Học giả Nhật Bản Nakamura dùng câu “không ai có thể đá một con chó chết” để giải thích những gì đã xảy ra ở Trung Quốc. Hình tàu ngầm Trung Quốc trên tạp chí Anh. “Một chiếc tàu ngầm cắm cờ Trung Quốc nổi lên mặt nước, phía bên trên sát tàu ngầm có ghi dòng chữ lớn màu vàng sáng: Sự trỗi dậy quân sự của Trung Quốc”. Đây là trang bìa của tạp chí “The Economist” Anh kỳ mới ngày 7/4, tiêu đề của bài viết bên trong lại gân chấn động “Răng rồng mới”. Trước đây 2 ngày, Ủy ban Đánh giá Kinh tế và An ninh trực thuộc Quốc hội Mỹ công bố báo cáo cho biết, trong 10 năm qua, dưới sự “lừa gạt chiến lược” của Trung Quốc, Mỹ rất sai lầm đã đánh giá thấp sự phát triển quân sự của Trung Quốc. Trung tâm Đánh giá Chiến lược và Ngân sách Mỹ từng dự đoán, đến năm 2020 Trung Quốc có thể ngăn chặn Mỹ tiến vào “chuỗi đảo thứ nhất”. Còn tạp chí “The Economist” thì cho rằng, ít nhất trong 30 năm, sức mạnh quân sự của Trung Quốc vẫn là một con “rồng giấy”. Đây là những hiện tượng điển hình của dư luận phương Tây, đồng thời tồn tại “đánh giá cao” và “đánh giá thấp” đối với sức mạnh quân sự của Trung Quốc, nhưng không ai nói rõ được thực sự. Học giả Nhật Bản Nakamura dùng câu “không ai có thể đá một con chó chết” để giải thích những gì đã xảy ra ở Trung Quốc. Ông cho biết, nếu Trung Quốc vẫn nghèo nàn lạc hậu như trước đây, thì không cần phải có quá nhiều hoài nghi và cáo buộc như vậy. Ngày 6/4, tờ “Les Echos” Pháp khuyên phương Tây rằng, không nên lấy mỗi vấn đề an ninh hòa thành bài kiểm tra đối với thiện chí của Trung Quốc. Bởi vì, nếu Trung Quốc không thể theo đuổi lợi ích của họ trong trật tự thế giới, họ sẽ trở nên phiền phức thậm chí hiếu chiến. Hải quân Trung Quốc tập trận. Mỹ đánh giá thấp sự phát triển quân sự của Trung Quốc >> Cuộc đấu giữa "Rồng và Voi" ? “10 năm đã qua, điều rất rõ hiện nay là, từ khi bước vào thế kỷ mới đến nay, rất nhiều quan điểm truyền thống về Trung Quốc được chứng minh là rất sai lầm”. Ngày 5/4, lời nói có vẻ “đau đớn” này đã xuất hiện trên trang mạng của “Ủy ban Đánh giá Kinh tế và An ninh Mỹ-Trung” của Mỹ. Một báo cáo khởi thảo của Ủy ban này cho rằng, cuối thập niên 1990, một số chuyên gia Mỹ từng nói chắc chắn rằng, Trung Quốc mãi mãi không thể vượt Mỹ về quân sự, và để phát triển kinh tế, tuyệt đối sẽ không ưu tiên xem xét phát triển công nghiệp quốc phòng, nhưng đến nay Mỹ đã đánh giá thấp sự phát triển quân sự của Trung Quốc. Kết luận này xuất phát từ việc phân tích về 4 hệ thống vũ khí mũi nhọn của Trung Quốc. Đài Tiếng nói Hoa Kỳ (VOA) cho rằng, điểm chung của chúng là gây ngạc nhiên lớn cho các quan chức tình báo và chuyên gia vấn đề Trung Quốc của Mỹ. Tờ “Bưu điện Washington” viết, tháng 1/2011 Trung Quốc công khai bay thử J-20, 15 tháng trước, “phán đoán rằng Trung Quốc phải 10 năm nữa mới có thể phát triển được máy bay chiến đấu cùng cấp với F-22” của nguyên Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Robert Gates vẫn còn văng vẳng bên tai. VOA cho rằng, Mỹ không thể đoán được năm 2004 Trung Quốc đưa ra tàu ngầm lớp Nguyên, càng không đoán được loại tàu ngầm còn có thể sử dụng hệ thống động lựa không phụ thuộc vào khí. Ngoài ra, mặc dù rất nhạy cảm với hệ thống chống vệ tinh và tên lửa đạn đạo chống hạm của Trung Quốc, nhưng Mỹ vẫn đánh giá sai tốc độ tự nghiên cứu phát triển của Trung Quốc. Máy bay trực thăng cảnh báo sớm Z-8 phiên bản hải quân. Đài Truyền hình Tin tức Đức ngày 6/4 giải thích báo cáo này là “mối lo ngại của người Mỹ”. Tuần san “Der Spiegel” dẫn lời chuyên gia của Viện Nghiên cứu Các vấn đề quốc tế và an ninh Berlin cho rằng, điều này có nghĩa là Mỹ đang coi Trung Quốc là kẻ thù có khả năng nhất. Tờ “The Hindu” bình luận, trong 20 năm trỗi dậy nhanh chóng của Trung Quốc, các quan chức Trung Quốc thường dùng một câu châm ngôn làm phương châm chiến lược ngoại giao đó là “giấu mình chờ thời” của Đặng Tiểu Bình. Nhưng, hiện nay có quan điểm cho rằng, di sản ngoại giao này của Đặng Tiểu Bình đang nhanh chóng mờ nhạt. “Ngoại giao pháo hạm mới” - đây là tổng kết mới nhất của tờ “The Economist” Anh đối với sự phát triển sức mạnh quân sự của Trung Quốc. Bài viết trang bìa ngày 7/4 của tạp chí này cho rằng, chi tiêu quân sự khổng lồ đã làm thay đổi phương thức chiến đấu của Quân đội Trung Quốc: 20 năm trước, Quân đội Trung Quốc dựa vào chiến thuật biển người và đánh giáp lá cà để “công thành”. Nhưng hiện nay, Lầu Năm Góc Mỹ cho rằng, Trung Quốc đang nắm chắc khả năng “chống can dự” và “ngăn chặn/đối kháng khu vực”. Ở Tây Thái Bình Dương, điều này có nghĩa là Trung Quốc có thể đe dọa biên đội tàu sân bay Mỹ hoặc các căn cứ không quân ở Okinawa-Nhật Bản, Hàn Quốc cho đến Guam. Điều này sẽ làm cho cam kết bảo vệ đồng minh của Mỹ khó thuyết phục. Trung tâm Đánh giá Chiến lược và Ngân sách Mỹ đã dự đoán sự phát triển sức mạnh quân sự của Trung Quốc trong 10 năm tới, bản “kế hoạch” này bao gồm Trung Quốc sẽ sở hữu hơn 60 tàu ngầm thông thường tàng hình, ít nhất 6 tàu ngầm hạt nhân, máy bay chiến đấu tàng hình (có người lái) và máy bay chiến đấu không người lái, lực lượng trên biển tương tự Mỹ với tàu sân bay là chính, và thực lực tác chiến không gian, tác chiến mạng. "Sát thủ tàu sân bay", tên lửa đạn đạo DF-21D của Pháo binh 2 Trung Quốc. Trung tâm này cho rằng, đến năm 2020, Trung Quốc sẽ có khả năng răn đe làm cho tàu sân bay và máy bay chiến đấu Mỹ không thể hoạt động ở trong “chuỗi đảo thứ nhất”. Ủy ban Đánh giá Kinh tế và An ninh Mỹ-Trung “kiểm điểm” sự phán đoán sai lầm về sự phát triển quân sự của Trung Quốc rằng: “Nếu khi đó có nhiều chuyên gia biết tiếng Trung hơn, họ hoàn toàn có thể nắm tốt hơn tình hình thực tế phát triển quân sự của Trung Quốc”. Nhưng VOA cho rằng, sự “lừa gạt chiến lược” của Trung Quốc mới dẫn dắt sai lầm các nhà quan sát nước ngoài. Báo cáo cho rằng, Trung Quốc giữ bí mật đối với rất nhiều hoạt động quân sự, hoặc cố tình đưa ra những thông tin sai lệch và gây hiểu nhầm, quá trình quyết sách an ninh quốc gia của Trung Quốc cũng khó lý giải được. Đồng thời, Mỹ đã đánh giá thấp mức độ Bắc Kinh cảm giác về mối đe dọa – các nhà lãnh đạo Trung Quốc coi Mỹ là mối đe dọa căn bản của an ninh Trung Quốc. Ngày 5/4, Ủy ban Đánh giá Kinh tế và An ninh Trung-Mỹ cảnh báo: “Dự đoán sai lầm này có hậu quả địa-chính trị nghiêm trọng”, và tiếp tục đưa ra giải pháp tránh mất cảnh giác là: từ bỏ lấy xu thế mấy chục năm qua làm phương châm đáng tin cậy để nghiên cứu công nghiệp quốc phòng Trung Quốc. Thành viên của ủy ban này Larry Wortzel cho rằng, cộng đồng tình báo và Quốc hội cần tiếp tục nghiên cứu, việc chuyển giao công nghệ hoặc hoạt động gián điệp nào có thể giúp sự phát triển quân sự của Trung Quốc nhanh hơn dự đoán của Chính phủ. Trên tờ “Les Echos” Pháp ngày 6/4, tác giả chuyên mục ngoại giao Jacques Robert Rodier đã có bài viết nhan đề “Khi Trung Quốc trở thành một siêu cường quân sự”. Ông cho rằng, Trung Quốc sẽ tiếp tục giải thích là họ “trỗi dậy hòa bình”, nhưng họ vẫn ở vào giai đoạn tăng trưởng nhanh về quân sự, đây chính là nguyên nhân thực sự Mỹ đưa ra báo cáo này. Tờ “The Economist” Anh có đồng quan điểm này đã kể một câu chuyện thế này: Năm 2010, khi Bộ trưởng Ngoại giao Trung Quốc Dương Khiết Trì tham dự Hội nghị ASEAN, nghe được không ít những lời phàn nàn của các nước trong khu vực đối với Trung Quốc. Khi đó, Dương Khiết Trì đã buột miệng thốt ra những lời mà các chính khách thường nên giấu kín rằng: “Trung Quốc là nước lớn, các nước khác là nước nhỏ, đây là sự thực”. Tàu khu trục Quảng Châu-Hạm đội Nam Hải-Hải quân Trung Quốc. Bài viết cho rằng, Trung Quốc đất rộng, người đông, quân sự mạnh, Đảng Cộng sản Trung Quốc đang nắm tiến trình tăng cường quân bị có quy mô lớn nhất toàn cầu. Sức mạnh quân sự của Trung Quốc: bị đánh giá thấp hay đánh giá cao? Mặc dù tờ “The Economist” Anh hình dung sự phát triển quân sự của Trung Quốc là “răng rồng mới”, nhưng lại cho rằng, ít nhất 30 năm nữa sức mạnh quân sự của Trung Quốc vẫn là một con “rồng giấy”. Bài viết cho rằng, khả năng chạy đua vũ trang ở châu Á là đáng kinh ngạc, nhưng không nên để mối quan ngại về sự phát triển quân sự của Trung Quốc rơi vào sự cuồng loạn, ít nhất hiện nay Trung Quốc còn lâu mới đáng sợ như lời nói của phe cứng rắn của hai bên: Quân đội Trung Quốc trong 30 năm qua không có kinh nghiệm tác chiến thực sự, trong khi đó Mỹ luôn chiến đấu và học tập; lực lượng tên lửa và tàu ngầm đáng sợ của Trung Quốc sẽ tạo ra mối đe dọa cho cụm chiến đấu tàu sân bay Mỹ, nhưng không phải là ở biển xa. Hoạt động biển xa của Trung Quốc chỉ giới hạn trong việc tuần tra chống cướp biển ở Ấn Độ Dương và sơ tán công nhân Trung Quốc ở Libya; Trung Quốc có lẽ không lâu nữa sẽ triển khai tàu sân bay, nhưng việc học sử dụng tàu sân bay vẫn cần nhiều năm nữa. Trên đây mới chỉ là một trong những nhân tố hạn chế sự phát triển sức mạnh quân sự của Trung Quốc. Tờ “The Economist” cho rằng, “giống như tất cả các nước lớn khác, Trung Quốc phải đối mặt với sự lựa chọn giữa khẩu súng và cây gậy (ý chỉ tuổi già)”, sau khi tốc độ tăng trưởng cao của kinh tế Trung Quốc tiếp tục chậm lại, sự đầu tư cao của Trung Quốc cho phát triển sức