Mối quan hệ giữa Thổ Nhĩ Kỳ và Syria chỉ trong thời gian ngắn qua đã thực sự trở thành chủ đề nóng trên thế giới, thậm chí vụ việc còn khiến nhiều người nghĩ tới viễn cảnh của một cuộc chiến trong tương lai gần... >> Khám phá ngành công nghiệp QP Thổ Nhĩ Kỳ >> Iran sẽ tấn công Thổ Nhĩ Kỳ? Atak, loại trực thăng tấn công hiện đại do chính Thổ Nhĩ Kỳ nghiên cứu chế tạo Sức mạnh Thổ Nhĩ Kỳ đối đầu với uy lực Syria Một khi có chiến sự xảy ra thì việc so sánh tương quan lực lượng giữa 2 đội quân sẽ được tính đến, bởi điều này sẽ giúp cho việc xác định được kẻ mạnh, kẻ yếu từ khi tiếng súng chưa nổ. Vốn được biết đến là quốc gia có ngành công nghiệp quốc phòng phát triển, Thổ Nhĩ Kỳ hiện đang sở hữu những loại vũ khí tối tân hiện đại nhất trong khu vực. Cuối năm ngoái, các phương tiện truyền thông báo cáo rằng Thổ Nhĩ Kỳ đã bắt đầu tự sản xuất súng trường cho các lực lượng mặt đất, trên cơ sở của bản hợp đồng được ký kết giữa công ly Kale Kalyb với Tập đoàn công nghiệp chế tạo máy và hóa học Thổ Nhĩ Kỳ. Theo đó, loại súng trường tấn công Mehmetcik đã được ra đời với cỡ nòng 7,62 mm, bắn liên thanh 750 phát/phút và có tầm bắn tối đa 1 km. Súng sẽ có thời hạn sử dụng lâu hơn bất cứ loại súng nào hiện đang được trang bị trong quân đội Thổ Nhĩ Kỳ. Một loại vũ khí chủ lực khác của Thổ Nhĩ Kỳ đó là xe tăng chiến đấu chủ lực Altay được phát triển dựa trên cơ sở xe tăng K-2 Black Panther. Khi được chấp nhận vào trang bị quân đội Thổ Nhĩ Kỳ, Altay sẽ thay thế hoàn toàn cho các đơn vị xe tăng chiến đấu chủ lực Leopard, M48 và M60. Với tổng trọng lượng đạt 60 tấn, xe tăng chiến đấu chủ lực Altay được trang bị pháo chính nòng trơn 120 mm, súng máy 12,7 mm có thiết bị ổn định tầm và hướng. Kết cấu giáp đạn đạo của dòng xe tăng hợp tác này không được tiết lộ, nhưng Altay có thể cơ động tới tốc độ 70 km/h. Nghiên cứu chế tạo máy bay không người lái cũng là thế mạnh của Thổ Nhĩ Kỳ, quốc gia này đã bắt đầu sản xuất máy bay không người lái, với việc chế tạo thành công máy bay tự hành lớp MALE đầu tiên (Medium-Altitude Long-Endurance) mang tên ANKA, đây là loại máy bay tự hành tầm xa có trọng lượng 600 kg. Ngoài việc tự sản xuất vũ khí trang bị cho quân đội, Thổ Nhĩ Kỳ còn là bạn hàng chiến lược của Mỹ, quốc gia này đã thông qua hợp đồng mua 109 máy bay trực thăng T-70 Blackhawk của Hoa Kỳ. Với tốc độ tối đa khoảng 295 km/giờ, tầm hoạt động của T-70 đạt 2.200 km. T-70 có khả năng vận chuyển theo 11 binh sĩ hoặc hàng hóa nặng 4 tấn. Dòng trực thăng này khi cần cũng có thể trang bị thêm một số loại vũ khí như: tên lửa, rocket, súng máy tùy theo nhiệm vụ chiến đấu. Ngoài ra, Thổ Nhĩ Kỳ cũng chú trọng đến việc phát tiển tên lửa. Trong tháng 5/2011, tại triển lãm IDEF'11 Thổ Nhĩ Kỳ đã trình làng tên lửa Djirit được dẫn hướng bằng laser do chính nước này sản xuất. Nếu xét về tương quan lực lượng rõ ràng Thổ Nhĩ Kỳ đang có lợi thế so với quốc gia láng giềng Syria trong trường hợp xảy ra xung đột... Uy