Tin Quân Sự - Blog tin tức Quân sự Việt Nam

Paracel Islands & Spratly Islands Belong to Viet Nam !

Quần Đảo Hoàng Sa - Quần Đảo Trường Sa Thuộc Về Việt Nam !

Thứ Hai, 18 tháng 6, 2012

>> Những pha quay đầu ngoạn mục của tàu sân bay

Là loại tàu lớn nhất từng được con người sản xuất, nhưng hàng không mẫu hạm không hề tỏ ra chậm chạp, nặng nề mà ngược lại, nó còn có khả năng linh hoạt khá cao trong hoạt động và chiến đấu.

>> "Siêu tàu sân bay" Ford của Mỹ là để dành cho Trung Quốc

Tiêu biểu nhất cho sự nhanh nhạy của những tàu sân bay đang “làm mưa làm gió” trên các vùng biển là khả năng quay đầu, đáp ứng các nhiệm vụ tác chiến nếu cần thiết.

Tròng trành, thậm chí nghiêng hẳn về một bên trong quá trình quay đầu, nhưng thiết kế đặc biệt vẫn giúp cho những chiếc tàu sân bay an toàn gần như tuyệt đối.


http://nghiadx.blogspot.com


Việc đổi hướng trong quá trình làm nhiệm vụ là điều không thể tránh khỏi đối với các tàu chiến, đặc biệt là những con bài chiến thuật như tàu sân bay. Chính vì thế, tính cơ động trong quá trình di chuyển là một trong những yếu tố quan trọng được các nhà thiết kế tính đến khi thiết kế loại tàu này.
http://nghiadx.blogspot.com

Tuy nhiên, với độ choán nước lên tới hàng chục ngàn, thậm chí là hơn 100 ngàn tấn, việc những con tàu khổng lồ đổi hướng khi đang di chuyển ẩn chứa khá nhiều rủi ro.

http://nghiadx.blogspot.com

Con tàu khổng lồ nghiêng hẳn về một phía trong quá trình quay đầu, tạo ra cảnh tượng hết sức hùng vĩ giữa đại dương nhưng cũng ẩn chứa khá nhiều nguy hiểm.

http://nghiadx.blogspot.com

Những chiếc tàu sân bay thực hiện những pha “vào cua” giống hệt những tay lái mô tô trên đường đua.

http://nghiadx.blogspot.com

Lượng nước biển không nhỏ bị xô trong quá trình tàu sân bay quay đầu tạo ra những con sóng lớn giữa đại dương.

http://nghiadx.blogspot.com

Với chiều dài hàng trăm mét, việc quay đầu đột ngột tạo ra những áp lực khá lớn lên trên thân tàu. Nếu không được tính toán cẩn thận, nó có thể khiến thân tàu gãy đôi và gây ra thảm họa thực sự trên đại dương.

http://nghiadx.blogspot.com

Để thực hiện những pha quay đầu ngoạn mục, hầu hết máy bay chiến đấu và các khí tài quân sự trên boong tàu đều được đưa xuống khoang chứa.

http://nghiadx.blogspot.com

Nếu không, chúng cũng phải được cố định khá chắc vào mặt sàn của tàu để tránh trôi trượt trong quá trình nghiêng của hàng không mẫu hạm.

http://nghiadx.blogspot.com

>> Tàu ngầm hạt nhân Mỹ vẫn hoạt động ở Biển Đông

Hôm 1/6 vừa qua, Mỹ đưa vào trang bị cho Hải quân chiếc tàu ngầm hạt nhân tấn công lớp Virginia mới nhất. Chiếc tàu mang tên USS Mississipi (SSN-782).

>> Tàu ngầm Virginia Mỹ bí mật ra vào Biển Đông
>> Hạm đội tàu ngầm hạt nhân Nga trong sự kết hợp “8 + 8"



http://nghiadx.blogspot.com
Chiếc USS North Carolina được Mỹ điều tới Philippines hồi tháng 5 vừa qua

Hồi giữa tháng 5 vừa qua, Mỹ từng điều một tàu ngầm thuộc lớp này là chiếc USS North Carolina (SSN-777) tới Philippines. Chiếc tàu đẫ cập cảng Subic, nằm cách bãi đá ngầm Scarborough (Trung Quốc gọi là Hoàng Nham) 234 km về phía Tây. Tàu ngầm Mỹ xuất hiện đúng thời điểm nhạy cảm khi Trung Quốc và Philippines đang có những tranh cãi nảy lửa xung quanh chủ quyền đối với bãi đá ngầm trên.

Tàu ngầm USS Mississipi có lượng choán nước 7.800 tấn và có giá thành 2 tỷ USD. USS Mississipi dài 114,9 m và rộng 10,36 m.

Tốc độ tối đa của tàu đạt trên 27 hải lý, tương đương 50 km/h và có khả năng lặn sâu 240 m.

Chiếc USS Mississipi vừa thực hiện các nhiệm vụ truyền thống, vừa thực hiện các nhiệm vụ phi truyền thống. Với các nhiệm vụ truyền thống, USS Mississipi thực hiện các chiến dịch diệt hạm và diệt ngầm bằng tên lửa Tomahawk Land Attack (với 12 ống phóng thẳng đứng) và ngư lôi MK-48 (4 quả loại 533 mm). Tàu ngầm cũng có khả năng thực hiện các nhiệm vụ thả thủy lôi.


http://nghiadx.blogspot.com
Chiếc USS Mississipi tại lễ bàn giao cho Hải quân Mỹ hôm 1/6

Ngoài các nhiệm vụ trên, chiếc tàu ngầm lớp Virginia cuối cùng này còn có khả năng thực hiện các nhiệm vụ đặc biệt mà các “vị tiền bối” của nó không thể đảm nhận. Khả năng có một không hai của tàu là có thể thực hiện các hoạt động trinh sát bí mật tại các vùng biển của đối phương.

Tàu ngầm USS Mississipi có độ ồn cực thấp và khả năng chống mìn được tăng cường. Tàu được trang bị hệ thống tác chiến điện tử tối tân, hệ thống xử lý dữ liệu và điều khiển tiên tiến. Các phương tiện quan sát và tình báo hỗ trợ cho các hoạt động thông thường và bất đối xứng được đánh giá tương đối hoàn hảo.

USS Mississipi có thể hoạt động tại các vùng biển nông để yểm trợ lực lượng đặc nhiệm bằng cách vận chuyển và triển khai các phương tiện, thậm chí là đổ bộ người nhái.

http://nghiadx.blogspot.com
USS Mississipi có khả năng hoạt động đặc biệt hiệu quả tại các vùng biển nông để thực hiện các nhiệm vụ bí mật

Tàu có khả năng hoạt động bí mật tại các vùng biển “đục” và bám trụ ở các khu vực ven bờ “không thân thiện” cùng thiết kế đặc biệt cho phép tàu sử dụng các thiết bị lặn không người lái. Những đặc tính kỹ chiến thuật này giúp tàu có thể thực hiện hiệu quả các chiến dịch đặc biệt, nhất là trong các cuộc xung đột không quá gay gắt cũng như các nhiệm vụ bí mật có độ nhạy cảm cao.

Các lò phản ứng cung cấp năng lượng cho tàu có thể hoạt động liên tục trong 33 năm mà không cần nạp nhiên liệu. Với công suất 40.000 mã lực, các lò phản ứng cung cấp đủ năng lượng cho động cơ và điện năng cho toàn bộ 132 thủy thủ đoàn.

USS Mississipi là chiếc thứ 9 trong số 10 chiếc tàu ngầm hạt nhân lớp Virginia Block II. Mỹ đang có kế hoạch chế tạo thêm 8 chiếc tàu ngầm lớp Virginia Block II với một số thay đổi thiết kế và ứng dụng các công nghệ mới.

Các tàu ngầm của Hải quân Mỹ hiện thuộc 3 lớp khác nhau. Phần lớn là các tàu ngầm loại 6.900 tấn lớp Los Angeles. Có tất cả 62 chiếc loại này, trong đó 41 chiếc vẫn còn trong biên chế.

http://nghiadx.blogspot.com
Tàu ngầm lớp Los Angeles của Mỹ

Vũ khí chủ yếu là 4 ngư lôi 533 mm, 26 tên lửa Tomahawk BGM-109 hoặc ngư lôi Mk 48. Trong số 41 chiếc hiện có, 31 chiếc tàu ngầm lớp Los Angeles có các ống phóng thẳng đứng Mk 45 và 12 tên lửa Tomahawk. Nếu tính theo thời giá hiện nay, mỗi chiếc tàu ngầm lớp Los Angeles có giá thành khoảng 1,5 triệu USD.

Theo kế hoạch, Hải quân Mỹ sẽ sản xuất 29 chiếc tàu ngầm lớp Seawolf 9.000 tấn để thay thế các tàu ngầm lớp Los Angeles. Tuy nhiên, do giá thành quá đắt nên đến nay Mỹ mới sản xuất được 3 chiếc loại này.

Seawolf là lớp tàu ngầm được chế tạo trong thời kỳ Chiến tranh Lạnh. Mỗi chiếc có khả năng mang theo 50 quả ngư lôi, tên lửa Harpoon hoặc tên lửa diệt hạm. Các tàu ngầm lớp này có tốc độ nhanh hơn (32 hải lý/h, tương đương 60 km/h) và hoạt động rất êm.

http://nghiadx.blogspot.com
Tàu ngầm lớp Seawolf của Mỹ

Sau đó, tàu ngầm lớp Virginia được thiết kế sản xuất để thay thế lớp tàu ngầm Seawolf. Tàu ngầm lớp Virginia có kích thước tương đương Los Angeles nhưng lại được trang bị các công nghệ tương đương Seawolf.

>> Năm 2017, Ấn Độ sẽ có máy bay ném bom tàng hình không người lái AURA

( Nguồn :: Báo Hoàn Cầu ) Máy bay ném bom tàng hình không người lái AURA nặng 15 tấn, bay cao 10 km, sẽ đi vào hoạt động năm 2017.

>> Tổ hợp máy bay không người lái Irkut
>> UAV Mỹ trong chiến tranh Việt Nam



http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay không người lái Neuron của Pháp. Được biết, máy bay ném bom tàng hình không người lái AURA do Ấn Độ tự nghiên cứu phát triển rất giống loại máy bay này.

Ngày 15/6, mạng “Hoàn Cầu” Trung Quốc đăng bài “Lộ diện máy bay ném bom tàng hình không người lái đầu tiên của Ấn Độ”.

Ngày 14/6, trang mạng “Nghiên cứu Quốc phòng” Ấn Độ cho biết, khi thăm Thụy Điển, Chủ tịch Tổ chức Nghiên cứu Phát triển Quốc phòng Ấn Độ (DRDO) kiêm Cố vấn khoa học Bộ Quốc phòng Ấn Độ V.K. Saraswat đã tiết lộ tình hình chi tiết một loại máy bay ném bom tàng hình không người lái mang tên AURA (Autonomous Unmanned Research Aircraft) mà tổ chức này đang nghiên cứu phát triển.

Căn cứ vào hình ảnh thiết kế phụ trợ 3D của AURA cho biết, loại máy bay ném bom tàng hình không người lái này rất giống máy bay không người lái Neuron của Công ty Dassault của Pháp.

Được biết, AURA có khả năng do thám tốc độ cao và khả năng phóng vũ khí, trọng lượng hơn 15 tấn, bay ở độ cao gần 10.000 m, trong thân máy bay có thể mang theo các loại vũ khí dẫn đường chính xác như tên lửa, bom dẫn đường, và tiến hành tấn công chính xác đối với mục tiêu.

