Tin Quân Sự - Blog tin tức Quân sự Việt Nam

Paracel Islands & Spratly Islands Belong to Viet Nam !

Quần Đảo Hoàng Sa - Quần Đảo Trường Sa Thuộc Về Việt Nam !

Thứ Hai, 21 tháng 5, 2012

>> Vì Nga, Trung Á làm Mỹ và NATO bẽ mặt

Sau Nga, Tổng thống các nước Trung Á đồng loạt từ chối lời mời đến Mỹ dự Hội nghị thượng đỉnh NATO và cử đại diện đi thay.



http://nghiadx.blogspot.com
Lãnh đạo các nước Nam Á

Tổng thống các nước Kazakhstan, Kyrgyzstan, Tajikistan và Uzbekistan sẽ không đến Mỹ dự Hội nghị chuyên đề về Afghanistan được tổ chức trong khuôn khổ Hội nghị thượng đỉnh liên minh NATO diễn ra tại Chicago vào các ngày 20-21/5.

Thay vào đó, cũng như Nga, lãnh đạo các quốc gia Trung Á sẽ cử Bộ trưởng Ngoại giao đi thay.

Trước đó, các vị Tổng thống đã lần đầu tiên nhận được giấy mời đích danh của Tổng thư ký NATO.

Các nguyên thủ quốc gia Trung Á có cơ hội giúp đỡ cho chiến dịch tranh cử của Tổng thống Barack Obama, người muốn giới thiệu mình là chính khách đã kết thúc được hai cuộc chiến tranh ở Iraq và Afghanistan cũng như lọt vào danh sách của hơn 60 nguyên thủ thế giới được mời đến cuộc gặp, một điều chỉ riêng như vậy cũng đã rất danh dự. Nhưng các vị Tổng thống này đều đã khéo léo từ chối và cử người đi thay.

>> Vì sao Putin không đi Mỹ ?

Lý giải cho điều này, Phó giám đốc Viện Mỹ và Canada Viện Hàn lâm khoa học Nga Pavel Zolotarev cho rằng: “Nguyên thủ các nước Trung Á cảnh giác theo dõi xem Mỹ tiếp tục sử dụng NATO như thế nào để gia tăng ảnh hưởng của mình vào không gian hậu Xô Viết, đồng thời đẩy Nga ra khỏi đó”.

Thư ký nhóm hợp tác với Quốc hội Afghanistan của Hội đồng liên bang (Thượng viện Nga) Vyacheslav Nekrasov cũng cho rằng, nguỵ trang dưới lá cờ liên minh, người Mỹ cố gắng bám lấy khu vực mà họ gọi là Cận Đông Lớn. Điều này cần để duy trì ảnh hưởng đối với Afghanistan, Pakistan, Iran, cũng như ở mức độ nào đó Trung Quốc và Ấn Độ. Ngoài ra Mỹ muốn kiểm soát các chế độ ở Trung Á.

“Mỹ hành xử ở Trung Á một cách trắng trợn, không hề để ý đến tính kiêu hãnh của các nguyên thủ các nước ở đây và cách tư duy phương Đông của họ," ông Vyacheslav Nekrasov nói.


Qua phản ứng lần này của các nhà lãnh đạo Trung Á, nước Mỹ sẽ còn lâu mới nắm được khu vực này trong tay.

Cách đây vài tháng, Mỹ đã định tổ chức tại Trung Á các trung tâm chống lại buôn bán ma tuý ở Afghanistan, nhưng đã đi quá đà. Theo chuyên gia này, nhân sự của các cơ quan đại diện này là các quân nhân sẽ được rút ra từ Afghanistan và họ sẽ được trang bị kỹ thuật đầy đủ nếu nhận nhiệm vụ mới.

Mỹ đã lập kế hoạch, đại diện của họ sẽ đứng đầu các cơ quan này. Đồng thời Washington muốn các nhân viên này có thể trực tiếp khai thác ngân hàng dữ liệu của các cơ quan tình báo phản gián địa phương.

Rõ ràng các quân nhân Mỹ sẽ không chỉ quan tâm đến ma tuý. Thực chất đây là ý định xây dựng các căn cứ quân sự mà trong một tương quan nào đó có thể trở thành nguy cơ thực sự đối với các lãnh đạo địa phương.

Quá trình thiết lập quan hệ với NATO rất phức tạp không chỉ đối với Nga, mà là cả với các nước Trung Á, ông Pavel Zolotarev đánh giá.

Nếu nghiên cứu văn kiện của Hội nghị thượng đỉnh lần trước của NATO ở Lisbon, nơi đã ghi nhận lập trường thực tế là từ chối hợp tác với CSTO (Tổ chức hiệp ước an ninh tập thể), thì hoá ra từ đó đến nay chưa hề có bất cứ thay đổi gì.

Dù CSTO thực chất chịu trách nhiệm về xây dựng các biện pháp an ninh khu vực, và có trong tay các tiềm năng, kể cả về quân sự, để làm việc này.

Chuyên gia về Afghanistan Vyacheslav Nekrasov cho rằng: “NATO coi CSTO và SCO (Tổ chức hợp tác Thượng Hải) không chỉ như là các đối thủ cạnh tranh, mà, trước hết, như là các yếu tố kiềm chế gây khó khăn cho việc xây dựng các căn cứ quân sự của Mỹ và liên minh NATO ở Trung Á”.

Vấn đề là, trong khuôn khổ của các tổ chức này ghi nhận một nguyên tắc: Muốn triển khai các đơn vị quân đội nước ngoài trên lãnh thổ các nước thành viên cần sự đồng thuận của tất cả các nước thành viên, nghĩa là cả Nga và Trung Quốc. Chính vì vậy mà người Mỹ cố gắng “lôi kéo” các nước tham gia CSTO và SCO, đưa ra các phương án hợp tác trực tiếp.

Tuy nhiên, Tổng thống Kazakhstan Nursultan Nazarbayev và các đồng nghiệp Trung Á của ông – những chính khách rất giàu kinh nghiệm đã từ lâu chèo chống thành công giữa những thế lực có ảnh hưởng có lợi ích ở khu vực Trung Á.

NATO sẽ nhận được những thông điệp về giải quyết vấn đề Afghanistan mà họ muốn chuyển trực tiếp hoặc là qua đại diện được uỷ quyền. Và sau đó, như phải là như vậy, sẽ phải suy nghĩ tiếp.

Chủ Nhật, 20 tháng 5, 2012

>> Tàu đổ bộ cỡ lớn được TQ coi trọng

Trung Quốc có khả năng sẽ xây dựng lực lượng đặc nhiệm đổ bộ liên hợp, trong đó tàu đổ bộ đảm đương một phần chức năng của tàu sân bay.

http://nghiadx.blogspot.com
Tàu vận tải đổ bộ 071 Tỉnh Cương Sơn của Hạm đội Nam Hải - Hải quân Trung Quốc.

Xuất phát từ sự tính toán thực tế, mối quan tâm của Hải quân Trung Quốc đối với tàu đổ bộ cỡ lớn sẽ không thấp hơn sự coi trọng đối với việc cải tạo tàu sân bay Varyag. Việc trang bị kịp thời loại tàu chiến này đã đảm bảo cho Trung Quốc có thể triển khai lực lượng quân sự nhanh chóng ở khu vực tranh chấp.

Hoàn Cầu thời báo tự suy đoán và bình luận: Mức độ nóng bỏng của sự kiện đối đầu ở bãi cạn Scarborough giữa Trung Quốc và Philippines vẫn chưa mất đi, những thông tin về việc Hải quân Việt Nam xây dựng “Hạm đội Trường Sa” (?) cũng đã xuất hiện. Trong một thời gian, những câu chuyện liên quan đến việc Hải quân Trung Quốc xây dựng khả năng điều động lực lượng tầm xa đặc biệt là khả năng đổ bộ đã thu hút sự chú ý của những người yêu thích lĩnh vực quân sự.

Tờ báo này tiếp tục: Đối mặt với những đảo, bãi đá phân tán ở biển Đông rộng lớn (Trung Quốc tuyên bố chủ quyền phi lý, vô có căn cứ - PV), không có tàu đổ bộ đáng tin cậy, sẽ không thể thực hiện được các hành động chiến dịch, chiến thuật có ý nghĩa thực sự.

>> Tàu tấn công đổ bộ Type 081 của Trung Quốc "gia nhập" sân chơi Biển Đông
>> Lý do Trung Quốc xây dựng hạm đội tàu đổ bộ ?
>> Chiến hạm đổ bộ 071 Trung Quốc có sức mạnh đa năng

Tính năng và việc sử dụng trang bị đổ bộ thế hệ mới của Hải quân Trung Quốc cũng là điều quan tâm của các nhà quan sát quân sự quốc tế trong những năm gần đây. Có phương tiện truyền thông nước ngoài cho rằng, trang bị tác chiến biển xa, đại diện là tàu vận tải đổ bộ 071, sẽ trở thành hạt nhân của lực lượng đổ bộ của Quân đội Trung Quốc, nó không chỉ là vũ khí lợi hại bảo vệ quyền lợi biển đối với TQ, mà còn có thể phát huy tác dụng trong việc thực hiện nhiệm vụ an ninh phi truyền thống thời bình.

Tàu chiến mới có sức chiến đấu mạnh, giống như một căn cứ di động trên biển

Đầu năm nay, một số phương tiện truyền thông Trung Quốc cho biết, tàu vận tải đổ bộ 071 thứ tư của Hải quân Trung Quốc đã hạ thủy ở Thượng Hải.