mạnh quân sự sẽ đối mặt với thử thách thực sự. Bởi vì, Trung Quốc khác với Liên Xô cũ, duy trì sự ổn định của hệ thống kinh tế quốc tế phù hợp với lợi ích quốc gia quan trọng của Trung Quốc. Ngư lôi của máy bay trực thăng Z-9C - Hải quân Trung Quốc. Kết luận này tương phản với báo cáo của Ủy ban Đánh giá Kinh tế và An ninh Mỹ-Trung, không khỏi khiến người ta đặt câu hỏi, phương Tây rốt cuộc “đánh giá thấp” hay “đánh giá cao” đối với sức mạnh quân sự của Trung Quốc? Trên thực tế, tình hình mâu thuẫn này không hề hiếm gặp. Tháng 10/2011, tờ “Le Figaro” Pháp đã đăng bài viết nhan đề “Đại nhảy vọt của Quân đội Trung Quốc” trên một trang báo quan trọng, sau khi thăm các doanh trại của Trung Quốc, 3 phóng viên cho biết, các nơi họ đến đều có thể nhìn thấy Trung Quốc không tiếc tiền của để trở thành số 1 thế giới. Điều thú vị là, tháng 3/2012, tuần san “Valeurs actuelles” Pháp cũng có bài viết nhan đề tương tự cho rằng, bên ngoài có lẽ không cần lo ngại quá nhiều đối với sự phát triển quân sự của Trung Quốc, bởi vì đối với quốc gia có đường biên giới trên bộ và đường bờ biển rất dài này, an ninh lãnh thổ vẫn là nhiệm vụ hàng đầu của quân đội. Thời Ân Hoằng, giao sư Học viện Quan hệ Quốc tế-Đại học Nhân dân Trung Quốc ngày 6/4 nói với tờ “Thời báo Hoàn Cầu” rằng, nhìn từ 30 năm trước, Mỹ đánh giá, dự đoán về sự phát triển sức mạnh quân sự của Trung Quốc trong ngắn hạn và trung hạn luôn “đánh giá cao” nhiều hơn nhiều “đánh giá thấp”. Nhưng dù là “đánh giá cao” hay “đánh giá thấp”, sự thực là Mỹ tương đối hiểu sức mạnh quân sự của Trung Quốc. Điều này có thể thấy được từ các báo cáo sức mạnh quân sự của Trung Quốc được Mỹ công bố hàng năm. Radar kiểu cơ động của Trung Quốc. Thẩm Đinh Lập, Phó Viện trưởng thường trực Viện Nghiên cứu Các vấn đề quốc tế-Đại học Phục Đán cho rằng, nổi tiếng hơn phải là báo cáo chi phí quân sự Trung Quốc thường niên được Công ty RAND Mỹ công bố. Còn trên thực tế, mỗi bộ ngành của Chính phủ Mỹ đều có cơ quan đánh giá tình báo độc lập. Ẩn chứa đằng sau những đánh giá cao hay thấp này là lợi ích khác nhau. Lý Đại Quang, giáo sư Đại học Quốc phòng Trung Quốc cho rằng, lập trường Mỹ của Ủy ban Đánh giá Kinh tế và An ninh Mỹ-Trung nghiêng về bảo thủ, nhóm lợi ích đại diện là các doanh nghiệp công nghiệp quân sự lớn của Mỹ, thường thông qua thổi phồng sức mạnh quân sự của Trung Quốc để nói thay cho các doanh nghiệp có liên quan. Thời Ân Hoằng cho rằng, sức mạnh quân sự của Trung Quốc đã trở thành đề tài mang tính chu kỳ của phương Tây. Còn tờ “Bình luận quân sự độc lập” Nga cho rằng, có một quan điểm là, Trung Quốc tuyên bố số lượng vũ khí trang bị kiểu mới còn ít nhằm để họ tự do hành động sau đó; một quan điểm khác là, chất lượng vũ khí trang bị mới của Trung Quốc rất thấp, cơ bản không thể chống lại vũ khí trang bị của Nga và phương Tây. Những quan điểm này đều không có chứng cứ thuyết phục, lại được dư luận lặng lẽ thừa nhận. Hệ thống dẫn đường vệ tinh Bắc Đẩu. Khi nói đến vấn đề này, một số câu của Thiếu tướng Diêu Vân Trúc, Viện Khoa học Quân sự Trung Quốc được báo giới nước ngoài trích dẫn. Bà nói, việc chúng tôi làm thường bị phê phán, làm ít cũng bị phê phán. Phương Tây cần làm họ rốt cuộc họ muốn gì. Trật tự quân sự quốc tế do Mỹ chủ đạo, trong lĩnh vực quân sự, Trung Quốc không có cách gì tham gia vào các cơ chế tương tự như Tổ chức Thương mại Thế giới. “Không ai có thể đá một con chó chết” Bài viết bình luận tháng 3 của tờ “Tin tức hàng tuần” Nhật Bản cho rằng, mặc dù logic “do sức mạnh kinh tế Trung Quốc đã mạnh lên, nên sức mạnh quân sự cũng đã mạnh lên” là không đầy đủ sức thuyết phục, nhưng rất nhiều nước tin là như vậy, đặc biệt là Mỹ. Mỹ lớn mạnh, Quân đội Mỹ cũng mạnh nhất. Sau khi kinh tế lớn mạnh chắc chắn sẽ tiến hành xây dựng quân sự, cũng tất yếu sẽ đi cướp đoạt nhiều tài nguyên và lãnh thổ hơn, đây là con đường đã đi của nhiều nước, cho nên họ tin là Trung Quốc cũng không ngoại lệ. “Không ai có thể đá một con chó chết”. Ngày 6/4, Nakamura, học giả tự do nghiên cứu về quan hệ giữa các nước châu Á-Thái Bình Dương đã dùng câu nói này để giải thích về những gì xảy ra của Trung Quốc. Ông nói với phóng viên tờ “Thời báo Hoàn Cầu” rằng, tâm lý của rất nhiều nước là “tìm được chứng cứ về tham vọng bành trướng của Trung Quốc”, vì vậy Trung Quốc cũng buộc phải qua một khoảng thời gian lại nói một lần “Trung Quốc sẽ không xưng bá”. Điều làm cho các nước này không yên tâm là sự trỗi dậy và giàu mạnh của Trung Quốc. Nếu như Trung Quốc vẫn còn lạc hậu và nghèo nàn như trước kia thì chắc chắn sẽ không có nhiều sự ngờ vực và chỉ trích như vậy. Máy bay chiến đấu không người lái Trung Quốc (ý tưởng của dân mạng) Một bài viết trên trang mạng “Businessinsider” của trang Blog Mỹ cho rằng, vấn đề giữa Trung-Mỹ là ở chỗ không tin tưởng lẫn nhau, vì vậy giải pháp là tăng cường đối thoại. Nhưng, điều đáng tiếc là, có người cho rằng cần bất chấp tất cả để ra tay trước thì chiếm được lợi thế. Một số dư luận Mỹ, như tờ báo bảo thủ “The Weekly Standard”, họ không quan tâm thực tế và nguyên nhân thiếu lòng tin giữa hai nước, cũng coi nhẹ xem xét Mỹ chuyển trọng tâm chiến lược tới châu Á-Thái Bình Dương có làm trầm trọng thêm sự mất lòng tin này hay không, họ chỉ lo người khác cảm thấy Mỹ yếu ớt. Chạy đua vũ trang đã xảy ra như vậy. Tờ “Les Echos” Pháp ngày 6/4 đưa ra một lời khuyên đối với các nước phương Tây có quan điểm này rằng: Cần phải ngăn chặn ý muốn đưa mỗi vấn đề an ninh thành thử thách thiện chí của Trung Quốc. Bài viết cho rằng, sự bất đồng giữa hai nước lớn không thể tránh được, nếu Trung Quốc không thể tìm được lợi ích của mình trong trật tự thế giới tự do, họ sẽ trở nên nan giải thậm chí hiếu chiến. Khi đó, sự việc sẽ nguy hiểm hơn. Tàu tam thể Trung Quốc. |
Thứ Tư, 11 tháng 4, 2012
>> Trung Quốc vẫn là “rồng giấy” về quân sự ít nhất 30 năm nữa ?
>> Vệ tinh Mỹ bị đe đọa bởi tên lửa hạt nhân TQ
Quân đội Trung Quốc đang di chuyển hàng chục tên lửa hành trình trang bị các đầu đạn hạt nhân và biến chúng thành những "kẻ hủy diệt” vệ tinh Mỹ. Theo tờ China, Quân đội nước này đang di chuyển hàng chục tên lửa hành trình trang bị các đầu đạn hạt nhân và biến chúng thành những "kẻ hủy diệt vệ tinh" được. Động thái này nhằm gây sức ép lên kế hoạch xây dựng hệ thống phòng thủ tên lửa của Mỹ, Nhật Bản và Asutralia. Hệ thống phòng thủ tên lửa của Hoa Kỳ Bộ Quốc phòng Trung Quốc cho biết Hoa Kỳ đang tìm cách thiết lập một hệ thống phòng thủ tương tự như hệ thống phòng thủ tên lửa châu Âu thông qua hợp tác với Nhật Bản, Hàn Quốc, Australia và các nước khác ở châu Á. Thông báo này ngay lập tức đã thu hút sự chú ý của các phương tiện truyền thông trên thế giới. Trung Quốc sẽ đáp trả hệ thống phòng thủ tên lửa Mỹ ở châu Á? Tờ báo cũng cho biết, Iran và Bắc Triều Tiên hiện không sở hữu tên lửa đạn đạo tầm xa khi đối mặt với hệ thống phòng thủ tên lửa châu Á của Mỹ. Vì vậy Trung Quốc rõ ràng là đối tượng lớn nhất của hệ thống phòng thủ này. Tờ báo dẫn nguồn từ tờ Reuters và các bài viết phân tích mạng lưới chiến lược toàn cầu của Mỹ cho rằng, hệ thống phòng thủ tên lửa sẽ vấp phải một sự phản kháng mạnh mẽ của Trung Quốc. Mặc dù Trung Quốc và Nga không có nhiều khác biệt về khả năng của các tên lửa hiện có, nhưng hiệu suất của một số vũ khí công nghệ cao và thậm chí đạt đến cấp độ ngang bằng với Mỹ. Vì vậy, một khi Mỹ "ở" châu Á và hệ thống phòng thủ tên lửa phải cảnh giác cao độ với Trung Quốc. Trung Quốc có các tên lửa chống vệ tinh ASAT và đó sẽ là "cơn ác mộng" của Mỹ. Các phương tiện truyền thông đối ngoại của Mỹ đã cảnh báo rằng một khi bế tắc, quân đội Trung Quốc có thể sẽ sử dụng tên lửa hạt nhân để phá hủy các vệ tinh quân sự của Mỹ. Tên lửa hành trình mang đầu đạn hạt nhân: Kẻ hủy diệt vệ tinh Mỹ Lá chắn tên lửa “tiếp cận” Trung Quốc Tờ Reuters hôm 27 tháng 3 đưa tin, theo một báo cáo công bố gần đây cho biết một quan chức cấp cao của Bộ Quốc phòng Mỹ nói với báo chí rằng, Mỹ đang tìm cách xây dựng ở châu Á và Trung Đông một hệ thống phòng thủ tên lửa, tương tự như hệ thống của NATO ở châu Âu. Gou Xuan-nhà bình luận quân sự đặc biệt nói rằng, hệ thống phòng thủ tên lửa của Mỹ ở châu Á có thể "tiến sát" tới Trung Quốc. Điều này làm cho giới chức Trung Quốc cảm thấy khó chịu và "không thể chấp nhận được". Bà cho rằng các hệ thống tên lửa thông thường và các lực lượng tên lửa chiến lược sẽ trưc tiếp liên quan tới an ninh quốc gia của Trung Quốc. Tên lửa hạt nhân chiến lược Trung Quốc Hiện tại, "Tam giác" Mỹ-Nhật-Australia đang thúc đẩy quá trình xây dựng một lá chắn tên lửa ở châu Á. Các nhà phân tích tin rằng thông qua thời gian xây dựng các cở sở phòng thủ tên lửa, Nhật Bản, Australia và Hàn Quốc sẽ có các điều liện và sức mạnh liên quan tới các mạng lưới chống tên lửa. Tuy nhiên, Bắc Kinh sẽ phản đối kế hoạch này của Mỹ, như Nga đã từng phản đối hệ thống lá chắn tên lửa ở châu Âu. Và có thể, Trung Quốc sẽ dùng vũ lực để cảnh báo Mỹ và các Đồng minh. |
>> Mổ xẻ điểm khác biệt của chiếc Su-T-50 03
Những thông tin điểm khác biệt giữa Su-T-50 03 với hai mẫu thử trước hé lộ nhiều công nghệ điện tử hàng không mới của Nga.