Tin cho biết, Ấn Độ đã nhận được sự hỗ trợ công nghệ của Công ty Dassault Pháp cho chương trình AURA. Tờ “Tin nhanh Ấn Độ” cho biết, AURA sẽ bay thử vào khoảng năm 2015, sớm nhất sẽ đi vào hoạt động năm 2017.

http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay không người lái Neuron của Pháp.


http://nghiadx.blogspot.com

http://nghiadx.blogspot.com

http://nghiadx.blogspot.com

http://nghiadx.blogspot.com

http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay ném bom tàng hình không người lái AURA của Ấn Độ được thiết kế phụ trợ 3D.


http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay ném bom tàng hình không người lái AURA (Autonomous Unmanned Research Aircraft) do Ấn Độ tự nghiên cứu phát triển.

>> HQ-9 Trung Quốc tranh thầu ở Thổ Nhĩ Kỳ

Mặc dù bị NATO cảnh báo, nhưng Thổ Nhĩ Kỳ vẫn đưa hệ thống phòng không tầm xa của Nga và Trung Quốc vào danh sách chọn mua.

>> HQ-9: Đứa con lai của S-300PMU và Patriot
>> Tên lửa HQ-9 TQ khó cạnh tranh với Mỹ, Nga



http://nghiadx.blogspot.com
Tên lửa phòng không tầm xa HQ-9 của Trung Quốc.

Mạng sina.com.cn vừa dẫn các nguồn tin cho biết, Chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ sẽ bất chấp sự cảnh báo của NATO, đưa hệ thống tên lửa phòng không do Trung Quốc và Nga sản xuất vào danh sách chuẩn bị chọn mua cuối cùng.

Tân Hoa xã dẫn thông tin ngày 13/6 từ tờ “Thời đại” của Thổ Nhĩ Kỳ cho biết, Thổ Nhĩ Kỳ có kế hoạch bỏ ra 4 tỷ USD mua một hệ thống tên lửa phòng không tầm xa hoàn toàn mới nhằm ứng phó với sự thay đổi của tình hình khu vực.

Bài báo cho biết, sản phẩm trong danh sách chọn mua của Thổ Nhĩ Kỳ có 4 loại: hệ thống tên lửa Patriot PAC-3 của Mỹ, hệ thống tên lửa phòng không S-400 của Nga, hệ thống tên lửa SAMP-T do Pháp và Italia hợp tác nghiên cứu chế tạo, và hệ thống HQ-9 do Trung Quốc sản xuất.

Thủ tướng Thổ Nhĩ Kỳ Erdogan dự kiến chủ trì hội nghị Ủy ban Công nghiệp Quốc phòng vào ngày 4/7 tới để quyết định chọn đối tác cuối cùng cho đơn đặt hàng này.

Tờ “Thời đại” cho biết, chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ quyết định mua hệ thống tên lửa phòng không tầm xa là do khu vực quanh Thổ Nhĩ Kỳ triển khai dày đặc hệ thống tầm xa tương tự, Thổ Nhĩ Kỳ buộc phải đổi mới trang bị.

Trước đó, có quan chức phương Tây hiểu rõ hoạt động của NATO cho biết, NATO sẽ mạnh mẽ phản đối Thổ Nhĩ Kỳ mua hệ thống của Nga và Trung Quốc, nếu Thổ Nhĩ Kỳ mua thì họ sẽ không cho phép liên kết với hệ thống thông tin của NATO.





http://nghiadx.blogspot.com

http://nghiadx.blogspot.com
Trận địa tên lửa phòng không tầm xa S-400 của Quân đội Nga.

Rất nhiều quan chức và chuyên gia phương Tây cho rằng, hệ thống của Nga và Trung Quốc và hệ thống của NATO không thể tích hợp. Nhưng, mặc dù vậy, Thổ Nhĩ Kỳ vẫn không đưa hai nước này ra khỏi danh sách chọn mua.

Thổ Nhĩ Kỳ là một thành viên của NATO, nhưng những năm gần đây đã cải thiện quan hệ với Trung Quốc. Tháng 4/2012, Thủ tướng Thổ Nhĩ Kỳ Erdogan đã có chuyến thăm tới Trung Quốc.

Trong khi đó, những năm gần đây, Nga và NATO đã tranh cãi không dứt về hệ thống phòng thủ tên lửa, Tổng thống Nga Putin ngày 14/6 cho biết, Nga dự định tiếp tục tích cực tăng cường khả năng phòng thủ.

Ông nói, mặc dù Nga muốn Mỹ thay đổi kế hoạch triển khai hệ thống phòng thủ tên lửa ở châu Âu, nhưng Nga vẫn có đủ cơ hội áp dụng các biện pháp đáp trả tương xứng với kế hoạch này.

Trước đó, NATO đã quyết định xây dựng hệ thống phòng thủ chống tên lửa ở Thổ Nhĩ Kỳ và triển khai radar cảnh báo phóng tên lửa sóng ngắn X tại miền đông nước này.

Mặc dù NATO còn chưa chính thức nói rõ mối đe dọa tên lửa trong tương lai chủ yếu đến từ đâu, nhưng các chuyên gia phổ biến cho rằng, mục đích triển khai radar cảnh báo ở Thổ Nhĩ Kỳ chủ yếu là để chống lại Iran.

Cùng với việc xây dựng hệ thống phòng không thống nhất với NATO, hiện nay Thổ Nhĩ Kỳ còn tìm cách xây dựng hệ thống phòng không quốc gia của mình để phòng bị các mối đe dọa trên không, trong đó có máy bay và tên lửa đạn đạo.

http://nghiadx.blogspot.com

http://nghiadx.blogspot.com
Hệ thống tên lửa phòng không SAMP-T do Pháp và Italia hợp tác nghiên cứu chế tạo.

http://nghiadx.blogspot.com

http://nghiadx.blogspot.com
Hệ thống tên lửa Patriot PAC-3 do Mỹ sản xuất.

>> Trung Quốc - Đã hết thời "giấu mình, chờ đợi"

Trong những năm đầu của sự gia tăng sức mạnh kinh tế và quân sự, các nguyên tắc chỉ đạo của chính phủ Trung Quốc là câu châm ngôn của Đặng Tiểu Bình: ‘Giấu mình, chờ thời’.

>> Hải quân Trung Quốc: Tham vọng và thực lực (kỳ 1)
>> Hải quân Trung Quốc: Tham vọng và thực lực (kỳ 2)



http://nghiadx.blogspot.com
Cơ bắp quân sự của Trung Quốc trở nên quá mạnh và không còn che giấu tham vọng nữa.

Bây giờ, hơn ba thập kỷ sau khi lãnh đạo tối cao Đặng Tiểu Bình đưa ra các cải cách của ông, chính sách đó dường như đã lỗi thời khi cơ bắp quân sự của Trung Quốc trở nên quá mạnh và không còn che giấu tham vọng nữa.

Đối đầu các quốc gia Đông Nam Á qua các tuyên bố chủ quyền lãnh thổ ở Biển Đông giàu năng lượng là một biểu hiện chính của sự thay đổi này, đặc biệt là bế tắc với Philippines ở bãi cạn Scarborough.

‘Đây không phải là những gì chúng ta đã thấy cách đây 20 năm,’ ông Ross Babbage, một nhà phân tích quốc phòng và người sáng lập của Kokoda Foundation có trụ sở ở Canberra, một tổ chức nghiên cứu an ninh độc lập, nói.

‘Trung Quốc là một diễn viên có thể đóng nhiều vai đang tự hỏi nếu ta như thế này, ta sẽ như thế nào trong thời gian 20 năm’.

Khi Trung Quốc tiếp tục hiện đại hóa hải quân của họ với tốc độ chóng mặt, một cảm giác khó chịu về những tham vọng lâu dài của Bắc Kinh đã biễu lộ đường lối của Đặng Tiểu Bình khiến các nước trong khu vực rất lo lắng.

Lo sợ ảnh hưởng ngày càng tăng của Trung Quốc, Hoa Kỳ bắt buộc phải tổ chức lại cơ bắp ở khu vực châu Á -Thái Bình Dương, mặc dù Washington đã quá mệt mỏi với các cuộc chiến tranh ở Iraq và Afghanistan và chính sách cắt giảm ngân sách quốc phòng của Lầu Năm Góc.

Và các quốc gia trong khu vực, bao gồm cả những nước có tiền sử quan hệ thù địch với Hoa Kỳ, đang nắm lấy cái gọi là ‘Trục chiến lược của Washington ở châu Á’.


http://nghiadx.blogspot.com
‘Trung Quốc là một diễn viên có thể đóng nhiều vai đang tự hỏi nếu ta như thế này, ta sẽ như thế nào trong thời gian 20 năm’.

‘Trong những năm gần đây, vì các căng thẳng và tranh chấp ở Biển Đông, các quốc gia ở Đông Nam Á dường như chào đón và hỗ trợ chiến lược tái cân bằng trong khu vực của Mỹ’, Li Mingjiang, 1 giáo sư và là chuyên gia chính sách an ninh tại Đại học kỹ thuật Nanyang của Singapore cho biết.

‘Rất có thể, xu hướng này sẽ tiếp tục trong những năm tới’, ông nói tiếp.

Tuần trước, Bộ trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ Leon Panetta đã đưa ra chi tiết tăng cường sức mạnh của chính quyền Obama với kế hoạch ‘đi dây’ ở khu vực châu Á -Thái Bình Dương.

Trong một phần của trục chiến lược công bố vào tháng Giêng, Hoa Kỳ sẽ triển khai 60% các tàu chiến sang khu vực châu Á -Thái Bình Dương, tăng từ 50% hiện nay.

Nó sẽ bao gồm sáu tàu sân bay và phần lớn các tàu tuần dương, tàu khu trục của hải quân Mỹ, tàu chiến duyên hải và tàu ngầm.

Tái cân bằng

http://nghiadx.blogspot.com
Sóng Biển Đông lại sắp nổi?

‘Không có sai lầm, trong một cách ổn định, cố ý và bền vững, quân đội Hoa Kỳ sẽ tái cân bằng và mang lại một sự phát triển khả năng quốc phòng cho khu vực quan trọng này’, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Panetta nói tại Đối thoại Shangri-La, một hội nghị an ninh hàng năm tại Singapore.

Đối với một số nước láng giềng của Trung Quốc nhỏ hơn như Philippines, đã khẩn cấp để xây dựng quan hệ an ninh ấm hơn với Washington.

Hai tháng bế tắc giữa Philippines và Trung Quốc ở bãi cạn Scarborough cho thấy không có dấu hiệu để giảm căng thẳng, với cả hai bên triển khai các tàu bán quân sự và tàu đánh cá khắp chuỗi đảo, rạn san hô và các đảo nhỏ khoảng 220 km (130 dặm) từ Philippines.

Tổng thống Philippines Benigno Aquino đã gặp Tổng thống Barack Obama hôm thứ Sáu tại Nhà Trắng để thảo luận mở rộng quan hệ quân sự và kinh tế.

Ông Obama sau đó nói với các phóng viên rằng, các quy tắc quốc tế là cần thiết để giải quyết tranh chấp hàng hải tại Biển Đông.

Trong khi bế tắc vẫn tiếp tục, báo cáo tuần trước của phương tiện truyền thông nhà nước Trung Quốc và các trang web quân sự cho biết 1 loại tàu chiến tàng hình ven biển mới, Type 056, đã được hạ thủy tại nhà máy đóng tàu Hudong ở Thượng Hải với 3 chiếc khác đang được xây dựng.

Các nhà phân tích hải quân cho biết tàu có tải trọng 1.700 tấn, trang bị một khẩu súng 76mm, tên lửa và ngư lôi chống tàu ngầm, sẽ là lý tưởng cho tuần tra vùng Biển Đông.

