Tin Quân Sự - Blog tin tức Quân sự Việt Nam: Quân đội Trung Quốc

Paracel Islands & Spratly Islands Belong to Viet Nam !

Quần Đảo Hoàng Sa - Quần Đảo Trường Sa Thuộc Về Việt Nam !

Hiển thị các bài đăng có nhãn Quân đội Trung Quốc. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Quân đội Trung Quốc. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 3 tháng 4, 2012

>> Cuộc đấu giữa "Rồng và Voi" ?


Vừa qua, Công ty RAND Mỹ đã dùng phương pháp khoa học hóa để đánh giá, dự đoán sự khác biệt giữa Trung Quốc và Ấn Độ trong 15 năm tới.



http://nghiadx.blogspot.com
Hiện nay, Trung Quốc đã nghiên cứu phát triển, sản xuất được nhiều loại máy bay chiến đấu, nhưng Ấn Độ thì chủ yếu mua sắm từ nước ngoài. Trong hình là máy bay chiến đấu tàng hình J-20 bay thử của Trung Quốc.

Báo cáo của Công ty RAND cho biết, trong 15 năm tới, dân số Ấn Độ chiếm ưu thế, kinh tế vĩ mô không ngừng tiếp cận Trung Quốc, nhưng về khoa học công nghệ và quân sự sẽ tụt lại phía sau rất nhiều so với Trung Quốc.

Đối với vấn đề này, báo cáo đề nghị Chính phủ Mỹ căn cứ vào lợi ích quốc gia, xác định chính sách đối với hai nước Trung Quốc và Ấn Độ.

Là một nước lớn ở khu vực châu Á và thành viên quan trọng của BRICS, Trung Quốc và Ấn Độ luôn được coi là nhân tố then chốt cho sự thay đổi của tình hình chính trị, kinh tế toàn cầu.

Dưới vầng sáng của cuộc “cạnh tranh rồng-voi”, nhận thức của người dân hai nước Trung Quốc và Ấn Độ về đối phương đều có những sai lầm to lớn: người dân Trung Quốc phổ biến coi Ấn Độ là nước chậm phát triển, còn người dân Ấn Độ lại cho rằng Trung Quốc đã bị Ấn Độ tạo khoảng cách trên nhiều phương diện.

Charles Wolf, nhà nghiên cứu của Công ty RAND Mỹ đã đưa ra báo cáo “So sánh, đánh giá Trung Quốc và Ấn Độ năm 2025” muốn tìm ra logic trong sự phát triển của Trung Quốc và Ấn Độ, dự đoán xu hướng tăng giảm sức mạnh quốc gia của hai nước trong tương lai từ các phương diện dân số, kinh tế, khoa học công nghệ và quân sự, đồng thời trả lời câu hỏi ai có thể nắm được thời cơ trước trong cuộc “cạnh tranh rồng-voi”.

http://nghiadx.blogspot.com
Tàu tên lửa của Hải quân Ấn Độ phóng tên lửa phòng không Barak trong đêm.

Nhìn vào xu thế tăng dân số, tỷ lệ tăng dân số tự nhiên bình quân hàng năm 1,55% của Ấn Độ gấp gần 3 lần của Trung Quốc. Đến năm 2025, dân số Ấn Độ sẽ vượt Trung Quốc, đồng thời tiếp tục tăng đến năm 2050, còn đỉnh dân số của Trung Quốc sẽ xuất hiện vào năm 2032.

Thông thường, giá trị sáng tạo của người từ 15-64 tuổi cao hơn so với tiêu thụ, tạo chỗ dựa cho số người ở độ tuổi khác. Cùng với việc dân số tăng mới của Ấn Độ vượt Trung Quốc, so với Ấn Độ, tỷ lệ người cần nuôi dưỡng trong dân số Trung Quốc sẽ không ngừng tăng lên, và tốc độ lão hóa sẽ nhanh hơn.

Mặc dù hiện nay trình độ giáo dục của Ấn Độ thấp, nhưng chỉ cần có thể gia tăng đầu tư, trình độ này sẽ vượt Trung Quốc trong 15 năm hoàn toàn không hề khó khăn. Vì vậy, Ấn Độ sẽ chiếm thời cơ trước về nguồn nhân lực.

Đương nhiên, việc phát huy ưu thế này phụ thuộc vào mức độ mở cửa và khả năng sáng tạo của nền kinh tế Ấn Độ.

Nhìn vào kinh tế vĩ mô, báo cáo của Công ty RAND đã tổng hợp các phương diện như vốn, sức lao động, năng suất toàn bộ các yếu tố (tỷ lệ các yếu tố đầu tư như tổng sản lượng và tiến bộ công nghệ, tổ chức sáng tạo, chuyên nghiệp hóa và đổi mới sản xuất) và GDP, thông qua phân tích tổng thể, báo cáo này cho rằng, Ấn Độ đang thu nhỏ khoảng cách về kinh tế với Trung Quốc.


http://nghiadx.blogspot.com
Biên đội hộ tống Trung Quốc tập trận ở biển Đông.

Báo cáo cho biết, đối với triển vọng kinh tế Trung Quốc và Ấn Độ, việc phân tích từ các nguồn khác nhau đưa ra các kết luận khác nhau. Đánh giá của cộng đồng doanh nghiệp thường lạc quan về Ấn Độ, nhưng các học giả và tổ chức quốc tế thì cho rằng Trung Quốc sẽ giữ vững lợi thế.

Công ty RAND phân tích về kinh tế vĩ mô của hai nước trong 15 năm tới cho biết, chỉ có Ấn Độ nằm trong trạng thái phát triển tốt nhất, Trung Quốc nằm trong trạng thái xấu nhất, thì GDP của Ấn Độ mới có khả năng tiếp cận Trung Quốc.

Còn về phát triển khoa học công nghệ, báo cáo của Công ty RAND chủ yếu khảo sát trên hai khía cạnh, đó là “tiền” và “con người”.

Tổng kim ngạch chi tiêu nghiên cứu phát triển khoa học và công nghệ của Trung Quốc hiện xếp thứ ba thế giới, những chi phí nghiên cứu khoa học công nghệ trực tiếp chuyển hóa thành hàng hóa thương mại chiếm hơn 1% giá trị GDP, còn con số này của Ấn Độ là 0,8%.

Những người giành được học vị tiến sĩ kỹ thuật tốt nghiệp hàng năm của Trung Quốc nhiều hơn 70% so với Ấn Độ.

Nhưng, “tỷ lệ có thể làm thuê” của những kỹ sư mới tốt nghiệp của Trung Quốc chỉ có 60%, thụt lùi so với Ấn Độ. Trong tình hình bình thường, sau 15 năm, số lượng các nhà nghiên cứu của Trung Quốc vẫn sẽ dẫn trước đáng kể so với Ấn Độ, mức độ vượt 8%.

Còn số lượng thành quả nghiên cứu được công bố trên các tạp chí khoa học công nghệ toàn cầu hoặc được giới xuất bản công bố, Trung Quốc cũng cao hơn Ấn Độ 13%.

http://nghiadx.blogspot.com
Ấn Độ tích cực nghiên cứu phát triển máy bay chiến đấu nội địa, nhưng thành quả rất hạn chế. Trong hình là máy bay LCA đang được Ấn Độ phát triển.

Nhìn vào chi tiêu quân sự, cho dù tính theo phương pháp nào, Trung Quốc đều sẽ vượt xa Ấn Độ.

Báo cáo áp dụng 2 cách để tính toán chi tiêu quân sự nhằm cân bằng sai số. Căn cứ vào tính tính theo tỷ lệ tăng trưởng hiện nay, xem xét sự biến động của giá trị đồng đô la Mỹ trong 15 năm qua, chi tiêu quân sự năm 2025 của Ấn Độ sẽ vào khoảng 94-277 tỷ USD;

chi tiêu quân sự của Trung Quốc sẽ gấp 4-7 lần của Ấn Độ. Căn cứ vào tỷ lệ chi tiêu quân sự trong GDP, chi tiêu quân sự năm 2025 của Ấn Độ vào khoảng 82-242 tỷ USD, còn chi tiêu quân sự của Trung Quốc gấp 3-4 lần Ấn Độ.

Ngoài ra, chi tiêu dành cho mua sắm vũ khí trong số chi tiêu quân sự năm 2025 của Ấn Độ sẽ khoảng 6,3-18,6 tỷ USD, còn con số của Trung Quốc là gấp 2,6 lần Ấn Độ.

Dựa trên những phân tích trên, Công ty RAND kết luận rằng, trong 15 năm tới, dân số của Ấn Độ chiếm ưu thế, kinh tế vĩ mô liên tục tiếp cận với Trung Quốc, nhưng về khoa học công nghệ và quân sự tụt lại đáng kể so với Trung Quốc.

Theo đó, báo cáo khuyến nghị Chính phủ Mỹ căn cứ vào lợi ích quốc gia, xác định chính sách đối với hai nước Trung Quốc và Ấn Độ.


http://nghiadx.blogspot.com
Tên lửa hành trình siêu âm Brahmos phiên bản Lục quân do Ấn Độ và Nga hợp tác phát triển.

Số liệu dùng trong báo cáo này của Công ty RAND phản ánh rất rõ sự khác nhau về sự phát triển trong tương lai của Trung Quốc và Ấn Độ, đồng thời đã tiến hành so sánh theo con số khoa học tự nhiên, điều này đã phản ánh phương pháp nghiên cứu khoa học hóa mấy chục năm gần đây của khoa học chính trị Mỹ.

Phương pháp khoa học hóa này có logic rõ ràng, nhưng cũng tồn tại vấn đề khá lớn. Đối với báo cáo này, sự đấu đá chính trị nội bộ, sự đổi thay về chính trị, môi trường quốc tế bên ngoài hoặc yếu tố thiên tai trong 15 năm tới của hai nước Trung Quốc và Ấn Độ không được đưa vào xem xét, điều này làm cho kết luận của họ có sự hạn chế rất lớn.


Thứ Năm, 29 tháng 3, 2012

>> Đánh giá mạnh yếu của Ấn Độ qua lời tướng TQ


Năm 2012, chi phí quân sự của Ấn Độ sẽ tăng 17% và đạt 1,93 ngàn tỷ rupi, tức gần 38,6 tỷ USD.

Hãng tin “Tiếng nói Trung Quốc” đưa tin, trong năm tới, chi phí quân sự của Ấn Độ sẽ tăng 17% và đạt 1,93 ngàn tỷ rupi, tức gần 38,6 tỷ USD. Nhưng kể có tăng như các nguồn tin quân sự Ấn Độ loan tin thì cũng không đủ để thỏa mãn các nhu cầu của quân đội nước này.

Dưới đây là bình luận của cục trưởng cục công nghệ thông tin quân đội Trung Quốc, thiếu tướng Yin Zhuo về vấn đề này.





http://nghiadx.blogspot.com
Ấn Độ tăng mạnh chi phí quốc phòng để đối phó với Trung Quốc và Pakistan


Tướng Yin cho rằng, chi phí quân sự Ấn Độ tăng nhanh là do hai nguyên nhân.

Một là nhờ sự tăng trưởng kinh tế của nước này. Trong 10 năm gần đây, kinh tế Ấn Độ tăng trưởng nhanh mặc dù hơi chậm lại vào năm 2011. Xét về tổng GDP, Ấn Độ có khả năng vượt qua Anh và Pháp.

Hai là Ấn Độ có “những ước mơ lớn”. Gần đây, nước này có những nỗ lực to lớn để trở thành ủy viên thường trực Hội đồng Bảo an LHQ. Quy chế này đặt ra những yêu cầu cao: cần phải có vị thế ngoại giao và kinh tế cao, cụ thể là nước này phải có tiềm lực quân sự tương ứng để duy trì vị thế đại cường. Được Ấn Độ liệt vào số các nhiệm vụ cục bộ là duy trì ưu thế quân sự với Pakistan.