Tạp chí hàng không quốc tế Air International của Anh mới đây đã xuất bản một bài báo của chuyên gia hàng không nổi tiếng của Ba Lan Peter Butovsky nói về sự phát triển của các mẫu thử nghiệm máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm T-50 PAK FA của Nga.
Dưới đây là nội dung bài viết: Trong đầu tháng 1/2012, Tổng Giám đốc công ty Sukhoi Mikhail Pogosyan nói với ITAR-TASS về các mẫu thử nghiệm máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm Sukhoi T-50 của họ đã thực hiện được hơn 120 chuyến bay thử. Tuy nhiên, điều quan trọng hơn cả là vào tháng 11/2011, mẫu thử nghiệm máy bay Su-T-50 thứ ba (T-50-3) đã được đưa vào chương trình thử nghiệm ở vùng Kosomolsk-on-Amur. Hai mẫu thử nghiệm đầu tiên đã gặp phải một số vấn đề, trong tháng 8/2011, mẫu thử nghiệm T-50-1 đã bị cháy động cơ khi chạy đà cất cánh, và phi công đã nhanh chóng bật dù nên không gây ra hậu quả nghiệm trọng nào. Mẫu T-50-2 (đuôi số 51) cũng gặp một số sai sót trong thiết kế kết cấu. Trong quá trình thử nghiệm, nhà thiết kế đã tìm ra một số điểm chưa hợp lý trong thiết kế và hoàn thiện ở mẫu T-50-3. Quá trình này hoàn toàn bình thường trong quá trình phát triển hoàn thiện một thế hệ máy bay chiến đấu mới. Sau hàng loạt chuyến bay thử nghiệm, ngày 28/12/2011, mẫu thử nghiệm thứ ba này đã được tháo rời và vận chuyển tới Zhukovsky ở gần Moscow để lắp đặt các hệ thống thiết bị hàng không mới cho máy bay. T-50-3 là mẫu thử nghiệm thứ ba nhưng thuộc dự án PAK FA, nhưng lại được "ưu tiên" là máy bay đầu tiên được lắp đặt radar AESA mới N036 ở phần mũi, trong khi đó, T-50-1 và T-50-2 đều có cái mũi trống rỗng (không được lắp radar). Radar N036 của T-50-3 được kết hợp với anten X-band. Mẫu thử nghiệm này cũng đã được lắp cảm biến quang-điện tử tích hợp 101KS Atoll ở phần mũi và đuôi. Trong đó gồm hai hệ thống phòng thủ 101KS và 101KS-B-O (T-50-2 cũng được lắp hệ thống này nhưng T-50-1 thì không). Ở T-50-3 còn có sự khác biệt rõ rệt, đó là những rãnh hở cung cấp không khí để làm mát động cơ, được thiết kế ở phía trước của cánh đuôi thẳng đứng. Đầu mút của cánh máy bay cũng khá khác với mẫu thử nghiệm máy bay Su-T-50 đầu tiên. Mẫu thử nghiệm Su-T-50 thứ ba đã có một số thay đổi về cấu trúc và được lắp đặt nhiều hệ thống điện tử hàng không mới nhất của Nga. Tổng Giám đốc công ty Sukhoi, ông Pogosyan cho biết: "Mẫu thử nghiệm máy bay Su-T-50 thứ tư sẽ bắt đầu bay trong năm 2012", nhưng không nói rõ máy bay sẽ bay vào thời điểm nào. Giữa tháng 2/2012, Tư lệnh không quân Nga Alexander Zelin đã nói với RIA Novosti, trong giai đoạn 2013-2015, chương trình thử nghiệm máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm PAK FA sẽ tăng lên con số 14 chiếc, trong đó, năm 2013, máy bay Su-T-50 sẽ được đưa tới trung tâm thử nghiệm quốc gia Akhtubins. Theo chương trình vũ khí nhà nước Nga trong giai đoạn 2016 - 2020, Không quân sẽ mua 60 máy bay Su-T-50 để đáp ứng trước mắt yêu cầu phòng thủ quốc gia. Trong thời gian này, Nga sẽ đưa vào sản xuất loạt đối với loại chiến đấu cơ đa năng thế hệ 4++ Su-35S để kịp "lấp chỗ trống" khi Su-T-50 còn đang tiếp tục hoàn thiện. Động cơ Izdeliye 30 giai đoạn 2 Công ty NPO Saturn vừa qua đã loan báo thông tin rằng, động cơ Izdeliye 30 giai đoạn thứ hai cho máy bay PAK FA đang được họ phát triển và thử nghiệm. Giám Đốc Tổng công ty chế tạo máy quốc gia (UEC) Andrei Reus nói, mẫu thử nghiệm động cơ Izdeliye 30 "giai đoạn thứ hai" đầu tiên sẽ xuất hiện vào năm 2016. Trong đó, 70% công việc chế tạo động cơ mới sẽ được thực hiện bởi NPO Saturn. Tất cả ba mẫu thử nghiệm máy bay Su-T-50, bao gồm T-50-1, T-50-2 và T-50-3, ban đầu đều đã được lắp đặt động cơ AL-41F1 (hay còn gọi là 117S). Đây là loại động cơ với sức đẩy được tăng cường và có đường kính lớn hơn sau khi được nâng cấp từ loại AL-31FP lắp trên các máy bay Su-30. Theo UEC, trong năm 2011, có 16 động cơ AL-41F1 được sản xuất, trong đó 6 động cơ chỉ để thử nghiệm trên mặt đất và 10 động cơ còn lại sẽ được lắp trên các máy bay Su-27M và Su-T-50 để bay thử nghiệm. Động cơ AL-41F1 đã có sức đẩy tới 15 tấn ở chế độ đốt sau và lực đẩy khô là 9,5 tấn (lực đẩy khô cao sẽ rất quan trọng khi bay siêu hành trình). Theo các báo cáo, động cơ Izdeliye 30 giai đoạn 2 đã được tăng lực lên tới 18 tấn và 11,5 tấn ở các chế độ như trên và dự kiến sẽ được lắp hàng loạt cho các máy bay Su-T-50 từ năm 2020. Lộ diện vũ khí cho Su-T-50 Trang mạng Photosite fotosik.pl của Ba Lan đã đăng tải hình ảnh bố trí các loại vũ khí ở khoang vũ khí bên trong và ngoài thân của loại chiến đấu cơ tàng hình thế hệ thứ năm PAK FA Su-T-50 của Nga. Mô hình máy bay Su-T-50 được làm bằng đất sét, trong đó, tất cả các vị trí có thể bố trí vũ khí của máy bay ra sao đã được thể hiện khá rõ ràng. Máy bay mang được cả vũ khí bên trong thân và nhiều loại bom, tên lửa được treo ở ngoài cánh. Cho đến nay, việc bố trí các hệ thống vũ khí trên máy bay Su-T-50 ra sao vẫn là một điều bí ẩn, ngoại trừ trước đó đã từng có một số bản vẽ kỹ thuật không chính thống. Tuy nhiên, những nỗ lực từ công ty Polish Hobby (thuộc Ba Lan), chuyên sản xuất bản sao các mô hình máy bay nổi tiếng trên thế giới tiết lộ chi tiết về việc bố trí các hệ thống vũ khí của PAK FA. Dưới đây là một số hình ảnh: Theo những hình ảnh mà công ty này công bố, máy bay Su-T-50 được trang bị tới 6 tên lửa không – đối – không tầm trung RVV-SD ở hai khoang vũ khí dưới bụng (mỗi khoang mang 3 tên lửa). Ở hai cánh máy bay còn có hai module kín, mỗi module mang được 1 tên lửa không – đối – không tầm trung RVV-MD, ở dưới hai động cơ máy bay còn mang được 2 quả bom có điều khiển KAB-500-ML, bốn giá treo ở hai cánh được trang bị hai module tên lửa không – đối – hạm Kh-38ME, ngoài ra, bên ngoài thân còn có 2 giá treo tên lửa tương tự như Kh-59UshkE. Mô hình máy bay Su-T-50 trang bị đầy đủ vũ khí được công ty Polish Hobby bán với giá 20 USD/chiếc
Các mốc thời gian quan trọng của Su-T-50
Ngày 29/1/2010, chuyến bay đầu tiên của mẫu thử nghiệm T-50-1 được thực hiện ở vùng Kosomolsk-on-Amur.
3/3/2011, mẫu thử nghiệm T-50-2 bắt đầu các chuyến bay thử nghiệm.
3/11/2011 hai mẫu T-50-1/2 thực hiện được 100 chuyến bay thử nghiệm.
22/11/2011 mẫu thử T-50-3 bắt đầu chuyến bay thử.
Năm 2013, Su-T-50 sẽ bắt đầu các chuyến bay kiểm tra cấp nhà nước.
Năm 2016 lô máy bay Su-T-50 đầu tiên sẽ được bàn giao cho Không quân và đưa vào trực chiến.
|
Thứ Ba, 10 tháng 4, 2012
>> Tên lửa Unha-3 của Triều Tiên
Các phóng viên truyền thông quốc tế lần đầu tiên được Triều Tiên cho phép tham quan trung tâm phóng vệ tinh Sonhae. Hôm 8/4, Triều Tiên đã đưa tên lửa đẩy Unha-3 lên bệ phóng tại trung tâm phóng vệ tinh Sonhae. Khoảng 70 phóng viên tới từ nhiều cơ quan truyền thông quốc tế đã được phía Triều Tiên đưa tới thăm quan trung tâm Sonhae. Trong 5h tại trung tâm, các phóng viên đã được quan sát bệ phóng Uhna-3, khu vực điều khiển vệ tinh, trung tâm điều hành và một vài cơ sở khác. Ông Jang Myung Jin - lãnh đạo trung tâm Sonhae cho biết, tên lửa đẩy 3 tầng Unha-3 sẽ mang vệ tinh Kwangmyongsong-3 lên quỹ đạo, nhưng hiện tại phần nhiên liệu vẫn chưa được nạp. “Unha-3 là tên lửa đẩy chứ không phải là tên lửa đạn đạo", ông này khẳng định. Ông cũng nói thêm rằng cuộc phóng là một chương trình hòa bình nhằm xây dựng nền kinh tế Triều Tiên và nâng cao mức sống của người dân. “Tên lửa được trang bị một hệ thống tự hủy và do đó nó không ảnh hưởng tới các nước khác trong khu vực,” ông nói. Jang Myung Jin nhấn mạnh rằng mỗi quốc gia có các quyền tự do khám phá vũ trụ một cách hòa binh, vì thế Triều Tiên sẽ tiếp tục hành trình khám phá không gian bất chấp khó khăn về kinh tế. Trước đó, trong tháng 3,Triều Tiên đã công bố kế hoạch phóng vệ tinh vào thời gian từ 12-16/4 đánh dấu kỷ niệm 100 năm ngày sinh của Chủ tịch Kim Il Sung. Kế hoạch này đã bị Mỹ và đồng minh cáo buộc là nhằm che đậy cuộc phóng thử tên lửa đạn đạo. Mới đây, tình báo Hàn Quốc còn đưa ra “bằng chứng” cho rằng ngay sau khi diễn ra cuộc phóng tên lửa này, Triều Tiên sẽ tiến hành thử hạt nhân lần thứ 3. Dưới đây là một vài hình ảnh Unha-3 tại trung tâm Sonhae: Tên lửa đẩy Unha-3 trên bệ phóng tại trung tâm Sonhae. Tên lửa đẩy Unha-3 có chiều cao 32,1m, đường kính thân 2,41m, nặng 85 tấn. Tầng trên cùng là nơi đặt vệ tinh, Uhna-3 có thể mang khối lượng hàng hóa 100kg. Các nhân viên kỹ thuật làm việc trên bệ phóng. Vệ tinh Kwangmyongsong-3 nặng 100kg, thời gian hoạt động 2 năm. Nhân viên ở Sonhae giới thiệu với các nhà báo nước ngoài vệ tinh Kwangmyongsong. Đây có thể là bên trong trung tâm điều hành phóng vệ tinh. Phóng viên nước ngoài nghe lãnh đạo trung tâm Sonhae giới thiệu. |
>> “Sát thủ diệt hạm” Kh-59MK trên Su-30MK2 Việt Nam
Những chiến đấu cơ Su-30MK2 mà Nga bán cho Việt Nam trong năm 2011 có rất nhiều đổi mới và cải tiến để có được những khả năng ưu việt.
