Tin Quân Sự - Blog tin tức Quân sự Việt Nam

Paracel Islands & Spratly Islands Belong to Viet Nam !

Quần Đảo Hoàng Sa - Quần Đảo Trường Sa Thuộc Về Việt Nam !

Thứ Ba, 12 tháng 6, 2012

>> "Một TQ đáng sợ" trên báo Hoàn Cầu

Những độc giả nước ngoài không khỏi lo sợ giống như ông Seong Hyon Lee - người Hàn Quốc - khi đọc tờ Thời Báo Hoàn Cầu (TBHC) của Trung Quốc.

>> Thực hư về sức mạnh tàu ngầm Trung Quốc
>>Trung Quốc sẽ học Nga sử dụng vũ lực ?



http://nghiadx.blogspot.com
Tờ Thời Báo Hoàn Cầu - phụ bản của Nhân Dân Nhật Báo - Ảnh: C.I.


Ông là một người đọc trung thành, chăm chỉ và có học đàng hoàng của tờ báo này. Ông tốt nghiệp Đại học Harvard, lại là chuyên gia nghiên cứu thuộc Trung tâm Nghiên cứu truyền thông quốc tế của Đại học Thanh Hoa, Bắc Kinh.

Trên báo Tài Kinh mới đây, ông đã lên tiếng báo động: tại hội thảo về “ngoại giao nhân dân” và hình ảnh quốc tế của Trung Quốc một vài ngày trước đó ở Bắc Kinh, ông đã nêu rõ rằng TBHC là “một trong những kẻ thù tệ hại nhất đối với nền ngoại giao nhân dân của Trung Quốc và đã đến lúc Trung Quốc cần phải “khai tử” tờ báo này!”.

Ông cho biết rất nhiều người nước ngoài biết đến Trung Quốc, biết tiếng Hoa và đọc TBHC “rất chăm chỉ”, bởi biết rõ tờ báo phản ánh “những quan điểm bên trong” của đảng cầm quyền, nhất là khi nó lại được cầu chứng dưới nhãn hiệu của Nhân Dân Nhật Báo.

Thế nhưng, ông nhận xét: “Khi đọc, TBHC lại cho tôi cũng như phần lớn những người đọc nước ngoài khác một ấn tượng xấu về đất nước Trung Quốc. Tờ báo đang “vẽ” lên một Trung Quốc đang gặp nguy khốn, bị vây bủa tứ bề bởi những cuộc tấn công liên tiếp từ bên ngoài.

Cứ theo hình ảnh mà TBHC “vẽ” lên thì Trung Quốc đang là một đất nước bị cô lập, không có mấy bạn bè, các thiện ý của nó luôn bị giải thích sai lệch. Do vậy, nó đang phải tả xung hữu đột để “thoát ra”. Mỹ, phương Tây, các “thế lực chống Trung Quốc” và các phương tiện truyền thông nước ngoài cứ liên tục “ra đòn”...”.

Theo ông, trên TBHC, người đọc luôn bắt gặp từ “thổi phồng”. Tờ báo cáo buộc báo chí phương Tây, của Anh, của Chính phủ Mỹ luôn “thổi phồng” khía cạnh tiêu cực của các sự kiện diễn ra tại Trung Quốc! Báo chí phương Tây luôn thổi phồng “mối đe dọa của Trung Quốc”.

Có hôm tờ báo còn đăng một bài viết với tít tựa là “Hãy tỉnh táo trước làn sóng chống Trung Quốc ồ ạt do phương Tây phát động!”.


http://nghiadx.blogspot.com


Hậu quả là đối với người đọc trong nước, như ông Lee nhấn mạnh, “thế giới do TBHC “vẽ” lên là một thế giới đầy nguy hiểm và đầy những âm mưu. Bởi vậy, người đọc của tờ báo này dễ bị tiêm nhiễm một thứ “não trạng của kẻ bị vây hãm”, luôn cảnh giác với thế giới bên ngoài.

Về mặt tâm lý, từ chỗ bị lừa phỉnh như thế, những người đọc này có nguy cơ đánh mất sự tự tin. Từ chỗ liên tục bị lặn hụp trong những ngộ nhận như thế, họ sẽ lần hồi đâm ra ngờ vực và thù nghịch thế giới bên ngoài”.

Trong một bài viết trên Weibo của mạng Tân Lãng, Hồ Tích Tiến - một trong những biên tập viên của TBHC - lại khẳng định tờ báo đang giới thiệu “một đất nước Trung Quốc đích thực”! Trước “tuyên ngôn” này, Seong Hyon Lee không khỏi giật mình: “Trên thực tế đất nước Trung Quốc này lại đang xuất hiện một cách đáng sợ trong mắt người nước ngoài.

Nhiều nhà quan sát cho rằng ban lãnh đạo của tờ báo này đã chọn chiến lược tiếp thị an toàn nhất trong bối cảnh của Trung Quốc là giương cao ngọn cờ yêu nước. Khi Trung Quốc và phương Tây nay đang cọ xát với nhau về nhiều vấn đề như mô hình phát triển và các hệ thống giá trị thì việc giương cao ngọn cờ chủ nghĩa yêu nước sẽ dễ dàng thu hút sự chú ý của độc giả, nhờ đó tăng được số lượng phát hành và thu được nhiều quảng cáo.

Nhưng người ta lại đang tự hỏi liệu đó có phải là chủ nghĩa yêu nước đích thực hay là thứ chủ nghĩa yêu nước “giả cầy” vì mục tiêu thương mại...”.

Với mong muốn Trung Quốc sớm nhận ra nguy cơ này, ông đề nghị trong bối cảnh phát triển cực kỳ sôi động và có nhiều thay đổi của mình, “Trung Quốc cần bình tâm suy xét để phân tích tình hình một cách lý tính”.

Người đọc nước ngoài từng biết và yêu mến Trung Quốc qua Tam quốc chí, Thủy hử, Tây du ký, không khỏi “sợ” TBHC!

>> TQ cần nâng cao khả năng tác chiến của Hải quân

Tân Hoa xã có bài viết dẫn lời Ủy viên Bộ Chính trị, Phó Chủ tịch Quân ủy Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc, Quách Bá Hùng phát biểu trong một cuộc điều tra nghiên cứu ở lực lượng Hải quân nước này . Dưới đây là toàn bộ nội dung bài phát biểu của ông Quách Bá Hùng:

>> Hải quân Trung Quốc: Tham vọng và thực lực (kỳ 1
>> "Siêu tàu sân bay" Ford của Mỹ là để dành cho Trung Quốc



http://nghiadx.blogspot.com
Ủy viên Bộ Chính trị, Phó Chủ tịch Quân ủy Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc - Quách Bá Hùng quán triệt tinh thần sẵn sàng cho "đấu tranh quân sự" cho Hải quân Trung Quốc.


“Cần phải quán triệt tinh thần chỉ thị quan trọng của Chủ tịch Trung Quốc Hồ Cầm Đào, bám chặt vào đại cục công tác của Đảng và Nhà nước TQ, đi sâu quán triệt đường lối chính, chủ đề xây dựng quốc phòng và quân đội, lấy kiên quyết nghe Đảng chỉ huy, tuyệt đối trung thành tin cậy làm căn bản trong xây dựng quân đội, ra sức tăng cường xây dựng chính trị tư tưởng,

tiếp tục mở rộng và đi sâu chuẩn bị đấu tranh quân sự, tiếp tục khơi dậy phong trào huấn luyện quân sự, không ngừng nâng cao khả năng tác chiến trong điều kiện thông tin hóa cho Quân đội, kiên quyết bảo vệ chủ quyền, an ninh, toàn vẹn lãnh thổ của TQ, bằng thành tích xuất sắc để chào mừng thắng lợi của Đại hội XVIII Đảng Cộng sản Trung Quốc”.

Quách Bá Hùng cho rằng: “Cần luôn đặt xây dựng chính trị tư tưởng ở vị trí hàng đầu trong xây dựng Quân đội, bảo đảm kiên định phương hướng chính trị đúng đắn.

Cần kiên trì dùng hệ thống lý luận xã hội chủ nghĩa đặc sắc Trung Quốc vũ trang cho binh sĩ, đi sâu triển khai giáo dục “quân hồn” (tinh thần của Quân đội), tiếp tục giáo dục quan điểm giá trị cốt lõi của quân nhân cách mạng đương đại, tiếp tục nắm chắc hoạt động dạy học “coi trọng chính trị, chú ý đại cục, tuân thủ kỷ luật” và hoạt động giáo dục “ca ngợi thành tựu phát triển khoa học, trung thành thực sự sứ mệnh lịch sử”, dốc sức phát triển văn hóa quân sự tiên tiến, thiết thực xây dựng chắc chắn nền tảng chính trị tư tưởng “binh sĩ giương cao ngọn cờ, nghe Đảng chỉ huy, thực hiện sứ mệnh”.

Cần kiên trì lấy xây dựng khả năng và xây dựng hiện đại làm đường lối chính, đi sâu thúc đẩy xây dựng tổ chức đảng kiểu học tập và hoạt động xây dựng tổ chức cơ sở đảng và đảng viên tiên tiến, không ngừng nâng cao trình độ khoa học hóa trong xây dựng đảng của Quân đội”.


http://nghiadx.blogspot.com
Hạm đội Nam Hải- Hải quân Trung Quốc thường xuyên tập trận đổ bộ trên biển Đông.

Quách Bá Hùng tiếp tục nhấn mạnh: “Cần chú trọng hơn đến mở rộng và tăng cường chuẩn bị đấu tranh quân sự. Cần giáo dục đông đảo binh sĩ luôn nắm chắc chức năng căn bản và sứ mệnh thần thánh của Quân đội, xây dựng vững chắc tư tưởng “đi lính đánh trận, dẫn dắt binh lính đánh trận, chuẩn bị đánh trận”.

Cần thúc đẩy mạnh mẽ phong trào nghiên cứu các vấn đề tác chiến, đẩy nhanh chuyển đổi mô hình hình thành sức chiến đấu, không ngừng tăng cường khả năng tác chiến hệ thống trên cơ sở hệ thống thông tin.

Cần đặt huấn luyện quân sự lên vị trí chiến lược để nắm chắc, không ngừng nâng cao khả năng tác chiến cho Quân đội trong điều kiện thông tin hóa. Cần nắm chắc xây dựng các công trình quan trọng và hạ tầng đồng bộ nền tảng. Cần coi trọng rất cao và làm tốt và nghiêm túc công tác sẵn sàng chiến đấu thường xuyên”.

Quách Bá Hùng tiếp tục chỉ đạo: “Cần kiên trì phương châm trị quân theo pháp luật, trị quân nghiêm khắc, bảo đảm Quân đội thống nhất tập trung cao độ và an ninh, ổn định. Cần gia tăng mức độ thực hiện chế độ pháp quy, không ngừng nâng cao trình độ chính quy hóa cho Quân đội.

Cần tăng cường mức độ làm tốt công tác ngăn ngừa các vấn đề an ninh lớn, đưa các yêu cầu về công tác an ninh, ổn định vào thực tế. Cần gia tăng mức độ nắm chắc cơ sở, xây dựng nền tảng, thúc đẩy xây dựng cơ sở tiến bộ toàn diện, thúc đẩy binh sĩ phát triển toàn diện”.
http://nghiadx.blogspot.com
Tàu vận tải đổ bộ 071 Tỉnh Cương Sơn của Hạm đội Nam Hải.

>> Siêu hạm của Ấn Độ sẽ xuất hiện ở Biển Đông ?

Từ chối hợp tác với Mỹ để có thể kiềm chế sức mạnh của Trung Quốc ở Châu Á Thái Bình Dương. Nhưng Ấn Độ lại muốn đưa siêu chiến hạm ‘khủng’ nhất của mình gia tăng ảnh hưởng tại Biển Đông?

>> Chiến hạm Ấn Độ thăm cảng Hải Phòng
>> "Chiến tranh kiểu mới" trong mối quan hệ Trung - Ấn
>> Ấn Độ - Biển Đông, trong bàn cờ địa chính trị Đông Á



http://nghiadx.blogspot.com
Không hợp tác với Mỹ để hạn chế sức mạnh Trung Quốc nhưng Ấn Độ lại muốn tham gia tăng ảnh hưởng tại Châu Á Thái Bình Dương bằng việc định chiến chiến hạm khủng nhất của mình sớm tới Biển Đông


Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Leon Panetta tìm cách hợp tác với Ấn Độ để cùng nhau hạn chế sức mạnh Trung Quốc. Ấn Độ từ chối nói rằng họ không chia sẻ với Mỹ về khu vực Châu Á-Thái Bình Dương, và Bộ trưởng Quốc phòng Ấn Độ đã nói đến Trung Quốc và tranh chấp xung quanh Biển Đông: ‘Phần lớn của các vùng biển chung không thể được tuyên bố độc quyền cho bất kỳ một nước hoặc một nhóm nước’.

Vì vậy, con át chủ bài của Ấn Độ trong việc đảm bảo kiểm soát và sự thống trị của mình đối với Ấn Độ Dương và khu vực châu Á-Thái Bình Dương là gì? Câu trả lời có thể là siêu chiến hạm INS Satpura.

Tàu chiến tàng hình mới nhất trong biên chế của Hải quân Ấn Độ, INS Satpura sẽ đưa Hải quân Ấn Độ lên thêm 1 tầm cao mới , Ấn Độ là một trong sáu quốc gia trên thế giới sở hữu siêu chiến hạm tàng hình hiện đại đến như vậy. ‘Tàu chiến tàng hình cho phép chúng tôi tiến gần hơn đến kẻ thù và rất khó khăn để đối phương phát hiện ra chúng tôi’, Tướng Nitin Oberoi nói.

Ngoài ra, con tàu còn có một số tính năng chưa từng có. Nó được trang bị hỏa lực mạnh để hủy diệt các mục tiêu gần, hệ thống phòng không có thể phá hủy bất cứ thứ gì trong vòng bán kính 30 km, các tên lửa đối hải Klub bắn trúng mục tiêu ngoài đường chân trời cùng với hệ thống tên lửa đánh chặn Barack.


http://nghiadx.blogspot.com

Một điều rõ ràng là: Trong khi Ấn Độ có thể không tham gia với Mỹ để chống lại Trung Quốc, nó tự phát triển cơ bắp để có thể trở thành lực lượng đảm bảo an ninh trong khu vực không thua kém gì bất cứ quốc gia nào ở Châu Á Thái Bình Dương.
Tính năng tàng hình và tăng cường hỏa lực không phải là tất cả, tốc độ của nó cũng là một lợi thế. INS Satpura là một tàu chiến lớp Shivalik dài 143 mét, tàu chiến 6.200 tấn. Nó có thể đạt tối đa tốc độ 30 hải lý (khoảng 60 km mỗi giờ).

