Tin Quân Sự - Blog tin tức Quân sự Việt Nam

Paracel Islands & Spratly Islands Belong to Viet Nam !

Quần Đảo Hoàng Sa - Quần Đảo Trường Sa Thuộc Về Việt Nam !

Thứ Hai, 16 tháng 4, 2012

>> Tại sao phương Tây lại "rùm beng" khi Triều Tiên phóng tên lửa đẩy


“Phương Tây đã lấy “ý thức hệ” để đặt ra tiêu chuẩn kép, còn Mỹ là mối đe dọa lớn nhất của hòa bình thế giới khi dựa vào xã hội đen cao bồi…”.



http://nghiadx.blogspot.com
Tên lửa đẩy Ngân Hà-3 của Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên đã được lắp đặt ở Trạm phóng Vệ tinh Sohae.


Tân Hoa xã ngày 11/4 có bài viết bình luận về thái độ ứng xử của phương Tây mang màu sắc ý thức hệ đối với CHDCND Triều Tiên và Ấn Độ trong vấn đề phóng tên lửa.

Tân Hoa xã viết, nếu bạn vào công cụ tìm kiếm Google, bạn sẽ phát hiện ra rằng những thông tin về việc CHDCND Triều Tiên phóng tên lửa Ngân Hà-3 (Unha-3) trên báo chí phương Tây có tới hơn 5.000 kết quả, nhưng các thông tin về việc Ấn Độ chuẩn bị phóng tên lửa Agni-5 chỉ có khoảng 100 kết quả.

Nhìn vào số lượng này, báo chí phương Tây có thái độ hoàn toàn khác nhau trong cách ứng xử với Ấn Độ và CHDCND Triều Tiên.

Về góc độ độ minh bạch, CHDCND Triều Tiên đã vượt xa Ấn Độ. Khi tuyên bố phóng vệ tinh, CHDCND Triều Tiên ra tuyên bố muốn mời các nước quan sát, hai ngày trước báo giới các nước còn đến Trạm phóng vệ tinh Sohae – CHDCND Triều Tiên để chụp ảnh tên lửa đẩy Ngân Hà-3 đã hoàn thành lắp đặt.

Tân Hoa xã viết: "Trong khi đó, Ấn Độ phóng tên lửa đạn đạo Agni-5, vừa không công bố các hình ảnh có liên quan, vừa không mời báo giới đến đưa tin. Hành vi này đã phân rõ trắng đen".

Nhìn từ góc độ công nghệ, lần này CHDCND Triều Tiên sử dụng tên lửa đẩy để phóng vệ tinh nhân tạo. Mặc dù công nghệ hàng không này có thể ứng dụng cho phát triển tên lửa đạn đạo tầm xa, nhưng chúng rốt cuộc có sự khác biệt nhất định.


http://nghiadx.blogspot.com
Tên lửa đẩy Ngân Hà-3.


Trong khi đó, tình hình của Ấn Độ lại hoàn toàn khác. Tờ “The Hindu” cho biết, tên lửa Agni-5 đã hoàn thành lắp áp trên mặt đất, có tầm phóng 5.000 km. Chuyên gia Ấn Độ Cheadle còn tuyên bố muốn tiến hành phóng từ xe phóng cơ động trên đường bộ.

Về tên gọi, Ấn Độ cho biết rõ Agni-5 là một loại tên lửa đạn đạo xuyên lục địa, hơn nữa còn có thể tiến hành phóng cơ động trên mặt đất. Điều này tạo ra sự trái ngược hoàn toàn với tên lửa đẩy Ngân Hà-3 của CHDCND Triều Tiên chờ đợi ở giá phóng.

Nhìn vào phương pháp phán đoán “mối đe dọa” của báo giới phương Tây trước đây, mức độ “phạm luật” của Ấn Độ đều vượt xa CHDCND Triều Tiên.

Ấn Độ nghiên cứu phát triển tên lửa đạn đạo xuyên lục địa, trên thực tế là sự tác động to lớn tới hệ thống không phổ biến vũ khí hạt nhân của thế giới. Nhưng, thực tế là các nước phương Tây không quan tâm tới Ấn Độ, lại tốn nhiều bút mực đối với việc CHDCND Triều Tiên phóng tên lửa.

Tân Hoa xã cho rằng, trong vấn đề này, dẫn đầu là Nhật Bản và Mỹ, các phương tiện truyền thông của một số nước đã tiến hành “ma quái hóa” có hệ thống và mục đích đối với việc CHDCND Triều Tiên phóng tên lửa. Tên lửa còn chưa phóng, đã bắt đầu dự đoán phải dùng biện pháp nào để đánh chặn khi nó thất bại.

http://nghiadx.blogspot.com
Nhật Bản triển khai tên lửa Patriot-3 sẵn sàng đánh chặn tên lửa CHDCND Triều Tiên.


Báo giới Nhật Bản liên tục đưa tin điều chỉnh tuyến đường biển quốc tế, cố gắng tạo ra bầu không khí dư luận về ảnh hưởng bất lợi của tên lửa CHDCND Triều Tiên đối với cuộc sống người dân.

Theo Tân Hoa xã thì Mỹ càng hung hăng hơn, đối với việc CHDCND Triều Tiên mời các chuyên gia nước ngoài đến tham quan hiện trường phóng vệ tinh, Mỹ không chỉ tuyên bố không cử chuyên gia, mà còn yêu cầu nước khác cũng không cử chuyên gia.

Ngoài ra, với tư cách là nước lớn về hàng không vũ trụ, ở góc độ công nghệ, Mỹ còn phân tích tên lửa CHDCND Triều Tiên phóng xuống phía nam, phỏng đoán CHDCND Triều Tiên có mục đích phóng tên lửa lớn hơn là vệ tinh.

Tân Hoa xã kết luận, trong con mắt của báo giới phương Tây, CHDCND Triều Tiên phóng tên lửa là “xấu”, Ấn Độ mặc dù bất chấp tất cả, tiến hành phát triển tên lửa đạn đạo xuyên lục địa, thì cũng có thể tha thứ.

Tân Hoa xã cho rằng, hiện nay, các nước trên thế giới không nên lấy ý thức hệ làm tiêu chuẩn, thực hiện tiêu chuẩn kép, mà nên bắt tay với nhau, cùng cố gắng cắt giảm vũ khí tên lửa, vũ khí hạt nhân thậm chí phi hạt nhân hóa trên phạm vi thế giới.

Tân Hoa xã kết luận rằng: "Nếu Mỹ đến cả sự công bằng, khách quan tối thiểu cũng không quan tâm, dựa vào xã hội đen cao bồi có tổ chức để duy trì an ninh trật tự, thì họ thực sự đã trở thành mối đe dọa lớn nhất của hòa bình thế giới".

Dưới đây là một số hình ảnh về tên lửa đạn đạo xuyên lục địa Agni-5 của Quân đội Ấn Độ sắp được phóng thử trong thời gian tới:

http://nghiadx.blogspot.com

http://nghiadx.blogspot.com

http://nghiadx.blogspot.com

http://nghiadx.blogspot.com

http://nghiadx.blogspot.com

http://nghiadx.blogspot.com

http://nghiadx.blogspot.com

>> Trung Quốc sẽ có 5 tàu sân bay, 400 tàu chiến vào năm 2020


Để phá vỡ chuỗi đảo thứ nhất, ngăn chặn Mỹ, Trung Quốc sẽ tăng gấp đôi số lượng tàu chiến và chế tạo thêm 4 tàu sân bay vào năm 2020.




http://nghiadx.blogspot.com
Ý tưởng tàu sân bay hạng nặng Trung Quốc của dân mạng.

Ngày 10/4, tờ “Thời báo Đài Bắc” dẫn bài viết từ trang mạng bình luận quân sự Nga cho rằng, Trung Quốc sẽ không thỏa mãn với một chiếc tàu sân bay tân trang, có kế hoạch đến năm 2020 tiếp tục chế tạo 2 tàu sân bay thông thường và 1 tàu sân bay động cơ hạt nhân, đồng thời tiếp tục chế tạo 200 tàu chiến.

Nếu tin này là thật, thì khi đó quy mô của Hải quân Trung Quốc sẽ tăng gấp đôi, lên tới 400 chiếc. Hơn nữa, còn có nhà phân tích khác cho rằng, Trung Quốc sẽ chế tạo 2 tàu sân bay động cơ hạt nhân, chứ không phải 1 chiếc.

Trang mạng này cho rằng, Hải quân Trung Quốc còn tiếp tục phát triển tàu ngầm và lực lượng tên lửa, mục tiêu chủ yếu là phá vỡ chuỗi đảo thứ nhất.

Các nhà chiến lược Trung Quốc cho rằng, "chuỗi đảo thứ nhất (từ quần đảo Ryukyu kéo xuống Đài Loan, Philippines đến biển Đông) luôn giam chân Trung Quốc, đã cản trở Trung Quốc phát huy vai trò của một cường quốc khu vực".

Một mục tiêu rõ ràng khác của Hải quân Trung Quốc là ngăn chặn Đài Loan chính thức tuyên bố độc lập, ngăn cản hoặc trì hoãn sự triển khai của Hải quân Mỹ ở khu vực này.

Mặc dù Trung Quốc cũng đang quan tâm tới Ấn Độ Dương, nhưng Bắc Kinh cho rằng triển khai hải quân ở đó chủ yếu là để giải quyết vấn đề cướp biển.

http://nghiadx.blogspot.com
Tàu chiến Hải quân Trung Quốc.

Nếu con số được bài báo dẫn ra là thật, thì quy mô hạm đội hiện đại của Hải quân Trung Quốc (hiện nay có 200 tàu chiến) đến năm 2020 sẽ tăng gấp đôi. Tàu sân bay đầu tiên Varyag của Trung Quốc vẫn đang trong quá trình lắp ráp, dự kiến đưa vào hoạt động nhân ngày 1/8 - kỷ niệm thành lập Quân đội Trung Quốc.

Số lượng tàu sân bay mà Bắc Kinh có kế hoạch chế tạo vẫn đang trong quá trình bàn bạc, thảo luận, một số nhà phân tích cho rằng, số lượng tàu sâu bay hạt nhân là 2 chiếc, chứ không phải 1 chiếc.

Bài viết chỉ ra, trong quá trình hiện đại hóa hải quân, Quân đội Trung Quốc sẽ tiếp tục dốc sức phát triển máy bay phiên bản hải quân J-15, máy bay cảnh báo sớm, máy bay trực thăng vận tải Z-8.

Trung Quốc hiện đang phát triển một máy bay cánh quạt 2 turbin cảnh báo sớm và tác chiến chống tàu ngầm (ASW).