>> Tên lửa Uran (Kh-35) : Cơn ác mộng của tàu chiến
>> Tên lửa chống radar của Nga, Trung Quốc Hiện nay, trong biên chế Không quân Việt Nam có khoảng 12 chiếc Su-27SK và 4 chiếc Su-27UBK. Năm 2008, Việt Nam đã đặt hàng thêm 6 chiếc Su-30MK2V và năm 2009 tiếp tục đặt hàng thêm 8 chiếc và đợt đặt hàng lớn nhất gần đây là 12 chiếc vào năm 2010. Tất cả các hợp đồng nói trên dự kiến sẽ chuyển gao đầy đủ cho Việt Nam vào năm 2012. Tính đến năm 2012, Không quân Việt Nam sẽ có khoảng 32 chiếc Su-30MK2, biến thể được thiết kế để thực hiện các nhiệm vụ tác chiến trên biển. Su-30MK2V của Việt Nam Những chiến đấu cơ Su-30MK2 mà Nga bán cho Việt Nam trong năm 2011 có rất nhiều đổi mới và cải tiến để có được những khả năng ưu việt. Đầu tiên phải nói đến cabin của loại máy bay này đã được cải tiến và hiện đại hóa một cách đáng kể, ca bin đôi đã được làm với mục đích làm giảm mệt mỏi cho phi công, tăng cường khả năng chiến đấu đa mục đích của loại chiến đấu cơ này. Su-30MK được trang bị vũ khí hiện đại Những chiếc Su-30MK2 này được trang bị nhiều vũ khí mới nhằm tăng cường sức mạnh cũng như sức chiến đấu. Do không chỉ thực hiện nhiệm vụ chiếm ưu thế trên không, Su-30MK2 của Việt Nam còn thực hiện nhiệm vụ đối hải, cho nên nó được trang bị một loạt các tên lửa chống tàu tiên tiến như tên lửa siêu âm Kh-31 chống tàu tầm ngắn, tên lửa không đối hạm tầm xa Kh-59MK, một biến thể của tên lửa không đối đất Kh-59M. Kh-59 Ovod (tiếng Nga: Х-59 Овод, định danh NATO AS-13 Kingbolt) là một loại tên lửa hành trình dẫn đường bằng TV của Nga, với hệ thống đẩy nhiên liệu rắn hai tầng và tầm phóng là 115 km, do Viện Raduga thiết kế chế tạo. Tên lửa Kh-59 được thiết kế dựa trên loại tên lửa Kh-58 (NATO gọi là AS-11 Kilter). Raduga phát triển Kh-59 vào thập niên 1970 như một phiên bản tầm của Kh-25 (định danh NATO AS-10 Karen), như một vũ khí tấn công chính xác từ xa cho Su-24M và Mig-27. Tên lửa Kh-59M Kh-59 ban đầu được trang bị một động cơ nhiên liệu bột, và kết hợp với một máy gia tốc nhiên liệu bột ở đuôi. Bộ ổn định gấp nếp được đặt ở phía trước của tên lửa, với cánh và đuôi lái ở phía sau. Tuy nhiên, cùng với sự xuất hiện của động cơ phản lực RDK-300, người ta đã tạo ra các tên lửa hành trình tầm xa, tiêu thụ ít nhiên liệu hơn và hoàn thành nhiệm vụ một cách nhanh chóng. Dựa trên RDK-300, Viện Thiết kế chế tạo máy Raduga đã đề xuất 1 biến thể tên lửa hiện đại của Kh-59 mang tên Kh-59M Ovod-M (tiếng Nga X-59M Овод – M, định danh NATO AS-18 Kazoo) để thay thế cho các tên lửa mang động cơ nhiên liệu rắn trước đây. Kh-59M Việc hiện đại hóa, như một tất yếu, đã dẫn đến việc tạo ra một hệ thống tên lửa mới có thiết kế gần như khác hoàn toàn với biến thể trước đó, và có hiệu suất cao hơn nhiều. Khi hệ thống dẫn hướng được giữ nguyên, sự thay đổi lớn nhất được thực hiện ở thân tên lửa, cộng với việc thay thế động cơ tên lửa nhiên liệu rắn trước đó bằng động cơ tuốc bin cánh quạt đẩy ở dưới thân và phía trước của cánh sau. Như bất kỳ tên lửa hành trình hiện đại nào, tên lửa Kh-59M có các bộ phận chính là vỏ lượn gồm thân, cánh, đuôi, động cơ xuất phát thường là động cơ tên lửa, động cơ hành trình thường là động cơ phản lực không khí và hệ thống điều khiển. Ở phần giữa thân tên lửa, người ta bố trí một khoang nhiên liệu có thể tích lớn với hệ thống thoát nước và cửa tiếp nhiên liệu. Ở phần phía sau vẫn giữ lại khối động cơ tên lửa nhiên liệu rắn, hỗ trợ cho chế độ tốc độ cao sau khi tên lửa bắt đầu tách ra khỏi máy bay. Trước khi phóng, Kh-59M được nạp các dữ liệu cần thiết như bản đồ địa hình số hóa, ảnh mục tiêu. Khi có lệnh phóng, động cơ xuất phát đẩy nó rời khỏi ống phóng đến một độ cao nhất định rồi tách khỏi tên lửa, sau đó động cơ hành trình sẽ được khởi động để đưa tên lửa đến mục tiêu. Tên lửa có thể bay theo quĩ đạo hỗn hợp để tránh sự phát hiện và ngăn chặn của lực lượng phòng không đối phương. Sau khi được bắn đi, động cơ hành trình tên lửa được bảo vệ khỏi các yếu tố bên ngoài trong quá trình bay, và có thể bay xa hơn nhờ động cơ tuốc bin phản lực khí. Tính năng khí động học của Kh-59M được tăng lên do tên lửa có khối lượng và kích thước lớn hơn. Tên lửa di chuyển bằng lực nâng khí động học, ổn định quĩ đạo bằng hệ thống định vị và có thể chuyển hướng bất kỳ lúc nào khi cần thiết. Việc sử dụng động cơ động cơ tuốc bin phản lực không khí đòi hỏi phải có sự thay đổi của hệ thống điều khiển tự động, nhận được từ bộ điều khiển động cơ, thực hiện khởi động, duy trì và kiểm soát việc cung cấp nhiên liệu và điều chỉnh độ cao và tốc độ tên lửa. Với việc trang bị động cơ phản lực tuốc bin khí, tầm hoạt động của tên lửa có thể lên tới 140 km, tầm bắn hiệu quả lên tới 120 km. Kh-59M có thể được phóng từ độ cao thấp (100 m), và bay ở độ cao xác định (từ 50 đến 1000 m), được dẫn hướng bằng hệ thống điều khiển tự động và cao kế vô tuyến (radar đo độ cao). Thể tích của khoang chứa động cơ nhiên liệu rắn trước đây đã được sử dụng để chứa số lượng đầu đạn nhiều gấp đôi. Ngoài đầu đạn xuyên giáp có khối lượng 320 kg, tên lửa có thể sử dụng thêm loại đầu đạn chụm và phá mảnh có khối lượng 280 kg. Kh-59M có thể phóng đi với tốc độ 600 đến 1.000 km/h và có độ chính xác khoảng 2 đến 3 m. Kh-59M cũng được trang bị trên các biến thể của máy bay chiến đấu Su-27. Nó được gắn vào máy bay nhờ thiết bị treo AKU-58-1. Còn trong trường hợp trang bị trên máy bay tấn công ném bom Su-24M, Kh-59M được sử dụng với hệ thống điều khiển hỏa lực SUO-1-6M và thiết bị treo tên lửa PK-9 mà không có bất kỳ sửa đổi của máy bay. Thông số kỹ thuật của tên lửa không đối đất Kh-59M: Tầm bắn: - Tối thiểu: 10 -15 km - Tối đa: 100 – 115 km - Điều khiển tự động: 40 km Tầm hoạt động: 140 km Độ chính xác: 2-3 m. Tốc độ: 860 đến 1.000 km/h Độ bay cao so với mặt nước biển: 7 m Độ bay cao so với mặt: 50, 100, 200, 600, 1.000 m. Trang bị trên máy bay: MiG-29K, Su-30M, Su-24M Tốc độ máy bay: 600 – 1.100 km/h. Độ cao phóng: 0,1 – 5 km. Số lượng tên lửa mang: 2 Chiều dài tên lửa: 5,69 m Đường kính tối đa: 0,38 m Sải cánh: 1,26 – 1,3 m Khối lượng: 920 kg (930 – 950 kg) Khối lượng đầu đạn: 320 kg. Thiết bị điều khiển: - Tầm hoạt động: 140 km. - Chiều dài: 4 m. - Đường kính:0,45 m - Khối lượng: 260 kg Kh-59MK Trên cơ sở của tên lửa không đối đất Kh-59M, Viện thiết kế chế tạo máy Raduga tiếp tục cho ra đời biến thể không đối hạm Kh-59MK có nhiều tính năng vượt trội, đáp ứng yêu cầu nhiệm vụ tác chiến trên biển. K-59MK đã được trình làng lần đầu tiên tại triển lãm MAKS-2001. Không giống như người anh Kh-59M, được trang bị với hệ thống dẫn hướng TV, Kh-59MK sử dụng đầu dò radar chủ động ARGS-59. Việc tăng cường máy gia tốc nhiên liệu cho phép tên lửa có thể bắn xa tới 115 đến 285 km. Tuy chỉ đạt tốc độ cận âm, nhưng uy lực công phá của nó thì vô cùng mạnh mẽ với đầu đạn 320 kg và một ưu điểm nữa là chi phí của nó ít hơn nhiều các tên lửa siêu âm. Theo các chuyên gia của Raduga xác suất bắn trúng một tàu tuần dương, tàu khu trục là 90 đến 96%, tàu, thuyền nhỏ – 70 đến 93 %. Tên lửa chống hạm Kh-59MK đã thông qua các cuộc thử nghiệm trên mặt đất và đã được sản xuất hàng loạt theo đơn đặt hàng của khách hàng nước ngoài. Kh-59MK được trang bị trên các máy bay chiến đấu trong gia đình Su-27 trong đó có Su-30MK xuất khẩu cho Trung Quốc, Ấn Độ và cả Việt Nam. Do có khối lượng tương đối nhỏ - khoảng 930 kg, nên người ta có thể treo trên Su-30 tới 5 quả tên lửa này. Như vậy, Kh-59MK cùng với Kh-31 sẽ là cặp đôi tên lửa chống hạm hoàn hảo trên Su-30MK2 của Việt Nam, giúp cho máy bay chiến đấu siêu cơ động này phát huy hết khả năng khi tác chiến trên biển. |
>> Trung Quốc sẽ không mất nhiều khi chiến tranh với Việt Nam ?
