Tin Quân Sự - Blog tin tức Quân sự Việt Nam

Paracel Islands & Spratly Islands Belong to Viet Nam !

Quần Đảo Hoàng Sa - Quần Đảo Trường Sa Thuộc Về Việt Nam !

Thứ Hai, 14 tháng 5, 2012

>> Nhật Bản sẽ tấn công Trung Quốc để đoạt lại Senkaku

Kế hoạch tác chiến đoạt lại đảo Senkaku đã đưa ra tình huống giả định cùng với phương án tác chiến cụ thể cho Lực lượng Phòng vệ Nhật Bản.

http://nghiadx.blogspot.com
Liên đội WaiR của Lực lượng Phòng vệ Mặt đất Nhật Bản.

Các phương tiện truyền thông Nhật Bản đưa tin, Lực lượng Phòng vệ Nhật Bản đã xây dựng một “Kế hoạch tác chiến đoạt lại đảo Senkaku (Trung Quốc gọi là đảo Điếu Ngư)”, nội dung đã bị lộ.

Mạng Tin tức Nhật Bản dẫn bài viết từ tờ “Sankei Shimbun” cho biết, “Kế hoạch tác chiến đoạt đảo” của Lực lượng Phòng vệ giả thiết: Sau khi “dân quân trên biển” (giả dạng thành ngư dân) đổ bộ lên đảo Senkaku, Hải, Lục, Không quân Trung Quốc triển khai yểm hộ ở vùng biển quanh đảo.

>> Hải quân Nhật Bản: Tìm lại niềm kiêu hãnh

Nếu xuất hiện tình huống này, Nhật Bản sẽ nhận định hành động đổ bộ lên đảo này là “hành vi quốc gia” và lập tức tiến hành “tác chiến đoạt đảo”.

Đối với “hành vi xâm lược” của Trung Quốc, nội dung “Kế hoạch tác chiến đoạt đảo” của Lực lượng Phòng vệ Nhật Bản đưa ra là:

Thứ nhất, Lực lượng Phòng vệ Mặt đất khẩn cấp tập trung và tiến hành triển khai cơ động. Thứ hai, tiến hành tác chiến phòng không.

Thứ ba, tiến hành tấn công đối với hạm đội của Trung Quốc. Thứ tư, tiến hành bảo vệ đối với các căn cứ, cơ sở của Lực lượng Phòng vệ và quân Mỹ đóng tại Nhật Bản. Thứ năm, tiến hành tác chiến đổ bộ lên đảo.


http://nghiadx.blogspot.com
Tàu hộ tống Asayuki của căn cứ Sasebo, Lực lượng Phòng vệ Biển Nhật Bản.

Triển khai tác chiến cụ thể của Lực lượng Phòng vệ Nhật Bản là, một khi xác định được Trung Quốc dùng vũ lực tấn công chiếm đảo Senkaku, liên đội trung đoàn WaiR (JGSDF Western Army Infantry Regiment) của Lực lượng Phòng vệ Mặt đất (phụ trách phòng thủ quần đảo) sẽ lần lượt từ căn cứ Nagasaki và căn cứ Sasebo đáp tàu vận tải của Lực lượng Phòng vệ Biển chạy đến đảo Senkaku, tiến hành tác chiến đổ bộ lên đảo, xua đuổi lực lượng thủy bộ (vừa ở cạn vừa ở nước) và lực lượng nhảy dù của Trung Quốc.

>> Chiến lược của Nhật khi tập trận với Ấn Độ

Còn Lực lượng Phòng vệ Biển sẽ điều các tàu chiến như tàu hộ tống của căn cứ Sasebo tới vùng biển xung quanh đảo Senkaku, phát động phản kích đối với hạm đội của Trung Quốc.

Đồng thời, toàn bộ máy bay chiến đấu của Lực lượng Phòng vệ Trên không ở 3 căn cứ gồm Tsuiki (Fukuoka), Nyutabaru (Miyagi), Naha (Okinawa) sẽ tham gia tấn công.

Để ngăn chặn các cuộc tấn công của máy bay chiến đấu và tên lửa Trung Quốc đối với các căn cứ quân sự và các công trình khác của Nhật Bản, không chỉ sẽ điều lực lượng pháo binh của Lực lượng Phòng vệ Mặt đất, mà còn sẽ điều lực lượng tên lửa đánh chặn đất đối không.

Tin cho biết, “Kế hoạch tác chiến đoạt đảo” này chỉ tính toán tác chiến riêng của Lực lượng Phòng vệ Nhật Bản, còn chưa tính đến trường hợp quân Mỹ đóng ở Nhật Bản tham chiến.

http://nghiadx.blogspot.com
Mỹ-Nhật tập trận chung năm 2010

Theo bài báo, tháng 11/2011, căn cứ vào “Kế hoạch tác chiến đoạt đảo” này, Lực lượng Phòng vệ Nhật Bản (trên biển, trên bộ, trên không) đã tiến hành cuộc diễn tập quân sự quy mô lớn ở khu vực xung quanh Kyushu và Okinawa, lực lượng tham gia diễn tập lên tới 35.000 quân.

Kết quả diễn tập phát hiện có 2 vấn đề lớn: (1) Nếu như dân quân Trung Quốc đóng giả thành ngư dân chiếm giữ đảo Senkaku, căn cứ vào pháp luật hiện hành Nhật Bản, sớm nhất chỉ có thể do Cảnh sát biển Nhật Bản đứng ra xử lý, Lực lượng Phòng vệ tồn tại sơ hở về pháp lý và thời gian trong vấn đề phối hợp theo.

>> Với Hải quân Nhật, TSB Trung Quốc chỉ là "quan tài sắt" ?

(2) Do đảo Senkaku cách xa lãnh thổ Nhật Bản, vì vậy làm thế nào để nhanh chóng điều Lực lượng Phòng vệ Mặt đất tiến hành tác chiến nhiều đảo, tính cơ động và tính thần tốc còn phải được tiếp tục tăng cường.

http://nghiadx.blogspot.com
Lực lượng Phòng vệ Biển Nhật Bản diễn tập.

>> Hạm đội Thái Bình Dương hay Đài Loan quan trọng hơn ??

Trung Quốc và Mỹ đang chơi trò mèo vờn chuột, quân Mỹ vẫn có thể tiến vào khu vực do Trung Quốc phong tỏa, nhưng trả giá đắt hơn.




http://nghiadx.blogspot.com
Tên lửa Đông Phong của quân đội Trung Quốc. (Ảnh minh hoạ)

Ngày 8/5, tờ “Thời báo châu Á” Hồng Kông có bài viết nhan đề “Lỗ hổng chiến lược ngăn cản khu vực của Trung Quốc”.

Bài viết cho rằng, dư luận bên ngoài luôn có quan điểm cho rằng, khả năng tác chiến của Quân đội Trung Quốc được cải thiện rõ rệt, có thể ngăn cản Mỹ ở ngoài ngàn dặm.

>> Sẽ đến lúc Trung - Mỹ đối đầu trực tiếp

“Chống can dự/ngăn cản khu vực” tức là lực lượng pháo binh duyên hải, máy bay chiến đấu và tàu chiến của Quân đội Trung Quốc có thể ngăn chặn Mỹ triển khai nhanh chóng lực lượng ở Thái Bình Dương. Tuy nhiên, Mỹ rốt cuộc lo ngại thế nào đối với vấn đề này?

Tháng 4/2012, Mỹ tiến hành diễn tập quân sự tại Alaska đã đem đến một phần câu trả lời. Do cuộc diễn tập này được đặt trong hoàn cảnh tấn công tầm xa, rõ ràng mục tiêu là Trung Quốc.

Từ giữa thập niên 1990, sau khi bị Clinton “làm nhục”, Quân đội Trung Quốc bắt đầu xây dựng học thuyết “chống can dự/ngăn cản khu vực”, trong đó vũ khí quan trọng nhất là tên lửa đạn đạo chống hạm DF-21D được mệnh danh là “sát thủ tàu sân bay”, cộng với vệ tinh Bắc Đẩu và vô số hệ thống vũ khí khác, Bắc Kinh còn có kho vũ khí hạt nhân.

Khi sử dụng vũ khí thông thường tấn công Trung Quốc, Mỹ có thể gặp phải vấn đề. Chỉ có một bộ phận máy bay ném bom B-2 có khả năng tàng hình, khiến cho hầu hết máy bay ném bom dễ bị hệ thống phòng không Trung Quốc tấn công.

Ngoài ra, số lượng máy bay chiến đấu F-22 của Mỹ không đến 200 chiếc, F-35 thì còn chưa sản xuất đủ.

http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay ném bom tàng hình B-2 của Mỹ.