Các nhà phân tích quân sự cho rằng, trên tàu sân bay sẽ mang theo máy bay do thám trên biển, nhưng là Y-8 phiên bản chống tàu ngầm.

http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay chiến đấu J-15 phiên bản hải quân bay thử.


http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay trực thăng vận tải cỡ lớn đa năng Z-8 của Trung Quốc.


http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay tuần tra trên biển Y-8 của Công ty Công nghiệp Máy bay Thiểm Tây.


http://nghiadx.blogspot.com
Biên đội tàu ngầm Hải quân Trung Quốc.


http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay cảnh báo sớm E-2C tạo thành một mạng lưới chỉ huy chống tàu ngầm trên không chặt chẽ cho tàu sân bay của Hải quân Mỹ.


http://nghiadx.blogspot.com
Mỹ đang đẩy mạnh tăng cường hiện diện quân sự ở khu vực châu Á-Thái Bình Dương. Mỹ có có kế hoạch đưa tàu chiến đấu duyên hải USS Independence đến Singapore tập trận trong thời gian tới.

Chủ Nhật, 15 tháng 4, 2012

>> So sánh AMD của Bush và AMD của Obama


“Lực lượng hạt nhân của Mỹ ngày nay và tương lai, có nhiệm vụ chính là tiến hành một cuộc tấn công đa dạng đầu tiên chống lại Nga hoặc Trung Quốc”...



...“Hệ thống phòng thủ tên lửa AMD, mà sẽ được triển khai, trong mọi hình thức, có giá trị, trước hết, trong một cuộc tấn công chứ không phải là bối cảnh phòng thủ”....

Đó là những kết luận quan trọng mà các nhà khoa học chính trị Mỹ đưa ra vào năm 2006 và là nền tảng thúc đẩy các ông chủ Nhà Trắng quyết tâm triển khai hệ thống phòng thủ tên lửa Mỹ trên phạm vi toàn cầu, không ngoài mục đích tăng cường sự thống trị thế giới.

Đến nay có thể khẳng định, chính quyền Mỹ quyết tâm sẽ đi đến giai đoạn thứ năm, có thể chưa phải là giai đoạn cuối cùng của chương trình phòng thủ tên lửa của nước này.

Dù có sự thay đổi vị trí người đứng đầu Nhà Trắng từ George W. Bush sang Obama, nhưng bản chất của chương trình AMD vẫn không thay đổi. Hơn nữa, tên gọi trước đây của khái niệm “khu vực trận địa thứ 3” thích hợp để áp dụng cho kế hoạch của Barack Obama, trong khi vẫn duy trì sự tồn tại của trận địa phòng thủ tên lửa ở Alaska và California.

Sau đây là bài phân tích về hệ thống AMD đang được người Mỹ xây dựng của chuyên gia Valery Shatskaya:

Hiện nay, hệ thống phòng thủ tên lửa Mỹ gồm các tên lửa GBI (Ground-Based Interceptor) phóng từ các xilo cố định đặt tại các bang Alaska và California, để đánh chặn tên lửa đạn đạo tầm trung. Đến cuối năm 2010 người Mỹ đã triển khai 31 tổ hợp tên lửa đánh chặn Patriot PAC-3 (*).

Đi cùng với đó là radar X-band biến thể trên biển hoạt động ở Thái Bình Dương đảm bảo cho các vụ phóng tên lửa thử nghiệm và các chiến dịch phòng thủ đang diễn ra. Ngoài ra, vào năm 1998, ở phía Bắc Na Uy đã triển khai radar chỉ thị sớm, nay đã được nâng cấp. Năm 2008, Cơ quan phòng thủ tên lửa Mỹ lên kế hoạch kết hợp hoạt động đồng thời trạm radar Globus-2 ở Na Uy với trạm radar ở Falingdeyls (Anh) trong khuôn khổ kế hoạch phòng thủ tên lửa cho châu Âu.

Tháng 9/2009, Obama công bố từ bỏ kế hoạch của chính quyền tiền nhiệm về việc triển khai 10 tên lửa đánh chặn ở Ba Lan và một trạm radar phòng thủ tên lửa tại Cộng hòa Séc. Thay vào đó, ông này đề xuất một cấu trúc phòng thủ tên lửa mới, gồm hệ thống tên lửa di động trên biển và trên đất liền.

Theo khái niệm mới, các thành phần AMD đang được triển khai trên lãnh thổ một số nước châu Âu và trên biển sẽ được gộp vào một hệ thống rộng lớn hơn với tên gọi AMD châu Âu, hay AMD NATO. Và một lần nữa, theo tuyên bố của nhà chức trách Mỹ, hệ thống được xây dựng nhằm bảo vệ trước nguy cơ tên lửa từ Iran. Hệ thống này được xây dựng trong 4 giai đoạn (**).




http://nghiadx.blogspot.com
Biểu đồ mô phỏng các giai đoạn xây dựng hệ thống AMD Mỹ.


http://nghiadx.blogspot.com
Theo ổng thư ký NATO Anders Fogh Rasmussen, dự kiến trước năm 2018 hệ thống AMD Mỹ sẽ được đưa vào hoạt động, nhưng thực tế sẽ bắt đầu hoạt động từ tháng 5/2012.


Hệ thống mới khác biệt ở tính cơ động, cho phép Mỹ nhanh chóng phản ứng với các nguy cơ đang nổi lên từ bất kỳ hướng nào.

Ngoài ra, so với kế hoạch của George W. Bush với tầm triển khai rộng khắp châu Âu hiện nay, Mỹ hướng đến việc hệ thống AMD châu Âu được xây dựng dưới sự bảo trợ của NATO, vì hai lý do: Thứ nhất để chia sẻ các chi phí tài chính giữa tất cả các thành viên tham gia trong hệ thống phòng thủ tên lửa của NATO, qua đó giảm bớt gánh nặng tài chính cho Mỹ hoặc để đảm bảo sự phụ thuộc tài chính của một số nước. Thứ hai, có thể áp đặt việc triển khai hệ thống phòng thủ tên lửa của Mỹ nhằm kiểm soát một tổ chức quốc tế, như NATO. Tuy nhiên, Mỹ cố tình che giấu mục đích này.

Ở Liên minh Châu Âu hiện nay thiếu vắng hệ hệ thống an ninh tập thể. Ngoài ra, còn có những bất đồng ý kiến làm cho các bên không thể xây dựng một chính sách đối ngoại chung và chính sách trong lĩnh vực phòng thủ. Bởi vậy, NATO vừa là cơ chế thực hiện các nhiệm vụ này, nhưng cũng vừa phải chịu sự lãnh đạo của Mỹ. Có thể, một vài nước (Pháp, Đức) vừa bị lôi cuốn vào việc xây dựng hệ thống an ninh Châu Âu, nhưng các nước nhỏ lại chỉ thiết tha với NATO. Trong bối cảnh như vậy, hệ thống AMD đối với Mỹ là nền tảng tác động lên Châu Âu.

(*) Từ năm 2002 đến cuối năm 2010 hệ thống AMD của Mỹ đã bao gồm các thành phần sau:

- 30 tên lửa chống tên lửa tầm xa phóng từ mặt đất để bảo vệ lãnh thổ
- Khu trục hạm với hệ thống Aegis
- Tên lửa đánh chăn “Standart-3” trang bị trên khu trục hạm với hệ thống Aegis
- Hệ thống radar đã được hiện đại hoá Cobra Dane đặt trên đảo Aleutian
- Nâng cấp các radar cảnh báo sớm (Beale Air Force Base, California; Falingdeyls, Vương quốc Anh, và Tula, Greenland)
- 7 tổ hợp radar di động X-band, với một hệ thống đã được triển khai tại Israel và một hệ thống tại Nhật Bản

(**) 4 giai đoạn xây dựng AMD:

• Giai đoạn 1, đến cuối năm 2011, triển khai một số hệ thống chống tên lửa để bảo vệ chống lại các tên lửa đạn đạo tầm ngắn và tầm trung. Xem xét vị trí triển khai tại Địa Trung Hải các tàu khu trục Aegis và tên lửa đánh chặn Standart-3 mod.1A, ngoài ra, radar AMD ở châu Âu, dự định không chỉ để cung cấp thông tin cho tên lửa của hệ thống đặt trên tàu chiến, mà còn cho tên lửa ở hai vị trí triển khai trên lãnh thổ Mỹ.

• Giai đoạn 2, đến năm 2015, xem xét triển khai các tên lửa đánh chặn biến thể hoàn thiện hơn SM-3 mod.1V và các phương tiên thông tin bổ sung. Giai đoạn này bao gồm việc triển khai các tổ hợp tên lửa chống tên lửa trên mặt đất trên cơ sở các tên lửa Standard-3 ở Nam Âu nhằm hỗ trợ bổ sung cho các hệ thống trên biển.

• Giai đoạn 3, đến năm 2018, dự kiến triển khai ở Bắc Âu một tổ hợp tên lửa tương tự như ở Nam Âu. Trong trường hợp này dự định sẽ trang bị cho các hệ thống mặt đất và trên tàu chiến các hệ thống Aegis với tên lửa đánh chặn Standart mod.2A.

• Giai đoạn 4, đến năm 2020, có nghĩa là đạt được các tính năng bổ sung để bảo vệ an toàn lãnh thổ Mỹ trước các ICBM được phóng đi từ Trung Đông. Trong thời gian này, sẽ có sự xuất hiện của SM-3 2V. Ngoài ra, giai đoạn này còn bao gồm việc hiện đại hoá các thành phần AMD đã triển khai từ các giai đoạn trước đó.

Đến cuối tài khóa 2011, cấu trúc hệ thống AMD bao gồm:

- 23 tàu chiến trang bị hệ thống Aegis có khả năng phát hiện tên lửa đạn đạo tầm trung và tầm gần, và có thể giám sát và theo dõi tên lửa tầm xa.
- 30 tổ hợp tên lửa đánh chặn trên mặt đất, đã được triển khai tại Alaska và California
- 87 tên lửa đánh chặn trên biển Standart-3 để đánh chặn tên lửa tầm trung
- 72 tên lửa chống tên lửa Standart-2 để đánh chặn phạm vi cuối của quá trình bay của tên lửa đạn đạo đối phương
- 2 tổ hợp THAAD
- 18 tên lửa đánh chặn THAAD
- 6 hệ thống radar AN/TPY-2
- 56 tổ hợp PAC-3
- 903 tên lửa đánh chặn PAC-3

>> Tàu sân bay Trung Quốc có thể bị đánh chìm bởi tàu ngầm Đài Loan


Tàu ngầm Đài Loan trang bị tên lửa Harpoon đang được giao cho vai trò quan trọng hơn trước sức ép từ tàu sân bay, tàu đổ bộ cỡ lớn 071, 081 của TQ.



http://nghiadx.blogspot.com
Tàu ngầm thông thường Hải Long - Hải quân Đài Loan.


Tuần san “Tin tức Quốc phòng” (Defense News) Mỹ kỳ mới nhất đăng bài viết của Wendell Minnick cho biết, chương trình tên lửa chống hạm của Đài Loan đưa Hải quân Trung Quốc vào tầm ngắm.

