Tin Quân Sự - Blog tin tức Quân sự Việt Nam

Paracel Islands & Spratly Islands Belong to Viet Nam !

Quần Đảo Hoàng Sa - Quần Đảo Trường Sa Thuộc Về Việt Nam !

Thứ Ba, 15 tháng 11, 2011

>> Các kịch bản xung đột Iran-Israel (kỳ 1)


Đất rộng, người đông GDP năm 2010 ước tính tới 357 tỷ USD, Iran có đầy đủ các yếu tố để trở thành một trong những nước có tiềm lực quân sự mạnh nhất khu vực.

Kỳ 1: Tiềm lực quân sự Iran
>>Các kịch bản xung đột Iran-Israel (kỳ 2)


Trong thời gian gần đây, bất chấp những lời đe dọa trừng phạt của Mỹ, Israel và đồng minh, Iran vẫn bảo lưu quan điểm về chương trình hạt nhân của mình.

Chắc chắn Iran không thể không biết hậu quả của những nước đi ngược lại lợi ích của các nước phương Tây qua các cuộc chiến tại Afghanistan, Iraq và mới đây nhất là Libya. Tuy nhiên thái độ cứng rắn của Iran không phải không có cơ sở nếu chúng ta nhìn vào tiềm lực quốc phòng của đất nước này.

Không giống như các nước khác, lực lượng vũ trang của Iran chia thành hai nhánh chính hoạt động khá độc lập với nhau gồm Quân đội Cộng hòa Hồi giáo Iran (IRIA - Islamic Republic of Iran Army) chịu trách nhiệm về chiến đấu bảo vệ lãnh thổ và Lực lượng Vệ binh Cách mạng (IRGC - Islamic Revolution Guardians Corps) phụ trách các vấn đề an ninh.



http://nghiadx.blogspot.com
Các binh sĩ Iran tham gia duyệt binh.


Dù quy mô và nhiệm vụ không giống nhau nhưng cả 2 lực lượng này đều có các binh chủng hải, lục và không quân riêng. Riêng IRGC còn có lực lượng đặc nhiệm Quds và Binh chủng tên lửa đối đất của Iran.

Hiện tại, IRIA đang có trong tay 465.000 binh lính, trong đó 230.000 người là quân nhân chuyên nghiệp và 235.000 người là lính nghĩa vụ, còn IRGC có quy mô 125.000 lính chính quy và khoảng 90.000 dân binh thuộc lữ đoàn bán vũ trang Basij.

Trước cách mạng Hồi giáo năm 1979, Iran là một trong những đồng minh thân cận của phương Tây, vì vậy quân đội nước này đều được trang bị những vũ khí Âu Mỹ tối tân hiện đại nhất như trực thăng tấn công AH-1J, máy bay tác chiến không đối không tầm xa F-14 Tom Cat...

Tuy nhiên, sau cuộc Cách mạng Hồi giáo 1979, bị phương Tây cấm vận, Iran đã mở rộng nguồn cung cấp vũ khí ra các thị trường mới như Nga, Trung Quốc, Brazil... và đặc biệt là đã đạt được nhiều thành công trong việc hiện đại hóa nền công nghiệp quốc phòng, từ đó đã tự túc được rất nhiều loại vũ khí khí tài hiện đại.

http://nghiadx.blogspot.com
Vị trí địa lý của Iran trong khu vực.

Hải quân

Nắm giữ vùng biển quan trọng, trong đó có eo biển Hormuz với 40% lưu lượng dầu thô giao dịch trên thế giới, Iran đang cố gắng xây dựng một lực lượng hải quân lớn và có sức mạnh đáng kể.

Đặc biệt, do yếu tố địa lý nhỏ hẹp của vùng vịnh Persian, xác suất cao phải chiến đấu với các quốc gia có tiềm lực hải quân mạnh hơn, Iran đã đầu tư mạnh vào lực lượng tàu cao tốc tấn công trang bị tên lửa và lực lượng tàu ngầm.

http://nghiadx.blogspot.com

Tàu đệm không khí trang bị tên lửa chống hạm của Iran.
Hải quân Iran hiện nay sở hữu một lực lượng lớn gồm 28.000 binh sĩ; 13 tàu ngầm các loại, 5 hộ vệ hạm; 3 tàu tàu hộ vệ cỡ nhỏ; 98 tàu tuần tiễu và hơn 100 tàu cao tốc tấn công có trang bị tên lửa.

Ngoài ra, binh chủng này cũng sở hữu lực lượng không quân riêng với 65 máy bay, trong đó có cả máy bay săn ngầm P-3 Orion do Mỹ sản xuất.

http://nghiadx.blogspot.com
Iran đang vận hành 3 tàu ngầm tấn công lớp Kilo do Nga sản xuất.


Trong số tàu ngầm của Iran sở hữu, nổi bật nhất là 3 chiếc Project 877EKM lớp Kilo do Nga sản xuất. Dù vậy, đây là những chiếc Kilo biến thể đầu tiên nên tính năng hoạt động và vũ khí không thể so sánh với những chiếc Kilo Project 636 Nga bán ra sau này.

Ngoài ra, những chiếc tàu ngầm còn lại đều thuộc lớp Nahang và Ghadir do nước này tự sản xuất, vốn là những tàu ngầm mini có lượng giãn nước chỉ từ 150 - 400 tấn và khả năng chiến đấu rất hạn chế.


http://nghiadx.blogspot.com

Một chiếc tàu ngầm mini lớp Ghadir đang được hoàn thiện trong nhà máy.
Năm 2008, Iran công bố nước này đã bắt đầu đóng chiếc tàu ngầm tấn công nội địa đầu tiên giãn nước trên 1.000 tấn có tên Qaem.

Theo những thông tin phía Iran cung cấp, loại tàu ngầm này sẽ được trang bị nhiều công nghệ hiện đại, trong đó vũ khí sẽ bao gồm cả ngư lôi và tên lửa.


http://nghiadx.blogspot.com

Tàu hộ vệ Jamaran là chiếc tàu chiến hiện đại nội địa lớn nhất hiện nay của Iran.

Về lực lượng tàu nổi, không chỉ đầu tư vào các tàu cao tốc tên lửa với nhiệm vụ phòng vệ, Iran cũng đang bắt tay đóng các chiến hạm lớn, trang bị vũ khí mạnh, có khả năng tác chiến dài ngày để gia tăng sự hiện diện của nước này trên các vùng biển quốc tế.

Tiêu biểu cho những chiến hạm này là hộ vệ hạm lớp Moudge có tên Jamaran mới được Iran hoàn thành. Jamaran là một tàu chiến tấn công có khả năng tác chiến rất mạnh, được trang bị 4 tên lửa chống hạm Noor (biến thể nội địa Iran sản xuất theo tên lửa C-802 của Trung Quốc) tầm bắn 200 km; tên lửa phòng không Fajr (copy tên lửa SM-1 của Mỹ) cùng ngư lôi và pháo hạm 76 mm.

Vào thời điểm hiện nay, Iran cũng đang tiến hành đóng tàu hộ vệ lớp Moudge cải tiến với khả năng tác chiến vượt trội so với Jamaran. Dự tính chiếc hộ vệ hạm mới có tên Velayat sẽ phục vụ hải quân Iran trong tương lai gần.


http://nghiadx.blogspot.com

Những chiếc tàu cao tốc này có thể đạt tốc độ tới 150 km/h. Cùng với tên lửa chống hạm, nó sẽ là mối đe dọa chết người với các tàu chiến tại vùng biển nông thuộc vịnh Persian


http://nghiadx.blogspot.com

Máy bay F-14A Tomcat của Không quân Iran.


http://nghiadx.blogspot.com

Một phi đội gồm máy bay F-14, F-4 và Mig-29 của không quân Iran bay biểu diễn.


http://nghiadx.blogspot.com

Máy bay Azarakhs (sấm sét) của Iran chế tạo dựa trên F-5E của Mỹ


http://nghiadx.blogspot.com

Máy bay F-16 Mỹ bán cho chính quyền Shas của Iran. Phòng không - không quân

Nhằm bảo vệ các mục tiêu quan trọng, đặc biệt là cơ sở hạt nhân, Iran đã xây dựng một lực lượng phòng không - không quân đông đảo và có chất lượng cao trong khu vực.