“Mạng Chiến lược Toàn cầu” Mỹ bình luận, điều này cho thấy Trung Quốc sở hữu nguồn nhân lực và doanh nghiệp đóng tàu tốt, có thể tự thiết kế và chế tạo tàu tác chiến đổ bộ tiên tiến.

Theo trang mạng này, tàu vận tải đổ bộ 071 dài 210 m, lượng choán nước khoảng 20.000 tấn, đường băng phía sau thân tàu có thể chứa 4 máy bay trực thăng cất/hạ cánh, khoang rộng bên trong có thể mang theo 4 tàu đệm khí, đồng thời mang theo 800 binh sĩ lính thủy đánh bộ và ít nhất 20 xe tăng và xe bọc thép.

http://nghiadx.blogspot.com
Tàu vận tải đổ bộ 071 Côn Luân Sơn - Hạm đội Nam Hải tiến hành hộ tống tại vịnh Aden.

Bài báo cho rằng, tàu vận tải đổ bộ 071 có chức năng tương tự như tàu đổ bộ lớp San Antonio của Mỹ và tàu lớp Mistral của Pháp.

Hiện nay, chiếc tàu vận tải đổ bộ 071 đầu tiên mang tên Côn Luân Sơn đã được bàn giao cho Hạm đội Nam Hải - Hải quân Trung Quốc vào năm 2006, đã tham gia hoạt động hộ tống ở vùng biển Somalia, chiếc tàu thứ hai mang tên Tỉnh Cương Sơn cũng đã đưa vào biên chế, việc chế tạo và chạy thử trên biển chiếc tàu thứ ba và thứ tư cũng đang được đẩy nhanh triển khai.

Christian Le Miere, “Viện Nghiên cứu Chiến lược Quốc tế” London cho rằng: “Tàu đổ bộ cỡ lớn phản ánh rõ tham vọng khả năng điều động lực lượng của một quốc gia”, không có tàu đổ bộ thì Trung Quốc cơ bản không thể triển khai hiệu quả các hành động đổ bộ ở biển Đông cho đến Tây Thái Bình Dương.

Đặc biệt là hai năm gần đây, Trung Quốc và Nhật Bản tiến hành tranh cãi gay gắt xung quanh chủ quyền các hòn đảo ở biển Hoa Đông, Việt Nam và Philippines cũng tăng cường tuyên bố chủ quyền đối với các hòn đảo trên biển Đông, việc trang bị kịp thời các tàu vận tải đổ bộ đã giúp cho Trung Quốc có thể triển khai nhanh chóng lực lượng quân sự ở khu vực tranh chấp.

Một số nhà phân tích cho rằng, dưới sự dẫn dắt của chiến lược quốc phòng mới, Lầu Năm Góc tích cực can thiệp vấn đề biển Đông, có kế hoạch triển khai tàu chiến đấu duyên hải ở Singapore, đồng thời chuẩn bị đóng quân ở Philippines, đã gây ra sự lo ngại cho Bắc Kinh. Vì vậy, “tàu vận tải đổ bộ 071 của Trung Quốc hạ thủy là sự đáp trả các động thái trên của Mỹ”.

Nhưng, tàu chiến của Trung Quốc và Mỹ sẽ vẫn chưa xảy ra xung đột trực tiếp ở khu vực này, một mặt, Hải quân Trung Quốc tạm thời còn chưa phải là đối thủ của Mỹ, đồng thời, hai nước lớn này đều không muốn từ bỏ sự lựa chọn ngoại giao.

Việc xây dựng hải quân tầm xa mới bắt đầu

Sau năm 2008, cùng với tình hình eo biển Đài Loan dịu bớt, vấn đề quan tâm của Hải quân Trung Quốc đã có sự điều chỉnh tương đối lớn, bao gồm các nhiệm vụ như giữ gìn hòa bình, cứu trợ nhân đạo, cứu hộ thiên tai cho đến tấn công cướp biển ở vùng biển Somalia, hầu như đều không tách rời với việc điều động lực lượng tầm xa.

http://nghiadx.blogspot.com

Hoàn Cầu báo viết: trong khi các trang bị chủ lực còn có thứ cũ kỹ và số lượng chưa đầy đủ, tại sao Hải quân Trung Quốc lại tập trung nhấn mạnh việc xây dựng khả năng điều động tầm xa? Tạp chí “Quốc phòng châu Á-Thái Bình Dương” của Đài Loan cho rằng, hai điểm dưới đây có lẽ là yếu tố làm cho Hải quân Trung Quốc kiên trì:

Trước hết, tìm kiếm cơ hội học tập và thử nghiệm công nghệ. Nhiệm vụ hộ tống ở vịnh Aden đem lại cơ hội cho Hải quân Trung Quốc tới thăm nhiều hơn các nước khác và tiến hành diễn tập chung với các nước, đồng thời còn có thể bảo vệ cụ thể hơn, hiệu quả hơn an toàn cho công dân Trung Quốc ở nước ngoài, trong đó có việc rút người Hoa ở Libya về nước năm 2011.

Các tài liệu công khai cho biết, trong ba hạm đội lớn của Hải quân Trung Quốc, Hạm đội Nam Hải và Hạm đội Đông Hải có tỷ lệ tàu chiến đi hộ tống cao nhất; còn Hạm đội Bắc Hải chủ yếu cử máy bay trực thăng tham gia hộ tống, mãi đến tháng 2/2012 mới cử tàu chiến thực hiện nhiệm vụ hộ tống ở vịnh Aden tốp thứ 11.

Lúc này, những phỏng đoán của dư luận bên ngoài về việc Hải quân Trung Quốc “không đủ tàu chiến” và “không đủ khả năng” cơ bản đã bị phủ nhận.

Thứ hai, cung cấp cơ sở lý thuyết cho việc “đóng tàu, bảo vệ chủ quyền”. Từ khi tàu vận tải đổ bộ 071 đầu tiên được trang bị cho đến chiếc thứ tư vừa hạ thủy như lời đồn, khoảng cách thời gian ngày càng ngắn, việc sử dụng chiến đấu thực tế của các tàu tiếp theo cũng ngày càng thành thạo.

Tạp chí “Quốc phòng châu Á-Thái Bình Dương” cho rằng, tàu vận tải đổ bộ 071 được thiết kế tàng hình, đường băng dành cho máy bay trực thăng, ván cầu xe giữa tàu và khoang bên trong đều có dáng dấp “phong cách kiểu Mỹ”, cho thấy Hải quân Trung Quốc không chỉ có ý định bắt chước Mỹ về công nghệ đóng tàu và biên chế lực lượng, mà còn cố gắng học được khả năng cứu hộ khẩn cấp từ tiền lệ thành công của quân Mỹ, cố gắng tăng cường đồng bộ khả năng bảo vệ “lãnh thổ biển xanh” trong lĩnh vực an ninh truyền thống và an ninh phi truyền thống.

http://nghiadx.blogspot.com
Hải quân Trung Quốc tập trận đổ bộ.

Đối với Trung Quốc, việc xây dựng “hải quân tầm xa” mới chỉ bắt đầu. Dư luận bên ngoài nhận thấy, hạm đội tàu chiến Trung Quốc đã nhiều năm chạy xuyên qua “chuỗi đảo thứ nhất” đến Tây Thái Bình Dương diễn tập, phần lớn đều là sự phối hợp giữa tàu tác chiến thông thường và tàu hậu cần bình thường, ít có tàu ngầm đi theo, chưa xuất hiện mô hình phối hợp lực lượng đặc nhiệm đổ bộ liên hợp.

Tuy nhiên, tình hình này sẽ không mãi kéo dài. Kết luận này đã được chứng minh cách đây không lâu. Ngày 8/5, Bộ Quốc phòng Nhật Bản thông báo, Lực lượng Phòng vệ Biển Nhật Bản xác nhận, 5 tàu chiến Trung Quốc dẫn đầu là tàu vận tải đổ bộ 071, ngày 6/5 đã ở vùng biển cách Okinawa 650 km về phía tây nam và chạy về hướng nam, trực tiếp chạy ra Thái Bình Dương (? - PV).

Đây cũng là lần đầu tiên tàu vận tải đổ bộ 071 thâm nhập Tây Thái Bình Dương theo hình thức biên đội, hoặc sẽ triển khai hoạt động huấn luyện tác chiến đổ bộ.

Mức độ coi trọng không thua kém tàu sân bay

Trong tiến trình hiện đại hóa, Quân đội Trung Quốc thực hiện đường lối kết hợp “phát triển kiểu nhảy vọt” và “theo đuổi, bắt chước”.

Lấy tác chiến đổ bộ làm ví dụ, một bản báo cáo trình Quốc hội Mỹ của Công ty RAND cho biết, tác chiến đổ bộ tuy không phải là “quan trọng trong quan trọng” của Hải quân Trung Quốc, nhưng xuất phát từ sự tính toán thực tế, mối quan tâm của Trung Quốc đối với tàu đổ bộ cỡ lớn không thể thấp hơn việc coi trọng cải tạo tàu sân bay Varyag, thậm chí không loại trừ khả năng Trung Quốc xây dựng lực lượng đặc nhiệm đổ bộ liên hợp trong tương lai, lấy tàu đổ bộ để đảm nhận một phần chức năng của tàu sân bay.

http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay trực thăng Z-9 phiên bản hải quân của Trung Quốc.

Lấy quân Mỹ làm tham chiếu, một lực lượng đặc nhiệm đổ bộ liên hợp có ít nhất 2 tàu tấn công đổ bộ, 1 tàu vận tải đổ bộ, 1 tàu vận tải, cộng thêm lực lượng tàu nổi, tàu ngầm và cảnh giới trên không.