Những tàu chiến mới này sẽ dễ dàng hạ gục các tàu chiến của các bên tranh chấp, họ cho biết.

http://nghiadx.blogspot.com
Type 056 (Mẫu 056) là ví dụ mới nhất của một sự tích tụ quân sự tăng tốc cho phép Trung Quốc thống trị các vùng biển xa bờ

Type 056 (Mẫu 056) là ví dụ mới nhất của một sự tích tụ quân sự tăng tốc cho phép Trung Quốc thống trị các vùng biển xa bờ.

Trong khi các tàu chiến được thiết kế cho cuộc xung đột cấp khu vực, các chuyên gia nói rằng một trong các mục tiêu chính của việc triển khai rộng hơn của Bắc Kinh là tên lửa tầm xa tiên tiến, tàu ngầm tàng hình, máy bay tấn công và vũ khí không gian xuất hiện để chống lại quân đội Mỹ trong khu vực.

‘Trung Quốc đang đầu tư vào một lực lượng có khả năng làm suy yếu sự hiện diện của Mỹ ở Tây và Trung Thái Bình Dương’, ông Babbage, một cựu quan chức quốc phòng cấp cao của Úc cho biết.

‘Đó là một thách thức cơ bản của Mỹ ở châu Á.’

Panetta và các quan chức Mỹ thường xuyên bác bỏ ý kiến cho rằng ‘trục chiến lược của Washington ở châu Á’ là nhằm vào Trung Quốc nhưng các nhà bình luận quân sự tại Bắc Kinh nhất quyết không có nghi ngờ.

Trong một báo cáo tuần trước của quân đội Mỹ, Hiệp hội chiến lược xúc tiến Văn hóa Trung Quốc, một nhóm phân tích an ninh phi chính phủ, nói rằng Bắc Kinh nên phản ứng lại chính sách ‘trở lại châu Á’ của quân đội Mỹ để can thiệp vào tranh chấp Biển Đông.

‘Quân đội Mỹ đã phát triển kế hoạch khác nhau để chống lại quân đội Trung Quốc’, Tướng La Viện đã viết, nhưng không đưa ra chi tiết. La Viện, một cố vấn chính phủ, là một trong một số quan chức cấp cao Trung Quốc và là nhà bình luận đã kêu gọi một nỗ lực quyết đoán từ Bắc Kinh để bảo vệ lợi ích hàng hải của Trung Quốc.

Điều này cho thấy Trung Quốc sẽ trở nên quyết đoán hơn trong vùng Biển Đông, nhưng nó không sử dụng vũ lực, theo ông Li của Đại học Nanyang.

‘Bắc Kinh hiểu rất rõ rằng bất kỳ cuộc đối đầu quân sự sẽ có tác động tiêu cực sâu sắc về vị trí chiến lược của Trung Quốc trong quan hệ khu vực Châu Á -Thái Bình Dương và Trung Quốc với các quốc gia trong khu vực’, ông Li nói.

http://nghiadx.blogspot.com
Hoa Kỳ có kế hoạch tăng sự hiện diện quân sự và quốc phòng với các đối tác trong một cung từ Tây Thái Bình Dương, qua khu vực Đông Á, Đông Nam Á, Nam Á và Ấn Độ Dương.

Tuy nhiên, một lo lắng sai lầm hoặc một tính toán sai lầm có thể gây ra một cuộc đối đầu. Trong chuyến đi Châu Á tuần trước, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Panetta cũng đã đến thăm Ấn Độ và Việt Nam trong một nỗ lực để tăng cường quan hệ an ninh với hai cường quốc khu vực không có truyền thống đồng minh của Mỹ nhưng ngày càng sợ hãi về sự gia tăng sức mạnh quân sự của Trung Quốc.

Tại Cảng Cam Ranh, cơ sở then chốt của Mỹ trong chiến tranh Việt Nam, Panetta cho biết việc sử dụng các bến cảng như thế này sẽ là quan trọng đối với Lầu Năm Góc khi Hải quân Mỹ luân phiên tàu chiến đến châu Á nhiều hơn.

Sau đó, tại New Delhi, Panetta cho biết quan hệ giữa hai nước đã được cải thiện nhanh chóng và mở rộng hợp tác quốc phòng là cần thiết để thúc đẩy an ninh khu vực và toàn cầu. Ông nói rằng Hoa Kỳ có kế hoạch tăng sự hiện diện quân sự và quốc phòng với các đối tác trong một cung từ Tây Thái Bình Dương, qua khu vực Đông Á, Đông Nam Á, Nam Á và Ấn Độ Dương.

‘Hợp tác quốc phòng với Ấn Độ là một trụ cột trong chiến lược này’, ông nói.

http://nghiadx.blogspot.com
Trung Quốc đang làm cả thế giới lo ngại

Trục Mỹ ở Châu Á sẽ tiếp tục là mối quan tâm của Bắc Kinh, chiến lược quốc phòng mới của Mỹ giành được sự tán thành mạnh mẽ từ các đồng minh chủ chốt, thậm chí cả những nước dựa vào phát triển thương mại với Trung Quốc.

Trong một chuyến thăm đến Bắc Kinh, Bộ trưởng Quốc phòng Úc (Australia) Stephen Smith cho biết sự hiện diện của Mỹ ở châu Á là một lực lượng ổn định, hòa bình và thịnh vượng kể từ khi kết thúc Chiến tranh Thế giới thứ Hai.

‘Thực tế rằng không phải chỉ có Hoa Kỳ sẽ tiếp tục tham gia, nước Úc sẽ tự phát triển sức mạnh riêng’, ông nói trong một bài phát biểu tại Viện Nghiên cứu chiến lược quốc tế Trung Quốc.

Canberra sẽ tiếp tục làm sâu sắc thêm quan hệ quân sự với Hoa Kỳ, bao gồm cả việc triển khai lên đến 2.500 binh sĩ Mỹ đến Darwin.

Nếu bế tắc ở bãi Scarborough là một xu hướng dẫn đến các bất đồng lãnh thổ trong tương lai, Bắc Kinh có thể mong đợi các quốc gia khác trong khu vực cảm thấy như vậy.

‘Tranh chấp Biển Đông có thể sẽ vẫn là một vấn đề an ninh khu vực được chú ý nhất và Trung Quốc sẽ tiếp tục quấy rầy các nước trong khu vực’, ông Li nói.

( Raju Gopalakrishnan,Nick Macfie, REUTERS, Vibayblogpost )

Chủ Nhật, 17 tháng 6, 2012

>> Chiến tranh không gian qua lời của chuyên gia TQ

Lĩnh vực không gian đã sớm nằm trong phạm vi của chiến tranh hiện đại, khởi đầu bằng việc Đức dùng tên lửa V-2 tấn công Anh…


>> Các khái niệm về vũ khí vũ trụ của Mỹ


http://nghiadx.blogspot.com
Ý tưởng "tàu sân bay không gian tương lai" do dân mạng lưu truyền.

Tân Hoa xã dẫn bài bình luận của chuyên gia quân sự Trung Quốc Trần Hổ cho rằng, cùng với việc Trung Quốc phóng tên lửa Thần Châu 9, sự phát triển của công nghệ hàng không Trung Quốc đã trở thành tiêu điểm quan tâm của truyền thông gần đây, nhất là dư luận quan tâm đến việc ứng dụng vào lĩnh vực quân sự.

Theo Tân Hoa xã, tất cả các phát minh sáng tạo của loài người bên cạnh việc thúc đẩy sự tiến bộ của văn minh nhân loại, thì nó cũng có thể dùng cho chiến tranh.


Vì vậy, trong thời kỳ Chiến tranh Lạnh, Mỹ, một nước đã tiến hành hàng trăm nghìn lần thử nghiệm vũ khí không gian, cùng với một số nước phương Tây khác, những nước đã sớm tiến hành tác chiến thực tế với chiến tranh không gian, vì vậy không có lý do gì có thể chỉ trích việc tận dụng không gian của Trung Quốc.

Tân Hoa xã đặt câu hỏi: Chiến tranh không gian rốt cuộc còn bao xa? Đối với vấn đề này, rất nhiều người sai lầm cho rằng, chiến tranh không gian hoàn toàn không đi vào giai đoạn vận dụng thực tế của chiến tranh, nó chỉ là một ý tưởng về chiến tranh tương lai mang màu sắc khoa học viễn tưởng.

Theo Trần Hổ, trên thực tế, lĩnh vực không gian đã sớm đi vào phạm vi chiến tranh của chiến tranh hiện đại. Sớm nhất là trong thời gian Chiến tranh thế giới lần thứ hai, khi tên lửa V-2 của Đức gào thét tấn công Anh, thực tế này có nghĩa là lĩnh vực không gian đã đi vào phạm vi chiến tranh của chiến tranh hiện đại.

Độ cao tối đa bay trên không của tên lửa V-2 Đức đã tiếp cận 100 km, trên thực tế đã thuộc về phạm trù không gian vũ trụ như chúng ta thường nói. Cho nên, với ý nghĩa này, khi đó nó đã mở màn một cho chiến tranh không gian.

Trong thời kỳ Chiến tranh Lạnh, hai nước lớn Mỹ và Liên Xô đều đã phóng hàng ngàn thiết bị hàng không vũ trụ quân dụng. Đến nay, trong không gian vũ trụ ngoài trái đất đã có vô số thiết bị hàng không quân dụng, nó không còn là thiên đường nữa, mà thực sự đã bước vào một lĩnh vực đấu đá quân sự.



http://nghiadx.blogspot.com
"Sơ đồ" tấn công của vũ khí chống vệ tinh không gian - Mỹ.

Một loạt cuộc chiến tranh cục bộ sau khi kết thúc Chiến tranh Lạnh, chẳng hạn Chiến tranh vùng Vịnh, Chiến tranh Iraq, Chiến tranh Kosovo, Chiến tranh Afghanistan, trong mỗi cuộc chiến tranh với sự tham gia của các nước lớn này đều có rất nhiều thiết bị hàng không vũ trụ quân dụng tham chiến, thậm chí còn đóng vai trò to lớn trong chiến tranh không thể thay thế. Vai trò này thực sự đang làm thay đổi phương thức của chiến tranh hiện đại, theo ý nghĩa này, chiến tranh không gian thực sự đã diễn ra trên thực tế.

Như vậy, ngoài tên lửa V-2 và những thiết bị hàng không vũ trụ quân dụng được triển khai vô số trong không gian vũ trụ, một sự kiện mang tính cột mốc khác của chiến tranh không gian đó là việc Mỹ phát triển hệ thống phòng thủ tên lửa.

Trần Hổ cho biết, tên lửa V-2 trên thực tế chỉ lấy không gian vũ trụ làm không gian bay cho nó, vị trí mà nó gây sát thương cuối cùng vẫn ở trên mặt đất; còn trong Chiến tranh Lạnh và một loạt cuộc chiến tranh cục bộ sau đó, việc ứng dụng công nghệ hàng không vũ trụ trong chiến tranh về cơ bản đã đóng vai trò bảo đảm chiến tranh. Tức là, trước đây, trong tác chiến thực tế còn chưa có hiện tượng Bộ chỉ huy chiến đấu bị nổ tung trong không gian. Mỹ phát triển công nghệ phòng thủ tên lửa đã phá vỡ hiện trạng này.

Cùng với việc Mỹ phát triển công nghệ phòng thủ tên lửa và Mỹ triển khai thực tế hệ thống phòng thủ tên lửa, đi vào tác chiến thực tế, trong tương lai, chúng ta sẽ chứng kiến Bộ chỉ huy chiến đấu trong không gian vũ trụ sẽ trực tiếp bị nổ tung.