Con tàu có thể lẻn sâu vào lãnh hải đối phương, tấn công nhanh và rút đi nhanh chóng. Tất cả mọi thứ từ động cơ đến vũ khí đều được tự động hóa hoàn toàn. Nó có thể được khởi động bằng cách nhấn nút thông qua máy vi tính, có nghĩa là nguồn nhân lực ít hơn và điều kiện làm việc tốt hơn.

Trong năm năm tới, Hải quân Ấn Độ sẽ bổ sung thêm ít nhất 46 tàu cho hạm đội của mình, nó cũng sẽ có hai tàu sân bay vào cuối năm. Tàu sân bay thứ hai của Ấn Độ, INS Vikramaditya, sẽ tham gia hạm đội này cùng với ba tàu khu trục tàng hình.

Bên cạnh INS Chakra - tàu ngầm hạt nhân - gia nhập hạm đội trong năm nay, INS Arihant - tàu ngầm hạt nhân được hỗ trợ sẽ mang tên lửa hạt nhân đang được xây dựng ở Ấn Độ sẽ thử nghiệm trên biển trong năm nay.



http://nghiadx.blogspot.com
Ấn Độ đang vươn lên trở thành sức mạnh mới không kém gì Trung Quốc ở Châu Á - Thái Bình Dương

Hải quân cũng sẽ nhận được tàu khu trục tàng hình lớp Kolkata vào năm tới. Một điều rõ ràng là: Trong khi Ấn Độ có thể không tham gia với Mỹ để chống lại Trung Quốc, nó tự phát triển cơ bắp để có thể trở thành lực lượng đảm bảo an ninh trong khu vực không thua kém gì bất cứ quốc gia nào ở Châu Á - Thái Bình Dương.

>> Indonesia sẽ đóng tàu chiến SIGMA 10514 giống Việt Nam

BQP Indonesia đã ký với công ty đóng tàu Hà Lan Damen Schelde Naval Shipbuilding hợp đồng đóng mới một tàu khu trục nhỏ SIGMA 10514 cho Hải quân.

>> 7 vũ khí sát thủ của Quân đội Việt Nam
>> Tìm hiểu tàu hộ tống và tàu hộ tống lớp Sigma (Kỳ 2)


http://nghiadx.blogspot.com
Ngày 05 tháng 6 năm 2012, tại thủ đô Jakarta, Bộ Quốc phòng Indonesia đã ký với công ty đóng tàu Hà Lan Damen Schelde Naval Shipbuilding hợp đồng đóng một tàu khu trục nhỏ SIGMA 10514 cho Hải quân nước này theo khuôn khổ chương trình PKR (Perusak Kawal Rudal) của Indonesia.


Lễ ký kết hợp đồng giữa đại diện BQP Indonesia đã ký với công ty đóng tàu Hà Lan Damen Schelde Naval Shipbuilding tại Jakarta.
Theo hợp đồng, các bộ phận chính của tàu chiến lớp SIGMA 10514 sẽ được đóng ở nhà máy Damen Schelde ở Vlissingen, Hà Lan và nhà máy Damen Romania ở Galati, Romania, còn các bộ phận phụ của tàu chiến loại này sẽ được đóng tại nhà máy Surabaya, Indonesia.

Như vậy, công ty đóng tàu Damen Schelde Naval Shipbuilding sẽ hợp tác với công ty đóng tàu quốc gia Indonesia PT PAL để đóng chung tàu chiến lớp SIGMA 10514 trong khuôn khổ chương trình Perusak Kawal Rudal.

Dự kiến tàu sẽ được chuyển giao cho Hải quân Indonesia sau khi hoàn thành các cuộc thử nghiệm vào năm 2016 và sẽ được biên chế trong hải quân Indonesia vào đầu năm 2017.

Để có được bản hợp đồng này, PT PAL đã nhận được nguồn kinh phí hỗ trợ trị giá 220 triệu đô la từ phía chính phủ Indonesia.

Thỏa thuận sơ bộ để đóng mới khu trục hạm tàng hình SIGMA 10514 đã được Bộ Quốc phòng Indonesia và công ty Damen Schelde Naval Shipbuilding ký kết tháng 8 năm 2010. Theo đó, Hải quân Indonesia có kế hoạch mua 4 chiếc khinh hạm thuộc lớp tàu này.


http://nghiadx.blogspot.com
Khu trục hạm SIGMA 10.514

Khinh hạm tàng hình SIGMA 10.514 có lượng giãn nước tiêu chuẩn 2.335 tấn, chiều dài 105m, chiều rộng 14m và mướn nước trung bình 3,7m. Tàu được trang bị hai động cơ diesel-điện (CODOE) công suất 9.240 kW/động cơ cho phép nó đạt tốc độ tối đa 28 hải lý/h và tầm hoạt động lên đến 5.000 dặm khi chạy với tốc độ 18 hải lý. Mang theo 300 tấn nhiên liệu, SIGMA 10514 có thể bơi liên tục trong 20 ngày đêm với ê-kip chiến đấu 120 người.

Vũ khí trên tàu sẽ bao gồm 2 bệ phóng tên lửa chống tàu Exocet MBDA MM40 Block 2, 12 ống phóng thẳng đứng chứa tên lửa phòng không tầm ngắn Mika-VL, một pháo 76mm Oto Melara Super Rapid (siêu nhanh), 2 pháo một nòng tự động 20 mm, 2 pháo 375-mm Bofors, các tổ hợp ngư lôi chống tàu ngầm 324 mm cùng một máy bay trực thăng có trọng lượng lượng đến 10 tấn cất hạ cánh ở sân đáp trực thăng phía

Hệ thống radar được lắp đặt trên tàu sẽ là Thales SMART-S Mk 2.

http://nghiadx.blogspot.com
Khu trục hạm SIGMA 9113 (số hiệu 368) của Hải quân Indonesia

Hiện tại, Hải quân Indonesia là lực lượng duy nhất ở Đông Nam Á sở hữu tàu hộ tống lớp SIGMA được mua từ Hà Lan, mà điển hình là các khinh hạm thuộc hai dự án là 9113 và 10514.

Trong khoảng thời gian từ năm 2007 đến năm 2009, Damen Schelde Naval Shipbuilding đã bàn giao cho Hải quân nước này 4 khu trục hạm tàng hình SIGMA thuộc dự án 9113 (cần phân biệt với khinh hạm SIGMA thuộc dự án 10514 sau này) gồm:

KRI Diponegoro (số hiệu 365, bàn giao ngày 5 tháng 7 năm 2007), KRI Sultan Hasanuddin (số hiệu 366, bàn giao ngày 24 tháng 11 năm 2007), KRI Sultan Iskandar Muda (số hiệu 367, bàn giao ngày 18 tháng 8 năm 2008), KRI Frans Kaisiepo (số hiệu 368, bàn giao ngày 7 tháng 3 năm 2009).

Khác với khinh hạm 10514, tàu hộ tống lớp Sigma 9113 có lượng giãn nước tiêu chuẩn 1.692 tấn, dài 90,7m, rộng 13m, mướn nước 3,6m, trang bị hai động cơ diesel-điện công suất 8.900 kW/động cơ, cho phép tàu chạy với tốc độ tối đa 28 hải lý và tầm hoạt động tới 3.600 dặm khi chạy với tốc độ 18 hải lý.

Trang bị vũ khí trên tàu gồm: 4 bệ phóng tên lửa chống tàu ngầm Exocet MBDA MM40 Block 2, hai bệ phóng tên lửa phòng không có điều khiển Mistral, một pháo 76mm và hai pháo 20mm cùng các ngư lôi chống tàu ngầm. Ngoài ra, trên mặt boong có bãi cất hạ cánh cho 2 máy bay lên thẳng.

http://nghiadx.blogspot.com
Khu trục hạm SIGMA 9113 (số hiệu 365) của Hải quân Indonesia

Hiện nay, Hải quân Indonesia sở hữu khoảng 30 chiến hạm các loại, chủ yếu là các chiến hạm cũ được mua lại từ hải quân Hà Lan, Đông Đức cũ và tàu tuần tra cỡ nhỏ như khinh hạm lớp Van Spake, Fatahillah….

Đại đa số các chiến hạm này đều sắp đến tuổi nghỉ hưu và cần được thay thế. Hải quân Indonesia hiện rất cần thêm các chiến hạm mới để đảm bảo việc tuần tra vùng đặc quyền kinh tế, bảo vệ lãnh hải và chống cướp biển tại eo biển Malacca, trong đó các khu trục hạm SIGMA của Hà Lan là ưu tiên hàng đầu.

Mới đây, trong khuôn khổ cuộc tập trận song phương với Hoa Kỳ CARAT 2012, một trong những khinh hạm tàng hình SIGMA 9113 của Indonesia – chiếc KRI Sultan Iskandar Muda (số hiệu 367) đã có dịp được phô diễn sức mạnh của mình cùng với các tàu chiến của Mỹ trên vùng biển Java.

Dưới đây là một số hình ảnh của KRI Sultan Iskandar Muda trong cuộc tập trận CARAT 2012:

http://nghiadx.blogspot.com

http://nghiadx.blogspot.com
Tàu hộ tống KRI Sultan Iskandar Muda (số hiệu 367) và KRI Silas Papare (số hiệu 386) của Hải quân Indonesia cùng với tàu bảo vệ an ninh quốc gia USCGC Waesch (WMSL 751) của Mỹ tại vùng biển Java Muda trong cuộc tập trận chung CARAT 2012.

http://nghiadx.blogspot.com

http://nghiadx.blogspot.com
Tàu hộ tống KRI Sultan Iskandar Muda (số hiệu 367) của Hải quân Indonesia cùng với các tàu khu trục tên lửa dẫn đường USS Vandergrift (FFG 48) của Hoa Kỳ trong cuộc tập trận chung CARAT 2012 tại vùng biển Java.

Thứ Hai, 11 tháng 6, 2012

>> Điểm mặt những cú đấm thép của Quân đội Nga (P4)

Sơ lược về những loại vũ khí trang bị hàng đầu của quân đội Nga hiện nay: Hệ thống tên lửa phòng không S-400 Triumf, máy bay ném bom chiến thuật Su-34, tên lửa đẩy hạng nặng Proton-M, tàu chống ngầm cỡ lớn Đô đốc Chabanenko.

>> Điểm mặt những cú đấm thép của Quân đội Nga (P1)
>> Điểm mặt những cú đấm thép của Quân đội Nga (P2)
>> Điểm mặt những cú đấm thép của Quân đội Nga (P3)

17. Hệ thống tên lửa phòng không S-400 Triumf

http://nghiadx.blogspot.com
Hệ thống tên lửa phòng không S-400 (mil.ru)

Hệ thống tên lửa phòng không S-400 Triumf (NATO gọi là SA-21 Growler) do Liên hiệp NPO Almaz-Antei phát triển vào nửa đầu thập kỷ 2010, đưa vào trang bị quân đội Nga năm 2007.

Tiểu đoàn S-400 đầu tiên được triển khai ở thành phố Elektrostal, ngoại ô Moskva vào năm 2007, tiểu đoàn thứ hai bước vào trực chiến vào năm 2009.

Năm 2011, tại thành phố Dmitrov, tỉnh Moskva đã triển khai 2 tiểu đoàn S-400.

Đến nay, quân đội Nga đã nhận vào trang bị 5 tiểu đoàn S-400 (2,5 trung đoàn, 40 bệ phóng), 1 tiểu đoàn trong số đó triển khai ở tỉnh Kaliningrad.

Đến năm 2020, quân đội Nga dự định nhận được 56 tiểu đoàn S-400.

S-400 có khả năng phát hiện mục tiêu ở cự ly đến 600 km và bắn đồng thời 36 mục tiêu và dẫn đồng thời 72 tên lửa.

Tầm bắn tối đa chống mục tiêu bay là 400 km, chống tên lửa đường đạn chiến thuật là 60 km, độ cao tác chiến đến 30 km. Tốc độ mục tiêu cần diệt có thể đạt 4.800 m/s. Thời gian triển khai hệ thống từ trạng thái hành quân là không quá 10 phút, thời gian đưa vào sẵn sàng chiến đấu là không quá 5 phút.

Cuối tháng 3/2012, Bộ Quốc phòng Nga đã ký với Nhà máy chế tạo máy Avangard ở Moskva hợp đồng sản xuất tên lửa phòng không có điều khiển cho S-400. Nhà máy này sẽ cung cấp tên lửa trong vòng 3 năm. Hiện chưa rõ, quân đội Nga mua cụ thể những loại tên lửa nào.

S-400 có thể sử dụng các loại tên lửa 48N6Е, 48N6Е2 và 48N6Е3 của các hệ thống tên lửa phòng không S-300PM-1 và S-300PM-2, cũng như các tên lửa cải tiến 48N6DM. Ngoài ra, Nga đang phát triển cho S-400 các tên lửa 9М96Е và 9М96Е2, cũng như tên lửa tầm xa 40N6Е (tầm 400 km).

18. Máy bay ném bom chiến thuật Su-34

http://nghiadx.blogspot.com
Su-34 (mil.ru)

 Máy bay ném bom chiến thuật Su-34 được phát triển vào nửa cuối thập niên 1980, được cải tiến ngay ở giai đoạn tiền sản xuất loạt vào đầu thập niên 1990.

Máy bay Su-34 sản xuất loạt thực hiện chuyến bay đầu tiên vào năm 1994. Quân đội Nga bắt đầu nhận được Su-34 từ năm 2006, nhưng đến năm 2011 mới chính thức được nhận vào trang bị.

Tháng 8/2008, mặc dù chưa được nhận vào trang bị, Su-34 vẫn tham chiến ở Nam Ossertya.

Su-34 có tổ lái 2 người, có khả năng bay với tốc độ đến 1.900 km/h, tầm bay đến 4.000 km, bán kính chiến đấu 1.100 km, trần bay thực tế 17.000 m.

Máy bay được trang bị 1 pháo 30 mm GSh-301 và 12 điểm treo tên lửa có điều khiển và không điều khiển thuộc các loại không đối không và không đối diện, cũng như bom có điều khiển, bom không điều khiển và bom chùm. Su-34 có khả năng treo đến 8 tấn vũ khí.

Đến nay, Không quân Nga đã nhận được 22 chiếc Su-34. Đầu tháng 3/2012, Bộ Quốc phòng Nga đã ký với công ty Sukhoi hợp đồng mua 92 chiếc Su-34. Các máy bay này sẽ được chuyển giao trước cuối năm 2020. Bộ Quốc phòng Nga dự định trong 9 năm tới mua 124 chiếc Su-34.