Những yếu tố đó đã dẫn tới việc trong 10 năm qua, Ấn Độ đã tăng gấp đôi chi phí quân sự của mình.

Để tăng cường tiềm lực quân sự, Ấn Độ cố gắng mua thật nhiều vũ khí trang bị hiện đại từ nước ngoài. Theo số liệu của Viện Nghiên cứu hòa bình Stockholm, từ năm 2006, Ấn Độ đã trở thành nước nhập khẩu vũ khí trang bị lớn nhất thế giới.

Ông Yin Zhuo đánh giá, số lượng lớn vũ khí trang bị mua từ nước ngoài có thể nâng cao sức mạnh quân sự Ấn Độ trong tương lai ngắn hạn, nhưng trong tương lai dài hạn, Ấn Độ sẽ buộc phải phát triển tích cực hơn công nghiệp quốc phòng của mình nếu không muốn vấp phải “vòng luẩn quẩn bất tận của những điều khó chịu”.

Ấn Độ đang cố “đi tắt”. Bằng cách mua sắm vũ khí trang bị nước ngoài, nước này đang nỗ lực xây dựng công nghiệp quốc phòng hiện đại. Ví dụ, với sự hỗ trợ của các công nghệ nước ngoài, Ấn Độ đang đóng các tàu sân bay, tàu chiến mặt nước cỡ lớn và tàu ngầm. Việc tự lực phát triển các loại vũ khí chủ yếu có thể mất trung bình 15 năm, còn phát triển các loại vũ khí trang bị công nghệ cao như máy bay tiêm kích và tàu ngầm có thể mất 20 năm hoặc lâu hơn. Vì vậy, Ấn Độ đang cố gắng mua sắm các vũ khí trang bị hiện đại và trang bị thật nhanh cho quân đội của họ.

Ở các lĩnh vực như máy bay chỉ huy/báo động sớm, máy bay tuần tra chống ngầm, máy bay tác chiến điện tử, Ấn Độ dựa vào mua sắm các phương tiện hiện đại của nước ngoài, điều này có thể giúp Ấn Độ có sự đột phá lớn trong lĩnh vực các hệ thống thông tin quân sự. Đây là mặt tốt của “đi tắt”.

Bên cạnh đó, một nước lớn như Ấn Độ đòi hỏi nhiều vũ khí trang bị hơn, điều không thể thỏa mãn chỉ bằng cách mua sắm từ nước ngoài. Ngoài ra, cũng có nguy cơ trở thành “con tin của phụ tùng nước ngoài”, điều có thể có hậu quả chết người một khi xảy ra chiến tranh. Trong cuộc chiến với Pakistan, Ấn Độ đã từng nếm trái đắng từ việc phong tỏa của nước ngoài (cấm vận vũ khí).

Là một nước đang khát khao trở thành ủy viên thường trực Hội đồng Bảo an LHQ, Ấn Độ phải có nền công nghiệp quốc phòng phát triển mạnh. Nhưng vấn đề là ở chỗ nền kinh tế Ấn Độ phát triển mất cân đối. Chẳng hạn, công nghiệp phần mềm máy tính của họ đang phát triển nhanh, nhưng các ngành công nghiệp truyền thống thì tụt hậu. Cụ thể, Ấn Độ đang tụt hậu về sản xuất thép kỹ thuật và các hợp kim đặc biệt, các cơ sở sản xuất hàm lượng khoa học cao yếu ớt, thiếu kỹ sư và công nhân tay nghề cao, điều có tầm quan trọng sống còn để xây dựng một tổ hợp công nghiệp quốc phòng mạnh. Vì vậy, việc phát triển các hệ thống vũ khí lớn công nghệ cao diễn ra cực kỳ khó khăn.

Sai lầm của Ấn Độ là trong một thời gian dài, nước này giống như một nước nhỏ và trung bình đã dựa vào việc mua sắm vũ khí nước ngoài, nên khi họ muốn trở thành “nước lớn” thì sự kém phát triển của công nghiệp quốc phòng của họ đã gây ra “những khó khăn bất tận”, tướng Yin Zhuo kết luận.
Tướng Doãn Trác :  Ấn Độ phụ thuộc vào mua vũ khí sẽ vỡ mộng nước lớn

Trong điều kiện chiến tranh, chỉ cần một lời nói gây bất hòa hoặc ý thức chính trị mâu thuẫn, lập tức tiến hành phong tỏa công nghệ, bao gồm phụ thùng thay thế. Khi đó, những trang bị chủ yếu được nhập khẩu này đều trở thành đống sắt vụn, cơ bản không thể sử dụng.

http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay chiến đấu Su-30MKI của Không quân Ấn Độ, do Nga chế tạo.


Tờ “Phương Đông” dẫn các nguồn tin cho biết, gần đây Chính phủ Ấn Độ tuyên bố, trong năm tài chính tiếp theo, chi tiêu quân sự của Ấn Độ sẽ tăng 17%, lên tới 1.930 tỷ rupee, khoảng 38,6 tỷ USD. Nguồn tin từ Quân đội Ấn Độ cho biết, tốc độ tăng như vậy không thể đáp ứng nhu cầu của Quân đội Ấn Độ.

Như vậy, nhu cầu nội tại để Ấn Độ duy trì tăng trưởng chi tiêu quân sự cao đến từ đâu? Những vũ khí trang bị được Ấn Độ nhập khẩu từ nhiều nước sẽ phát huy hiệu quả như thế nào trong chiến đấu thực tế? Về vấn đề này, nhà quan sát quân sự, Chủ nhiệm Ủy ban Tư vấn Thông tin hóa – Hải quân Trung Quốc, Thiếu tướng Doãn Trác đã có bài trả lời phỏng vấn báo chí.

Có vật chất là có giấc mơ, Ấn Độ tăng lớn chi tiêu quân sự trong mười mấy năm

Những năm gần đây, Ấn Độ đã duy trì tốc độ tăng trưởng kinh tế tương đối nhanh, từ đó duy trì tăng trưởng chi tiêu quân sự cao, đã có được nền tảng vật chất.

Đồng thời, Ấn Độ - nước luôn có “mộng nước lớn” lấy phát triển sức mạnh quân sự làm một phương diện quan trọng để nâng đỡ cho vị thế nước lớn của họ.

Doãn Trác cho rằng, sự tăng trưởng nhanh chóng về chi tiêu quốc phòng của Ấn Độ trong mấy năm qua chủ yếu dựa trên nguyên nhân trên 2 phương diện:

Thứ nhất, nền tảng vật chất. Nền kinh tế Ấn Độ về cơ bản có triển vọng tốt đẹp, mặc dù năm 2011 phát triển có giảm chút ít, nhưng trước đây về cơ bản đã duy trì được giai đoạn tăng trưởng tốc độ cao 10 năm. Sức mạnh kinh tế Ấn Độ đang mở rộng nhanh chóng, GDP hiện nay đã vươn lên khoảng vị trí thứ 7 của thế giới, có thể vượt Anh, Pháp.

Chi tiêu dùng cho lĩnh vực quốc phòng của Ấn Độ có thể nhiều hơn nữa. Cho nên, đây là nền tảng vật chất để Ấn Độ duy trì tốc độ tăng trưởng tương đối cao về chi tiêu quân sự.

http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay chiến đấu của Không quân Ấn Độ.

Thứ hai, giấc mộng nước lớn. Từ thời kỳ Nehru đã từng đề xuất, Ấn Độ hoặc là một quốc gia rất xuất sắc trên thế giới, hoặc là một nước không ai biết đến.

Những năm gần đây, Ấn Độ tìm cách trở thành thành viên thường trực của Hội đồng Bảo an, có các động thái rất mạnh.

Muốn trở thành thành viên thường trực của Hội đồng Bảo an, phải có vị thế ngoại giao, kinh tế tương ứng, đặc biệt là phải có vị thế quân sự, sức mạnh quốc phòng để nâng đỡ cho vị thế nước lớn.

Đồng thời, Ấn Độ cơ bản ở trong một trạng thái sức ép cao ở toàn bộ khu vực Nam Á, trong đó có Ấn Độ Dương và các nước láng giềng.

Muốn ra sức mở rộng khoảng cách về quân sự với các nước xung quanh, đặc biệt là Pakistan, đây là một tư tưởng chỉ đạo quan trọng của quốc phòng-an ninh Ấn Độ.

Vì vậy, sự kết hợp giữa giá đỡ vật chất (có được tự nền tảng kinh tế) và giấc mộng nước lớn, làm cho chi tiêu quân sự của Ấn Độ mười mấy năm qua luôn duy trì tăng trưởng hai con số.

Phương Đông Báo: Vũ khí trang bị của Ấn Độ “đi đường tắt” thực ra cực kỳ có hại?

Cùng với việc mở rộng quy mô của nền kinh tế, Ấn Độ muốn thông qua mua sắm vũ khí trang bị tiên tiến để đạt mục tiêu nhanh chóng thực hiện hiện đại hóa vũ khí trang bị, trở thành cường quốc quân sự trên thế giới.

Theo báo cáo của Viện Nghiên cứu Hòa bình Quốc tế Stockholm Thụy Điển, từ năm 2006 Ấn Độ luôn là nước nhập khẩu vũ khí trang bị lớn nhất thế giới.


http://nghiadx.blogspot.com
Tàu sân bay Gorshkov đang được Nga cải tạo cho Ấn Độ.


Doãn Trác cho rằng, Ấn Độ thông qua phương thức mua sắm lượng lớn vũ khí trang bị của nước ngoài để tăng cường sức mạnh quân sự, nhìn vào ngắn hạn, sức mạnh kinh tế có thể nhanh chóng chuyển hóa thành sức mạnh quốc phòng, nhưng nhìn về dài hạn, sẽ có hại vô cùng.
Ấn Độ đã áp dụng biện pháp “đi đường tắt”. Những nước vừa và nhỏ bình thường áp dụng biện pháp “đi đường tắt”, bởi vì trong tình hình hệ thống công nghiệp chế tạo, hệ thống công nghiệp quốc phòng không hoàn chỉnh, không thể tiến hành tự nghiên cứu phát triển và chế tạo những vũ khí tác chiến chủ yếu cỡ lớn, buộc phải mua của nước ngoài.

Ấn Độ chủ yếu đã áp dụng phương thức phát triển của các nước vừa và nhỏ, chẳng hạn, tàu chiến, tàu ngầm hạt nhân, tàu sân bay về cơ bản đều mua của nước ngoài.

Đi con đường này có một cái hay là trong vài năm sức mạnh quốc phòng của họ có thể có một bước tiến mới, tức là sức mạnh kinh tế có thể thông qua “đi đường tắt” chuyển hóa tương đối nhanh chóng thành sức mạnh quốc phòng.

Nếu là mua vũ khí tác chiến mới của nước ngoài, trải qua 5 – 7 năm huấn luyện và nội địa hóa một bộ phận linh kiện là có thể trang bị cho quân đội. Trong 5 – 7 năm, sức mạnh kinh tế lập tức chuyển hóa thành sức mạnh quốc phòng, chuyển hóa thành ưu thế trên chiến trường, điều này rất quan trọng đối với Ấn Độ.


http://nghiadx.blogspot.com

Ấn Độ mua máy bay tuần tra chống tàu ngầm P-8I Poseidon của Mỹ.


Trong lĩnh vực thông tin hóa, chẳng hạn như máy bay cảnh báo sớm, máy bay tuần tra chống tàu ngầm, máy bay tác chiến điện tử, về cơ bản đều là mua của nước ngoài. Như vậy sẽ có thể giúp cho trình độ thông tin hóa có một bước tiến lớn.