lực Syria Nếu Thổ Nhĩ Kỳ nhận được sự hậu thuẫn của Mỹ và NATO thì Syria cũng được Nga “chống lưng”. Điều đó lý giải tại sao trong kho vũ khí của quốc gia này hầu hết các loại vũ khí chiến lược đều có xuất xứ từ Nga. Syria đang sở hữu đạn, đạn súng cối, xe tăng và máy bay tấn công của Nga. Nên việc Syria sở hữu trực thăng tấn công Mi-25 không phải là điều đáng ngạc nhiên. Đây là loại trực thăng tấn công khá hiện đại của Nga và hiện tại Nga đang tiếp tục giúp đỡ Syria nâng cấp loại vũ khí này. Theo nhiều nguồn tin thì hầu hết các cuộc tấn công bằng đạn pháo của quân đội Syria chống lại lực lượng đối lập đều được thực hiện tại những khu vực thành thị. Đại sứ quán Mỹ ở Damascus đã công bố những bức ảnh cho thấy các đơn vị pháo và tăng của quân đội Syria đang bao vây những khu vực thành thị có nguy cơ xảy ra nổi loạn. Một trong những loại vũ khí được sử dụng một cách có hiệu quả tại những khu vực xung quanh thành phố Homs là loại pháo cối 240mm của Nga. Loại vũ khí này có khả năng bắn đi những quả đạn nặng 126 kg, có chứa chất nổ cực mạnh, đi xa gần 10km. Tên lửa SCUD được quân đội Syria vận chuyển trực chiến tại những khu vực biên giới nhạy cảm với Thổ Nhĩ Kỳ Hiện tại, Syria đang sở hữu khoảng 4.950 xe tăng chủ lực, 4.000 xe tăng hạng nhẹ và xe thiết giáp. T-72 là loại tăng chủ yếu trong lực lượng tăng - thiết giáp của Syria. Hiện Moscow tiếp tục giúp Syria hiện đại hoá những chiếc tăng này. Tính đến thời điểm hiện tại Nga đã nâng cấp được khoảng 800 chiếc T-72, còn 200 chiếc đang được tiếp tục nâng cấp. Một loại vũ khí khác của Syria cũng không nên xem nhẹ đó là mìn. Để bảo vệ vùng biên, Syria đã rải mìn dọc theo biên giới cùng Thổ Nhĩ Kỳ, mìn mà quân Syria sử dụng là mìn chống bộ binh PMN-2 và mìn chống tăng TMN-46. Syria đang sở hữu một số lượng lớn hệ thống pháo phóng loạt GRAD của Nga. Hệ thống này có khả năng phóng liền lúc 40 rocket 122mm với tầm xa 32 km. Theo một bản báo cáo công bố năm 2010, Syria đang sở hữu hệ thống tên lửa Scud của Nga, gồm biến thể Scud-D, có khả năng mang đầu nổ nặng 675 kg, bay xa được 1.440 km. Loại vũ khí mà Mỹ và các quốc gia phương Tây lo ngại nhất trong quân đội Syria chính là vũ khí hoá học. Cục Tình báo Trung ương Mỹ (CIA) cho biết, Syria có rất nhiều loại vũ khí hoá học và sinh học, từ hơi cay cho đến những loại có ảnh hưởng đến thần kinh như Sarin và có thể là khí gas VX. Có thể nói mặc dù có phần yếu thế hơn về công nghệ so với Thổ Nhĩ Kỳ nhưng những vũ khí mà Damascus đang sở hữu cũng đủ để đưa một cuộc xung đột thành một cuộc chiến “tầm cỡ”, có lẽ cùng vì điều này mà cả Mỹ lẫn Thổ Nhĩ Kỳ đều cần có sự cân nhắc trước khi đưa ra quyết định về số phận của Syria... |
Hiển thị các bài đăng có nhãn Quân đội Thổ Nhĩ Kỳ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Quân đội Thổ Nhĩ Kỳ. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Ba, 3 tháng 7, 2012
>> Sức mạnh quân đội Thổ Nhĩ Kỳ
>> Thổ Nhĩ Kỳ có cần HQ-9 của Trung Quốc ?