19. Tên lửa đẩy Proton-M

http://nghiadx.blogspot.com
Xe tải vũ trụ Proton-M (mil.ru)

Tên lửa đẩy hạng nặng Proton-M được sử dụng từ năm 2001 và đã thay thế cho tên lửa Proton-K. Giống như loại tiền nhiệm, Proton-M chỉ được phóng từ sân bay vũ trụ Baikonur ở Kazakhstan và dùng để đưa vào vũ trụ các loại vệ tinh, kể cả vệ tinh quân sự, các khí cụ bay vũ trụ có điều khiển và không điều khiển, cũng như các trạm quỹ đạo.

Nga đã thực hiện từ Baikonur tổng cộng 63 lần phóng Proton-M, trong đó 58 lần thành công. Lần phóng đầu tiên diễn ra ngày 7/4/2001 khi Proton-M đưa lên quỹ đạo vệ tinh truyền hình Ekran-M.

Sau đó, tên lửa đã đưa vào vũ trụ các vệ tinh Intelsat, DirecTV, Ekspress và nhiều vệ tinh khác.

Lần phóng gần đây nhất cho đến hiện tại của Proton-M diễn ra hôm 17/5/2012. Khi đó, tên lửa đã đưa vệ tinh thông tin Telesat của Canada lên quỹ đạo.

Tên lửa Proton-M có thể gồm 3 hay 4 tầng, có chiều dài 58,2 m và trọng lượng phóng 705 tấn. Với cụm động cơ khởi tốc Briz-M, Proton có khả năng đưa vào vũ trụ tải trọng hữu ích nặng hơn 6 tấn. Kỷ lục là lần phóng Proton-M mang vệ tinh thông tin ViaSat của Mỹ nặng 6,74 tấn.

20. Tàu chống ngầm cỡ lớn Đô đốc Chabanenko

http://nghiadx.blogspot.com
Sát thủ tàu ngầm Đô đốc Chabanenko (mil.ru)

Tàu chống ngầm cỡ lớn Đô đốc Chabanenko được đóng theo thiết kế Projekt 1155.1 và vào biên chế Hải quân Nga vào ngày 28/1/1999. Năm 2008, tàu đã tham gia cuộc tập trận chung VENRUS 2008 với Venezuela tại vùng biển Caribe.

Từ tháng 11/2009 đến tháng 4/2010, thủy thủ đoàn của tàu này đã làm nhiệm vụ bảo đảm an toàn hàng hải chống hải tặc Somalia ở vịnh Aden. Cảng nhà của tàu Đô đốc Chabanenko là Severomorsk.

Đô đốc Chabanenko có chiều dài 162,8 m và lượng giãn nước 8.900 tấn. Thủy thủ đoàn gồm 296 người, trong đó có 32 sĩ quan.

Tàu có khả năng chạy với vận tốc đến 32 hải lý/h, cự ly hành trình 3.500 hải lý và hoạt động độc lập trong vòng 30 ngày.

Tàu được trang bị hệ thống pháo 130 mm АK-130 với cơ số đạn 360 viên, các hệ thống tên lửa phòng không Kortik và Kinzhal, hệ thống chống ngầm RBU-12000, các ống phóng lôi 533 mm, các bệ phóng tên lửa chống hạm Moskit. Lực lượng máy bay trên tàu Đô đốc Chabanenko gồm 2 trực thăng (Ка-27PL và Ка-27RTs).

21. Hệ thống tên lửa chiến thuật Tochka-U

http://nghiadx.blogspot.com
Tochka-U (mil.ru)

 Hệ thống tên lửa chiến thuật Tochka được phát triển vào cuối thập niên 1960-đầu thập niên 1970 và đưa vào trang bị vào năm 1975.

Trên cơ sở Tochka, đã phát triển 2 biến thể là Tochka-U và Tochka-R, khác nhau ở hệ thống điều khiển và tên lửa. Biến thể Tochka-U với tên lửa được điều khiển trên toàn đường bay được nhận vào trang bị vào năm 1989.

Hiện nay, quân đội Nga sở hữu 160-200 hệ thống Tochka-U.

Hệ thống có thể chạy trên đường với tốc độ 60 km/h và dự trữ hành trình gần 650 km.

Tochka-U cần không quá 16 phút để chuẩn bị phóng từ trạng thái hành quân và không quá 2 phút từ trạng thái sẵn sàng.

Tùy thuộc chủng loại tên lửa sử dụng, tầm bắn của hệ thống là 70-120 km. Các tên lửa của Tochka-U có thể được trang bị phần chiến đấu phá-mảnh, chùm, hóa học và hạt nhân.

Trong lịch sử tồn tại, Tochka-U đã được sử dụng trong cả hai chiến dịch ở Chêchnya và trong chiến tranh ở Nam Ossetya.

Hiện nay, Bộ Quốc phòng Nga dự định thay thế dần Tochka-U bằng các hệ thống tên lửa chiến dịch-chiến thuật mới. Đồng thời, Tochka-U cũng sẽ không được hiện đại hóa nữa.

22. Tiêm kích đa năng Su-35

Su-35 Tiêm kích đa năng Su-35 được phát triển vào nửa đầu thập niên 2010, sản xuất loạt từ năm 2011 và dự định nhận vào trang bị vào năm 2015.

http://nghiadx.blogspot.com
Tiêm kích Su-35

Đến nay, Nga đã sản xuất tổng cộng 7 máy bay, trong đó có 4 chiếc sản xuất loạt. Các máy bay này đã thực hiện hơn 500 chuyến bay thử.

Su-35 là biến thể hiện đại hóa sâu của Su-27. Su-35 có khả năng đạt tốc độ đến 2.400 km/h, tầm bay 3.600 km, trọng lượng cất cánh tối đa 34,5 tấn.

Máy bay được trang bị 1 pháo hàng không GSh-30-1 cỡ 30 mm và 12 điểm treo có thể mang đến 8 tấn vũ khí.

Su-35 có thể mang các tên lửa không đối không có điều khiển tầm ngắn, trung và xa, các tên lửa không đối diện, bom có và không điều khiển.

Bộ Quốc phòng Nga đã mua sắm tổng cộng 48 chiếc Su-35, việc chuyển giao sẽ hoàn thành vào năm 2015. Ngoài ra, trong khuôn khổ chương trình vũ khí nhà nước Nga, dự định mua và tiếp nhận trong giai đoạn 2015-2020 thêm 48 chiếc Su-35 để sử dụng song song với các tiêm kích thế hệ 5 PAK FA T-50 đang trong giai đoạn phát triển.

>> Báo cáo sức mạnh quân sự Trung Quốc của Lầu Năm Góc


Báo cáo hàng năm về tổng thể sức mạnh quân sự Trung Quốc của Lầu Năm Góc tháng 5/2012 được cho là sơ sài và không phong phú bằng các bản báo cáo trước.

>> "Siêu tàu sân bay" Ford của Mỹ là để dành cho Trung Quốc
>> Hải quân Trung Quốc: Tham vọng và thực lực (kỳ 1)




http://nghiadx.blogspot.com
Sức mạnh TQ ngày một gia tăng


Đánh giá về sự phát triển quân sự của Trung Quốc, báo cáo lưu ý, trong năm 2011, Đài Loan vẫn là đối tượng quan trọng nhất của Quân Giải phóng Nhân dân Trung Hoa (PLA). Trung Quốc tiếp tục gia tăng các cơ hội để tiến hành hoạt động quân sự chống lại hòn đảo này trong trường hợp Đài Bắc tuyên bố độc lập. Đồng thời, Bắc Kinh còn tìm cách ngăn chặn sự can thiệp của Mỹ trong cuộc xung đột. Cùng với kế hoạch này, Quân đội Trung Quốc cũng đang từng bước tăng cường khả năng hoạt động của quân đội ở những vùng xa xôi của thế giới, báo cáo cho biết.

Việc xây dựng các lực lượng vũ trang Trung Quốc thực hiện theo yêu cầu của "Chiến tranh thông tin cục bộ" dựa trên Học thuyết gọi là "Đường lối quân sự chiến lược trong giai đoạn mới", lần đầu tiên được công bố vào năm 1993 và sửa đổi năm 2004.

Ngân sách quân sự chính thức của Trung Quốc trong giai đoạn năm 2001 - 2011 tăng trưởng với tốc độ trung bình 11,8%/năm.

Theo ước tính của Lầu Năm Góc, trong năm 2012, ngân sách quân sự Trung Quốc sẽ lên tới 106,2 tỷ USD, chi tiêu quân sự của Trung Quốc vượt quá công bố tới 30 - 100%. Ví dụ, nếu ngân sách được Trung Quốc công bố cho năm 2011 lên tới 91,5 tỷ USD, thì theo Mỹ, ước tính con số này đạt tới khoảng 120 -180 tỷ USD.

Báo cáo về Không quân PLA (PLAAF) chỉ ra, trước đây lưc lượng này chủ yếu tập trung cho việc bảo vệ lãnh thổ thì giờ đây dần chuyển đổi, và đã đạt được khả năng hoạt động tấn công và phòng thủ ở nước ngoài.

Cụ thể, Trung Quốc đang nỗ lực tăng cường khả năng của máy bay vận tải quân sự để bảo vệ lợi ích quốc gia ở nước ngoài (4 chiếc máy bay vận tải IL-76 của PLAAF đã tham gia sơ tán công dân Trung Quốc từ Libya trong cuộc chiến tranh năm 2011).

Cần lưu ý, trong năm 2011, Trung Quốc đã bắt đầu triển khai một hệ thống phòng thủ tên lửa tầm trung mới (không nêu tên). Trong số những ưu tiên khác của PLAAF được báo cáo ghi nhận, Trung Quốc đang đầu tư mạnh cho các hệ thống phòng thủ tên lửa, cũng như hệ thống cảnh báo sớm.

Báo cáo cũng đề cập đến việc trong năm 2011, PLA đã bắt đầu thực hiện một cuộc cải cách không quân quy mô lớn, đi kèm với việc giải thể các sư đoàn, trung đoàn không quân.

Tuy nhiên các kết quả thông tin này được báo cáo có vẻ như chưa được cập nhật về số lượng phân chia của các lực lượng vũ trang Trung Quốc.

Ví dụ, một bản đồ đánh giá về sự dịch chuyển "sức mạnh cốt lõi" của PLAAF cho thấy sự hiện diện của căn cứ Không quân ở Lan Châu, gồm 2 sư đoàn máy bay chiến đấu và một sư đoàn máy bay ném bom. Tấm bản đồ được biết đến khi đó ít nhất là một sư đoàn máy bay chiến đấu (số 37) đã không còn tồn tại vào cuối năm 2011.

Thay đổi tương tự, có thể được đánh giá đã xảy ra với một số các sư đoàn khác ở những khu vực khác, ví dụ như Sư đoàn không quân tiêm kích số 30 ở Thẩm Dương đã được loại bỏ, trung đoàn được triển khai theo các đội, trực thuộc căn cứ không quân Đại Liên. Thay đổi tương tự, cũng được thực hiện đối với sư đoàn không quân tiêm kích 29 ở Nam Kinh.

Về không quân, PLAAF có tổng cộng 2.120 máy bay, gồm 1.570 máy bay chiến đấu và 550 máy bay ném bom. Ngoài ra, vẫn còn có khoảng 1.450 máy bay chiến đấu lỗi thời các loại được sử dụng cho đào tạo, thử nghiệm,... Số máy bay vận tải quân sự có khoảng 300 chiếc các loại.


http://nghiadx.blogspot.com
Tàu ngầm Type 094 được quan tâm nhất của Trung Quốc đã không được báo cáo nói chi tiết.

 Theo báo cáo, hai loại tàu ngầm mới của Hải quân Trung Quốc (PLAN) là tàu ngầm tấn công hạt nhân (SSBN) lớp Thương (Shang, Type-093) đã đạt khả năng hoạt động ban đầu và trong vài năm tới, PLAN có thể được xây dựng thêm lên tới 5 tàu ngầm lớp này.

Các tác giả của bản báo cáo trên cũng cho rằng, ICBM JL-2 có tầm bắn trên 7.400 km trang bị trên SSBN Type 093 sẽ đạt được khả năng chiến đấu ban đầu trong 2 năm tới.

Tàu sân bay cũ Varyag sẽ được PLAN sử dụng chủ yếu là đào tạo và làm nền tảng thử nghiệm, đồng thời sau khi tàu sân bay này chính thức hoạt động, nó có thể được sử dụng trong phạm vi hạn chế và thực hiện các hoạt động phức tạp.

Theo bản báo cáo, tàu sân bay Varyag sẽ đạt được khả năng sẵn sàng chiến đấu thực sự sau năm 2015.

Để chuẩn bị cho một cuộc chiến có thể chống lại Đài Loan, Trung Quốc quan tâm đặc biệt đến việc phát triển ngư lôi và thủy lôi.

Báo cáo của Mỹ cho rằng, Hải quân Trung Quốc đã đặt mua hơn 5 vạn quả thủy lôi, trong 10 năm qua, Hải quân Trung Quốc đang phát triển những thiết kế thủy lôi tiên tiến của họ.

Đối với các lực lượng hạt nhân chiến lược, Trung Quốc sẽ tiếp tục tuân thủ khái niệm răn đe hạn chế và gạt bỏ cách tìm kiếm tương đương với Mỹ, sản xuất ICBM trên bệ phóng cơ động nhiên liệu rắn DF-31A, và các biến thể mới của ICBM nhiên liệu lỏng DF-5A đã được cải thiện.

Số tất cả các loại ICBM của Trung Quốc được ước tính là 50-75 tên lửa, MRBM có tầm bắn từ 3.000-5.500 km là khoảng 5-20 tên lửa, MRBM tầm bắn từ 1.000-3.000 km là khoảng 75-100, tên lửa tầm ngắn (1.000 km) khoảng 1.000-1.200 quả. Ngoài ra còn có khoảng 40-55 tổ hợp tên lửa đối đất với khoảng 200-500 tên lửa có tầm bắn hơn 1.500 km.

Cũng theo báo cáo, Lục quân Trung Quốc có khoảng 1,25 triệu quân, gồm 18 quân đoàn, 18 sư đoàn bộ binh, 22 lữ đoàn, 8 sư đoàn và 6 lữ đoàn cơ giới, 9 sư đoàn và 9 lữ đoàn thiết giáp, 2 sư đoàn và 17 lữ đoàn pháo binh, 3 sư đoàn phòng không (của Không quân), 2 lữ đoàn lính thủy đánh bộ hải quân (thuộc Hải quân).