Báo Mỹ viết, những thông tin từ công nghiệp quốc phòng Đài Loan cho biết, nhà cầm quyền Đài Loan đang có kế hoạch sản xuất một loại tên lửa chống hạm có tầm phóng lớn hơn, loại tên lửa chống hạm này có thể thuộc dòng tên lửa chống hạm Hùng Phong-3 (XF-3), nó sẽ được triển khai ở phía đông đảo Đài Loan, ngắm về phía tây eo biển Đài Loan và dọc bờ biển Trung Quốc.

Tin này còn cho biết, Đài Loan đang đưa tên lửa chống hạm siêu âm Hùng Phong-3 có phạm vi phòng thủ 300 km, động cơ phản lực xung áp (ép) lắp đặt trên 8 tàu hộ tống tên lửa lớp Thành Công do họ tự chế tạo.

Hành động này mang tên “Hướng Dương”, việc đặt tên này có thể đã tham khảo núi Hướng Dương giữa thành phố Hoa Liên (Hualien) và Đài Đông (Taitung) của Đài Loan.

Bộ Quốc phòng Đài Loan đã phủ nhận sự tồn tại của “Hành động Hướng Dương”. Một nguồn tin của Bộ Quốc phòng Đài Loan cho biết:

“Nói thật là, tôi có thể cam kết với các bạn, thông tin này hoàn toàn không đúng sự thực”. Mặc dù vậy, một thông tin khác từ Bộ Quốc phòng lại chứng thực thông tin Đài Loan triển khai tên lửa chống hạm Hùng Phong-3 ở hai bên bờ biển hòn đảo này, nhưng công trình này không bao gồm tên lửa tăng tầm phóng.

http://nghiadx.blogspot.com
Tên lửa chống hạm Harpoon do Mỹ chế tạo.

Nhà cầm quyền Đài Loan đang gia tăng lượng dự trữ tên lửa chống hạm kiểu mới các kiểu cỡ, những tên lửa chống hạm này có thể phóng từ tàu ngầm, tàu chiến (tàu nổi), bệ pháo phòng thủ ven biển và máy bay chiến đấu.

Hành động này là một phần trong chiến lược lâu dài của Đài Loan, dưới sự giám sát chặt chẽ, triển khai các trang thiết bị nhằm vào hạm đội Hải quân Trung Quốc và ven biển.

Báo Mỹ cho rằng, nguồn tin từ công nghiệp quốc phòng và Bộ Quốc phòng Đài Loan đều nói là Hải quân Đài Loan đang cải tạo 2 tàu ngầm diesel Hải Long để trang bị 32 quả tên lửa chống hạm Harpoon kiểu phóng ngầm UGM-84L.

Những tên lửa chống hạm này được Mỹ bán cho Đài Loan năm 2008 trị giá 200 triệu USD. Chương trình này đang được tiến hành tại căn cứ hải quân Tsoying-Cao Hùng, phía nam Đài Loan.

Trung đội tàu ngầm 256 Đài Loan chỉ có 2 tàu ngầm có thể tác chiến, chúng đều là sản phẩm do Hà Lan chế tạo vào thập niên 1980, mỗi tàu có thể lắp 28 quả ngư lôi hoặc tên lửa.

Công năng mới này sẽ giúp cho Hải quân Đài Loan mở rộng khả năng của mình tới phạm vi xa hơn ở dọc bờ biển Trung Quốc cả về hướng bắc lẫn hướng nam, đảo Hải Nam, các quân cảng quan trọng Sán Đầu và Hạ Môn đều nằm trong phạm vi đe dọa.

http://nghiadx.blogspot.com
Tàu ngầm lớp Guppy - Hải quân Đài Loan.

Ngoài ra, Đài Loan còn có 2 tàu ngầm diesel lớp Guppy thời kỳ Chiến tranh thế giới thứ hai, nhưng hiện nay chỉ dùng để huấn luyện.

Trước đây, có phương tiện truyền thông từng đưa tin nhầm rằng, tàu Hải Long đã có khả năng phóng tên lửa chống hạm Hùng Phong-2 kiểu cũ, thực ra, 2 tàu ngầm do Hà Lan chế tạo hoàn toàn không thể phóng tên lửa chống hạm.

Phó giám đốc quốc tế AMI của Công ty Phân tích Hàng hải Mỹ, Bob Nugent cho rằng, khả năng răn đe của tàu ngầm Đài Loan phải mạnh hơn khả năng điều động lực lượng quân sự của nó. Ông nói:

“Hải quân Trung Quốc hiểu rõ rằng, tàu ngầm trang bị tên lửa Harpoon được triển khai ở ngoài các cảng quan trọng sẽ tạo ra mối đe dọa, điều này khiến cho đánh giá chiến lược của và kế hoạch triển khai các hành động của hải quân ngoài eo biển Đài Loan của họ có xu hướng phức tạp hóa”.

Chuyên gia vấn đề Trung Quốc của Học viện Chiến tranh Hải quân Mỹ Andrew Eriksson cho rằng, ở dọc tuyến bờ biển phía tây Đài Loan, Đài Loan đã triển khai tên lửa chống hạm Hùng Phong-2 trên bờ biển, đồng thời còn triển khai tên lửa Harpoon loại phóng từ trên không và tàu chiến, trong đó có một số trang bị hệ thống ngăn chặn bờ biển, từ đó có thể tấn công các mục tiêu ven biển của Trung Quốc.

http://nghiadx.blogspot.com
Tên lửa chống hạm siêu âm Hùng Phong-3 do Đài Loan tự nghiên cứu chế tạo.


Nhưng, đối mặt với sự tấn công của tên lửa Trung Quốc, tên lửa bờ biển, tên lửa trang bị cho tàu chiến và máy bay của Đài Loan rất dễ bị tổn thương, do đó đã trao cơ hội tốt cho tàu ngầm Đài Loan tác chiến.

Nugent cho rằng, khi tác chiến với tàu chiến mặt nước càng phải như vậy, Hải quân Trung Quốc bắt đầu triển khai một số tàu chiến cỡ lớn quan trọng có giá trị cao, như tàu sân bay và tàu đổ bộ 071, 081, chúng dễ bị tổn thương nhất khi đối mặt với tên lửa Harpoon”.


http://nghiadx.blogspot.com
Tên lửa chống hạm Harpoon phóng từ tàu ngầm.


http://nghiadx.blogspot.com
Tàu chiến lớp Thành Công - Hải quân Đài Loan trang bị tên lửa chống hạm Hùng Phong-3.


http://nghiadx.blogspot.com
Tàu sân bay Varyag - Trung Quốc.


http://nghiadx.blogspot.com
Tàu vận tải đổ bộ Type 071 Côn Lôn Sơn.


http://nghiadx.blogspot.com
Ý tưởng tàu tấn công đổ bộ 081 của dân mạng.


http://nghiadx.blogspot.com
Tàu khu trục lớp Hiện Đại - Hải quân Trung Quốc phóng tên lửa chống hạm siêu âm Sunburn.


>> Tìm hiểu tàu ngầm tấn công lớp Kilo


Tàu ngầm lớp Kilo của Nga lần đầu tiên được đưa vào sử dụng năm 1980, do Cục Thiết kế Hàng hải Trung ương Rubin, St Petersburg thiết kế. Hiện nay phiên bản của lớp tàu ngầm này có ba loại là Loại 877EKM, loại 636 và loại 677, do xưởng đóng tàu Admiralty ở St Petersburg đóng. Hải quân Việt Nam đã đặt mua 6 chiếc tàu ngầm lớp Kilo (Loại 636), chúng có những đặc điểm kỹ thuật như sau

>> Chiến thuật tầu ngầm hải quân Xô Viết (Kỳ 1)


Thiết kế







http://nghiadx.blogspot.com

Tàu gồm có sáu khoang kín được ngăn cách với nhau bằng những vách ngăn ngang trong lớp vỏ kép có áp suất. Thiết kế này và khả năng nổi tốt của nó làm cho nó vẫn có thể hoạt động được nếu bị thủng, thậm chí với một khoang và hai ngăn liền kề bị ngập nước.

Tàu có chiều dài là 72,6m, đường kính 9,9m, trọng lượng dãn nước 2.350 tấn, 57 thủy thủ và có thể hoạt động liên tục 45 ngày trên biển. Tàu có thể lặn sâu tối đa 300m, tốc độ khoảng 22 km/h khi nổi và khoảng 40 km/h khi lặn. Tầm hoạt động là 12.000km khi có ống thông hơi và 640 km khi lặn.

Tàu được trang bị một hệ thống chiến đấu và điều khiển đa mục đích cung cấp thông tin để điều khiển và phóng ngư lôi một cách hiệu quả. Hệ thống máy tính tốc độ cao của hệ thống có thể xử lý thông tin từ từ các thiết bị trinh sát và hiển thị lên màn hình; xác định dữ liệu mục tiêu nổi và chìm và tính toán các tham số bắn; điều khiển bắn tự động; và cung cấp thông tin và các kế hoạch gợi ý về hoạt động và triển khai vũ khí.

Hỏa lực

http://nghiadx.blogspot.com


Tàu có một bệ phóng tám quả tên lửa biển đối không Igla hoặc Strela-3. Tên lửa Strela do Cục Thiết kế Fakel, Kaliningrad sản xuất (theo phiên bản tên lửa SA-N-8 Gremlin của NATO) có thiết bị dò tìm tia hồng ngoại nguội và đầu đạn nặng 2 kg. Tầm bắn tối đa là 6km. Tên lửa Igla (theo phiên bản SA-N-10 Gimlet của NATO) cũng được điền khiển bằng tia hồng ngoại nhưng nặng hơn, có tầm bắn tối đa 5 km và tốc độ gấp 1,65 lần tốc độ âm thanh (1.980 km/h).

Tàu ngầm lớp này có thể triển khai được hệ thống tên lửa hành trình Novator Club-S (SS-N-27), sử dụng tên lửa chống tàu 3M-54E1. Tầm bắn là 220km, đầu đạn chứa 450kg thuốc nổ có sức công phá lớn.

Tàu được trang bị sáu ống phóng ngư lôi 533 mm nằm ở phía mũi tàu ngầm và 18 quả ngư lôi. Các ống phóng ngư lôi này còn có thể triển khai được 24 quả thủy lôi. Hai ống phóng ngư lôi được thiết kế để bắn ngư lôi điều khiển từ xa có độ chính xác rất cao. Hệ thống ngư lôi do máy tính điều khiển giúp nạp đạn nhanh hơn. Loạt bắn đầu tiên được thực hiện trong 2 phút và loạt thứ hai trong 5 phút.

Bộ phận cảm biến

Tàu ngầm Loại 636 được trang bị hệ thống định vị siêu âm dưới nước kỹ thuật số MGK-400EM. Radar của tàu hoạt động theo chế độ sử dụng kính tiềm vọng và chế độ nổi, cung cấp thông tin về các tình huống dưới nước và trên không và định vị an toàn. Tàu còn được trang bị các thiết bị hỗ trợ điện tử, máy thu cảnh báo radar và máy định hướng bằng tín hiệu radio.