Đây là một mặt tốt của “đi đường tắt”

Tuy nhiên, đối với một nước lớn, cần lượng trang bị tương đối lớn, không thể luôn mua của nước ngoài. Bởi vì, phải mua trang bị của nước ngoài, bạn lại muốn làm một nước lớn, vị thế không thể được bảo đảm.

Trong điều kiện chiến tranh, chỉ cần một lời nói gây bất hòa hoặc ý thức chính trị mâu thuẫn, lập tức tiến hành phong tỏa công nghệ, bao gồm phụ thùng thay thế. Khi đó, những trang bị chủ yếu được nhập khẩu này đều trở thành đống sắt vụn, cơ bản không thể sử dụng.

Trong cuộc chiến tranh với Pakistan, Ấn Độ từng nếm phải quả đắng phong tỏa của nước ngoài.

Là một nước lớn, muốn trở thành thành viên thường trực của Hội đồng Bảo an, phải xây dựng được hệ thống công nghiệp quốc phòng của mình. Muốn xây dựng hệ thống công nghiệp quốc phòng thì phải có hệ thống công nghiệp, hệ thống ngành chế tạo hoàn chỉnh.


http://nghiadx.blogspot.com
 Máy bay cảnh báo sớm AWACS của Không quân Ấn Độ, mua của Israel.


Sự phát triển kinh tế của Ấn Độ hoàn toàn không cân bằng. Sự phát triển ngành công nghiệp phần mềm máy tính của họ tương đối nhanh, thu nhập từ thương mại nước ngoài cũng tương đối cao.

Nhưng ngành chế tạo tương đối không hoàn chỉnh, thép vật liệu thì có thể, nhưng thép có tính năng cao dùng cho công nghiệp quốc phòng và vật liệu đặc biệt cần cho ngành chế tạo cao cấp, bao gồm các năng lực cần thiết, hạ tầng cơ sở, kỹ sư và công nhân cũng rất thiếu thốn, đồng thời chưa xây dựng được hệ thống ngành chế tạo hoàn chỉnh, như vậy sẽ không thể nâng đỡ được hệ thống công nghiệp độc lập.
Vì vậy, muốn nghiên cứu chế tạo ra các loại vũ khí trang bị cỡ lớn cũng rất khó khăn.

Điều này có liên quan đến sai lầm trong hoạch định chính sách của Chính phủ Ấn Độ, đánh đồng mình với các nước vừa và nhỏ, không phải nhìn với tư các một nước lớn. Là một nước lớn, đi con đường này, về lâu dài sẽ rất có hại.

Thứ Ba, 20 tháng 3, 2012

>> Giải mã ngân sách quốc phòng Trung Quốc


Mới đây, Trung Quốc đã công bố ngân sách quốc phòng năm 2012 là 106,4 tỷ USD, tăng 11,2% so với năm 2011. Dư luận tỏ ra quan ngại khi lần đầu tiên, ngân sách quốc phòng Trung Quốc vượt ngưỡng 100 tỷ USD.

Trung Quốc sử dụng khoản ngân sách khổng lồ này như thế nào, chuyên gia Richard A.Bitzinger đến từ Trường Nghiên cứu Quốc tế S. Rajaratnam - Đại học Công nghệ Nanyang, Singapore đã có bài viết đánh giá vấn đề này.


http://nghiadx.blogspot.com
Ông Richard A.Bitzinger.
Kỳ 1: Gia tăng sức mạnh cứng

Bằng việc tiếp tục tăng ngân sách quốc phòng hàng năm ở mức 2 con số, đồng thời dành phần lớn cho hoạt động nghiên cứu - phát triển (R&D) và mua sắm trang thiết bị, rõ ràng Trung Quốc đang tìm cách có

được sức mạnh cứng (quân sự) tương xứng với sức mạnh mềm về văn hóa, ngoại giao và kinh tế. Lần đầu tiên, ngân sách quốc phòng Trung Quốc vượt ngưỡng 100 tỷ USD. Đó là chưa kể những khoản chi tiêu khác có thể có, “ngốn” hàng tỷ USD mỗi năm. Trên thế giới, ngoài Mỹ và Trung Quốc, không một quốc gia nào có ngân sách quốc phòng đạt đến ngưỡng 3 con số theo đơn vị tính bằng tỷ USD.

Tăng trung bình 13%/năm

Năm 2007, Trung Quốc vượt qua Nhật để trở thành nước chi cho ngân sách quốc phòng nhất tại châu Á. Năm 2008, Trung Quốc lại tiếp tục “vượt mặt” Anh. Theo số liệu mới công bố của Viện Nghiên cứu Hòa bình thế giới (IPRI) có trụ sở tại Stockholm (Thụy Điển), ngân sách quốc phòng năm 2012 của Trung Quốc gấp 2 lần tổng ngân sách quốc phòng của 3 nước: Vương quốc Anh, Pháp và Nga. Trong khi đó, con số này gấp hơn 3 lần tổng ngân sách quốc phòng của tất cả các nước Đông Nam Á, và gấp gần 3 lần so với Ấn Độ - một đối thủ đang nổi lên của Trung Quốc tại châu Á.

Trung Quốc cũng là nước lớn duy nhất trên thế giới vẫn tăng chi tiêu dành cho quốc phòng ở mức 2 con số gần như là hàng năm (có tính đến mức lạm phát) kể từ sau Chiến tranh Lạnh. Trong 15 năm qua, ngân sách quốc phòng của Trung Quốc tăng trung bình 13%/năm. Như vậy, tính từ năm 1997 đến nay, chi tiêu quốc phòng của nước này đã tăng… 500%.

Vấn đề đặt ra là, số tiền đó đi đâu? Rõ ràng, trong suốt 15 năm qua, Quân Giải phóng Nhân dân Trung Hoa (PLA) đã được chi rất thoáng. Tuy nhiên, những khoản ngân sách tăng thêm rồi sẽ đổ vào đâu? Đó là điều mà nhiều người quan tâm. Giới chức Trung Quốc nhấn mạnh rằng, số tiền vượt trội trong ngân sách được dùng để giải quyết các vấn đề liên quan đến chất lượng cuộc sống của quân nhân, chẳng hạn như nâng lương, phụ cấp, xây mới doanh trại…

“Bánh” ngân sách được chia thế nào?

Tuy nhiên, lý giải này cũng chưa thỏa đáng. Hơn một thế kỉ qua, Sách trắng Quốc phòng Trung Quốc luôn khẳng định rằng: khoảng 1/3 ngân sách được chi cho binh lính, 1/3 cho các hoạt động quân sự, và 1/3 còn lại được dung vào hoạt động R&D, mua sắm vũ khí trang thiết bị. Tỷ lệ phân bổ ngân sách này được giữ vững từ những năm 1990. Điều này đồng nghĩa với việc, bất kì một sự gia tăng nào về ngân sách quốc phòng cũng sẽ phải tuân thủ theo tỷ lệ chia như trên.

http://nghiadx.blogspot.com
Chiến đấu cơ thế hệ thứ năm J-20 bay thử nghiệm.


Có thể dễ dàng nhận thấy Trung Quốc tập trung ưu tiên vào hoạt động R&D và mua bán trang thiết bị quân sự. Ví dụ như năm 2007, Trung Quốc đã dành khoảng 25,6 tỷ nhân dân tệ (tương đương với gần 3 tỷ USD theo tỷ giá lúc bấy giờ). Trong khi đó, hầu hết các nước phương Tây chỉ dành khoảng 20% tổng ngân sách quốc phòng cho trang thiết bị quân sự. Nếu tỉ lệ 1/3 được giữ nguyên, thì số tiền mà PLA chi cho hoạt động R&D và mua sắm vũ khí trong năm 2012 vào khoảng 35 tỷ USD.

Ngân sách mà Trung Quốc dành để đầu tư vào trang thiết bị quân sự đã tăng hơn 10 lần trong 15 năm qua. Mức tăng này là 6 lần trong thời kỳ lạm phát. Mức tăng này đã cho phép quân đội Trung Quốc hiện đại hóa các trang thiết bị quân sự và vũ khí hiện có (như máy bay chiến đấu thế hệ thứ 4 J-10, máy bay Su-27, các loại tàu chiến, tàu khu trục, một vài loại tàu ngầm và tàu ngầm hạt nhân).

Dấy lên mối lo ngại

Có thể ngân sách dành cho các hoạt động R&D trong năm 2012 sẽ tăng đột biến. Giả sử Trung Quốc cũng dành khoảng 5% tổng ngân sách quốc phòng cho hoạt động này, tương tự như hầu hết các nước lớn ở Tây Âu, thì số tiền đã lên đến khoảng 6 tỷ USD, hoặc thậm chí là hơn. Số tiền này sẽ được dùng để phát triển các hệ thống vũ khí mới và nghiên cứu các công nghệ mới.

Thực tế cho thấy, hiện Trung Quốc đang được hưởng lợi từ chính sách đầu tư mạnh và đúng hướng vào công tác nghiên cứu và phát triển các loại vũ khí và công nghệ mới. Đó là các dự án chế tạo máy bay chiến đấu thế hệ 5 J-20, tên lửa đạn đạo chống hạm, tàu hai thân lớp Houbei…

Ngoài nỗ lực củng cố sức mạnh quốc phòng để khẳng định vị thế cường quốc, hiển nhiên là Trung Quốc cũng có ý định tranh thủ điều này để thúc đẩy những lợi ích quốc gia. Đó là những vấn đề ở Biển Đông; bảo vệ những tuyến đường biển có vị trí chiến lược cung cấp năng lượng và trao đổi mậu dịch; gia tăng áp lực đối với Đài Loan để hòn đảo này không dám tuyên bố độc lập và cuối cùng là chấp nhận thống nhất với Trung Quốc Đại lục; ngăn chặn sự hiện diện về quân sự ngày càng gia tăng của Mỹ tại khu vực châu Á- Thái Bình Dương.

Tuy nhiên, việc Trung Quốc liên tục tăng chi tiêu quốc phòng với số tiền lớn trong hơn 15 năm qua là nguyên nhân làm dấy lên mối lo ngại rằng nước này sẽ sử dụng sức mạnh quân sự để đạt được cái mà họ gọi là “những mục tiêu quốc gia”.

Việc một cường quốc đang trỗi dậy như Trung Quốc phát triển các khả năng nhằm bảo vệ những lợi ích ngày càng được mở rộng là điều dễ thấy. Nói cách khác, một môi trường an ninh ôn hòa có thể giúp Trung Quốc đạt được mục tiêu phát triển hòa bình. Tuy nhiên, việc gia tăng nhanh chóng những khả năng quân sự có thể làm phức tạp thêm môi trường an ninh của Trung Quốc. (theo the-diplomat.com)

Thứ Hai, 19 tháng 3, 2012

>> Không quân Trung Quốc - Pakistan gộp lại cũng khó địch nổi Ấn Độ


Trong cuộc đối đầu với Ấn Độ có thể xảy ra, Không quân Trung Quốc có nhiều hạn chế về thế hệ máy bay, khoảng cách địa lý và yếu tố địa hình...

Ngày 7/3, tờ “Bình luận Quốc phòng Ấn Độ” có bài viết cho rằng, mặc dù số lượng máy bay chiến đấu của Không quân Trung Quốc đã tăng lên khoảng 1687 chiếc, nhưng những máy bay chiến đấu này phần lớn là máy bay chiến đấu thế hệ thứ hai và thứ ba, hơn nữa những máy bay chiến đấu này cơ bản không có kinh nghiệm chiến đấu thực tế, trừ việc tham gia cuộc diễn tập chung giữa Trung Quốc-Thổ Nhĩ Kỳ.