Tổng số các phương tiện chiến đấu đang phục vụ bao gồm 7.000 xe tăng và 8.000 hệ thống pháo. Các hạm đội với tổng số lượng 26 tàu khu trục, 53 tàu hộ tống, 48 tàu ngầm phi hạt nhân, năm tàu ngầm hạt nhân, 86 tàu tên lửa, 28 tàu chở xe cơ giới và tàu đổ bộ hạng nặng và 23 tàu đổ bộ hạng trung.

Báo cáo nhấn mạnh việc tiếp tục cải cách cơ cấu trong quân đội Trung Quốc, cũng thu hút sự chú ý đến sự gia tăng các đơn vị giám sát trong năm 2011, số lượng đơn vị hoạt động đặc biệt cũng tăng lên đáng kể.

>> Tên lửa đối trọng với pháo Triều Tiên của Hàn Quốc

Những khoản tiền lớn có thể giúp Hàn Quốc sở hữu trong tay những tên lửa "khủng" giành được ưu thế trước lực lượng pháo binh "hùng hậu" của Triều Tiên.

>> Khám phá kho tên lửa của Triều Tiên


http://nghiadx.blogspot.com
Tên lửa đường đạn Hyunmoo 2.


Quân đội Hàn Quốc muốn chi hơn 2 tỷ USD cho việc phát triển tên lửa trong vòng 5 năm tới. Điều này thể hiện rõ những nỗ lực của nước này nhằm nhanh chóng vô hiệu hóa sức răn đe của lực lượng tên lửa và pháo binh của Triều Tiên trong cuộc chiến tranh tương lai nào.

>> 6 hệ thống tên lửa đang là tiêu điểm của thế giới

Kế hoạch của Hàn Quốc là đặt mua và triển khai hơn 1.000 tên lửa đạn đạo và tên lửa hành trình mới. Chúng sẽ nhắm vào các bệ phóng tên lửa và vị trí đặt pháo, cũng như các lực lượng và cơ sở mặt đất của Triều Tiên. Mục tiêu của sự phát triển này là làm giảm sự tàn phá đối với lãnh thổ Hàn Quốc trong trường hợp xảy ra chiến tranh.

Từ lâu, Triều Tiên luôn chuẩn bị sẵn sàng trước bất kỳ cuộc chiến tranh trong tương lai nào dựa vào sức mạnh uy hiếp của đạn pháo, rocket, và tên lửa xuống đối với Hàn Quốc với mục tiêu chủ yếu là Seoul. Hiện nay, có nguồn tin cho biết, Triều Tiên có khoảng 600 tên lửa đạn đạo nhằm vào Hàn Quốc.

Theo nguồn tin, hầu hết số tiền 2 tỷ USD sẽ được rót vào việc sản xuất tên lửa, và được thực hiện ngay ở Hàn Quốc.

Hàn Quốc thường giữ bí mật về các tên lửa mới tấn công mới của họ. Từ năm 2009, truyền thông Hàn Quốc mới tiết lộ về một loại tên lửa hành trình mới, có tầm bắn 1.000 km và đã bí mật được đưa vào sản xuất trong năm 2008.

Năm 2011, Seoul công khai về sự tồn tại của nhiều trong số hàng loạt tên lửa mới được phát triển trong nước. Hàn Quốc cũng công bố rộng rãi rằng họ sở hữu một tên lửa hành trình hoặc tên lửa đạn đạo mới.

Tên lửa này, được báo chí Seoul gọi là Hyunmoo 3, nay đã được thay thế bởi biến thể cải tiến có tầm bắn 1.500 km, đang được triển khai dọc theo biên giới với Triều Tiên.

Nỗ lực tự thân vượt qua rào cản của đồng minh

Trong 30 năm qua, Hoa Kỳ đã ngăn cản Hàn Quốc phát triển tên lửa đạn đạo và tên lửa hành trình tầm xa. Theo giải thích của người Mỹ, điều này nhằm nỗ lực ngăn chặn một cuộc chạy đua vũ trang giữa hai miền. Để làm yên lòng đồng minh, Mỹ đảm bảo với Seoul sẽ tham chiến nếu Hàn Quốc bị miền Bắc tấn công.

Thế nhưng, Seoul không mấy tin tưởng với những lời hứa này, bằng chứng là từ những năm 1980, Hàn Quốc đã phát triển thành công một tên lửa đạn đạo tầm xa 180 km (Hyunmoo 1) và một tên lửa đạn đạo khác tầm xa dưới 300km (Hyunmoo 2). Cả hai loại tên lửa này đều dài khoảng 13 mét và nặng 4-5 tấn.

Ban đầu, do phải tuân theo cam kết chế độ MTCR (Kiểm soát công nghệ tên lửa, không phổ biến các tên lửa có tầm bắn hơn 300 km), Hyunmoo 1 và 2 được thiết kế dựa trên tên lửa phòng không Nike-Hercules của Mỹ có trong biên chế của Quân đội Hàn Quốc.

Tuy nhiên, dư luận nước này kêu gọi phá vỡ giới hạn đó để tên lửa đạn đạo từ phía Nam. có thể dễ dàng bắn phá toàn bộ lãnh thổ miền Bắc. Vì vậy, một số tên lửa đường đạn mới được tiết lộ của Hàn Quốc có thể bắn xa hơn 300 km và chỉ bị giới hạn bởi những hạn chế lập trình trong hệ dẫn của tên lửa. Trong tương lai, những phần mềm này có thể nhanh chóng được họ thay đổi.


http://nghiadx.blogspot.com
Tên lửa Hyunmoo 3C.

Giống tên lửa hành trình Tomahawk của Mỹ, Hyunmoo 3 dài khoảng 6 mét, nặng 1,5 tấn, mang theo một đầu đạn khoảng 500 kg, và được phóng ra từ những vị trí bí mật (có thể xuất phát từ các ngọn đồi đối diện với Triều Tiên), những vị trí kiên cố trong hầm bê tông và cả trong những container.

Với tầm bắn 1.500 km, tên lửa cũng có thể bắn trúng mục tiêu ở cả Trung Quốc và Nga.

Năm 2011, Hàn Quốc đã di chuyển một số tên lửa chiến thuật ATACMS tới các căn cứ tên lửa gần biên giới miền Bắc.

Ngoài họ tên lửa Hyunmoo, Hàn Quốc còn sở hữu hệ thống pháo phản lực ATACMS.

Biến thể ATACMS của Hàn Quốc có tầm bắn 165 km, giúp cho họ có khả năng tiếp cận nhiều mục tiêu ở Triều Tiên hơn, nhưng không đủ tầm vươn tới Bình Nhưỡng, cách khu giới tuyến 220 km về phía bắc.

Có nguồn tin cho biết, một biến thể mới hơn của ATACMS có tầm bắn 300 km nhưng Hàn Quốc không tiết lộ bất thêm bất kỳ thông tin gì về nó.

Một số nguồn tin cho rằng, Hàn Quốc chỉ có 220 hệ thống như vậy. Trong đó, một nửa số đạn sử dụng đầu đạn không điều khiển, có tầm bắn 128 km. Những đầu đạn còn lại có kích thước nhỏ hơn, được dẫn bằng hệ thống định vị GPS, tầm bắn 165 km.

Chủ Nhật, 10 tháng 6, 2012

>> Tiêm kích Việt Nam có thêm "kiếm" mới

Nga tiếp tục bàn giao cho Không quân Việt Nam một số lượng lớn các biến thể tên lửa không - đối - đất Kh-25/25M trang bị cho các chiến đấu cơ MiG-21, Su-22 và Su-27.

Việt Nam đã cải tiến tên lửa X-35 ?
>> Tên lửa đạn đạo tầm gần Scud-B của Việt Nam



http://nghiadx.blogspot.com
Tên lửa Kh-25 lắp trên Su-22

Theo báo cáo mới nhất của Tổng công ty Tên lửa chiến thuật (KTRV), công ty này đã chuyển giao cho Không quân Nhân dân Việt Nam số lượng lớn các biến thể tên lửa tiên tiến Kh-25 (không nói rõ số lượng cụ thể) để trang bị cho các chiến đấu cơ thực hiện các nhiệm vụ tấn công mặt đất, mặt biển và chống radar.

Báo cáo của KTRV cho biết, các biến thể tên lửa Kh-25M mới chuyển giao cho Không quân Việt Nam gồm: Tên lửa dẫn đường bằng laser bán chủ động Kh-25ML, tên lửa dò tìm và chống radar thụ động Kh-25MP/MPU và tên lửa dẫn đường vô tuyến Kh-25MR.

Ngoài Việt Nam, các tên lửa tương tự như vậy cũng được phía Nga chuyển giao cho các khách hàng quen thuộc như Ấn Độ, Algeria và Turkmenistan.

Báo cáo cũng nhắc lại, trong năm 2009, KTRV đã chuyển giao cho Việt Nam 17 tên lửa chống tàu Kh-35 UranE (3M24E) với trị giá 767 triệu rub và năm 2010 đã tiếp tục chuyển giao thêm 16 tên lửa loại này (656 triệu rub) cùng với 8 tên lửa huấn luyện 3M24EMB trị giá 72 triệu rub.

Theo tin từ nhà cung cấp, các tên lửa Kh-25ML, Kh-25MP/MPU và Kh-25MR sẽ được trang bị cho các máy bay chiến đấu loại Su-22, MiG-21 và Su-27 đang biên chế trong Không quân Nhân dân Việt Nam.

Việc bổ sung các tên lửa mới này giúp tăng cường khả năng oanh kích mặt biển và trên đất liền của các máy bay chiến đấu đang đóng ở các căn cứ không quân phía Bắc và dọc theo vùng duyên hải để củng cố thêm sức mạnh bảo vệ, đặc biệt là chủ quyền biển đảo của Việt Nam.

Đặc điểm kỹ, chiến thuật

Kh-25/25M (định danh NATO là AS-10 Kerry) là tên lửa không - đối - đất hạng nhẹ do Liên Xô/Nga phát triển. Tên lửa được sản xuất với nhiều biến thể nhờ một loạt module hệ thống dẫn đường khác nhau và đạt tầm bay 10 km.

Được thiết kế bởi Zvezda-Strela, Kh-25 có thiết kế dựa trên tên lửa dẫn đường bằng laser Kh-23 (AS-7 Kerry). Đến nay, các biến thể mới của tên lửa Kh-25 tiếp tục được sử dụng phổ biến và không ngừng hiện đại hóa.

- Biến thể tên lửa Kh-25MP/MPU (AS-12 Kegler) chống radar, trong đó bản nâng cấp Kh-25MPU có các tính năng cải thiện tối ưu hóa để chống radar vượt trội, kể cả radar phòng không X-band. Kh-25MP/MPU được dẫn đường bằng đầu tự dẫn radar thụ động và có thể được bổ sung thêm cả hệ thống dẫn đường quán tính để tấn công mục tiêu, kể cả khi radar mục tiêu không phát tín hiệu (tắt máy)

>> Tên lửa Uran (Kh-35) : Cơn ác mộng của tàu chiến

Trong khi Kh-25MP có tốc độ bay tối đa là 850 m/s (khoảng Mach 2,5), tầm bắn cực đại 60 km (ở độ cao trung bình) và 25 km (độ cao thấp), tầm bắn tối thiểu 3 km và sai số (CEP) là 5 mét thì bản nâng cấp của nó là Kh-25MPU có trọng lượng lớn hơn, lên đến 320 kg và tầm bắn cực đại giảm xuống 40 km.



http://nghiadx.blogspot.com
Những chiến đấu cơ Su-22, MiG-21 và Su-27 của Không quân Việt Nam được trang bị thêm các tên lửa tiên tiến, đảm bảo sẵn sàng chiến đấu bảo vệ vùng trời, biển đảo của tổ quốc.

- Kh-25ML là tên lửa điều khiển chiến thuật, được dẫn đường bằng đầu tự dẫn laser bán chủ động, chuyên tấn công các mục tiêu chiến thuật có kích thước nhỏ. Tên lửa có thể được phóng thẳng hoặc phóng khi máy bay bổ nhào góc -40 độ.

Tên lửa được tích hợp một thiết bị kích nổ mục tiêu khi va chạm và một đầu đạn xuyên, do đó bảo đảm tiêu diệt được cả các mục tiêu ẩn nấp sau chướng ngại vật (bê tông, xe bọc thép và các loại tương tự) và giảm được góc lia khi va chạm vào bề mặt vật cản.

Kh-25ML có tốc độ phóng cực đại là 870 m/s, tầm bắn 10 km, dùng 2 loại đầu đạn tấn công là kích nổ và xuyên nổ, đầu đạn kích nổ ra một lỗ nhỏ trên vật cản để xuyên luồng khí nóng và phá hủy mục tiêu phía sau, và loại đầu đạn xuyên nổ sẽ xuyên thủng vật cản sau đó phát nổ mục tiêu.

Kh-25ML đang được Không quân Nga sử dụng khá phổ biến và bản xuất khẩu của nó được thiết kế điều chỉnh phù hợp với các máy bay của nước ngoài. Các biến thể của Kh-25ML bao gồm Kh-25MUL dùng cho huấn luyện chiến đấu,

- Tên lửa dẫn đường vô tuyến Kh-25MR chuyên thực hiện tiến công mặt đất, mặt biển và chủ yếu được trang bị trên máy bay Su-22 của Việt Nam. Để phóng được tên lửa này, máy bay sẽ phải lắp thêm pod dẫn bắn vô tuyến Delta-NG ở bên cánh hoặc mũi.

Nga cũng đã phát triển lên các biến thể tên lửa sửa đổi là Kh-25MS/MSE và tên lửa Kh-35 dẫn đường bằng vệ tinh. Tuy nhiên Việt Nam không đặt mua các tên lửa này do thiếu hệ thống dẫn đường như vậy.

Nga và Việt Nam cũng đang hợp tác để cùng tạo ra các biến thể tên lửa tầm xa phức tạp dựa trên loại tên lửa chống tàu Kh-35 Uran, tiến tới tạo ra một tên lửa chống tàu thế hệ mới được đặt trên tàu chiến và trên đất liền.

>> Trăm năm tàu sân bay trên Thái Bình Dương

Có một thực tế không chối cãi trong phát biểu của tướng La Viện: Trung Quốc đang lẹt đẹt sau Ấn Độ và Nhật Bản trong lĩnh vực tàu sân bay và khoảng cách này là từ xa đến... rất xa.