Nói cách khác, khi dư luận bên ngoài sôi nổi dự đoán Trung Quốc sẽ chế tạo 3-4 tàu sân bay, hoặc có thể theo đó suy ra: nếu một cụm tấn công tàu sân bay bảo vệ một lực lượng đặc nhiệm đổ bộ, tổng cộng cần 12-16 tàu đổ bộ cỡ lớn.

Nhìn vào mức độ hoàn thiện công nghệ của tàu vận tải đổ bộ 071, đến năm 2020 Trung Quốc có thể hoàn thành mục tiêu này.

Cùng với việc tàu đổ bộ cỡ lớn liên tục đi vào hoạt động, khả năng điều động lực lượng trên biển của Quân đội Trung Quốc được nâng lên rõ rệt, nhưng chỉ có nó vẫn chưa đủ để thực hiện nhiệm vụ tác chiến cường độ cao, Hải quân Trung Quốc sẽ tận dụng cơ hội tích lũy kinh nghiệm chiến đấu thực tế như thế nào?

Theo quan sát, việc tham gia nhiệm vụ an ninh phi truyền thống quốc tế là sự lựa chọn tốt nhất. Trong nhiệm vụ chống cướp biển của lượt tốp thứ 6, tàu Côn Luân Sơn trở thành chủ lực của biên đội hộ tống, trong đó đã tiến hành diễn tập khoa mục đổ bộ ở biển Đông, kề sát vùng biển quần đảo Natuna của Indonesia.

http://nghiadx.blogspot.com
Ý tưởng tàu tấn công đổ bộ của Trung Quốc (theo dân mạng lưu truyền)

Ngoài ra, đầu năm nay, Quỹ Jamestown Mỹ đã đăng bài “Trung Quốc 2012: Bức tranh trong thay đổi”, cho rằng: “Cùng với việc tăng số lượng tàu đổ bộ 071, khả năng vận chuyển trên biển của Quân đội Trung Quốc ngày càng ấn tượng, trong tương lai còn cần có tàu tấn công đổ bộ có khả năng kiểm soát chiến trường”.

Xét tới tác chiến đổ bộ hiện đại cần sử dụng máy bay chiến đấu cất/hạ cánh thẳng đứng và máy bay trực thăng hạng nặng, từ đó vượt qua tuyến trước phòng thủ bờ biển của kẻ thù, bước tiếp theo Hải quân Trung Quốc có thể phát triển tàu tấn công đổ bộ trang bị trực thăng với đường băng thông suốt (LHA), tiếp tục đẩy nhanh “nhịp điệu” tác chiến đổ bộ.

>> Mỹ: Thừa tiền vẫn chưa đánh được Iran

Với 299 phiếu thuận và 120 phiếu chống, Hạ viện Mỹ đã thông qua dự luật chi tiêu quốc phòng năm 2013 với mức ngân sách 642,5 tỷ USD, cao hơn 8 tỷ USD so với đề nghị của BQP Mỹ.




http://nghiadx.blogspot.com
2013 sẽ là năm "bận rộn" của thủy quân lục chiến Mỹ?

Theo dự luật được Hạ viện Mỹ thông qua ngày 18/5 (giờ địa phương), mức ngân sách quốc phòng cơ bản là 554 tỷ USD, bao gồm chi tiêu cho Lầu Năm Góc và các hoạt động hạt nhân quốc phòng của Bộ Năng lượng.

88,5 tỷ USD còn lại được dự chi cho cuộc chiến ở Afghanistan và các chiến dịch quân sự khác ở nước ngoài.

Ngoài chi tiêu ngân sách, Hạ viện Mỹ trước đó cũng bỏ phiếu đề nghị chính phủ bán 66 máy bay chiến đấu mới cho Đài Loan bất chấp sự chỉ trích của Trung Quốc.

>> Tiềm lực quân sự của Iran

Dự luật này đi ngược lại nỗ lực cắt giảm chi tiêu của Lầu Năm Góc xuống 487 tỉ USD trong thập kỷ tới.

Quốc hội Mỹ năm 2011 cũng yêu cầu cắt giảm để đối phó với thâm hụt hàng nghìn tỉ USD của chính phủ. Hạ viện Mỹ phần lớn do Đảng Cộng hòa kiểm soát.

Đáng chú ý, dự luật còn đề cập tới vấn đề Iran như “mối đe dọa thực sự”.

Theo Nghị sĩ Dennis Kucinich, Mỹ “sẽ áp dụng tất cả các biện pháp cần thiết, kể cả hành động quân sự nếu cần thiết, để ngăn chặn Iran đe dọa Mỹ, các đồng minh của Mỹ hoặc các nước láng giềng của Iran bằng vũ khí hạt nhân”.

Đài tiếng nói nước Nga ngày 19/5 dẫn lời ông Pavel Zolotarev, Phó Giám đốc Viện Mỹ và Canada thuộc Viện Hàn lâm Khoa học Nga: “Washington đang mở rộng hoạt động tích cực trong khu vực, đặc biệt là Iran. Chúng ta đã thấy điều đó qua thí dụ của Libya, cũng như qua diễn biến các sự kiện xung quanh Syria. Kết quả là tình hình hỗn loạn, mà Mỹ đang cố gắng sử dụng có lợi cho họ”.

Theo ông Leonid Ivashov, Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu địa chính trị, vào thời điểm này, rất ít khả năng Mỹ bắt đầu hoạt động quân sự quy mô lớn nhằm vào Iran.

Tuy nhiên, năm 2013 có thể là thời điểm phù hợp cho việc khởi đầu nhiệm kỳ Tổng thống mới của nước Mỹ.

Trong khi dự luật được thông qua tại Hạ viện, nơi đảng Cộng hòa kiểm soát, thì các nghị sĩ của đảng Dân chủ cho rằng, chiến tranh với Iran sẽ dẫn đến hậu quả thảm kịch cho nước Mỹ và đảng này chống lại dự luật mà phái Cộng hòa đề xuất.

Ít có cơ hội để dự thảo ngân sách quốc phòng được thông qua trong hình thức hiện nay, vì phái Dân chủ đang chiếm phần lớn số ghế tại Thượng viện.

Ngoài ra, Nhà Trắng đã tuyên bố dự định phủ quyết văn bản này.

Tuy nhiên, theo giới thạo tin từ Washington, ngân sách quốc phòng năm 2013 sau khi được Tổng thống Barack Obama phê chuẩn sẽ có “khoản” dành cho cuộc can thiệp quân sự vào Iran.

>> Vì sao Putin không đi Mỹ ?

Chuyến dự hội nghị thượng đỉnh G8 được kỳ vọng là cơ hội để Moscow nhấn mạnh ý định xây dựng quan hệ đối tác với phương Tây và Washington. Nhưng Putin đã từ chối. Vì sao?


http://nghiadx.blogspot.com
Quan hệ Mỹ - Nga


Vào cuối tuần này tại Mỹ sẽ tổ chức Hội nghị thượng đỉnh tám nền kinh tế lớn G8.

Đại diện cho nước Nga tại hội nghị lần này, trái với truyền thống, sẽ không phải là Tổng thống mà là người đứng đầu Chính phủ, Thủ tướng D. Medvedev.

Tổng thống Vladimir Putin từ chối chuyến đi Mỹ lần này đã tạo ra rất nhiều ý kiến ​​tranh luận.

Theo thông lệ, chuyến thăm nước ngoài đầu tiên của Tổng thống thường được tiến hành với một ý nghĩa tượng trưng, chứng minh ưu tiên chính trị. Và chuyến đi đến hội nghị thượng đỉnh G8 của Vladimir Putin được kỳ vọng sẽ là cơ hội để Moscow nhấn mạnh ý định xây dựng quan hệ đối tác với phương Tây nói chung và Washington nói riêng.

Trước đó, Tổng thống Mỹ Barack Obama đã quyết định thay đổi thời gian và địa điểm cuộc họp của các nhà lãnh đạo “câu lạc bộ ưu tú”, địa điểm tổ chức hội nghị thượng đỉnh G8 đã được chuyển từ Chicago đến Trại David.

Người ta tin rằng, điều chỉnh như vậy không mang lại bất tiện cho phía Nga. Nếu không, đoàn đại biểu Nga do Putin dẫn đầu, như đề nghị ở Washington, sẽ phải rời khỏi Chicago trước khi hội nghị thượng đỉnh NATO diễn ra tại đây.

Nhưng 10 ngày trước khi hội nghị thượng đỉnh diễn ra, Tổng thống Nga đã từ chối thăm Mỹ, với lý do thực tế là ông cần phải dành thời gian cần thiết để thành lập nội các mới. Trong khi, người đứng đầu của nội các được hình thành Dmitry Medvedev sẽ bay tới Trại David để dự họp.

Bây giờ, các chuyên gia trên cả hai bờ Đại Tây Dương đang nhẩm tính giai đoạn phát triển tương lai của mối quan hệ giữa Nga và phương Tây.

Đây là lần đầu tiên một nhà lãnh đạo một quốc gia từ chối không tham gia Hội nghị thượng đỉnh G8.

Mô hình sách đối ngoại mới của Moscow?

Theo Tổng biên tập tạp chí “Nước Nga và các vấn đề toàn cầu” Fyodor Lukyanov, động cơ thực sự cho sự vắng mặt của Putintại trại David là, "ông Putin muốn chứng minh rằng, Mỹ và phương Tây không phải là duy nhất và ông không đi để duy trì quan hệ chỉ cho mục đích quan hệ.