Nghĩa là, cuộc giao chiến sẽ phát triển đến mức đối đầu trực tiếp giữa vũ khí với vũ khí trong không gian. Đến khi đó, ai còn nói chiến tranh không gian cách chúng ta vẫn xa vời?

http://nghiadx.blogspot.com
Ý tưởng vũ khí laser chống vệ tinh của Liên Xô cũ. Khi tia laser xuyên qua bầu khí quyển, năng lượng sẽ giảm nghiêm trọng. Muốn tiêu diệt vệ tinh trên quỹ đạo, phải cung cấp công suất tương đối lớn à môi trường khí quyển tương đối tốt.

Trên thực tế, chiến tranh không gian đã sớm đi vào phạm trù của chiến tranh hiện đại. Điều đáng nói là, cùng với sự phát triển của công nghệ hàng không vũ trụ, chiến tranh không gian cũng là một quá trình gia tăng liên tục.

Có thể thấy, mỗi lần ứng dụng công nghệ không gian có quy mô lớn vào chiến đấu thực tế và chuẩn bị ứng dụng vào chiến đấu thực tế, nước khởi đầu đều là nước lớn về công nghệ hàng không đỉnh cao trên thế giới.

Trong Chiến tranh thế giới lần thứ hai, Đức là nước duy nhất có vũ khí bay trong không gian. Trong thời kỳ Chiến tranh Lạnh, Mỹ, Liên Xô và một số ít nước lớn về hàng không vũ trụ đã hoàn toàn độc quyền công nghệ hàng không vũ trụ.

Còn hiện nay, hệ thống phòng thủ tên lửa, công nghệ phòng thủ tên lửa cũng do Mỹ, cường quốc hàng không vũ trụ hàng đầu thế giới, dẫn trước nghiên cứu phát triển. Tức là mỗi bước phát triển của chiến tranh không gian đều được thúc đẩy bởi nước lớn về hàng không vũ trụ đỉnh cao thế giới.

Ở một góc độ khác, trong ứng dụng chiến đấu thực tế công nghệ quân sự, đặc biệt là trong vận dụng thực tế hệ thống vũ khí có uy lực to lớn, có một hiện tượng rất thú vị đó là, trong quá trình vận dụng những vũ khí này, hầu như đều là trạng thái không đối xứng, nghiêng về một bên.

Trong Chiến tranh thế giới thứ hai, Đức dùng tên lửa V2 tấn công Anh, do lúc đó Đức là nước duy nhất sở hữu loại vũ khí này. Một số cuộc chiến tranh cục bộ xảy ra những năm gần đây, vũ khí hàng không vũ trụ quân dụng đã được vận dụng quy mô lớn vào lĩnh vực chiến tranh, trên thực tế, người ứng dụng và đối thủ của họ hoàn toàn nằm trong trạng thái bất đối xứng về công nghệ hàng không vũ trụ.

Hay nói cách khác, quốc gia đã nắm được những công nghệ này có thể tùy ý vận dụng nó vào lĩnh vực quân sự và chiến tranh.

Nhìn vào lịch sử đã qua của loài người, trong tình hình này, muốn tránh được những cuộc chiến tranh không gian ngày càng dữ dội, thực hiện hòa bình trong không gian, chắc chắn phải xây dựng được một trật tự không gian.

Mà việc xây dựng trật tự không gian này chủ yếu được xây dựng bởi sự phát triển về công nghệ hàng không vũ trụ của những nước có công nghệ này nằm trong một trạng thái cân bằng tương đối, chế ước lẫn nhau.

Hay nói cách khác, việc xây dựng trật tự không gian này phải xây dựng trên một nền tảng là các bên đàm phán, đạt được đồng thuận và quy tắc. Mà tiền đề của hoạt động này phải là tất cả những người tham gia có thể tiến hành đàm phán và trao đổi theo cách thức ngang hàng/bình đẳng.

(Nguồn :: Báo Giáo Dục VN)

>> Tàu hộ tống NS Satpura - "Át chủ bài" của Hải quân Ấn Độ

Tàu hộ tống NS Satpura vừa có khả năng tàng hình, hỏa lực mạnh, vừa có tốc độ cực lớn, được cho là “át chủ bài” kiểm soát châu Á-Thái Bình Dương.

>> Việt Nam sắp mua tàu khu trục tàng hình P28 của Ấn Độ



http://nghiadx.blogspot.com
Tàu hộ tống tàng hình INS Satpura, Hải quân Ấn Độ.

Ngày 10/6, Đài truyền hình New Delhi Ấn Độ cho rằng, dư luận thế giới đã đổ dồn về khu vực Nam Á và Ấn Độ Dương khi Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Leon Panetta tìm cách hợp tác với Ấn Độ để chống lại Trung Quốc.

Ấn Độ không nói không đồng ý với quan điểm của Mỹ, Bộ trưởng Quốc phòng Ấn Độ AK. Antony thậm chí còn vòng vo nhắc tới Trung Quốc và tranh chấp biển Đông, cho rằng “phần lớn khu vực của vùng biển này không thể bị một nước hay tổ chức nào tuyên bố là vùng đặc quyền kinh tế”.

Bài viết đặt ngược câu hỏi, “át chủ bài” bảo vệ quyền kiểm soát và địa vị ưu thế của Ấn Độ đối với khu vực Ấn Độ Dương và châu Á-Thái Bình Dương là gì? Đáp án rất có thể là tàu hộ tống tàng hình NS Satpura.

“Trong việc ai phát hiện ra địch trước, công nghệ tàng hình sẽ làm cho chúng ta có thể bí mật tiếp cận kẻ thù và khi kẻ thù tìm kiếm bạn, gây nhiều khó khăn hơn cho kẻ thù” – Thiếu tá Hải quân Nitin Oberoi nói.

Ngoài ra, tàu hộ tống này còn có một số đặc điểm khác. Nó đã trang bị một khẩu pháo tầm trung, có thể ngắm chuẩn mục tiêu cự ly gần; hệ thống phòng không Shtil có thể tiêu diệt bất cứ mục tiêu nào trong 30 km; tên lửa đất đối đất KLUB và tên lửa hải đối không Barak có thể tấn công mục tiêu ngoài đường chân trời.



http://nghiadx.blogspot.com
Tàu INS Satpura của Hải quân Ấn Độ có tốc độ cực lớn, tăng cường khả năng cơ động khi tác chiến.

Nhưng đây vẫn chưa phải là toàn bộ, tốc độ của chiếc tàu hộ tống này mới chính là thứ cải thiện sức mạnh của hải quân. Con tàu này dài gần 143 m, lượng choán nước đạt 6.200 tấn, tốc độ có thể lên tới 60 km/giờ. Điều này có nghĩa là, nó có thể bí mật tiếp cận mục tiêu, tấn công mãnh liệt và rút lui rất nhanh.

Bài viết cho rằng, có một vấn đề rất rõ, đó là Ấn Độ có lẽ không gia nhập đội ngũ lớn chống Trung Quốc của Mỹ, Ấn Độ đã xây dựng “cơ bắp” và khả năng trên biển của mình để quản lý có hiệu quả khu vực Ấn Độ Dương.

http://nghiadx.blogspot.com
Biên đội Hạm đội Nam Hải, Hải quân Trung Quốc cơ động.

>> Tiêm kích thế hệ 5 của Hàn Quốc giống J-20 ?

Theo tuyên truyền của tờ Phương Đông (dẫn lời báo Hàn Quốc?-PV) máy bay J-20 Trung Quốc phù hợp với môi trường công nghệ của châu Á hiện nay, tính cơ động là chính, tính tàng hình là phụ.

>> Kỷ nguyên mới : Kỉ nguyên của tiêm kích thế hệ 6
>> Sức mạnh tiêm kích thế hệ 5 (kỳ 2)



http://nghiadx.blogspot.com
Phương án máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm KFX200 của Hàn Quốc.


Theo truyên truyền của tờ Phương Đông ngày 11/6, trang mạng quân sự Hàn Quốc “Diễn đàn Không quân Shilla” có bài viết phân tích về tính năng và triển vọng phát triển máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm KFX200 mới được Hàn Quốc công bố.

Bài viết cho rằng, đối với Hàn Quốc, chương trình KFX200 (kiểu máy bay thông thường hạng nhẹ) cơ bản phù hợp với nhu cầu của Hàn Quốc. Tham khảo kinh nghiệm chương trình máy bay chiến đấu Shin shin Nhật Bản, xuất phát từ độ hoàn thiện của máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm và sự bảo hộ công nghệ, trong ngắn hạn Mỹ sẽ không bán cho đồng minh công nghệ lõi máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm.

Trong khi đó báo Trung Quốc tự tin khi nói rằng, máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm Trung Quốc phù hợp hơn với môi trường sử dụng của châu Á (?-PV). Trên cơ sở đó, Hàn Quốc cần tham khảo kinh nghiệm của Trung Quốc, dựa trên công nghệ hiện có, thông qua nâng cấp tích hợp có hiệu quả, phát triển máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm có tính cơ động là chính, bỏ qua một phần tính năng tàng hình.

Theo bài báo, thứ nhất, máy bay chiến đấu tàng hình thông thường hạng nhẹ phù hợp với nhu cầu trang bị của Hàn Quốc. Hàn Quốc là một nước châu Á coi trọng phát triển trang bị không quân không thua gì bất cứ nước nào trong khu vực.

Năm 2010, Hàn Quốc đã sở hữu lô máy bay chiến đấu ném bom F-15K đầu tiên do Mỹ chế tạo. Sau khi có được khả năng tấn công không đối đất tầm xa mạnh nhất khu vực Đông Bắc Á, gần đây Hàn Quốc lại đưa ra chương trình máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm KFX200 được nâng cấp hệ thống.




http://nghiadx.blogspot.com
KFX200 Hàn Quốc.

Điều khác biệt so với Nhật Bản là, chương trình máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm của Hàn Quốc ngay từ khi bắt đầu đã dựa vào phát triển máy bay chiến đấu hạng nhẹ, chỉ nghiên cứu có hạn về máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm hạng nặng, dự trữ công nghệ phục vụ cho nghiên cứu phát triển máy bay chiến đấu hạng nhẹ. Nhìn vào góc độ công nghệ, sự lựa chọn này của Hàn Quốc là đúng đắn.

Nhìn vào quá trình Nhật Bản nghiên cứu phát triển máy bay chiến đấu Shin shin, cho dù là đồng minh tin cậy của Mỹ, không những không giành được công nghệ máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm tiên tiến, hoàn thiện của Mỹ, hơn nữa do Mỹ muốn loại bỏ đối thủ cạnh tranh vũ khí trang bị, trong quá trình nghiên cứu phát triển, Nhật Bản thậm chí còn chịu sức ép nghiêm trọng từ Mỹ.

Theo đó, nhìn vào khả năng công nghệ hàng không có hạn, Hàn Quốc xác định máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm là máy bay hạng nhẹ, trên cơ sở đó, một mặt có thể bảo đảm hoàn thành chương trình khi ít nhận được sự hỗ trợ công nghệ từ bên ngoài, mặt khác cũng có thể phối hợp khả năng chiến đấu với máy bay chiến đấu thế hệ thứ tư hiện có tính năng còn tốt, bảo đảm tận dụng có hiệu quả nhất nguồn lực quốc phòng.

Trước đó, Hàn Quốc phải giải đáp một câu hỏi gai góc nhất, đó là trong tình hình không thể chỉ dựa vào sức mạnh công nghệ trong nước để hoàn thành nghiên cứu phát triển máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm, trong các phương án máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm hiện có trên thế giới, loại nào có thể để Hàn Quốc tham khảo nhiều hơn? Báo Phương Đông nói rằng: Câu trả lời là Trung Quốc.

http://nghiadx.blogspot.com
Mô hình máy bay chiến đấu KFX của Hàn Quốc.