Hệ thống đẩy

Hệ thống đẩy của tàu bao gồm hai máy phát điện diesel, một động cơ đẩy chính, một động cơ tiết kiệm nhiên liệu, một bánh lái một trục và một chân vịt bảy cánh cố định.

http://nghiadx.blogspot.com


Thông số kỹ thuật

Thể tích dãn nước:

2,300-2,350 tấn khi nổi
3,000-4,000 tấn khi lặn

Kích thước:

Dài: 70-74 meters
Ngang: 9.9 meters
Draft: 6.2-6.5 meters

Tốc độ tối đa:

10-12 hải lý / giờ khi nổi
17-25 hải lý / giờ khi lặn
Sức đẩy: Diesel-điện 5900 mã lực (4400kW)
Độ sâu tối đa: 300 meters (hoạt động tốt ở độ sâu 240-250 meters)

Bán kính hoạt động ngầm:

400 hải lý với tốc độ 3 hải lý/giờ (6km/h) lặn ngầm
6000 hải lý với tốc độ 7 hải lý/giờ sử dụng ống thông hơi (7,500 dặm cho lớp Kilo cải tiến)
45 ngày trên biển

Vũ khí:

Phòng không: 8 Tên lửa (phóng từ mặt nước) SA-N-8 Gremlin hoặc SA-N-10 Gimlet
Sáu ống phóng thủy lôi 533 mm với 18 53-65 ASuW hoặc thủy lôi TEST 71/76 ASW hoặc VA-111 Shkval supercavitating "tên lửa ngầm", hoặc 24 mìn DM-1

Thủy thủ đoàn: 52

Thứ Bảy, 14 tháng 4, 2012

>> Lý do Trung Quốc xây dựng hạm đội tàu đổ bộ ?


Mỹ vì lý do tài chính buộc phải cắt giảm kinh phí đóng tàu cho hải quân, còn Trung Quốc khởi động những chương trình mới để tăng cường số và chất lượng hải quân của họ.



Mục đích chủ yếu của Bắc Kinh, theo các nhà phân tích phương Tây, là rõ ràng: Trung Quốc trong tương lai sẽ cố giành vị trí cường quốc hải quân hàng đầu của Mỹ, đúng hơn là họ sẽ cố hất cẳng Mỹ khỏi đại dương thế giới.

Các nhà phân tích của Viện Nghiên cứu chiến lược quốc tế IISS ở London, có thể coi việc công ty Hudong-Zhonghua Shipbuilding bắt đầu đóng ở Thượng Hải tàu đốc đổ bộ lớp 071 thứ tư có lượng giãn nước 20.000 tấn là bằng chứng khẳng định điều dod. Các tàu lớp này là tàu có trọng tải lớn nhất trong số các loại tàu được thiết kế và đóng tại Trung Quốc. Tàu sân bay đầu tiên của Trung Quốc hiện đang tiếp tục chạy thử không được tính vì nó là tàu cũ do Liên Xô thiết kế, được mua lại từ Ukraine và chỉ được đóng hoàn thiện và nâng cấp tại Trung Quốc.

“Việc Trung Quốc xây dựng một hạm đội tàu đổ bộ lớn gồm các tàu trọng tải lớn cho thấy rõ ý đồ tăng cường sức mạnh hải quân. Nếu cần tiến hành các chiến dịch quân sự “phẫu thuật” thì không thể không dùng các tàu đổ bộ”, chuyên gia hàng đầu của IISS Christian Le Mière nhận định.

Theo các đồng nghiệp của Le Mière, Trung Quốc ‘đang chuẩn bị làm gia tăng căng thẳng” ở khu vực châu Á-Thái Bình Dương mà theo dự báo khu vực này sẽ trở thành một trong những trung tâm xung đột quốc tế chủ yếu trong những thập niên tới.


http://nghiadx.blogspot.com


Những người ủng hộ quan điểm này tìm thấy bằng chứng xác nhận ở việc thay đổi học thuyết quân sự của Trung Quốc vốn trước đây chủ yếu tập trung vào các hành động trong điều kiện phát sinh căng thẳng ở khu vực eo biển Đài Loan.

Hiện nay, sự can thiệp của hải quân có thể cần đến trong các tình huống tranh chấp lãnh thổ giữa Trung Quốc với Nhật Bản ở biển Hoa Đông, cũng như trong tình huống tranh chấp do những yêu sách của Trung Quốc đối với các quần đảo nguồn giàu tài nguyên năng lượng ở Biển Đông mà Việt Nam, Philippines và các nước khác trong khu vực cũng tuyên bố chủ quyền.

Nhận thấy khả năng các tranh chấp lãnh thổ ở đây trong tương lai có thể bị giải quyết bằng quân sự, Mỹ đang vội vã triển khai tại “ngã tư hàng hải” này các binh đoàn tàu đổ bộ của mình đóng tại Singapore và không loại trừ là cả ở Philippines.

Câu trả lời có thể của Trung Quốc, theo các chuyên gia ở London, sẽ là tung các tàu đốc đổ bộ 071 đến khu vực này.

Chương trình đóng tàu đổ bộ Trung Quốc trù tính đóng 8 tàu này. Tàu đầu tiên Côn Luân Sơn (Kunlunshan) lớp 071 hiện đã được đưa vào biên chế hải quân Trung Quốc và đóng ở Ấn Độ Dương.

Với sự gia tăng tiến độ đóng tàu, có thể dự đoán rằng, tàu thứ ba và tàu thứ tư lớp 071 có thể được nhận vào trang bị ít nhất trong 5 tháng tới.

Mỗi tàu lớp này có khả năng chở đến 800 quân, có thể sử dụng các xuồng đệm khí bố trí trong khoang ụ tàu để đổ quân lên bờ biển, cũng như một trực thăng trên hạm.

http://nghiadx.blogspot.com
Hải quân Trung Quốc từ lâu đã không còn là quân chủng kém phát triển, chỉ dùng để phòng thủ bờ biển.


Theo thông tin của Mỹ, trong biên chế của hải quân Trung Quốc hiện có 75 tàu chiến các lớp chính, được trang bị tên lửa hiện đại các loại, hơn 60 tàu ngầm, 55 tàu đổ bộ vừa và lớn và gần 85 tàu tên lửa nhỏ.

Học thuyết quân sự Trung Quốc xác định tiếp tục phát triển hải quân, để nếu cần còn bảo đảm an ninh cho 800.000 công nhân Trung Quốc ở nước ngoài, cũng như bảo vệ hạm đội thương thuyến dân sự với số lượng đang liên tục tăng của họ. Hiện nay, công nghiệp đóng tàu Trung Quốc được coi là đứng thứ ba thế giới, đẩy Hàn Quốc khỏi vị trí này.

Các chuyên gia IISS cho rằng, việc tăng tốc độ đóng và đưa vào sử dụng các tàu đổ bộ lớp 071 còn có lý do là các tàu này sẽ thể hiện sự hiện diện của hải quân Trung Quốc ở châu Á-Thái Bình Dương tốt hơn các chiến hạm.

Chẳng hạn, có thể sử dụng chúng hiệu quả khi tiến hành các chiến dịch cứu hộ trong các tình huống khẩn cấp, điều các tàu Hạm đội 7 Mỹ đã thể hiện vào năm 2004 tại Ấn Độ Dương.

Việc các tàu này tham gia cứu trợ dân chúng các nước ven biển chịu thảm họa sóng thần đã cho phép Mỹ giành thiện cảm của các nước này, cũng như cải thiện vị thế của họ tại khu vực quan trọng chiến lược này.
Nguồn: Arms-Tass, 16.2.12.

>> Âm mưu khai chiến hạt nhân của Mỹ đã bị phá vỡ như thế nào ?


Thời chiến tranh lạnh, hai vợ chồng đại tá tình báo Liên Xô lỗi lạc là Vladimir V. Fedorov và Galina Fedorova đã góp phần ngăn chặn âm mưu của Mỹ phát động cuộc chiến hạt nhân.



Kế hoạch chiến tranh hạt nhân chớp nhoáng

Tháng 12/1950, Tổng thống Mỹ Harry S. Truman ký sắc lệnh đệ trình kế hoạch tấn công hạt nhân Liên Xô. Đây không phải là văn kiện đầu tiên dạng này. Mùa thu năm 1945, Mỹ đã bắt đầu soạn thảo các kế hoạch chiến tranh nguyên tử chống Liên Xô.

Xuất phát điểm cho việc xây dựng kế hoạch chiến tranh là học thuyết “đòn đánh đầu tiên” - tấn công nguyên tử Liên Xô. Các kế hoạch đầu tiên được soạn thảo năm 1945 trù tính ném bom nguyên tử xuống 20 thành phố của Liên Xô.

Còn theo các kế hoạch có mật danh Charioteer và Fleetwood soạn thảo năm 1948, Mỹ dự định trong tháng đầu tiên của chiến tranh ném 133 quả bom nguyên tử xuống 70 thành phố Liên Xô, giết chết không dưới 6,7 triệu người trong số 28 triệu dân các thành phố đó, điều này, theo suy tính của bộ chỉ huy Mỹ, sẽ buộc Liên Xô đầu hàng.

Dĩ nhiên điếu đó mới chỉ là phần lý thuyết của việc lập kế hoạch. Nhưng cũng có những bước đi thực tế được thực hiện: ở Mỹ đã triển khai không quân chiến lược, xung quanh Liên Xô đã dựng lên các căn cứ quân sự Mỹ, các khối quân sự được thành lập.

Tháng 9/1949, Liên Xô chế tạo được vũ khí nguyên tử. Sự độc quyền tạm thời của Mỹ đối với vũ khí này bị kết liễu, điều đó đã gây ra sự hoảng loạn, đồng thời cơn hiếu chiến đột phát trong giới quân sự Mỹ. Phản ứng trước tiên của Lầu Năm góc là lập tức tấn công nguyên tử Liên Xô. Họ đã vội vã thông qua kế hoạch Trojan - ném khoảng 300 quả bom nguyên tử và hàng chục ngàn tấn bom thông thường xuống 100 thành phố Liên Xô. Để lập kế hoạch, người ta đã xác định ngày mở màn cuộc chiến chống Liên Xô là ngày 1/1/1950.

Kế hoạch Trojan đã được kiểm tra trong các cuộc tập trận tham mưu với kết quả nặng nề. Họ phát hiện ra là kế hoạch chỉ có thể thực hiện được 70%, nhưng họ cũng tổn thất không dưới 55% số máy bay ném bom. Thế là lại ra đời kế hoạch chiến tranh liên quân chống Liên Xô (Operation Dropshot). Kế hoạch này trù tính các nước NATO và nhiều nước châu Âu và châu Á khác sẽ huy động chống Liên Xô tổng cộng 20 triệu quân và toàn bộ sức mạnh hạt nhân của Mỹ. Âm mưu khủng khiếp này đã bị các tình báo viên Liên Xô khám phá.

Nguồn tin Brig

Nhờ lực lượng điệp viên Liên Xô, Moskva đã kịp thời nhận được các tín hiệu cảnh báo nên ban lãnh đạo chính trị-quân sự Liên Xô đã nắm được các kế hoạch tác chiến của giới tướng lĩnh NATO.