Tờ báo mạng Asia Times vừa đăng bài của Jens Kastner, một cây bút ở Đài Loan, cho rằng cái giá cho cuộc chiến của Trung Quốc để tranh giành chủ quyền trên Biển Đông là ‘không lớn lắm’. Trung Quốc sẽ dễ dàng giành chiến thắng trên Biển Đông? Ảnh: Tàu sân bay đầu tiên của Trung Quốc Theo tác giả, đã xuất hiện những dấu hiệu rộng rãi từ phía Trung Quốc rằng nước này có thể khởi động các cuộc tấn công quy mô nhỏ ở những vùng biển có tranh chấp vốn được tin rằng có trữ lượng dầu mỏ lớn. Hậu quả của các cuộc phiêu lưu quân sự như thế đối với Bắc Kinh là có thể chấp nhận được, ông Jens Kastner viết. Thế bí Malacca Chỉ tính riêng trong tháng Ba (năm 2012), Bắc Kinh đã khẩu chiến với Seoul về một đảo đá ngầm, với Manila về kế hoạch của nước này xây dựng một cầu cảng và với Hà Nội về động thái xây dựng các giếng dầu khí của Trung Quốc. Cuộc chiến không chỉ dừng lại ở ngôn từ. Tàu cá của Việt Nam cũng đã bị Trung Quốc bắt và ngư dân trên tàu bị giam giữ. Điểm chung của tất cả các vùng biển, quần đảo và đá ngầm xảy ra tranh chấp này là chúng nằm gần bờ biển của các nước tranh chấp khác hơn là gần bờ biển Trung Quốc. Khi các nhà chiến lược nhắc đến ‘Thế bí Malacca’, ý của họ là các tuyến đường thông thương trên biển của Trung Quốc rất dễ bị tổn thương. Nếu xung đột xảy ra giữa Mỹ và Trung Quốc, thì nguồn cung dầu thô cần thiết để giúp nền kinh tế nước này vận hành có thể bị gián đoạn một cách tương đối dễ dàng ở eo biển Malacca vốn nối từ Thái Bình Dương sang Ấn Độ Dương. Tàu chiến của Philippines Hải quân Philippines được nhìn nhận không phải là đối thủ của Trung Quốc Theo ước lượng của Trung Quốc thì trữ lượng dầu khí ở tây Thái Bình Dương có thể đáp ứng nhu cầu của nước này trong hơn 60 năm. Với việc nước này loan báo chi tiêu quân sự chính thức của họ trong năm 2012 là 100 tỷ đôla và ngân sách thật sự của họ trên thực tế cao hơn nhiều, Quân đội giải phóng nhân dân Trung Quốc dường như đang trên đường xây dựng sức mạnh cần thiết để đảm bảo công cuộc tìm kiếm an ninh năng lượng của họ diễn ra suôn sẻ. Các tên lửa đạn đạo chống tàu chiến của họ sẽ khiến cho Washington phải cân nhắc kỹ trước khi đưa lực lượng của họ vào khu vực để cứu nguy cho đồng minh, cũng như các máy bay chiến thuật trên đất liền ngày càng tăng về số lượng và các tên lửa hành trình chứ chưa nói gì tới hạm đội đông đảo các tàu chiến và tàu ngầm phóng tên lửa của họ. Nếu Bắc Kinh tự tin rằng Washington không muốn can thiệp thì quân đội các nước tranh chấp với họ trong khu vực sẽ phải đối phó với máy bay chiến đấu J-15 được đặt trên tàu sân bay đầu tiên của họ, hạm đội tàu hộ tống đang giă tăng nhanh chóng về số lượng cũng như các tàu đổ bộ lưỡng cư hoàn toàn mới và các tàu chở trực thăng có thể nhanh chóng đưa hàng ngàn lính thủy đánh bộ đến các đảo đang tranh chấp. Ý chí chính trị "Mặc dù Trung Quốc hiển nhiên không thể dễ dàng thắng Việt Nam và dù một cuộc chiến như thế sẽ gây xáo trộn rất lớn cho khu vực Đông Nam Á và phần còn lại của Đông Á, nó vẫn có thể kiểm soát được." - Steve Tsang, giám đốc Viện chính sách Trung Quốc của Đại học Nottingham Ý chí chính trị cho các kế hoạch quân sự như thế đã được báo hiệu ít nhất một lần. Trong các bài xã luận trên truyền thông nhà nước của Trung Quốc, nhất là trên tờ Hoàn cầu thời báo, khái niệm về ‘tiểu chiến’ đã được tuyên truyền ngày càng nhiều kể từ năm 2011. Hồi đầu tháng Ba, thủ tướng nước này Ôn Gia Bảo phát biểu trong cuộc họp Quốc hội rằng Quân đội giải phóng nhân dân nên chuẩn bị sẵn sàng cho các ‘cuộc chiến cục bộ’. Các chuyên gia mà tờ Asia Times phỏng vấn cho rằng Trung Quốc có thể đạt được các mục tiêu tương lai với các cuộc tấn công quân sự hạn chế. Ông Steve Tsang, giám đốc Viện chính sách Trung Quốc của Đại học Nottingham, nhận định rằng điều này tùy thuộc phần lớn vào việc cuộc tiểu chiến đó là nhằm mục đích gì, nó được tiến hành như thế nào và chống lại quốc gia nào. Ông Tsang tin rằng Hàn Quốc sẽ không là mục tiêu tấn công bất chấp các cuộc khẩu chiến bùng nổ gần đây giữa hai nước sau khi người đứng đầu Cục hải dương Trung Quốc cho rằng đảo san hô Leodo, một đảo ngầm ngoài khơi hòn đảo du lịch Jeju của Hàn Quốc, gần như chắc chắn nằm trong vùng biển thuộc quyền tài phán của Trung Quốc. “Việc Trung Quốc khởi động một chiến dịch quân sự thậm chí ở mức độ hạn chế nhằm vào Hàn Quốc sẽ là một hành vi hết sức nghiêm trọng mà không ai có thể dung thứ,” ông Tsang nói. “Hoa Kỳ sẽ phải có lập trường mạnh mẽ và có hành động ngay lập tức tại Hội đồng bảo an Liên Hiệp Quốc để áp đặt một lệnh ngừng bắn,” ông nói thêm. "Tuy nhiên, một cuộc đối đầu quân sự nhỏ đối với Việt Nam hay Philippines để giành chủ quyền các đảo san hô ở Biển Đông là một vấn đề hoàn toàn khác," ông Tsang lập luận. ‘Có thể kiểm soát’ "Bắc Kinh có thể cố gắng làm cho các cuộc tiểu chiến đó ở quy mô càng nhỏ và càng ít được chú ý càng tốt." - James Holmes, giáo sư chiến lược tại Trường Hải chiến Hoa Kỳ “Mặc dù Trung Quốc hiển nhiên không thể dễ dàng thắng Việt Nam và dù một cuộc chiến như thế sẽ gây xáo trộn rất lớn cho khu vực Đông Nam Á và phần còn lại của Đông Á, nó vẫn có thể kiểm soát được,” ông nói. “Nếu cuộc xung đột này không kéo dài và ở mức độ hạn chế thì tác động tức thời sẽ không lớn lắm.” Tuy nhiên, ông Tsang cũng cảnh báo rằng việc Trung Quốc tấn công Việt Nam hay Philippines sẽ càng làm cho các nước Đông Nam Á mong muốn hợp tác quân sự với Hoa Kỳ. “Nhưng về cơ bản những nước này không thể làm được gì nhiều để chống lại một Trung Quốc đang khẳng định mình,” ông nói. Ông cũng nhận định hiệp ước phòng vệ lẫn nhau giữa Philippines và Hoa Kỳ có thể cũng không giúp cho nước này ‘miễn nhiễm’ trước một hành động quân sự chớp nhoáng của Trung Quốc. “Chúng ta cần phải xem các điều khoản trong hiệp ước này. Chính phủ Mỹ cần phải xem xét rằng một cuộc tấn công quân sự nhằm vào Philippines có phải là một vấn đề an ninh nghiêm trọng mà nước này cần phải đáp trả hay không và họ cũng cần thời gian để quyết định cách đáp trả phù hợp,” ông phân tích. Một hòn đảo ở Trường Sa Liệu Trung Quốc có dùng biện pháp quân sự để giành chủ quyền các đảo trên Biển Đông? “Sẽ không có chuyện gì xảy ra nếu chiến sự xong xuôi trước khi vấn đề được đưa ra Quốc hội (Hoa Kỳ) để bàn thảo,” ông nói. James Holmes, một học giả về chiến lược tại Trường Hải chiến Hoa Kỳ, nhận xét Bắc Kinh có thể dễ dàng không gặp vấn đề gì nếu họ tấn công Philippines hay Việt Nam. “Bắc Kinh có thể cố gắng làm cho các cuộc tiểu chiến đó ở quy mô càng nhỏ và càng ít được chú ý càng tốt,” ông phân tích. “Ưu thế của hạm đội của họ so sánh với hải quân các nước Đông Nam Á và việc trang bị các vũ khí mới đặt dọc theo bờ biển như tên lửa đạn đạo chống tàu chiến giúp cho Trung Quốc có khả năng răn đe mạnh mẽ nếu xảy ra xung đột,” ông nói. Tác động kinh tế Ông phân tích rằng Trung Quốc sẽ để dành chứ không triển khai các vũ khí chiến đấu chính của nước này mà chỉ dùng các tàu được trang bị tương đối ít vũ trang và tương đối tầm thường trong lực lượng hải giám của họ. “Hải quân các nước Đông Nam Á có thể sẽ đối đầu với các tàu chiến này, nhưng họ cũng biết rõ rằng quân đội Trung Quốc sẽ triển khai các sức mạnh hải quân có ưu thế vượt trội nếu họ dám đối đầu,” ông nói. Mặt khác, các nhà kinh tế cũng không thấy có trở ng̣ại gì lắm trong một cuộc tiểu chiến của Trung Quốc để giành năng lượng với các quốc gia Đông Nam Á. "Tuy nhiên việc này (cuộc chiến trên BIển Đông) chỉ có tác động rất nhỏ đối với chỉ số lạm phát, thất nghiệp hay sản lượng công nghiệp của bất kỳ quốc gia nào ngoại trừ chính nước bị Trung Quốc tấn công." Ronald A Edwards, chuyên gia kinh tế chính trị Trung Quốc ở Đại học Tamkang, Đài Loan “Các thị trường chứng khoán trên toàn thế giới sẽ phản ứng mạnh mẽ trong ngắn hạn – tức là chỉ vài ngày,” ông Ronald A. Edwards, một chuyên gia kinh tế chính trị Trung Quốc ở Đại học Tamkang, Đài Loan, cho biết. “Tuy nhiên việc này chỉ có tác động rất nhỏ đối với chỉ số lạm phát, thất nghiệp hay sản lượng công nghiệp của bất kỳ quốc gia nào ngoại trừ chính nước bị Trung Quốc tấn công." Ông Edwards lập luận rằng kết quả của cuộc chiến chớp nhoáng kéo dài 9 ngày giữa Nga và Georgia năm 2008 mà khi đó Nga đã dùng sức mạnh quân sự vượt trội để đẩy Gruzia ra khỏi Nam Ossetia – một hành động bị phương Tây lên án – có thể được tham khảo để tính toán xem liệu kinh tế Trung Quốc có phải trả giá đắt cho một chiến dịch phiêu lưu quân sự hay không. “Cuộc chiến chớp nhoáng của Nga với Gruzia là một ví dụ so sánh rất hay,” ông Edwards nói. “Trong khi tin tức về cuộc chiến này trở thành tít ở mọi nơi trong vài tuần thì không có tác động gì đáng kể về mặt kinh tế ở các quốc gia ngoại trừ Georgia vào tháng 8 năm 2008 và sau đó,” ông nói thêm. Nguồn: BBC, 6.4.2012. |
Thứ Hai, 9 tháng 4, 2012
>> So sánh Su-27/30 của Việt Nam và Trung Quốc