Có vẻ như ông Putin có ý định giới thiệu một mô hình chính sách đối ngoại mới của Moscow. Ở đó, tất cả các giao tiếp chính thức sẽ được trao cho Thủ tướng Medvedev, và sẽ tiết kiệm cho Tổng thống các nghi thức ngoại giao, mà từ lâu Putin vốn đã bị làm phiền.

Ông Putin không cho rằng cần phải mất thời gian dành thời gian cho những điều như thế. Trong khi đó Medvedev sẽ là gương mặt chính đáng tin cậy của ông Putin với ám chỉ rằng, những gì sẽ được thảo luận với Thủ tướng Chính phủ sẽ được tự động chuyển giao cho Tổng thống.

Putin sẽ chỉ tham gia những sự kiện quan trọng nhất, nơi mà sự vắng mặt của đứng đầu quốc gia được coi là sự thách thức công khai.

Như vậy, tại hội nghị thượng đỉnh SCO vào đầu tháng 6/2012 tại Bắc Kinh, ông sẽ đến dự, bởi người Trung Quốc sẽ không hiểu được sự bố trí, nếu họ gắn cho ông mác “№ 2” thay vì “№ 1”.

Hoặc là Tổng thống sẽ có mặt tại các cuộc họp, mà có thể mang lại kết quả thực sự cho nước Nga” – chuyên gia Lukyanov nhấn mạnh.

Ông Lukyanov tin rằng, thêm một lý do để hủy bỏ một chuyến viếng thăm Hoa Kỳ vào lúc này - đó là chiến dịch bầu cử của Tổng thống Obama, vì ông không thể tiếp tục các cuộc thảo luận với lãnh đạo Nga về vấn đề quan trọng như quốc phòng.

"Bất cứ ám chỉ đến khả năng đạt thỏa thuận với Nga có thể sẽ được Obama sử dụng để chống lại đảng Cộng hòa trong cuộc bầu cử sắp tới" - ông Lukyanov nói.

Putin muốn làm cao?

Phản ứng chính thức của Washington có thể được đánh giá thông qua các tuyên bố của Nhà Trắng được ban hành sau cuộc điện đàm giữa hai Tổng thống Nga và Mỹ, trong đó, Putin đã thông báo với Tổng thống Obama rằng sẽ không đến dự hội nghị thượng đỉnh của G8.

Tổng thống Mỹ nói rằng, ông hiểu quyết định của Putin và cả hai nhà lãnh đạo đã đồng ý gặp nhau tại hội nghị thượng đỉnh G20 ở Mexico sẽ diễn ra từ 18-19/62012.

Tuy nhiên, nhà khoa học chính trị người Đức, Giám đốc chương trình “Nga và SNG” thuộc Hội đồng Chính sách đối ngoại Liên bang Đức Alexander Rahr không tin rằng Putin sẽ có cuộc họp với các nhà lãnh đạo G20 tại Mexico.

"Putin tham dự G20, do đó cho thấy rằng Nga coi thế giới đa cực thích hợp hơn so với đơn cực dẫn đầu bởi Hoa Kỳ, mà G8 chỉ mang tính biểu tượng hình thức", ông này nói.

"Putin sẽ chỉ tham gia những sự kiện mà tại đó ông sẽ có thể thúc đẩy lợi ích của Nga một cách rõ rang, đặc biệt là hướng châu Á. Trong bối cảnh như vậy, tôi nghĩ rằng ông sẽ thắng thế tại hội nghị thượng đỉnh APEC tại Vladivostok. Và trở về hoàn toàn trắng tay từ Trại David” – chuyên gia Rahr nhấn mạnh.

Trong đó, một số nhà phân tích Mỹ tin rằng ông Putin đã từ chối đi đến Trại David để đáp trả chính quyền Mỹ, rằng ông không hài lòng với cách người Mỹ đã ứng xử với tình hình đang diễn ra tại Moscow trong giai đoạn bầu cử tổng thống ở Nga. Mà gần đây nhất, ngày 9/5, Bộ Ngoại giao Mỹ bày tỏ quan ngại về việc sử dụng bạo lực chống lại người biểu tình ở Moscow. Hiển nhiên, Nga cho rằng, những tuyên bố như vậy là can thiệp vào công việc nội bộ của nước Nga.

“Trong bối cảnh khác, ông Putin có thể, và đã quyết định đi đến hội nghị thượng đỉnh G8. Tuy nhiên, sau khi phản ứng như vậy (của người Mỹ), ông cảm thấy dễ bị tổn thương và không muốn bị chỉ trích tại thời điểm chuyến thăm đầu tiên trên cương vị Tổng thống mới đắc cử” - ông David Satter, chuyên viên của Viện Hudson.

“Tuy nhiên, việc vắng mặt như vậy ông Putin, có lẽ, vô tình cho thấy rằng ở Nga, tình hình không phải là hoàn toàn bình thường và không phải là rất ổn định. Vì vậy, quyết định không đi Mỹ lần này có thể dẫn đến một kết quả hoàn toàn trái ngược với những gì mà ông muốn đạt được. Cụ thể - chứng minh cho thế giới thấy rằng địa vị chính trị của ông ở Nga không hề suy yếu" – chuyên viên David Satter kết luận.

Thứ Bảy, 19 tháng 5, 2012

>> Chiến thuật thống trị bầu trời của Mỹ từng bị đập tan ở Việt Nam

Phương thức chiến thuật "Thống trị bầu trời” kết hợp với vũ khí trang bị hiện đại, công nghệ cao đang trở thành mối nguy hiểm của các nước ven biển đang phát triển và có nền công nghiệp quốc phòng hạn chế.




http://nghiadx.blogspot.com
Tên lửa SAM - Việt Nam

Cùng với sự phát triển của không quân, hệ thống phòng không cũng ngày càng phát triển với nhiều chủng loại: các hệ thống phòng không tầm xa, tầm trung, hệ thống phản ứng nhanh tầm gần... với khả năng tiêu diệt mục tiêu đường không cực lớn.

Chính vì thế, kẻ thù của chúng ta, muốn “thống trị bầu trời” phải chế áp các tổ hợp phòng không của ta, tạo ra một “bầu trời sạch” cho lực lượng không quân của chúng tác chiến.

Đây là một trong những nhiệm vụ cực kỳ quan trọng của địch, quyết định thành bại của chiến trường.

Vì vậy, tổ chức đập tan ý đồ của địch, biến vùng trời Việt Nam thành lưới lửa cho quân xâm lược cũng là một nhiệm vụ sống còn.

Kinh nghiệm và bài học cho nhau trong cuộc chiến tranh Việt –Mỹ

Áp chế phòng không thực chất là “làm mù” hệ thống phòng không của đối phương bằng cách tiêu diệt toàn bộ hệ thống radar, thông tin chỉ huy… của tên lửa đối không.

Các chiến thuật áp chế phòng không manh nha hình thành từ Thế chiến thứ hai khi các loại máy bay chiến đấu được sử dụng phổ biến.

Thời kỳ đó, hệ thống phòng không trong giai đoạn sơ khai, chủ yếu bằng các loại pháo, súng máy phòng không ngắm bắn bằng mắt thường nên chiến thuật áp chế phòng không chưa hình thành rõ rệt, chủ yếu phụ thuộc vào kỹ năng tấn công của lực lượng không quân chiến trường.

Chiến thuật áp chế phòng không chính thức bắt đầu trên quy mô lớn tại cuộc đối đầu giữa không quân Mỹ và lực lượng phòng không của Việt Nam (1965-1972).

Ở cuộc chiến này, đế quốc Mỹ đã áp dụng hầu hết những tinh hoa về khoa học kỹ thuật trên thế giới lúc bấy giờ vào trong tác chiến áp chế phòng không đầu tiên trên chiến trường Việt Nam, hòng biến “Việt Nam trở về thời kỳ đồ đá”.

Việt Nam, đương nhiên là quốc gia đầu tiên trên thế giới nếm đòn lợi hại từ chiến thuật này.

Lực lượng phòng không Việt Nam, đặc biệt là bộ đội tên lửa, ngoài việc đối phó khốc liệt, cân não với một lực lượng có nền công nghệ điện tử vượt trội trong gây nhiễu (áp chế mềm), họ phải đối đầu (áp chế cứng) với một loại tên lửa khét tiếng: Tên lửa AGM-45 Shrike.

AGM-45 Shrike là loại tên lửa diệt radar bị động. Khi phát hiện ra sóng ra đa phòng không đối phương, phi công sẽ "khóa" mục tiêu và phóng tên lửa. Khoảng cách từ tầm phóng xa nhất (25km) đến mục tiêu (radar phòng không) là 50 giây, trong suốt khoảng thời gian đó, để đảm bảo tên lửa trúng đích, radar phải liên tục phát sóng.

Thời kỳ đầu AGM-45 Shrike gây ra vô vàn khó khăn, nhiều hệ thống radar bị tiêu diệt. Nhưng trí tuệ thông minh của bộ đội tên lửa Việt Nam đã tìm được phương án tối ưu để chống lại loại tên lửa nguy hiểm này.

http://nghiadx.blogspot.com
Hệ thống S-300 PMU1 - Việt Nam

Đó là chế độ bật, tắt radar phát sóng phối hợp với khả năng tự đeo bám mục tiêu sau khi bắt được mục tiêu của tên lửa.

Chiến thuật áp chế phòng không “mềm” (gây nhiễu) hay cứng (chủ động tiêu diệt radar) đều kém hiệu quả khi gặp phải chiến thuật “tắt” của trắc thủ radar đối phương.

>> Hệ thống tên lửa S-500

Những radar dẫn bắn chỉ được bật lên trong một thời gian ngắn khi nhận được thông tin về mục tiêu và được tắt đi ngay sau khi tên lửa phòng không nhận dạng mục tiêu.