Thứ hai, máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm của Trung Quốc phù hợp với môi trường sử dụng của châu Á (?-PV), so sánh tính năng công nghệ đơn thuần, có thích hợp với môi trường sử dụng hay không mới là tiêu chuẩn cơ bản nhất đánh giá một loại trang bị có thành công hay không.

Đối với máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm, trong các chương trình nghiên cứu phát triển hiện có, J-20 của Trung Quốc chắc chắn là máy bay chiến đấu thích hợp với môi trường sử dụng của thế kỷ châu Á.

Điều cần chỉ ra là, môi trường sử dụng ở đây nghiêng hơn về “môi trường công nghệ” truyền thống, chứ không phải “môi trường tác chiến”. Mọi người đều biết, riêng về môi trường tác chiến của máy bay chiến đấu, châu Á và các khu vực khác của thế giới hoàn toàn không có sự khác biệt rõ rệt. Nhưng môi trường công nghệ lại hoàn toàn khác.

Cùng với việc Trung Quốc phát triển thành công máy bay chiến đấu J-20, Đông Bắc Á trở thành khu vực thứ ba thế giới có chương trình nghiên cứu phát triển máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm, sau Bắc Mỹ, Đông Âu.

Nhưng, điều cần chỉ ra là, môi trường công nghệ của khu vực Đông Bắc Á về tổng thể lạc hậu so với Bắc Mỹ và Đông Âu. Vì vậy, ở khu vực này, trong bất cứ cuộc xung đột nào, máy bay chiến đấu quá tiên tiến đều khó được cả bên tấn công và bên phòng thủ ứng dụng có hiệu quả.

http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay chiến đấu tàng hình J-20 của Trung Quốc.

Thành tựu của J-20 ở chỗ, tính năng công nghệ và quá trình phát triển của nó hoàn toàn được tiến hành khi thao khảo môi trường sử dụng khách quan của Đông Bắc Á. J-20 mặc dù về tổng thể giữ được đặc điểm công nghệ nhất định của F-22, nhưng đã tái điều chỉnh tiêu chuẩn “5S” do Mỹ xác lập và đã tiến hành chọn lựa thích hợp, từ đó đồng thời đã bảo đảm được tính khả thi và tính tiên tiến của máy bay chiến đấu J-20.

Đối với Hàn Quốc, điều quý nhất từ kinh nghiệm của Trung Quốc là, cần làm rõ khách quan giá trị thực của máy bay chiến đấu trong tương lai gần, không chạy theo mù quáng, nghiên cứu phát triển được máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm phù hợp với nước mình và môi trường sử dụng của châu Á.

Xét tới điều đó, tham khảo kinh nghiệm của Trung Quốc, nghiên cứu phát triển máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm lấy tính cơ động làm chính, tính tàng hình làm phụ là phù hợp nhất với con đường phát triển của Hàn Quốc.

Thứ ba, Hàn Quốc có thể học hỏi kinh nghiệm của Trung Quốc phát triển máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm lấy tính cơ động làm chính, lấy tính tàng hình làm phụ.(Hiện máy bay J-20 của Trung Quốc mới đang ở giai đoạn thử nghiệm, động cơ chính của loại phản lực này nhiều khả năng vẫn là động cơ do Nga chế tạo - PV)

Nhìn vào ý tưởng máy bay chiến đấu KFX200 được Hàn Quốc công bố hiện nay, nó rất giống máy bay chiến đấu J-20 thu nhỏ, tiêu chí nổi bật nhất chính là trên ống hút gió có lắp một cặp cánh vịt.

http://nghiadx.blogspot.com
Mô hình máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm KFX200 của Hàn Quốc.

Mọi người đều biết, cánh con vịt cải thiện đáng kể tính cơ động cho máy bay chiến đấu, nguồn gốc nghiên cứu phát triển nó có thể tìm hiểu các loại máy bay của Đức Quốc xã cuối thời kỳ Chiến tranh thế giới thứ hai.

Nhưng, dựa vào quan điểm của Mỹ, cánh vịt tác động tiêu cực rất lớn đến tính năng tàng hình, sẽ trở thành nguồn phản xạ rất lớn dễ bị radar phát hiện.

Nhưng, vấn đề ở chỗ, F-22 và F-35 của Mỹ đều không áp dụng cánh con vịt, tính năng tàng hình của chúng không chỉ chưa thể đạt tiêu chuẩn, mà việc theo đuổi quá mức tính năng tàng hình đã có ảnh hưởng đến tính năng tổng thể của máy bay chiến đấu.

Xét theo đó, Trung Quốc lần đầu tiên áp dụng cánh vịt trên máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm, thực chất là xác lập cho J-20 tiêu chuẩn công nghệ lấy tính cơ động làm chủ, tính tàng hình là phụ.

Trong khi đó, chương trình KFX200 của Hàn Quốc rõ ràng đã tham khảo tư tưởng thiết kế của Trung Quốc. Nhưng lúc này Hàn Quốc phải chú ý một chi tiết công nghệ then chốt, đó là mặc dù trong nghiên cứu phát triển máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm của Trung Quốc và Mỹ, tồn tại quan điểm khác nhau về tính năng tàng hình, nhưng đều cho rằng máy bay chiến đấu cần đồng thời có khả năng tuần tra siêu âm và siêu cơ động.

http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay chiến đấu F-22 của Mỹ.

Trong khi đó, việc bố trí cánh vịt mặc dù giúp cải thiện tính năng cơ động của máy bay chiến đấu, nhưng nếu muốn bảo đảm khả năng tuần tra siêu âm, thì phải có động lực (của động cơ) lớn hơn, mà điều này đối với Trung Quốc và Hàn Quốc (hai nước có trình độ động cơ đều hạn chế), chắc chắn là một thách thức to lớn.

Vì vậy, trong tình hình chưa thể được đảm bảo đầy đủ động cơ như Trung Quốc, Hàn Quốc cần thận trọng tham khảo kinh nghiệm phát triển máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm của Trung Quốc.

http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay chiến đấu J-20 Trung Quốc bay thử.
(Nguồn:: Báo Giáo Dục VN)

Thứ Bảy, 16 tháng 6, 2012

>> Khi có chiến tranh sẽ chặn xuất khẩu của TQ

“Khi có chiến tranh, Mỹ cùng các nước châu Á-Thái Bình Dương ngăn chặn xuất khẩu của Trung Quốc là cách làm tốt đạt được lợi ích chiến lược”.

>> Chống lại Mỹ, Trung Quốc chẳng khác nào tự sát
>> Trung Quốc bất lực nhìn Mỹ bao vây?


http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay ném bom B-2 của Mỹ có chi phí chế tạo lên tới hơn 2 tỷ USD.


Ngày 11/6, Thời báo Hoàn Cầu loan tin, trang mạng tuần san “Tin tức Quốc phòng” Mỹ có bài viết cho rằng, Lầu Năm Góc đang tìm cách rút khỏi cuộc chiến Iraq và Afghanistan để ứng phó với các cuộc xung đột tiềm tàng ở khu vực khác.

Trong bối cảnh này, có người cảnh báo, việc dùng công nghệ chứ không phải chiến lược làm nhân tố thúc đẩy kế hoạch tác chiến và quy mô của quân đội là một việc làm nguy hiểm.

Theo báo Mỹ, rất nhiều người cho rằng, mục tiêu của Văn phòng tác chiến hợp nhất trên không-trên biển (có độ cơ mật cao) là nghiên cứu phát triển vũ khí và đặt ra kế hoạch, từ đó xâm nhập không phận Trung Quốc, tiến hành tấn công vào khả năng chống can dự và ngăn chặn khu vực của Trung Quốc.

Có người lo ngại, Lầu Năm Góc có thể dùng nhân lực, vật lực để phát triển những vũ khí và công nghệ mới này, chứ không phải tính toán những vấn đề mang tính chiến lược hơn, tức là cuộc chiến tranh công nghệ cao với Trung Quốc cuối cùng có ý nghĩa gì.

Thượng tá Lính thủy đánh bộ đã nghỉ hưu, nhà nghiên cứu cấp cao Đại học Quốc phòng Mỹ, Thomas Hames cho rằng, sử dụng máy bay ném bom tàng hình của Mỹ xâm nhập hệ thống phòng không của Trung Quốc (ngày càng chặt chẽ), điều này sẽ đem lại ưu thế về địa lý và chi phí cho Trung Quốc.

Cho dù trong bất cứ tình huống nào, tiến hành tấn công chính xác tầm xa đối với Trung Quốc đều không phù hợp với lợi ích chiến lược của Mỹ.

Ngược lại, Hames đề nghị áp dụng một chiến lược khác, đó là kiểm soát ở bên ngoài. Nếu Trung Quốc muốn gây xung đột, Mỹ có thể cùng các nước châu Á-Thái Bình Dương ngăn chặn xuất khẩu của Trung Quốc.

Cách làm này sẽ làm giảm tối đa khả năng leo thang tình hình, đồng thời sẽ gây áp lực từ từ và nặng nề cho nền kinh tế Trung Quốc.

Ông nói, điều này không cần bỏ ra số tiền lớn để phát triển một hệ thống vũ khí thế hệ tiếp theo, nhưng có thể thực hiện tốt hơn mục tiêu chiến lược của Mỹ.


(Nguồn:: Báo Giáo Dục . NET)

>> Hải quân Trung Quốc: Tham vọng và thực lực (kỳ 2)

Đánh giá các lực lượng tàu mặt nước: tàu sân bay, tàu khu trục, frigate, tàu đổ bộ, tàu tuần tra, tàu quét lôi của hải quân Trung Quốc.

>> Hải quân Trung Quốc: Tham vọng và thực lực (kỳ 1)



http://nghiadx.blogspot.com
Tàu sân bay Thi Lang đang trong giai đoạn thử nghiệm. Ảnh: jojo8228.blogspot.com


Lực lượng tàu sân bay

Sau khi lãnh đạo Trung Quốc tuyên bố, bất cứ đại cường nào cũng phải có tàu sân bay thì việc chương trình xây dựng lực lượng tàu sân bay của hải quân Trung Quốc chuyển sang giai đoạn thực hiện đã trở nên hoàn toàn rõ ràng.

Tuy vậy, đến cuối năm 2007, Bắc Kinh không thông báo gì về việc bắt đầu đóng tàu sân bay. Cho đến tháng 3/2007, một tờ báo Hongkong thân Trung Quốc đã đăng tải thông tin cho biết, Trung Quốc sẽ có “sân bay nổi” đầu tiên của mình vào năm 2010.

Không lâu sau, có tin, Trung Quốc sẽ đóng hoàn thiện tàu tuần dương chở máy bay hạng nặng lớp Projekt 11436 mua từ Ukraine thông qua các công ty ma thành tàu sân bay hạng trung thực sự. Năm 2007, tàu này chính thức được đổi tên thành Thi Lang, tên vị đô đốc đã chỉ huy hạm đội Trung Quốc đánh chiếm Đài Loan vào năm 1681.

Thực tế, Trung Quốc từ lâu đã nghiên cứu công nghệ tàu sân bay thông qua việc mua lại các tàu sân bay bị loại bỏ làm sắt vụn của nước ngoài. Thương vụ thành công đầu tiên là mua tàu tuần dương chở máy bay hạng nặng Minsk Projekt 1143 của Hải quân Liên Xô. Bị loại khỏi biên chế Hạm đội Thái Bình Dương của Nga và bán làm sắt vụn cho một công ty Hàn Quốc, tàu sân bay này được đưa đến một cảng của Hàn Quốc và năm 1997 được bán lại cho Trung Quốc với giá 5 triệu USD nói là để làm trung tâm giải trí nổi. Sau 18 tháng sửa chữa tốn khoảng 45 triệu USD, tàu sân bay Minsk đã biến thành trung tâm giải trí, bỏ neo trong một vịnh nhỏ của đặc khu kinh tế Thâm Quyến, cách không xa Hongkong.