Điều quan trọng hơn là, về phương diện tác chiến đối với Ấn Độ, do biên giới Trung-Ấn cách các căn cứ bên trong nội địa tương đối xa, cộng với lượng tải đạn hiệu quả của máy bay chiến đấu rất có hạn khi hoạt động tại các sân bay ở Tây Tạng, khu vực có độ cao lớn so với mặt nước biển, cho nên khả năng tấn công thực tế của chúng có hạn.


http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay chiến đấu J-7 của Trung Quốc.


Bài viết cho rằng, trong thời gian chưa đến 20 năm, sức mạnh của Không quân Trung Quốc đã có sự phát triển nhanh chóng, vượt xa so với trình độ thập niên 1980.

Hơn nữa, khác với dự đoán của phương Tây, Trung Quốc sử dụng khéo léo các ảnh hưởng từ kinh tế và ngoại giao của họ, cải cách Không quân Trung Quốc thành một lực lượng không quân hiện đại.

Trung Quốc không chỉ chú trọng đến máy bay chiến đấu, mà còn nghiên cứu phát triển, chế tạo và nỗ lực sao chép thiết kế của nhiều loại vũ khí và tên lửa phóng từ máy bay, thiết kế của máy bay vận tải, máy bay trực thăng và máy bay không người lái/máy bay chiến đấu không người lái… mua từ Nga và các nước khác.

Trung Quốc có nguồn vốn đầy đủ, có thể giành được bất cứ vũ khí nào mà họ muốn có từ Nga. Tuy nhiên, những nỗ lực của Trung Quốc nhằm chế tạo động cơ phản lực AL-31F (cho máy bay chiến đấu Su-30) tại nước mình vẫn chưa thành công.

Song, phần lớn các nhà quan sát Trung Quốc đều tin rằng, công việc này có thể sẽ giành được thành công trong vài năm nữa. Khi đó, Trung Quốc sẽ trở thành một trong những nước tiên tiến có thể chế tạo động cơ phản lực hiện đại.

http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay vận tải Y-8 của Trung Quốc.


Theo bài báo, ngoài ra, Trung Quốc đã cải tạo thành công máy bay vận tải An-12 (Y-8) thành một loại máy bay kiểm soát và cảnh báo sớm trên không (AEW&C), đã lắp thêm động cơ mạnh hơn, cánh quạt mới và thiết bị điện tử hàng không hiện đại. Trung Quốc cũng đã tự sản xuất một loại máy bay trực thăng vũ trang – WZ-10.

Ngoài ra, Trung Quốc sở hữu khoảng 100 máy bay ném bom H-6, máy bay này đã cải tạo trên nền tảng máy bay ném bom Tu-6 kiểu cũ thập niên 1950, được lắp động cơ D-30KP mạnh hơn do Nga chế tạo. Hiện nay, H-6 được dùng để tiến hành tiếp dầu trên không, trinh sát điện tử và phóng tên lửa hành trình chống hạm trong tình hình có mối đe dọa.

Trung Quốc cũng đã bay thử máy bay chiến đấu tàng hình thế hệ thứ năm J-20, đồng thời tin là có thể trang bị máy bay chiến đấu này trong vòng 10 năm tới.

Sức chiến đấu của Không quân Trung Quốc bị hạn chế do độ cao so với mặt biển và khoảng cách

Báo cáo “Cân bằng sức mạnh quân sự 2011” mới nhất của Viện Nghiên cứu Chiến lược Quốc tế Anh (IISS) cho biết, số lượng máy bay chiến đấu của Không quân Trung Quốc từ 1653 chiếc năm 2010 tăng lên khoảng 1687 chiếc.

Hiện nay, công nghiệp hàng không Trung Quốc có khả năng mỗi năm sản xuất 40-50 máy bay chiến đấu hiện đại. Hơn nữa, Trung Quốc cũng đã giảm nhiều sự phụ thuộc vào sự hỗ trợ công nghệ của Nga.

http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay ném bom H-6H của Trung Quốc.


Nhưng, Không quân Trung Quốc hầu như không có kinh nghiệm tác chiến, hơn nữa ngoài việc cử vài chiếc máy bay tham gia cuộc diễn tập không quân với Thổ Nhĩ Kỳ năm 2011, Không quân Trung Quốc chưa từng tổ chức tập trận với không quân các nước khác.

Nếu coi chủng loại và kiểu cỡ (liên quan đến vũ khí, đặc biệt là tên lửa hành trình, máy bay không người lái, máy bay chiến đấu không người lái) và hệ thống trong không gian (như hệ thống định vị toàn cầu/hệ thống vệ tinh dẫn đường toàn cầu GLONASS, vệ tinh do thám) là một biểu tượng, thì tình hình cho thấy, Không quân Trung Quốc tuyệt đối không thua kém không quân các nước khác trên phương diện yếu lĩnh thông hiểu cách sử dụng lực lượng không quân hiện đại.

Tuy nhiên, 1687 máy bay chiến đấu này phần lớn là máy bay chiến đấu thế hệ thứ hai và thứ ba. Ngoài khoảng 144 máy bay J-10, 243 máy bay Su-27/30 và 72 máy bay JH-7A, còn lại đều là máy bay chiến đấu J-7, J-8 thế hệ cũ.

http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay chiến đấu JH-7A của Trung Quốc.

Ngoài ra, liên đội hàng không của Hải quân Trung Quốc sở hữu khoảng 311 máy bay chiến đấu, trong đó bao gồm 24 máy bay chiến đấu Su-30 Flanker và 84 máy bay ném bom chiến đấu JH-7, còn lại là máy bay phiên bản thay đổi của J-7 và J-8.

Có khoảng 15 máy bay chiến đấu J-15 (phiên bản Trung Quốc của máy bay chiến đấu Su-33) sẽ được triển khai cho tàu sân bay Varyag của Hải quân Trung Quốc.

Mặc dù Không quân và Hải quân Trung Quốc có số lượng máy bay chiến đấu thế hệ thứ ba tương đối lớn, thậm chí máy bay chiến đấu tiên tiến có số lượng nhiều hơn một chút, nhưng những máy bay chiến đấu này có được dùng để thực hiện nhiệm vụ truyền thống hay không vẫn còn chưa biết.

Xét thấy quan điểm “không đánh mà khuất phục được người khác” của “Binh pháp Tôn Tử” có sức ảnh hưởng rất lớn, vị thế chủ đạo của Lục quân Trung Quốc và kinh nghiệm tác chiến tương đối có hạn của Không quân Trung Quốc, việc dựa dẫm của tầng lớp lãnh đạo Trung Quốc vào lực lượng tên lửa của nước này có thể sẽ cao hơn mức bình thường.

Những vũ khí có số lượng rất nhiều này có thể sẽ được dùng cho giai đoạn bắt đầu của cuộc xung đột biên giới, qua đó truyền đi quyết định chính trị của Trung Quốc và duy trì tiêu hao mức độ thấp.

http://nghiadx.blogspot.com
J-10 Trung Quốc.


Do yếu tố địa hình, cách các sân bay ở Tứ Xuyên và Vân Nam rất xa (khoảng cách từ nam Tây Tạng đến Thành Đô – Tứ Xuyên và Côn Minh – Vân Nam là 1.600 – 1.800 km), hơn nữa do tác động của độ cao so với mặt nước biển của các sân bay ở Tây Tạng, cho nên các hoạt động tác chiến của máy bay chiến đấu cất cánh từ sân bay Tây Tạng bị hạn chế. Điều này có thể sẽ buộc Trung Quốc phụ thuộc vào tên lửa thông thường.

Ngoài ra, khi máy bay Trung Quốc ngắm chuẩn các mục tiêu trong biên giới của Ấn Độ, việc thông qua không phận của Myanmar và Bangladesh cũng có vấn đề.

Nhìn vào khoảng cách thẳng tắp, thành phố Mandalay của Myanmar cách Calcutta 805 km, cách Tawang 821 km, cách Chennai 1.913 km. Hơn nữa, căn cứ ở đảo Great Coco của Myanmar chỉ có một đường băng dài 1.300 m, ở đây cách cảng Blair của Ấn Độ chỉ 284 km.

Khả năng vận tải và tiếp nhiên liệu của Không quân Trung Quốc có hạn

Bài viết cho rằng, điều này phải chăng có nghĩa là Không quân Ấn Độ không thể chống lại được đối thủ được xem là mạnh này, bảo vệ không phận của Ấn Độ? Câu trả lời là phủ định. Như đã nói ở trên, do biên giới Trung-Ấn cách các căn cứ trong nội địa tương đối xa, cộng thêm lượng tải đạn của máy bay chiến đấu bị hạn chế nghiêm trọng ở các sân bay ở Tây Tạng - khu vực có độ cao so với mặt nước biển lớn, vì vậy khả năng tấn công thực tế có hạn.

http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay chiến đấu J-11 của Trung Quốc.

Không quân Trung Quốc có vài chiếc máy bay vận tải IL-76 và 10 chiếc máy bay tiếp dầu Tu-160 được tân trang. Nhưng, hiệu suất, tình hình huấn luyện và khả năng sử dụng của những máy bay này vẫn không được chắc chắn lắm.

Nếu Hải quân Trung Quốc và Ấn Độ xảy ra xung đột, Không quân Ấn Độ có thể sẽ nhận lệnh tham chiến. Xét tới hành trình của máy bay, Không quân Ấn Độ sẽ buộc phải điều động biên đội máy bay chiến đấu Su-30 có sự hỗ trợ của máy bay tiếp dầu trên không (FRA).

Theo bài báo, biên đội máy bay tiếp dầu của Không quân Trung Quốc có quy mô không đủ, huấn luyện cũng thiếu, không thể bù đắp cho những hạn chế khi hoạt động ở các sân bay có độ cao so với mặt nước biển lớn. Ngoài ra, các sân bay ở Tây Tạng rất dễ trở thành mục tiêu của Không quân Ấn Độ, vì vậy rất dễ bị tấn công.

Hiện nay, Không quân Ấn Độ có lượng máy bay chiến đấu khổng lồ và lượng nhỏ tên lửa thông thường lớp Prithvi. Biên đội máy bay chiến đấu Su-30MKI ở miền đông Ấn Độ đang từng bước cải tiến, cộng với máy bay Mirage 2000 và MiG-20, Ấn Độ có thể chống lại sự tấn công của bất cứ lực lượng nào của Không quân Trung Quốc đóng tại Ladakh và miền nam Tây Tạng.

Một khi biên đội máy bay chiến đấu Su-30MKI có đầy đủ sức mạnh, cộng với 126 máy bay chiến đấu đa dụng hạng trung và 40 máy bay chiến đấu hạng nhẹ Tejas được Không quân Ấn Độ nhập khẩu trong tương lai, tình hình của Ấn Độ chắc chắn sẽ được cải thiện. Đến năm 2020, Không quân Ấn Độ sẽ còn có triển vọng có được máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm do Ấn-Nga hợp tác nghiên cứu chế tạo.

http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay chiến đấu tàng hình J-20


Bài báo viết, trước đây, Ấn Độ không hy vọng lắm vào việc triển khai lực lượng không quân mang tính tấn công. Ví dụ, trong thời gian chiến tranh Trung-Ấn năm 1962, do sợ chiến sự leo thang, Ấn Độ không sử dụng lực lượng tác chiến của Không quân, cuối cùng đã bị thất bại.

Sau 37 năm, trong cuộc xung đột Kargil năm 1999, việc sử dụng Không quân Ấn Độ lạc hậu, hơn nữa do lo ngại chiến sự leo thang, hành động của Ấn Độ đã bị hạn chế. Vì vậy, lãnh đạo quân đội và chính trị Ấn Độ cần thiết phải chuẩn bị tốt cho việc thể hiện quyết tâm của Ấn Độ. Không có điều này, bất cứ vũ khí trang bị đắt giá nào đều vô ích.