Mỹ đã gặp một đối thủ dày dạn kinh nghiệm vạch nhiễu tìm thù, và rất thành công trong phương pháp bật – tắt Radar chống AGM-45 Shrike hiệu quả và đương nhiên Mỹ đã trả giá đắt. Hơn 4 ngàn máy bay Mỹ bị tan xác trên bầu trời Việt Nam và đặc biệt trong chiến dịch Linebacker năm 1972 lịch sử khi B52-“pháo đài bay bất khả xâm phạm”, rơi rụng như sung.


Trước sự áp chế khốc liệt của Mỹ, tên lửa SA-2, những con Rồng lửa Việt Nam, vẫn giáng cho không quân Mỹ những đòn khủng khiếp

Tuy nhiên, “tiền nào của ấy”, Mỹ , từ giá đắt này đã có những kinh nghiệm quý báu.

Nếu như với phương pháp “bật-tắt” là có thể hạn chế được tên lửa AGM Shrike thì Mỹ đã phát triển một loại tên lửa khác, đó là AGM-88 HARM.

Tên lửa AGM-88 HARM, khi radar của đối phương phát tín hiệu mà nó bắt được thì “nhớ kỹ”. Dù có bật-tắt thế nào thì AGM-88 HARM cũng tự tìm đến mục tiêu bằng định vị GPS.

Điều rút ra cho Việt Nam qua 3 cuộc chiến tranh trên thế giới gần đây

Từ năm 1991 đến nay, Mỹ tiến hành nhiều cuộc chiến tranh, Mỹ đều làm được điều mà không làm được ở Việt Nam, đó là: Làm tê liệt hoàn toàn hệ thống phòng không của đối phương, trong khi lực lượng phòng không-không quân của các quốc gia đó không phải là không hiện đại.

Biến vùng trời đối phương thành “vùng trời sạch”, còn ngạo mạn tuyên bố “vùng cấm bay”… Không quân của họ, trên “vùng cấm bay” đó thì “nhởn nhơ” tác chiến giống như cưỡi máy bay đi săn nai trên đồng cỏ châu Phi.

Điều này chứng tỏ, áp chế phòng không là một chiến thuật hữu hiệu của các nước có nền khoa học quân sự hiện đại khi tấn công một nước có nền khoa học quân sự thấp. Dĩ nhiên, đây là mối nguy hiểm lớn nhất của các nước đang bị nguy cơ xâm lược phải chuẩn bị đối đầu với quốc gia hùng mạnh.

>> Chiến thuật giữ Biển Đông của Việt Nam

Điều rút ra cho Việt Nam trong cuộc đối đầu với Mỹ và trong 3 cuộc chiến gần đây do Mỹ và NATO tiến hành là:

Khi các hệ thống phòng không được xây dựng dưới dạng mạng lưới, qua đó, thông tin thu thập được qua radar hay trinh sát quang học thông thường đều có thể chia sẻ cho khẩu đội phòng không với tốc độ cao qua mạng lưới datalink. Khi tên lửa phòng không có thể được dẫn bắn từ một hay nhiều radar đặt cách xa nó.

Khi những hệ thống phòng không được kết nối với nhau sử dụng tín hiệu số kép cùng những dàn tên lửa phòng không tầm xa cơ động như S-300 MPU1 bắn và di chuyển… thì việc tiêu diệt một vài hệ thống radar là có thể.

Uy lực hệ thống rồng lửa tối tân S-300PMU1 của Việt Nam
Nhưng để đánh quỵ khả năng phòng không ngay từ loạt đạn đầu là không thể. Và lúc đó, lực lượng phòng không tiếp tục sẽ là cơn ác mộng cho phi công đối phương.

Một điều dễ nhận thấy, tên lửa chống bức xạ loại hiện đại như AGM-88 HARM là loại tiêu diệt radar siêu đẳng nhất nhưng đắt tiền nhất và phi công vẫn phải mạo hiểm tính mạng khi bay vào vùng xảy ra tác chiến. Cho nên sử dụng vũ khí tầm trung, tầm xa trong chiến tranh hiện đại đóng vai trò quan trọng.

Đây là phương thức tác chiến chủ yếu mà các nước lớn thường áp dụng làm giảm thiểu tối đa sự hy sinh không cần thiết của con người, phi công bớt mạo hiểm hơn khi bay vào vùng tác chiến làm nhiệm vụ tiếp theo.

Trong 3 cuộc chiến mà Mỹ và NATO tiến hành ở I-rắc, Nam Tư và Li bi thì mở đầu, một loại vũ khí luôn luôn được lựa chọn khai hỏa và đồng thời là nhân tố quan trọng trong các chiến dịch chế áp điện tử là tên lửa hành trình tầm xa BGM-109 Tomahawk.

Tên lửa hành trình kiểu Tomahawk của Mỹ; dòng tên lửa SS-N của Nga, tên lửa hải quân và không quân Club hay gần đây là thế hệ tên lửa Đông Phong của Trung Quốc đều sử dụng hệ thống định vị toàn cầu để dẫn đường cho tên lửa tấn công mục tiêu từ xa một cách chính xác hơn, với tầm tác chiến từ vài trăm đến hàng chục nghìn km.

Có thể tấn công những mục tiêu quan trọng của đối phương mà không cần đưa các phương tiện hỏa lực tiếp cận vùng tác chiến. Với kích thước nhỏ gọn, độ phản xạ radar rất thấp nhờ ứng dụng các loại sơn có khả năng hấp thu sóng điện từ nên việc phát hiện ra nó rất khó khăn.

Có thể nói đây là những loại tên lửa cực kỳ nguy hiểm cho hệ thống phòng không, thông tin chỉ huy của bất kỳ quốc gia nào phải đối phó, đồng thời đây cũng là phương án tác chiến khả thi nhất mà nước lớn thực hiện.

Đập tan ý đồ áp chế phòng không của đối phương, việc đầu tiên là phải tổ chức, bố trí các trận địa để tiêu diệt tên lửa hành trình có cánh tầm trung, tầm xa cận âm như Tomahawk hay Đông Phong Trung Quốc càng nhiều càng tốt khiến đối phương “không thể chịu đựng nổi”.

Đó là bài học cho Việt Nam từ chiến dịch “Điện Biên Phủ trên không” lịch sử. Giàu có như Mỹ, nhưng B52 rụng như sung cũng phải xuống thang chiến tranh.

>> Cách Việt Nam răn đe và ngăn ngừa chiến tranh

“Muốn có hòa bình phải chuẩn bị cho chiến tranh”. Tư tưởng này đã trở thành phương châm sống còn cho bất kỳ quốc gia nào bị các nước lớn đe dọa dùng vũ lực tấn công xâm lược.



http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay ném bom chiến lược B-52.

Vậy, chuẩn bị cho chiến tranh như thế nào để ngăn ngừa được chiến tranh, giữ vững hòa bình? Đó là phải chuẩn bị một sức mạnh đủ để giáng trả, buộc đối phương phải trả giá cực đắt hoặc giá đắt không thể chịu đựng nổi nếu gây chiến.

Sức mạnh đó chính là sức mạnh răn đe ngăn ngừa chiến tranh.

Bài học từ Triều Tiên, Iran và Philippines

Trong công cuộc phòng thủ bảo vệ Tổ quốc chống chiến tranh xâm lược, hệ thống phòng thủ được coi là tin cậy, vững chắc thể hiện đầu tiên bởi khả năng ngăn ngừa chiến tranh. Muốn vậy phải có một sức mạnh đủ để răn đe đối phương.

Nếu đối phương gây chiến thì đương nhiên sẽ bị giáng trả quyết liệt. Dù thắng hay bại họ đều phải trả giá. Nếu xét thấy giá phải trả khiến họ không thể chịu đựng nổi thì chiến tranh chưa thể xảy ra hoặc sẽ phải kết thúc khi đã lỡ tiến hành.

>>> Học thuyết AirSea Battle và nguy cơ xung đột

Tuy mục đích là như nhau song tùy theo tình hình cụ thể, mỗi quốc gia có cách lựa chọn cho mình để tạo nên sức mạnh răn đe khác nhau.

Có quốc gia tìm kiếm chủ yếu là từ sức mạnh quân sự như Triều Tiên hay Iran, có quốc gia thì xây dựng các mối liên minh quân sự như Philippines …

Chúng ta chia sẻ, thông cảm và không có gì ngạc nhiên khi Triều Tiên hay Iran đang chịu rất nhiều áp lực mà vẫn tìm cách sở hữu vũ khí hạt nhân. Có thể nói 2 quốc gia này đang bên bờ vực của một cuộc chiến tranh.

Triều Tiên đã kêu gọi Mỹ và Hàn Quốc nối lại các đàm phán hòa bình để tiến tới ký kết Hiệp định hòa bình nhằm chấm dứt vĩnh viễn chiến tranh trên bán đảo Triều Tiên.

Triều Tiên cũng khẳng định lại lập trường của mình là chỉ quay trở lại bàn đàm phán hạt nhân nếu Mỹ và đồng minh chấm dứt chính sách thù địch và LHQ chấm dứt các lệnh trừng phạt bất hợp lý của mình.

Trong điều kiện thứ nhất, đàm phán hòa bình để tiến tới ký kết một hiệp định hòa bình là con đường ngắn nhất và hiệu quả nhất.

Về nguyên tắc, 2 miền Triều Tiên vẫn trong tình trạng chiến tranh vì cuộc chiến năm 1950-1953 chỉ chấm dứt bằng một lệnh ngừng bắn không có giá trị như một hiệp định hòa bình.