Không quân Iran vào giai đoạn trước cách mạng Hồi giáo đã sở hữu những trang bị hiện đại nhất khu vực. Dưới sự trị vì của vương triều Shas, Mỹ đã viện trợ và bán cho Iran 160 máy bay F-16, 79 máy bay F-14A Tomcat, 32 máy bay F-4D Phantom, 177 máy bay F-4E, 16 máy bay trinh sát điện tử RF-4E Phantom II, 140 máy bay F-5E và 28 máy bay F-5F hai chỗ ngồi.

Sau khi bị cấm vận từ năm 1979 cùng với cuộc chiến tranh Iran - Iraq, Iran đã dần cạn kiệt nguồn phụ tùng thay thế cho những máy bay này, do đó, số máy bay phương Tây còn phục vụ hiện nay trong quân đội Iran không còn nhiều (chỉ còn khoảng 25 chiếc F-14A và hơn 100 máy bay F-4; F-5 còn đang hoạt động).

Dù vậy, Iran cũng đã đạt được thành tựu khi không chỉ sản xuất được phụ tùng thay thế mà còn có khả năng tự nâng cấp những loại máy bay này. Tiêu biểu Iran đã sản xuất được máy bay Saeqeh, biến thể nâng cấp của máy bay F-5A và Azarakhsh là loại máy bay tự sản xuất hoàn toàn dựa trên máy bay F-5E của Mỹ.

Sau nămm 1979, Iran cũng đã mua khá nhiều máy bay từ các nước khối XHCN như máy bay tiêm kích J-7M của Trung Quốc, Mig-29, Su-24MK của Nga và máy bay vận tải Il-76TD.

Một nguồn cung cấp máy bay cho Iran không thể không kể đến là những chiếc máy bay do phi công Iraq đào tẩu khi Mỹ tấn công Iraq trong cuộc chiến tranh Vùng Vịnh lần thứ nhất gồm các loại như Mirage-F1 (ít nhất một phi đội), Su-24MK (Fencer-D), Mig-29, Su-22M, Su-25, Mig-24 và Il-76.

Trong số các máy bay này, những chiếc Mirage F1 và Su-24MK vẫn còn đang phục vụ bình thường trong lực lượng Không quân Iran.


http://nghiadx.blogspot.com

Chiếc máy bay cảnh báo sớm (AEW) Il-76 Adnan này là do các phi công Iraq "biếu không" cho Iran

Ngoài ra, công nghiệp Iran cũng đã tự chủ trong việc sản xuấ nhiều loại máy bay trực thăng và máy bay huấn luyện theo các nguyên mẫu nước ngoài như Shavabiz 75 (biến thể của trực thăng Bell 214C), Shahed 274 (chủ yếu dựa theo trực thăng Bell-206), máy bay huấn luyện JT2-2 Tazarv, máy bay huấn luyện hạng nhẹ Parastu ( biến thể của máy bay F33 Bonanza do Mỹ sản xuất).

Không những sở hữu số lượng máy bay hùng hậu, không quân Iran cũng đã tích lũy được khá nhiều kinh nghiệm tác chiến từ cuốc chiến tranh 9 năm với người láng giềng Iraq. Đồng thời, qua cuộc chiến này, Iran cũng đã làm chủ được nhiều loại vũ khí của cả phương Tây và khối XHCN.

Trong những năm gần đây, bên cạnh việc tự phát triển các loại máy bay chiến đấu mới, Iran cũng đang nỗ lực tìm nguồn cung cấp các chiến đấu cơ hiện đại. Trong số các loại máy bay nước này quan tâm có thể kể đến máy bay chiến đấu đa nhiệm Su-30 của Nga, J-10 hay JF-17 Thunder của Trung Quốc. Tuy nhiên, dưới áp lực của Mỹ và phương Tây, hiện Iran chưa ký được một hợp đồng nào để mua những loại máy bay này.


http://nghiadx.blogspot.com

Iran tự nhận là nước đầu tiên chế tạo tên lửa đánh chặn tên lửa không đối không.


http://nghiadx.blogspot.com

Tên lửa có thiết kế giống S-300 của Nga.


http://nghiadx.blogspot.com

Tên lửa phòng không 2K12 Kub (SA-6) của Iran.

Dù sở hữu số lượng máy bay khá lớn, nhưng hầu hết những loại máy bay này đã lỗi thời khi so sánh với máy bay F/A-18 của Mỹ hay F-15, F-16 của Israel, do đó nhiệm vụ bảo vệ các mục tiêu quan trọng của Iran vẫn phải dựa nhiều vào lực lượng phòng không.

Tương tự không quân, lực lượng phòng không Iran cũng sở hữu nhiều loại vũ khí khác nhau của cả phương Tây và Nga.

Ngoài các hệ thống tên lửa phòng không cũ như S-200, 2K12 Kub, S-125 (Nga), MIM-23 Hawk, SM-1 (Mỹ), mới đây Iran cũng đã mua 29 hệ thống phòng không tầm ngắn Tor của Nga. Đây là hệ thống phòng không cơ động, có khả năng phản ứng nhanh và có thể đối phó với các tên lửa hành trình.

Ngoài ra, quân đội Iran cũng được trang bị nhiều loại tên lửa tầm nhiệt vác vai hiện đại như SA-16/18 Igla, RBS-70 của Thụy Điển.
Bên cạnh tên lửa phòng không, Iran cũng được trang bị mạng lưới pháo phòng không tầm thấp dày đặc, trong đó có cả những hệ thống hiện đại điều khiển bằng máy tính, dẫn bắn bằng radar và thiết bị ngắm quang điện tử như Skyguard do Thụy Sĩ sản xuất.

Ngoài ra, công nghệ quốc phòng của Iran cũng làm chủ, sản xuất được nhiều loại tên lửa phòng không hiện đại khác.

Đáng kể nhất là tên lửa biến thể S-300 (Iran tuyên bố tự sản xuất sau khi hợp đồng mua bán với Nga bị đổ bể, có thể có sự hỗ trợ kỹ thuật và linh kiện từ Nga hoặc Belarus), tên lửa Messad (là biến thể nâng cấp của tên lửa MIM-23 Hawk của Mỹ với radar và thiết bị điều khiển mới, có độ chính xác và tầm bắn vượt xa nguyên bản.


http://nghiadx.blogspot.com

Binh sĩ Iran đang vận hành pháo 35 mm trong hệ thống phòng không Sky Guard

Tên lửa

Lực lượng tên lửa đối đất là “nắm đấm” đáng gờm của Iran đối với các quốc gia có ý định tấn công nước này, đặc biệt là Israel.

Từ những tên lửa Scud mua ban đầu của Nga và một phần nhờ sự giúp đỡ của Trung Quốc, Triều Tiên, Iran đã tự chế tạo được rất nhiều loại tên lửa đạn đạo nguy hiểm.

Bước đầu, Iran đã thành công trong việc chế tạo các tên lửa đạn đạo tầm ngắn hoạt động bằng nhiên liệu lỏng như Shahab-1 (tầm bắn 350 km, dựa trên tên lửa Scud-B), Shahab-2 (tầm bắn 750 km, dựa trên Scud-C).


http://nghiadx.blogspot.com

Tên lửa đất đối đất Fateh-110 có tầm bắn 300 km với tốc độ tới 1.200 m/s nên gần như không thể đánh chặn.

Sau đó, Iran ngày càng tiến bộ khi đã thành công trong việc chế tạo các tên lửa tầm trung có tầm bắn từ 2.000 - 3.000 km, có khả năng vươn tới Israel và toàn bộ các căn cứ quân sự của Mỹ tại vùng Vịnh.