>> Bí mật thiết kế tàu sân bay Nga trong tương lai (Phần 1)
>> Với Hải quân Nhật, TSB Trung Quốc chỉ là "quan tài sắt" ?



http://nghiadx.blogspot.com
Ngày tàn của tàu sân bay Hosho (Ảnh tư liệu)

Ngày 10-8, Tân Hoa xã đưa tin tàu sân bay Thi Lang mà Trung Quốc mua lại của Ukraine đã chính thức đưa vào chạy thử.

Nhưng trước đó, AFP đã trích phát biểu của tướng La Viện trên Beijing News: “Cả Ấn Độ và Nhật Bản sẽ có ba tàu sân bay vào năm 2014, nên Trung Quốc cũng không thể có ít hơn ba tàu sân bay”. Tàu sân bay “quý báu” như thế nào mà thiên hạ phải tranh nhau để có?

Hải quân Ấn: 50 năm chiến đấu với tàu sân bay

Hải quân Ấn đã sử dụng tàu sân bay từ 50 năm trước (tháng 3-1961) với chiếc INS Vikrant (INS: India Navy Ship, tàu hải quân Ấn) mua lại của hải quân Anh! Đây là một tàu sân bay hạng nhẹ (19.500 tấn), chuyên trị tàu ngầm, có tầm hoạt động 12.000 hải lý với vận tốc 14 hải lý/giờ.

Mười năm sau ngày gia nhập hải quân Ấn, chiếc INS Vikrant tham gia cuộc chiến tranh Ấn Độ - Pakistan năm 1971, từng được xem là đã đánh đắm chiếc tàu ngầm PNS Ghazi (PNS: Pakistan Navy Ship, tàu hải quân Pakistan) vốn có nhiệm vụ theo dõi và đánh chìm chiếc Vikrant. Sau 36 năm chinh chiến, chiếc Vikrant được cho “giải ngũ” từ năm 1997, cách đây 14 năm, nay trở thành một bảo tàng nổi ở cảng Mumbai.

Sau chiếc INS Vikrant là chiếc INS Viraat, mua lại của hải quân Anh, được biến cải thành tàu sân bay chuyên chở loại máy bay chiến đấu lên thẳng (VSTOL) và tham gia hải quân Ấn từ năm 1987. Với 21 chiếc phản lực lên thẳng, chiếc INS Viraat, tuy cũng là một tàu sân bay hạng nhẹ (chỉ 28.700 tấn), song đã trở thành một quả đấm thép trên biển. Sau chiếc Viraat duy nhất đang sử dụng, hải quân Ấn Độ nghĩ đến một thế hệ tàu sân bay mới, cũng hạng nhẹ, song được trang bị chiến đấu cơ Mig-29.

Có thể nói, hải quân Ấn Độ đã có đến 50 năm sử dụng tàu sân bay, tức phi công của hải quân Ấn Độ ít nhất cũng đã có 50 năm kinh nghiệm hải hành và hải chiến với tàu sân bay, trong khi phi công hải quân Trung Quốc nay vẫn đang tập hạ/cất cánh trên tàu sân bay, bắt đầu là từ sân thượng một tòa nhà giả làm boong tàu... Ít nhất, hải quân Ấn cũng đã có được một số kinh nghiệm chiến trường, đặc biệt có khoảng thời gian mười năm cùng lúc có trong tay hai tàu sân bay để thao dượt tác chiến theo đội hình tấn công của một hải đội gồm hai tàu sân bay làm nòng cốt với đầy đủ tàu tùy tùng trên mặt nước và dưới nước.

Điều động hai tàu sân bay cùng mấy mươi chiếc máy bay trên đó cất/hạ cánh sao cho đừng giây phút nào rơi vào thế bị động, máy bay cạn xăng phải bỏ cuộc bay về tàu hạ cánh hoặc còn kẹt lấy nhiên liệu phải nằm chết gí trong khoang tàu chịu trận mưa bom và thủy lôi của quân địch, chính là bài học tan xương nát thịt của hải quân Nhật Bản năm 1942 ở trận Midway.

Điều lớn nhất mà Trung Quốc có thể rút ra được từ kinh nghiệm của Ấn Độ là: có thể sử dụng tàu sân bay trong chiến tranh với lân quốc như là một lực lượng tham gia tấn công hoặc săn tàu ngầm đối phương như đã từng thấy trong cuộc chiến tranh Ấn Độ - Pakistan năm 1971. Đó là nỗi thèm khát thứ nhất!

Nhật Bản: 100 năm tàu sân bay

Tháng 9-1914, chiếc tàu vận tải Wakamiya được hải quân Nhật biến cải thành tàu sân bay đầu tiên trên thế giới, đã tung bốn chiếc máy bay chong chóng Maurice Farman từ vịnh Kiaochow (Trung Quốc) bay vào tấn công một số mục tiêu của quân Đức tại Thanh Đảo, tỉnh Sơn Đông, cùng các tàu của Đức ở vịnh Qiaozhou.

Suốt từ ngày 5-9 đến 6-11 năm ấy, bốn chiếc máy bay này đã “làm mưa làm gió” trên vịnh này. Thật ra chiếc Wakamiya chưa phải là tàu sân bay đúng nghĩa mà chỉ làm nhiệm vụ chở máy bay, hai chiếc trong hầm tàu, hai chiếc trên boong. Khi cần cho máy bay xuất kích thì dùng cần cẩu trên tàu đưa máy bay xuống biển, thủy phi cơ cứ thế mà cất cánh; chuyến về thì ngược lại.

Hải quân Nhật sớm đóng và hạ thủy chiếc tàu sân bay thật sự đầu tiên là chiếc Hosho chỉ bảy năm sau đó (ngày 13-11-1921). Nếu Trung Quốc giải thích chiếc Thi Lang đầu tiên của họ là tàu huấn luyện và thử nghiệm, thì chiếc Hosho chính là để thử nghiệm và huấn luyện cất/hạ cánh mở đường cho mọi trường phái hải quân dựa trên tàu sân bay.

Sau ba năm trời ngày ngày chứng kiến bao vụ cất/hạ cánh và được các phi công góp ý, boong tàu Hosho và đường băng được sửa đổi để việc cất/hạ cánh trở nên hoàn hảo. Thành ra, nói rằng chính người Nhật đã khai sinh tàu sân bay cả trong khái niệm (chiến tranh) và vật thể (tàu sân bay) là không ngoa.

Chiếc Lexus mà ngày nay khối người trầm trồ chẳng là “cái đinh” gì so với những con quái vật trên biển nặng đến 20.000 tấn hoặc hơn như chiếc Hosho cùng những chiếc máy bay cất cánh từ cái boong tàu dài không đầy 200m! Nội những cái thang máy khổng lồ, từ hai hầm chở máy bay của chiếc Hosho lên đến boong, khối nền kỹ nghệ cơ khí trên thế giới này nằm mơ cũng chưa sản xuất nổi!

Nỗi hận Thượng Hải

Thật ra người Anh, đế quốc trên biển của thế kỷ 19, đã nghĩ ra việc đóng tàu sân bay, song chiếc Hermes của hải quân Anh ra đời sau chiếc Hosho. Sau mười năm thử nghiệm, chỉnh sửa, rèn luyện, đến tháng 2-1932 chiếc Hosho được phái đến Thượng Hải với nhiệm vụ là bảo vệ 7.000 quân Nhật đang bị lộ quân 19 của Tưởng thống chế bao vây, trong khi chờ đợi lữ đoàn 24 và sư đoàn 9 bộ binh đến tiếp cứu vào giữa tháng 2.

Cùng tham gia trận Thượng Hải này còn có một chiếc tàu sân bay khác, chiếc Kaga. Sự kiện hai chiếc tàu sân bay Kaga và Hosho đánh vào Thượng Hải sẽ hằn sâu vào trong bộ nhớ phục thù của người Trung Quốc.

Chi tiết hai chiếc tàu sân bay Hosho và Kaga tham gia trận Thượng Hải (còn gọi là chiến tranh Trung - Nhật lần thứ nhất) rất đáng lưu ý. Vào năm 1932 đó, thậm chí trước đó, hải quân Nhật đã hình thành được sư đoàn tàu sân bay số 1 của mình, với đầy đủ chức năng được xác định rõ ràng và được thao dượt các kỹ thuật tác chiến bảo vệ hạm đội, tham gia tấn công trên biển và trên bộ.

Vào đầu thập niên 1920, hải quân Nhật Bản đã được xếp thứ ba thế giới, sau hải quân hoàng gia Anh và hải quân Mỹ.

Lịch sử đã ghi lại rằng ngày 5-2-1932 ba chiếc máy bay chiến đấu phóng đi từ tàu Hosho đã hộ tống cho hai máy bay phóng pháo (ném bom) lao xuống Thượng Hải, bất chấp nỗ lực cản trở của chín chiếc máy bay của không quân Tưởng Giới Thạch. Bất chấp ưu thế số đông, không quân Tưởng Giới Thạch đã chịu mất một máy bay trong cuộc không chiến này. Hai hôm sau, cả chiếc Hosho và chiếc Kaga cùng tung máy bay tấn công sân bay Kunda để hỗ trợ bộ binh Nhật tấn công vào đây. Trong những ngày từ 23 đến 26-2, máy bay của hai chiếc này còn tấn công các sân bay Hàng Châu và Tô Châu, phá hủy một số máy bay đối phương. Ngày 26-2, sáu máy bay chiến đấu của tàu Hosho hộ tống chín máy bay phóng pháo của tàu Kaga bị năm chiếc máy bay của không quân Tưởng Giới Thạch chặn đánh, đã bắn hạ hai chiếc.

Sự cố Thượng Hải kết thúc chín ngày sau đó bằng một cuộc ngưng bắn mà phần thiệt hại nghiêng về phía người Trung Quốc. Và 80 năm sau, nay người Trung Quốc mới chỉ bắt đầu “nghịch” tàu sân bay với chiếc Thi Lang mua lại “ve chai”!

(Nguồn :: VIETNAMDEFENCE)

>> "Siêu tàu sân bay" Ford của Mỹ là để dành cho Trung Quốc

Mỹ dùng siêu tàu sân bay lớp Ford tạo ưu thế “cách biệt thế hệ” với nước khác và thực hiện tư tưởng tác chiến hợp nhất trên không-trên biển.

>> Mỹ phát triển UAV tiến công trên hạm
>> "Đòn sát thủ" của Mĩ đối phó với DF-21D của Trung Quốc



http://nghiadx.blogspot.com
Phần lườn tàu của tàu sân bay USS Gerald R. Ford đã được lắp ráp

Mỹ gấp rút chế tạo “siêu tàu sân bay”

Tàu sân bay USS Gerald R. Ford sắp đi vào hoạt động vào năm 2015 tạo ra ưu thế áp đảo đối với tàu sân bay của các nước khác.

Ngày 24/5, nhà máy đóng tàu lớn nhất của Mỹ - Newport News đã lắp ráp bộ phận cuối cùng của siêu tàu sân bay USS Gerald R. Ford - phần lườn tàu. Đây là một cột mốc quan trọng trong chế tạo tàu sân bay động cơ hạt nhân mới nhất của Mỹ.

Trước đó, tờ “Nhật báo phố Wall” cho rằng, tàu sân bay USS Gerald R. Ford mang theo kỳ vọng của Mỹ tiếp tục có thể giành được bá quyền hải quân nửa thế kỷ.

Xét tới xu thế chiến lược Hải quân Mỹ tăng cường binh lực ở châu Á-Thái Bình Dương và xu thế phát triển tốt đẹp trong xây dựng hiện đại hóa của Hải quân Trung Quốc, tàu sân bay Trung Quốc khó tránh khỏi phải đối mặt với đối thủ mạnh – tàu sân bay lớp Ford của Mỹ ở châu Á-Thái Bình Dương.

Big Mac trên biển được tôn sùng

Khi Tổng thống Mỹ thứ 38 còn tại nhiệm, ông nói “là Ford, chứ không phải Lincoln”. Việc này có giải thích cho rằng, “Ford” là xe gia dụng phổ biến, “Lincoln” lại là xe xa hoa.

Nhưng khi đến tàu sân bay thì tình hình thay đổi, bởi vì “Lincoln” thuộc lớp Nimitz, “Ford” lại là “siêu tàu sân bay”, “Ford” đặt tên theo cựu Tổng thống Mỹ Ford, là tàu sân bay hạt nhân đa năng mới được Hải quân Mỹ đưa ra trên cơ sở đẩy nhanh chuyển đổi sang chiến tranh thông tin hóa trên biển.



http://nghiadx.blogspot.com
Tàu sân bay lớp Nimitz của Hải quân Mỹ.

Từ khi quân Mỹ tuyên bố bắt đầu chế tạo tàu sân bay lớp Ford đến nay, chiếc “Big Mac trên biển” trong tương lai này luôn được quan tâm. Được biết, kế hoạch chế tạo liên quan bắt đầu từ cuối thế kỷ trước đã được chuẩn bị, công tác thiết kế một số bộ kiện của nó đã bắt đầu từ năm 2000.

Ngày 24/5, trang mạng “Thời báo Hải quân” Mỹ cho biết, sẽ đưa phần lườn tàu vào xưởng, tức là 80% toàn bộ công tác chế tạo tàu sân bay USS Gerald R. Ford đã hoàn thành.

Hàng trăm công nhân đã chứng kiến khoảnh khắc lịch sử - lườn tàu khổng lồ của tàu sân bay được cần cẩu cỡ lớn kéo lên. Các phương truyền thông Mỹ tập trung đưa tin, đồng thời đã tự hào giới thiệu về công nghệ chế tạo tàu sân bay USS Gerald R. Ford.

Tàu sân bay USS Gerald R. Ford áp dụng công nghệ chế tạo mô đun hóa kiểu “xếp gỗ”, thông qua lắp ráp một loạt bộ kiện, thiết bị nhỏ ở trong nhà máy, đồng thời hoàn thành một đơn vị mô đun (modular unit) thiết bị lớn. Cần cẩu cỡ lớn có khả năng cẩu tới 900 tấn lần lượt cẩu những đơn vị mô đun này và lắp ghép chính xác trong nhà máy.

Theo tiết lộ của tạp chí “Popular Mechanics” Mỹ, ở khu vực ngoài trời để đầy các tấm thép, những ống thép chất đống và mô đun thân tàu vài trăm tấn, giống như một người khổng lồ nào đó tháo tung đồ chơi ra rải lên mặt đất.

Sau khi chế tạo xong tàu sân bay mới, độ cao từ mặt nước trở lên tương đương lầu cao 20 tầng, sử dụng lò phản ứng hạt nhân tích hợp công suất lớn thế hệ mới.