Đại tá tình báo Liên Xô Vladimir Fedorov đã lấy được thông tin này nhờ có sự giúp đỡ của một nguồn tin rất quan trọng trong tổng hành dinh NATO (điệp viên này có mật danh là Brig). Tình báo Liên Xô tuyển mộ Brig dựa trên động cơ lý tưởng và điệp viên này không bao giờ nhận tiền hỗ trợ của Liên Xô.

Brig thường xuyên cung cấp thông tin giá trị về việc tái vũ trang và hiện đại hóa quân đội CHLB Đức, các tài liệu của ủy ban kế hoạch thuộc bộ tham mưu NATO về các nhiệm vụ của các đơn vị quân đội riêng biệt, tình trạng trang bị chiến đấu của chúng, về hệ thống chỉ huy quân đội, chiến lược và chiến thuật.

Giới lãnh đạo chóp bu NATO hồi đó (Adolf Heusinger - Chủ tịch Ủy ban Quân sự NATO, Hans Speidel - Tư lệnh lục quân NATO ở Trung Âu, tướng Heinrich “Heinz” Trettner - Cục trưởng Cục Hậu cần, Bộ chỉ huy Tối cao các cường quốc đồng minh ở châu Âu (SHAPE), bộ chỉ huy quân sự trung ương của các lực lượng quân sự NATO) đã soạn thảo các kế hoạch mật, trong đó trù tính tiến hành cả hành động quân sự bằng vũ khí hạt nhân chống CHDC Đức, Tiệp Khắc trong những tình huống nhất định.

Bằng chứng khẳng định cho thông tin nhận được từ trước là hàng loạt các cuộc tập trận của quân đội NATO. Trong các cuộc tập trận đó, NATO đã tập dượt các kịch bản tấn công khác nhau ở hướng đông. Chiếm vị trí không nhỏ trong luồng thông tin là những tin tức về các nhân vật trong các cấp lãnh đạo các cơ quan, tổ chức của NATO. Ví dụ Trung ương tình báo Liên Xô biết rõ về Heinz Trettner gần như tất cả với tư cách một con người, cũng như một nhà hoạt động chính trị-quân sự, cho đến tận những chi tiết nhỏ nhất như ông ta làm gì lúc rỗi việc, quan hệ với họ hàng, người thân, bạn bè ra sao, những mặt mạnh, yếu của cá nhân con người ông ta.

Brig cũng cung cấp thông tin về lập trường của một số nước Tây Âu riêng lẻ hay thậm chí của các nhóm nước về các vấn đề chính trị lớn. Ví dụ, về kết quả các cuộc đàm phán liên quốc gia, về thái độ của tây Âu đối với quá trình thành lập các quốc gia độc lập ở châu Phi. Ngay trước các kỳ họp thường niên của Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc, Brig lại chuyển thông tin mật về lập trường sắp tới của các quốc gia châu Âu hàng đầu về các vấn đề chủ chốt trong chương trình nghị sự. Những tin tức đó rất có giá trị đối với phái đoàn Liên Xô đi dự kỳ họp.

Phát hiện các đầu đạn hạt nhân ở châu Âu

Một lần Sep nhận được từ Brig tín hiệu gọi gặp khẩn cấp. Họ gặp nhau ở địa điểm quy ước.

“Brig lập tức vào việc. Té ra máy ảnh của anh ấy hỏng, trong khi cần phải chụp lại các tài liệu đặc biệt quan trọng. Các tài liệu này đã được chuyển cho một số chuyên gia, trong đó có Brig để soạn thảo kết luật cho kỳ họp sắp tới của NATO. Các tài liệu này nói về trang bị vũ khí hạt nhân của một số đơn vị NATO ở châu Âu. Brig đã cảnh báo rằng, anh ấy có thể giữ lại tài liệu trong không quá một giờ. Nhận được gói tài liệu, tôi đi xe ra ngoài thành phố, đến một khu có nhiều rừng, tìm lấy một chỗ thuận tiện, yên tĩnh ở bìa rừng, nơi điều kiện ánh sáng ban ngày hoàn toàn đủ để chụp ảnh tài liệu lên phim có độ nhạy cao, việc này trước đây tôi đã từng phải làm trong ô tô ở một nơi hẻo lánh nào đó. Thông thường, khi gặp gỡ các điệp viên của mình, tôi thường cầm theo một máy ảnh nhỏ Minox. Chụp xong, tôi đã kịp thời trả lại gói tài liệu, lên xe và đi nhanh. Tôi phải vội vì trên đường tôi bắt buộc phải rẽ vào chỗ nhà cung cấp hàng hóa cho hãng của tôi để đặt lô vải láng lụa mới. Tôi dùng giao dịch làm ăn này để giải thích cho sự vắng mặt của mình ở hãng. Do tin tức quả thực là khẩn cấp nên tôi lập tức gửi về Trung ương tình báo cuộn phim ở dạng chưa hiện theo kênh liên lạc có sẵn, còn trong phiên liên lạc điện đài ban đêm, tôi đánh đi bức điện: “Gửi Trung ương. Hôm nay, trong cuộc gặp, Brig đã chuyển các tài liệu đặc biệt khẩn cấp liên quan đến trang bị chiến đấu của các đơn vị chiến đấu riêng lẻ của NATO. Hộp chứa cuộn phim chưa hiện được gửi về cho các anh theo kênh Mark. Sep”, Đại tá Mikhail Vladimirovich Fedorv kể lại.


http://nghiadx.blogspot.com


Ngăn chặn ngày tận thế

Có giá trị nhất là các tài liệu có độ mật cao nhất Cosmic, các bản sao các tài liệu mật về hoạt động chuẩn bị chiến tranh của NATO chống Liên Xô và các nước dân chủ nhân dân. Đó trước hết là kế hoạch tác chiến SIOP (Single Integrated Operational Plan) tấn công hạt nhân Liên Xô. Nó được Lầu Năm góc soạn thảo vào tháng 12/1950 và được NATO chấp nhận sử dụng. Nhờ có vợ chồng Fedorov và điệp viên Brig, Moskva đã nhanh chóng nhận được phần giá trị nhất này trong kế hoạch răn đe hạt nhân của phương Tây. Sau này, kế hoạch đã được chỉnh lý, bổ sung và mở rộng về chủng loại phương tiện và quy mô hủy diệt, trong khi bản chất của nó vẫn không thay đổi, vẫn là kế hoạch tấn công, xâm lược, tàn bạo, rất tàn bạo.

Theo kịch bản của các chiến lược gia NATO, nếu như một cuộc xung đột nổ ra ở châu Âu thì nhiều khả năng nhất là bắt đầu ở lãnh thổ CHLB Đức, nơi tập trung các lực lượng chủ lực trên chiến trường châu Âu của NATO, các đơn vị tuyến đầu, các kho chứa đầu đạn hạt nhân và hóa học. Trong kế hoạch, các lực lượng “kiềm chế” được giao nhiệm vụ “lâm chiến với đối phương trên biên giới chính trị của CHLB Đức và tác chiến nhằm chặn đứng đối phương càng xa ở phía đông càng tốt, làm suy giảm sức chiến đấu của đối phương đến mức không thể nối lại cuộc tấn công”.

NATO trù tính những phương pháp nào để “kiềm chế” đối phương tiềm tàng? Các cuộc oanh kích hạt nhân còn gọi là “các đòn tấn công có lựa chọn trên chiến trường”, tức là vào lãnh thổ CHLB Đức.

Người ta khuyến nghị 4 phương án tấn công: “tổng lực”, “có lựa chọn”, “hạn chế” và “khu vực”. Một đòn tấn công “nhẹ” sẽ biến các công trình thành mảnh vụn, đòn đánh “trung bình” khiến chúng chỉ còn là những hạt cát, còn đòn tấn công “nặng” thì các thành phố sẽ bị quét sạch như bụi.

Tuy nhiên, Tây Đức đâu phải là hoang mạc Tây Sahara. Mật độ dân cư ở CHLB Đức rất cao nên việc sử dụng vũ khí hạt nhân tất yếu sẽ làm hàng trăm ngàn phụ nữ, người già, trẻ em mất mạng, hủy diệt các di sản văn hóa, bảo tàng và nhà thờ. Liệu các tướng lĩnh NATO và Đức có nhận thức được điều đó không? Hóa ra, họ nhận thức được và chấp nhận số phận tất yếu khi nghĩ ra một thuật ngữ để bào chữa cho lập trường của họ là thuật ngữ “các khu vực dễ bị tổn thương”. Tức là các khu vực mà đối phương tiềm tàng có thể đánh chiếm. Tất cả đã được tính toán và nêu cực kỳ tỉ mỉ trong kế hoạch thành các mục tiêu phải tiêu diệt bằng các lực lượng hạt nhân NATO trên lãnh thổ CHLB Đức.

Trong tài liệu Northzig C 75/145/68, các thành phố lớn như Hamburg, Bremen, Hannover, Göttingen và hàng chục thành phố nhỏ hơn khác được nêu trong các kế hoạch của NATO như các mục tiêu để chính NATO oanh tạc hạt nhân khi nổ ra xung đột quân sự ở Tây Âu. Dân chúng các thành phố này thật vô phúc khi lọt vào “khu vực dễ bị tổn thương” và sẽ bị hủy diệt mà không hề biết vũ khí “răn đe” của NATO đang rơi xuống đầu họ.

Tài liệu viết: “Rõ ràng là không thể chống chọi với cuộc tấn công chủ yếu của đối phương trong một thời gian quá dài mà không dùng đến vũ khí hạt nhân, và hoàn toàn có thể phỏng đoán tư lệnh tối cao liên quân NATO ở châu Âu sẽ hạ lệnh sử dụng vũ khí hạt nhân”. Trong văn bản không hề nói gì đến việc trước khi bấm nút hạt nhân, các đồng minh phương Tây định tổ chức các cuộc tư vấn chính trị nào đó hay nhận được sự phê chuẩn của các quốc hội, nghị viện cho các hành động của họ. Vì không có thời gian để làm việc đó nên chỉ một viên tướng Mỹ sẽ đưa ra quyết định cá nhân!

Nhờ các tài liệu này bị vạch trần trong nhữn năm đó nên các kế hoạch của NATO đã mất đi yếu tố bất ngờ. Và chúng đã được thay thế bằng các kế hoạch khác mà có lẽ các tình báo viên và điệp viên Nga hiện nay đang làm việc để “giải mật".


http://nghiadx.blogspot.com
Mikhail Vladimirovich Fedorov (1916-2004). Ảnh: svr.gov.ru

http://nghiadx.blogspot.com
Galina Ivanovna Fedorova (1920-2010)Ảnh: svr.gov.ru


Các tình báo viên bất hợp pháp lỗi lạc đó mà tên tuổi cũng đã được giải mật chính là Mikhail Fedorov và Galina Fedorova. Sau 15 năm hoạt động ở nước ngoài trong điều kiện đặc biệt, họ đã quay trở về Nga trót lọt.