Vì vậy, việc ký kết một hiệp định hòa bình như thế về mặt chính thức giúp cho quan hệ giữa CHDCND Triều Tiên với Hàn Quốc và Mỹ không còn thù địch nữa.

Tuy nhiên, lời kêu gọi của Triều Tiên đã ngay lập tức bị Mỹ và Hàn Quốc bác bỏ. Và đương nhiên, không còn con đường nào khác, Triều Tiên phải chuẩn bị cho một cuộc chiến tranh mà Hàn Quốc và Mỹ có thể gây ra.

Cộng hòa Hồi giáo Iran cũng đang nghẹt thở bởi đòn trừng phạt cấm vận phi lý và các động thái chuẩn bị chiến tranh giáng vào Iran của Mỹ, NATO và Israel.

Gần Việt Nam có Philippines đang rất căng với Trung Quốc. Báo chí Trung Quốc không ngớt đe dọa tấn công Philippines, nhưng Philippines vẫn cứng rắn trong việc bảo vệ chủ quyền.

Điểm chung của Triều Tiên và Iran là bị đe dọa, bị chèn ép, bị gây chiến, là nước có thế lực yếu hơn. Vì vậy, vũ khí hạt nhân và tên lửa tầm xa… là lực lượng răn đe hữu hiệu nhất mà họ cố đeo đuổi để tự bảo vệ mình.

Mỹ-Hàn có thể thắng Triều Tiên, Mỹ-NATO và Israel có thể thắng Iran nhưng chịu đựng được cái giá phải trả hay không là một vấn đề, một suy nghĩ khi đặt lên bàn cân tính toán thiệt hơn.

Với Philippines, so với Trung Quốc chỉ là “con muỗi”, nhưng Trung Quốc không thể muốn làm gì thì làm, bởi sau lưng Philippines là Mỹ-một sức mạnh đáng giá mà Trung Quốc cần đắn đo.




http://nghiadx.blogspot.com
Hệ thống tên lửa bờ biển Bastion P của Việt Nam

Kinh nghiệm của cuộc chiến tranh tại Việt Nam là một bài học tươi nguyên.

Trong trận “Điện Biên Phủ trên không”, lực lượng giữa Việt Nam và Mỹ thì không cần dùng từ “so sánh”, nhưng tại sao Mỹ vẫn phải tuyên bố ngừng chiến dịch vô điều kiện?

Mỹ tung vào chiến dịch này 193 pháo đài bay chiến lược B-52. BTL PK-KQ cùng các chuyên gia Liên Xô sau một tuần nghiên cứu, tính toán đã trả lời câu hỏi của Đại tướng TTL về tỷ lệ rơi B-52 như sau:

- B-52 rơi 1%-2% (2-4 chiếc). Mỹ chịu đựng được.
- B-52 rơi 6%-7% (12-14 chiếc). Nhà Trắng sẽ rung chuyển (BQP Mỹ)
- B-52 rơi trên 10%(trên 20 chiếc) Mỹ sẽ bỏ cuộc, chấp nhận thua.

Thực tế chứng minh là pháo đài bay B-52-Thần tượng của không lực Hoa Kỳ tan xác trên bầu trời Hà Nội với một con số 17% (34 chiếc).

Mặc dù “Tốc độ 34 chiếc bị bắn rơi trong 10 ngày qua thì 3 tháng sau B-52 của Mỹ sẽ tuyệt chủng” (Hãng Roi-tơ ngày 29 /12/1972). Nhưng 34 B-52 là con số khủng khiếp khiến Hoa Kỳ không thể chịu đựng nổi.

>> Nghệ thuật quân sự hải quân (kỳ 1)

Vậy, giả sử không có Mỹ hậu thuẫn, Trung Quốc sẽ tấn công Philippines để chiếm bãi đá ngầm hiện đang tranh chấp, tỷ lệ bao nhiêu tàu ngầm, khu trục hạm, máy bay của Trung Quốc “mất sức chiến đấu” thì Trung Quốc sẽ chịu đựng không nổi, dù cho sau đó chiếm được bãi đá ngầm kia?

Không khó để phán đoán, bởi, người, thì Trung Quốc có thừa, chi vô tư, nhưng tàu ngầm… thì không nhiều bằng Mỹ.

Một trung đoàn hoặc sư đoàn bộ binh bị tiêu diệt không là gì, trong phút chốc thành lập lại ngay quân số và phiên hiệu. Nhưng khi một tàu ngầm hoặc khu trục bị đánh chìm thì chấn động rất lớn và phải tốn hàng năm mới khôi phục lại được.

Bởi thế, “tỷ lệ chung cuộc và hệ quả” trong các chiến dịch quân sự chắc Trung Quốc và Philippines đã chi li tính toán, cân nhắc.

Suy cho cùng, mọi cuộc chiến tranh đều bắt nguồn, xuất phát từ lợi ích. Nếu quốc gia nào đó có một sức mạnh đủ để giáng trả gây cho đối phương một giá đắt không chịu đựng nổi thì sẽ ngăn ngừa được chiến tranh.

>> Trung Quốc tung thế cờ hiểm ở Biển Đông

Không đánh giá về tầm chiến lược của vụ tranh chấp. Có thể nói, chiến thuật “dùng Hải quân răn đe, sử dụng lực lượng bán vũ trang, dân sự “lấy thịt đè người” xua đuổi, chiếm giữ khu vực tranh chấp… là một nước cờ hiểm hóc mà Trung Quốc đã thi thố với Philipines. Lưỡi bò đã “liếm” ngon lành bãi cạn Scarborough mà không bị cái “gai” nào đâm vào lưỡi.


http://nghiadx.blogspot.com
Tàu hải giám Trung Quốc tác oai tác quái trên biển Đông

Diễn biến vụ tranh chấp bãi cạn Scarborough/Hoàng Nham giữa Trung Quốc và Philippines, cho thấy sách lược của Trung Quốc như một nước cờ hiểm hóc, khó đối phó làm cho các nước có tuyên bố chủ quyền trên biển Đông lo ngại.

Với Philippines, mức độ hiểm hóc là một thì các nước khác là rất nhiều lần, bởi lẽ, đối với Philippines, lực lượng Hải quân Trung Quốc chỉ có trách nhiệm răn đe, vì họ không muốn Mỹ nhảy vào can thiệp.
Còn đối với các nước khác việc Hải quân Trung Quốc vào cuộc là điều có thể xảy ra bởi sức ép của chủ nghĩa dân tộc cực đoan và bởi những cái đầu nóng, hiếu chiến như 5 ông tướng nọ chẳng hạn,

Chính vì thế, các nước khác, ngoài việc đối phó với chiến thuật “lấy thịt đè người”, còn phải sẵn sàng đối đầu với Hải quân Trung Quốc nên thình thế sẽ khó khăn cho những quốc gia nhỏ bé.

>> “Philippines ăn hiếp Trung Quốc”

Tuy nhiên, nói như vậy không có nghĩa là Việt Nam, Malaysia, Bruney…chịu thúc thủ để cho Trung Quốc chiếm trọn biển Đông? Nhất định không.

Trước hết, nước cờ này Trung Quốc áp dụng đầu tiên vào ngay Philippines là có cơ sở.

Thứ nhất: So với các khu vực tranh chấp khác trên biển Đông thì bãi cạn Scarborough/Hoàng Nham là gần Trung Quốc nhất, chỉ cách 1200km. Cho nên nếu có điều chi thì họ dễ hỗ trợ.

Thứ hai là: Philippines là nước yếu nhất trong số các nước có tranh chấp với Trung Quốc. Họ yếu không những về Hải quân mà cả lực lượng chấp pháp trên biển. Do đó chỉ cần Philippines không đưa Hải quân vào cuộc là Trung Quốc đạt yêu cầu.

Làm sao để Philippines nhụt chí không đưa Hải quân vào cuộc thì công việc của giới truyền thông và các ông tướng “sực nức mùi nước hoa”. Còn lại, lực lượng gồm 34 tàu các loại của họ dư sức “lật úp” các tàu của Philippines.

Tính đến thời điểm này, Trung Quốc đã thành công về chiến thuật. Khu vực tranh chấp đã do họ kiểm soát, khống chế.

Còn đối với Việt Nam.

Việt Nam là nước có tuyên bố chủ quyền căng thẳng với Trung Quốc. Khu vực Trung Quốc muốn tranh chấp là 2 quần đảo của Việt Nam là Hoàng Sa và Trường Sa. Ngoài ra còn liên quan đến đường “lưỡi bò” mà Trung Quốc công bố cũng vi phạm chủ quyền Việt Nam.

Trong thời điểm hiện nay, đụng độ trên 2 quần đảo trên về quân sự là khó xảy ra bởi lực lượng phòng thủ biển của Việt Nam không phải là “đội” dễ chơi, đặc biệt trên “sân nhà” Việt Nam.

Nhưng việc các tàu đánh cá của ngư dân Việt Nam đụng độ với các lực lượng tàu chấp pháp của Trung Quốc là không tránh khỏi vì cái “lưỡi bò” tai hại, gây mất đoàn kết của Trung Quốc mà ra.

Vậy, liệu Trung Quốc có áp dụng nước cờ hiểm này không?



http://nghiadx.blogspot.com
Trung Quốc đang triển khai ra Biển Đông đội tàu hùng hậu đóng vai trò như một tổ hợp chế biến hải sản di động. Giữ vị trí trung tâm của đội tàu này là tàu Hải Nam Bảo Sa 001 có trọng tải 32.000 tấn. Ảnh: Dwnews

Lực lượng tàu ngư chính và hải giám Trung Quốc đang được tăng lên cả về số lượng lẫn trang bị. Hiện tại, Trung Quốc đã có 300 tàu hải giám, năm tới tăng thêm 36 chiếc nữa. Hải giám là lực lượng cảnh sát của Cục Hải dương Trung Quốc (giống Cảnh sát biển VN)

Với việc chuẩn bị lực lượng như thế này thì khả năng sử dụng chiến thuật “lấy thịt đè người” để đe dọa ngư dân ở diện rộng trên biển có thể sẽ xảy ra.