Lò phản ứng mới không cần phải thay đổi lõi, khi được nạp đầy nhiên liệu hạt nhân, tàu sân bay USS Gerald R. Ford có thể hoạt động liên tục 20 năm, tuổi thọ sử dụng có thể đạt 50 năm.

http://nghiadx.blogspot.com

http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay cảnh báo sớm E-2D Advanced Hawkeye trang bị cho tàu sân bay Ford

Có ưu thế mạnh trước tàu sân bay của nước khác

Tàu sân bay động cơ hạt nhân lớp Ford dài 333 m, rộng 40,8 m, có đường băng cỡ lớn, lượng choán nước khoảng 100.000 tấn, thủy thủ đoàn từ 2.500-2.700 người, được gọi là “siêu tàu sân bay”.

So với tàu sân bay lớp Nimitz, tàu sân bay lớp Ford có nhiều đổi mới, sáng tạo: khu kiểm soát, chỉ huy áp dụng kết cấu bố cục có thể thay đổi linh hoạt, tiện lợi cho lắp ráp trang bị mới; đảo tàu đã được thiết kế hoàn toàn mới, không chỉ đã tiếp nhận tư tưởng tàng hình, mà cũng đã trang bị radar song tần AN/SPY-3 vốn được thiết kế cho tàu khu trục lớp Zumwalt.

Tàu sân bay này có thể mang theo 90 máy bay, gồm: máy bay chiến đấu tàng hình F-35, máy bay chiến đấu F/A-18E/F Super Hornet, máy bay tác chiến điện tử EA-18G Growler, máy bay cảnh báo sớm E-2D Advanced Hawkeye, máy bay trực thăng MH-60R/S và máy bay chiến đấu/do thám không người lái.

Tờ “Nhật báo phố Wall” cho rằng, tàu sân bay lớp Ford sẽ dùng máy phóng điện từ, thay thế cho máy phóng hơi nước, có thể phóng máy bay nhanh hơn.

Còn theo tiết lộ của trang mạng “Công nghệ Hải quân” Anh, so với tàu sân bay động cơ hạt nhân hiện có, chu kỳ hoạt động của tàu sân bay lớp Ford đạt 50 năm, chi phí hoạt động tổng thể khoảng 5 tỷ USD.

Đương nhiên, Hải quân Mỹ nghiên cứu phát triển và trang bị tàu sân bay lớp Ford hoàn toàn không chỉ là để tiết kiệm tiền, mà khả năng tác chiến mạnh, hiệu quả cao và toàn diện mới là điều họ coi trọng nhất.

Xét tới việc tàu sân bay lớp Ford sẽ chế tạo 11 chiếc, lại là một vũ khí tác chiến tin cậy nhất của Hải quân Mỹ, trong tương lai chắc chắn sẽ hoạt động thường xuyên ở khu vực Tây Thái Bình Dương.

Khi đó, tàu sân bay Trung Quốc (kể cả Varyag và tàu sân bay nội địa tương lai) khó tránh khỏi phải đối mặt với chiếc “Big Mac trên biển” này.

http://nghiadx.blogspot.com
Tàu sân bay Varyag Trung Quốc.

Lấy tàu sân bay Kuznetsov cùng cấp làm đối tượng tham khảo, tàu sân bay Varyag dài khoảng 302 m, rộng gần 70,5 m, lượng choán nước đầy là 67.000 tấn, thuộc tàu sân bay cỡ trung bình điển hình.

So sánh các chỉ tiêu như lượng choán nước, khả năng hoạt động liên tục, khả năng mang theo và cất/hạ cánh máy bay sẽ thấy rằng, tàu sân bay cỡ trung bình như Varyag cơ bản không thể đối phó tàu sân bay lớp Ford.

Bình luận viên quân sự Trung Quốc Lương Vĩnh Xuân cho rằng, Mỹ phát triển tàu sân bay lớp Ford chính là để tạo được ưu thế to lớn “khác biệt về thế hệ” trước tàu sân bay hiện có của nước khác.

Sợ tên lửa và máy bay chiến đấu tàng hình Trung Quốc?

Tờ “Nhật báo phố Wall” cho rằng, khi Hải quân Mỹ thiết kế kế hoạch tàu sân bay thế hệ mới và dự kiến đưa vào hoạt động năm 2015, họ không dự kiến được vấn đề này: Trung Quốc đang nghiên cứu phát triển tên lửa đạn đạo có thể chọc thủng đường băng của tàu sân bay Mỹ.

Bài báo cho rằng, mấy năm trước, Mỹ còn áp dụng biện pháp cử 1 hoặc nhiều tàu sân bay ứng phó xung đột và trấn an đồng minh, cũng có thể tạo hiệu quả áp chế Trung Quốc; nhưng hiện nay, vũ khí trang bị tác chiến mạnh nhất của quân Mỹ đã đối mặt với mối đe dọa.

Eric Heginbotham, nhà nghiên cứu vấn đề an ninh Đông Á của Công ty RAND Mỹ cho rằng: “Vào năm 1995 hoặc năm 2000, mối đe dọa đối với tàu sân bay còn rất nhỏ, nhưng mối đe dọa hiện nay nghiêm trọng hơn nhiều, mối đe dọa kiểu tích hợp mới cũng nổi lên”.

http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay chiến đấu tàng hình J-20 Trung Quốc

Đầu năm 2011, khi Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ khi đó là ông Robert Gates đến thăm Trung Quốc, Trung Quốc đã cho bay thử một loại máy bay chiến đấu tàng hình kiểu mới, mang tên J-20, một loại máy bay có thể phát động không kích các căn cứ quân sự của Mỹ ở Nhật Bản và Guam.

Báo Trung Quốc viết rõ ràng, Hải quân Mỹ lo ngại “siêu tàu sân bay” đang khổ công nghiên cứu phát triển của họ bị tên lửa đạn đạo chống hạm và máy bay chiến đấu tàng hình J-20 của Trung Quốc làm mất tác dụng.

Báo Trung Quốc cho rằng, cùng với việc Trung Quốc tăng cường sức mạnh quân sự, mấy năm gần đây, phương Tây ngày càng tích cực tuyên truyền về “mối đe dọa tàu ngầm”, “mối đe dọa máy bay chiến đấu tàng hình”... của Trung Quốc, và tàu sân bay của Hải quân Mỹ đã trở thành mục tiêu rõ ràng. Sức mạnh quân sự của Trung Quốc bị “cố ý thổi phồng”.

Cục tình báo Hải quân Mỹ từng cho rằng, trong thời gian ngắn, Trung Quốc còn chưa có khả năng sử dụng có hiệu quả tên lửa chống hạm kiểu mới để tấn công tàu sân bay hoặc tàu chiến khác của Mỹ.

Ngoài ra, một vài tướng lĩnh nghỉ hưu Mỹ có nghiên cứu sâu về tình hình quân sự khu vực Thái Bình Dương cũng cho rằng, hiện nay nói “kết thúc thời đại tàu sân bay” còn hơi sớm.

Trong biên đội tàu sân bay Mỹ không chỉ có lực lượng hộ tống như tàu khu trục phòng không Aegis, tàu tuần dương săn ngầm và tàu ngầm hạt nhân tấn công; hơn nữa những máy có người lái và máy bay không người lái trang bị cho tàu sân bay lớp Ford có khả năng tác chiến kiểm soát trên không và tấn công đối biển rất mạnh.

Máy bay chiến đấu và tên lửa của đối phương rất khó đột phá được mạng lưới phòng thủ nhiều tầng xung quanh tàu sân bay, việc tấn công tàu sân bay hoàn toàn không phải là việc dễ dàng.

http://nghiadx.blogspot.com
Tên lửa đạn đạo chống hạm DF-21D Trung Quốc.

Trang bị kỹ thuật dẫn trước tuyệt đối, tàu sân bay Ford không có đối thủ

Quan chức Hải quân Mỹ cho biết, tàu sân bay lớp Ford tương tự như tàu lớp Nimitz trên một số phương diện, chẳng hạn lượng choán nước đầy khoảng 100.000 tấn, tốc độ hơn 30 hải lý/giờ (con số cụ thể còn bí mật); máy bay chiến đấu có thể tấn công mục tiêu ngoài trăm ngàn km.

Nhìn bề ngoài, tàu sân bay Ford tương lai không khác nhiều lắm so với 11 tàu sân bay lớp Nimitz hiện có. Tuy nhiên, vị trí tháp tàu Ford chuyển về phía sau, thể tích cũng tương đối nhỏ, song sửa chữa rất dễ, nhân lực cần thiết cũng giảm xuống, do đó giúp cho tàu sân bay Ford có được đường băng rộng hơn.

Bên trong tàu sân bay Ford được thay đổi đáng kinh ngạc. Nó có trung tâm chỉ huy được thiết kế lại, hệ thống phóng điện từ (trước đây đều là phóng hơi nước) và đường băng kiểu tăng cường, giúp máy bay chiến đấu cất cánh nhanh hơn.

Tàu sân bay Ford mỗi ngày bình thường điều động máy bay có thể đạt 160 lượt chiếc, lúc cao điểm có thể lên tới 270 lượt chiếc, cao hơn nhiều so với lượng điều động 120 lượt chiếc bình thường hàng ngày và 220-240 lượt chiếc lúc cao điểm của tàu sân bay hiện có.

http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay trực thăng MH-60R trang bị cho tàu sân bay Ford

Ngoài ra, tàu sân bay Ford sẽ trang bị lượng lớn máy bay không người lái. Những máy bay này trang bị vũ khí dẫn đường chính xác, thực hiện nhiệm vụ tấn công chính xác.

Tàu Ford sẽ còn áp dụng công nghệ hệ thống thông tin tác chiến tiên tiến hơn và thiết bị tự động hóa, hỗ trợ toàn diện cho khả năng tác chiến trung tâm mạng của quân Mỹ, có thể tiến hành “kết nối, liên lạc thông suốt với nhau, phối hợp hoạt động với nhau” giữa các loại vũ khí và quân chủng.

Do tàu sân bay Ford phần lớn áp dụng hệ thống tự động hóa và trang bị hoạt động không cần con người điều khiển, không gian sinh hoạt cá nhân của thủy thủ đoàn sẽ tăng mạnh.

Có phân tích cho rằng, Mỹ chế tạo tàu sân bay, lựa chọn vũ khí phối hợp có tư tưởng chung là đáp ứng nhu cầu tác chiến tổng hợp – đối không, đối biển, đối ngầm và đối đất. Các loại tàu sân bay của Mỹ đến nay như “cô độc cầu bại”, khó tìm kiếm được đối thủ thực sự.

Trong khi đó, trong tình hình chưa có đối thủ, tàu sân bay Ford vẫn tiếp tục kiên trì đa chức năng hợp nhất trên không-trên biển, từ biển đến đất liền, cho thấy Mỹ nhất quán kiên trì tư tưởng phát triển trang bị “lấy công nghệ dẫn trước tuyệt đối để răn đe đối thủ”.

http://nghiadx.blogspot.com
Mỹ sẽ trang bị máy bay không người lái X-47B cho tàu sân bay.

(Nguồn :: Báo Giáo Dục .NET)

Thứ Bảy, 9 tháng 6, 2012

>> Hạ gục Syria - đâu phải chuyện dễ ?

Cuộc chiến chống Syria có thể nổ ra vào tháng 8-9. Bình luận của các chuyên gia Nga trước cuộc chiến có thể diễn ra.

(*)Hạ gục Syria, cần 2.000 máy bay, 60 vạn quân ?

>> Mỹ chùn tay trước kế hoạch tấn công Syria
>> Điểm mặt những cú đấm thép của Quân đội Nga (P3)



http://nghiadx.blogspot.com
Kịch bản Libya có lặp lại ở Syria?


Phương Tây đang thực sự chuẩn bị cho cuộc chiến với Syria. Tân Tổng thống Pháp François Hollande trên kênh truyền hình France 2 hôm thứ tư, 30/5, đã tuyên bố không loại trừ khả năng xâm lược vũ trang vào Syria. Tuy nhiên, ông Hollande vẫn nhấn mạnh rằng, việc đó chỉ có thể thực hiện khi có nghị quyết tương ứng của Hội đồng Bảo an LHQ.

Bỉ cũng không ngại gây chiến. Ngày 30/5, ngoại trưởng Bỉ Didier Reynders đã ủng hộ ý tưởng can thiệp. Dĩ nhiên, người Mỹ cũng rất máu chiến. “Lầu Năm góc sẵn sàng bất cứ lúc nào soạn thảo kế hoạch can thiệp quân sự vào cuộc xung đột ở Syria. Trong trường hợp cần thiết, chúng tôi sẽ đệ trình các kịch bản can thiệp quân sự khác nhau”, Chủ tịch Hội đồng Tham mưu trưởng liên quân Mỹ, Tướng Martin Dempsey trả lời phỏng vấn kênh truyền hình CBS. Song ông Dempsey cũng kêu gọi xem xét thận trọng việc sử dụng sức mạnh quân sự ở Syria.

Tướng Dempsey tỏ ra nghi ngờ khả năng lặp lại kịch bản Libya ở Syria, khi mà Mỹ và các đồng minh đã trực tiếp giúp đỡ phe đối lập. Mặc dù, ông ta cũng không loại trừ khả năng Washington sẽ vận dụng các thủ đoạn đã được kiểm nghiệm.

Kiên quyết phản đối can thiệp vào Syria, Moskva và Bắc Kinh phong tỏa việc thông qua nghị quyết tại Hội đồng Bảo an LHQ. Nhưng có thể lần này, phương Tây sẽ chẳng cần đến nghị quyết.

Đáng lưu ý là hôm thứ tư, 30/5, tờ báo Al-Quds Al-Arabi đưa tin rằng, trong cuộc tập trận Eager Lion ở miền nam Jordanie (kết thúc vài ngày trước), Mỹ và các đồng minh đã chuẩn bị cho việc chiếm giữ các kho vũ khí hóa học của Syria. Ngày 29/5, tờ Haaretz của Israel đã đăng bài phỏng vấn một đại diện của cái gọi alf “Quân đội Syria tự do” (nhóm vũ trang lớn nhất của phe đối lập Syria). Trong đó có nói rằng, các kẻ thù của Tổng thống Syria té ra cũng rất chú ý đến số phận của kho vũ khí hủy diệt lớn. Và nếu như chế độ Assad sụp đổ, “Quân đội Syria tự do” sẽ đặt các kho vũ khí hóa học dưới sự kiểm soát chặt chẽ để nó không rơi vào tay những kẻ xấu thuộc các nhóm vũ trang.