Mặc dù vậy, các chuyên gia vẫn cho rằng, ưu thế của Mỹ trước Trung Quốc vẫn chưa mất đi. Oliver Braeuner, chuyên gia vấn đề Trung Quốc, Viện Nghiên cứu Hòa bình Quốc tế Stockholm cho rằng, quan điểm “khu vực chống can dự của Trung Quốc khó bị thâm nhập” bị thổi phồng quá mức, “Mỹ vẫn là cường quốc quân sự hàng đầu thế giới”.

Ông nói, đồng minh khu vực của Mỹ có thể thay thế một phần trách nhiệm. “Washington tái khẳng định cam kết đối với an ninh khu vực châu Á-Thái Bình Dương. Nhưng điều này hoàn toàn không chỉ là dựa vào sức mạnh quân sự của Mỹ. Trong tương lai, đồng minh khu vực của Mỹ sẽ đảm nhận trách nhiệm an ninh lớn hơn”.

Steve Tsang, Viện trưởng Viện Nghiên cứu Chính sách Trung Quốc, Đại học Nottingham cho rằng, Bắc Kinh đã nhầm trong đánh giá khả năng chống can dự/ngăn cản khu vực của họ, “tên lửa chống hạm thực tế hoàn toàn không cực kỳ quan trọng như quan điểm của Bắc Kinh. Tàu chiến chủ lực như tàu sân bay bị phá hủy nghiêm trọng hoàn toàn không đủ để ngăn chặn quân Mỹ thực hiện ý chí chính trị của họ”.

Mỹ đã có kế hoạch ứng phó với khả năng chống can dự của Quân đội Trung Quốc. Trung Quốc và Mỹ đang chơi trò mèo vờn chuột, cùng với sự biến đổi, phát triển của công nghệ, tình hình sẽ không ngừng thay đổi, “người thay đổi trò chơi sẽ không làm cho trò chơi kết thúc.

Nếu Quân đội Trung Quốc có thể chứng minh tên lửa đạn đạo của họ chính xác, hiệu quả, Mỹ sẽ chỉ cần sử dụng chiến thuật và hệ thống vũ khí khác nhau để đáp trả, giảm rủi ro đến mức thấp nhất”.

http://nghiadx.blogspot.com
Tàu sân bay USS George Washington, hạt nhân của Hạm đội 7, Hải quân Mỹ.

James Holmes, Học viện Chiến tranh Hải quân Mỹ cho biết, tác chiến ở vùng cấm ở Trung Quốc mặc dù có rủi ro, nhưng đối với quân Mỹ vẫn không được tính là hành động tự sát.

Ông nói: “Họ vẫn coi điều này là một thách thức nghiêm trọng, hoàn toàn không phải do Trung Quốc hoặc Iran có thể phong tỏa một khu vực nào đó và ngăn chặn quân Mỹ tiến vào, mà là do phải trả giá đắt khi quân đội tiến vào những khu vực này”.

Trừ phi các nhà hoạch định chính sách Mỹ sẵn sàng trả giá, nếu không trong thời chiến không thể điều lực lượng đến khu vực đầy nguy cơ. Trung Quốc nhận định, tầm quan trọng của Hạm đội Thái Bình Dương Mỹ đối với Washington vượt cả Đài Loan.

http://nghiadx.blogspot.com
Biên đội tàu ngầm Trung Quốc.

>> Liệu Việt Nam có nên xây dựng Hạm đội Trường Sa


Việc Nga bán cho Việt Nam nhiều loại vũ khí hiện đại đã khiến cho sức mạnh của Hải quân Việt Nam sẽ được tăng cường đáng kể.



http://nghiadx.blogspot.com

http://nghiadx.blogspot.com
Tàu ngầm lớp Kilo mà Việt Nam đang đặt mua của Nga

Thời báo Hoàn Cầu dẫn nguồn tin từ tờ “Bình luận quân sự độc lập” của Nga đưa tin, mặc dù các tàu ngầm lớp Kilo và các trang thiết bị mới mua của Hải quân Việt Nam vẫn chưa đi vào hoạt động, nhưng việc Nga bán cho Việt Nam nhiều loại vũ khí hiện đại đã khiến cho sức mạnh của Hải quân Việt Nam sẽ được tăng cường đáng kể.

Trên cơ sở đó, Việt Nam đã có thể xây đựng một “Hạm đội Trường Sa” nếu muốn cạnh tranh quyền kiểm soát khu vực biển này với hạm đội tàu sân bay của nước ngoài.

Hiện các nước liên quan luôn cố gắng ngăn cản việc Trung Quốc đơn phương tuyên bố chủ quyền tại khu vực Biển Đông, khi nước này ngày càng gia tăng ảnh hưởng của mình tại khu vực này.

Thời báo Hoàn Cầu dẫn báo Nga cho hay, chính vì vậy Hải quân chắc chắn sẽ là một lực lượng nòng cốt để Việt Nam đạt được mục tiêu trên.

Về phương diện vũ khí, trang bị lúc này Hải quân Việt Nam chủ yếu là dựa vào đối tác hợp tác kỹ thuật quân sự truyền thống là Nga.

Năm 2009, Việt Nam đã ký một hợp đồng mua 6 tàu ngầm lớp Kilo của Nga và bắt đầu xây dựng các căn cứ tàu ngầm và các cơ sở hạ tầng liên quan.

Ngoài ra, Việt Nam cũng đang rất chú trọng các hạm đội tàu mặt nước, đặc biệt là việc nâng cấp các tàu hộ vệ loại nhỏ. Năm 2011, Việt Nam lại mua thêm 2 tàu hộ vệ Cheetah của Nga.

Chiếc tàu ngầm lớp Kilo mà Việt Nam đặt mua của Nga đã được bắt đầu xây dựng vào tháng 8/2010. Theo kế hoạch đến năm 2014 sẽ được bàn giao cho phía Việt Nam. Còn 2 chiếc tàu hộ vệ Cheetah cũng sẽ được đi vào hoạt động trong thời gian không lâu.

Theo nhận định của Thời báo Hoàn Cầu, hiện khả năng chiến đấu của các hạm đội Hải quân Việt Nam vẫn chưa được nâng cao một cách toàn diện.

http://nghiadx.blogspot.com

http://nghiadx.blogspot.com
Tàu hộ vệ Cheetah của Việt Nam do Nga chế tạo

Báo Trung Quốc nói rằng tờ “Bình luận quân sự độc lập” chỉ ra, Việt Nam đã có kế hoạch hiện đại hóa hạm đội tàu chiến có khả năng chiến đấu cao trong khu vực, điều này là một phần quan trọng trong chính sách kiềm chế Trung Quốc.

Các hạm đội này có khả năng bảo vệ các vùng đặc quyền kinh tế và vùng biển ngoài khơi của Việt Nam, đồng thời sẽ ngăn chặn được các âm mưu xâm phạm chủ quyền của nước ngoài đối với các vùng đặc quyền.

Để thực hiện được mục tiêu này, Hải quân Việt Nam đang tăng cường khả năng chiến đấu tổng thể.

Ngoài tàu ngầm và tàu hộ vệ, Việt Nam cũng muốn phát triển mạnh mẽ các tàu tuần tra, tàu tên lửa và hệ thống tên lửa phòng vệ bờ biển di động.

Sau nhiều năm thực hiện, khả năng chiến đấu tổng thể của Việt Nam đã được tăng cường đáng kể. Hiện Hải quân Việt Nam đã xây dựng được một lực lượng vừa đủ để bảo vệ chủ quyền của mình tại quần đảo Trường Sa.

Theo các nhà phân tích, Hải quân Việt Nam đang muốn xây dựng một Hạm đội Trường Sa với sự giúp đỡ của Nga.

http://nghiadx.blogspot.com

http://nghiadx.blogspot.com
Lực lượng đặc nhiệm Hải quân Việt Nam

Báo Hoàn Cầu - Trung Quốc tự nhận định: "Ngoài việc bán cho Việt Nam các loại vũ khí hiện đại, Nga còn giúp đỡ Việt Nam tiếp cận từng phần và bảo trì các hệ thống vũ khí này....

Hiện tàu sân bay Varyag của Trung Quốc đang trong giai đoạn thử nghiệm cuối cùng. Triển vọng đi vào hoạt động của tàu sân bay này trong mùa hè năm nay là rất khả quan.

Ngoài ra, quân đội Trung Quốc còn đang tiến hành đào tạo đội ngũ phục vụ tàu sân bay với số lượng lớn.