Cùng chủng loại, giống nhau cơ bản về tính năng nhưng Su-27/30 của Việt Nam chỉ tập trung sức mạnh vào một số nhiệm vụ chứ không đa dạng như nguyên bản. Trên đây là nhận định của ông Andrei Chang, một chuyên gia quân sự gốc Hoa mang quốc tịch Canada. Ông là một cây bút kỳ cựu của Tạp chí quân sự Khán Hòa có trụ sở tại Canada, từng có nhiều bài viết về dòng máy bay Sukhoi có trong biên chế của Quân đội Nhân dân Việt Nam và Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc của ông Andrei Chang: Trong biên chế Không quân Việt Nam có khoảng 12 chiếc Su-27SK và 4 chiếc Su-27UBK, Trung Quốc có khoảng 78 chiếc Su-27SK nhập khẩu trực tiếp từ Nga và không có chiếc Su-27UBK nào. Đối với biến thể Su-30, Trung Quốc có trong biên chế khoảng 76 chiếc Su-30MKK, một biến thể Su-30MK phát triển riêng, ngoài ra, không quân hải quân nước này còn sở hữu 24 chiếc Su-30MK2. Tính đến năm 2012, Không quân Việt Nam sẽ có khoảng 32 chiếc Su-30MK2, biến thể được thiết kế cho nhiệm vụ đánh biển. Xét ở tiêu chí số lượng, Không quân Trung Quốc đang có sự áp đảo, tuy nhiên, ông Andrei Chang nhận định lợi thế không hoàn toàn thuộc về Trung Quốc. Cùng chủng loại, giống nhau cơ bản về tính năng nhưng có sự khác biệt đáng kể trong trang bị vũ khí giữa các tiêm kích Su-30MK2 của Việt Nam và Trung Quốc. Các hợp đồng mua sắm tiêm kích dòng Su-27/30 giữa Trung Quốc và Việt Nam với Nga có khá nhiều điểm khác nhau, đầu tiên là phương thức thanh toán, sau đó là một số khác biệt trong thiết kế. Trong khi Trung Quốc gần như phải thanh toán 100% cho các hợp đồng mua máy bay bằng USD, các hợp đồng với Việt Nam lại hoàn toàn ngược lại. Theo đó, hợp đồng mua 4 chiếc Su-30MK2 đầu tiên của Việt Nam trị giá 110 triệu USD, trong đó 70% giá trị hợp đồng được thanh toán bằng hình thức trao đổi hàng hóa, Việt Nam chỉ phải trả 30% giá trị bằng ngoại tệ. Tuy nhiên, đó chưa phải là điều quan trọng nhất, 4 chiếc Su-30MK2V được chuyển giao cho phía Việt Nam là một biến thể tương tự Su-30MKK của Trung Quốc nhưng các máy bay này lại được thiết kế cho nhiệm vụ chiếm ưu thế trên không, phần mềm tấn công của 4 máy bay này không được cài đặt mang tên lửa chống hạm. Hy sinh khả năng đa nhiệm, tập trung vào nhiệm vụ chiếm ưu thế trên không sẽ tạo nhiều lợi thế cho Việt Nam trước một cuộc tập kích đường không nếu có. Theo một nguồn tin chưa được xác nhận từ Nga, Việt Nam đã hy sinh khả năng đa nhiệm của Su-27SK mà chỉ tập trung vào nhiệm vụ không đối không nhằm tạo nên lợi thế trước lực lượng không quân hùng hậu của đối phương. Do chỉ tập trung vào nhiệm vụ chiếm ưu thế trên không, hoặc không đối hải chứ không hoàn toàn đa dạng như nguyên bản, các máy bay Su-27, Su-30MK2 của Việt Nam sẽ có nhiều lợi thế hơn, ông Chang nhận định. Ông Chang lưu ý thêm, trong biên chế Không quân Việt Nam có hai chiếc Su-27PU được nhận trực tiếp từ Không quân Nga (bồi thường cho 2 chiếc Su-27SK bị rơi trên đường vận chuyển đến Việt Nam). Hai chiếc này chắc chắn có nhiều khác biệt so với các biến thể xuất khẩu. Đến năm 2008, Việt Nam tiếp tục đặt hàng thêm 6 chiếc Su-30MK2V vào năm 2008, năm 2009 tiếp tục đặt hàng thêm 8 chiếc và đợt đặt hàng lớn nhất gần đây là 12 vào năm 2010. Tất cả các hợp đồng nói trên dự kiến sẽ chuyển giao đầy đủ cho Việt Nam vào năm 2012. Những cải tiến nhỏ trong Su-30MK2 của Việt Nam là gì đang thu hút sự chú ý đặc biệt từ các chuyên gia quân sự nước ngoài. Vấn đề được ông Chang lưu tâm là có sự khác biệt lớn nào giữa các máy bay Su-30MK2 của Việt Nam và Trung Quốc hay không? Nguồn tin công nghiệp hàng không Nga chỉ tiết lộ, Su-30MK2 của Việt Nam chỉ có vài “cải tiến nhỏ”, vậy cải tiến nhỏ ở đây là những gì? Ông Chang cho rằng, những cải tiến nhỏ có thể cho phép máy bay Su-30MK2 của Việt Nam mang nhiều vũ khí hiện đại hơn so với Su-30MK2 của Trung Quốc, nhiệm vụ của các máy bay này là tập trung cho không đối hải. Theo ông Chang, đường lối quân sự của Việt Nam chủ yếu tập trung vào nhiệm vụ ngăn chặn và phòng ngự. Một cuộc tấn công quân sự nhắm vào Việt Nam sẽ chỉ đến từ đường không hoặc đường biển, tập trung sức mạnh của các tiêm kích vào hai nhiệm vụ chính nói trên sẽ cho phép Việt Nam xây dựng một thế trận phòng ngự hiệu quả. Với một lực lượng không quân nhỏ, ngay cả khi số lượng máy bay chiến đấu tiên tiến khá ít ỏi, nhưng nếu sử dụng đúng cách vẫn tạo ra một hiệu quả chiến đấu mạnh mẽ, đặc biệt nếu các máy bay này có khả năng tích hợp các hệ thống vũ khí hiện đại, ông Chang bình luận. Ông Chang nhận định thêm, xét về đơn giá, Việt Nam đã mua máy bay Su-27SK với giá khoảng 31,5 triệu USD/chiếc. Đơn giá này cao hơn khoảng 3 triệu USD so với giá bán cho các quốc gia khác. Điều này có thể nhận định rằng các máy bay này có nhiều thiết bị hiện đại hơn mặc dù buồng lái vẫn theo kiểu những năm 1980. Có sự khác biệt khá lớn về nguồn gốc các vũ khí trang bị cho Su-27/30 của Việt Nam và Trung Quốc, trong ảnh một tên lửa hành trình đối đất Kh-29T đang được gắn lên cánh Su-27SK của Không quân Việt Nam. Đối với máy bay Su-30MK2, sau khi thực hiện đầy đủ các hợp đồng, Việt Nam là quốc gia có nhiều máy bay Sukhoi nhất ở Đông Nam Á và đứng thứ 3 ở khu vực châu Á, sau Trung Quốc và Ấn Độ. Sukhoi đã quyết định thành lập một trung tâm các máy bay Sukhoi tại Việt Nam để tiện cho việc bảo dưỡng cho Không quân Việt Nam và cả khu vực. (Thông tin này vẫn chưa được kiểm chứng vì theo một số nguồn tin, trung tâm nói trên đặt tại Malaysia. Trong khi đó, các máy bay Su-27SK, Su-30MK2 của Trung Quốc phải thực hiện các hoạt động bảo dưỡng gián tiếp qua Ukraine (do sao chép bất hợp pháp Su-27 để chế tạo J-11). Tương lai Trung Quốc phải tự bảo dưỡng các máy bay của mình, ngay cả những hoạt động sửa chữa lớn đều phải tự thực hiện. Bên cạnh đó, sự thay đổi trong tương lai của các máy bay Su-27, Su-30MK2 của Việt Nam chủ yếu đến từ hệ thống vũ khí. Các máy bay Su-30MK2 của Việt Nam và Trung Quốc đều có khả năng mang tên lửa chống tàu Kh-31A, tên lửa hành trình không đối đất Kh-29TE tầm bắn 30km. Về vũ khí không đối không, cả hai bên đều được trang bị tên lửa không đối không tầm ngắn R-73, tên lửa không đối không tầm trung R-27. Trong khi Trung Quốc phải nhập khẩu tên lửa R-27T/R từ Ukraine thì Việt Nam lại được nhập khẩu các tên lửa này trực tiếp từ Nga. Loại tên lửa không đối không tầm trung hiện đại R-77 không được Nga bán cho cả hai bên. Kết thúc bài viết của mình, ông Chang kết luận, lợi thế về số lượng đang nằm trong tay Trung Quốc nhưng lợi thế về sự đa dạng trong lựa chọn vũ khí hiện đại lại thuộc về Việt Nam. Chỉ tập trung sức mạnh vào nhiệm vụ không đối không hoặc không đối hải có vẽ lỗi thời với xu hướng đa nhiệm của thế giới nhưng xét trên đường lối quân sự và những đối thủ tiềm tàng của Việt Nam thì đây là một lối đi hết sức đúng đắn, cho phép một số lượng máy bay khiêm tốn có thể bẽ gãy các đợt tấn công bằng đường không hay đường biển của đối phương. |
>> Chiến thuật phòng thủ bờ biển và hải đảo của Liên Bang Nga
Lực lượng phòng thủ bờ biển và hải đảo được hình thành trong biên chế cơ cấu tổ chức lực lượng của Hải quân Liên bang Nga, có nhiệm vụ chủ yếu là bảo vệ vùng biển, lãnh hải, hải đảo và những khu vực, vùng nước thuộc chủ quyền quốc gia của Liên bang, lực lượng phòng thủ bờ biển, trên thực tế là những người lính gác và những người bảo vệ vững chắc cho vùng nước, vùng trời và chiến lược hải dương của Liên bang Nga ngày nay. Tính chất chiến thuật và những nguyên tác chiến thuật cơ bản của lực lượng phòng thủ bờ biển Liên bang Nga
Cơ cấu biên chế tổ chức của lực lượng phòng thủ bờ biển và hải đảo của Hải quân liên bang bao gồm:
Lực lượng pháo binh – tên lửa phòng thủ bờ biển (БРАВ), Lực lượng lính thủy đánh bộ (МП) Các đơn vị phòng thủ bờ biển và hải đảo(БО) Những tính chất chiến thuật chủ yếu của lực lượng phòng thủ bờ biển: Năng động và linh hoạt cao độ trong tác chiến, có khả năng sẵn sàng chiến đấu cao độ trong cà thời bình và thời chiến, có khả năng tiến hành các hoạt động tác chiến độc lập hoặc hiệp đồng tác chiến với các lực lượng khác quân chủng khi chiến đấu từ hướng biển. Tính chiến đấu kiên định, vững chắc bền vững, hỏa lực mạnh Tính cơ động linh hoạt cao độ; Không quá lệ thuộc vào hệ thống chỉ huy điều hành tác chiến của Hải quân, hạm đội và hệ thống phòng thủ quốc gia. Điểm yếu của lực lượng phòng thủ bờ biển là: Cần có hệ thống đảm bảo C4I2 được tự động hóa cao độ và hệ thống hậu cần kỹ thuật ổn định, khoa học để có khả năng tác chiến dài ngày, ổn định và tăng cường sức mạnh, đặc biệt quan trọng là hệ thống thông tin trinh sát, tình báo, chỉ thị mục tiêu. Lực lượng pháo tên lửa phòng thủ bờ biển – hải đảo Yêu cầu nhiệm vụ của lực lượng pháo binh –tên lửa phòng thủ bờ biển, hải đảo: Tiêu diệt các chiến hạm, các đoàn tầu vận tải, congvoa quân sự, các đơn vị lực lượng đổ bộ đường biển của đối phương; Hỏa lực yểm trợ, bảo vệ các khu vực bờ biển và hải đảo, các căn cứ quân sự các hải cảng ven biển của hải quân và hạm đội, bảo vệ các tuyến đường vận tải ven bờ và các tập đoàn quân binh chủng hợp thành tác chiến trên đảo hoặc ven biển, phòng thủ từ hướng biển, chiến đấu với các chiến hạm nổi của đối phương; Tấn công phá hủy, tiêu diệt các căn cứ hải quân, các hải cảng của đối phương; Tiêu diệt và đè bẹp chế áp binh lực và các phương tiện hỏa lực của đối phương trên bờ biển lục địa và hải đảo. Lực lượng lính thủy đánh bộ: Là lực lượng bộ binh có thể thực hiện các chiến dịch đổ bộ, đánh chiếm các khu vực bờ biển hoặc đảo, quần đảo. Lực lượng lính thủy đánh bộ có thể tác chiến độc lập hoặc nằm trong đội hình tác chiến tập đoàn quân binh chủng hợp thành của lục quân hoặc lực lượng đổ bộ đường không. Mục tiêu chiến đấu của lính thủy đánh bộ trong tác chiến đổ bộ đường biển. Đánh chiếm khu vực bàn đạp đầu cầu, là lực lượng chủ lực đột phá thế đội 1 đánh chiếm lại các căn cứ hải quân, đảo, quần đảo; Hiệp đồng tác chiến cùng với lực lượng lục quân, tấn công trên hành lang công kích từ hướng biển. Sẵn sàng chiến đấu và chiến đấu tốt bảo vệ các lực lượng hải quân hạm đội khi neo đậu.. Nhiệm vụ của lực lượng lính thủy đánh bộ: Đánh chiếm các khu vực đổ bộ, triển khai và giữ vững các bãi đổ bộ đầu cầu, bảo vệ chắc chắn khu vực đổ bộ. Đánh chiếm các tuyến chiến đấu và các hỏa điểm, mục tiêu quan trọng trên bờ biển và hải đảo, bảo vệ chắc chắn và đợi lực lượng chủ yếu của hải quân và lục quân tiếp chiến, đánh chiếm cầu tầu, bến cảng, khu căn cứ hải quân của đối phương, tiêu diệt các mục tiêu quan trọng trên bờ biển, hải đảo như (đài radar trinh sát, đài điều khiển, hệ thống sở chỉ huy đối phương dọc ven biển, các trận địa vũ khí công nghệ hiện đại, vũ khí chính xác, vũ khí có tầm bắn xa, sức hủy diệt lớn, các trận địa tên lửa phòng