Bài báo cho rằng, nếu Không quân Pakistan và Không quân Trung Quốc hợp tác phát động tấn công, chiến tuyến phân bổ các nguồn lực của Không quân Ấn Độ chắc chắn sẽ kéo dài. Nhưng, cho dù trong tình hình đó, Không quân Trung Quốc-Pakistan muốn giành được chiến thắng cũng không dễ dàng.

Khả năng Trung Quốc-Pakistan triển khai tấn công đồng bộ và phối hợp là rất nhỏ, nhưng Ấn Độ chắc chắn chuẩn bị tốt cho tình huống này.

Xuất phát từ các nguyên nhân, hiện nay Trung Quốc và Ấn Độ đều không thể triển khai một cuộc chiến tranh thông thường quy mô lớn.

Thứ nhất, mặc dù đối mặt với tình hình ngày càng tự tin của Pakistan, Ấn Độ cũng luôn tránh sử dụng vũ lực.

Thứ hai, đối với Trung Quốc, do gần đây Mỹ tái khẳng định lợi ích của họ ở khu vực châu Á-Thái Bình Dương, cho nên tầm quan trọng chiến lược của Đài Loan và tranh chấp biển Đông phải lớn hơn nhiều.

Thứ ba, Trung Quốc không còn là quốc gia bị cô lập như thời kỳ đầu Chiến tranh Lạnh. Hiện nay, Trung Quốc là một nước lớn kinh tế quan trọng, có lợi ích thương mại ở các khu vực trên thế giới, chắc chắn phải duy trì hình tượng một nước lớn có trách nhiệm.

Thứ tư, việc nhập khẩu năng lượng và xuất khẩu của Trung Quốc phụ thuộc vào tuyến đường vận tải trên biển (đặc biệt là tuyến đường ở eo biển Malacca), đã làm hạn chế sự lựa chọn chiến lược của bản thân Trung Quốc.

Tuy nhiên, hiện nay hoàn toàn không thể loại trừ khả năng xảy ra xung đột nhỏ cục bộ ở biên giới Trung-Ấn do sự hiểu ngầm về tình hình như “Tuyến kiểm soát thực tế”.

Vì vậy, Ấn Độ cần lập tức đưa ra phản ứng quân sự/ngoại giao thận trọng, hạn chế thời gian và quy mô của cuộc xung đột nhỏ này. Đồng thời, Không quân Ấn Độ còn phải toàn lực tăng cường khả năng tự thân, đáp trả có hiệu quả và nhanh chóng đối với các đợt tấn công của Không quân Trung Quốc.

http://nghiadx.blogspot.com
Tên lửa đất đối đất chiến thuật Prithvi của Ấn Độ.


Tương lai có thể nổ ra xung đột mang tính khu vực

Bài báo cho rằng, tháng 8/2009, Tham mưu trưởng Hải quân Ấn Độ, Thượng tướng Sureesh Mehta nói rằng, Ấn Độ không tiến hành “đối kháng sức mạnh” với Trung Quốc, đề nghị Ấn Độ áp dụng phương án giải quyết có hàm lượng công nghệ hơn để ứng phó với các mối đe dọa, không nên chống lại nước đang trỗi dậy Trung Quốc.

Tháng 7/2011, Tham mưu trưởng Không quân Ấn Độ, Trung tướng PV Naik cho rằng, quy mô của Không quân Trung Quốc gấp 3 lần Không quân Ấn Độ.

Những quan điểm này có sự khác biệt rất lớn so với quan điểm của các quan chức quân sự Ấn Độ trong thời gian 1960-1691. Đến nay, Ấn Độ và Trung Quốc đều đã khác trước rất nhiều. Tuy Trung Quốc có thái độ cứng rắn, nhưng sử dụng vũ lực thực tế lại là một chuyện khác. Hơn nữa, cho dù hành động phòng thủ, sẵn sàng chiến đấu của Ấn Độ có chậm chạp thì cũng không còn bị động nữa.

http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay chiến đấu Mirage 2000-5 do Pháp sản xuất. Ấn Độ sở hữu loại máy bay này.


Bài báo viết, hiện nay, Không quân Ấn Độ đang chế tạo radar có thể mang theo hạng nhẹ, cải thiện hạ tầng cơ sở sân bay, trang bị máy bay chiến đấu mới/máy bay không người lái/máy bay chiến đấu không người lái, hơn nữa hệ thống kiểm soát và cảnh báo trên không mang theo trên máy bay và máy bay tiếp dầu trên không đã tăng cường rất lớn sức mạnh trên không.

Điều không may là, tất cả những vũ khí trang bị này đều mua từ nước ngoài. Công nghiệp quốc phòng chiến lược của Trung Quốc đã giành được tiến bộ kinh ngạc, nhanh chóng bước vào hàng ngũ những nước sản xuất và xuất khẩu vũ khí chính. Tuy kinh tế Ấn Độ cũng đang tăng lên, nhưng khoảng cách sức mạnh với Trung Quốc vẫn luôn nới rộng.

Cuối cùng, mặc dù Trung Quốc và Ấn Độ là láng giềng, điều may mắn là, Quân đội hai nước hiện vừa không xảy ra xung đột, vừa không triển khai cạnh tranh. Yếu tố địa lý vẫn sẽ phát huy vai trò quan trọng, hơn nữa có thể sẽ tạo ra xung đột trong tương lai, nhưng có thể chỉ là mang tính khu vực.

http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay chiến đấu hạng nhẹ Tejas (LCA) do Ấn Độ tự sản xuất, do Cục Phát triển Hàng không Ấn Độ (Aeronautical Development Agency) phụ trách nghiên cứu phát triển. Tejas bay thử có tốc độ Ma1. 1, bay ở độ cao 11.000 m.

Thứ Hai, 5 tháng 3, 2012

>> “Lợi ích mở rộng đến đâu, quân đội phải vươn ra đến đó”


Để bảo vệ quyền lợi hợp pháp trên biển và ở nước ngoài ngày càng tăng lên, Quân đội Trung Quốc sẽ từng bước thực hiện “vươn ra bên ngoài” - Tướng TQ.


“Lợi ích quốc gia mở rộng đến đâu, lực lượng tác chiến kiểu mới sẽ phải vươn ra đến đó”. Tờ “Giải phóng quân” của Quân đội Trung Quốc gần đây đã có một số thông tin gây liên tưởng cho dư luận.



http://nghiadx.blogspot.com
Thiếu tướng Doãn Trác-chuyên gia quân sự, Ủy viên Chính hiệp Trung Quốc.


Đối với vấn đề này, thiếu tướng Hải quân Doãn Trác, Ủy viên Chính hiệp Toàn quốc Trung Quốc, người đang tham gia “Lưỡng hội” ở Bắc Kinh, đã nói với các phóng viên China News rằng, trong tình hình mới, Quân đội Trung Quốc thực sự phải vươn ra bên ngoài, nhưng điều này sẽ không làm thay đổi chiến lược phòng thủ của quốc phòng Trung Quốc.

Khi trả lời phỏng vấn, Doãn Trác nói, hiện nay sức mạnh quân sự của Trung Quốc lạc hậu rất xa so với việc mở rộng lợi ích ở trên biển và ở nước ngoài, khiến cho lợi ích hợp pháp ở ngoài biên giới của Trung Quốc không thể được bảo vệ có hiệu quả.

Doãn Trác cho biết: “Tỷ lệ công việc hậu cần trên biển hàng năm của Trung Quốc chiếm tới 90%, trong hơn 200 triệu tấn dầu nhập khẩu, hầu hết là được vận chuyển bằng tàu thuyền trên biển. Ngoài ra còn có rất nhiều đầu tư ở bên ngoài biên giới”.

Theo Doãn Trác, để bảo vệ quyền lợi hợp pháp trên biển và ở nước ngoài ngày càng tăng lên, Quân đội Trung Quốc sẽ từng bước thực hiện “vươn ra bên ngoài”, tăng cường khả năng ứng phó với các mối đe dọa an ninh phi truyền thống như chủ nghĩa khủng bố, cướp biển.

http://nghiadx.blogspot.com
Tàu vận tải đổ bộ tổng hợp lớp 071 Tỉnh Cương Sơn của Hải quân Trung Quốc.


Doãn Trác còn cho rằng, Quân đội Trung Quốc “vươn ra bên ngoài” sẽ tuân thủ ba nguyên tắc lớn: Một là, tuân thủ Hiến chương Liên Hợp Quốc và các nguyên tắc quốc tế hiện hành. Hai là, tôn trọng chủ quyền và pháp luật của các nước khác. Ba là, thực hiện sách lược “phòng thủ ở biển xa”, “vươn ra bên ngoài” không có nghĩa là hành vi mang tính tấn công.

Doãn Trác nói: “Lấy việc tàu chiến Hải quân Trung Quốc đến vùng biển Somalia làm ví dụ, chúng ta vừa có sự cho phép và ủng hộ của Liên Hợp Quốc, vừa được Chính phủ hợp pháp của Somalia trao quyền và mời, còn chủ động hộ tống cho tàu thuyền nước ngoài, tích cực thực hiện nghĩa vụ quốc tế”.

Đối với quan điểm của bên ngoài cho rằng Trung Quốc “quân sự mạnh lên chắc chắn sẽ bá quyền”, Doãn Trác cho rằng, cách thức “vươn ra bên ngoài” của Quân đội Trung Quốc có sự khác biệt rất lớn so với các nước phương Tây như Mỹ.

“Trong chiến tranh Libya, một số nước sử dụng vũ lực lấy quan niệm giá trị của mình áp đặt lên một quốc gia có chủ quyền khác, điều này dù thế nào cũng đều không thể chấp nhận được”.

Trong các hoạt động trao đổi ngoại giao, quân sự quốc tế, các quan chức Trung Quốc luôn nhấn mạnh thực hiện quan điểm phát triển hòa bình và chiến lược phòng ngự tích cực, nhưng vẫn có không ít nhân sĩ phương Tây giải thích đó là “sự nhẫn nhịn nhất thời”.

Doãn Trác nói: “Chế độ chính trị của Trung Quốc đã quyết định chúng ta không xuất khẩu ý thức hệ ra bên ngoài, biểu thị công khai về hòa bình tuyệt đối không phải là “giấu mình” tạm thời như bên ngoài hiểu, mà là một quốc sách chiến lược”.

http://nghiadx.blogspot.com
Hải quân Trung Quốc ra sức vươn ra đại dương và nước ngoài.


Khi nói đến vấn đề liệu Trung Quốc có đóng quân ở nước ngoài trong tương lai hay không, Doãn Trác cho biết, tuy các nước Ai Cập, Sudan gần đây liên tiếp xảy ra các sự cố công dân Trung Quốc bị bắt cóc, “nhưng bình thường sẽ không điều quân đội đi để giải quyết vấn đề này, có một số doanh nghiệp hiện đang thử thuê công ty bảo đảm an ninh, dùng hành vi thương mại để bảo vệ lợi ích thương mại”.

Doãn Trác nói, hiện nay cử lực lượng gìn giữ hòa bình trong khuôn khổ của Liên Hợp Quốc, nhưng hoàn toàn không thiết lập lực lượng chiến đấu có cơ cấu tổ chức. “Đóng quân ở nước ngoài chắc chắn phải phù hợp với quy định của Liên Hợp Quốc, đồng thời phải được các nước sở tại cho phép, hơn nữa phải tuân thủ luật pháp địa phương”.