Đại tá tình báo Galina Ivanovna Fedorova (mật danh là Jeanne) tâm sự: “Tôi vào làm cho tình báo một cách có ý thức, hiểu rõ tầm quan trọng của cơ quan này đối với quốc gia và trách nhiệm mà tôi nhận về mình. Nét khác biệt của một tình báo viên bất hợp pháp là sự tự kiểm soát ngặt nghèo: từng giờ, từng ngày, dù thức hay ngủ. Một sai lầm dù nhỏ nhất hay một việc làm sơ hở có thể dẫn đến những hậu quả không thể khắc phục. Nhưng hồi đó, cũng như sau này, tôi không hề có sự dao động dù là nhỏ nhất hay những ngờ vực muộn màng vào tính đúng đắn của con đường tôi chọn khi còn trẻ. Tôi hạnh phúc vì tình báo đã trở thành sự nghiệp của đời tôi”.

Trong những năm dài hoạt động tình báo bất hợp pháp, Galina và chồng bà Mikhail (từng có bí danh Sep, ông dùng bí danh này để ký các bức điện gửi về Trung ương), đã làm được rất nhiều. Họ đã bảo đảm liên lạc thông suốt với Moskva, lựa chọn các địa điểm hộp thư mật và tiến hành các phiên liên lạc bỏ thư và lấy thư. Họ nghiên cứu các đối tượng, tuyển mộ họ, khôi phục liên lạc với điệp viên ở các nước Tây Âu. Và dĩ nhiên là họ đã thu thập thông tin về rất nhiều vấn đề, cũng như tiến hành các phiên liên lạc với điệp viên và gửi tin tức của điệp viên về Trung ương tình báo. Họ đã thực hiện hơn 300 phiên liên lạc mật, hơn 200 phiên liên lạc điện đài với Moskva. Những con số đó nói lên cường độ làm việc căng thẳng của họ.

Họ đã chuyển qua các kênh mật về Trung ương tình báo hơn 400 tài liệu quan trọng. Những thông tin đi qua tay họ chủ yếu liên quan đến khía cạnh hoạt động của NATO, trong đó có cơ quan quân sự của khối này. Ví dụ như về các kế hoạch sử dụng vũ khí hạt nhân đánh phủ đầu Liên Xô, các phương pháp mang phóng vũ khí hạt nhân đến các mục tiêu cụ thể trên lãnh thổ Liên Xô, các cuộc tập trận tham mưu của NATO sát tối đa với tình huống chiến đấu thực tế. Tất cả đều được Sep và Jeanne báo cáo chính xác và kịp thời về Moskva.

>> S-300V có thể được xuất khẩu sang Ấn Độ


Trước thông tin bê bối về quân đội nói chung và lực lượng phòng không Ấn Độ nói riêng, Nga tự tin sẽ mở được cánh cửa xuất khẩu tên lửa S-300 bị đóng lâu nay.



Lá thư gần đây của Tướng VK Singh gửi Thủ tướng Ấn Độ đã bị rò rỉ và được tờ Daily News dẫn lại. Nội dung thư chỉ trích lực lượng vũ trang Ấn Độ thiếu khả năng chiến đấu và gán tội tham nhũng cho hệ thống đấu thầu quân sự của đất nước.

Theo Tướng Singh, hầu hết Quân đội Ấn Độ không được trang bị các loại vũ khí và đạn dược tiên tiến. Lực lượng Phòng không, với 97% vũ khí bị lỗi thời, cho thấy lỗ hổng lớn nhất.

Trong khi đó, các nhà sản xuất hệ thống phòng không của Nga đã không thể có được bất kỳ hợp đồng lớn nào với Ấn Độ trong nhiều năm nay. Nói cách khác, thị trường phòng không tầm xa và tầm trung của Ấn Độ đã bị “đóng cửa”.

Ông Aminov, Tổng Biên tập trang tin tức quân sự VestnikPVO nói trên Đài Tiếng nói Nga cho biết: "Nga đã chào hàng cho Ấn Độ một số hệ thống phòng không hiện đại và đã chủ động đề nghị cung cấp cho Ấn Độ hệ thống phòng không tiên tiến S-300 và Buk. Nhưng Ấn Độ cho thấy họ không quan tâm tới những hệ thống này". Kết quả, Lực lượng phòng không Ấn Độ vẫn sử dụng các hệ thống phòng không như 2K22 Tunguska lỗi thời.

Theo ông Aminov, lý do khiến Ấn Độ lảng tránh vũ khí phòng không hiện đại của Nga là vì họ chịu sự ảnh hưởng lớn của Israel trong lĩnh vực này và bởi sự tự tin "thái quá" ở năng lực quốc phòng của mình.

"Israel đã cung cấp cho họ (Ấn Độ) các hệ thống tên lửa phòng không Spyder và Barak. Phía Israel cũng đã đàm phán với quân đội Ấn Độ để cùng phát triển chung một hệ thống tên lửa phòng không Barak-8, có tầm bắn lên đến 85 km", ông Aminov nói.

"Hơn nữa, Ấn Độ cũng đang tự phát triển một hệ thống lửa phòng không tầm trung Akash cho riêng mình, dựa trên loại tên lửa Kvadrat do Liên Xô chế tạo từ những năm 1960. Nhưng hệ thống này đã được phát triển trong thời gian quá dài và dần trở nên lỗi thời", Tổng Biên tập tờ VestnikPVO nói thêm.

Chỉ S-300V mới 'cứu được' Ấn Độ

Các chuyên gia cho rằng, thời điểm hiện tại Ấn Độ không thể có đủ khả năng phòng thủ trên không để tự bảo vệ đất nước trước các loại tên lửa đạn đạo tầm trung (MRBM) từ Pakistan hay Trung Quốc. Kể cả hệ thống Arrow của Israel cũng không có khả năng bảo vệ bầu trời Ấn Độ.

Vì vậy, Ấn Độ đang nỗ lực phát triển hệ thống đánh chặn tên lửa được xây dựng dựa trên các nghiên cứu riêng và sẽ đưa vào sử dụng trong thời gian tới,

Trước đây Ấn Độ đã nhận được sự giúp đỡ đáng kể từ Mỹ, nhưng do lo ngại những bí mật quân sự có thể bị Ấn Độ tiết lộ với Nga nên năm 2002, Mỹ đã chặn một thỏa thuận tương tự, khiến Ấn Độ không có gì ngoài một tổ hợp radar Green Pine thay vì toàn bộ hệ thống Arrow.


http://nghiadx.blogspot.com
Hệ thống tên lửa phòng không S-300V.

Do đó, ông Aminov tự tin khẳng định: Ấn Độ không có lựa chọn nào khác hơn ngoài hệ thống tên lửa đánh chặn Antei-2500 hay S-300VMD, biến thể xuất khẩu của hệ thống phòng không S-300V.

Phía Nga còn nhận định, bằng cách tiếp cận đúng hướng, các nhà sản xuất vũ khí của Nga có thể có được một chỗ đứng vững chắc hơn trong thị trường Ấn Độ. Câu hỏi duy nhất là liệu họ đã sẵn sàng cho một cuộc đàm phán dài và khó khăn để đạt được một kết quả có lợi cho cả hai bên, ông Aminov kết luận.

Theo thông tin mới nhất, tại triển lãm quốc phòng - an ninh DSA - 2012 sẽ diễn ra tại Malaysia từ ngày 16 - 19/4 tới đây, Nga sẽ tiếp tục sang mang mô hình của hệ thống S-300V với mục đích giới thiệu và mong muốn đàm phán để ký được hợp đồng cung cấp mới cho các khách hàng tiềm năng ở Đông Nam Á.

Hệ thống tên lửa phòng không tầm xa 9K18 S-300V (NATO gọi là SA-12 Giant/Gladiator) có thể đánh chặn các mục tiêu trên không từ cự li xa tới 200 km, vì vậy được sử dụng để phòng thủ các cụm quân đoàn và các công trình quan trọng nhất trên chiến trường và hậu phương trước các đòn tập kích đường không cường độ mạnh của các tên lửa đạn đạo cấp chiến dịch - chiến thuật, các máy bay chiến lược và không quân chiến thuật, các máy bay gây nhiễu chủ động, trực thăng chiến đấu, UAV và tên lửa hành trình... trong điều kiện thời tiết phức tạp và bị gây nhiễu mạnh, để che chắn đường không cho các binh đoàn tác chiến cơ động.

Hệ thống phòng không S-300V là hệ thống phòng thủ đường không cơ đa năng cơ động đầu tiên, được phát triển từ nguyên bản hệ thống tên lửa phòng không S-300, và còn được mạnh danh là hệ thống tên lửa đánh chặn số một thế giới.

Dù tuyên bố chấm dứt dây chuyền sản xuất S-300 để thay thế bằng hệ thống tên lửa phòng không S-400 Triumf mới. Tuy nhiên, hồi tháng 3/2012, Bộ Quốc phòng Nga lại quyết định đặt hàng thêm các hệ thống S-300V4, biến thể hiện đại hóa sâu của hệ thống S-300VM để tăng cường khả năng phòng thủ của đất nước

>> Trung Quốc-Ấn Độ và cuộc chạy đua tàu sân bay ở vành đai Thái Bình Dương


Báo Mỹ cho rằng, Trung-Ấn có thể gây ra chạy đua tàu sân bay ở Thái Bình Dương, xu thế xây dựng lực lượng hàng không trên biển gia tăng.



http://nghiadx.blogspot.com
Tàu sân bay Trung Quốc.

Ngày 4/4, tờ “Tuần san Hàng không” Mỹ có bài viết cho rằng, cách đây không lâu, số lượng những nước sở hữu lực lượng hàng không trên biển còn liên tục giảm xuống. Nhưng, xu thế này hiện lại đảo ngược.

Trung Quốc là một thành viên mới của câu lạc bộ này. Brazil thì đang duy trì vị thế của mình; 10 năm trước, họ đã cho nghỉ hưu một chiếc tàu sân bay do Anh chế tạo từ năm 1945.

Ấn Độ thì đang tăng số lượng tàu sân bay của mình, những nước hiện sử dụng hoặc mua máy bay chiến đấu cất/hạ cánh cự ly ngắn kiểu “Harrier”có thể sẽ mua máy bay tấn công liên hợp F-35B do Công ty Lockheed Martin chế tạo, để tăng khả năng hàng không trên biển của mình.

Tuy nhiên, đại đa số các quốc gia này chỉ mới bắt đầu hoặc còn chưa bắt đầu xây dựng lực lượng hàng không trên biển của mình. Phát triển lực lượng hàng không trên biển đòi hỏi đầu tư tương đối lớn; mua máy bay trang bị cho tàu chiến vốn đã phải đầu tư rất nhiều kinh phí, trừ việc mua máy bay ra, các nước còn phải tiến hành đầu tư rất lớn trên các phương diện khác.