Dự kiến đến năm 2020, Trung Quốc sẽ có thêm tàu sân bay mới do mình tự sản xuất. Nhiệm vụ chính của tàu sân bay mới này cũng chủ yếu là hoạt động tại khu vực Biển Đông.

Một số chuyên gia Nga cho rằng, Việt Nam đặt mục tiến xây dựng được một Hạm đội Trường Sa đến trước năm 2020 để đối phó lại tàu sân bay của Trung Quốc".

>> Philippines luôn thổi phồng sức mạnh quân sự

Năm 2012, trang web Global Firepower đã công bố bảng xếp hạng mới nhất về sức mạnh quân sự của các nước trên thế giới.



http://nghiadx.blogspot.com
Tuần tra Gregorio del Pilar được Philippines mua lại của Mỹ

Trong số 55 quốc gia có trong danh sách (vũ khí hạt nhân không nằm trong các số liệu được thống kê) thì sức mạnh quân sự của Mỹ vẫn được đánh giá cao nhất, Nga xếp ở vị trí thứ 2, Trung Quốc ở vị trí thứ 3 và Philippines hiện đang xếp ở vị trí thứ 23 trên toàn thế giới.

Theo số liệu mà Global Firepower đưa ra, hiện dân số của Philippines là khoảng 102 triệu người, dự trữ ngoại hối là 62,37 tỷ USD. Trong khi đó, quân số hiện đang phục vụ trong quân đội Philippines vào khoảng 120.000 binh lính và ngân sách quốc phòng của nước này hiện là 2,44 tỷ USD.

Hiện lực lượng Lục quân của Philippines đang sở hữu khoảng 2.379 hệ thống vũ khí các loại, trong đó có 41 xe tăng, 559 xe bọc thép 309 khẩu pháo di động, 1.070 khẩu súng cối, không có pháo tự hành.

Không quân nước này có tổng số 289 máy bay các loại, trong đó có 159 máy bay trực thăng.

Lực lượng Hải quân hiện có khoảng 120 tàu chiến, trong đó có 2 tàu hộ vệ, 10 tàu tấn công đổ bộ, còn lại là các loại tàu tuần tra, không có tàu sân bay, tàu khu trục, tàu ngầm và tàu quét mìn.

Tuy nhiên, các chuyên gia quân sự Trung Quốc cho rằng Philippines đang thổi phồng thực lực quân sự của mình lên như về số lượng máy bay chiến đấu, số lượng tàu chiến, xe tăng…

Mặc dù Hải quân Philippines hiện đang có 120 tàu chiến, nhưng hầu hết là những tàu tuần tra cỡ nhỏ và được mua lại của Mỹ, Anh và Pháp đã được sử dụng từ thời Chiến tranh Thế Giới thứ 2, là những sản phẩm từ những năm 1940,1950.

Những chiến tàu này hầu hết chỉ để đối phó với cướp biển, không có khả năng chiến đấu với hiệu quả cao.

Ngày 14/12/2011, tàu chiến lớn nhất của Hải quân Philippines Gregorio del Pilar mới chính thức đi vào hoạt động.

http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay chiến đấu hạng nhẹ OV-10 của Không quân Philippines

Chiếc đầu này có lượng rẽ nước là 3.390 tấn, chiều dài 115,21 m, rộng 12,8 m. Các phương tiện truyền thông của Philippines gọi đây là “tàu chiến mạnh nhất trong lịch sử nước này”.

Chiếc tàu này được Philippines mua lại từ lực lượng Cảnh sát biển Mỹ, được trang bị pháo với cỡ nòng 76 mm, nhưng không được trang bị tên lửa. Nó đã phục vụ trong quân đội Mỹ 44 năm.

Tàu khu trục Raja Humabon của Hải quân Philippines cũng là tàu khu trục Atherton lớp Cannon của Hải quân Mỹ trước kia. Nó được hạ thủy từ tháng 5/1943.

Chiếc tàu này có lượng rẽ nước chỉ khoảng 1.520 tấn, dài 93,27 m, rộng 11,13 m. Chiếc tàu này đươc Hải quân Mỹ cho “nghỉ hưu” từ năm 1975 và đến năm 1978 thì bán lại cho Philippines.

http://nghiadx.blogspot.com
Pháo dã chiến M-101

Cho đến nay nó đã có 69 năm phục vụ, cũng là chiếc tàu chiến phục vụ trong thời gian dài nhất trên thế giới hiện nay. Tốc độ của nó bây giờ chỉ đạt 10 hải lý mỗi giờ.

Gần đây có thông tin, Hàn Quốc cũng đang chuẩn bị gửi một tàu hộ vệ cũ lớp Pohang cho Hải quân Philippines. Chiếc tàu này được trang bị 4 tên lửa chống tàu.

Đối với lực lượng Không quân Philippines hiện nay, các chuyên gia Trung Quốc đánh giá, Philippines không có nổi một chiếc máy bay chiến đấu thực sự.

Năm 2005, 2 chiếc máy bay chiến đấu F-5A của Không quân Philippines đã được cho “về hưu”.

Hiện tại, Không quân Philippines chỉ có 21 máy bay chiến đấu hạng nhẹ OV-10 Broncos. Năm 1992, Philippines đã tiếp nhận 24 chiếc máy này từ phía Mỹ. Đây là loại máy bay chiến đấu đời cũ, đã xuất hiện từ năm 1964.

Ngoài ra, 62 chiếc máy bay trực thăng UH-1U/M mà Không quân Philippines đang sở hữu cũng là sản phẩm từ thời chiến tranh Việt Nam.

Về lực lượng pháo binh, hiện Philippines chủ yếu sử dụng pháo dã chiến M-101 do Mỹ sản xuất từ những năm 1940.

http://nghiadx.blogspot.com
Xe tăng hạng nhẹ FV-101 Scorpion của Lục quân Philippines

Năm 1996, Tập đoàn công nghiệp vũ khí mặt đất của Pháp đã nâng cấp cho Philippines 12 khẩu pháo M-101 thành cỡ nòng 105 mm.

Hiện Philippines đang thiếu một ngân sách quốc phòng lớn nhằm hiện đại hóa quân đội đang lạc hậu nghiêm trọng.

Về lực lượng tăng thiết giáp, hiện các xe tăng chiến đấu chủ lực của Philippines cũng đang trở nên quá cũ.

Philippines chỉ có 41 chiếc xe tăng chiến đấu chủ lực, hầu hết là loại xe tăng hạng nhẹ FV-101 Scorpion do Anh chế tạo.

Loại xe tăng này được Anh nghiên cứu từ những năm 1960 và đến tháng 1/1972 nó được cho đi vào hoạt động.

Xe tăng FV-101 Scorpion có trọng lượng 8,1 tấn, dài 4,79 m, rộng 2,35 m, tốc độ tối đa đạt 79 km/h. Được trang bị 1khẩu pháo cỡ nòng 76 mm và 1 súng máy cỡ nòng 7,62 mm.

Với tiềm lực quân sự như vậy, các chuyên gia quân sự Trung Quốc đánh giá, Philippines phải cần một khoản ngân sách quốc phòng rất lớn mới có thể hiện đại hóa quân đội đang lạc hậu nghiêm trọng.

>> Lai lịch pháo tự hành Trung Quốc PLL05

Cuộc chiến tranh của Liên Xô ở Afghanistan đã giúp Trung Quốc chế tạo pháo tự hành PLL05 sao chép pháo tự hành Nova của Liên Xô?



http://nghiadx.blogspot.com
Pháo tự hành Nova

Pháo tự hành 120 mm PLL05 (Type 05) là một trong các loại pháo tự hành hạng nhẹ bánh lốp, được đưa vào trang bị của quân đội Trung Quốc trong những năm gần đây. Pháo tự hành này lần đầu tiên được công ty NORINCO giới thiệu vào năm 2001 với tư cách một hệ pháo xuất khẩu, song không tìm được khách hàng đặt mua.

Sau đó, vào đầu năm 2008, biến thể cải tiến có ký hiệu PLL05 được đưa vào trang bị cho sư đoàn bộ binh nhẹ số 127, thuộc quân đoàn 54, quân khu Tế Nam.


