

Tên lửa đạn đạo xuyên lục địa Bulava R-30 3M30 (RSM-56) mà NATO gọi là SS-NX-30, là loại tên lửa siêu chính xác, sử dụng nhiên liệu rắn và hiện đại nhất của Quân đội Nga.

Tên lửa dài 12,1 mét và nặng 36,8 tấn, được trang bị từ 6 đến 10 đầu đạn hạt nhân với mỗi đầu đạn có sức công phá 100-150 kilôtôn. Tên lửa có khả năng bay dích dắc để tránh mọi loại tên lửa đánh chặn của đối phương và có thể tiêu diệt mục tiêu cách xa tới 8.000km.

Hải quân Nga dự định bước đầu sẽ trang bị tên lửa Bulava cho hai loại tàu ngầm chiến lược mang tên Dmitry Donskoy và Yuri Dolgorukyi.
Copyright 2012 Tin Tức Quân Sự - Blog tin tức Quân Sự Việt Nam
 
Lên đầu trang
Xuống cuối trang