Các tài liệu công khai cho thấy, tướng Doãn Trác hiện đảm nhiệm Chủ nhiệm Ủy ban Chuyên gia Thông tin hóa – Hải quân Trung Quốc, làm công tác nghiên cứu học thuật quân sự lâu dài, từng làm Viện trưởng Viện Nghiên cứu Chiến lược Hải quân. Được biết, năm nay, Doãn Trác đã đệ trình đề án có liên quan đến vấn đề biển Đông cho Chính hiệp Toàn quốc Trung Quốc.

http://nghiadx.blogspot.com
"Trung Quốc có lợi ích quốc gia ở đâu, Quân đội phải có mặt ở đó"

Chủ Nhật, 4 tháng 3, 2012

>> “Người Trung Quốc sẽ không dễ hy sinh con một cho phiêu lưu quân sự”


Trung Quốc có là kẻ thù hay không – tại Washington vẫn tồn tại rất nhiều bất đồng về quan điểm.


http://nghiadx.blogspot.com
Hệ thống tên lửa phòng không HQ-9 của Trung Quốc.


Tờ “Daily Telegraph” Anh vừa có bài viết “Coi Trung Quốc là kẻ thù” cho biết, về việc làm thế nào ứng phó với sự trỗi dậy của Trung Quốc, Washington (và phương Tây) có sự bất đồng nghiêm trọng. Đây là vấn đề quan trọng nhất địa-chính trị thế kỷ 21. Chúng ta không thể gánh được cái giá khi ứng phó không thỏa đáng, sai lầm của hôm nay sẽ gây ra hậu quả không thể cứu vãn.

Báo Quang Minh của Trung Quốc viết, theo những người kêu gọi “ngăn chặn Trung Quốc”, sức mạnh ngày càng tăng lên và tư thế nước lớn của Trung Quốc làm cho thế giới đối mặt với mối đe dọa tiềm tàng to lớn, Mỹ phải tái vũ trang và tái tổ chức hệ thống đồng minh của họ. Dưới đây là các lý do kiên trì chính sách “ngăn chặn” của phái diều hâu:

Từ năm 1996-2008, tỷ lệ tăng trưởng GDP hàng năm của Trung Quốc là 9,6%, ngân sách quốc phòng lại tăng với tốc độ 12,9%. Quân đội Mỹ đang yếu đi nhanh chóng, Trung Quốc đang phát triển sức mạnh quân sự “phi đối xứng” đặc biệt là nhằm vào Mỹ, bao gồm tên lửa đạn đạo chống hạm chuyên dùng để ngăn chặn Mỹ đến Thái Bình Dương; Trung Quốc lộng hành ở biển Đông.

Sau vài năm, Hải quân Trung Quốc sẽ có khả năng vươn ra ngoài chuỗi đảo thứ nhất và chuỗi đảo thứ hai (Guam) và Ấn Độ Dương; Trung Quốc bất ngờ hạn chế xuất khẩu đất hiếm cho thấy họ “lộ nguyên hình” và không chịu tuân thủ quy tắc thương mại.

http://nghiadx.blogspot.com
Tàu ngầm thông thường lớp Tống do Trung Quốc tự sản xuất.

  “Phái tiếp xúc” với Trung Quốc thì cho rằng, quan điểm trên bị thổi phồng hoặc hết sức vô lý:

Bộ Quốc phòng Mỹ thổi phồng chi tiêu quân sự của Trung Quốc. Tỷ trọng chi tiêu quân sự của Trung Quốc trong GDP từ trước đến nay ổn định, tỷ lệ tăng trưởng này thống nhất với tỷ lệ tăng trưởng kinh tế.

Do tính năng của tàu ngầm hạt nhân Trung Quốc kém, tiếng ồn quá lớn khiến cho nó trở thành những “mục tiêu ngồi chờ chết”. Máy bay ném bom hạt nhân của Trung Quốc đã lỗi thời, máy bay chiến đấu tàng hình mới có được khả năng chiến đấu còn phải có thời gian.

Tỷ lệ đầu đạn hạt nhân giữa Trung-Mỹ là 186/1550; về quân sự Trung Quốc cơ bản ở trạng thái cô lập, còn Mỹ có rất nhiều đồng minh; Trung Quốc đang thông qua ASEAN tăng cường cải thiện quan hệ với các nước láng giềng; các quan chức Trung Quốc phổ biến cho rằng Liên Xô sụp đổ do tiến hành chạy đua vũ trang mang tính hủy diệt với Mỹ; Bắc Kinh hoàn toàn không lấy trái phiếu chính phủ Mỹ làm biện pháp gây sức ép.

Hơn nữa, Trung Quốc còn là một xã hội già hóa nhanh chóng, các gia đình Trung Quốc sẽ không dễ dàng hy sinh con một cho sự phiêu lưu quân sự. Trong lịch sử hiện đại, Trung Quốc cũng chưa từng tiến hành bành trướng lãnh thổ.

http://nghiadx.blogspot.com
Ngư lôi của máy bay trực thăng Z-9C - Hải quân Trung Quốc.


Việc so sánh giữa Đức trước Chiến tranh thế giới thứ nhất với Trung Quốc hiện nay là không công bằng.

Trước đây, Đức phát triển nhanh chóng và ngang hàng với Anh về công nghệ và thu nhập bình quân đầu người, và bắt đầu tạo ra thách thức tuyệt đối với Hải quân Hoàng gia Anh. Hoàng đế Đức có ý đồ lật đổ trật tự châu Âu.

Còn Trung Quốc vẫn là một nước nghèo, trong vài năm nữa Trung Quốc sẽ đối mặt với “bẫy thu nhập trung bình”.

Bắc Kinh phải nhanh chóng chuyển từ sao chép công nghệ sang đi đầu sáng tạo, thách thức này đã khiến cho rất nhiều nền kinh tế bị thất bại và rất nhiều dự tính trở thành trò cười.

Trước khi phát triển với tỷ lệ tăng trưởng “bình thản” hơn, Trung Quốc phải loại bỏ khối u ác tính khoản vay quy mô lớn 5 năm qua, sẽ trải qua một “cơn say” rất không thoải mái.

Trung Quốc chắc chắn sẽ trở thành một nước lớn về kinh tế, nhưng không đủ mạnh để làm đảo lộn trật tự thế giới hiện nay. Cách làm coi Trung quốc là kẻ thù của phe diều hâu ẩn chứa những rủi ro rất lớn, sẽ cổ vũ cho lực lượng phái cứng rắn ở Trung Quốc.

http://nghiadx.blogspot.com
"Bảo bối" - con một của các gia đình Trung Quốc.


Thứ Hai, 6 tháng 2, 2012

>> Chiến thuật giữ Biển Đông của Việt Nam


Thời gian qua, việc Việt Nam tăng cường năng lực quốc phòng đã làm tốn khá nhiều giấy mực của các nhà phân tích.


Robert Karniol, một cây bút có uy tín về các đề tài quân sự Á châu, vừa có bài nhìn nhận 'Việt Nam đang chuẩn bị để bảo vệ tốt hơn đòi hỏi chủ quyền của mình trên Biển Đông'.

Nhà phân tích hiện ở Singapore cho rằng Việt Nam đang học kinh nghiệm của chính nước láng giềng Trung Quốc trong chiến lược quân sự đối với Đài Loan.

Theo nhận định của giới quan sát, cán cân quân sự qua eo biển nay đang nghiêng dần về phía Trung Quốc, và qua đó Bắc Kinh thúc đẩy các quyền lợi an ninh rộng lớn hơn là chỉ để đối phó với Đài Loan.




http://nghiadx.blogspot.com
Quân đội Việt Nam đang tăng cường khả năng phòng thủ
Nói thẳng ra, thì tham vọng chiến lược của Trung Quốc là có đủ năng lực quân sự để đương đầu với bất cứ thách thức nào từ phía Hoa Kỳ.

Để làm việc này, bên cạnh quá trình hiện đại hóa quân đội và tăng cường khả năng hạt nhân, Trung Quốc phát triển một chiến thuật riêng để đối trọng với Hoa Kỳ. Chiến thuật này có tên là 'sát thủ giản' và đã được nhiều nhà phân tích phương Tây chú ý tìm hiểu.

'Sát thủ giản' có thể diễn giải một cách đơn giản là thay vì tăng cường chạy đua vũ trang, Bắc Kinh tìm cách giảm thiểu công dụng và hiệu quả của vũ khí Mỹ, thí dụ qua việc phát triển các thiết bị chống vệ tinh.

Trong hải quân, Trung Quốc ứng dụng 'sát thủ giản' bằng phương thức chống tiếp cận mà giới quân sự gọi là anti-access/area denial (A2/AD). Đó là thiết lập các vùng trên biển đặc biệt nhằm mục tiêu chống lại các cuộc tấn công của đối thủ. Với cách thức này, Trung Quốc có thể đối phó ngay trong trường hợp hàng không mẫu hạm Hoa Kỳ được huy động tham gia xung đột nhằm bảo vệ Đài Loan. Giải phóng quân Trung Quốc đang nghiên cứu chế tạo hỏa tiễn đạn đạo chống tàu chiến DF-21D với tầm che phủ trên 1.500 km. Có loại tên lửa này trong tay, Trung Quốc có thể kìm chân bất cứ hoạt động hải quân nào của Hoa Kỳ hay một quốc gia nào khác trong khu vực.

'Dĩ độc trị độc'

Bên cạnh hỏa tiễn tầm xa, Trung Quốc cũng đang tập trung phát triển hệ thống phòng không nhằm phát hiện và tiêu diệt các loại chiến đấu cơ của địch. Tiếp đó là đội ngũ tàu ngầm đang ngày càng được đầu tư để đối phó với các đe dọa trên mặt biển.

Giới chuyên gia được dẫn lời nhận định các nỗ lực nói trên đang giúp Trung Quốc tạo dựng các 'khu vực chống tiếp cận' càng ngày càng rộng, khiến quân đội Hoa Kỳ hoạt động càng lúc càng khó khăn.

"Giống như Trung Quốc, Việt Nam đối diện nan đề phải tìm cách đối phó một đối thủ tiềm tàng có sức mạnh quân sự vượt trội."
 Phân tích gia Robert Karniol


Theo ông Robert Karniol, Việt Nam đã phát hiện và ứng dụng chiến thuật của Trung Quốc. "Giống như Trung Quốc, Việt Nam đối diện nan đề phải tìm cách đối phó một đối thủ tiềm tàng có sức mạnh quân sự vượt trội."

Nhà phân tích này cho rằng việc Hà Nội mua các chiến đấu cơ đa năng Su-30MK và chiến hạm lớp Gepard của Nga chính là để tăng khả năng chống tiếp cận (A2/AD) với chủ trương không chạy theo số lượng mà chú ý tính năng.

Loại chiến đấu cơ Su-30MK đời mới mà Việt Nam mua có gắn hỏa tiễn chống tàu chiến Kh-59MK với tầm bắn 115 km, trong khi chiến hạm Gepard có kèm tên lửa chống tàu chiến Kh-35E với tầm xa 130 km và có thể tấn công tàu trọng tải lớn tới 5.000 tấn.

Hà Nội cũng đã ký hợp đồng mua sáu tàu ngầm hạng Kilo, được trang bị thêm hỏa tiễn 3M-54 Klub chống tàu trên mặt biển với tầm bắn 300 km.

Song song, Việt Nam cũng mua thêm một số hệ thống phòng thủ bờ biển của Israel, với tầm che phủ khoảng 150 km. Về phòng không thì có ba đài radar vi sóng hết sức tối tân Vera của Cộng hòa Czech. Được biết, Washington thoạt tiên chặn việc mua bán radar này, nhưng sau lại chấp thuận. Tất cả các sáng kiến trên, theo ông Karniol, là để bảo đảm Việt Nam không bị yếm thế trong trường hợp Trung Quốc muốn tìm cách độc chiếm Biển Đông.