Tuy nhiên Việt Nam không phải là Philipines.

Thứ nhất: Để bảo vệ chủ quyền, từ xưa tới nay, Việt Nam chưa biết sợ là gì. Việt Nam đã quá quen nghe những lời đe dọa. Chính vì thế mà dân Việt Nam nói chung và ngư dân Việt Nam nói riêng luôn thể hiện khí phách của mình “một tấc không đi, một ly không rời”.

Bám biển là bảo vệ và khẳng định chủ quyền, gìn giữ tài sản của ông cha để lại, đó không những là ý chí quật cường của ngư dân đảo Lý Sơn mà là ngư dân cả nước Việt.

Thứ hai: Việt Nam đã nhận rõ âm mưu, chiến thuật này từ lâu và đã chuẩn bị đối phó kỹ càng về xây dựng lực lượng và biện pháp đối phó.

Về lực lượng.

Không khó đoán khi Việt Nam tăng cường lực lượng Cảnh sát biển về số lượng và chất lượng. Hỗ trợ cho ngư dân đóng tàu sắt để đánh bắt xa bờ và trang bị những thứ cần thiết cho ngư dân để bảo vệ chủ quyền.

Biện pháp đối phó.

Lực lượng chuyên trách của chúng ta phải tăng cường kiểm tra xua đuổi ngư dân nước khác khi xâm phạm vào khu vực ta tuyên bố chủ quyền.

Ưu thế của đối phương là lực lượng đông và mạnh nhưng thất thế bởi khu vực tranh chấp cách xa căn cứ gấp nhiều lần so với Việt Nam.

Vì vậy, ta phải vận dụng sáng tạo nghệ thuật sử dụng lực lượng, khi cần thiết tại những khu vực cần thiết phải tập trung lực lượng nhiều, mạnh hơn đối phương để trấn áp nhanh, gọn.

>> Trung Quốc tấn công tổng lực

Ngư dân đi khai thác phải tập trung, có tổ chức. Cảnh giác, phát hiện sớm hành động của đối phương. Cảnh sát biển hỗ trợ kịp thời, cùng với ngư dân tổ chức đội hình sẵn sàng với một tinh thần kiên quyết bảo vệ chủ quyền tổ quốc.

Khi cần thiết, không còn có sự lựa chọn nào khác, sẵn sàng tạo ra những “đâm va hàng hải”.

Hải giám Trung Quốc xua đuổi tàu cá Việt Nam bằng cách nào? Việc đối phương có nhiều lựa chọn và họ có dám chấp nhận lựa chọn của ta hay không thì tùy thuộc vào tình thế, ý chí, bản lĩnh.

Họ sẽ không dám mạo hiểm bởi những “đâm va hàng hải” có thể xảy ra bởi lẽ họ không thể chịu đựng nổi cái giá phải trả.

Trước những bãi thủy lôi phong tỏa dày đặc trên biển, chúng ta vẫn anh dũng vượt qua.

Trước Hạm đội 7 Mỹ săm soi băm nát biển Đông mà Hải quân Việt Nam vẫn sẵn sàng quyết tử đưa hàng vào miền Nam thành công thì ngày nay Việt Nam không ngại điều gì.

Những bài học này từ Việt Nam không thiếu và đây chính là những “đám gai” trên biển sắc nhọn, có tẩm độc. Rất nguy hiểm khi “liếm” bị găm vào “lưỡi”.

>> Thi Lang nhập cuộc chơi ở Biển Đông

Trong bối cảnh Philippines ngày càng kiên quyết cộng với sự can thiệp tích cực của Mỹ trên biển Đông, cuối cùng Trung Quốc đã phải dùng tới con bài tẩy của mình là tầu sân bay. Nhưng liệu rằng biện pháp này của Trung Quốc có làm dịu đi căng thẳng đang leo thang trên biển Đông hay sẽ châm ngòi cho một cuộc chạy đua vũ trang “tổng lực” trong khu vực…


http://nghiadx.blogspot.com
Trung Quốc quyết định điều động tầu sân bay trực chiến tại biển Đông

“Rồng” Thi Lang sẽ mang lại lợi thế lớn cho Trung Quốc trên biển Đông?


Thời báo Tân Hoa xã Trung Quốc đã đăng tải một loạt bức ảnh mới nhất về chiếc tàu sân bay đầu tiên của nước này.

Hành động “khoe” tàu chiến của Trung Quốc diễn ra trong bối cảnh căng thẳng biển Đông leo thang vì một cuộc tranh chấp lãnh hải giữa Bắc Kinh và Manila đã khiến cho nhiều người bày tỏ sự quan ngại.

Được biết, tàu sân bay Thi Lang của Trung Quốc vừa trở về cảng Đại Liên ngày 15/5/2012 sau một chuyến thử nghiệm trên biển kéo dài 9 ngày, sớm hơn 2 ngày so với kế hoạch ban đầu. Như vậy, con tàu này đã trải qua 6 lần thử nghiệm trên biển.

Theo một số nguồn tin, Trung Quốc dự kiến sẽ đưa tàu sân bay Thi Lang vào biên chế chính thức của Lực lượng Hải quân trong đầu tháng 8 tới và con tàu này sẽ trực chiến ở Biển Đông.

Đây là động thái có thể khuấy động khu vực Biển Đông vốn đầy sóng gió.

Tàu sân bay sẽ giúp cho Trung Quốc giải được bài toàn hóc búa là khoảng cách địa lý trong tranh chấp với Philippines. Có thể Thi Lang chưa hoàn thiện bằng tầu sân bay của Mỹ, nhưng ít nhất nó cũng trở thành một căn cứ không quân trên biển Đông.

Một khi Thi Lang đã “xuống biển” điều đó đồng nghĩa với việc Trung Quốc đã nắm được lợi thế so sánh gần như tuyệt đối với Philippines.

Nhưng nhiều người sẽ đặt câu hỏi tại sao Trung Quốc lại cần tới “dao mổ trâu”. Câu trả lời rõ ràng là Trung Quốc đang muốn nhằm vào “kẻ” đang đứng sau chống lưng cho Manila.

Nếu xét về lý thuyết tầu ngầm tấn công hiện đang có mặt tại biển Đông của Mỹ chỉ có thể cầm chân chứ không thể “tiêu diệt” được Thi Lang cùng hạm đội tầu hộ tống của nó.

Trong hoàn cảnh này thì rõ ràng Bắc Kinh đang quyết đem toàn bộ “vốn liếng” ra đấu một ván bài quan trọng với Mỹ. Có lẽ bản thân Mỹ lúc này cũng khá bất ngờ trước lời tuyên bố này của Trung Quốc, bởi khả năng phòng thủ cũng như tấn công của Thi Lang vẫn là một bí mật…

Biểu tượng chiến thắng, hay chỉ là “rồng” giấy trong mắt Mỹ?

Với chiều dài 300m và nặng khoảng 60.000 tấn, tàu Thi Lang được xem là tàu chiến lớn nhất khu vực châu Á. Tàu sân bay vốn được xem là thứ vũ khí bá chủ trên đại dương, là biểu tượng sức mạnh trên biển của bất kỳ quốc gia nào sở hữu nó. Việc Trung Quốc đưa tàu sân bay đầu tiên vào biên chế trực chiến trên biển Đông đã khiến nhiều nước lo ngại.

Tuy nhiên, nhiều nhà phân tích tin rằng, tàu Thi Lang của Trung Quốc là “tàu lớn” nhưng “cú đấm nhỏ”. Theo các nhà phân tích, tàu sân bay đầu tiên của Trung Quốc có thể làm thay đổi phần nào cán cân quyền lực trong khu vực nhưng không thể giúp Trung Quốc xác lập vị trí bá chủ ở biển Đông. Thậm chí, có người còn coi tàu sân bay Trung Quốc chỉ là thứ vũ khí mang tính biểu tượng.

Đại diện chỉ huy Hạm đội Thái Bình Dương của Mỹ cho rằng tàu sân bay của Trung Quốc chỉ mang tính biểu tượng về sự gia tăng sức mạnh quân sự của Trung Quốc chứ thực sự không có giá trị về khả năng chiến đấu.


http://nghiadx.blogspot.com
Trung Quốc hy vọng tầu sân bay Thi Lang sẽ trở thành cứu cánh cho Hải quân nước này khi phải đối mặt với Hạm đội Thái Bình Dương của Mỹ

Chuyên gia phân tích quân sự Paul Wright nhận định rằng chỉ một tàu sân bay không thể tạo ra ảnh hưởng lớn.

Ông Wright lập luận: “Nhiều nước khác như Thái Lan và Brazil cũng có một tàu sân bay nhưng hầu như không tạo được khác biệt gì”.

Trước thông tin Trung Quốc đưa tầu sân bay vào trực chiến, các chuyên gia quân sự của Indonesia, Singapore, Philippines đều cho rằng sự xuất hiện tàu sân bay của Trung Quốc sẽ không làm thay đổi cân bằng quân sự tại biển Đông nếu như Mỹ không bỏ rơi Asean.