Hệ thống pháo mới gồm một khẩu pháo 120 mm độc đáo, kết hợp các phẩm chất của pháo cối và lựu pháo. Pháo có thể bắn cầu vồng với tầm bắn tối đa (góc tầm đến 80 độ), cũng như bắn thẳng ngắm trực tiếp. Pháo có thể bắn đạn pháo 120 mm hoặc đạn cối 120 mm, kể cả các loại đạn NATO.

http://nghiadx.blogspot.com

Liên Xô lần đầu tiên thực hiện khái niệm pháo vạn nặng như vậy khi chế tạo pháo tự hành bánh xích 120 mm 2S9 Nona-S cho Bộ đội Đổ bộ đường không vào năm 1981. Đồng thời, với pháo tự hành, Liên Xô còn phát triển cả các hệ thống pháo kéo có tính năng tương tự, sau này là biến thể bánh lốp 2S23 Nona-SVK.

http://nghiadx.blogspot.com

Xuất sứ của bản sao Trung Quốc của pháo tự hành Liên Xô 120 mm Nona là vấn đề khá tối tăm. Người ta biết chính xác là cả thời Liên Xô lẫn sau khi Liên Xô đã sụp đổ, pháo Nona không hề được xuất khẩu, mặc dù một vài nguồn (mà khởi đầu là tờ Washington Post năm 1997) đã kiên trì khẳng định Trung Quốc đã mua từ Nga gần 100 khẩu 2S23.

http://nghiadx.blogspot.com

Giả thiết rất có thể là Trung Quốc đã có được một khẩu 2S9 từ Pakistan, đối tác hợp tác quân sự truyền thống của Trung Quốc. Còn Pakistan có thể có được pháo này từ Afghanistan khi quân đội Liên Xô còn chiến đấu ở đây (1978-89) và đã sử dụng các pháo tự hành này rất hiệu quả chống phiến quân.

Có thể Trung Quốc đã mua lại một trong các pháo tự hành mà Liên Xô bị mất trong tác chiến. Sau đó thì như thường lệ, Trung Quốc nghiên cứu từng ly từng tý hệ thống pháo này, rồi sản xuất sao chép nó, nhưng lắp tháp pháo lên khung gầm bánh lốp của xe bọc thép chở quân Type 92 ZSL92 / WZ5516x6 do họ chế tạo.

Pháo 120 mm của PLL05 có góc tầm -4 đến +80 độ và góc hướng 360 độ. Tầm bắn bằng đạn pháo phá-mảnh lên tới 8,8 km, bằng đạn cối phá-mảnh là 7,1 km. Ngoài ra, pháo tự hành có thể bắn đạn pháo phản lực tích cực có tầm tối đa 12,8 km.
Pháo được nạp đạn bằng hệ thống bán tự động (rõ ràng là sao chép hoàn toàn từ 2S9) với tốc độ 6-8 phát/phút đối với đạn pháo phá-mảnh, 10 phát/phút đối với đạn cối phá-mảnh và 4-6 phát/phút đối với đạn pháo động năng.

Tổng cơ số đạn là 36 phát bắn nạp rời đặt trên các giá đạn bên trong thùng xe và tháp. Các khí tài ngắm bao gồm máy ngắm bắn thẳng (phía trái pháo) và máy ngắm toàn cảnh kết hợp với máy đo xa laser lắp liền được bố trí trên nóc tháp. Hệ thống điều khiển hỏa lực có 3 chế độ bắn: tự động, bán tự động và bằng tay.

http://nghiadx.blogspot.com

Vũ khí bổ trợ của PLL05 là 1 súng máy cao xạ 12,7 mm Type 85 lắp trên tháp con của chỉ huy, 2 cụm x 3 ống phóng lựu khói ở 2 bên sườn tháp pháo.

Kíp xe gồm 4 người: trưởng xe, lái xe (ngồi ở phía trước thân xe), pháo thủ và người nạp đạn (ngồi trong tháp).

Thân và tháp xe kiểu hàn bảo vệ kíp xe chống hỏa lực súng bộ binh và các mảnh đạn nhỏ.

Ở các mẫu chế thử đầu tiên, tháp xe có thể tích tương đối nhỏ, nhưng ở các mẫu sau này, thể tích tăng lên đáng kể.

Xe cũng được trang bị hệ thống phòng chống vũ khí hủy diệt lớn. Động cơ diesel 8 xy lanh BF8L413F làm mát bằng không khí có công suất 320 mã lực cho phép đạt tốc độ 85 km/h trên đường nhựa và 8 km/h khi bơi.

Khi bơi, xe sử dụng 2 chân vịt đặt trong ổ quay hình tròn, gắn ở đuôi, phía sau các bánh sau.

4 bánh trước có thể điều khiển, có hệ thống bơm lốp trung tâm.

PLL05 có trọng lượng chiến đấu 16,5 tấn, nên có thể không vận bằng máy bay vận tải Y-8.

Chủ Nhật, 13 tháng 5, 2012

>> Tàu lớn nhất của cảnh sát biển Việt Nam sắp hạ thủy

Tàu hiện đại, lớn nhất của lực lượng cảnh sát biển đang được hoàn thiện tại nhà máy Z189 (Bộ Quốc phòng). Dự kiến cuối năm nay, tàu sẽ hoạt động trên vùng biển chủ quyền của Việt Nam.


>> Cảnh sát biển Việt Nam trang bị hiện đại



http://nghiadx.blogspot.com
Được đóng tại nhà máy Z189 (Bộ Quốc phòng), tàu lớn nhất của lực lượng cảnh sát biển Việt Nam đang bước vào giai đoạn hoàn thiện. Đây là loại tàu tìm kiếm cứu nạn đa năng, với đội thuyền viên 70 người.

http://nghiadx.blogspot.com
Con tàu có lượng giãn nước 2.200 tấn, hoạt động trong mọi điều kiện sóng gió với thời gian 60 ngày đêm liên tục. Tốc độ tối đa 21 hải lý mỗi giờ. Dự kiến, sau khi hạ thủy vào tháng 7 tới, đến cuối năm, tàu sẽ được bàn giao. Tàu được thiết kế theo tiêu chuẩn châu Âu, phía sau có sân đỗ trực thăng.

http://nghiadx.blogspot.com
Con tàu sẽ mang tên tàu Cảnh sát biển 8001.

http://nghiadx.blogspot.com
Một trong những phần vất vả nhất khi thi công là đi đường dây điện cho toàn bộ con tàu. Tổng chiều dài dây điện của tàu 8001 là khoảng 110 km.
http://nghiadx.blogspot.com
Các khoang rất rộng rãi với tường cách âm, cách nhiệt.

http://nghiadx.blogspot.com
Khu vực khoang điều khiển.

http://nghiadx.blogspot.com
Trung trướng Phạm Đức Lĩnh, Cục trưởng Cảnh sát biển (ngoài cùng bên phải) đi kiểm tra tiến độ.<
http://nghiadx.blogspot.com
Các công nhân đang hoàn thiện những công đoạn cuối.

http://nghiadx.blogspot.com
Tiếp quản con tàu vào cuối năm, lực lượng Cảnh sát biển sẽ có thêm điều kiện quản lý, bảo vệ và thực thi pháp luật trên vùng biển chủ quyền của Việt Nam.

>> Hải quân Trung Quốc sẽ có lực lượng UAV riêng

Trong khi Mỹ đang tìm cách phát triển cả hai phiên bản UAV trang bị cho tàu sân bay thì Hải quân Trung Quốc cũng không hề thua kém.



http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay chiến đấu F/A-XX Mỹ.

Tạp chí “Flight International” Anh cho biết, Mỹ đã chính thức khởi động chương trình máy bay chiến đấu F/A-XX.

Có phương tiện truyền thông nước ngoài phỏng đoán, Hải quân Trung Quốc cũng đang phát triển máy bay tấn công không người lái phiên bản hải quân.

Quân Mỹ có ý định sử dụng F/A-XX và X-47B tiến hành áp chế đối với lực lượng máy bay không người lái phiên bản hải quân Trung Quốc.

Vừa qua, Hải quân Mỹ đã phát thư trưng cầu ý kiến về máy bay chiến đấu F/A-XX tới rất nhiều doanh nghiệp công nghiệp quốc phòng, yêu cầu các nhà thầu xem xét tổng hợp giá thành và tính năng, đồng thời thử áp dụng công nghệ có tính sáng tạo, phát triển một loại máy bay chiến đấu hoàn toàn mới.

Bức thư này cho biết: Yêu cầu cơ bản của hải quân là loại máy bay chiến đấu mới này trang bị cho tàu sân bay động cơ hạt nhân lớp Ford và lớp Nimitz, còn thiết kế ở các khía cạnh khác có thể “phát huy thoải mái”.

Mặc dù Hải quân Mỹ không giới hạn máy bay chiến đấu F/A-XX là áp dụng thiết kế có người lái hay máy bay không người lái, nhưng được biết, thiết kế theo hướng không có người lái được Lầu Năm Góc chú trọng hơn, bởi vì thân máy bay tương đối nhỏ, thích hợp trang bị cho tàu sân bay.