Truyền thông Thổ Nhĩ Kỳ đưa tin, đầu tháng 7/2012, chính phủ nước này sẽ công bố tên tổ hợp phòng không được chọn trong gói thầu tên lửa phòng không T-LORAMIDS >> HQ-9 Trung Quốc tranh thầu ở Thổ Nhĩ Kỳ >> HQ-9: Đứa con lai của S-300PMU và Patriot NATO quyết tâm ngăn cản Thổ Nhĩ Kỳ mua HQ-9 vì lo ngại hệ thống này có thể được dùng như phương tiện trinh sát do thám? (*) T-LORAMIDS (Turkish Long Range Air And Missile Defence System) là gói thầu có trị giá hơn 4 tỷ USD. Trong đó, có 4 nhà thầu được Thổ Nhĩ Kỳ đang cân nhắc chọn lựa là tổ hợp tên lửa phòng không PAC-3 Patriot do liên doanh Raytheon và Lockheed Martin chế tạo; Tổ hợp SAMP/T với đạn tên lửa Aster 30 do Pháp và Italy hợp tác sản xuất; Tổ hợp S-300 và S-400 của Nga và tổ hợp HQ-9 do Trung Quốc phát triển. Dự kiến, Thủ tướng Thổ Nhĩ Kỳ Recep Tayyip Erdogan sẽ tham gia cuộc họp với 4 nhà thầu trên vào ngày 4/7. Tên quốc gia trúng thầu sẽ được công bố cùng ngày. Mời Trung Quốc dự thầu để thể hiện Theo truyền thông nước này, các quốc gia trong khu vực đã trang bị dày đặc các hệ thống phòng không tầm xa khiến Thổ Nhĩ Kỳ buộc lòng phải trang bị các tổ hợp tương ứng để tìm lại sự cân bằng chiến lược. Dù các hệ thống của Mỹ hoặc Nga có khả năng giành chiến thắng cao nhưng việc HQ-9 lọt vào vòng sau cùng của gói thầu này cũng khiến cho NATO khó chịu. Họ từng tìm cách gây áp lực lên phía Thổ Nhĩ Kỳ loại bỏ HQ-9 ngay từ vòng loại nhưng không thành công. Khi đó, NATO lên tiếng cảnh báo sẽ không cung cấp thông tin phòng thủ tên lửa với Thổ Nhĩ Kỳ, nếu các dòng sản phẩm tên lửa phòng không của Nga hoặc Trung Quốc giành chiến thắng. Defense News dẫn lời một chuyên gia phương Tây tiết lộ, nếu hệ thống HQ-9 trúng thầu, Trung Quốc sẽ có cơ hội tiếp cận vào hệ thống tình báo của NATO theo các phương thức hoặc trực tiếp hoặc gián tiếp. Từ đó, dẫn đến việc có khả năng việc rò rỉ thông tin phòng thủ của NATO cho Trung Quốc. Điều này có thể dẫn tới việc phá vỡ được các kế hoạch hành động của tổ chức quân sự này. NATO chăc chắn không thể cho phép khả năng trên xảy ra Tuy nhiên, người ta lại đặt câu hỏi, HQ-9 không phù hợp với hệ thống thông tin liên lạc của NATO. Vậy làm thế nào tổ hợp này có thể có được thông tin tình báo của đối phương? Truyền thông Trung Quốc cho rằng, lý do trên chỉ là để che dấu cho mục đích thật sự của NATO là không cho HQ-9 thắng gói thầu này của Thổ Nhĩ Kỳ. Việc một quốc gia thuộc khối NATO mua vũ khí của Nga hay Trung Quốc không phải không có tiền lệ, nhưng điều khiến cả khối hiệp ước này chú ý mạnh mẽ như vậy là việc hiếm thấy. Ngoài ra, Thổ Nhĩ Kỳ là quốc gia có tiếng nói trong NATO, nhưng chính sách hướng Tây của nước này ngày càng ít được coi trọng. Trang mạng Warsonline của Nga cho rằng, các cảnh báo của Mỹ và NATO chỉ nhằm một mục đích là loại những kẻ ngáng đường Mỹ trong gói thầu này, nhưng phía Thổ Nhĩ Kỳ từ chối yêu cầu này và vẫn đưa các hệ thống của Nga và Trung Quốc vào vòng “chung kết”. Hành động trên được coi là một việc thể hiện thái độ chính trị quan trọng. Trong những năm gần đây, quan hệ Thổ Nhĩ Kỳ và Trung Quốc có những bước tiến đáng kể, Tổng thống Recep Tayyip Erdogan vừa có chuyến viếng thăm Trung Quốc vào tháng 4/2012. Thổ Nhĩ Kỳ cũng đã có tiền lệ mua sắm các kĩ thuật quân sự của Trung Quốc. HQ-9 tương đương S-300 và Patriot? Lợi dụng Liên Xô tan rã, người Nga buộc lòng xuất khẩu một số hệ thống vũ khí để nuôi sống ngành công nghiệp quốc phòng trong nước, Trung Quốc đã mua một số hệ thống phòng không S-300 rồi sau đó tiến hành sao chép chúng. Trong quá trình này, Trung