Theo đúng chiến thuật A2/AD của Bắc Kinh, Hà Nội có thể cản trở các hành động phiêu lưu của Bắc Kinh một cách tinh vi hơn.

Phân tích gia quân sự từ Singapore cũng nhấn mạnh: chính các nhà hoạch định chính sách quân đội Việt Nam, với kinh nghiệm qua nhiều thập niên tác chiến, đã tự đưa ra được chiến thuật này.

Thứ Bảy, 14 tháng 1, 2012

>> Trung Quốc tăng bất thường các cuộc tập trận đổ bộ


Hạm đội Nam Hải đã tập trung huấn luyện các khoa mục như tác chiến đổ bộ, chống tàu ngầm… tăng cường phản ứng nhanh.

Ngày 11/1, tờ “Đại Công báo” Hồng Kông có bài viết cho rằng, trong thời điểm chuyển giao giữa năm cũ và mới, Hải quân Trung Quốc tăng cường huấn luyện quy mô lớn, các binh chủng và tàu thuyền như tàu ngầm, tàu khu trục, thuyền máy (ca-nô), lực lượng trên không đều tới tấp tăng cường tập trận chung, nâng cao khả năng tác chiến hiệp đồng.


http://nghiadx.blogspot.com
Hải quân Trung Quốc tập trận đổ bộ

Ba hạm đội lớn gồm Hạm đội Nam Hải, Hạm đội Đông Hải và Hạm đội Bắc Hải đều tăng cường huấn luyện có tính mục đích, đột phá một loạt vấn đề nan giải trong huấn luyện, tăng cường khả năng tác chiến ứng phó khẩn cấp.

Những năm gần đây, tranh chấp các vùng biển như biển Đông giữa Trung Quốc và các nước láng giềng liên tục tăng lên,

nhiệm vụ bảo vệ quyền lợi trên biển ngày càng nặng nề. Trong bối cảnh đó, việc xây dựng, phát triển hải quân Trung Quốc được quan tâm rộng rãi.

Ngày 6/12/2011, khi hội kiến với các đại biểu Đại hội Đảng bộ Hải quân PLA lần thứ 11,

Chủ tịch Quân ủy Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc Hồ Cẩm Đào cho rằng,

đẩy nhanh xây dựng chuyển đổi hải quân, mở rộng và tăng cường chuẩn bị đấu tranh quân sự, thúc đẩy vững chắc hiện đại hải quân,

đóng góp mới và lớn hơn cho việc bảo vệ an ninh quốc gia và hòa bình thế giới.

Hạm đội Nam Hải diễn tập đổ bộ

Từ tháng trước đến nay, các tờ báo quân sự chính của Trung Quốc như báo Giải phóng quân, mạng quân sự chinamil,

trang mạng của Bộ Quốc phòng, CCTV quân sự… đã tiến hành đưa tin rộng rãi về công tác tập trận của Hải quân Trung Quốc.

Cuộc tập trận hàng năm của Hải quân cũng bắt đầu từ tuần trước.

Chi đội thuyền máy của Hạm đội Nam Hải tập trung vào các khoa mục như tác chiến đổ bộ, săn ngầm ở dưới biển sâu…, bám sát thực tiễn chiến đấu, tổ chức huấn luyện có khoa học.

Chú trọng nâng cao khả năng phản ứng nhanh cho bộ đội và khả năng đổ bộ trong điều kiện môi trường khắc nghiệt và vùng biển mới lạ, gia tăng mức độ huấn luyện hiệp đồng giữa các tàu chiến khác nhau.

Các loại tàu chiến khác nhau như tàu đổ bộ, tàu săn ngầm tổ chức thành biên đội liên hợp, diễn tập tiến hành tấn công liên hợp đối với các mục tiêu trên không, trên mặt biển và dưới mặt biển. Chi đội thuyền máy này hoàn thiện đề án đổ bộ như chạy trong bụi nước, hoạt động tại vùng biển phức tạp và vùng nước nhỏ hẹp giữa các đảo đá,

tổ chức cho bộ đội trải nghiệm thực tế chiến đấu ở vùng biển lạ và trong các khu vực nước chảy xiết phức tạp, tăng cường khả năng tác chiến ứng phó khẩn cấp.

Chi đội tàu đổ bộ của Hạm đội Đông Hải cũng tập trung giải quyết những vấn đề nan giải trong huấn luyện liên hợp.

Đồng thời phá vỡ giới hạn giữa các quân binh chủng, tổ chức tập trận chung cho tập đoàn quân của Lục quân, chi đội tàu khu trục của Hải quân và lực lượng bảo đảm,

đã tổ chức tập trận chiến đấu thực tế (người thật, đạn thật) liên hợp, đã nâng cao hiệu suất huấn luyện, đã kiểm tra trang bị của nhiều quân binh chủng.

http://nghiadx.blogspot.com
Tập trận cả ngày lẫn đêm

Trang mạng của Bộ Quốc phòng Trung Quốc tiết lộ, lực lượng máy bay của Hạm đội Bắc Hải đã tiến hành dự báo đầy đủ về ảnh hưởng của môi trường như nhiệt độ thấp, khí tượng trên biển phức tạp, tình huống đặc biệt trên không có thể xuất hiện và vấn đề khó trọng điểm trong huấn luyện, ngày 6/1 đã hoàn thành tốt tập trận bay đầu năm mới.

http://nghiadx.blogspot.com


Vào trung tuần tháng 12/2011, nhiều tàu ngầm của một chi đội hải quân đã tập trận với tàu khu trục và máy bay trực thăng chống tàu ngầm, làm thay đổi phương thức huấn luyện tàu ngầm sớm đi tối về trước đây, gia tăng mức độ huấn luyện liên tục cả ngày lẫn đêm với cường độ cao, làm nổi bật huấn luyện hiệp đồng, đã nâng cao hiệu quả huấn luyện tầm xa.

Trong huấn luyện qua đêm đã hoàn thành nhiều khoa mục có độ khó cao như “đột phá khu vực phong tỏa chống tàu ngầm lập thể hải, không quân”, phá giải một loại vấn đề khó trong huấn luyện, đạt mục đích một lần luyện nhiều khả năng.

http://nghiadx.blogspot.com


Năm 2011, chi đội tàu ngầm, sư đoàn hàng không của hải quân, chi đội tàu khu trục, chi đội tàu hỗ trợ đã lần lượt triển khai hơn 20 cuộc tập trận chung.

Thứ Hai, 26 tháng 12, 2011

>> Trung Quốc đã có được UAV RQ-170 Sentinel?



Trung Quốc rất có thể đã có được công nghệ trong chiếc UAV trinh sát tàng hình RQ-170 Sentinel của Hoa Kỳ

Gần đây, có tin đồn rằng Trung Quốc cuối cùng cũng đã tiếp cận được với chiếc UAV trinh sát tàng hình RQ-170 Sentinel bị bắn rơi ở Iran. Nếu điều này thực sự xảy ra, Trung Quốc sẽ có thể làm chủ các công nghệ chủ yếu có trong RQ-170 và sử dụng chúng trong ngành công nghiệp hàng không vũ trụ của họ.


http://nghiadx.blogspot.com


Đặc biệt, Trung Quốc có thể xây dựng các biện pháp để đối phó với các máy bay tàng hình của Mỹ nếu chúng trinh sát dọc theo biên giới nước này. Iran có đầy đủ những lý do chính trị, quân sự cũng như tài chính, để trao cơ hội này cho Trung Quốc.

Mặc dù một số quan chức Iran rất tự tin khi khoe khoang rằng nước này đã có thể làm chủ công nghệ Sentinel, tuy nhiên theo các chuyên gia, Iran còn lâu mới có thể khai thác được công nghệ tiên tiến sử dụng trong UAV tàng hình của Mỹ, nếu không muốn nói là nước này gần như không có khả năng đó.

http://nghiadx.blogspot.com


Nhưng nếu như Iran thực sự trao cho Trung Quốc cơ hội có được RQ-170 thì đây sẽ là bước đi rất thông minh của quốc gia Hồi giáo này. Trao RQ cho Trung Quốc đồng nghĩa với việc Iran có thể tiếp cận một cách rộng rãi hơn với công nghệ Trung Quốc cũng như tăng cường mối quan hệ với nước này trong cuộc đối đầu với phương Tây về chương trình hạt nhân của mình.

Trung Quốc là nhà cung cấp vũ khí đáng tin cậy cho Iran kể từ đầu những năm 80 của thế kỷ trước, bao gồm việc cung cấp các máy bay chiến đấu F -7, tàu tuần tra cao tốc, tên lửa chống tàu, cũng như giúp đỡ trong việc phát triển các tên lửa đạn đạo của Iran.

Gần đây, nguồn tin không chính thức từ hãng thông tấn Iran cho biết rằng, các quan chức Nga và Trung Quốc đã đưa ra các yêu cầu để có thể tiếp cận chiếc UAV trinh sát tàng hình của Hoa Kỳ.

http://nghiadx.blogspot.com


Sau khi mối quan hệ Trung - Xô trở nên lãnh đạm vào những năm 1960, Trung Quốc đã tích cực copy công nghệ của Liên Xô để hiện đại hóa quân đội.

Đồng thời, thông qua các nước thứ ba, Trung Quốc cũng đã tiếp cận với một số loại máy bay và công nghệ hàng không vũ trụ của Mỹ. Và rất khó để xác định mức độ “truy cập” của Trung Quốc vào các sản phẩm này. Ví dụ điển hình nhất là việc Trung Quốc tiếp cận các máy bay chiến đấu F -16 của Không quân Pakistan.

Trong hai thập kỷ qua, trình độ công nghệ của máy bay quân sự Trung Quốc và khả năng sản xuất các hệ thống hàng không vũ trụ phức tạp đã phát triển một cách nhanh chóng. Điều đó có nghĩa rằng, Trung Quốc có thể copy công nghệ của bất cứ loại vũ khí nào kể cả UAV hiện đại và bí mật nhất của Mỹ, Sentinel.

http://nghiadx.blogspot.com


Ví dụ, trong thiết kế của máy bay chiến đấu J -10, Trung Quốc đã sử dụng các hợp kim tối tân và vật liệu composite với mật độ cao và trọng lượng thấp.

Trung Quốc cũng đã phát triển máy bay chiến đấu J -11 B dựa trên cơ sở máy bay Su-27 của Nga, và có những bước tiến lớn trong việc nội địa hóa sản xuất.

Sự xuất hiện của một nguyên mẫu máy bay chiến đấu tàng hình J -20, lần đầu tiên cất cánh vào tháng Giêng năm nay, cho thấy rằng, Trung Quốc có thể sử dụng công nghệ tàng hình trong việc xây dựng và phát triển các máy bay chiến đấu thế hệ mới.

Thứ Tư, 21 tháng 12, 2011

>> Trung Quốc góp phần làm nhà máy ngư lôi Kyrgyzstan hồi sinh?



Trung Quốc và Ấn Độ đặt hàng đã cứu sống nhà máy ngư lôi Dastain của Kyrgyzstan, trong khi đó Nga muốn mua lượng lớn cổ phần.



Mạng tin tức công nghiệp quốc phòng Nga cho biết, nhà máy ngư lôi Dastain – Issyk-Kul (Kyrgyzstan) hiện là một trong những đối tượng trọng điểm mua sắm của các doanh nghiệp công nghiệp quốc phòng Nga.