Được biết, Hải quân Mỹ một mặt đem lại không gian phát huy đầy đủ cho các doanh nghiệp công nghiệp quốc phòng, mặt khác cũng đã đưa ra yêu cầu rất cao đối với tính năng của F/A-XX.

http://nghiadx.blogspot.com
Mô hình máy bay F/A-XX của hãng Boeing Mỹ.

Donald Gaddis, quan chức điều hành dự án hàng không chiến thuật, Bộ Tư lệnh Hệ thống Hàng không, Hải quân Mỹ cho biết, yêu cầu của Hải quân đối với F/A-XX bao gồm: có hành trình tương đối xa và khả năng cơ động xuất sắc; có thể tiến hành chi viện chiến trường mạnh cho máy bay chiến đấu F-22 và F-35; có thể bảo vệ cho máy bay không người lái; có khả năng tấn công chính xác đối với các mục tiêu trên bộ và trên biển.

Về tổng thể, Hải quân Mỹ yêu cầu loại máy bay chiến đấu đa năng kiểu mới phiên bản hải quân này có thể thay thế máy bay chiến đấu F/A-18E/F Super Hornet và máy bay chiến đấu điện tử EA-18G Growler do hãng Boeing sản xuất. Vì vậy, trong các trường hợp không công khai, quân Mỹ gọi loại máy bay tương lai này là “Growl Hornet”.

Các ông trùm công nghiệp quốc phòng Mỹ đều có ý định tham gia dự án F/A-XX. Nhà máy Phantom Works của Boeing đã đưa ra phương án thiết kế cơ bản cho kiểu máy bay chiến đấu này. Nó được trang bị 2 động cơ, áp dụng thiết kế cánh không đuôi và cánh có thể thay đổi phía sau.

Diện tích cánh máy bay tương đối lớn, có khả năng hành trình dưới tốc độ âm thanh, có thể bay liên tục 50 giờ, bán kính chiến đấu hơn 1.600 km, có tính năng tàng hình tốt hơn F-35 và F-22.

http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay F/A-XX sẽ thay thế cho Super Hornet.

Nhà máy Skunk của hãng Lockheed Martin cũng đã triển khai công tác nghiên cứu phát triển công nghệ có liên quan.

Cấp cao của công ty này tiết lộ, máy bay chiến đấu F/A-XX do nhà máy Skunk thiết kế là một kiểu máy bay không người lái siêu âm. Nó được trang bị bộ cảm biến tổng hợp tiên tiến và có khả năng tàng hình tốt.

Máy bay tấn công không người lái phiên bản hải quân X-47B của Quân đội Mỹ đã được thử nghiệm, tại sao phải tiếp tục phát triển một kiểu máy bay không người lái phiên bản hải quân?

Tạp chí “Flight International” Anh cho rằng, quân Mỹ đã đưa ra yêu cầu đặc biệt đối với máy bay chiến đấu F/A-XX: có thể hỗ trợ hỏa lực và tấn công chính xác trong “môi trường chống can dự/đối kháng khu vực”.

Tờ báo viết, cái gọi là “môi trường chống can dự/đối kháng khu vực” là chỉ khu vực xung quanh Trung Quốc mà Quân đội Trung Quốc có thể gây ảnh hưởng. Do đó, có thể thấy, đối tượng trực tiếp nhằm vào của máy bay chiến đấu F/A-XX kiểu mới của quân Mỹ là Quân đội Trung Quốc.

http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay F/A-XX mô phỏng.

X-47B là máy bay tấn công không người lái phiên bản hải quân và không đa năng. Để ứng phó với “lực lượng hải, không quân Trung Quốc ngày càng lớn mạnh”, quân Mỹ cần máy bay phiên bản hải quân đa năng, từ đó phó thách cho F/A-XX tính năng ưu việt hơn.

Tiến hành trinh sát, theo dõi đối với khu vực rộng lớn, thậm chí có thể thực hiện tiếp dầu trên không đối với máy bay chiến đấu khác. Vì vậy, F/A-XX là tài năng đa diện chưa từng xuất hiện trong lực lượng tác chiến của Không quân Mỹ.

“Báo cáo vắn tắt Trung Quốc” (China Brief) của Quỹ Jamestown Mỹ phỏng đoán, Hải quân Trung Quốc cũng đang phát triển máy bay không người lái phiên bản hải quân mang theo vũ khí, có khả năng tấn công.

Báo cáo suy đoán, một số loại máy bay không người lái của Trung Quốc đã có tải trọng và hành trình tương đối khả quan.

Hải quân Trung Quốc có thể xây dựng trước một lực lượng máy bay không người lái phiên bản hải quân có khả năng tác chiến, trước khi hình thành lực lượng máy bay phiên bản hải quân có người lái.

Hay nói cách khác, tàu sân bay Varyag và các tàu sân bay tiếp theo của Hải quân Trung Quốc có thể được phát triển trực tiếp thành “tàu sân bay trang bị máy bay không người lái”.

http://nghiadx.blogspot.com
Ý tưởng máy bay chiến đấu không người lái Trung Quốc phóng tên lửa.

Quân đội Trung Quốc không hề lo ngại máy bay phiên bản hải quân có người lái sẽ vô ích. Bởi vì, “tàu sân bay trang bị máy bay không người lái” có thể mang theo hỗn hợp cả máy bay không người lái và máy bay chiến đấu có người lái.

Báo cáo phỏng đoán, ở vùng biển duyên hải của Trung Quốc, quân Mỹ cần đề phòng tên lửa ven bờ và máy bay chiến đấu của Quân đội Trung Quốc.

Nhưng, ở vùng biển cách xa đất liền Trung Quốc, xung đột có thể xảy ra giữa Trung-Mỹ trong tương lai sẽ là một cuộc quyết đấu với vũ khí cốt lõi là máy bay trang bị cho tàu sân bay.

Xét thấy Hải quân Trung Quốc có thể phát triển “tàu sân bay trang bị máy bay không người lái”, quân Mỹ sẽ đẩy nhanh các bước xây dựng lực lượng máy bay không người lái phiên bản hải quân. F/A-XX sẽ cùng với X-47B tăng cường sức mạnh cho lực lượng máy bay không người lái trang bị cho tàu sân bay của Quân đội Mỹ.

http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay không người lái X-47B của Mỹ.

>> Siêu tên lửa chống tăng CKEM của Mỹ

Tên lửa KEM và CKEM do Mỹ phát triển chính là để đáp ứng yêu cầu xuyên phá mạnh, tốc độ cao và tốc độ bắn nhanh.


Tin Quân Sự - http://nghiadx.blogspot.com
Tên lửa MGM-166A phóng đi từ bệ phóng trên xe HMMWV

Trên chiến trường hiện đại, các xe tăng chủ lực không những trang bị một lớp giáp dày với nhiều tầng bảo vệ khác nhau mà chúng còn có tốc độ rất cao, khả năng cơ động tốt, thậm chí trang bị cả những hệ thống phòng vệ có khả năng bắn hạ đạn chống tăng.

Chính vì thế, những tên lửa chống tăng cá nhân có thể không đạt yêu cầu tiêu diệt những loại xe tăng này ngay trong phát bắn đầu tiên do tốc độ chậm, tầm bắn hạn chế và thời gian phát hiện, ngắm bắn còn nhiều.

Chính vì thế, các cường quốc như Nga, Mỹ đều muốn phát triển tên lửa chống tăng hạng nặng bắn từ các xe chiến đấu diệt tăng chuyên nghiệp.

Cuối những năm 1980, cùng với việc Nga phát triển hệ thống tên lửa 9M123 Khrizantema (được NATO định danh là AT-15 Spinger), Mỹ cũng bắt đầu tiến hành chương trình nghiên cứu tên lửa chống tăng hạng nặng AAWS-H (Advanced Anti-Tank Weapon System - Heavy) với dự án LOSAT (Line-of-sight Anti-Tank) nhằm chế tạo một loại tên lửa chống tăng có điều khiển bay với vận tốc trên siêu âm và tiêu diệt đối phương bằng động năng tên lửa.

Thứ vũ khí này còn được gọi là KEM (Kinetic Energy Missile - Tên lửa động năng).

Được phát triển tại Texas Instrument và LTV, LOSAT bắt đầu được thử nghiệm vào tháng 6/1990, tuy nhiên, đến năm 1992, chương trình lại bị đẩy lùi tiến độ và hạ cấp xuống mục đích trình diễn kỹ thuật.

Năm 1996 Bộ Quốc phòng Mỹ từng có ý định hủy chương trình này, tuy nhiên, tháng 11/1997, dưới tác động của Lục quân Mỹ, chương trình đã được khởi động trở lại. Tới năm 2002, hệ thống tên lửa MGM-166A đã ra đời.