Sự quan tâm của dư luận thường tập trung vào chi phí chế tạo tàu sân bay, nhưng việc đầu tư cho máy bay chiến đấu phiên bản hải quân lại cần nhiều hơn đầu tư chế tạo tàu sân bay.

http://nghiadx.blogspot.com
Biên đội tàu sân bay Ấn Độ.

Hải quân Mỹ có kế hoạch đến năm 2013 chi 967 triệu USD cho chương trình tàu sân bay, chi 6 tỷ USD cho mua máy bay phiên bản hải quân (không bao gồm máy bay chiến đấu F-35B của lực lượng lính thủy đánh bộ).

Còn chi phí dùng để duy trì hoạt động bình thường có thể còn nhiều hơn, những chi phí này bao gồm chi phí huấn luyện, chi phí cho nhân viên và các chi phí cần thiết khác như nhiên liệu, linh kiện và cải tiến máy bay chiến đấu.

Các nước này tin rằng những đầu tư này là đương nhiên, bởi vì tầm quan trọng của thương mại trên biển và tài nguyên ven biển ngày càng tăng. Vấn đề ở chỗ, các thành viên câu lạc bộ tàu sân bay có ý thức được việc chế tạo tàu sân bay chỉ là sự khởi đầu cho một cuộc đầu tư lớn.

Sau khi xây dựng được lực lượng hàng không trên biển, mỗi năm đều phải tiến hành đầu tư tương đối lớn. Rất nhiều nước đều đang chế tạo tàu chiến đổ bộ có thể mang theo máy bay chiến đấu F-35B.

Tàu chiến đổ bộ Canberra và Adelaide của Australia sẽ lần lượt đi vào hoạt động vào năm 2014 và 2015, chúng đã tham khảo thiết kế của tàu Juan Carlos I.

Chúng thậm chí có đường băng kiểu nhảy cầu, điều này rất quan trọng đối với tiến hành hoạt động cất/hạ cánh thẳng đứng/cự ly ngắn, nhưng lúc khác có thể xuất hiện một số vấn đề. Bởi vì, đường băng kiểu sườn dốc không thể dùng để đặt các trang bị khác.

http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay chiến đấu tàng hình F-35B phiên bản hải quân.

Trung Quốc và Ấn Độ có thể sẽ gây ra một cuộc “chạy đua tàu sân bay” ở khu vực vành đai Thái Bình Dương, có được tàu chiến tác dụng kép (như tàu chiến đổ bộ cỡ lớn có thể mang theo máy bay chiến đấu) cần kinh phí tương đối ít, cũng có tính nhạy cảm chính trị và chiến lược tương đối ít; nhưng, nếu trang bị máy bay chiến đấu tàng hình, sẽ có sức chiến đấu rất mạnh.

Vấn đề ở chỗ, rốt cuộc có bao nhiêu nước sẽ mua máy bay chiến đấu F-35B để trang bị cho tàu chiến đổ bộ của mình? Tàu chiến đổ bộ chủ yếu là để thực hiện nhiều nhiệm vụ, vì vậy nó còn phải mang theo tàu đổ bộ, máy bay trực thăng, binh sĩ, xe bọc thép, trung tâm chỉ huy và các nhân viên. Cho dù là tàu chiến có lượng choán nước tới 30.000 tấn, không gian của nó cũng rất có hạn.

So với tàu sân bay thực sự, đường băng của tàu chiến đổ bộ tương đối hẹp, điều này đã hạn chế không gian có thể dùng cho hoạt động bay; một nhân tố quan trọng khác là chi phí mua và sử dụng F-35B còn chưa xác định.

http://nghiadx.blogspot.com
Tàu vận tải đổ bộ Côn Lôn Sơn của Hạm đội Nam Hải-Hải quân Trung Quốc.

Thứ Sáu, 13 tháng 4, 2012

>> Nam - Bắc Triều thống nhất, chiêu hiểm của Trung Quốc?


Để đối phó Mỹ quay trở lại châu Á, Trung Quốc có thể lôi kéo Hàn Quốc, lấy lòng Ấn Độ, chế tạo nhiều tên lửa và máy bay không người lái…






http://nghiadx.blogspot.com

Tốp lính thủy đánh bộ Mỹ khoảng 200 quân đã đến miền bắc Australia (trại lính Robertson khu vực xung quanh Darwin) ngày 4/4/2012, đánh dấu sự khởi đầu mở rộng triển khai ở khu vực châu Á-Thái Bình Dương của Quân đội Mỹ.

Mãng tin tức đài truyền hình hữu tuyến Mỹ ngày 5/4 có bài viết nhan đề: Trung Quốc sẽ ứng phó thế nào với sự “chuyển hướng” châu Á của Obama? Mỹ có thể “chuyển hướng” châu Á thu hút rất nhiều tranh cãi của dư luận.

Nhưng, phương Tây rất ít bàn đến vấn đề cách thức ứng phó sự bao vây đối với Trung Quốc. Dưới đây là 5 kịch bản có thể:

Lôi kéo Hàn Quốc

Vấn đề khu vực của Trung Quốc là thiếu sự tin tưởng của các nước khác. Các đồng minh Bắc Triều Tiên và Myanmar của họ quá yếu. Cách tốt nhất là tranh thủ Hàn Quốc để phá vỡ vòng vây.

Hàn Quốc và Trung Quốc gần gũi về văn hóa. Mặc dù có nhiều học giả Nhật, Mỹ xúi giục, nhưng người Hàn Quốc vẫn không nói Trung Quốc là kẻ thù chủ yếu của họ.

Ngược lại, Nhật Bản, thậm chí Mỹ bị người Hàn coi là mối đe dọa lớn hơn. Hàn Quốc còn có truyền thống chống Mỹ.

Rất nhiều người Hàn cảm thấy, Mỹ là thủ phạm gây chia cắt đất nước họ, Mỹ lừa gạt các nhà lãnh đạo Hàn Quốc, không cần thiết gây hấn với CHDCND Triều Tiên, ép buộc Hàn Quốc ký kết hiệp định mậu dịch không công bằng…

Những quan điểm này cho dù đúng hay sai thì nó cũng đã tạo cơ hội cho Trung Quốc. CHDCND Triều Tiên hiện nay rất phụ thuộc vào Trung Quốc.

Sự thống nhất được Trung Quốc ủng hộ sẽ gây chấn động toàn bộ khu vực, loại bỏ một khâu quan trọng của vòng vây, đồng thời tạo hiệu quả cô lập Nhật Bản và gây phiền phức cho Mỹ.



http://nghiadx.blogspot.com
Tên lửa chống hạm 704 của Trung Quốc, phóng từ máy bay.

Lấy lòng Ấn Độ

Đường biên giới dài, lịch sử xung đột khiến cho mối quan hệ Trung-Ấn khó khăn. Nhưng, chỉ cần Ấn Độ không hoàn toàn trở thành đồng minh của Mỹ (hoàn toàn là phe cánh của Mỹ), Trung Quốc sẽ được lợi.

Tác giả từng dự đoán trong 10 năm Ấn Độ sẽ có căn cứ của Mỹ. Nhưng New Delhi hoàn toàn không làm như vậy. Ấn Độ cũng có đề phòng đối với Mỹ, theo cách nhìn của Ấn Độ thì “trách nhiệm bảo hộ” của phương Tây, sự thay đổi chính quyền ở Libya, giống như chủ nghĩa thực dân mới.

Xét thấy Ấn Độ vẫn dễ nghiêng về Mỹ, đối với Trung Quốc, bỏ đi tư thế tấn công ma lực sẽ là khôn ngoan.

Đẩy mạnh chế tạo tên lửa và máy bay không người lái

Cố gắng sánh ngang với người Mỹ về tàu chiến ở Tây Thái Bình Dương sẽ là một hành động ngu xuẩn, chắc chắn sẽ phải trả giá đắt. Cách làm khôn ngoan hơn là chiến thuật “ngăn cản khu vực”.

Trước hết, Trung Quốc cần tìm cách đóng vai trò chủ đạo ở Đông Á, sau đó đấu đá với Mỹ ở Thái Bình Dương.


http://nghiadx.blogspot.com
Dòng tên lửa DF-21 của Trung Quốc.

Sử dụng rất nhiều tên lửa và máy bay không người lái giá rẻ để đối phó với tàu sân bay Mỹ đắt giá và hành động chậm chạp, sẽ tiết kiệm lớn được chi phí. Ở những khu vực mà Mỹ kiểm soát yếu, tiến hành tác chiến phi đối xứng xem ra có tính răn đe tương đối ít.

Mua trái phiếu châu Âu

Mua trái phiếu châu Âu có thể tăng con bài mặc cả với phương Tây. Nó có thể nhắc nhở Mỹ rằng, Trung Quốc có thể cầm tiền sang nơi khác, Mỹ nếu đoạn tuyệt với Trung Quốc, ngân sách sẽ gặp phải vấn đề nghiêm trọng, từ đó tạo sức ép cho Mỹ.

Mua trái phiếu châu Âu sẽ còn đẩy lên cao lãi suất ở Mỹ, làm cho Mỹ đau đớn nhận thức được phải đối xử tử tế với chủ nợ của mình. Dựa vào vốn của Trung Quốc cũng sẽ ngăn chặn NATO “khoa tay múa chân” đối với châu Á.

Giúp đỡ những “kẻ gây rối” trên thế giới

Những người khiến các nhà hoạch định chính sách Mỹ phân tâm nhất là những nước không kiêng dè gì Mỹ. Những nước như Iran, Venezuela, Cuba có khả năng nhất khiến cho Mỹ phải bỏ ra nguồn lực rất lớn, dùng cho mua sắm quốc phòng và xung đột với giá đắt.

http://nghiadx.blogspot.com
Ý tưởng máy bay chiến đấu không người lái phóng tên lửa không đối đất - Trung Quốc.

Cho nên, đối với Trung Quốc, hỗ trợ những “kẻ xấu” là biện pháp không tồi. Đương nhiên, điều này sẽ làm cho Trung Quốc xem ra dường như nước nào cũng phải hỗ trợ, song hành động này lợi nhiều hơn hại, chẳng hạn nó sẽ làm tiêu hao chi phí quân sự của Mỹ, khiến cho họ bị phiền phức, mệt mỏi, cuối cùng làm cho toàn cầu sợ hãi quyền lực của Mỹ.


>> Khám phá ngành công nghiệp QP Thổ Nhĩ Kỳ


Vào cuối tháng 3 năm 2012, Bộ Quốc phòng Thổ Nhĩ Kỳ đã thông qua kế hoạch 5 năm để đẩy mạnh phát triển ngành công nghiệp quốc phòng (2012-2016).





http://nghiadx.blogspot.com

Theo kế hoạch này, trong năm nay, Chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ có kế hoạch bắt đầu sản xuất hàng loạt súng trường Mehmetcik-1, dựa trên loại súng trường Heckler & Koch HK416 của Đức.

Cùng với đó, cho đến năm 2013, Thổ Nhĩ Kỳ sẽ hoàn thành dự án máy bay trực thăng tấn công Atak và năm 2014 là máy bay không người lái ANKA.