Quốc cũng mặt tích cực phát triển công nghệ phòng không thứ 3. Kết quả, hệ thống HQ-9 ra đời vào năm 1998. Hệ thống HQ-9 xuất hiện lần đầu tiên tại một triển lãm quốc phòng năm 2008 với tên gọi FD-2000. Bắc Kinh quảng cáo, hệ thống của họ có được những ưu điểm về cả công nghệ của hệ thống Patriot của Mỹ và ưu thế về giá của hệ thống S-300 của Nga, do đó rất có tính cạnh tranh trên thị trường quốc tế. Trung Quốc tự cho rằng HQ-9 tương đương thậm chí là hơn S-300, Patriot. Theo các tin tức công khai, đạn tên lửa của HQ-9 sử dụng hệ thống dẫn đường quán tính pha đầu và dẫn bằng radar ở pha cuối, được hệ thống chỉ huy và kiểm soát cung cấp dữ liệu mục tiêu. HQ-9 có thể tiêu diệt hiệu quả mục tiêu là tiêm kích trong khoảng cách 125km hoặc 25km với mục tiêu là tên lửa hành trình. Trên thực tế, việc NATO e sợ không phải là vấn đề rò rỉ thông tin tình báo, mà là vì HQ-9 được xem là thành tựu của công nghệ phòng không Trung Quốc. Một bài báo của Anh cho biết, nếu nhìn vào kĩ thuật mà HQ-9 có được và tốc độ trang bị của PLA có thể thấy, Bắc Kinh đang nỗ lực xây dựng một hệ thống đánh chặn tên lửa cho riêng mình. Sau khi Trung Quốc thành công trong vụ thử đánh chặn tên lửa tầm trung, một vài bài báo ở Nga cho rằng Trung Quốc đã đuổi theo rất gần Mỹ và Nga trong lĩnh vực này. Mạnh, yếu của HQ-9 trong cuộc đua ở Thổ Nhĩ Kỳ Trong số các tổ hợp tham gia vào gói thầu tên lửa phòng không tầm trung xa trị giá hơn 4 tỷ USD của Thổ Nhĩ Kỳ lần này, các chuyên gia quân sự Nga cho rằng, hệ thống S-400 của họ có ưu thế vượt trội về các thông số tầm bắn, độ chính xác, dễ sử dụng, khả năng chống nhiễu... Đồng thời, HQ-9 chỉ là tổ hợp sao chép của S-300, dù phía Trung Quốc nói rằng họ đã thực hiện một số cải tiến, nâng cấp hệ thống này nhưng nó chỉ ưu thế chủ yếu là giá thành thấp, tính năng không thể nào so sánh với tổ hợp phòng không S-400. Còn đối với hệ thống Patriot của Mỹ, ưu thế lớn nhất là yếu tố chính trị. Một số nguồn tin từ Nga cho rằng, với các số liệu và thông tin mà họ có được thì khả năng tác chiến của HQ-9 hoàn toàn tương đương với S-300 PMU. Tầm bắn xa nhất của cả hai hệ thống này ở vào khoảng 200 km. HQ-9 có thể bám sát cùng lúc 48 mục tiêu, bắn được mục tiêu ở mọi độ cao và thực hành chiến đấu trong mọi điều kiện thời tiết, các mục tiêu của nó bao gồm máy bay chiến đấu và các loại tên lửa hành trình, các loại tên lửa đường đạn và các loại vũ khí tấn công đường không khác. Thế nhưng, hệ thống S-400 của Nga tiên tiến hơn. Hệ thống này sử dụng các loại đạn tên lửa tầm trung 9M96E và tầm xa 9M96E2 là hai loại tên lửa hoàn toàn mới, loại 9M96E2 có tầm bắn lên tới 400km có thể coi là khắc tinh của các loại máy bay cảnh báo sớm AWACS. Hệ thống HQ-9 tham gia bắn đạn thật. Dù vậy, báo giới Trung Quốc cho biết, Bắc Kinh còn tự tin tuyên bố rằng trong quá trình cải tiến, nâng cấp, hệ thống của họ vượt qua bản S-300 đời đầu. Theo đó, Viện số 2 (Tập đoàn Cơ điện Hàng không Trung Quốc) đã thực hiện công tác cải tiến hình dáng đạn tên lửa cho tổ hợp HQ-9 từ rất lâu trong đó có cả việc cải tiến các vấn đề kĩ thuật, gồm xây dựng dây chuyền sản xuất hydroxyl terminated polybutadiene – thành phần có tác dụng kết dính trong nhiên liệu động cơ tên lửa rắn; sử dụng vật liệu tổng hợp epoxy/polyester trong động cơ tên lửa; giúp giảm đi khối lượng đạn tên lửa. Trung Quốc tự hào rằng công nghệ đạn tên lửa của họ không thua kém gì các cường quốc khác trên thế giới. Cũng theo báo chí Trung Quốc, hệ thống HQ-9 sau khi được nâng cấp hoàn toàn có thể gây uy hiếp đối với tiêm kích tàng hình thế hệ năm F-22 của Mỹ. Trong những bài diễn tập phòng không khu vực mục tiêu mà Trung Quốc thực hiện trong năm 2011, đại quân khu Thành Đô nhiều lần cho HQ-9 tham gia bắn đạn thật với đối tượng là các “phương tiện tập kích đường không có độ bộc lộ vô tuyến điện từ thấp”. Kết quả được thông báo là, xác suất tiêu diệt mục tiêu tàng hình ở các tình huống diễn tập này đều rất cao. |