Ở biến thể mới nhất, LOSAT được gắn trên xe chiến đấu đa năng hạng nhẹ HMMWV và cả hệ thống được đặt tên là M1114 (hoặc M1113 hay M1044A1).

Hệ thống này được trang bị bốn tên lửa KEM trong trạng thái sẵn sàng bắn từ trên nóc xe và 8 đạn tên lửa dự phòng đặt trong một xe kéo theo phía sau.

Xạ thủ tên lửa được trang bị một hệ thống ngắm kết hợp giữa thiết bị ngắm hồng ngoại FLIR và TV để có thể tìm và khóa bắn mục tiêu.

Trong điều kiện chiến đấu, hệ thống kiểm soát bắn của MGM-166A có khả năng khóa bắn hai mục tiêu cùng lúc.

Tên lửa KEM có chiều dài 2,85 m và đường kính 16,2 cm và hoạt động bằng nhiên liệu rắn.

Sau khi bắn, tên lửa có khả năng tăng tốc cực nhanh lên tới vận tốc 1.500 m/giây (Mach 4,4) vượt trội so với tên lửa Khrizantema của Nga, chỉ có vận tốc 400 m/giây Mach 1,2. Với tốc độ này, tên lửa có thể chạm mục tiêu ở tầm bắn cực đại (4 km) trong thời gian chưa đến 5 giây.

Dữ liệu mục tiêu sẽ được nạp vào tên lửa trước khi bắn và có thể được cập nhật trong suốt quá trình bay qua hệ thống điều khiển bắn.

Tin Quân Sự - http://nghiadx.blogspot.com
Một biến thể cũ của MGM-166 phóng từ bệ phóng trên thân xe chiến đấu bộ binh Bradley

Điểm đặc biệt của KEM so với các tên lửa chống tăng khác là nó không được trang bị đầu đạn nổ. Nó tiêu diệt mục tiêu bằng chính động năng của mình (tương tự như loại đạn chống tăng thanh xuyên APFSDS) với khối lượng tên lửa lên đến 80 kg.

Khác với các hệ thống khác, toàn bộ quy trình bắn của MGM-166A gồm nhận mục tiêu, khóa bắn và bắn chỉ diễn ra trong vòng từ 2-3 giây, hầu như không cho phép đối phương có cơ hội phản ứng.

Vận tốc cực cao với việc không dùng đầu nổ giúp KEM đánh dễ dàng đánh bại các hệ thống phòng thủ chủ động hay các loại giáp phản ứng nổ.
Tin Quân Sự - http://nghiadx.blogspot.com
Một hệ thống tên lửa MGM-166A có bốn tên lửa sẵn sàng phóng, chỉ thị mục tiêu qua hệ thống ngắm FLIR/TV và có thể bắt bám cực nhanh hai mục tiêu cùng lúc.

Tháng 8/2002, Lockheed Martin đã nhận hợp đồng đầu tiên sản xuất 108 tên lửa MGM-166A.

Những tên lửa này đã được sử dụng cho đơn vị LOSAT đầu tiên của lục quân Mỹ vào năm 2003 với 12 xe phóng.

Tháng 3/2004, chương trình thử nghiệm hệ thống LOSAT đã thành công và đi vào giai đoạn sản xuất hàng loạt.

Tuy nhiên, do chương trình phát triển loại tên lửa CKEM hiện đại hơn đang diễn ra, chương trình sản xuất hàng loạt MGM-166A đã bị dừng lại sau khi sản xuất lượt đầu với 435 tên lửa thành phẩ

Chương trình CKEM được Lockheed Martin bắt đầu phát triển từ tháng 4/2010.

Đến tháng 10/2003, chương trình này đã tiến sang giai đoạn trình diễn kỹ thuật và trong tháng 11 sau đó, Lockheed Martin đã thử nghiệm thành công tên lửa lần đầu tiên.

Biến thể tên lửa CKEM được đem ra thử nghiệm chỉ có chiều dài 1,5 mét, khối lượng 45 kg (bằng một nửa của KEM).

Tuy thế, CKEM lại có thể đạt đến vận tốc 2.200 m/giây (Mach 6,5) và đạt tầm bắn từ 400 - 8.000 mét.

Tin Quân Sự - http://nghiadx.blogspot.com
Các mốc thời gian phát triển tên lửa CKEM cho thấy hiện nay Mỹ đã sẵn sàng trang bị tên lửa này cho quân đội.

Năm 2006, pha trình diễn kỹ thuật của dự án đã kết thúc và cho đến nay, Lockheed Martin đã thử nghiệm thành công tên lửa CKEM trên 20 lần, tiến tới sẵn sàng trang bị loại tên lửa này cho quân đội Mỹ trong tương lai gần.

>> Hai mẫu BMP-1 phù hợp với Việt Nam

Các công ty quốc phòng của châu Âu đã lần lượt giới thiệu 2 mẫu xe chiến đấu bộ binh BMP-1 hiện đại hóa với sức mạnh mới, hiệu quả và có chi phí thấp.


http://nghiadx.blogspot.com
Xe chiến đấu bộ binh hiện đại MGC-1
>> Biến thể nâng cấp BMP-1M

Triển lãm vũ khí quốc tế IDEB 2012 đang diễn ra ở thành phố Bratislava, Cộng hòa Slovakia.

Trong thời gian 4 ngày từ 2-5/5, tại đây, các công ty quốc phòng châu Âu đã mang đến 2 mẫu xe chiến đấu bộ binh BMP-1 hiện đại hóa với nhiều điểm đáng chú ý.

Được phát triển dựa trên khung gầm xe BMP-1, MGC-1 là sản phẩm ưu việt được 3 công ty quốc phòng của Séc là Excakibur, VOP Trencin và EVPU tác phát triển .

Xe chiến đấu bộ binh MGC-1 được trang bị công nghệ bảo vệ chủ động và thụ động trước các loại mìn và vũ khí khác. Khách hàng có thể lựa chọn hệ thống bảo vệ nào phù hợp các yêu cầu nhiệm vụ cụ thể để chống lại những mối đe dọa trên chiến trường.

http://nghiadx.blogspot.com
Mẫu xe chiến đấu bộ binh MGC-1 với sự bao bọc của giáp "lồng gà".

Các loại phương tiện chiến đấu hiện nay phải đối mặt với nhiều nguy cơ từ phương thức tác chiến đối xứng và phi đối xứng. Thực tế chiến trường hiên nay cho thấy, các xe chiến đấu bộ binh rất dễ bị tổn thương bởi các súng chống tăng phản lực như RPG-7 hoặc bom, mìn tự chế (IED).

Nắm được yêu cầu này, MGC-1 được thiết kế với nhiều phần tử và hệ thống mới để tăng cường bảo vệ cho xe và kíp xe.

Tháp pháo 73 mm 2A28 Grom đã được thay thế bằng một tháp pháo điều khiển từ xa TURRA 30 hoàn toàn mới. Xe được lắp giáp phản ứng nổ thế hệ mới.

Tháp pháo TURRA 30 được trang bị 1 súng máy 30 mm, một súng máy đồng trục 7,62 mm cùng với 2 tên lửa chống tăng Konkur và 8 ống phóng lựu đạn khói. Trong đó, với 2 tên lửa chống tăng Konkur có tầm bắn xa 2.500, MGC-1 có thể tiêu diệt 2 xe tăng chỉ với 2 phát bắn.
Hệ thống kiểm soát hỏa lực của xe mới cũng có nhiều đặc điểm hiện đại hóa.

Theo đó, pháo thủ có thể dễ dàng điều khiển tháp pháo và súng máy ở nhiều chế độ như quan sát, bắn, thiết lập các thông số hoạt động và chế độ dự đoán.

Bảng điều khiển hoạt động được kết nối trực tiếp tới hệ thống phát hiện bắn, hệ thống cảnh báo laser và hệ thống phóng lựu đạn khói tự bảo vệ.
http://nghiadx.blogspot.com
Góc nhìn khác của xe MGC-1.

Trong năm 2011, công ty Excakibur của CH Séc từng giới thiệu một mẫu hiện đại hóa xe chiến đấu bộ binh BMP-1 cùng tên gọi là MGC-1, nhưng có tháp pháo hoàn toàn khác với tháp pháo TURRA 30.

Phần thân xe hầu như không có sự khác biệt với mẫu MGC-1 mới được giới thiệu tại triển lãm IDEB 2012.

Trong đó, thân xe được bảo vệ bởi các tấm composite có khả năng chống được đạn xuyên giáp cỡ 14,5 mm.