Tóm lại, công tác khởi sự đã có. Nếu nghị quyết sẽ không có, NATO sẽ thanh toán Assad với cớ là cần tước đoạt vũ khí hóa học khỏi tay “nhà độc tài khát máu” mà ông ta đang sử dụng đe dọa cả thế giới. Đó là điều đã xảy ra với Iraq.

Tình hình xung quanh Syria sẽ diễn biến thế nào? Dưới đây là bình luận của một số chuyên gia Nga với tờ Svobodnaya Pressa (SP)

* Thượng tướng, GS, TS sử học, Chủ tịch Viện Các vấn đề địa-chính trị (AGP, Nga) Leonid Ivashov

SP: Leonid Grigorievich, ông đánh giá thế nào về tình hình hiện tại xung quang Syria?

Tình hình đang bị hun nóng, nhất là xung quanh tình huống không rõ ràng ở Houla, và một nghị quyết của Hội đồng Bảo an LHQ cho phép can thiệp đang được chuẩn bị. Căn cứ là dường như Syria đang đe dọa các nước có chủ quyền khác. Tất cả những điều này không phù hợp với tinh thần và lời văn của Hiến chương LHQ, nhưng người Mỹ cần bất cứ lý do nào để được cho phép mở cuộc xâm lược mặt đất.

Tình huống như ở Houla đã từng xảy ra năm 1999 ở khu dân cư Račak thuộc Nam Tư (theo giả thiết của các phần tử ly khai người Albania, các cơ quan quyền lực Nam Tư đã tổ chức tàn sát hàng loạt dân thường ở thôn này; biến cố ở Račak được mô tả như thế đã trở thành cái cớ để NATO lần đầu tiên nêu ra vấn đề sử dung vũ lực với Nam Tư - SP). Ở đó, chính quyền cũng bị buộc tội diệt chủng, còn sau đó ủy ban điều tra độc lập quốc tế phát hiện ra là thực tế hoàn toàn không phải thế, mà xác của những người bị giết ở Račak bị cố ý kéo đi để khiêu khích. Nhưng việc cũng đã rồi - Nam Tư đã chấm dứt tồn tại như một nhà nước.

Tình huống tương tự bây giờ đang hình thành xung quanh Syria. Nếu như xảy a cuộc tấn công vũ trang vào Syria không có nghị quyết của Hội đồng Bảo an LHQ thì đây sẽ là cuộc xâm lược ăn cướp mới vi phạm mọi chuẩn mực luật pháp quốc tế. Nếu như Nga và Trung Quốc dao động và cho phép thông qua một nghị quyết như vậy (cho phép đóng cửa không phận chẳng hạn) thì cuộc xâm lược vũ trang sẽ lập tức được phát động.

Một cuộc xâm lược giấu mặt chống Syria ngay hôm nay đã đang diễn ra. Cũng giống như ở Libya, đang hoạt động ở đó là lực lượng đặc nhiệm của nước ngoài, trước hết là của Qatar và bọn lính đánh thuê từ các nước khác. Tóm lại, ngay hôm nay đã có thể nói về sự can thiệp quân sự vào công việc nội bộ của Syria.


http://nghiadx.blogspot.com
Được sự ủng hộ của đa số dân chúng, Tổng thống Assad có đứng vững trước cuộc xâm lược của NATO? Ảnh: RIA Novosti

SP: Quân đội Syria như thế nào, có khả năng sẵn sàng chiến đấu đến đâu?

Hiện nay, đây là lực lượng quân sự có khả năng chiến đấu nhất ở Cận Đông. Mặc dù, họ được trang bị chủ yếu bằng vũ khí lạc hậu do Liên Xô sản xuất, nhưng cũng có những vũ khí trang bị hiện đại do nước Nga hiện nay cung cấp.

Tuy nhiên, khi chúng ta nói về sức chiến đấu của một quân đội, ta cần hiểu đối phương của nó là ai. Syria không chuẩn bị để đánh nhau với Mỹ, NATO, châu Âu. Nước này xây dựng quân đội để bảo vệ đất nước trước các nước láng giềng, trước hết là Israel, nhiều nước Arab. Nếu như NATO sẽ sử dụng không quân, các phương tiện vũ khí và chế áp hiện đại nhất chống Syria thì tất nhiên quân đội Syria không chống nổi.

Dù sao thì NATO vẫn là cỗ máy chiến tranh hùng mạnh và hiện đại nhất thế giới. Bởi vậy, dĩ nhiên là Syria sẽ không thể trụ được lâu.

Thực tế ở Iraq và Afghanistan cho thấy, NATO đang áp dụng chiến thuật chiến tranh phi tiếp xúc. Trước tiên, các lực lượng NATO đánh tan các đài radar phòng không đối phương, sau đó chế áp các bệ phóng tên lửa phòng không, tiếp đó không quân NATO hành động ở chế độ săn lùng tự do. Dĩ nhiên là quân đội Syria không sẵn sàng cho điều đó.

Quân đội Syria:

Thời bình, quân đội Syria có gần 300.000 quân (ngoài ra còn lực lượng gần 300.000 người).

Xe tăng: 4.700-4.800 chiếc, trong đó có 1.500-1.700 Т-72 thuộc các biến thể khác nhau, 1.000 Т-62, 2.250 Т-55/Т-55MV, trong đó có khoảng 1.000 chiếc đang được cất giữ.

Hệ thống rocket phóng loạt: 300 hệ thống Grad của Liên Xô, 200 hệ thống Type 63 của Trung Quốc.

Pháo binh: Khoảng 1.500 khẩu lựu pháo kéo, 450 pháo tự hành 2S3 Akatsya và 2S1 Gvozdika.

Trong trang bị còn có gần 4.000 hệ thống tên lửa chống tăng, trong đó có 1.000 hệ thống hiện đại Kornet của Nga.

Phòng không: Gần 30 hệ thống tên lửa phòng không Buk và Osa, 36 hệ thống tên lửa/pháo phòng không Pantsir-S1, gần 50 hệ thống tên lửa phòng không S-200, gần 500 hệ thống tên lửa phòng không lạc hậu S-75 Volga và S-125 Pechora. Hợp đồng mua 8 tiểu đoàn tên lửa phòng không Buk-M2E ký năm 2008 đang trong quá trình thực hiện.

Không quân: 48 máy bay tiêm kích MiG-29 được Nga nâng cấp vào đầu những năm 2000, 50 tiêm kích đánh chặn MiG-25, gần 100 MiG-23 thuộc các biến thể khác nhau, 20 Su-24MK. Theo thông tin không được xác nhận, Không quân Syria còn sở hữu gần 20 tiêm kích Su-27.

Tên lửa chiến dịch-chiến thuật: 36 hệ thống Luna-M và Tochka.

Đang trong quá trình thực hiện là hợp đồng mua sắm các hệ thống tên lửa chống hạm tối tân Bastion-P có tầm bắn 300 km của Nga.

Hiện tại, vũ khí trang bị của Liên Xô/Nga chiếm hơn 90% vũ khí trang bị của quân đội Syria, nhưng 80% đã lạc hậu hoặc cần hiện đại hóa.


SP: Nếu tình hình đi đến xung đột, Syria có đứng vững lâu hơn Libya không?
Tôi không dám khẳng định điều gì, bởi lẽ ở Syria, chúng ta cũng có thể nhận được yếu tố nội chiến như đã xảy ra ở Libya. Nhưng cũng có thể nhận được hiệu ứng trái ngược: đại đa số dân chúng Syria có thái độ phản đối hành động xâm lược, nhất là với chiến dịch mặt đất và đoàn kết lại để đánh đuổi quân xâm lược. Nếu chỉ dừng ở chiến dịch không kích, NATO sẽ không đạt được các mục tiêu của họ và Syria vẫn tồn tại như một quốc gia. Dĩ nhiên là sẽ có tổn thất kinh tế, sẽ có những nạn nhân vô tội, nhưng Syria có thể đứng vững.

Câu hỏi then chốt ở đây là hôm nay ai còn ủng hộ Syria? Liệu nhân dân các nước Arab, rồi Iran có ủng hộ họ không, liệu Nga và Trung Quốc có ủng hộ không dù chỉ là về chính trị? Dĩ nhiên không một quốc gia Cận Đông nào có thể đơn độc chống nổi được sức mạnh quân sự thống nhất của phương Tây.

SP: Ông có nghĩ là Iran sẽ can thiệp vào cuộc xung đột Syria - NATO không?

Tôi không thể nghĩ thay người Iran. Dĩ nhiên, họ hiểu rằng, Syria chỉ là màn dạo đầu cho cuộc tấn công vào Iran. Nhưng họ có thể làm gì?

SP: Nghĩa là từ giác độ quân sự, Iran không thể có sự chi viện đáng kể?

Nếu như không quân hiện đại ra tay thì Iran có thể chi viện được gì? Đưa các đài radar của mình sang Syria ư? Chúng cũng sẽ bị tiêu diệt, hơn nữa Iran cũng làm gì có radar hiện đại. Cung cấp các phương tiện hỏa lực diệt máy bay đối phương ư? Đó cũng là một câu hỏi. Tung không quân sang ư? Điều đó có nghĩa là khiêu khích một cuộc tấn công vào Iran.

Tôi nghĩ rằng, trong tình huống này cần thể hiện trước hết sự cương quyết chính trị. Ví dụ, Tổng thống Pháp Hollande tuyên bố rằng, Pháp sẽ tham gia chiến dịch chống Syria, nhưng chỉ sau khi một nghị quyết của Hội đồng Bảo an LHQ được thông qua. Cần không được để người ta tiêu diệt một đồng minh nữa của Nga, cần phong tỏa việc thông qua nghị quyết.

SP: Các nước châu Âu có sẵn sàng cho cuộc chiến không? Bởi lẽ, ở Libya, nhiều nước châu Âu đã vấp phải vấn đề kinh phí cho lực lượng quân đội tham chiến…

Hiển nhiên, cả người châu Âu và người Mỹ đều có khó khăn tài chính. Nhưng để thực hiện một chiến dịch như thế, người ta có thể huy động các tập đoàn tư nhân có mưu đồ kiếm chác lợi ích từ cuộc chiến ở Syria.

Ta hãy xem nhé. Hiện nay, người ta đang cố mở một tuyến đường ống dẫn khí đốt từ Qatar đi qua Cận Đông để cung cấp khí đốt cho châu Âu từ phía nam và cạnh tranh với tuyến đường ống “Dòng chảy phương bắc” của Nga và tuyến Nabucco. Những ai sẽ sử dụng tuyến đường ống này thì có thể đầu tư những khoản tiền tương ứng vào cuộc chiến ở Syria.

SP: Mối quan tâm của họ là các mỏ khí đốt ở Syria có phải không?

Không chỉ là mỏ mà chủ yếu là lãnh thổ. Cần thủ tiêu một nhà nước độc lập vốn đang thi hành chính sách của mình, tạo ra tình thế hỗn loạn, đưa các phần tử Hồi giáo cực đoan lên nắm quyền. Tại các nước Arab đã diễn ra cách mạng, chẳng hề có tăng trưởng mà chỉ rặt có suy thoái. Bằng cách cung cấp các khoản tín dụng ăn cướp, nay các nước này dễ dàng bị chi phối, dắt mũi. Người ta cũng đang cố làm điều đó với Syria - nổ bom, gây hỗn loạn, làm sao để ở đó các chính phủ lần lượt thay thế nhau. Kết quả là Syria sẽ không phát triển được và mãi mãi sẽ chìa tay ăn xin. Trong tình thế đó, có thể áp đặt bất kỳ điều kiện nào, không gian trở nên bị kiểm soát.

SP: Thế các công ty tư nhân không sợ là một khi làm cho Syria hỗn loạn, họ sẽ không thể sử dụng được tuyến đường ống dẫn khí đốt à? Không sợ là sẽ nhận được hoạt động khủng bố gia tăng, các vụ nổ hàng ngày đối với chính tuyến đường ống đó ư?

Không. Bất kỳ chế độ nào cũng muốn tuyến đường ống được an toàn - ta hãy xem gương chế độ Iraq mà xem. Họ sẽ tự bảo vệ tuyến đường ống vì nó mang lại nguồn thu nhập nào đó, hoặc là các công ty quân sự tư nhân vốn đang nhan nhản ở Mỹ sẽ nhận lãnh trách nhiệm này. Ở đây, mọi thứ đã được tính toán.

SP: NATO có thể phát động xâm lược mà không cần có nghị quyết với cớ vũ khí hóa học mà dường như Syria có là một mối nguy hiểm không?

Có thể, như đã xảy ra với Iraq. Người Mỹ hành xử một cách ngang ngược đến mức thậm chí không bận tâm để nghĩ ra cái cớ xác đáng hơn là việc sở hữu vũ khí hóa học. Vì lợi nhuận, để duy trì đồng đô la, vì để tiếp tục bòn rút từ khắp thế giới, mà người Mỹ gây ra những cuộc chiến tranh kiểu đó…

* TS KHQS, đại tá hải quân Konstantin Sivkov, Phó Chủ tịch Viện Các vấn đề địa-chính trị (AGP)

Điều kiện cơ bản cho thắng lợi của cả chiến dịch quân sự sẽ là thành công trong chiến dịch không quân nhằm giành ưu thế trên bầu trời Syria. Cái đó sẽ đóng vai trò quyết định trong cả cuộc xung đột sau đó.

SP: Khả năng của các lực lượng phòng không và không quân Syria đánh trả cuộc tấn công đường không là như thế nào?

Nếu được sử dụng đúng đắn, xét tới việc tập trung cao các lực lượng này ở một không gian rất hạn chế, phòng không và không quân Syria có tiềm năng tiêu diệt hơn 100 máy bay đối phương. Nhưng vì đòn tấn công trước tiên sẽ nhằm vào chính các vị trí đóng quân của các lực lượng đó nên khả năng của chúng sẽ bị giảm mạnh.

Để trấn áp hệ thống phòng không Syria vốn bao gồm gần 650 hệ thống tên lửa phòng không, và không quân với gần 450 máy bay các loại, sẽ cần phải tạo lập ưu thế trên không áp đảo, nếu không không quân NATO sẽ chịu tổn thất lớn. NATO sẽ cần tập hợp một lực lượng không quân hùng hậu với 1.500-2.000 máy bay.