Đến cuối năm 2015, Thổ Nhĩ Kỳ có kế hoạch sản xuất hàng loạt xe tăng chiến đấu chủ lực Altay của riêng mình. Vào năm 2016 sẽ hoàn thành tàu khu trục đầu tiên.

Như vậy, trong năm 2011, Bộ quốc phòng đã đưa ra trên dưới 280 dự án với tổng chi phí lên tới 27 tỉ đôla để phát triển nghành công nghiệp quốc phòng nước này.

Đây quả là một con số đáng kinh ngạc thể hiện được tham vọng trở thành nước có ngành công nghiệp quốc phòng lớn thứ 10 thế giới trong 5 năm tới của quốc gia nằm trên hai đại lục Âu – Á này.

Theo các chuyên gia, khối lượng xuất khẩu cho quân đội Thổ Nhĩ Kỳ vào năm 2016 sẽ đạt khoảng 8 tỷ đôla, trong đó 2 tỉ sẽ được thu từ ngành công nghiệp hàng không vũ trụ.

Ngoài ra, chính phủ cũng có kế hoạch hỗ trợ các trung tâm thử nghiệm và cấp giấy chứng nhận tiêu chuẩn quốc tế.

Một trong những nhiệm vụ chính của Thổ Nhĩ Kỳ, theo kế hoạch phát triển đó là việc xây dựng các trung tâm thử nghiệm như sân bay, đường hầm, trung tâm thử nghiệm hệ thống tên lửa cũng như các trung tâm tích hợp và lắp ráp vệ tinh.

Cuối năm ngoái, các phương tiện truyền thông báo cáo rằng Thổ Nhĩ Kỳ đã bắt đầu tự sản xuất súng trường cho các lực lượng mặt đất, trên cơ sở của bản hợp đồng được ký kết giữa công ly Kale Kalyb với Tập đoàn công nghiệp chế tạo máy và hóa học Thổ Nhĩ Kỳ.

Tổng chi phí của dự án khoảng 25 triệu Lira (77 nghìn đôla).


http://nghiadx.blogspot.com
Súng trường Mehmetcik-1

Dự án đã được bắt đầu thực hiện vào tháng Giêng năm nay. Theo kế hoạch, dự án sẽ hoàn tất trước năm 2015. Theo Tổng giám đốc Tập đoàn công nghiệp chế tạo máy và hóa học Thổ Nhĩ Kỳ - ông Unal Onsipahioglu, súng trường mới sẽ hội tụ tất cả những tính năng ưu việt của những loại súng hiện đại bậc nhất thế giới.

Thổ Nhĩ Kỳ cũng đã tiến hành quảng bá loại súng trường mới này đến các nước Ả-rập thông qua các cuộc đàm phán, thảo luận. Đây là việc làm cần thiết để đưa súng trường mang thương hiệu Thổ đến với thị trường thế giới, đặc biệt là những nước trong khu vực cũng đang có tham vọng hiện đại hóa quân đội của mình.

Theo các chuyên gia chế tạo, súng trường tấn công “made in Turkey” có cỡ nòng 7,62 mm, bắn liên thanh 750 phát/phút và có tầm bắn tối đa 1 km. Súng sẽ có thời hạn sử dụng lâu hơn bất cứ loại súng nào hiện đang được trang bị trong Quân đội nước này.

Có thông tin rằng Thổ Nhĩ Kỳ và Azerbaijan đang đàm phán về khả năng thành lập liên doanh sản xuất dòng xe tăng chiến đấu chủ lực Altay. Tuy nhiên, nội dung các điều khoản hai bên đang đàm phán vẫn chưa được công bố.

Cũng cần lưu ý rằng, cùng với việc xem xét hợp tác sản xuất xe tăng chiến đấu chủ lực với Thổ Nhĩ Kỳ, Azerbaijan hiện cũng đang cân nhắn việc thành lập công ty liên doanh với phía Ukraine để nâng cấp các phương tiện quân sự đã lạc hậu của quốc gia Trung Á này, trong đó có xe tăng T-64 Bulat, BMPT-64 và BTR-4.


http://nghiadx.blogspot.com
Xe tăng chiến đấu chủ lực Altay

Được biết tới là sản phẩm hợp tác giữa công ty Thổ Nhĩ Kỳ Otokar và Hyundai Rotem (Hàn Quốc), xe tăng chiến đấu chủ lực Altay được phát triển dựa trên cơ sở xe tăng K-2 Black Panther.

Khi được chấp nhận vào trang bị quân đội Thổ Nhĩ Kỳ, Altay sẽ thay thế hoàn toàn cho các đơn vị xe tăng chiến đấu chủ lực Leopard, M48 và M60. Dự kiến, lô Altay đầu tiên sẽ được chuyển giao cho quân đội Thổ Nhĩ Kỳ vào năm 2016.

Với tổng trọng lượng đạt 60 tấn, xe tăng chiến đấu chủ lực Altay được trang bị pháo chính nòng trơn 120 mm, súng máy 12,7 mm có thiết bị ổn định tầm và hướng. Kết cấu giáp đạn đạo của dòng xe tăng hợp tác này không được tiết lộ, nhưng Altay có thể cơ động tới tốc độ 70 km/h. Giá thành của mỗi xe tăng Altay dự kiến là 5,5 triệu đôla/xe.

Ngoài ra, Thổ Nhĩ Kỳ còn có kệ hoạch tăng cường sức mạnh cho lực lượng hải quân của bằng việc mua sắm tàu sân bay mới. Theo chỉ huy hạm đội Thổ Nhĩ Kỳ Murat Bilgelya, dự án này mới chỉ được đề xuất và sẽ tiếp tục thảo luận trong Bộ quốc phòng.

Dự kiến chi phí cho chương trình này khoảng 1,5 tỷ đôla. Tàu này có thể được xây dựng trong khoảng 5 năm. Nhưng nếu đưa nó vào phục vụ trong Hải quân, Bộ quốc phòng Thổ Nhĩ Kỳ sẽ phải đối mặt với vấn đề khó khăn đó là phải mua thêm các máy bay mới, bởi vì quân đội Thổ Nhĩ Kỳ không có các máy bay có thể cất hạ cánh trên boong tàu.

Chỉ huy Hạm đội cũng cho biết rằng Thổ Nhĩ Kỳ đã có kế hoạch mua các tàu khu trục nhỏ đa năng, tàu hỗ trợ, tàu ngầm và máy bay trực thăng không người lái. Ngoài ra, Bộ sẽ xem xét khả năng mua máy bay cất cánh và hạ cánh thẳng đứng, cũng như các tàu ngầm quân sự không người lái.

http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay không người lái ANKA

Cần lưu ý rằng, đây không phải là nỗ lực đầu tiên của chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ để tăng cường sức mạnh quân sự. Nhớ lại năm 2010, Thổ Nhĩ Kỳ đã bắt đầu sản xuất máy bay không người lái, với việc chế tạo thành công máy bay tự hành lớp MALE đầu tiên (Medium-Altitude Long-Endurance) mang tên ANKA. ANKA – tên gọi của máy bay tự hành tầm xa có trọng lượng 600 kg đã bay trên bầu trời trong 14 phút.

Hơn 180 kỹ sự đã miệt mài theo đuổi dự án chế tạo ANKA từ năm 2005, và ANKA chính thức được công bố vào hè năm 2010.

Trong tháng 4 năm 2011, Bộ Quốc phòng Thổ Nhĩ Kỳ đã thông qua hợp đồng mua 109 máy bay trực thăng T-70 Blackhawk của công ty Hoa Kỳ Sikorsky với tổng trị giá khoảng 3,5 tỷ đô la. Ngoài ra, Bộ trưởng Quốc phòng cũng đã lên kế hoạch mua 600 máy bay trực thăng hiên đại trong thập kỷ tới.

Căn cứ vào điều khoản của hợp đồng, đại diện của phía Thổ Nhĩ Kỳ là công ty TUCAS sẽ tham gia sản xuất một số bộ phận lắp đặt trên trực thăng Blackhawk. Theo thông tin trước đó, nhiều khả năng một số máy bay trực thăng T-70 Blackhawk sẽ được sản xuất tại Thổ Nhĩ Kỳ theo sự cho phép của Sikorsky.

Trong trường hợp nói trên, chịu trách nhiệm sản xuất trực thăng Blackhawk sẽ là hãng chế tạo hàng không nội địa Turkish Aerospace Industries.

Ngoài ra, cùng tham gia vào quá trình lắp ráp trực thăng T-70 tại Thổ Nhĩ Kỳ có thể là AgustaWestland, hãng chế tạo hàng không đến từ Italia đang giới thiệu sản phẩm trực thăng quân sự TUHP149 trên cơ sở AW149 cho nước này.

http://nghiadx.blogspot.com
Trực thăng T-70

T-70 được biết tới như một biến thể của dòng trực thăng đa nhiệm S-70 đang được biên chế cho các lực lượng đặc biệt của quân đội Thổ Nhĩ Kỳ.

Với tốc độ tối đa khoảng 295 km/giờ, tầm hoạt động của T-70 đạt 2.200 km. T-70 có khả năng vận chuyển theo 11 binh sĩ hoặc hàng hóa nặng 4 tấn. Dòng trực thăng này khi cần cũng có thể trang bị thêm một số loại vũ khí như: tên lửa, rocket, súng máy tùy theo nhiệm vụ chiến đấu.
Ngoài ra, Thổ Nhĩ Kỳ cũng chú trọng đến việc phát tiển tên lửa. Trong tháng 5 năm 2011, tại triển lãm IDEF'11 Thổ Nhĩ Kỳ đa trình làng tên lửa Djirit được dẫn hướng bằng laser do chính nước này sản xuất.

Cùng với xu thế hiện đại hóa Quân đội của các nước trong khu vực và trên toàn thế giới, đất nước có đội quân đông thứ hai trong NATO (sau Hoa Kỳ) này đang có những tham vọng to lớn nhằm đưa vị thế đất nước lên một tầm cao mới, đặc biệt là vị thế của ngành công nghiệp quốc phòng.

Theo Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ Abdullah Gul, không loại trừ khả năng quốc gia có vị trí địa lí chiến lược, nằm trên cả hai đại lục Á-Âu này sẽ bị “cuốn” vào các cuộc xung đột trong khu vực, khi mà căng thẳng giữa Iran và phương Tây về chương trình của nước Cộng hòa hồi giáo đang trở nên trầm trọng.

Chính vì vậy, việc Thổ Nhĩ Kỳ đẩy mạnh phát triển ngành công nghiệp quốc phòng, tăng cường tiềm lực quân sự là vô cùng cần thiết, và cũng là điều kiện tất yếu để tồn tại trong tình hình thế giới đang có nhiều diễn biến phức tạp như hiện nay.
Copyright 2012 Tin Tức Quân Sự - Blog tin tức Quân Sự Việt Nam
 
Lên đầu trang
Xuống cuối trang