Sau đó, vào năm 2000, Trung Quốc mua tàu sân bay Kiev, tàu đầu tiên của lớp Projekt 1143, bị loại bỏ với giá 8,5 triệu USD.

Trung Quốc đã trả 20 triệu USD cho tàu Varyag, nói là để làm khách sạn nổi 5 sao. Dưới áp lực của Mỹ, Thổ Nhĩ Kỳ đã không cho tàu sân bay Varyag đi qua các eo biển của Biển Đen mà Thổ Nhĩ Kỳ có quyền kiểm soát việc qua lại của tàu thuyền theo Công ước Montreux.

Mỹ nghi ngờ, Trung Quốc đang muốn đóng hoàn thiện Varyag thành một tàu sân bay thực sự và qua đó nghiên cứu làm chủ công nghệ tàu sân bay vốn có tầm quan trọng thứ hai trong ngành đóng tàu quân sự sau tàu ngầm hạt nhân.

Vấn đề chỉ được giải quyết trong chuyến thăm Thổ Nhĩ Kỳ của ngoại trưởng Trung Quốc Đường Gia Triền và tàu Varyag đã được kéo về nhà máy đóng tàu Đại Liên ở thành phố Đại Liên vào tháng 3/2002 và bắt đầu được đóng hoàn thiện.

Tại thời điểm ngừng đóng tàu Varyag, tàu này đã hoàn thành ở mức 68-70% với tất cả các phương tiện chiến đấu và kỹ thuật bố trí trong thân tàu đã được lắp đặt, hầu như tất cả các đường ống dẫn và đường cáp đã được chạy và đấu nối với các cơ cấu, các cơ cấu nhỏ đã tiến hành chạy thử. Ta nên nhớ rằng, tàu sân bay hạng trung Đô đốc Kuznetsov Projekt 11435 của Hải quân Nga hiện nay vào mùa hè năm 1989, tức là 4 tháng trước khi chạy thử tại nhà máy mới chỉ sẵn sàng ở mức 71%.

Như vậy, Trung Quốc đã nhận được một con tàu gần như hoàn chỉnh, nhưng thiếu các thành phần vũ khí trang bị lắp đặt bên trên (các cáp hãm đà, các tấm chắn khí phụt, radar, các hệ thống tên lửa phòng không, pháo-tên lửa phòng không...).

Trong một thời gian khá dài, các chuyên gia Trung Quốc đã không thể bắt tay vào đóng hoàn thiện tàu Varyag mà chỉ nghiên cứu nó, bởi vì có lẽ Trung Quốc đã không nhận được một phần tài liệu kỹ thuật, mà thiếu chúng thì không thể đóng hoàn thiện tàu và tiến hành thử nghiệm các cơ cấu đã lắp đặt.

Tuy nhiên, từ cuối năm 2005, công việc đóng hoàn thiện bắt đầu trở nên sôi động. Trung Quốc đã tiến hành kiểm tra lại toàn bộ các cơ cấu, đường ống dẫn và đường cáp. Nhiều cơ cấu bị tháo ra và đưa đến các nhà máy chuyên ngành của Trung Quốc. Họ đã hoàn thành công việc với hệ thống động lực chính vì đến lúc đó Trung Quốc đã có đủ bộ tài liệu về tàu khu trục Sovremenny Projekt 956E của Nga với các cơ cấu hệ thống động lực chính giống với tàu Projekt 11436.

Nếu nói về trang bị cho tàu Varyag, Trung Quốc tự sản xuất được hầu như tất cả các loại vũ khí trang bị, ngoại trừ radar tiếp cận và hạ cánh máy bay, cũng như thiết bị hàng không như cáp hãm đà, các máy phóng máy bay bằng hơi nước và một số loại khí tài thông tin liên lạc. Điều đó cho thấy, họ đã đặt mua được hết ở nước ngoài bởi vì cũng trong năm 2007, báo chí đưa tin, Trung Quốc đã thỏa thuận mua 4 bộ cáp hãm đà, rào chắn khẩn cấp và các bộ phận thiết bị hàng không khác ở Nga.

Bộ cáp đầu tiên sẽ được dùng để nghiên cứu và sao chép, bộ thứ hai được lắp lên tàu sân bay Shi Lang, bộ thứ ba và thứ tư dùng cho hai tàu sân bay đầu tiên do Trung Quốc tự đóng. Song, cuối năm 2011, có tin Nga có lẽ dưới áp lực của Mỹ đã từ chối bán cáp hãm đà và tài liệu về máy phóng máy bay bằng hơi nước cho Trung Quốc.

Theo thông tin không chính thức, Trung Quốc đã đặt hàng mua được cáp hãm đà ở Thụy Điển và đang phát triển máy phóng máy bay điện từ thay cho máy phóng máy bay bằng hơi nước, với sự hỗ trợ kỹ thuật của nhiều nước phương Tây, trong đó có Thụy Điển.

Trung Quốc chắc sẽ không lặp lại những sai lầm của Hải quân Liên Xô khi chất đống đủ loại vũ khí trang bị lên tàu sân bay. Khi đóng hoàn thiện Thi Lang, Trung Quốc chắc chắn sẽ tận dụng kinh nghiệm của Mỹ, Pháp và tàu sân bay này sẽ chỉ được trang bị các hệ thống vũ khí trang bị tối thiểu phục vụ trước hết cho việc khai thác máy bay trên hạm.

Tháng 8/2011, tàu Thi Lang đã tự chạy ra biển để thử nghiệm, song vẫn chưa có các máy bay trên hạm mà Trung Quốc đang gặp nhiều khó khăn khi chế tạo. Dự kiến, tuy chưa có máy bay trên hạm, tàu Thi Lang vẫn được đưa vào biên chế chiến đấu của hải quân Trung Quốc trong năm 2012.

Tàu sân bay đầu tiên của Trung Quốc bị báo chí, chuyên gia nước ngoài, trong đó có Nga, liên miên công kích về độ tin cậy kém của hệ thống động lực chính, sự yếu kém của hệ thống phòng không, không có các máy bay với các chức năng khác nhau như tác chiến điện tử, máy bay chỉ huy/báo động sớm, còn tiêm kích trên hạm J-15 (sao chép Su-33) thì tồi hơn F/A-18А của Mỹ... Tuy nhiên, tất cả những khẳng định này chưa chắc hoàn toàn đúng.

Trung Quốc đang phát triển các máy bay với tất cả các chức năng cho tàu sân bay. Cụ thể, một máy bay chỉ huy/báo động sớm đang được chế tạo dựa trên máy bay vận tải Y-7 (sao chép An-24). Với yêu cầu không quá cao, Trung Quốc chắc chắn sẽ phát triển được máy bay chỉ huy/báo động sớm.

Các kế hoạch đóng tàu sân bay nội địa đã được Trung Quốc thông qua từ năm 1992, song chỉ công bố vào năm 1993. Theo báo chí phương Tây, việc đóng tàu sân bay hạng trung lớp 9985 có lẽ đã bắt đầu vào năm 1999 tại nhà máy đóng tàu Shanghai Jiannan Zaochuanchang ở Thượng Hải.

Theo các chuyên gia, bằng chứng gián tiếp khẳng định điều đó có thể là việc các bến tàu tại các căn cứ hải quân ở Đại Liên, Thượng Hải và Trạm Giang đang được cải tạo để có thể tiếp nhận các tàu sân bay. Tuy nhiên, theo nhiều nhà phân tích, điều đó là ít có khả năng vì những lý do sau đây: Nhà máy đóng tàu Đại Liên ở Đại Liên đang đóng hoàn thiện tàu sân bay Varyag lớp Projekt 11436M nên chính nhà máy này mới có kinh nghiệm đóng tàu sân bay, chứ không phải nhà máy đóng tàu ở Thượng Hải; Trung Quốc hiện chưa triển khai sản xuất được các turbine hơi nước và turbine khí dùng cho quân sự có công suất đơn vị mỗi tổ máy là 50.000-70.000 mã lực, trong khi Trung Quốc không mua sắm các thiết bị này; Trung Quốc cũng không có cơ sở sản xuất nồi hơi hay lò phản ứng hạt nhân có công suất dùng được cho tàu sân bay.

Song, một số chuyên gia lại cho rằng. Trung Quốc có thể tháo gỡ các turbine hơi nước và các nồi hơi có công suất phù hợp từ các tàu sân bay Minsk và Kiev mà họ đã mua và điều này được cho là hoàn toàn có thể. Không loại trừ, các tổ máy này đã được sử dụng hoặc là ngay sau khi sửa chữa, hoặc là như các mẫu để sản xuất sao chép. Tuy nhiên, việc vận hành rất kém cỏi các thiết bị đó trên các tàu khu trục lớp Projekt 956E/EM cho thấy Trung Quốc sẽ rất khó làm việc đó.

Chắc chắn, Trung Quốc vẫn chưa bắt đầu đóng tàu sân bay nội địa mà họ mới chỉ đang tiến hành thiết kế loại tàu này. Họ chỉ có thể khởi đóng tàu sân bay khi đã chọn được hệ thống động lực chính và bảo đảm chắc chắn có nó tại nhà máy đóng tàu trước khi đóng boong dưới của tàu trên triền đà.

Theo các chuyên gia, Trung Quốc không thể hoàn thành đóng tàu sân bay hạng trung sẽ trước năm 2017-2020. Tàu sẽ có lượng giãn nước 45.000-50.000 tấn và các máy phóng máy bay. Chủng loại hệ thống động lực chính hiện chưa được tiết lộ. Rõ ràng là tàu sân bay này sẽ theo phương án tàu sân bay hạng trung với hệ thống động lực hạt nhân và 3 máy phóng máy bay.

Biên chế của không đoàn trên tàu sân bay Thi Lang và tàu sân bay hạng trung lớp mới có lẽ sẽ được chuẩn hóa và bao gồm 24-36 J-15 (sao chép Su-33М), 4 máy bay chỉ huy/báo động sớm (trên cơ sở Y-7 hay Yak-44), 6-18 trực thăng Ка-28PL, 2 trực thăng Ка-28PS và các máy bay khác (tổng cộng đến 50-55 chiếc).

J-15 được chọn làm tiêm kích đa năng chủ lực. Tháng 10/2008, các nguồn tin Nga cho biết, Trung Quốc đã tỏ ý muốn mua 14 chiếc Su-33М. Đồng thời, Trung Quốc có lẽ sẽ tổ chức lắp ráp lô bổ sung các máy bay này hay biến thể Trung Quốc sao chép trên cơ sở tích hợp khung thân máy bay của Su-33 hiện nay với radar và thiết bị avionics lắp trên Su-30МK2. Không loại trừ khả năng, sau đó Trung Quốc sẽ nâng cấp các tiêm kích này để có khả năng phóng bằng máy phóng.

Tuy vậy, năm 2011, Nga đã đình chỉ việc đàm phán ký kết hợp đồng bán Su-33 có thể lại vì áp lực của Mỹ. Lý do chính thức mà Nga đưa ra khi từ chối ký hợp đồng là việc sản xuất lô máy bay nhỏ như thế sẽ không có lợi cho Nga.

Cần lưu ý rằng, theo chỉ đạo của lãnh đạo Hải quân Liên Xô, các công trình sư đã dự phòng không gian cho 2 máy phóng máy bay bằng hơi nước trên các tàu sân bay hạng trung lớp Projekt 11435 và Projekt 11436 và để ngụy trang, chúng được gọi là “các khu vực dành cho lực lượng đổ bộ”. Việc này được giấu kín với lãnh đạo Liên Xô.