Nếu NATO chỉ tổ chức một lực lượng với 600-700 máy bay thì lực lượng này sẽ chịu tổn thất lớn vì sẽ không thể đồng thời chế áp tất cả các phương tiện phòng không và không quân Syria, và nhiều trong số các phương tiện này sẽ đánh trả hiệu quả. Nếu như NATO tổ chức một lực lượng tương đương với lực lượng đánh Iraq năm 2003, tức là 2.000-2.500 máy bay, thì bằng lực lượng đông đảo, họ sẽ có thể giải quyết được nhiệm vụ chế áp các phương tiện phòng không và không quân ngay trong những đòn đánh đầu tiên. Khi đó, tổn thất của không quân NATO có thể trong khoảng 20-30 máy bay.

SP: Sức chiến đấu của Lục quân Syria ra sao?

Lực lượng này có khả năng chiến đấu cao nhất, sẽ không có chuyện đào ngũ hàng loạt nào đâu, và việc lực lượng này đánh tan các tay súng ở Homs là bằng chứng khẳng định điều đó.

SP: Mục tiêu được công bố của các nước phương Tây là truất quyền của Tổng thống Bashar al-Assad. Họ có thể đạt được mục tiêu đó mà không cần tiến hành chiến dịch mặt đất không?

Không tiến hành chiến dịch mặt đất thì không thể lật đổ được ông Assad. Không thể nghi ngờ gì về điều đó được: kinh nghiệm tất cả các cuộc xung đột trước đó đã cho thấy điều đó. Để tiến hành chiến dịch đó, tối ưu là NATO sẽ phải tổ chức một lực lượng lục quân 500-600 ngàn người. Điều đó cực khó. Nhưng kể cả khi đã có một lực lượng như thế rồi, họ sẽ phải giải quyết vấn đề là phát động tấn công từ lãnh thổ của ai? Thổ Nhĩ Ký khó lòng cho phép dùng lãnh thổ của họ để xâm lược Syria, vì họ hiểu rằng, thu được lợi lộc từ chuyện này sau đó sẽ là các nước thứ ba, chứ không phải họ.

Li-băng, Iraq, Jordanie và Israel cũng khó dám làm chuyện đó. Còn đổ bộ lực lượng từ Địa Trung Hải thì mạo hiểu vì Syria đã được Nga chuyển giao các hệ thống tên lửa bờ biển. Nếu như không bị tiêu diệt trong giai đoạn đầu, các hệ thống đó có thể gây tổn thất lớn cho các tàu đổ bộ.

Việc NATO có dám mở chiến dịch mặt đất hay không còn phụ thuộc nhiều vào việc liệu không quân của họ có chế áp được chắc chắn lục quân Syria từ trên không hay không, liệu họ có mua chuộc được giới chỉ huy quân sự cấp cao của Syria như đã làm ở Iraq hay không. Nếu không thì tôi nghiêng về hướng cho rằng, sẽ không có chiến dịch mặt đất.

Không có ưu thế hoàn toàn về lực lượng và khi quân đội đối phương vẫn duy trì được sức chiến đấu, các lực lượng NATO có thể hứng chịu những tổn thất rất lớn. Nếu như chiến dịch cuối cùng vẫn được phát động thì dưới áp lực của những tổn thất, họ đơn thuần là sẽ phải ngừng chiến dịch. NATO hiện đang ở trong một cuộc khủng hoảng quân sự và tinh thần cực kỳ trầm trọng, còn ở phương Tây chẳng có ai sẵn sàng cho những tổn thất nặng nề.

SP: Ông nói rằng, Thổ Nhĩ Kỳ sẽ khó lòng mà cho phép sử dụng lãnh thổ của họ, nhưng chính nước này ngay từ đầu cuộc xung đột là nước chỉ trích gay gắt nhất chính quyền Syria?

Đúng, trước đây là thế, nhưng trong mấy tháng gần đây, những chỉ trích đó đã bắt đầu dịu đi, bởi vì các nhà lãnh đạo Thổ Nhĩ Kỳ hiểu rằng, Saudi Arrabia hiện đang bắt đầu giành lấy quyền chủ động ở Syria, và sau khi giải quyết xong, ưu thế chi phối trong khu vực sẽ không phải lọt vày tay Thổ Nhĩ Kỳ mà lọt vào tay Saudi Arabia thực thi. Bởi vậy, hiện giờ, Thổ Nhĩ Kỳ không ráo riết chỉ trích Assad nữa.

SP: Liệu cuộc xâm lược Syria có thể diễn ra không có Mỹ tham gia không?

Câu trả lời cho câu hỏi này đã rõ ràng với tất cả trong cuộc chiến tranh chống Libya một năm trước. Về thực chất, NATO đã không thể độc lập giải quyết được dù một nhiệm vụ của chiến dịch không kích, hơn nữa chiến dịch cũng kéo dài đến nửa năm. Đó chính là tất cả những khả năng của NATO khi không có Mỹ. Nhưng ở đây cần phải nói thêm là họ đã huy động một số lượng máy bay không đủ cho chiến dịch này, chỉ có gần 250 chiếc. Nếu như họ tập hợp được trong tay 600-700 máy bay thì các sự kiện đã diễn ra thuận lợi hơn đối với họ.

Trong trường hợp Syria, tình hình cũng tương tự, chỉ có điều là tồi tệ hơn nhiều vì cả về số lượng và chất lượng, đây là địch thủ đáng gớm hơn nhiều so với Libya. Nếu xét đến yếu tố đại đa số dân chúng nước này đứng về phía ông Bashar al-Assad thì không còn nghi ngờ gì nữa, NATO không thể đơn thương độc mã thanh toán được ông ấy.

SP: Điều gì có thể cản trở phát động cuộc xâm lược?

Trở ngại thì rất nhiều. Một là, không có nước hay nhóm nước nào sẵn sàng cho việc triển khai trên lãnh thổ của mình một số lượng quân đội, chiến cụ lớn như thế, cung cấp các sân bay của mình và đóng vai trò làm bàn đạp phát động tấn công xâm lược Syria. Hai là, hiện nay không có những điều kiện chính trị để phát động chiến tranh bởi vì không có liên minh các nước sẵn sàng khai chiến. Sẽ mất nhiều tháng cho việc tham vấn và quyết định. Ba là, không có các phương tiện vật chất-kỹ thuật sẵn sàng cho sử dụng, được phân tán ở những khu vực cần thiết và cũng như chưa thiết lập được hạ tầng quân sự cần thiết. Cũng phải mất mấy tháng cho việc này.

Đánh thắng một địch thủ như Syria, chỉ có thể nhờ ưu thế áp đảo về lực lượng và phương tiện, và nếu như hôm nay, các nhà lãnh đạo của những nước nào đó tuyên bố rằng, cần tiến hành một chiến dịch quân sự ở Syria, thì điều đó không có nghĩa là ngay ngày mai binh lính của họ sẽ đổ bộ ngay vào lãnh thổ đối phương, còn các máy bay sẽ bắt đầu các phi vụ chiến đấu.

Việc tiến hành một chiến dịch quy mô như thế sẽ đòi hỏi xây dựng kho dự trữ vật chất cỡ 3-4 triệu tấn: thực phẩm, nhiên liệu, phụ tùng, đạn dược... Để triển khai 2.000 máy bay sẽ phải tìm ra gần 30-40 sân bay thích hợp. Tất cả những cái đó đòi hỏi một thời gian dài và xét đến tất cả những trở ngại, tôi kết luận rằng, dù một số chính trị gia muốn đến thế nào, nhưng họ sẽ khó phát động xâm lược Syria trong vài tháng tới.

* Geidar Dzhemal, Chủ tịch Ủy ban Hồi giáo Nga:

Để bất chấp lập trường ngăn chặn của Trung Quốc và Nga ở Hội đồng Bảo an LHQ và làm cho việc xâm lược Syria trở thành có thể, Mỹ muốn bịa ra một cái cớ nhân đạo nào đó, chẳng hạn như việc Assad sở hữu vũ khí hủy diệt lớn. Sự hiện diện của các mối đe dọa đó không đòi hỏi sự can thiệp ở cấp độ LHQ, mà là sự can thiệp ở cấp độ NATO, nhanh chóng hơn.

Quân đội Syria, nhìn chung, là khúc xương khó nhằn. Họ được huấn luyện khá tốt và có đủ bộ những vũ khí trang bị khá ghê gớm, tốt hơn nhiều những thứ mà ông Gaddafi đã có. Cuối cùng, còn một yếu tố nữa: Iran nhất định sẽ can thiệp nếu ai đó xâm lược quân sự Syria.

SP: Tình hình sẽ diễn biến nhanh như thế nào?

Tôi nghĩ rằng, hiện thời mới chỉ là thi triển các mánh khóe. Obama cực kỳ không muốn sự phát triển của đề tài Syria. Tôi cho là sự kiện ở Houla là một vụ khiêu khích do các thế lực muốn tạo ra những điều kiện bất khả kháng cho phép phớt lờ Obama.

Những điều kiện bất khả kháng tạo ra những bối cảnh bất trắc trước cuộc bầu cử tổng thống ở Mỹ mà kết quả là Obama có thể thực sự thua cuộc mặc dù hiện giờ ông ấy có mọi cơ hội giành chiến thắng. Nếu tình hình đi đến một cuộc xâm lược chống Syria và kéo theo Iran vào cuộc xung đột, Obama sẽ rất mờ nhạt trong con mắt cử tri.

Ở phương Tây, sau sự kiện Houla, đã diễn ra làn sóng trục xuất các đại sứ của Syria, vang lên hàng loạt tuyên bố sẵn sàng can thiệp. Có cảm tưởng là người ta đang gỡ bí cho Obama. Tuy nhiên, ít ai chú ý tới việc chỉ có 20 người chết vì đạn pháo của quân chính phủ. Đa phần nạn nhân chết bởi tay các đội quân vũ trang ủng hộ ông Assad - các quan sát viên LHQ đã xác định như thế. Cuộc tàn sát có thể là trò chơi bẩn, là sự khiêu khích. Chẳng hạn, nó có thể do các cấp chỉ huy được trả thêm tiền để gây ra. Một mặt, họ là các chỉ huy chiến trường ủng hộ ông Assad, mặt khác, điệp viên Mỹ có thể đã móc nối được với họ. Nên sự khiêu khích này có những hậu quả địa-chính trị to lớn.

* Nữ nhà báo, nhà nghiên cứu Đông phương học Ankhar Kochneva, người đang sống ở ngay Damascus

Gọi từ Damascus, Ankhar Kochneva chia sẻ về cảm nhận của người dân ở Syria đối với những ý đồ hiếu chiến của các nước phương Tây:

Một là, về cái được gọi là “nguyên nhân” để xâm lược Syria, tức là vụ tàn sát ở al-Houla. Hiện giờ đã có các tài liệu chính thức, băng ghi hình chính cuộc tàn sát, từ đó thấy rõ rằng, ra tay là những tên kẻ cướp, chúng giết những người ủng hộ Tổng thống. Trong 108 người bị giết, 62 người mang cùng một họ. Tất cả 32 trẻ em bị giết là thành viên của gia đình này, số còn lại là thành viên của hai gia đình khác. Nghĩa là ba gia đình cụ thể của những người ủng hộ Tổng thống đã bị tàn sát cố ý. Một trong những người bị giết giữ cương vị quan trọng ở quốc hội. Ngày 23, ông ấy được bổ nhiệm, ngày 25 cả gia đình bị sát hại.

Có những băng ghi hình, trên đó thấy rõ bọn cướp gài mìn các ngôi nhà, cho nổ chúng như thế nào, sau đó làm ra vẻ đó là các cuộc không kích. Các tài liệu chính thức của LHQ về sự kiện ở al-Houla đã được soạn thảo. Trong đó không hề có một chữ nói có những cái xác nào bị thương tổn do các vụ nổ hay mảnh bom. Nghĩa là người ta đe dọa xâm lược chúng tôi vì bọn cướp đã tổ chức một cuộc thảm sát những người ủng hộ ông Assad.

Còn về phản ứng ở phương Tây thì từ các nguồn của mình, mấy tuần trước tôi đã nhận được thông tin từ Mỹ nói rằng, chính quyền Mỹ đã thông qua quyết định cụ thể chuẩn bị xâm lược Syria. Nghĩa là bước ngoặt đó không phải là điều bất ngờ, và quyết định đó đã được thông qua không phải là sau khi vụ tàn sát này diễn ra. Mặt khác, ở Syria chúng tôi, những kẻ nổi loạn từ lâu đã nói đến gờ “X” nào đó mà sau đó thì tất cả sẽ thay đổi. Hiện giờ, chúng tôi đã có được phiên bản Syria của ngôi làng Nam Tư Račak: đó là tội ác biện minh cho những tội ác sau đó.

SP: Dân chúng có sợ cuộc xâm lược không?

Chúng tôi có gì phải sợ? Quân đội có, nếu cần thì ngày mai sẽ làm điều cần làm, nhưng bởi lẽ NATO sẽ không đánh nhau như quân đội với quân đội, họ sẽ đánh bom. Còn bản thân người dân thì nói “Cứ để họ nhảy vào, chúng ta chẳng có gì mà mất, chúng ta đang bảo vệ những ngôi nhà của mình”. Ở ý nghĩa tốt đẹp, người Syria đó là chính những con người Xô-viết như chúng ta đã từng. Chúng tôi không nhìn thấy những sự chuẩn bị đặc biệt nào trong bối cảnh những sự kiện gần đây.

Cũng chẳng có ai ở đây có ảo tưởng gì cả: họ hiểu rằng, người ta có mục tiêu, mục tiêu là hủy diệt một đất nước, chứ không phải truy đến cùng sự thật. Các vị hay xem điều gì đang diễn ra ở Sudan - người ta bị giết hàng trăm, LHQ ở đâu? Ở Yemen, một lúc có 100 người bị giết, 300 người tàn phế do vụ khủng bố, LHQ ở đâu? Còn ở chỗ chúng tôi, chính những người bảo vệ chúng tôi bị kẻ thù giết hại, thế nên thế giới phương Tây rắp tâm mau chóng phát động oanh kích Syria.

Chúng tôi đang chờ đợi cuộc xâm lược. Chúng tôi nghĩ rằng, điều đó sẽ xảy ra trong tháng 8-9. Hôm qua, tại cuộc họp báo của ông Kofi Annan, tôi đã đặt câu hỏi này với ông ấy: “Theo thông tin của tôi, Lầu Năm góc đang chuẩn bị cuộc xâm lược vào tháng 8-9. Những người sống ở Syria và ban lãnh đạo Syria phải làm gì?” Nhưng ông ấy, cũng như với các câu hỏi còn lại, đã không trả lời được rành rẽ, mà chỉ là “Không, tôi không nghĩ là sẽ như thế ”.
Copyright 2012 Tin Tức Quân Sự - Blog tin tức Quân Sự Việt Nam
 
Lên đầu trang
Xuống cuối trang