Đặc biệt, các tên lửa mới này (như Shahab-3 tầm bắn từ 1.200 - 2.000 km; Ghadr-110 tầm bắn 2.500 - 3.000 km, Sajjil-2 tầm bắn 2.000 - 2.500 km) đều sử dụng nhiên liệu rắn, do đó thời gian triển khai phóng sẽ nhanh hơn và đối phương có ít thời gian chống trả hơn.


http://nghiadx.blogspot.com

Tên lửa Sajjil có tầm bắn tới 2.500 km và có khả năng mang đầu đạn hạt nhân

Thêm nữa, những tên lửa như Ghadr-110 có thể mang đầu đạn nặng tới 750 kg, nghĩa là chúng hoàn toàn có thể được vũ trang bởi đầu đạn hạt nhân nếu Iran làm chủ được công nghệ vũ khí nguyên tử này.


http://nghiadx.blogspot.com

Súng trường tấn công Khaybar KH-2002 do Iran tự chế tạo

Bộ binh

Dù xác suất có một cuộc tấn công bằng bộ binh của Mỹ hay Israel vào Iran là rất nhỏ nhưng không vì thế mà Iran sở hữu lực lượng lục quân yếu.

Lực lượng lục quân Iran đang sở hữu một lực lượng lớn với 350.000 binh sĩ, trong đó 130.000 người là quân nhân chuyên nghiệp, còn lại là lính nghĩa vụ.

Kể từ sau cách mạng Hồi giáo năm 1979, lực lượng lục quân Iran đã được biên chế lại với ba sư đoàn bộ binh cơ giới, 7 sư đoàn bộ binh, một lữ đoàn dù và một sư đoàn đặc nhiệm.

Năm 2004, lực lượng này lại được tổ chức lại một lần nữa với bốn sư đoàn cơ giới, 6 sư đoàn bộ binh, hai lữ đoàn đặc nhiệm và một lữ đoàn dù cùng một số đơn vị độc lập khác.


http://nghiadx.blogspot.com

Pháo Koksan 175 mm do Triều Tiên sản xuất trong biên chế quân đội Iran

Sư đoàn đặc nhiệm số 23 của Iran hiện là đơn vị tinh nhuệ nhất của quân đội nước này với 5.000 quân nhân chuyên nghiệp. Sư đoàn này được chia thành 4 lữ đoàn bao gồm một lữ đoàn hỗ trợ đường không và các lữ đoàn cơ giới hỗn hợp, bao gồm cả một lữ đoàn đổ bộ đường biển được tổ chức tương tự lực lượng thủy quân lục chiến của phương tây.

Hỗ trợ lực lượng bộ binh này là 65 máy bay tấn công mặt đất cùng 320 trực thăng chở quân và chiến đấu, bao gồm chủ yếu là máy bay AH-1J do Mỹ sản xuất.

Hiện lục quân Iran vẫn vận hành nhiều loại vũ khí của cả Nga và phương Tây như xe tăng M-60 của Mỹ, Chieftaincủa Anh, T-54, T-62 và T-72 của Nga. Ngoài ra, Iran cũng có loại xe tăng nội địa với tên Zulfiqar.

Ba biến thể của xe tăng này là Zulfiqar-1 và Zulfiqar-3 sử dụng nhiều chi tiết của cả xe tăng Mỹ và Nga như pháo 2A46 125 mm sản xuất theo pháo của xe tăng T-72 và hệ thống xích, nhún lấy từ xe tăng M-60 của Mỹ.

Iran cũng tự nâng cấp hầu hết số xe tăng T-54 của mình lên chuẩn mới với tên Safir-74 hay còn gọi là T-72Z.


http://nghiadx.blogspot.com

Xe tăng Zulfiqar-3, mẫu xe tăng mới nhất của Iran được cho là có tính năng không kém các xe tăng hiện đại phương Tây

Ngoài ra, Iran cũng tự sản xuất được nhiều hầu hết các loại vũ khí bộ binh như súng trường tấn công Khaybar KH-2002, tên lửa chống tăng Toophan...mặc dù những vũ khí này vẫn dựa một phần hay hoàn toàn vào thiết kế của vũ khí nước ngoài.

Có thể thấy hiện nay Iran đang sở hữu một lực lượng quân đội hùng mạnh trong khu vực. Vũ khí nước này dù chưa phải quá hiện đại và khá lộn xộn do pha trộn giữa hai hệ vũ khí phương Tây và Nga - Trung Quốc, tuy nhiên, nhờ đầu tư nghiêm túc vào công nghiệp quốc phòng, Iran dần đã tự chủ và ngày càng hiện đại hóa được trang thiết bị quân sự của mình.

Nếu Mỹ và Israel muốn đối phó với đất nước này thì những gì đã làm với Iraq hay Afghanistan chắc chắn là không đủ.

Chủ Nhật, 13 tháng 11, 2011

>> Tiềm lực quân sự của Iran


Khám phá tiềm lực quân sự của nước cộng hòa hồi giáo Iran qua ảnh :

Thống kê quân sự:

http://nghiadx.blogspot.com


http://nghiadx.blogspot.com


Tên lửa đạn đạo Fajr-3 MIRV hiện đại nhất của Iran hiện nay. Đây là loại hỏa tiễn đẩy bằng nhiên liệu lỏng, có khả năng tấn công đa mục tiêu do nước này phát triển và trình làng năm 2006. Iran không tiết lộ tầm bắn của Fajr-3 và chỉ cho biết, nó có thể tàng hình trước radar. Ảnh: Wikipedia.
http://nghiadx.blogspot.com

Tên lửa đất đối hạm Kowsar tầm trung do Iran chế tạo. Giới chức Iran khẳng định, nó có thể qua mặt hệ thống gây nhiễu điện tử của đối phương để đi đến mục tiêu chính xác. Ảnh: FARS.
http://nghiadx.blogspot.com

Tên lửa phòng không vác vai Misagh 2 do Iran tự thiết kế, có tầm bắn 5km, trần bay tác chiến 5 km và mang đầu đạn nặng 1,42 kg. Thiết bị phóng của nó có trọng lượng 12,74 kg. Bộ Quốc phòng Iran bắt đầu cho chế tạo hàng loạt loại tên lửa cơ động nhưng lợi hại này từ tháng 2/2006. Ảnh: FARS.
http://nghiadx.blogspot.com

Tên lửa hành trình đất đối hạm SSN4 Ra'ad có tầm bắn 350 km. Tehran tuyên bố hỏa tiễn mang đầu đạn 500 kg này có thể tấn công bất cứ loại chiến hạm hạng nặng nào tại vùng Vịnh, biển Oman và phía bắc Ấn Độ Dương. Ngoài ra nó có khả năng bay tầm thấp để tránh radar. Ảnh: IRIB.
http://nghiadx.blogspot.com

Tên lửa tự hành đất đối không TOR-M1 do Nga chế tạo có khả năng tác chiến trong mọi điều kiện thời tiết. Nga đã bán cho Iran 29 đơn vị vũ khí loại này, một động thái khiến Mỹ kịch liệt phản đối. TOR-M1 được thiết kế để bảo vệ các cơ sở quân sự và dân sự, chống lại tên lửa hành trình, bom thông minh, máy bay chiến đấu và máy bay do thám không người lái của đối phương. Ảnh: Rian.
http://nghiadx.blogspot.com

Máy bay chiến đấu Saegheh (bên phải) do Iran tự thiết kế, thử nghiệm và cải tiến, trình làng ngày 6/9/2006. Loại máy bay cường kích này được cho là có tính năng tương đương hoặc mạnh hơn cả F-18 nổi danh của Mỹ. Saegheh có buồng lái nhỏ hẹp chỉ dành cho một phi công, nhưng có khả năng vừa bắn tên lửa không đối đất vừa ném bom. Ảnh: FARS.
http://nghiadx.blogspot.com