không, tên lửa đánh chặn tên lửa, các sân bay ven biển của đối phương. Phối hợp với các lực lượng vũ trang khác (biên phòng, cảnh sát biển, lực lượng lục quân) tiến hành các chiến dịch chống đổ bộ đường biển trên mọi hướng, tiến hành các hoạt động đổ bộ từ phía biển tấn công vào đội hình đổ bộ của đối phương trên đảo hoặc ven biển; Các đơn vị binh chủng hợp thành của lính thủy đánh bộ: Lữ đoàn, sư đoàn. Các phân đội lính thủy đánh bộ: trung đoàn, tiểu đoàn. Lực lượng pháo binh - tên lửa phòng thủ bờ biển - hải đảo Các phân đội cơ bản của lực lượng pháo binh – tên lửa bảo vệ bờ biển là các trung đoàn tên lửa bờ biển, có năng lực thực hiện các nhiệm vụ độc lập tác chiến đến 300 km theo chiều rộng tuyến phòng thủ và chiều sâu.. Trung đoàn tên lửa bờ biển có cơ cấu biên chế: phân đội chỉ huy tham mưu tác chiến, các đơn vị tên lửa, đơn vị bảo đảm hậu cần kỹ thuật. Phụ thuộc vào vũ khí trang bị, biên chế tổ chức, trung đoàn tên lửa bờ biển có thể là trung đoàn chiến đấu cơ động hoặc cố định tại chỗ, tầm xa, tầm trung hoặc tầm gần. Sơ đồ hệ thống tên lửa phòng thủ bờ biển Đơn vị tác chiến cơ bản của lực lượng pháo binh phòng thủ bờ biển là các Tiểu đoàn pháo binh: bao gồm các phân đội chỉ huy, điều khiển hỏa lực, từ 2 đến 4 khẩu đội pháo binh, phân đội đảm bảo hậu cần và phân đội đảm bảo kỹ thuật pháo binh. Một đơn vị tên lửa phòng thủ bờ biển Các hoạt động tác chiến của lực lượng pháo binh, tên lửa phòng thủ bờ biển là tổ hợp các hoạt động theo khả năng cơ động của các phân đội, sơ đồ bố trí hỏa lực của các phân đội trên các trận địa hỏa lực và các khu vực hỏa lực của lực lượng. Mục tiêu và nhiệm vụ hoạt động tác chiến của lực lượng được thể hiện trong nhiệm vụ chiến đấu được giao kể cả thời bình và thời chiến. Trên cơ sở nhiệm vụ chiến đấu được giao, người chỉ huy lên quyết tâm chiến đấu, chỉ huy các phân đội chuẩn bị sẵn sàng chiến đấy, triển khai các hoạt động điều hành tác chiến trong trận đánh, tổ chức đảm bảo hậu cần kỹ thuật cho các hoạt động tác chiến. Khi nhận được nhiệm vụ triển khai khu vực hỏa lực, người chỉ huy tiến hành các hoạt động chiến thuật: triển khai đội hình chiến đấu (cơ động vào khu vực trận địa, triển khai đội hình trận địa hỏa lực và chuyển trạng thái sẵn sàng chiến đấu (cấp độ sẵn sàng chiến đấu), ( thường xuyên; tăng cường; cảnh giới sẵn sàng chiến đấu cao nhất; toàn bộ sẵn sàng chiến đấu). tiến hành các hoạt động trinh sát, rà quét và tiếp nhận thông tin trinh sát từ các cấp nhằm phát hiện mục tiêu, xác định và xử lý thông tin phần tử bắn, khai hỏa phóng tên lửa – nổ súng tấn công vào thời gian - (H); (H);+(H) theo mệnh lệnh cấp trên hoặc thời gian dự kiến theo những kịch bản có sẵn được xây dựng và nguồn thông tin trinh sát nắm bắt được (trong trường hợp độc lập tác chiến trên đảo, quần đảo hoặc bờ biển mà không nhận được mệnh lệnh trực tiếp – (do đối phương phá hoại, chế áp điện tử - thông tin). Sơ đồ pháo tự hành SY - 130 phòng thủ bờ biển Sau khi đòn tấn công thứ nhất được thực hiện, người chỉ huy ra mệnh lệnh đưa lực lượng (pháo binh – tên lửa) ra khỏi khu vực trận địa trước đòn phản công của đối phương và đưa các đơn vị thuộc quyền về trạng thái sẵn sàng phóng đạn – nổ súng đợt 2. Đội hình chiến đấu của trung đoàn là sự bố trí trong mối quan hệ liên kết chặt chẽ các phân đội trên địa bàn tác chiến, xác định hướng phóng đạn và hướng tiến của đối phương. Định hướng trong quan hệ liên kết phối hợp giữa các phân đội trên cơ sở hướng phóng đạn và dự kiến tọa độ mục tiêu, khả năng đảm bảo tốt nhất khi phóng đạn, khả năng ngụy trang, khả năng che chắn phòng thủ. Đồng thời phải tính toán kỹ càng vị trí của sở chỉ huy và đơn vị hậu cần kỹ thuật cũng như các tuyến đường cơ động. Đội hình chiến đấu bao gồm có sở chỉ huy đơn vị, đội hình chiến đấu của các phân đội hỏa lực và các phân đội hậu cần kỹ thuật. Theo điều lệnh: Trung đoàn bố trí trong khu vực hỏa lực được phân công, các tiểu đoàn tên lửa – trên các trận địa phóng đạn, phía sau là tiểu đoàn hậu cần kỹ thuật. Với tiểu đoàn pháo binh: cũng tương tự như trên, bao gồm trận địa pháo của tiểu đoàn, sở chỉ huy tác chiến, các khẩu đội pháo – trên các vị trí hỏa lực. Trong tác chiến hiện đại, một phân đội tên lửa có thể quản lý nhiều mục tiêu khác nhau được giao, đồng thời, nhiều trận địa tên lửa có thể quản lý theo dõi một mục tiêu. Pháo binh bảo vệ bờ biển: CY-130 thông thường bảo vệ một hướng phòng thủ chủ yếu và các hướng tăng cường. Hỏa lực một đơn vị pháo binh trên một trận địa phảo quản lý một nhóm mục tiêu cụ thể. Khi có mệnh lênh cấp trên sẽ chuyển hướng hỏa lực vào sâu theo hành lang tân công của đối phương, hoặc chuyển hướng bắn chi viện, che phủ hoặc tiêu diệt tầu, xuồng đổ bộ. Các phân đội tên lửa thông thường có nhiều trận địa thay thế: sau loạt đạn đầu tiên, các phân đội tên lửa cơ động di chuyển nhằm thoát khỏi hỏa lực phản kích của đối phương, các khẩu đội pháo trong giai đoạn ngày nay, được thiết kế có khả năng tự hành, sẽ di chuyển theo mệnh lệnh người chỉ huy cấp trực tiệp trong trường hợp có nguy cơ bị phản kích từ hòa lực đối phương, lệnh cơ động di chuyển thường được cập nhật sau khi hoàn thành các loạt bắn tập trung (dồn dập 1; dồn dập 2…). Lực lượng lính thủy đánh bộ: Sư đoàn lính thủy đánh bộ bao gồm: Các đơn vị chiến đấu, các đơn vị bảo đảm chiến đấu, các phân đội hậu cần, kỹ thuật, các phân đội tham mưu tác chiến, điều hành tác chiến, trinh sát đa năng. Đổ bộ đường biển của xe thiết giáp Các đơn vị chiến đầu: Là các trung đoàn lính thủy đánh bộ, được tăng cường các trung đoàn xe tăng, xe thiết giáp, trung đoàn pháo binh, trong các trường hợp đặc biệt có thể tăng cường trung đoàn tên lửa phòng không. Những phân đội chiến đấu trong trung đoàn lính thủy đánh bộ gồm: - Tiểu đoàn lính thủy đánh bộ cơ giới trên các xe BTR và BMP với một khẩu đội pháo tự hành; - Tiểu đoàn lính thủy đánh bộ công kích; - Tiểu đoàn xe tăng; - Khẩu đội pháo phản lực; - Khẩu đội tên lửa chống tăng có điều khiển, khẩu đội tên lửa phòng không. Đơn vị lính thủy đánh bộ binh chủng hợp thành có nhiệm vụ tiến hành các các hoạt động tác chiến đổ bộ ở cấp chiến dịch đổ bộ, đơn vị có khả năng tác chiến độc lập hoặc hiệp đồng tác chiến với các đơn vị lục quân trong các hoạt động tác chiến phòng thủ bờ biển hoặc hải đảo. Sơ đồ đổ bộ đánh chiếm khu vực đầu cầu và mở rộng bàn đạp tiêu diệt địch Tiểu đoàn lính thủy đánh bộ trong một trận đánh đổ bộ độc lập có nhiệm vụ tiêu diệt binh lực, sinh lực địch, xe tăng thiết giáp, pháo binh và các cụm hỏa lực chống tăng của đối phương, tiêu diệt các phương tiện vũ khí hủy diệt lớn, tấn công sân bay, phá hủy máy bay chiến đấu của đối phương, chiếm giữ căn cứ, bàn đạp đổ bộ hoặc tuyến phòng ngự cho đến khi lực lượng chủ lực tiếp cận giải quyết chiến trường. Đổ bộ cấp chiến thuật được sử dụng trong phòng thủ biển đảo: - Chọc thủng tuyến phòng thủ của đối phương trên bờ biển, kết hợp với các lực lượng khác (lục quân) tấn công trên hướng biển với mục đích bao vây chia cắt, tiêu diệt lực lượng địch trên bờ biển.; - Đánh chiếm lại và phòng thủ mục tiêu quan trọng (hải cảng, sân bay, các hòn đảo vừa và nhỏ, các khu vực quan trọng trên bờ biển cho đến khi lực lượng chính tiếp cận mục tiêu; phá hủy hệ thống điều hành tác chiến của đối phương và những hoạt động hậu cần kỹ thuật của đối phương. Sau khi nhận nhiệm vụ đổ bộ tác chiến, tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn lính thủy đánh bộ cần nắm chắc: - Nhiệm vụ đổ bộ đường biển của đơn vị và của tiểu đoàn, quy trình đảm bảo công tác đổ bộ. - Đánh giá tình hình phòng thủ chống tấn công đổ bộ đường biển của đối phương và tính chất, điều kiện địa hình trong khu vực đổ bộ và chiến đấu, hệ thống hàng rào vật cản, bãi mìn, thủy lôi dưới nước và trên bờ. - Xác định chính xác, trình tự tiến hành các hoạt động đổ bộ, các phương án chiến đấu đánh chiếm vị trí đổ bộ và tính toán, sắp xếp các đợt đổ bộ. - Điều kiện địa hình thời tiết, thủy văn môi trường khi cơ động vượt biển và trong khu vực đổ bộ. Trong quá trình chuẩn bị đổ bộ, tiểu đoàn trưởng cần bổ xung các quyết định sau:: - Nhiệm vụ của từng phân đội (đại đội) tiêu diệt các mục tiêu cụ thể tại khu vực đổ bộ và khu vực được chỉ lệnh tấn công đánh chiếm trên bờ biển; - Phân phối các đơn vị theo các phương tiện đổ bộ (tầu đổ bộ) và các phương tiện đổ bộ cao tốc (xuồng đổ bộ) cũng như các phương tiện tăng cường.; - Thứ tự lên tầu đổ bộ và thứ tự đổ bộ xuống tầu. Khi tổ chức liên kết phối hợp tiểu đoàn trưởng sẽ thống nhất với các chỉ huy trưởng: - Hoạt động tác chiến của các phân đội khi chiếm lĩnh của mở, bàn đạp tấn công khi đổ bộ, phương pháp vượt vật cản chướng ngại vật chống đổ bộ. - Liên kết phối hợp với hỏa lực của pháo hạm, hỏa lực của không quân và hoạt động tấn công của đổ bộ đường không (nếu sử dụng đổ bộ thẳng đứng). Trong các phân đội lính thủy đánh bộ, cơ số vật chất được tăng cường. Trạm y tế của tiểu đoàn cũng được tăng cường các cơ số y tế thuốc và bông băng cứu thương, đồng thời cũng tăng cường quân số. Trình tự tiến hành các hoạt động đổ bộ đánh chiếm mục tiêu: Trước khi xuống tầu đổ bộ, các phân đội của tiểu đoàn lính thủy đánh bộ tập kết tại khu vực đợi tầu và kết thúc các công tác chuẩn bị cho đổ bộ. Để đưa phân đội lên tầu đổ bộ, tiểu đoàn được chỉ định khu vực tập kết. Cơ động di chuyển đến khu vực cầu cảng xuống tầu theo thứ tự quy định của nhiệm vụ chiến đấu theo từng tầu đổ bộ và mệnh lệnh người chỉ huy. Khi các phân đội xuống tầu, trước hết đưa xuống tầu cơ sở vật chất phương tiện chiến đấu, vũ khí trang bị, đạn và vật chất chiến đấu, xăng dầu và các vật chất trang thiết bị khác với tính toán thời gian tiến độ và mức độ sử dụng cũng như tiêu hao phương tiện, cơ sở vật chất, đồng thời tính toán khả năng đổ bộ nhanh nhất lên