Nhiều khả năng Trung Quốc thừa biết tất cả những chuyện này nên họ mới có ý đồ đóng các tàu sân bay với máy phóng máy bay. Bởi vậy, trong lần sửa chữa tiếp theo cho Thi Lang, Trung Quốc có thể tháo bỏ cầu bật để lắp các máy phóng máy bay bằng hơi nước bình thường thay vào đó.

Đối với phi công tàu sân bay thì cất cánh từ tàu sân bay là việc đơn giản nhất, còn hạ cánh là việc phức tạp nhất. Bởi vậy, quan trọng nhất đối với Trung Quốc lúc này là huấn luyện phi công phương pháp hạ cánh lên boong tàu sân bay, còn phương pháp cất cánh chỉ có vai trò thứ yếu. Do đó, cho đến năm 2015, có lẽ Trung Quốc sẽ không hiện đại hóa tàu sân bay Shi Lang để lắp các máy phóng máy bay.

Lực lượng đổ bộ

Tàu đổ bộ

Trong biên chế chiến đấu của hải quân Trung Quốc có gần 100 tàu đổ bộ, trong đó có 2 tàu đốc đổ bộ chở trực thăng lớp 071 (1 chiếc đang đóng). Việc tự lực chế tạo tàu đốc đổ bộ chở trực thăng là một thành tựu hiển nhiên của Trung Quốc. Người ta dự đoán, tàu này được đóng sao chép tàu đốc đổ bộ chở trực thăng lớp San Antonio (LPD-17) của Hải quân Mỹ, bởi các hình ảnh thiết kế ban đầu của nó rất giống San Antonio.

Ngoài ra, việc lực lượng đổ bộ được mở rộng nhanh chóng trong 4 năm qua (đóng gần 70 tàu đổ bộ chở tăng) cho thấy, công nghiệp Trung Quốc trong thời bình có khả năng đóng các tàu đơn giản (công nghệ của những năm 1950-1960) với nhịp độ cao.

Rõ ràng, Trung Quốc xây dựng hạm đội tàu đổ bộ chở tăng hùng mạnh này trước hết là để gây áp lực chính trị đối với các nước nằm trong phạm vi của “chuỗi đảo thứ nhất” (Ryukyu và Philippines) là Đài Loan, Việt Nam, Philippines, Hàn Quốc.


http://nghiadx.blogspot.com
Tàu đốc đổ bộ chở trực thăng lớp 071. Ảnh: sinodefence.com

Xuồng đổ bộ

Ngoài các tàu đổ bộ, trong biên chế chiến đấu của hải quân Trung Quốc còn có hơn 150 xuồng đổ bộ, trong đó có 10 xuồng đổ bộ đệm khí trọng tải đến 15 tấn. Trung Quốc hiện đang nghiên cứu chế tạo xuồng đổ bộ đệm khí trọng tải 50-60 tấn để sử dụng trong tàu đốc đổ bộ chở trực thăng lớp 071 làm phương tiện đổ bộ. Trung Quốc thực tế có thể có tới 500 xuồng đổ bộ, nhưng chúng được phân bổ giữa các bộ ngành nên không thể thống kê chính xác.

Hải quân Trung Quốc tỏ ra quan tâm tới tàu đổ bộ đệm khí đa năng lớp Projekt 1232.2 của Nga. Một số nguồn tin dự đoán, Trung Quốc đã đặt hàng 6-8 tàu này ở Ukraine, nhưng thực tế họ chỉ đặt hàng 4 chiếc (2 chiếc đóng ở Trung Quốc).

Lực lượng tàu chiến đa năng

Tàu khu trục

Đến cuối năm 2011, trong biên chế chiến đấu của hải quân Trung Quốc có 27 tàu khu trục thuộc các lớp khác nhau. Nét nổi bật của chương trình đóng tàu tàu khu trục Trung Quốc là việc đóng 2 tàu thuộc cùng một serie nhưng với các hệ thống vũ khí và sơ đồ hệ thống động lực chính khác nhau. Hiện đại nhất trong đó là 2 tàu khu trục lớp 052C Lan Châu đóng tại các xưởng đóng tàu Trung Quốc, nhưng có sử dụng các công nghệ và linh kiện nước ngoài (radar, trạm thủy âm, ụ pháo 100 mm của Pháp, hệ thống tên lửa phòng không Rif của Nga, các động cơ turbine khí của Ukraine…).

Các tàu khu trục lớp 956E và 956EМ mua của Nga thua kém các tàu 052C về vũ khí phòng không, nhưng vượt trội về khả năng tấn công.

Tàu khu trục lớp 052С được trang bị radar đa năng với 4 anten mạng pha cố định Type 382 được chế tạo bằng công nghệ Nga.

Do giá cả một tàu khu trục như vậy là rất đắt nên Trung Quốc quyết định đóng 2 tàu khu trục lớp 051С Thẩm Dương. Khác với tàu khu trục lớp 052С, các tàu lớp 051C được lắp một đài anten quay của hệ thống tên lửa phòng không Fort-M thay cho các anten mạng pha cố định.

Khi xây dựng hạm đội tàu khu trục khá đa dạng về chủng loại, Hải quân Trung Quốc rõ ràng đang cố tìm ra loại tàu khu trục tối ưu và có được tối đa các công nghệ tối tân.

Các chuyên gia châu Âu có mặt trên tàu khu trục Quảng Châu (lớp 052B) vào năm 2007 đã đưa ra các kết luận sau đây. Thoạt nhìn, tàu này tương ứng với trình độ của thế kỷ XXI. Tàu cũng có phần thượng tầng đơn khối, bề ngoài cũng sử dụng nhiều công nghệ giảm độ bộc lộ (tàng hình). Tuy nhiên, khi nghiên cứu kỹ hơn thì thấy, tàu này sử dụng một số lượng lớn công nghệ của những năm 1950-1960 đến mức đáng ngạc nhiên. Đó vẫn là các hệ thống chung của tàu kiểu cũ, có từ thời Liên Xô, hệ thống quạt thông gió các hành lang chạy suốt chạy dọc theo hai bên mạn tàu qua phần thượng tầng từ mũi đến đuôi rất thô sơ.

Theo các chuyên gia, với cách thông gió như thế, một khi hệ thống thông gió bị hư hỏng, tàu sẽ bị ô nhiễm khí độc hoàn toàn vì khói từ đám cháy hoặc các chất độc hại trước khi thủy thủ đoàn kịp mang mặc các phương tiện phòng hộ cá nhân.

Điều khiến người ta kinh ngạc không ít là các cánh cửa không thấm khí/nước có kết cấu có thể làm chúng biến dạng và kẹt hóc khi có hư hỏng trong chiến đấu hoặc khi có bão mạnh. Nhiều hệ thống vũ khí (ống phóng lôi 324 mm, bệ phóng bom phản lực và nhiều hệ thống khác) chỉ có cơ cấu dẫn động bằng tay, đây là điều đặc biệt đáng ngạc nhiên đối với một con tàu được trang bị khá nhiều thiết bị vô tuyến điện tử rất hiện đại. Khi xem xét kỹ hơn trang bị radar, thấy rằng các đường cáp của đa số các hệ thống không hề được bảo vệ trước khả năng bị tác động điện tử vì thế chúng rất nhỏ gọn và đơn giản.

Sau khi xem xét, một chuyên gia đưa ra đánh giá về hoạt động của các nhà đóng tàu khu trục của hải quân Trung Quốc như sau: “Đối với họ thì ngay cả các tàu khu trục lớp Projekt 956E cũng vẫn sẽ là các tàu vũ trụ trong một thời gian dài nữa…”.

Bởi vậy, đa số các chuyên gia cho rằng, hiện thời, Trung Quốc vẫn chưa thể đóng được một chiến hạm thực sự hiện đại và cân đối về các hệ thống chiến đấu và kỹ thuật.

Frigate

Trong biên chế chiến đấu hải quân Trung Quốc hiện có 51 frigate, một phần trong số đó, theo xếp loại của phương Tây, có thể liệt vào nhóm tàu corvette. Ngoài 6 frigate (lớp 054А), tất cả số còn lại có vũ khí phòng không yếu, may lắm là chỉ có hệ thống tên lửa phòng không tầm ngắn (Crotale). Một số lượng đáng kể các frigate lạc hậu thuộc các lớp 053 và 053Н đã được bán sang nhiều nước thế giới thứ ba.

Để thay thế các frigate cũ và bổ sung cho các tàu tàu khu trục mới tương đối đắt tiền, Trung Quốc đang đóng các frigate rẻ tiền hơn. Đến cuối năm 2011, họ đã đóng xong 2 frigate lớp 054 với hệ thống phòng không đơn giản hóa, có các tính năng và thành phần trang bị kỹ thuật giống với frigate La Fayette của Pháp.

Sau đó, các frigate bắt đầu được đóng (đã đóng được 6 tàu) theo thiết kế được sửa đổi 054А, theo đó, hệ thống tên lửa phòng không HQ-7 (Crotale) được thay bằng hệ thống tên lửa phòng không HQ-16 (Shtil) với 1 bệ phóng thẳng đứng х 32 ngăn phóng. Ngoài ra, 4 hệ thống pháo phòng không АK-630 được thay bằng 2 hệ thống pháo phòng không 7 nòng 30 mm Type 730 (Goalkeeper). Trung Quốc đang tiếp tục đóng 2 frigate loại này.

Do thành phần vũ khí thay đổi mà toàn bộ khái niệm đóng frigate của Trung Quốc cũng thay đổi theo. Trước đó, họ cho rằng, các tàu khu trục đắt tiền phải được bổ trợ bằng các frigate tương đối rẻ tiền. Nhưng khi các chỉ huy mới lên nắm quyền chỉ huy hải quân Trung Quốc, tàu frigate bắt đầu được xem như một chiến hạm đa năng khá mạnh với lượng giãn nước hạn chế, còn các tàu khu trục mới có thể được xem như các tàu bảo vệ cho các tàu sân bay tương lai.

Lực lượng tàu tuần tra

Đến năm 2003, Trung Quốc không hề có kế hoạch đóng mới các tàu chiến nhỏ cho hải quân của họ. Nhưng vào năm 2004, chương trình phát triển tàu chiến nhỏ bất ngờ có được xung lực phát triển mới. Trước hết, mối quan tâm giảm đi đối với tàu tuần tra và tăng lên đối với tàu tên lửa (tốc hạm tên lửa). Chẳng hạn, những chiếc tốt nhất trong các xuồng tuần tra lớp 037/1 (25 chiếc) đã được trang bị thêm tên lửa chống hạm С-802 và trở thành tàu tên lửa.

Đồng thời, Trung Quốc cũng bắt đầu đóng quy mô lớn theo công nghệ Australia các tốc hạm tên lửa lớp Houbei trang bị tên lửa chống hạm mới С-802. Đến cuối năm 2011, họ đã đóng được tổng cộng hơn 60 tàu tên lửa này. Chúng có tốc độ toàn phần vừa phải (36 hải lý/h), nhưng nhờ có kết cấu dạng hai thân và hình dáng thân thiết kế theo công nghệ tàng hình nên có khả năng đi biển cao và độ bộc lộ thấp.

Rõ ràng là Trung Quốc có thể chuyển nhiều tàu tên lửa đóng trong những năm trước đó sang lực lượng dự bị nên sắp tới tổng số tàu chiến nhỏ sẽ giảm đi.

Lực lượng tàu quét lôi

Lực lượng tàu quét lôi của hải quân Trung Quốc hiện chỉ có vài tàu quét lôi, còn hơn 100 tàu xuồng loại này được đưa vào lực lượng dự bị. Chẳng hạn, trong lực lượng dự bị của hải quân Trung Quốc đã có hơn 50 tàu quét lôi nhỏ Type 312. Theo đa số các chuyên gia, lực lượng tàu chống thủy lôi là thành phần yếu nhất của hải quân Trung Quốc và không hiểu vì lý do gì lực lượng này không được phát triển đủ mạnh.