Máy bay tiêm kích Mig-29 nhập về từ Nga đã được Iran nâng cấp và trang bị thêm vũ khí hiện đại. Ảnh: Shiachat.
http://nghiadx.blogspot.com

Trực thăng chiến đấu Cobra của Iran đang phóng tên lửa trong một cuộc tập trận. Ảnh: FARS.
http://nghiadx.blogspot.com

Hai trong số 3 chiếc tàu ngầm lớp Kilo của hải quân Iran tại vùng Vịnh. Đây là loại tàu ngầm chạy bằng năng lượng điện diesel do Nga chế tạo, chuyên chống tàu chiến và tàu ngầm đối phương ở vùng nước nông. Đây cũng là một trong những thế hệ tàu ngầm ít gây tiếng ồn nhất trên thế giới. Ảnh: FARS.
http://nghiadx.blogspot.com

Tàu ngầm mini Ghadeer do Iran tự thiết kế và chế tạo. Cho đến nay, thông số kỹ thuật cũng như trang bị vũ khí của loại tàu ngầm cơ động này vẫn còn là một điều bí ẩn. Ảnh: FARS.

http://nghiadx.blogspot.com

Các chiến hạm và trực thăng chiến đấu của hải quân Iran trong một cuộc tập trận quy mô trên vùng Vịnh. Ảnh: FARS.
http://nghiadx.blogspot.com
Tàu chiến hiện đại chạy bằng đệm không khí (hovercraft) của hải quân Iran trong một cuộc diễn tập quân sự. Ảnh: Xinhua.

http://nghiadx.blogspot.com

Chiến hạm lớp Thondor có thiết kế mang tính tiêu chuẩn đối với các tàu mang tên lửa trên toàn thế giới. Hiện Iran có 10 chiếc tàu loại này phục vụ trong hải quân, trên đó được trang bị 4 quả tên lửa C-802, hai súng phòng không 33 li và hai súng phòng không 23 li. Ảnh: Abovetopsecret.

http://nghiadx.blogspot.com

Xe tăng Safir-74 của Iran được nâng cấp từ phiên bản T-72 do Nga chế tạo. Quân đội Iran đã trang bị thêm cho "cỗ máy chiến tranh" này một tấm áo giáp làm bằng những tấm kim loại hình chữ nhật, có khả năng chống lại đạn xuyên phá uranium. Ảnh: FARS.

http://nghiadx.blogspot.com

Bên trong một nhà máy chế tạo xe tăng của Iran. Đây cũng là nơi Iran tiến hành nâng cấp và hiện đại hóa những chiếc xe tăng nhập từ nước ngoài, nhằm đạt được khả năng tác chiến vượt trội so với đối phương. Ảnh: FARS.

http://nghiadx.blogspot.com

Các binh sĩ Iran trong một cuộc duyệt binh tại thủ đô Tehran. Ảnh: AP.

http://nghiadx.blogspot.com

Hình ảnh đặc trưng của bộ binh Iran: Được vận chuyển tới chiến trường bằng trực thăng CH-47 Chinook, sau đó chia lẻ hai người mang theo tên lửa vác vai đi một chiếc xe máy địa hình để cơ động tác chiến. Ảnh: AFP.

>> Tiềm lực quân sự Israel


Israel có kho vũ khí phong phú với nhiều loại xe tăng, tàu ngầm, máy bay chiến đấu, tên lửa và súng ống hiện đại có nguồn gốc nước ngoài hoặc tự sản xuất.


http://nghiadx.blogspot.com

Xe tăng Merkava Mark IV, phiên bản mới nhất của dòng chiến xa Merkava được sản xuất từ năm 1999. Với chi phí ra lò là 4,5 triệu USD/chiếc, xe tăng Merkava Mark IV là một loại khí tài hiện đại. Nó được trang bị hệ thống kiểm soát hỏa lực nâng cấp, hệ thống quản lý chiến đấu kỹ thuật số, khả năng sửa chữa nhanh chóng khi gặp sự cố.

Quân đội Israel hiện có 320 xe tăng Merkava Mark IV trong biên chế, trong khi số xe tăng cùng loại nhưng khác phiên bản là 1.360 chiếc. Đây là những chiến xa chủ lực của Israel và do nước này tự chế tạo. Ảnh: Zahaf


http://nghiadx.blogspot.com

Ngoài dòng xe tăng Merkava, Israel còn có một loại chiến xa đáng chú ý khác là Magach, với phiên bản mới nhất là Magach 7 được phát triển theo mẫu xe tăng M60 Patton của Mỹ. Tổng số chiến xa Magach đang có trong biên chế của quân đội Israel là 1.550 chiếc. Ảnh: Wikipedia

http://nghiadx.blogspot.com

Xe bọc thép IDF Achzarit được Israel sản xuất dựa trên thiết kế của xe tăng T-54/T-55 của Liên Xô cũ. IDF Achzarit được sử dụng để vận chuyển binh sĩ và được trang bị một số loại súng có hỏa lực mạnh. Quân đội Israel hiện có 215 xe bóc thép này trong biên chế. Ảnh: Wikipedia

http://nghiadx.blogspot.com

Israel hiện có tới 600 cỗ pháo tự hành M109 155mm. Đây là mẫu pháo tự hành do Mỹ thiết kế và chế tạo. Ảnh: Military-today

http://nghiadx.blogspot.com

Tên lửa chống tăng tầm xa Nimrod là một sản phẩm tự chế tạo của Israel. Loại tên lửa này có thể được bắn đi từ trên không hoặc từ dưới mặt đất. Ngoài mục đích theo thiết kế nhằm tấn công xe tăng của đối phương, tên lửa Nimrod còn có khả năng đánh phá các xe bọc thép, tàu chiến, boong ke... Tên lửa có thể đạt tốc độ 2.000 km/giờ này được trang bị hệ thống dẫn đường laser, vì thế nó có thể hoạt động cả ngày lẫn đêm. Ảnh: Wikipedia

http://nghiadx.blogspot.com

Quân đội Israel còn đang sử dụng tên lửa chống tăng BGM-71 TOW do Mỹ sản xuất từ năm 1970. Đây là một trong số những tên lửa chống tăng được sử dụng rộng rãi nhất trên thế giới hiện nay. Ảnh: Wikipedia


http://nghiadx.blogspot.com

Không quân Israel sử dụng máy bay chiến đấu F-15E Strike Eagle do Mỹ chế tạo. Đây là loại phi cơ tiêm kích có thể hoạt động trong mọi điều kiện thời tiết, với tầm hoạt động rộng và có khả năng tiến sâu vào lãnh thổ của đối phương. F-15E Strike Eagle là một khí tài lợi hại dành cho đòn tấn công phủ đầu, nhằm làm nhụt ý chí chống trả, tạo điều kiện cho các đơn vị khác tấn công. Ảnh: Wikia

http://nghiadx.blogspot.com

Ngoài F-15E Strike Eagle, quân đội Israel còn có một loại chiến đấu cơ chủ lực khác là F-16I Sufa. Đây là loại máy bay tiêm kích được dựa trên mẫu F-16 của Mỹ, nhưng đã có nhiều cải tiến. Israel đã thay mới 50% số thiết bị điện tử hàng không trên chiếc F-16l Sufa. Israel hiện có khoảng hơn 100 chiếc F-16l Sufa. Ảnh: Patricksaviation

http://nghiadx.blogspot.com

Không quân Israel sử dụng nhiều loại trực thăng tấn công khác nhau, trong đó nổi bật là AH-64 Apache do hãng Boeing của Mỹ sản xuất. Loại trực thăng này được điều khiển bởi hai phi công và được trang bị nhiều loại vũ khí hiện đại, cùng các hệ thống hỗ trợ hữu hiệu, đặc biệt là hệ thống định vị vệ tinh toàn cầu (GPS). Ảnh: Primeportal