Chủ Nhật, 24 tháng 6, 2012
>> Syria bắn rơi F-4 Thổ Nhĩ Kỳ
Sáng 21/6/2012, phòng không Syria đã bắn rơi 1 tiêm kích F-4 Phantom của Thổ Nhĩ Kỳ. Vụ này có thể tạo cớ cho cuộc tấn công chống Syria. >> Khám phá ngành công nghiệp QP Thổ Nhĩ Kỳ F-4 Phantom II của Không quân Thổ Nhĩ Kỳ Theo thông tin chưa được xác nhận, hôm thứ sáu, 21/6/2012, phòng không Syria đã bắn rơi 1 tiêm kích F-4 Phantom của Thổ Nhĩ Kỳ và bắn bị thương một máy bay khác bay cùng chiếc F-4 ở khu vực bờ biển đông nam Thổ Nhĩ Kỳ trên Địa Trung Hải. Theo kênh truyền hành Li-băng Al Manar, chiếc F-4 do 2 phi công điều khiển đã rơi xuống biển. Sau đó được biết, lực lượng cứu hộ đã phát hiện trên biển một ghế thoát hiểm và một chiếc dù. Nhóm cứu hộ của Lực lượng bảo vệ bờ biển Thổ Nhĩ Kỳ đang truy tìm bằng trực thăng với sự hỗ trợ của ba tàu Syria. Bộ Quốc phòng Thổ Nhĩ Kỳ nói rằng, các máy bay trên không xâm nhập lãnh thổ Syria mà còn ở cách xa lãnh thổ Syria mấy kilômet. Để thảo luận tình hình này, Thủ tướng Recep Tayyip Erdoğan đã triệu tập cuộc họp khẩn cấp với sự tham gia của Tổng tham mưu trưởng quân đội, các bộ trưởng các bộ sức mạnh và Bộ Ngoại giao Thổ Nhĩ Kỳ, cũng như chỉ huy tình báo Thổ Nhĩ Kỳ. Ông Erdoğan cho biết, sự cố xảy ra ở khu vực cách thành phố Latakia khoảng 8 hải lý. Thành phố ven biển Địa Trung Hải Latakia cách biên giới đông nam Thổ Nhĩ Kỳ khoảng 25 hải lý. Ông Erdoğan cũng bác bỏ thông tin trên một số báo chí sở tại nói là dẫn lời ông nói rằng, chính quyền Syria đã xin lỗi Ankara về vụ bắn rơi chiếc F-4, đồng thời cho biết, ông chưa có thông tin chính xác khẳng định chiếc F-4 bị phòng không Syria bắn rơi. Bộ Tổng tham mưu quân đội Thổ Nhĩ Kỳ sẽ công bố thông tin chi tiết về sự cố nghiêm trọng này. Trong khi đó, các nguồn tin của BBC cho biết, lực lượng phòng không Syria ở khu vực thành phố Ras al-Basit quả thực đã bắn hạ một máy bay lạ. Trước đó, Bộ Tổng tham mưu quân đội Thổ Nhĩ Kỳ thông báo, chiếc tiêm kích F-4 cất cánh từ căn cứ không quân Erhach ở tỉnh Malatya, đông nam Thổ Nhĩ Kỳ, đã biến mất khỏi màn hình radar lúc gần trưa trên Địa Trung Hải, phía đông tỉnh Hatay giáp giới Syria. Báo chí Thổ Nhĩ Kỳ đưa tin, 2 phi công đã được tìm thấy còn sống cách bờ biển Syria 8 hải lý, ở tình trạng sức khỏe tốt. Tuy nhiên, Thủ tướng Thổ Nhĩ Kỳ cũng đã bác bỏ thông tin này. Ông Erdoğan cho biết, việc tìm kiếm các phi công đang được Thổ Nhĩ Kỳ phối hợp với Syria tiến hành. “Hiện, tôi chưa có thông tin về các phi công”, ông Erdoğan nói. Hôm 23.6, có tin, Bộ Quốc phòng Syria đã xác nhận phòng không nước này bắn rơi chiếc F-4 trên vùng biển Syria sáng hôm thứ sáu, 21/6, sau khi nó xâm nhập cách bờ biển Syria nửa hải lý. Bộ chỉ huy quân đội Syria tuyên bố chiếc F-4 bị bắn rơi khi bay trên hải phận nước này. Đại diện Bộ Ngoại giao Syria Jihad Maqdisi cho biết, hành động xảy ra không phải là hành động xâm lược và quân đội Syria không biết chiếc máy bay là của Thổ Nhĩ Kỳ. Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ Abdullah Gül phỏng đoán, chiếc F-4 của Thổ Nhĩ Kỳ vi phạm không phận Syria do tốc độ bay lớn, phi công không thể kiểm soát được, nhất là khi bay trên biển và đây là chuyện thường xảy ra, chứ không phải hành động ác ý. Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ và Syria đang tiếp tục tìm kiếm tổ lái chiếc F-4 mà Syria nói là rơi ở Địa Trung Hải, cách phía tây ngôi làng Umm của Syria 6 hải lý. Sự cố này gây áp lực lớn đối với Thổ Nhĩ Kỳ đòi hành động chống Syria sau khi Ankara đưa ra các tuyên bố ngày càng cứng rắn về vụ này. Một số nhà phân tích Thổ Nhĩ Kỳ nói sự cố này có thể tạo cớ và và áp lực để Thổ Nhĩ Kỳ hành động chống chế độ Assad nếu Ankara muốn. Giáo sư Mesut Casin của Đại học tổng hợp Yeditepe cho rằng, vụ này sẽ gây rắc rối cho Syria và NATO có thể nhảy vào cuộc. Bộ Quốc phòng từ chối bình luận về sự cố này. Theo các nhà phân tích thì diễn biến sắp tới phụ thuộc phần lớn vào phản ứng của Syria. “Nếu Syria nhận toàn bộ trách nhiệm và đồng ý bồi thường, chẳng hạn, điều đó có thể ảnh hưởng” đến phản ứng của Thổ Nhĩ Kỳ, ông Nihat Ali Ozcan thuộc Viện nghiên cứu TEPAV của Thổ Nhĩ Kỳ bình luận. Nhà phân tích Thổ Nhĩ Kỳ Atilla Yesilada cho rằng, sự cố sẽ tạo cơ sở cho những cáo buộc rằng, Thổ Nhĩ Kỳ đang hỗ trợ quân phiến loạn Syria bằng các chuyến bay do thám. Sự cố bắn rơi chiếc F-4 của Không quân Thổ Nhĩ Kỳ có thể bị các nước NATO và nhiều nước Arab lợi dụng làm cớ để phát động hành động quân sự chống Syria, Phó chủ tịch thứ nhất Trung tâm Công nghệ chính trị (Nga) Aleksei Makarkin bình luận. Theo các chuyên gia quân sự, quân đội Syria hiện có chủ yếu tăng-thiết giáp lạc hậu, nhưng các phương tiện phòng không lại khá mạnh. Phó Giám đốc Trung tâm Phân tích chiến lược và công nghệ (Nga) Konsstantin Makienko cho biết, gần đây, sau khi đã mua thêm một số vũ khí phòng không hiện đại như Buk-M2, Pantsir-S1E, phòng không Syria đáng sợ hơn nhiều phòng không Libya. Tuy nhiên, nếu phải đối đấu với NATO thì phòng không Syria vẫn không thể đứng vững, nhưng thời gian và vật lực để chế áp phòng không Syria sẽ lớn hơn nhiều nguồn lực đã phải dùng để chế áp phòng không Libya. (Nguồn :: Newsru, VZ, 22.6, WSJ, Dni, Newsru, 23.6.12) |
Thứ Sáu, 13 tháng 4, 2012
>> Khám phá ngành công nghiệp QP Thổ Nhĩ Kỳ
Vào cuối tháng 3 năm 2012, Bộ Quốc phòng Thổ Nhĩ Kỳ đã thông qua kế hoạch 5 năm để đẩy mạnh phát triển ngành công nghiệp quốc phòng (2012-2016). Theo kế hoạch này, trong năm nay, Chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ có kế hoạch bắt đầu sản xuất hàng loạt súng trường Mehmetcik-1, dựa trên loại súng trường Heckler & Koch HK416 của Đức. Cùng với đó, cho đến năm 2013, Thổ Nhĩ Kỳ sẽ hoàn thành dự án máy bay trực thăng tấn công Atak và năm 2014 là máy bay không người lái ANKA. Đến cuối năm 2015, Thổ Nhĩ Kỳ có kế hoạch sản xuất hàng loạt xe tăng chiến đấu chủ lực Altay của riêng mình. Vào năm 2016 sẽ hoàn thành tàu khu trục đầu tiên. Như vậy, trong năm 2011, Bộ quốc phòng đã đưa ra trên dưới 280 dự án với tổng chi phí lên tới 27 tỉ đôla để phát triển nghành công nghiệp quốc phòng nước này. Đây quả là một con số đáng kinh ngạc thể hiện được tham vọng trở thành nước có ngành công nghiệp quốc phòng lớn thứ 10 thế giới trong 5 năm tới của quốc gia nằm trên hai đại lục Âu – Á này. Theo các chuyên gia, khối lượng xuất khẩu cho quân đội Thổ Nhĩ Kỳ vào năm 2016 sẽ đạt khoảng 8 tỷ đôla, trong đó 2 tỉ sẽ được thu từ ngành công nghiệp hàng không vũ trụ. Ngoài ra, chính phủ cũng có kế hoạch hỗ trợ các trung tâm thử nghiệm và cấp giấy chứng nhận tiêu chuẩn quốc tế. Một trong những nhiệm vụ chính của Thổ Nhĩ Kỳ, theo kế hoạch phát triển đó là việc xây dựng các trung tâm thử nghiệm như sân bay, đường hầm, trung tâm thử nghiệm hệ thống tên