Ngoài ra giáp lồng xung quanh xe cũng có khả năng cản phá 60% đạn RPG bắn tới, gầm xe cũng được gia cố bằng các lớp giáp xen kẽ nhau nhằm tăng khả năng chống lại các loại mìn sát thương, ghế lái xe được gia cố thêm các lớp chống mảnh văng, giúp xe có thể chống các loại mìn chống tăng chứa tới 8kg thuốc nổ.

Tháp pháo TRT với pháo bắn cực nhanh 25 mm

Cũng tại triển lãm này, SITNO, một công ty của Slovakia đã hợp tác với công ty BAE Systems Land Systems South Africa đã mang đến một mẫu xe BMP-1 với tháp pháo từ xa chiến thuật (Tactical Remote Turret - TRT) để vũ trang cho các lực lượng quân đội trong khu vực.

Quan điểm của Sitno Teams và BAE Systems là thiết kế tháp pháo có trọng lượng nhẹ, đáp ứng yêu cầu sức mạnh hỏa lực trong vai trò phòng vệ và tấn công các phương tiện chiến thuật cơ động cao.

Hơn nữa, sức mạnh hỏa lực và trọng lượng nhẹ sẽ phù hợp hơn khi thực hiện nhiệm vụ một phương tiện lưỡng cư trong nhiệm vụ đổ bộ từ mặt nước lên mặt đất.

Thiết kế của tháp pháo TRT mới thuộc gia đình tháp pháo điều khiển từ xa, được vận hành bởi một pháo thủ để tự bảo vệ cho xe và hỗ trợ hỏa lực mặt đất cho các phương tiện chiến đấu bọc thép hạng nhẹ, các phương tiện chống mìn và các phương tiện chiến đấu bộ binh.

http://nghiadx.blogspot.com
Về cơ bản, mẫu hiện đại hóa BMP-1 được Sitno Teams và BAE Systems giới thiệu tại triển lãm IDEB 2012 tập trung vào thay thế bằng tháp pháo điều khiển từ xa mới, hỏa lực kém hơn không nhiều so với vũ khí trên tháp pháo TURRA 30 của xe MGC-1.

Tuy nhiên, nhà chế tạo TRT có chiến lược riêng, tập chung vào khả năng ứng dụng rộng cho nhiều loại phương tiện bọc thép bởi khả năng hỗ trợ cấu hình vũ khí đa dạng.

Theo nhà sản xuất, kiến trúc tháp pháo đảm bảo hỗ trợ tất cả các cấu hình vũ khí chuyên dụng và có thể lựa chọn theo yêu cầu của khách hàng.

Vì vậy, ngoài súng máy bắn nhanh và súng máy đồng trục, có thể lắp thêm tên lửa chống tăng cho tháp pháo.

http://nghiadx.blogspot.com
TRT được trang bị một súng máy tự động bắn nhanh 25 mm M242 Bushmaster và một súng máy đồng trục 7,62 mm. Cơ cấu điều khiển hệ thống tháp pháo kiểu kết hợp cơ - điện và hệ thống ngắm bắn/quan sát 360 độ, thời gian phản ứng và tấn công cực nhanh.

Có thể nói, với những gói hiện đại hóa xe chiến đấu bọc thép BMP-1 được các công ty trên giới thiệu, đã làm "sống lại" sức mạnh của những chiến xa bọc thép lỗi thời, có kịp thích ứng với chiến tranh hiện đại, tạo ra hiệu quả lớn với chi phí thấp.

Quân đội Nhân dân Việt Nam đang vận hành với số lượng lớn các xe bọc thép BMP-1 do Liên Xô viện trợ. Việc nâng cấp để tăng cường thêm sức mạnh sẽ hiệu quả hơn so với việc mua các trang thiết bị mới đắt tiền.

>> Tìm hiểu máy bay do thám U-2

Thường thì khi một tên gián điệp biết hành tung bại lộ hắn sẽ tìm cách "cao chạy xa bay" và sẽ chẳng bao giờ quay lại nơi đó nếu không được phép. Nhưng máy bay do thám U-2, một loại gián điệp người ta có thể nhìn thấy nhưng không thể nào bắt được.




http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay do thám U-2
Máy bay do thám

Sử dụng máy bay để trinh thám và chụp ảnh gián điệp bắt đầu được sử dụng rộng rãi từ thế chiến thứ hai. Có điều, lúc ấy chưa có máy bay gián điệp chuyên dùng nên tất cả phi công đều sợ đảm nhận nhiệm vụ này.

Sau chiến tranh thế giới thứ hai, thế giới bước sang một cuộc chiến mới, "Chiến tranh lạnh" thực chất nó là cuộc chạy đua vũ trang giữa hai cường quốc quân sự Liên Xô - Mỹ. Người ta tìm mọi cách, mọi hình thức để uy hiếp lẫn nhau, nghiên cứu và chế tạo các loại vũ khí hủy diệt hàng loạt.

>> Chiêm ngưỡng các máy bay do thám Trung Quốc của Mỹ

Khi nghe tin Liên Xô đã chế tạo thành công bom nguyên tử, nước Mỹ sống trong tâm trạng sợ hãi, người ta sợ "ưu thế” vũ khí hạt nhân của Liên Xô. Năm 1953, Liên Xô cho nổ "quả bom khinh khí" đầu tiên càng làm cho tâm lý sợ hãi nhanh chóng tăng lên.

Tổng thống Aixenhao cũng rất đau đầu về việc này. Năm 1954, trước mắt ông chợt loé ra một tia sáng - Bộ Không quân đã trình lên ông dự án chế tạo máy bay trinh sát tầng cao, nhưng đồng thời họ cũng cho rằng loại máy bay này “vĩnh viễn không thể chế tạo được".

Dưới sự bảo vệ của hệ thống an ninh nghiêm mật, một chiếc máy bay với những đường nét sắc sảo và gọn ghẽ, cuối cùng đã được chế tạo. Chiếc máy bay thần kỳ này, chính là chiếc U-2 nổi tiếng thế giới sau này.

“Thiên sứ" bắt đầu cuộc đời gián điệp vào ngày 4/7/1956, lần đầu tiên nó bay vào vùng trời Liên Xô. Sau đó, cứ thế liên tục làm chuyện đó vì Liên Xô khi đó chưa chế tạo được thứ vũ khí nào bắn rơi được máy bay gián điệp "tít trên chín tầng mây", đành "nhìn lên trời than thở" mặc cho "Thiên sứ tự do bay ngao du trên bầu trời của mình suốt 4 năm và thu thập được vô cùng nhiều những tin tức tình báo quý giá.

Ban đầu để tránh lỡ không may xảy ra sóng gió ngoại giao, Mỹ thuê một số phi công đã được thẩm tra và huấn luyện chu đáo để lái U2, thực hiện nhiệm vụ gián điệp. Nhưng về sau Quốc hội lại e ngại mức độ trung thực của những người này, sợ rằng họ tiết lộ những điều cơ mật của nước Mỹ, nên lại giao cho phi công Mỹ đảm nhiệm nhiệm vụ trinh sát.

Sự mất tích bí ẩn

Sáng sớm tinh mơ ngày 1 tháng 5 năm 1960, phi công gián điệp Mỹ Francis Gary Powers nhận mật lệnh do thám trên lãnh thổ Liên Xô. Để che giấu hành trình của chuyến bay, người ta tạo cho nó một lệnh bay rất bình thường như thường lệ, xuất phát từ sân bay Peshawa của Pakixtan bay sang một sân bay nào đó trên lãnh thổ Thổ Nhĩ Kỳ.

>> Iran, máy bay do thám và cuộc chiến tình báo

Nhưng thực ra Francis Gary Powers đã nắm được lịch bay thực sự và kế hoạch bay từ trước. Ngay cả bộ phận tự động bay của chiếc U-2 cũng đã được cài đặt lịch trình bay ngay trước khi Powers cất cánh vài phút. Bay trinh sát tầm cao nội địa Liên Xô.

Việc bay do thám gián điệp như thế này Powers đã thực hiện vài lần. Những lần trước Powers đã từng bay đến những khu vực chỉ cách Mátxcơva vài dặm Anh, nhưng lần này Powers sẽ phải vào sâu hơn nữa, tới vùng trời eo biển Baren để chụp ảnh. Cấp trên yêu cầu Powers phải thực hiện nhiệm vụ bay đến ba mục tiêu quan trọng.

Thứ nhất là Tairatham ở vùng sa mạc, ở đó có căn cứ tên lửa khổng lồ của Liên Xô, thứ hai là trạm phóng tên lửa Sphiêđrôpscơ, thứ ba là căn cứ không quân, hải quân Liên Xô Áckhanghem và Muốcmanscơ. Địa điểm chỉ định bay về là sân bay Pê tô, Na Uy.