http://nghiadx.blogspot.com

Israel cũng đầu tư nghiên cứu và phát triển một số loại máy bay không người lái phục vụ mục đích quân sự. Từ trái qua phải là các máy bay không người lái IAI Heron, IAI Eitan, IAI Harpy, IAI Harop, Elbit Hermes 450 và Elbit Skylark. Ảnh: Robostuff, Xnir, Aviantionweek, Defenseindustrydaily, Typepad

http://nghiadx.blogspot.com

Tàu ngầm lớp Type 800 Dolphin của Israel là loại tàu ngầm chạy bằng động cơ diesel do Đức sản xuất. Nó được dựa trên mẫu tàu ngầm lớp 209 mà Đức chế tạo để dành riêng cho việc xuất khẩu tới các khách hàng nước ngoài. Tàu ngầm lớp Type 800 Dolphin có chi phí đóng mới hàng trăm triệu USD mỗi chiếc và được coi là một trong những loại tàu ngầm có thiết kế phức tạp cũng như hiệu quả hoạt động hàng đầu trên thế giới. Israel hiện có 3 chiếc loại này và đang đặt hàng 3 chiếc nữa. Ảnh: Shlomiliss

http://nghiadx.blogspot.com

Tàu hộ tống lớp Sa'ar 5 là một mẫu cải tiến từ tàu hộ tống lớp Sa'ar 4,5. Hải quân Israel đang vận hành 3 tàu loại này. Đây là những chiến hạm có sức mạnh nhất trong hạm đội hải quân của Israel. Dù mang danh là tàu hộ tống nhưng Sa'ar 5 lại được trang bị hệ thống vũ khí và có tốc độ di chuyển ngang với các khu trục hạm. Ảnh: Wordpress

>> Israel có tấn công Iran?



Những lời thẳng thừng về biện pháp quân sự với Iran đã được Israel đưa ra, và đáp lại là các tuyên bố không kém cứng rắn từ Tehran. Một chiến dịch quân sự nhằm tiêu diệt năng lực hạt nhân của Iran liệu có xảy ra không và hậu quả thế nào?


http://nghiadx.blogspot.com
Các máy bay chiến đấu của Israel. Ảnh: Asbarez


Hôm 8/11, Cơ quan năng lượng nguyên tử quốc tế (IAEA) đưa ra một báo cáo cùng với phụ chương 13 trang nghi ngờ Tehran đang tiến hành nghiên cứu trên mọi phương diện để sản xuất vũ khí hạt nhân, kể cả gắn đầu đạn hạt nhân vào tên lửa. Điều này đó có nghĩa là những chiến dịch phá hoại của Israel nhằm làm tê liệt các cơ sở làm giầu nhiên liệu hạt nhân mà Israel dựa vào để thay thế cho các cuộc tấn công quân sự đã thất bại, không đem lại kết quả như mong muốn và Israel không còn sự lựa chọn nào khác ngoài tấn công quân sự trực tiếp nếu muốn phá hủy các cơ sở hạt nhân của Iran.

Tình hình hiện nay cũng làm người ta nhớ lại sự kiện tháng 1/2008 khi Israel thử thành công tên lửa đạn đạo tầm xa, sau khi lớn tiếng cảnh báo rằng “mọi lựa chọn” đều bỏ ngỏ trên bàn nhằm chống lại Iran sở hữu vũ khí hạt nhân.

Hiện có các thông tin cho rằng Israel đang phát triển loại tên lửa đất đối đất Jericho-3 có khả năng được trang bị đầu đạn hạt nhân, đạn hóa học hay sinh học và có tầm bắn xa đến 4.500 km. Israel cũng là nước duy nhất ở Trung Đông có lực lượng hạt nhân không tuyên bố với kho vũ khí khoảng 200 đầu đạn. Tờ Newsweek của Mỹ tháng 9 vừa qua đưa tin Mỹ đã bán cho Israel 55 quả bom phá công sự ngầm.

Israel cũng chế tạo ra một loại bom 500 kg để công phá các mục tiêu nằm sâu dưới lòng đất. Những quả bom này có thể sẽ được dùng để tấn công các cơ sở hạt nhân được bảo vệ cẩn thận ở Iran.

Về năng lực tấn công, Israel thiếu các máy bay ném bom tầm xa. Tuy nhiên các chiến đấu cơ F-15 hay F-16 do Mỹ chế tạo cũng có thể là công cụ để Tel Aviv sử dụng nếu tấn công các mục tiêu ở phía tây Iran, và thậm chí sâu hơn nữa trong đất liền, nếu sử dụng tiếp liệu trên không.

Israel cũng có thể sử dụng tên lửa đạn đạo Jericho với đầu đạn thông thường, theo nghiên cứu của một nhóm thuộc Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược quốc tế của Mỹ năm 2009. Họ đã xây dựng một kịch bản có thể nếu việc tấn công Iran xảy ra, để đo lường tình thế và hệ quả.

Các tàu ngầm Dolphin của Israel được cho là có đủ khả năng mang các tên lửa đa mục tiêu với đầu đạn thông thường và hạt nhân. Tel Aviv có thể đưa các tàu này qua kênh đào Suez của Ai Cập, như từng làm khi căng thẳng xảy ra năm 2009 - để đến được vịnh Persian. Một khả năng nữa là các đội biệt kích tinh nhuệ của Israel có thể được triển khai đến các mục tiêu cụ thể để tiến hành các cuộc tấn công bí mật và bất ngờ. Các phi cơ không người lái tầm xa sẽ hỗ trợ về trình sát và thậm chí cả oanh kích.

Israel cũng có thể đang phát triển "chiến tranh mạng" và sử dụng kỹ thuật cao kết hợp với các gián điệp để tiến hành chiến dịch lật đổ phá hoại.

Câu hỏi bây giờ là liệu Israel có tiến hành một cuộc tấn công quân sự hay không?

Và nếu câu trả lời là có, thì câu hỏi tiếp theo là khi nào? Những câu hỏi như vậy đang được giới chính trị, quân sự và tình báo Israel tranh luận. Điều chắc chắn là bất cứ cuộc tấn công quân sự nào của Israel cũng mang tính đơn phương bởi vì các nước phương Tây, kể cả Mỹ, hiện không sẵn sàng ủng hộ bất cứ một cuộc mạo hiểm quân sự nào vào lúc này. Lập trường chung lúc này là: các biện pháp trừng phạt nhằm làm tê liệt Iran cần được ưu tiên để buộc Iran "hiểu chuyện" và từ bỏ các kế hoạch làm giàu nguyên liệu hạt nhân ở mức có thể chế tạo vũ khí.

Tại Tel Aviv, giới chính trị, quân sự và tình báo Israel tin rằng một cuộc tấn công quân sự trực tiếp chống lại Iran đã chín muồi. Nếu Israel không hành động trước cuối tháng 11 thì thời tiết mùa đông đang ập đến và các đám mây dầy đặc bao phủ khu vực có thể sẽ làm cho các cuộc tấn công bằng tên lửa bị thiếu chính xác.

Áp lực ngoại giao và chính trị từ Mỹ và các nước phương Tây khác cũng ít có khả năng có tác động đến quyết sách của Israel. Lý do là quyết định của Israel chủ yếu chịu tác động bởi những đánh giá của giới quân sự và tình báo về khả năng thắng lợi của một chiến dịch chớp nhoáng.

Một thắng lợi đối với Israel có nghĩa là phải phá hủy được các cơ sở làm giàu hạt nhân và thắng lợi trong việc triệt tiêu khả năng trả đũa bằng chiến tranh của Iran thông qua một đòn phủ đầu. Tháng 6/1981 khi máy bay Israel ném bom lò phản ứng hạt nhân Osirak đang được xây dựng của Iraq thì nguy cơ trả đũa của Iraq không đóng một vai trò đáng ngại, bởi Iraq không có khả năng tiến hành một cuộc tiến công trả đũa đối với Israel.