Kết luận chung

Công nghiệp đóng tàu Trung Quốc đã làm chủ được nhiều công nghệ, nhưng tất cả những công nghệ đó đều là thành tựu của quá khứ. Các chuyên gia đóng tàu Trung Quốc hiện hoàn toàn không thể sản xuất, kể cả theo giấy phép, các turbine khí tàu thủy, các turbine hơi nước cỡ lớn và các nồi hơi áp suất cao cho các tàu sân bay.

Nhưng điều khó chịu nhất đối với Trung Quốc là ngoài các tên lửa đường đạn, họ không có các loại vũ khí trang bị hải quân nội địa có chất lượng. Những gì họ đang có đều là hàng sao chép, được chế tạo lạc hậu 10-15 năm, có tính năng cực kỳ tồi tệ so với các mẫu nguyên bản. Chẳng hạn, hải quân Trung Quốc không có các loại pháo tự động tất cả các cỡ, các ngư lôi và thủy lôi do họ tự phát triển.

Điều đó cho thấy, công tác nghiên cứu của Trung Quốc trong lĩnh vực này là kém hiệu quả. Đa số chuyên gia cho rằng, trong điều kiện hiện nay, Trung Quốc thiết kế và chế tạo bom nguyên tử và tên lửa đẩy vũ trụ còn dễ hơn là phát triển một động cơ turbine phản lực tiết kiệm cao cho máy bay chở khách.

>> Chuẩn bị đối phó với J-20

Việt Nam đã mua từ Belarus một số lượng lớn loại radar phòng không RV-01/Vostock-E, và có thể được triển khai ở vùng Biển Đông Việt Nam( vùng biển phía Nam Trung Quốc).

>> Việt Nam sắp mua radar VERA mà Trung Quốc mơ ước
>> Việt Nam mua radar tối tân của phương Tây ?



http://nghiadx.blogspot.com
Su-30MK2 hạ J-20

Theo phân tích, loại radar này tốt hơn so với các sản phẩm tương tự ở Nga, với khả năng phát hiện cả máy bay tàng hình, Việt Nam triển khai loại radar này nhằm mục tiêu để kiềm chế Trung Quốc ở Biển Đông với loại máy bay chiến đấu tàng hình mới J-20.

Ngoài ra, việc tăng cường hợp tác kỹ thuật - quân sự với Belarus, Việt Nam trong lĩnh vực phát triển vũ khí có thể thoát khỏi sự phụ thuộc quá nhiều vào Nga. Đoàn đại biểu Uỷ ban công nghiệp quân sự của Belarus trước khi kết thúc chuyến thăm Việt Nam, hai bên đã ký một thỏa thuận hợp tác quốc phòng mới. Trọng tâm hợp tác được thực hiện trong ngành công nghiệp quốc phòng về hợp tác nghiên cứu và phát triển (R & D) cũng như đào tạo kỹ thuật

Theo "Military Review" của Nga, trên thực tế, Việt Nam và Belarus đã có các cuộc đàm phán bao gồm rất nhiều nội dung cụ thể, quan trọng nhất trong đó là về radar RV-01/Vostock-E . Từ năm 2005, Việt Nam đã nhập khẩu bộ hệ thống radar RV-01/Vostock-E , radar đã được trang bị trong lực lượng phòng không của Việt Nam. Việt Nam trong những năm gần đây liên tiếp mua từ Belarus các bộ phận của loại radar RV-01/Vostock-E, để thực hiện việc sửa chữa nâng cấp và bảo trì.


http://nghiadx.blogspot.com
Ảnh - Quansuvn.net

Radar "Rau muống" Việt Nam (RV-01/Vostock-E) được Văn phòng Agat/KB Radar (CH Belarus) thiết kế và đã được Việt Nam nghiên cứu cải tiến một số tính năng, nhằm phát hiện các mục tiêu bay, tự động bám và phân loại mục tiêu cũng như truyền dữ liệu tới các hệ thống kiểm soát và chỉ huy tích hợp. Sau khi hoàn thành thủ nghiệm 1 hệ thống, hiện Quân chủng Phòng không - Không quân đang tiến hành trang bị đại trà cho các đơn vị radar cảnh giớ­i.

Đặc tính tiên tiến:
- Cảnh giới tầm xa với độ chính xác cao, đặc biệt là có thể phát hiện rất hiệu quả các mục tiêu bay cỡ nhỏ và mục tiêu bay có tính năng tàng hình.
- Có khả năng cơ động đặc biệt theo kiểu "bắn và chạy" nhờ thời gian triển khai và thu hồi cực nhanh, không quá 6 phút với kíp chiến đấu chỉ gồm 2 người.
- Tăng khả năng kháng nhiễu và độ tin cậy
- Tác chiến hoàn toàn tự động, bao gồm phát hiện và bám các mục tiêu bay
- Hệ thống thu thập và xử lý tín hiệu số tiên tiến và hiệu quả cao
- Radar có khả năng sống sót cao nhờ khả năng đối phó tốt đối với các loại tên lửa chống radar.

Một hệ thống radar bao gồm:
- Xe mang antenna cùng thiết bị
- Trạm điều khiển tự động từ xa
- Máy phát điện diesel

Toàn bộ hệ thống gồm radar, trạm điều khiển và máy phát điện có thể được đặt trên khung gầm của 1 hoặc 2 xe vận tải việt dã 6x6. Trạm điều khiển tự động có thể triển khai cách xe antenna và thiết bị tới 500m. Để bảo vệ radar khỏi các tên lửa tầm nhiệt, máy phát điện có thể đặt cách radar tới 50m.

Theo nhà thiết kế, "Rau muống" Việt Nam – 01 (bản nguyên mẫu, chưa được Việt Nam cải tiến) có khả năng phát hiện máy bay tàng hình F-117A Nighthawk bay ở độ cao 10.000m từ cự ly 72km trong môi trường nhiễu mạnh và máy bay chiến đấu từ khoảng cách 350km nếu không bị nhiễu. Vì là radar mạng chủ động, nên nó có thể hoạt động trong điều kiện tốc độ gió lên tới 35m/s. Radar có khả năng bám cùng lúc không dưới 120 mục tiêu bay khác nhau. Một hệ thống bản đồ số cho phép radar hoạt động thuận tiện, hiển thị các tham số về mục tiêu. Rau muống Việt Nam có thể dễ dàng được tích hợp với các hệ thống thông tin tình báo chỉ huy C3I (C4I) nhờ hệ thống truyền dữ liệu số.

Thông số kỹ thuật (bản nguyên mẫu, chưa được Việt Nam cải tiến):
Tầm trinh sát: 360km

Cự ly phát hiện mục tiêu hoạt động tại độ cao 10.000m với xác suất hoang báo là 0,9 cho mỗi vòng quét trong môi trường có nhiễu (tương ứng công suất nhiễu tại an-ten phát nguồn nhiễu là 200W/MHz và cự ly từ đài tới nguồn nhiễu là 200km):
- Máy bay B-52: từ khoảng cách 255km
- Máy bay F-16: từ khoảng cách 133km
- Máy bay tàng hình F-117A: từ khoảng cách 72km.
Bám sát đủ tham số cùng lúc: 120 mục tiêu
Nhận dạng mục tiêu: 5 loại.

Theo báo cáo, trong các cuộc đàm phán, phía Việt Nam đề nghị Belarus bán 20 bộ radar RV-01/Vostock-E . Belarus đã không chỉ đồng ý yêu cầu này của phía Việt Nam, mà còn mời các nhân viên kỹ thuật thuộc lực lượng phòng không Việt Nam đến thành phố Minsk để đào tạo giúp họ có thể sử dụng tốt hơn loại radar này. Phía Việt Nam cho biết rằng lực lượng kỹ thuật công nghệ xương sống của lực lượng phòng không đã được gửi sang Belarus và tháng Sáu năm nay, họ được đào tạo kỹ thuật trong lĩnh vực công nghiệp quốc phòng.

Hệ thống RV-01/Vostock-E mà Việt Nam đã mua trước đây có thể được triển khai ở bờ biển phía bắc Vịnh. Trong tháng 8 năm 2011, truyền hình nhà nước Việt Nam công bố một loạt các hình ảnh về Quân đội nhân dân Việt Nam trong các cuộc diễn tập, xuất hiện trong cuộc diễn tập ở bờ biển Vịnh Bắc Bộ có loại radar RV-01/Vostock-E , đó là lần đầu tiên loại thiết bị radar hiện đại này được phía Việt Nam tuyên bố công khai.
http://nghiadx.blogspot.com
Lưới phòng không Việt Nam năm 1972

Theo phân tích, tương lai Việt Nam sẽ tăng cường sắm thêm loại radar RV-01/Vostock-E để triển khai ở Biển Đông. Khi được trang bị loại radar RV-01/Vostock-E, phía Việt Nam sẽ thay đổi và làm chủ tình hình tác chiến ở Biển Đông khi Trung Quốc triển khai loại chiến đấu cơ mới J-20.

Cũng đáng và cần phải nhắc đến rằng là loại radar RV-01/Vostock-E có thể dễ dàng tích hợp cùng toàn bộ các hệ thống phòng không của họ, có thể chỉ huy và kiểm soát hệ thống, có nghĩa là sau khi nó phát hiện và khóa các mục tiêu máy bay chiến đấu của đối phương, nó thể nhanh chóng lựa chọn các loại vũ khí phòng không và thông tin để thực hiện việc tấn công trước tiên.

Việc mối quan hệ quốc phòng Belarus và Việt Nam ngày càng sâu sắc ngoài việc nhằm đa dạng hóa nguồn cung cấp các trang thiết bị quân sự cũng như và củng cố cơ sở nền tảng ngành công nghiệp quốc phòng của Việt Nam, Việt Nam còn tránh sự phụ thuộc quá nhiều vào Nga. Chiến lược này được coi là đã thành công. Theo các chuyên gia vũ khí phương Tây phân tích cho thấy rằng loại radar RV-01/Vostock-E của Belarus tốt hơn nhiều so với loại tương tự mà Nga đã bán cho Việt Nam.

Hợp tác kỹ thuật- quân sự giữa Việt Nam và Belarus tiếp tục thực hiện sâu sắc hơn nữa và để thúc đẩy quan hệ thương mại quân sự song phương, các công ty buôn bán vũ khí của Belarus đã quyết định thiết lập văn phòng tại Việt Nam. Ngoài radar, hai nước cũng có thể hợp tác trong lĩnh vực như xe tăng, máy bay vận tải,... hợp tác kỹ thuật- quân sự với Việt Nam sẽ được tăng cường rất nhiều. Ngoài Nga và Belarus, Việt Nam vẫn đang tìm kiếm các đối tác quân sự khác, bao gồm cả Ukraine, Cộng hòa Séc, Ba Lan, Indonesia và Hàn Quốc.

Hiện nay, Việt Nam và các nước này đã ký kết các thỏa thuận để tiếp tục tìm kiếm cơ hội hợp tác. Ngoài ra, với công nghệ quân sự tiên tiến, Pháp, Đức và Vương quốc Anh đang hướng tầm nhìn vào Việt Nam. Nếu Việt Nam có thể xâm nhập vào thị trường công nghệ vũ khí của các nước châu Âu, sức mạnh quân sự của Việt Nam sẽ được đưa lên một mức độ cao hơn.

(Nguồn:: Internet)
Copyright 2012 Tin Tức Quân Sự - Blog tin tức Quân Sự Việt Nam
 
Lên đầu trang
Xuống cuối trang