Nhưng Powers đâu có ngờ đây là chuyến bay gián điệp cuối cùng của cuộc đời hắn.

Vừa kịp thông báo về trung tâm đang bị tên lửa đối phương tấn công thì một tiếng nổ dữ dội làm Powers tối tăm mặt mũi, chiếc U-2 cắm thẳng đầu xuống đất quay như chong chóng. Power chẳng còn nghĩ gì đến mệnh lệnh phải nhấn nút hủy máy bay trước khi nhảy dù, lúc này hắn chỉ còn nghĩ đến việc duy nhất là cứu lấy mạng sống của hắn.

Quyết công phá U-2

Thực ra, ngay từ tháng 7/1956, khi lần đầu tiên Mỹ cho U-2 bay vào lãnh thổ Liên Xô trinh sát, quân đội Liên Xô đã phát hiện ra vị khách không mời mà đến này. Nhưng do không có hoả lực đạt tới tầng cao như vậy, họ đành chỉ "nhìn trời than thở".

Sau đó, để hạ được một chiếc U-2, hạ gục uy thế của đối phương, quân đội Liên Xô đã bỏ ra không biết bao công sức.

Trước khi xảy ra vụ Power không lâu, Mỹ đã ba lần cho máy bay U-2 bay tới trạm phóng tên lửa Sphêđrốpscơ. Lần thứ nhất vì thời tiết xấu không thể nào chụp ảnh được, bay đến nửa đường đành quay về, lần thứ hai cũng vì "không nhìn thấy gì" mà toi công, lần thứ ba vào ngày 9/4, U-2 đã chụp được những tấm ảnh quan trọng về trung tâm tên lửa Tairatham, khi quay về bị quân đội Liên Xô phát hiện.

Cho nên ngày 1/5 khi Power hành động, quân đội Liên Xô đã sẵn sàng đón đánh, họ bố trí chu đáo mạng lưới hỏa lực, chỉ còn chờ U-2 dẫn xác đến.

>> Hồ sơ các vụ Mỹ do thám Trung Quốc

Vũ khí chính của lưới hoả lực quân đội Liên Xô là tên lửa đất đối không "SAM-2". Nhưng, tầm bắn xa nhất của "SAM-2" vẫn không đạt tới độ cao của máy bay U-2 Mỹ. Cho nên, dù đã đem nó trang bị cho bộ đội phòng không khi U-2 bay vào Liên Xô, thì cũng ích gì.

Trong thời gian dài ấy, người ta vẫn thắc mắc không hiểu nổi: Máy bay của Power bị rơi là do trục trặc kỹ thuật hay là người Liên Xô đã có được loại tên lửa có thể bắn hạ U-2? Điều bí ẩn này mãi tới năm 1960 mới được phơi bày sau khi một điệp viên cao cấp Liên Xô là Patolesky phản bội.

Lúc đó người Mỹ mới biết bộ phận hiển thị độ cao trên chiếc máy bay của Power đã bị điệp viên của Liên Xô gắn thiết bị đặc biệt gây ra sự sai lệch về chỉ số trên chiếc đồng hồ đo độ cao nên bản thân Power khi đó thì vẫn đinh ninh cho rằng anh ta bị bắn hạ khi đang bay ở độ cao trên 20.000m.

>> Ấn Độ tự tin chế tạo lá chắn tên lửa

Ấn Độ sẽ xây dựng và phát triển mạnh mẽ hệ thống phòng thủ tên lửa nhằm bảo vệ đất nước trước các mối đe dọa của tên lửa đạn đạo.


http://nghiadx.blogspot.com
Hệ thống tên lửa phòng không Prithvi của Ấn Độ

Sau khi thành công trong các thử nghiệm gần đây, các quan chức Ấn Độ tin rằng hệ thống chống tên lửa của nước này đã sẵn sàng để có thể đưa vào sản xuất hàng loạt.

>> Tìm hiểu gia đình tên lửa đạn đạo Ấn Độ

Hiện tại, Ấn Độ vẫn đang sử dụng hệ thống tên lửa đánh chặn hai tầng. Tầng thứ nhất là các tên lửa phòng không Prithvi (PAD) và được sử dụng để đánh chặn trên độ cao từ 50 đến 80 km.

Tầng thứ hai gồm có các tên lửa phòng không AAD, được sử dụng cho độ cao thấp hơn (30 km). Hai hệ thống tên lửa kết hợp với một hệ thống radar Green Pine của Israel cung cấp có thể tiêu diệt những tên lửa đạn đạo có tầm xa tới 5.000 km.

Điều này sẽ giúp Ấn Độ nâng cao khả năng tự vệ trước các tên lửa của Pakistan và Trung Quốc.

Bên cạnh đó, hiện nay, Ấn Độ vẫn đang phát triển một hệ thống tên lửa đánh chặn thứ ba (PDV). Đó là một tên lửa siêu thanh có thể hạ các tên lửa ở độ cao trên 150 km.

Ấn Độ là quốc gia thứ năm thực hiện tham vọng phát triển công nghệ phòng thủ tên lửa.

Hệ thống phòng thủ tên lửa của Ấn Độ đã được phát triển trong hơn một thập kỷ. Mười năm trước, Ấn Độ đã nhập khẩu hai hệ thống radar chống tên lửa đan đạo Green Pine của Israel.

Hệ thống vũ khí này đã được đưa vào sử dụng phục vụ hệ thống phòng thủ tên lửa của Ấn Độ từ sáu năm trước đây sau khi thử nghiệm thành công
http://nghiadx.blogspot.com
Radar Green Pine của Israel

Radar Green Pine ban đầu được thiết kế chế tạo làm “mắt thần” cho hệ thống chống tên lửa chống đạn đạo Arrow của Israel. Arrow được xây dựng trên cơ sở hợp tác với Mỹ, nhằm bảo vệ Israel trước những mối nguy hiểm của các tên lửa đạn đạo đến từ Iran và Syria.

Ấn Độ cũng đã phát triển hệ thống radar Swordfish, trong đó có khả năng tương tự như hệ thống Green Pine và đã hoạt động trong hai năm. Swordfish là một phần của một hệ thống tích hợp dữ liệu từ vệ tinh và các nguồn khác để phát hiện và theo dõi các tên lửa.

>> Tên lửa xuyên lục địa Agni-5 chưa thể đe dọa Trung Quốc?

Trên thực tế, các tên lửa đánh chặn và hệ thống điều khiển đều được thiết kế và chế tạo ở Ấn Độ, tuy nhiên vẫn có thể mua các công nghệ của Israel để tăng tốc độ phát triển của hệ thống phòng thủ.

Ấn Độ muốn mua toàn bộ hệ thống Arrow của Israel, nhưng Mỹ từ chối cho phép Israel thực hiện hợp đồng này vì có liên quan đến rất nhiều công nghệ của Mỹ.

http://nghiadx.blogspot.com
Hệ thống tên lửa phòng không tầm ngắn AAD của Ấn Độ

Mặc dù, hệ thống phòng thủ tên lửa (ABM) của Ấn Độ chỉ mới hoạt động trong vòng hai năm, tuy nhiên, các nhà nghiên cứu tin rằng nó đã sẵn sàng để đưa vào sản xuất hàng loạt và họ đang đề nghị quốc hội chi tiền để bắt đầu xây dựng hệ thống bảo vệ New Delhi.

Trong tình hình hiện nay, với tiềm lực quân sự mạnh mẽ, Trung Quốc và Pakistan có thể đánh bại các hệ thống phòng thủ mỏng manh của Ấn Độ bất cứ lúc nào, bằng cách bắn nhiều tên lửa cùng một lúc hơn so với mức độ xử lý có thể của hệ thống phòng thủ tên lửa Ấn Độ.

>> Ấn Độ có thể cho Mỹ triển khai hệ thống phòng thủ tên lửa

Các tên lửa cũng có thể trang bị đầu đạn hạt nhân và sẽ trở nên vô cùng nguy hiểm nếu như để chúng chúng lọt qua “tường lửa”.

Ấn Độ có thể mua công nghệ của Israel để đối phó. Tuy nhiên giá thành đắt đỏ cũng như các trở ngại về mặt công nghệ sẽ khiến việc nhập khẩu gặp nhiều khó khăn. Vì vậy, khả năng Ấn Độ phải tự sản xuất các hệ thống phòng thủ tên lửa là cần thiết vào lúc này.
Copyright 2012 Tin Tức Quân Sự - Blog tin tức Quân Sự Việt Nam
 
Lên đầu trang
Xuống cuối trang