bờ biển. Thứ tự đưa phương tiện chiến đấu xuống tầu ngược lại với thứ tự đổ bộ phương tiện chiến tranh và cơ sở vật chất, vũ khí trang bị lên bờ. Binhlực của phân đội xuống tầu sau khi trang bị, phương tiện chiến đấu đã hoàn tất. Từ thời điểm nhận được nhiệm vụ của xuống tầu đổ bộ cho đến khi kết thúc việc đưa binh lực xuống tầu, tiểu đoàn lính thủy đánh bộ nằm dưới quyền chỉ huy của chỉ huy trưởng đội tầu đổ bộ, trên các tầu đó tiểu đoàn cơ động vượt biển. Trong quá trình hành tiến chuẩn bị đổ bộ, hạm đội hình thành cụm lực lượng tấn công chủ lực, bao gồm có các chiến hạm nổi, tầu ngầm, tầu phóng tên lửa và máy bay cường kích hải quân. Cụm tầu tấn công chủ lực có nhiệm vụ tấn công, yểm trợ hỏa lực chuẩn bị bãi đổ bộ, dọn sạch vật cản, chướng ngại vật và các bãi mìn chống đổ bộ trên bờ biển. Đồng thời, hạm đội cũng hình thành lực lượng chống ngầm, bao gồm các tầu hộ tống, tầu chống ngầm và phương tiện chống ngầm trên không, có nhiệm vụ đảm bảo đánh chặn, tấn công và tiêu diệt tất cả các tầu ngầm đối phương trong phạm vi hành lang đổ bộ của lực lượng đổ bộ đường biển. Trước giờ tấn công đổ bộ (H) - Toàn bộ lực lượng pháo binh - tên lửa phòng thủ bờ biển, pháo hạm, tên lửa tầm trung và tầm xa, máy bay cường kích tập trung hỏa lực tấn công dọn bãi đổ bộ. Khi các tầu đổ bộ đến địa điểm tập kết dưới sự yểm trợ của hỏa lực quân binh chủng, dưới sự yểm trợ của các cụm tầu tấn công chủ lực, triển khai đội hình đổ bộ tấn công. Đánh chiếm khu vực đầu cầu bàn đạp Các xe tăng lội nước, xe bộ binh cơ giới BMP, xe thiết giáp chở quân BTR đổ bộ xuống biển trước khi tầu đổ bộ tiến đến điểm đổ quân và đổ bộ vào bờ. Sau khi các xe tăng bơi, xe bộ binh cơ giới cập bờ là các tầu đổ bộ, với tốc độ cao cập bờ và đổ bộ trực tiếp lực lượng lính thủy đánh bộ lên bờ. Các phân đội công kích của tiểu đoàn lính thủy đánh bộ, dưới sự yểm hộ của hỏa lực pháo binh chiến hạm và máy bay chiến đấu, hỏa lực của các phân đội và các đòn tấn công trực tiếp trên các xe bộ binh cơ giới, thiết giáp và các phương tiện đổ bộ tốc độ cao đánh chiếm bàn đạp tấn công. Tiều đoàn lính thủy đánh bộ đổ bộ tiếp theo và triển khai đội hình chiến đấu, vừa triển khai đội hình các phân đội của tiểu đoàn vừa tiêu diệt địch vừa công kích đánh chiếm khu vực đầu cầu, đánh chiếm bàn đạp và mở rộng khu vực bàn đạp tấn công theo chiều rộng và chiều sâu, đảm bảo cho đợt đổ bộ tiếp theo của lực lượng chính. Khi các lực lượng của thê đội I đổ bộ lên bờ, tiểu đoàn lính thủy đánh bộ liên kết phối hợp theo nhiệm vụ tác chiến, củng cố vị trí đánh chiếm được và trong điều kiện thuận lợi, mở rộng phạm vi hoạt động theo hướng hoàn thành nhiệm vụ tiếp theo trên bờ biển. Các phân đội đổ bổ theo hướng có lực lượng đổ bộ đường không (từ máy bay trực thăng hoặc nhảy dù) nhanh chóng đột phá tuyến phòng ngự của đối phương, hợp quân với lực lượng đổ bộ đường không nhằm bao vây chia cắt địch, không cho đối phương co cụm hoặc phòng thủ chờ sự chi viện của hỏa lực tầm xa của địch, đồng thời vây hãm tiêu diệt địch trong tác chiến hỏa lực tầm gần. Trong những trường hợp gặp khó khăn do lực lượng địch mạnh, điều kiện địa hình phức tạp hoặc hỏa lực tầm xa, hỏa lực không quân yểm trở của địch mạnh, các lực lượng đổ bộ cần kiến quyết bám sát địch, tạo thế đánh cận chiến kéo dài thời gian, buộc đối phương tiêu hao lực lượng và chờ lực lượng chủ yếu tiếp cận tiêu diệt địch. Lực lượng phòng thủ bờ biển: Thông thường, lực lượng phòng thủ biển đảo được giao cho các đơn vị thuộc lực lượng lục quân, nằm trong các quân khu trên địa bàn phòng thủ. Các đơn vị lục quân tuyến duyên hải và hải đảo tổ chức xây dựng khu vực phòng thủ, đồng thời xây dựng trận địa phòng thủ bờ biển và hải đảo. Bố trí các tuyến phòng thủ vững chắc tại những địa điểm quan trọng, xung yếu hoặc thuận tiện cho đối phương có thể đổ bộ đường không và đường biển, đồng thời tổ chức bảo vệ các mục tiêu quan trọng, khu vực sân bay, bến cảng, tuyến hành lang giao thông. Các đơn vị lục quân phòng thủ bờ biển tuyến duyên hải phối kết hợp chặt chẽ với các lực lượng Bộ đội biên phòng, Cảnh sát biển, dân quân tự vệ và các lực lượng kiểm soát các hoạt động trên vùng biển được giao, đồng thời giữ hiệp đồng chặt chẽ với Bộ tư lệnh Hải quân, tiếp nhận thường xuyên các thông tin (hàng ngày, hàng giờ) về tình hình các hoạt động trên biển, theo dõi chặt chẽ khu vực được giao, phối kết hợp với các đơn vị kỹ chiến thuật của hải quân xây dựng các tuyến phòng thủ chống đổ bộ trong khu vực. Với các đảo nhỏ, khu vực đặc quyền kinh tế, khu vực đang khai thác kinh tế nằm trong nền kinh tế hải dương và chủ quyền liên bang, nhiệm vụ bảo vệ được giao cho lực lượng Hải quân, thông thường là Lính thủy đánh bộ và các hạm đội trực chiến. Khi xảy ra tình huống: Địch tiến hành đổ bộ quy mô lớn, hoặc tập kích, đánh chiểm đảo hoặc quần đảo….các đơn vị phòng thủ dựa trên tuyến phòng ngự xây dựng vững chắc có nhiệm vụ kiên quyết đánh chặn địch, kìm chân và tiêu hao tiêu diệt binh lực sinh lực địch. Đồng thời, tiến hành trinh sát địch tình trên các tuyến phòng thủ bờ biển, hải đảo, nắm bắt chặt chẽ lực lượng địch, dẫn bắn, chỉ thị mục tiêu cho hỏa lực phòng thủ bờ biển, đồng thời tạo điều kiện tốt nhất khi tấn công phối hợp với lực lượng lính thủy đánh bộ đổ bộ đường biển hoặc đường không nhằm bao vây chia cắt, tiêu diệt lực lượng đổ bộ của địch. Kiên quyết không cho đối phương rút lui hoặc kéo dài thời gian xung đột. Hệ thống chỉ huy, điều hành tác chiến bảo vệ bờ biển và hải đảo Trong giai đoạn hiện nay, khả năng xảy ra xung đột, chiến tranh có giới hạn nhằm thôn tính chiếm đoạt một số các khu vực biển có tiềm năng kinh tế, chính trị rất lớn. Do tính chất phức tạp của các mối quan hệ quốc tế đồng thời với sự trỗi dậy của những cường quốc biển, các xung đột có thể xảy ra bất ngờ, với lực lượng tham chiến không lớn và quy mô nhỏ, nhưng tạo ra những khu vực tranh chấp và những vùng tranh chấp hoặc có thể là một cuộc xung đột quy mô lớn, trên các phạm vi trên không, trên biển và trên đất liền (Biên giới – Bờ biển – Hải đảo). Nhiệm vụ của lực lượng phỏng thủ bờ biển – hải đảo là: Dập tắt và tiêu diệt ngay tức khắc mọi âm mưu tranh chấp chủ quyền, xung đột trên biển, hải đảo. Nhanh chóng tiêu diệt trong thời gian ngắn nhất (giới hạn thời gian được tính bằng giờ và ngày) nhằm bảo vệ vững chắc và không thể tranh cãi chủ quyền biển – đảo trong bảo vệ chủ quyền và lợi ích Liên bang. Bản đồ dự kiến đổ bộ của lực lượng thù địch trong cuộc diễn tập Lá chắn đồng minh - 2011 của Nga và Khazastan năm 2011 Để thực hiện được điều đó, Bộ quốc phòng và lực lượng Hải quân nói chung, lực lượng phòng thủ biển đảo nói riêng, xét trên góc độ phức tạp về mặt địa hình, vùng biển - bờ biển và không gian tác chiến, tính đa dạng trong sử dụng lực lượng bảo vệ, cần có một hệ thống chỉ huy, điều hành tác chiến liên quân của 4 lực lượng: Lục quân, hải quân, không quân và phòng thủ vũ trụ - phòng không.
Hệ thống lãnh đạo, chỉ huy, điều hành tác chiến hoạt động theo phương châm:
Tự động hóa – công nghệ thông tin hóa, Quản lý tập trung, tổ chức phân tán. Sử dụng triệt để những thành quả công nghệ truyền thông và công nghệ thông tin nhằm cập nhật nhanh chóng, kịp thời mọi tình huống trên biển, bờ biển và hải đảo trong thời gian ngắn nhất, cho phép các lực lượng phản ứng tập trung, linh hoạt và nhanh chóng khi tình huống xảy ra. Với ứng dụng của hệ thống quản lý tự động hóa với những kịch bản tương đương được lập trình xây dựng sẵn sàng, trong thời gian ngắn, mọi kế hoạch tác chiến sẽ tiếp cận đến những phân đội tác chiến trực tiếp, đồng thời theo phương thức lan truyền, cập nhật đến mọi lực lượng có quan hệ tác chiến liên kết phối hợp, đến các ban tham mưu và chỉ huy trưởng các đơn vị binh chủng hợp thành, tư lệnh trưởng lực lượng liên quân, các đơn vị theo kịch bản nhiệm vụ chủ động, linh hoạt thực hiện theo kế hoạch tác chiến dự kiến đồng thời kết nối liên lạc phản hồi nhằm đồng bộ hóa đa chiều công tác chỉ huy điều hành tác chiến trên không gian chiến trường dự kiến.
Trong phương thức "Quản lý tập trung, tổ chức phân tán trên nền tảng công nghệ thông tin và tự động hóa”. Yêu cầu quan trọng nằm trong tính độc lập, linh hoạt và sáng tạo của chỉ huy các cấp trước tình huống đặt ra, phản ứng nhanh chóng và khả năng sẵn sàng chiến đấu cao của các đơn vị thuộc quyền. Đồng thời, cũng trong thời gian ngắn nhất, không phụ thuộc vào khoảng cách địa lý hoặc sự mở rộng của không gian chiến trường. Mọi phương tiện hỏa lực phải được tập trung ở mức độ cao nhất. Mỗi điểm tác chiến có thể được quản lý bởi nhiều phương tiện hỏa lực, đồng thời, mỗi phương tiện hỏa lực trên khả năng của vũ khí tranh bị, phải quản lý nhiều mục tiêu tác chiến. Bản đồ chiến dịch trong diễn tập Lá chắn đồng minh - 2011 Với phương thức quản lý trên, mọi tình huống bất ngờ (đối phương bất ngờ tập kích cường độ thấp nhằm tạo ra tranh chấp, hoặc tập kích với quy mô lớn trên không, trên biển và trên đất liền theo nhiều hướng, chiến trang không tuyên bố hoặc xung đột khu vực) sẽ có giải pháp tức thời nhằm ngăn chặn, đẩy lùi, hoặc tiêu diệt triệt để mọi hành vi xâm phạm đến chủ quyền và lợi ích Liên bang. |
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)
Chuyên mục Quân Sự
Hải quân Trung Quốc
(263)
Hải quân Mỹ
(174)
Hải quân Việt Nam
(171)
Hải quân Nga
(113)
Không quân Mỹ
(94)
Phân tích quân sự
(91)
Không quân Nga
(83)
Hải quân Ấn Độ
(54)
Không quân Trung Quốc
(53)
Xung đột biển Đông
(50)
Không quân Việt Nam
(44)
tàu ngầm
(42)
Hải quân Nhật
(33)
Không quân Ấn Độ
(16)
Tàu ngầm hạt nhân
(15)
Hải quân Singapore
(12)
Xung đột Iran - Israel
(12)
Không quân Đài Loan
(9)
Siêu tên lửa
(8)
Quy tắc ứng xử ở Biển Đông
(7)
Tranh chấp biển Đông
(7)
Xung đột Trung - Mỹ
(4)
Xung đột Việt-Trung
(2)