Iran ngày nay khác Iraq năm 1981. Iran có một khả năng đánh trả mạnh mẽ bằng các tên lửa tầm xa của mình. Vì lực lượng không quân của Iran tương đối yếu do nhiều máy bay không hoạt động được vì bị trừng phạt nên rất có thể Iran sẽ chủ yếu dựa vào lực lượng tên lửa trong trường hợp phải trả đũa Israel. Cho nên lực lượng của Israel phải hoặc là triệt tiêu khả năng đánh trả trước khi tấn công các cơ sở hạt nhân hoặc phải tiến hành hai chiến dịch cùng một lúc.

Nếu Israel thành công trong việc phát hủy các cơ sở hạt nhân và triệt tiêu được khả năng trả đũa của Iran, thì Tehran chỉ còn hai lựa chọn: (i) phong tỏa Eo biển Hormuz để gây tắc nghẽn nghiêm trọng cho đường vận chuyển dầu hay (ii) tiến hành một chiến dịch phá hoại lâu dài chống lại phương Tây mà không làm ảnh hưởng đến nguồn cung dầu lửa.

Phong tỏa Eo biển Hormuz sẽ ảnh hưởng không những đến nền kinh tế thế giới mà còn ảnh hưởng đến nền kinh tế của Iran vào lúc mà họ đang phải đối mặt với những khó khăn nghiêm trọng do bị trừng phạt. Khả năng thành công trong một chiến dịch phá hoại lâu dài cũng không chắc chắn vì Iran không chắc sẽ giành được sự ủng hộ của cộng đồng Ảrập, vì họ lo ngại cả Israel và chương trình hạt nhân của Iran. Chắc chắn họ sẽ lên án cuộc tấn công quân sự của Israel, nhưng không làm gì hơn để ủng hộ Iran.

Các nước cân nhắc lợi hại

Mỹ là nước tiên phong muốn “thay đổi chế độ” ở Iran với lý do nước này tiến hành chương trình hạt nhân bị nghi ngờ là nhằm phát triển vũ khí. Hiện nay quân đội Mỹ đang ở vị trí thuận lợi, dễ dàng huy động, triển khai từ ba mặt là hạm đội Mỹ ở Vùng Vịnh, quân đội Mỹ ở Iraq và từ Afghanistan. Tuy nhiên, nếu trước đây, vì một vài lý do Mỹ không thể tấn công Iran thì hiện giờ Mỹ lại càng không thể.

Một cuộc tấn công đơn phương của Israel chắc chắn sẽ hủy hoại quan hệ Mỹ-Israel vì một cuộc tấn công như vậy chắc chắn sẽ đảo lộn chiến lược của Mỹ ở khu vực, đe dọa trực tiếp đến triển vọng tăng trưởng kinh tế ở Mỹ do giá dầu tăng và khả năng tái cử của Tổng thống Obama trong cuộc bầu cử tổng thống sắp tới và trực tiếp đe dọa tính mạng lính Mỹ.

Bất chấp tuyên bố rút gần như toàn bộ quân đội khỏi Iraq và Afghanistan, hiện quân đội Mỹ vẫn còn rất đông ở hai quốc gia này. Do đó, bất cứ một hành động đơn phương nào nhằm tấn công Iran đều có thể đặt sinh mạng của lính Mỹ ở cả Iraq lẫn Afghanistan vào vòng nguy hiểm do nguy cơ bị người Iran trả đũa.

Rõ ràng hành động đơn phương chống lại Iran mà không có sự đồng thuận của Mỹ sẽ hủy hoại các lợi ích của đồng minh quan trọng nhất của Israel. Giới chức Tel Aviv luôn nhận thức đầy đủ về vấn đề này.

Tại Washington, Lầu Năm Góc cho biết lập trường của Mỹ vẫn là tiếp tục tập trung vào việc sử dụng các đòn bẩy ngoại giao và kinh tế để gây áp lực với Iran.

Nga và Trung Quốc đều có lập trường chính thức phản đối việc phổ biến vũ khí hạt nhân, nhưng họ ủng hộ “chương trình hạt nhân vì mục đích hòa bình” của Iran. Cả hai đều có lợi ích chiến lược và kinh tế ở Iran. Trong khi Nga giúp Iran xây dựng nhà máy điện hạt nhân ở Bushehr và có chương trình bán vũ khí cho Iran thì Trung Quốc đã đầu tư hàng chục tỷ USD vào lĩnh vực dầu khí ở Iran. Dầu nhập khẩu từ Iran chiếm một phần cực kỳ quan trọng trong tổng nhập nhiên liệu của Trung Quốc. Trong nửa đầu năm nay, theo số liệu của trang tin kinh tế ETCN, mức tăng dầu nhập từ Iran so cùng kỳ lên đến 50%, đưa Iran trở thành nhà cung cấp lớn thứ ba về dầu lửa cho Trung Quốc.

Bắc Kinh và Moscow được dự đoán sẵn sàng phản đối bất kỳ nghị quyết mới nào tại Hội đồng bảo an Liên hợp quốc nhằm tăng thêm biện pháp trừng phạt Iran. Moscow đang kêu gọi một quá trình từng phần để giảm bớt những biện pháp hiện tại nhằm đánh đổi các hành động của Iran để giải tỏa những quan ngại của quốc tế đối với chương trình hạt nhân mà Teheran nói là hoàn toàn vì mục đích hòa bình.

Chính phủ Đức cũng gợi ý rằng cuộc tranh chấp cần được giải quyết thông qua sức ép ngoại giao. Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Đức nói hôm đầu tuần này rằng ngoại giao "tiếp tục là biện pháp chủ yếu để đạt tiến bộ trong việc giải quyết mối đe dọa này đối với hòa bình và an ninh của khu vực và quốc tế.”

Phản ánh mối lo ngại của khu vực đối với khả năng Israel tiến hành tấn công quân sự Iran, một quan chức của chính phủ Kuwait nói nước Vùng Vịnh này sẽ không cho phép sử dụng lãnh thổ của mình làm bàn đạp để tấn công bất kỳ nước láng giềng nào. Năm 2003 Kuwait được sử dụng làm căn cứ cho cuộc xâm lược Iraq do Mỹ khởi xướng. Tin tức từ Trung Đông cho biết, Saudi Arabia có thể sẽ xem xét đến việc cho phép máy bay của Iran được tiếp dầu trong trường hợp Iran tiến hành trả đũa Israel.

Một kịch bản như Iraq năm 1981 không dễ lặp lại trong bối cảnh hiện nay. Với những lời lẽ cứng rắn từ ban lãnh đạo Iran, có thể dự đoán rằng một vụ tấn công vào Iran sẽ không khác nào sẽ châm ngòi một thùng thuốc súng lan khắp khu vực, bởi Tehran có quyết tâm và phương tiện để trả đũa.

>> Thực hư chuyện Trung Quốc có hạm đội thứ tư



Chuyên gia Mỹ nhận định, có thể Trung Quốc đang xúc tiến thành lập hạm đội thứ tư ngoài 3 hạm đội Nam Hải, Đông Hải và Bắc Hải hiện nay.


Chuyên gia Mỹ nhận định, có thể Trung Quốc đang xúc tiến thành lập hạm đội thứ tư ngoài 3 hạm đội Nam Hải, Đông Hải và Bắc Hải hiện nay.

Theo đó, hạm đội thứ tư sẽ được vũ trang ở cấp thấp hơn so với các hạm đội đang hoạt động.

Trang mạng Afcea trích dẫn bài viết của ông James Bussert C, cựu nhân viên Trung tâm phân tích chiến tranh hải quân Mỹ đưa ra thông tin trên.

http://nghiadx.blogspot.com
Ông James Bussert C


Ông James là người nổi tiếng với những bài viết phân tích sự phát triển và sức mạnh của Hải quân Trung Quốc từ năm 1949-2010.

Ông cùng với tác giả Bruce Elleman đã cho ra đời cuốn sách nỗi tiếng có tựa đề: “Hải quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc: Công nghệ và hệ thống chiến đấu”. Cuốn sách này đang được đưa vào hệ thống giảng dạy tại Đại học Chiến tranh Hải quân Mỹ.