Nhưng, là doanh nghiệp duy nhất có khả năng sản xuất trong số các doanh nghiệp công nghiệp quốc phòng tương tự, nhà máy này trước đây từng cận kề phá sản, mãi đến sau khi có đơn đặt hàng của Trung Quốc và Ấn Độ, nhà máy này mới “cải tử hoàn sinh”.


http://nghiadx.blogspot.com
Tờ “Kanwa Defense Review” Canada cho biết, quan chức cấp cao của Tổng cục Xuất nhập khẩu Trang bị quân sự Kazakhstan (KASPEX) tiết lộ, năm 1998, họ đã độc lập xuất khẩu cho Trung Quốc 40 quả ngư lôi hạng nặng tốc độ cao Blizzard.


Báo Nga cho biết, Liên Xô cũ từng có 3-4 nhà máy sản xuất vũ khí ngư lôi của Hải quân. Nhưng, sau khi Liên Xô giải thể, chỉ có nhà máy ngư lôi Dastain – Issyk-Kul của Kyrgyzstan giữ được khả năng sản xuất, đã phát triển đến ngày nay, trở thành nhà máy có khả năng sản xuất ngư lôi duy nhất trong các nước Liên Xô cũ.

Trong thời kỳ Liên Xô, bình quân mỗi năm nhà máy này sản xuất 400 quả ngư lôi, nhưng khả năng sản xuất hiện tại chỉ bằng 1/4 trước kia, hàng năm sản xuất 30-40 quả ngư lôi. Một quả ngư lôi có giá bán là 1 triệu USD. Linh kiện được sản xuất tại Nga, cuối cùng được tập trung lắp ráp tại nhà máy ngư lôi Dastain.

Ngoài ngư lôi, nhà máy này còn sản xuất vật dụng hàng ngày. Nhà máy có diện tích 24 héc-ta, có 1 trại hè cho trẻ em, 1 trường học nội trú, 4 trường mẫu giáo.

http://nghiadx.blogspot.com
Ngư lôi Blizzard có tốc độ khoảng 200 hải lý/giờ, gấp 5-6 lần ngư lôi bình thường, đặc biệt phù hợp với tấn công các tàu chiến mặt nước cỡ lớn như tàu sân bay.
Trong thời kỳ Liên Xô cũ, những thông tin về số lượng sản phẩm và địa điểm giao hàng của nhà máy ngư lôi Dastain đều được giữ bí mật nghiêm ngặt, bởi vì nhà máy này có ý nghĩa chiến lược đối với Liên Xô. Khi đó, về cơ bản, cả năm nhà máy đã hoạt động hết công suất, dốc sức sản xuất để bảo đảm cung ứng vũ khí ngư lôi cho Hải quân Liên Xô và các nước đồng minh.

Sau khi được xuất xưởng, sản phẩm sẽ được vận chuyển bằng đường sắt. Khi đó có 8.000 công nhân. Tất cả cán bộ đều phải chịu sự kiểm tra của cơ quan tình báo KGB, ký thỏa thuận bảo mật.

Sau khi Liên Xô tan rã, nhà máy ngư lôi Dastain rơi vào một hoàn cảnh rất khó khăn. Từ năm 1993, cơ bản không có bất cứ đơn đặt hàng nào, số lượng công nhân giảm mạnh xuống còn 2.000 người. Vào thời điểm đó, tất cả các nhà máy của Kyrgyzstan đều đối mặt với tình trạng khó khăn này, rất nhiều nhà máy đã liên tiếp bị đóng cửa, bán đổ bán tháo.

http://nghiadx.blogspot.com
Tờ “Kanwa Defense Review” còn cho biết, năm 2003, các công ty Trung Quốc và Nga đã thiết kế lại ngư lôi hạng nặng Blizzard-E phiên bản Trung Quốc. Cũng trong năm, đã đạt được kết quả mang tính giai đoạn. Loại ngư lôi này có tốc độ tới 90-100 m/s, dài 8,2 m, nặng 2.700 kg, trọng lượng đầu đạn 210 kg, tầm phóng lớn hơn 7 km.
Nhưng, sau khi Aliyev lên làm giám đốc nhà máy, thông qua những nỗ lực, đã giành được thành công đơn đặt hàng của Trung Quốc và Ấn Độ, bắt đầu sử dụng máy bay vận chuyển sản phẩm, mới làm cho nhà máy dần dần ra khỏi khó khăn, hoạt động trở lại.

Sau khi dùng hết ngư lôi dự trữ sản xuất trước năm 1993, Nga bắt đầu quan tâm trở lại đối với sản phẩm của nhà máy ngư lôi Dastain của Kyrgyzstan, mức độ quan tâm ngày càng tăng lên.

Từ năm 2007, doanh nhân Nga đã thành lập một công ty đặc biệt, bắt đầu mua với giá cao các tài sản của nhà máy ngư lôi trong tay tư nhân của Kyrgyzstan, nhanh chóng làm cho cổ phần sở hữu nhà nước của Kyrgyzstan của nhà máy này giảm xuống còn 36%.

http://nghiadx.blogspot.com
Đến khi kết thúc Chiến tranh thế giới thứ hai, ngư lôi tốc độ cao, tầm phóng xa trên thế giới thuộc về ngư lôi Oxygen Type 93. Đây là một loại ngư lôi cỡ lớn có đường kính 61 cm, tốc độ tối đa 50 hải lý/giờ, tầm phóng tối đa 20 km; loại có tốc độ 36 hải lý/giờ thì có tầm phóng tối đa 40 km. Trong các ngư lôi hiện đang được biên chế, ngư lôi Mk50 của Hải quân Mỹ là có tốc độ cao nhất, lên tới 60-70 hải lý/giờ. Nhưng, tốc độ ngư lôi Blizzard của Nga lên tới 200 hải lý/giờ, là loại ngư lôi siêu tốc.


Sau khi lên nhậm chức giám đốc nhà máy này, Xiershaofu (dịch âm) đã tiến hành cải tổ doanh nghiệp, phát hành lại cổ phiếu, làm cho cổ phần nhà nước tăng lên 48%. Từ năm 2008, hai bên Nga-Kyrgyzstan bắt đầu đàm phán thủ tục mua bán, sau khi trải qua nhiều lần đàm phán, chính phủ Chudinov của Kyrgyzstan và Nga đã đạt được thỏa thuận chuyển nhượng 48% cổ phần nhà máy ngư lôi, điều kiện là Nga giảm nợ 190 triệu USD cho Kyrgyzstan.

Nhưng thỏa thuận này không được thực hiện ngay lập tức, khi lên nắm quyền, Tổng thống Kurmanbek Bakiyev đã không tuân thủ lời hứa. Sau khi thay đổi chính quyền, hai bên Nga-Kyrgyzstan tiếp tục đàm phán, chính phủ Atambayev và chính phủ Putin đã đạt được thỏa thuận, chuyển nhượng 48% cổ phần, điều kiện tương tự là giảm nợ.

Tuy nhiên, thỏa thuận này cũng không được thực hiện. Một là do bên trong khu vực nhà máy đang xây dựng trung tâm thương mại và cửa hàng. Hai là Nga lo ngại nhà máy ngư lôi Dastain bị phía Kyrgyzstan quốc hữu hóa. Hơn nữa, phía Kyrgyzstan còn muốn hợp tác với Thổ Nhĩ Kỳ, một quốc gia NATO.

http://nghiadx.blogspot.com
Ngư lôi Blizzard sử dụng động cơ tên lửa tạo ra nhiều lỗ bọt khí ở đầu ngư lôi, làm cho ngư lôi hoàn toàn bị lỗ bao quanh, lực cản của nước giảm mạnh, từ đó đạt tốc độ rất cao.


Một số chuyên gia Kyrgyzstan cho rằng, phía Kyrgyzstan cần giữ lại nhà máy ngư lôi độc nhất vô nhị, không thể chuyển nhượng cho Nga.

Nhưng, cựu lãnh đạo nhà máy này, hiện là nghị sĩ Rakhmonov của Kyrgyzstan cho rằng, Thổ Nhĩ Kỳ là một quốc gia NATO cơ bản không cần sản phẩm của nhà máy ngư lôi Dastain, vì vậy không thể hợp tác với họ. Kyrgyzstan chỉ có thể duy trì hợp tác liên tục với Nga, nếu không 10 năm sau, nhà máy lại có thể bị đóng cửa.

Ông cho rằng, tiến bộ công nghệ của nhà máy không thể trì trệ, hải quân hiện đại cần có vũ khí trang bị ngày càng mới. Trong 10 năm tới, vũ khí do nhà máy ngư lôi Dastain sản xuất có thể không còn cần cho bất cứ ai. Hơn nữa, toàn bộ linh kiện cần cho sản xuất ngư lôi của nhà máy đều đến từ Nga, chỉ có hợp tác với Nga mới có thể “đi được xa”.

Ngoài ra, không chỉ có Trung Quốc, Ấn Độ và Nga, nhà máy ngư lôi Dastain – Issyk-Kul còn cần phải phát triển thị trường tiêu thụ mới.

http://nghiadx.blogspot.com
Ngư lôi Blizzard nặng 2,7 tấn, đường kính 533 mm, dài 8,2 m, được phóng bởi ống phóng ngư lôi thông thường, tốc độ dưới nước là 100 m/s (khoảng 200 hải lý/giờ), tầm phóng hiệu quả là 6 – 12 km. Nó có thể tấn công tàu ngầm đang chạy với tốc độ 50 hải lý/giờ ở độ sâu 400 m, có khả năng công phá rất lớn.


http://nghiadx.blogspot.com
Xung quanh động cơ tên lửa chính trên trục trung tâm phía sau của ngư lôi có 8 vòi phun nhỏ.


http://nghiadx.blogspot.com

http://nghiadx.blogspot.com
Sau thập niên 1980, việc thiết kế, phát triển ngư lôi của Trung Quốc đã tiếp thu được rất nhiều kinh nghiệm công nghệ của phương Tây. Trong hình là ngư lôi hạng nhẹ MK-50 do Mỹ chế tạo.


http://nghiadx.blogspot.com

http://nghiadx.blogspot.com
Việc thiết kế và chế tạo ngư lôi dẫn đường kiểu mới có độ khó cao hơn tên lửa. Trên cơ sở tiếp thu kinh nghiệm của phương Tây, thông qua tự nghiên cứu phát triển trong nhiều năm, Trung Quốc đã phát triển được nhiều ngư lôi dẫn đường kiểu mới. Trong hình là ngư lôi MU90 của Pháp, thuộc một trong những ngư lôi hạng nhẹ tiên tiến nhất của phương Tây.


http://nghiadx.blogspot.com
http://nghiadx.blogspot.com
Ngư lôi hạng nặng trang bị cho tàu ngầm của Hải quân Trung Quốc.


http://nghiadx.blogspot.com
Ngư lôi hạng nặng tiên tiến nhất của Hải quân Trung Quốc.


http://nghiadx.blogspot.com
Một loại ngư lôi hạng trung của Hải quân Trung Quốc.


http://nghiadx.blogspot.com
Ngư lôi hạng trung của Trung Quốc chuẩn bị thử nghiệm dưới nước.


http://nghiadx.blogspot.com
Tàu ngầm Trung Quốc trang bị nhiều loại ngư lôi khác nhau. Trong hình là tàu ngầm nội địa Trung Quốc 039 trang bị ngư lôi hạng nặng nội địa.


http://nghiadx.blogspot.com
Tàu ngầm lớp Kilo trang bị ngư lôi hạng nặng nhập khẩu.


http://nghiadx.blogspot.com
Binh sĩ Hải quân Trung Quốc chuẩn bị đưa ngư lôi kiểu cũ vào tàu ngầm 033.


http://nghiadx.blogspot.com
Kho ngư lôi kiểu cũ của Hải quân Trung Quốc.


Copyright 2012 Tin Tức Quân Sự - Blog tin tức Quân Sự Việt Nam
 
Lên đầu trang
Xuống cuối trang