lửa cũng như các trung tâm tích hợp và lắp ráp vệ tinh. Cuối năm ngoái, các phương tiện truyền thông báo cáo rằng Thổ Nhĩ Kỳ đã bắt đầu tự sản xuất súng trường cho các lực lượng mặt đất, trên cơ sở của bản hợp đồng được ký kết giữa công ly Kale Kalyb với Tập đoàn công nghiệp chế tạo máy và hóa học Thổ Nhĩ Kỳ. Tổng chi phí của dự án khoảng 25 triệu Lira (77 nghìn đôla). Súng trường Mehmetcik-1 Dự án đã được bắt đầu thực hiện vào tháng Giêng năm nay. Theo kế hoạch, dự án sẽ hoàn tất trước năm 2015. Theo Tổng giám đốc Tập đoàn công nghiệp chế tạo máy và hóa học Thổ Nhĩ Kỳ - ông Unal Onsipahioglu, súng trường mới sẽ hội tụ tất cả những tính năng ưu việt của những loại súng hiện đại bậc nhất thế giới. Thổ Nhĩ Kỳ cũng đã tiến hành quảng bá loại súng trường mới này đến các nước Ả-rập thông qua các cuộc đàm phán, thảo luận. Đây là việc làm cần thiết để đưa súng trường mang thương hiệu Thổ đến với thị trường thế giới, đặc biệt là những nước trong khu vực cũng đang có tham vọng hiện đại hóa quân đội của mình. Theo các chuyên gia chế tạo, súng trường tấn công “made in Turkey” có cỡ nòng 7,62 mm, bắn liên thanh 750 phát/phút và có tầm bắn tối đa 1 km. Súng sẽ có thời hạn sử dụng lâu hơn bất cứ loại súng nào hiện đang được trang bị trong Quân đội nước này. Có thông tin rằng Thổ Nhĩ Kỳ và Azerbaijan đang đàm phán về khả năng thành lập liên doanh sản xuất dòng xe tăng chiến đấu chủ lực Altay. Tuy nhiên, nội dung các điều khoản hai bên đang đàm phán vẫn chưa được công bố. Cũng cần lưu ý rằng, cùng với việc xem xét hợp tác sản xuất xe tăng chiến đấu chủ lực với Thổ Nhĩ Kỳ, Azerbaijan hiện cũng đang cân nhắn việc thành lập công ty liên doanh với phía Ukraine để nâng cấp các phương tiện quân sự đã lạc hậu của quốc gia Trung Á này, trong đó có xe tăng T-64 Bulat, BMPT-64 và BTR-4. Xe tăng chiến đấu chủ lực Altay Được biết tới là sản phẩm hợp tác giữa công ty Thổ Nhĩ Kỳ Otokar và Hyundai Rotem (Hàn Quốc), xe tăng chiến đấu chủ lực Altay được phát triển dựa trên cơ sở xe tăng K-2 Black Panther. Khi được chấp nhận vào trang bị quân đội Thổ Nhĩ Kỳ, Altay sẽ thay thế hoàn toàn cho các đơn vị xe tăng chiến đấu chủ lực Leopard, M48 và M60. Dự kiến, lô Altay đầu tiên sẽ được chuyển giao cho quân đội Thổ Nhĩ Kỳ vào năm 2016. Với tổng trọng lượng đạt 60 tấn, xe tăng chiến đấu chủ lực Altay được trang bị pháo chính nòng trơn 120 mm, súng máy 12,7 mm có thiết bị ổn định tầm và hướng. Kết cấu giáp đạn đạo của dòng xe tăng hợp tác này không được tiết lộ, nhưng Altay có thể cơ động tới tốc độ 70 km/h. Giá thành của mỗi xe tăng Altay dự kiến là 5,5 triệu đôla/xe. Ngoài ra, Thổ Nhĩ Kỳ còn có kệ hoạch tăng cường sức mạnh cho lực lượng hải quân của bằng việc mua sắm tàu sân bay mới. Theo chỉ huy hạm đội Thổ Nhĩ Kỳ Murat Bilgelya, dự án này mới chỉ được đề xuất và sẽ tiếp tục thảo luận trong Bộ quốc phòng. Dự kiến chi phí cho chương trình này khoảng 1,5 tỷ đôla. Tàu này có thể được xây dựng trong khoảng 5 năm. Nhưng nếu đưa nó vào phục vụ trong Hải quân, Bộ quốc phòng Thổ Nhĩ Kỳ sẽ phải đối mặt với vấn đề khó khăn đó là phải mua thêm các máy bay mới, bởi vì quân đội Thổ Nhĩ Kỳ không có các máy bay có thể cất hạ cánh trên boong tàu. Chỉ huy Hạm đội cũng cho biết rằng Thổ Nhĩ Kỳ đã có kế hoạch mua các tàu khu trục nhỏ đa năng, tàu hỗ trợ, tàu ngầm và máy bay trực thăng không người lái. Ngoài ra, Bộ sẽ xem xét khả năng mua máy bay cất cánh và hạ cánh thẳng đứng, cũng như các tàu ngầm quân sự không người lái. Máy bay không người lái ANKA Cần lưu ý rằng, đây không phải là nỗ lực đầu tiên của chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ để tăng cường sức mạnh quân sự. Nhớ lại năm 2010, Thổ Nhĩ Kỳ đã bắt đầu sản xuất máy bay không người lái, với việc chế tạo thành công máy bay tự hành lớp MALE đầu tiên (Medium-Altitude Long-Endurance) mang tên ANKA. ANKA – tên gọi của máy bay tự hành tầm xa có trọng lượng 600 kg đã bay trên bầu trời trong 14 phút. Hơn 180 kỹ sự đã miệt mài theo đuổi dự án chế tạo ANKA từ năm 2005, và ANKA chính thức được công bố vào hè năm 2010. Trong tháng 4 năm 2011, Bộ Quốc phòng Thổ Nhĩ Kỳ đã thông qua hợp đồng mua 109 máy bay trực thăng T-70 Blackhawk của công ty Hoa Kỳ Sikorsky với tổng trị giá khoảng 3,5 tỷ đô la. Ngoài ra, Bộ trưởng Quốc phòng cũng đã lên kế hoạch mua 600 máy bay trực thăng hiên đại trong thập kỷ tới. Căn cứ vào điều khoản của hợp đồng, đại diện của phía Thổ Nhĩ Kỳ là công ty TUCAS sẽ tham gia sản xuất một số bộ phận lắp đặt trên trực thăng Blackhawk. Theo thông tin trước đó, nhiều khả năng một số máy bay trực thăng T-70 Blackhawk sẽ được sản xuất tại Thổ Nhĩ Kỳ theo sự cho phép của Sikorsky. Trong trường hợp nói trên, chịu trách nhiệm sản xuất trực thăng Blackhawk sẽ là hãng chế tạo hàng không nội địa Turkish Aerospace Industries. Ngoài ra, cùng tham gia vào quá trình lắp ráp trực thăng T-70 tại Thổ Nhĩ Kỳ có thể là AgustaWestland, hãng chế tạo hàng không đến từ Italia đang giới thiệu sản phẩm trực thăng quân sự TUHP149 trên cơ sở AW149 cho nước này. Trực thăng T-70 T-70 được biết tới như một biến thể của dòng trực thăng đa nhiệm S-70 đang được biên chế cho các lực lượng đặc biệt của quân đội Thổ Nhĩ Kỳ. Với tốc độ tối đa khoảng 295 km/giờ, tầm hoạt động của T-70 đạt 2.200 km. T-70 có khả năng vận chuyển theo 11 binh sĩ hoặc hàng hóa nặng 4 tấn. Dòng trực thăng này khi cần cũng có thể trang bị thêm một số loại vũ khí như: tên lửa, rocket, súng máy tùy theo nhiệm vụ chiến đấu. Ngoài ra, Thổ Nhĩ Kỳ cũng chú trọng đến việc phát tiển tên lửa. Trong tháng 5 năm 2011, tại triển lãm IDEF'11 Thổ Nhĩ Kỳ đa trình làng tên lửa Djirit được dẫn hướng bằng laser do chính nước này sản xuất. Cùng với xu thế hiện đại hóa Quân đội của các nước trong khu vực và trên toàn thế giới, đất nước có đội quân đông thứ hai trong NATO (sau Hoa Kỳ) này đang có những tham vọng to lớn nhằm đưa vị thế đất nước lên một tầm cao mới, đặc biệt là vị thế của ngành công nghiệp quốc phòng. Theo Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ Abdullah Gul, không loại trừ khả năng quốc gia có vị trí địa lí chiến lược, nằm trên cả hai đại lục Á-Âu này sẽ bị “cuốn” vào các cuộc xung đột trong khu vực, khi mà căng thẳng giữa Iran và phương Tây về chương trình của nước Cộng hòa hồi giáo đang trở nên trầm trọng. Chính vì vậy, việc Thổ Nhĩ Kỳ đẩy mạnh phát triển ngành công nghiệp quốc phòng, tăng cường tiềm lực quân sự là vô cùng cần thiết, và cũng là điều kiện tất yếu để tồn tại trong tình hình thế giới đang có nhiều diễn biến phức tạp như hiện nay. |
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)
Chuyên mục Quân Sự
Hải quân Trung Quốc
(263)
Hải quân Mỹ
(174)
Hải quân Việt Nam
(171)
Hải quân Nga
(113)
Không quân Mỹ
(94)
Phân tích quân sự
(91)
Không quân Nga
(83)
Hải quân Ấn Độ
(54)
Không quân Trung Quốc
(53)
Xung đột biển Đông
(50)
Không quân Việt Nam
(44)
tàu ngầm
(42)
Hải quân Nhật
(33)
Không quân Ấn Độ
(16)
Tàu ngầm hạt nhân
(15)
Hải quân Singapore
(12)
Xung đột Iran - Israel
(12)
Không quân Đài Loan
(9)
Siêu tên lửa
(8)
Quy tắc ứng xử ở Biển Đông
(7)
Tranh chấp biển Đông
(7)
Xung đột Trung - Mỹ
(4)
Xung đột Việt-Trung
(2)