Theo nhận định mới của ông, Trung Quốc có thể đang tiến hành các hoạt động để thành lập hạm đội thứ tư dựa trên sự sáp nhập các cơ quan hàng hải hiện có.

http://nghiadx.blogspot.com
Nhiều khả năng Trung Quốc sẽ hợp nhất lực lượng hải giám và các đơn vị liên quan để thành lập hạm đội bán quân sự thứ 4. Ảnh minh họa


Hiện tại, Trung Quốc đang có 8 cơ quan hàng hải không trực thuộc các đơn vị của Hải quân Trung Quốc. Các đơn vị này bao gồm:

Cục quản lý hải dương học nhà nước (SOA)

Cơ quan dự báo dịch vụ môi trường biển (MEFS)

Cục thủy sản (BOF)

Cơ quan thi hành luật thủy sản (FLEC)

Cơ quan quản lý biên giới hàng hải (MBDF)

Cơ quan giám sát hàng hải nhà nước, hay còn gọi là lực lượng hải giám (CMS)

Cơ quan cảnh sát biển Trung Quốc(CCG)

Cục an toàn hàng hải (MSA).

Các cơ quan trên sở hữu một đội tàu bán quân sự và dân sự đông đảo và được điều hành gián tiếp bởi Hải quân Trung Quốc. Trên thực tế, từ lâu đội tàu này đã tạo thành một hạm đội thứ tư không chính thức của Trung Quốc.

Tuy nhiên, việc phối hợp các hoạt động của các cơ quan này với các hoạt động của Hải quân là rất khó khăn. Tuy được điều hành gián tiếp bởi quân đội, nhưng mỗi đơn vị lại được quản lý bởi các cơ quan chức năng khác nhau.

Năm 1949, Bộ Giao thông vận tải Trung Quốc thành lập MSA, Bộ Công an thành lập MBDF, đến năm 1965 Bộ Đất đai và tài nguyên thành lập SOA, Bộ Nông nghiệp thành lập BOF vào năm 1974, Bộ Công an thành lập CCG vào năm 1979, năm 1985 SOA lại thành lập tiếp MEFS, CMS được thành lập vào năm 1998 và trực thuộc SOA. Sau khi Bộ Nông nghiệp thành lập FLEC không lâu, đội tàu đánh cá của cơ quan này được hợp thức hóa trong lực lượng dân quân hải quân.

Trong các cơ quan hàng hải nói trên, Cục quản lý hải dương học nhà nước SOA ngày càng tỏ rõ vai trò quan trọng trong việc bảo vệ an ninh hàng hải. Việc hợp nhất các cơ quan nói trên có thể tạo ra một "sở chỉ huy chung" tại Bắc Thanh Đảo, thay vì các trụ sở riêng rẽ cho từng cơ quan, hiện phân tán tại Thanh Đảo, Thẩm Dương và Yên Đài. Ngoài ra, việc kết hợp với một trụ sở chính tại Thượng Hải sẽ loại bỏ các trụ sở tại Nam Kinh và Quảng Châu.

Tuy nhiên, mỗi cơ quan lại có những chức năng và nhiệm vụ khác nhau. Việc hợp nhất các cơ quan này lại không phải là điều dễ dàng và cần có các cơ chế để phù hợp với tình hình và nhiệm vụ mới.

SOA thuộc Bộ Đất đai và tài nguyên, có thẩm quyền đối với toàn bộ bờ biển Trung Quốc từ biên giới Nga xuống đến biên giới với Hàn Quốc. Tuy nhiên, phần lớn các hoạt động hiện tại của SOA lại tập trung ở biển biển Đông (Trung Quốc gọi là biển Nam Trung Hoa).

SOA hiện có trụ sở chính tại Quảng Châu cùng với một căn cứ tại đảo Hải Nam. Trụ sở tại Quảng Châu chịu trách nhiệm điều hành các đội tàu tuần tra, máy bay, tàu nghiên cứu đại dương tại biển Đông) thông qua các trạm liên lạc. Cơ cấu bố trí của SOA tại Hạm đội Đông Hải và Bắc Hải cũng tương tự như thế.

Trong các cơ quan trực thuộc Cục quản lý hải dương học nhà nước (SOA) thì CMS hay lực lượng hải giám đóng một vai trò rất quan trọng. Dù trên lý thuyết, các đội tàu của lực lượng hải giám phần lớn không được vũ trang. Tuy nhiên, vào tháng 10/2008, có kế hoạch biến lực lượng hải giám trở thành lực lượng dự bị vũ trang cho hải quân.

Hiện tại lực lượng hải giám có 91 tàu tuần tra và 4 máy bay, trong đó có các tàu tuần tra cỡ lớn được đặt tên là “Hải giám” chuyên thực hiện các hoạt động tuần tra trên biển, chủ yếu là biển Đông.

Theo ông James Bussert C, Hạm đội thứ tư sẽ đảm đương các nhiệm vụ liên quan đến đảm bảo an ninh hàng hải và các nhiệm vụ khác trong vùng biển của Trung Quốc, hoạt động như một lực lượng dự bị quân sự.

Tuy nhiên đây mới chỉ là nhận định của một chuyên gia chuyên nghiên cứu về Hải quân Trung Quốc, bài viết của ông James Bussert C không được coi là phản ánh quan điểm của Bộ Quốc phòng và Hải quân Mỹ. Hiện tại, các cơ quan chức năng của Trung Quốc vẫn chưa có bất kỳ bình luận nào về thông tin này.


>> Những siêu trực thăng sẽ xuất hiện vào năm 2030



Gần đây, công ty Boeing đã trưng bày hình ảnh của 4 chiếc máy bay trực thăng, dự kiến được chế tạo đến năm 2030

Sự kiện này đã diễn ra tại một cuộc họp của hiệp hội các nhà quân sự Mỹ AUSA.


http://nghiadx.blogspot.com
Những mẫu trực thăng sẽ được chế tạo đến năm 2030


Mẫu trưng bày đầu tiên về máy bay trực thăng – đó là loại trực thăng vận tải đa năng, tốc độ cao có thể thay thế cho UH-60 Black Hawk. Tốc độ và hiệu quả của trực thăng được nâng lên nhờ lực kéo của vít điều chỉnh ngang, và các cánh quạt nhỏ để tăng sức tải.


http://nghiadx.blogspot.com
UH-60 Black Hawk


Phiên bản mới này giống với trực thăng Piasecki X-49 Speed Hawk, được bắt đầu sản xuất vào vào năm 2007 theo một hợp đồng với Hải quân Hoa Kỳ. Hiện nay, Speed Hawk đang tham gia vào một chương trình bay thử nghiệm.


http://nghiadx.blogspot.com
Piasecki X-49 Speed Hawk


Mẫu trực thăng thứ hai gần giống với trực thăng Chinook, nhưng nó có nhiều tính năng vượt trội và được sử dụng rộng rãi hơn nhiều.


http://nghiadx.blogspot.com
Chinook


Mẫu trực thăng tiếp theo nằm trong chương trình DARPA DiscRotor thuộc chương trình nghiên cứu dài hạn của cơ quan Quân sự Hoa Kỳ.


http://nghiadx.blogspot.com
Boeing DiscRotor


Topwar cho hay, các chuyên gia của công ty Boeing hiện đang làm việc trên các bản thiết kế của hơn 20% mô hình máy bay trực thăng loại này, có đầy đủ tính năng giống như máy bay trực thăng Boeing.


http://nghiadx.blogspot.com
V-22 Osprey


Và phiên bản trực thăng thứ tư cũng là phiên bản cuối cùng đến năm 2030 đó là máy bay trực thăng V-22 Osprey. Đại diện của công ty Boeing cho biết sẽ cung cấp thêm những thông tin về loại trực thăng này trong thời gian sớm nhất.


>> Mỗi năm Trung Quốc triển khai thêm ít nhất 2 chiếc tàu ngầm



Trong 16 năm qua, hải quân Trung Quốc triển khai trên 2 tàu ngầm/năm, và đến nay sơ hữu trên 60 tàu ngầm tấn công và họ chưa dừng lại.

Ngày 6/9, tạp chí “Nhà ngoại giao” Mỹ đăng bài viết cho rằng, do ngân sách chi phí quân sự của Mỹ đối mặt với khả năng cắt giảm, vì vậy điểm yếu về vũ khí của Mỹ trong tương lai ngày càng lớn, hơn nữa khoảng cách so với Trung Quốc cũng sẽ ngày càng là mối lo ngại. Bài viết đặc biệt nhấn mạnh, trong 16 năm qua, Trung Quốc bình quân mỗi năm triển khai hơn 2 tàu ngầm.


http://nghiadx.blogspot.com
Tàu ngầm hạt nhân 094 của hải quân Trung Quốc

Cựu Thứ trưởng Ngoại giao Mỹ James Steinberg từng cho biết, thực lực quân sự và đòi hỏi chủ quyền không ngừng tăng lên của Trung Quốc ở biển Đông làm cho Washington và các đồng minh đã nghi ngờ về ý đồ của Trung Quốc.

Trên thực tế, người chỉ ra điểm này không chỉ có một mình Steinberg. Các nhà lãnh đạo ngoại giao và quân sự Mỹ cũng từng bày tỏ sự lo ngại tương tự.

Cựu Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Robert Gates đã từng bày tỏ sự lo ngại đối với sự phát triển sức mạnh quân sự của Trung Quốc. Ông nói, quân sự của Trung Quốc “rõ ràng có tiềm lực làm cho khả năng của chúng ta rơi vào nguy hiểm… Chúng ta cần phải có phản ứng thích hợp trong chương trình quân sự của chúng ta”.


http://nghiadx.blogspot.com
Tàu ngầm hạt nhân mới 095 của hải quân Trung Quốc


Cuối tháng 6/2010, khi nói về quân sự Trung Quốc, Chủ tịch Hội đồng tham mưu trưởng liên quân Mỹ Mike Mullen nói: “Tính tò mò của tôi đã biến thành mối quan tâm thực sự”.

Mạng tin quân sự của Trung Quốc viết rằng: "Ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton cũng từng đề cập đến vấn đề này. Để đáp trả các hoạt động của Trung Quốc gây phiền phức cho tàu thuyền của Mỹ, Nhật Bản, Việt Nam và Philippinese, tại Hà Nội năm 2010, Hillary đã tuyên bố: Mỹ “có lợi ích quốc gia về tự do hàng hải, khai thông biển quốc tế ở châu Á và tôn trọng luật pháp quốc tế ở biển Đông"".

Đây là sức ép bằng con đường ngoại giao của Mỹ để nói cho Trung Quốc biết rằng, Mỹ sẽ tiếp tục hoạt động tích cực ở biển Đông, kiên trì quản lý quốc tế, bảo đảm chắc chắn cho các đồng minh châu Á của Mỹ có khả năng đối phó với Trung Quốc.


http://nghiadx.blogspot.com
Trung Quốc triển khai trên 2 tàu ngầm/năm tại khu vực Đông Á và Đông Nam Á


Tổ chức nghiên cứu 2049 U.S. Think Tank gần đây cho rằng, vấn đề lớn nhất được phóng viên kiêm nhà văn Traub đặt ra là: Làm theo đề nghị của Robert Gates và Hillary Clinton (tức là phản ứng bằng chương trình quân sự của Mỹ, bảo đảm tự do hàng hải và mở ra con đường giành lấy nguồn tài nguyên trên biển ở châu Á) sẽ phải trả giá đắt.

Quả thực, những chi tiêu dốc sức cho an ninh quốc gia là rất đắt. Nhưng, lịch sử trước đây (trước sự kiện Trân Châu Cảng, trước chiến tranh Triều Tiên) cho thấy, khi đối mặt với mối đe dọa mới, sự yếu kém về quân sự sẽ phải trả giá cao hơn, bao gồm sinh mạng và tài sản.

Cụ thể, hiện nay Mỹ có 284 tàu chiến, trong khi đó hải quân Mỹ cần 328 chiếc trong thời gian tới, nhưng Văn phòng Ngân sách Quốc hội cho biết mục tiêu này khó đạt được. Về tàu ngầm tấn công hạt nhân, hải quân Mỹ có sức ép lớn hơn, họ cần 48 tàu ngầm. Nhưng, nếu kế hoạch chế tạo tàu chiến 30 năm của hải quân Mỹ không có ngân sách đặc biệt, số lượng chế tạo tàu ngầm chắc chắn sẽ giảm mạnh.

http://nghiadx.blogspot.com
Trung Quốc hiện có hơn 60 tàu ngầm, nhưng họ không muốn dừng lại.


Trong khi đó, Trung Quốc không ngừng mua tàu ngầm. Trong 16 năm qua, hàng năm hải quân Trung Quốc triển khai trên 2 chiếc tàu ngầm. Đến nay, hạm đội của họ có hơn 60 tàu ngầm tấn công và họ còn muốn có nhiều hơn.

Hơn nữa, khác với việc Mỹ phân tán các hạm đội ở Đại Tây Dương, Thái Bình Dương và Ấn Độ Dương, tàu ngầm của Trung Quốc đều được triển khai ở Đông Á và Đông Nam Á.

Đồng thời, theo đánh giá của không quân Mỹ, trong mấy năm tới, Mỹ sẽ thiếu đến 800 máy bay. Cùng thời gian, hải quân và thủy quân lục chiến của Mỹ cũng sẽ thiếu 200 máy bay chiến đấu. Trong khi đó, Trung Quốc không ngừng chế tạo máy bay chiến đấu, đặc biệt là đã cho bay thử máy bay chiến đấu tàng hình mới J-20.

http://nghiadx.blogspot.com
Mỹ đang đối mặt với cắt giảm mạnh chi tiêu quốc phòng, còn Trung Quốc không ngừng nghiên cứu phát triển vũ khí tiên tiến mới như máy bay tàng hình J-20, tên lửa diệt tàu sân bay Đông Phong-21D


Bộ Quốc phòng Mỹ đã trình lên chính phủ Obama bản báo cáo về sự thiếu hụt vũ khí, trong khi đó Quốc hội lại có kế hoạch cắt giảm chi tiêu quốc phòng lên đến 1000 tỷ USD trong 10 năm tới. Sự cắt giảm mạnh này khiến cho các kế hoạch đầu tư hiện nay của Bộ Quốc phòng không thể thực hiện được.

Nếu kế hoạch cắt giảm mới được thực hiện thì trong tương lai quân Mỹ sẽ rơi vào nguy hiểm trong tất cả các hệ thống (như máy bay ném bom mới. hệ thống không gian, thậm chí có thể ảnh hưởng đến tàu sân bay).

Những người ủng hộ cắt giảm chi tiêu quốc phòng chưa bao giờ trả lời câu hỏi dưới đây: Kế hoạch của Mỹ và sự phân phối nguồn lực chiến lược không thỏa đáng, sẽ làm cho họ phải trả giá thế nào? Cam kết nào mà Mỹ không thể thực hiện được và sẽ làm thế nào? Đài Loan? Nhật Bản? vấn đề Biển Đông? Mỹ làm sao mới có thể cắt nhượng châu Á cho Trung Quốc?

Mỹ có thể làm được điều này không trong tình hình không kích động chạy đua vũ khí hạt nhân? Là một quốc gia, nếu Mỹ phải được Trung Quốc cho phép mới có thể bước vào con đường thương mại của châu Á, thì Mỹ có thể phồn vinh, thịnh vượng được không?


Copyright 2012 Tin Tức Quân Sự - Blog tin tức Quân Sự Việt Nam
 
Lên đầu trang
Xuống cuối trang