Bản thân một chuyên gia tại Viện Nghiên cứu Hải quân Trung Quốc cũng nhận xét với tờ “Thời báo hoàn cầu” rằng: “Dù Trung Quốc có hoàn thiện chiếc tàu sân bay mua từ Ukraine, công nghệ của nó vẫn lạc hậu so với các tàu của các nước khác như Mỹ về phương diện chức năng lẫn trang bị”.

Tuy nhiên, điều quan trọng nhất lúc này là sự hiện diện của tầu ngầm tấn công Mỹ trên biển Đông, còn tầu sân bay đầu tiên của Trung Quốc lại đang được lệnh trực chiến, vậy liệu rằng một viễn cảnh nào sẽ xảy ra trên biển Đông nếu các quốc gia liên quan không chịu ngồi lại với nhau?

Thứ Sáu, 18 tháng 5, 2012

>> Tàu chiến Mỹ sẽ đe dọa an ninh châu Á-Thái Bình Dương

Mỹ triển khai thường trú 4 tàu chiến đấu duyên hải ở Singapore sẽ ảnh hưởng đến an ninh châu Á-Thái Bình Dương, nhưng không mang tính quyết định.

http://nghiadx.blogspot.com
Tàu chiến đấu duyên hải kiểu mới của Mỹ.


Một chương trình quân sự trên Đài tiếng nói Trung Quốc đưa tin, ngày 10/5 quan chức Hải quân Mỹ tiết lộ, cùng với việc Mỹ từng bước mở rộng khả năng tại khu vực châu Á-Thái Bình Dương, Hải quân Mỹ sẽ cử chiếc tàu chiến kiểu mới đầu tiên là tàu USS Independence đến Singapore vào mùa hè năm 2013, thời gian triển khai dài tới 10 tháng.

Mỹ dự kiến trong tương lai sẽ trang bị 55 tàu chiến đấu duyên hải, trong đó 4 tàu được cử đến đồn trú ở Singapore, tốp tàu chiến này sẽ triển khai theo phương thức bố trí luân phiên. Mỹ sẽ còn tăng triển khai tàu chiến ở Philippines và Thái Lan.

Tàu chiến USS Independence có đặc điểm gì? Mỹ đóng quân ở Singapore gây ảnh hưởng thế nào đến tình hình châu Á-Thái Bình Dương? Về vấn đề này, phóng viên Trung Quốc đã phỏng vấn giáo sư Vương Bảo Phó, Đại học Quốc phòng Trung Quốc.

USS Independence có uy lực tác chiến duyên hải lớn

Tàu chiến USS Independence là một loại tàu chiến đấu duyên hải kiểu mới, thích hợp cho tác chiến biển gần, nó từng lần đầu tiên xuất hiện trong “diễn tập quân sự Vành đai Thái Bình Dương (Pacific Rim)” diễn ra 2 năm 1 lần, tổ chức vào năm 2010.


http://nghiadx.blogspot.com
Tàu chiến đấu duyên hải USS Independence , Mỹ.

Vương Bảo Phó cho rằng, tàu USS Independence có chức năng chủ yếu nhất là tác chiến kiểu mô-đun, nó có thể tiến hành chiến đấu với các phương thức tổ hợp khác nhau tùy thuộc vào nhiệm vụ khác nhau.

Ngoài ra, khi tác chiến ở khu vực biển gần, nó có tốc độ khá nhanh, hỏa lực cũng tương đối mạnh, chức năng đa dạng, không chỉ có khả năng chống tàu ngầm, còn có thể chống thủy lôi, chống tàu nổi…, cộng với kiểu dáng của nó không lớn, khoảng 2.000-3.000 tấn, cho nên tác chiến ở duyên hải tương đối có uy lực.

Mỹ một mặt tập trung phát triển tàu chiến gần bờ đa chức năng, mặt khác có kế hoạch thu nhỏ quy mô tàu chiến cỡ lớn. Vương Bảo Phó phân tích, sau khi bước vào thế kỷ 21, chiến lược biển của Mỹ có sự thay đổi to lớn, sự phát triển “từ biển tới bờ” là đặc điểm chính.

Sau khi Chiến tranh Lạnh kết thúc, đặc biệt là sau sự kiện 11/9, Mỹ cảm thấy tác chiến của hải quân phần lớn là đến vùng biển duyên hải của đối phương, của nước khác để tác chiến.

Phát triển tàu chiến đấu duyên hải chính là vũ khí trang bị được phát triển dựa trên sự thay đổi này. Cho nên, nó là một sản phẩm của sự thay đổi toàn bộ tư tưởng tác chiến trên biển của Mỹ, đặc biệt là sự chuyển đổi lực lượng chiến lược của hải quân.

Singapore dựa Mỹ về an ninh, Mỹ thấy Singapore có giá trị chiến lược

Singapore nằm ở eo biển Malacca có vị trí chiến lược cực kỳ quan trọng, 1/3 vận tải dầu thô, gần 40% thương mại toàn cầu đều phải đi qua tuyến đường quan trọng có tính chất “yết hầu” này.

Đối với việc Mỹ lựa chọn triển khai tàu chiến đấu duyên hải kiểu mới tại Singapore, Vương Bảo Phó cho rằng, trước đây, Mỹ và Singapore đã sớm có thỏa thuận về tiếp tế hậu cần trên biển, tàu sân bay Mỹ có thể neo đậu tại căn cứ hải quân Changi của Singapore để tiến hành các hoạt động như tiếp tế hậu cần và sửa chữa.

Vương Bảo Phó cho rằng, lần này Mỹ đưa tàu chiến đấu duyên hải đến thường trú tại Singapore tiếp tục là một nội dung rất quan trọng trong phát triển quan hệ hợp tác quân sự song phương.
Singapore sở dĩ sẽ đồng ý cho Mỹ triển khai tàu chiến này thực chất là do đã nhìn thấy được vị trí và giá trị chiến lược độc đáo của Singapore: Không chỉ kề sát eo biển Malacca, mà còn là điểm tựa chiến lược rất quan trọng của toàn bộ hướng Đông Nam Á.

Mặc dù Singapore luôn thực hiện tư tưởng chiến lược quan trọng cân bằng nước lớn về chính trị đối ngoại, nhưng nhìn vào góc độ an ninh, chủ yếu vẫn dựa vào Mỹ.

Còn đối với Mỹ, sau khi quyết định chuyển trọng tâm chiến lược tới châu Á-Thái Bình Dương, đặc biệt là sau khi Mỹ đưa ra “Phương hướng Chiến lược Quốc phòng” vào đầu năm nay, quân Mỹ cử tàu chiến đấu duyên hải tới thường trú ở Singapore là một bước đi rất quan trọng thực hiện phương hướng chiến lược này.

http://nghiadx.blogspot.com
Tàu ngầm Mỹ vừa đến Philippines và neo đậu tại cảng biển của nước này.

Ảnh hưởng tới tình hình châu Á-Thái Bình Dương, nhưng không có vai trò quyết định?

Vương Bảo Phó phân tích, Mỹ triển khai tàu chiến ở Singapore sẽ có ảnh hưởng nhất định tới tình hình an ninh trên biển ở châu Á-Thái Bình Dương trong tương lai.

Nhưng, bất cứ một loại vũ khí trang bị nào kể cả tàu sân bay hay tàu chiến đấu duyên hải của Mỹ, cho dù đã triển khai chúng ở một khu vực, thì cũng không thể gây ảnh hưởng mang tính quyết định tới cán cân sức mạnh quân sự của toàn bộ khu vực.

Bởi vì, tình hình an ninh và cán cân sức mạnh trên biển của bất cứ khu vực nào đều liên quan đến nhiều phương diện, không phải do một loại vũ khí nào đó quyết định.

http://nghiadx.blogspot.com
Vịnh Subic của Philippines là tiền duyên chiến lược để quân Mỹ quay trở lại châu Á-Thái Bình Dương.

>> Kế hoạch phục sinh hạm đội Thái Bình Dương của Nga

Tốc độ hiện đại hoá nhanh chóng của Hải quân Trung Quốc trong vòng một thập kỉ vừa qua đã che khuất tham vọng Hải quân của một thế lực khác ở khu vực.


http://nghiadx.blogspot.com
Hạm đội Thái Bình Dương của Nga.


Tốc độ hiện đại hoá nhanh chóng của Hải quân Trung Quốc trong vòng một thập kỉ vừa qua đã che khuất tham vọng Hải quân của một thế lực khác ở khu vực.

Đó là Nga. Hiện nước này có kế hoạch xây dựng lại hạm đội Châu Á-Thái Bình Dương trong một vài thập kỉ tới.

Báo Đất Việt đăng tải bài viết của giáo sư Ian Storey, chuyên viên cao cấp của Học viện Nghiên cứu Đông Nam Á, có trụ sở tại Singapore, nhằm làm sáng tỏ hơn ý định quay lại khu vực Châu Á-Thái Bình Dương của Nga

Có thể nói một cách lí trí rằng tham vọng của Nga không phải do sự lớn mạnh của Trung Quốc hay tuyên bố gần đây của Mỹ về việc coi khu vực này là ưu tiên, mà có liên quan trực tiếp đến khu vực Bắc Cực: hiện tượng tan chảy băng, khả năng về những nguồn dự trữ năng lượng mới và việc mở ra các tuyến đường biển thương mại nối liền Á-Âu.

Hiện tượng nóng lên của Trái Đất dẫn đến hiện tượng tan băng ở Bắc Cực, đặc biệt trong những tháng hè. Nếu cứ đà này, một số nhà khoa học dự đoán, đến năm 2020, Bắc Băng Dương sẽ hoàn toàn không có băng bao phủ trong mùa hè.

Trong khi điều này có thể ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống của các loài động vật và khiến mùa đông ở các nước châu Âu và Bắc Mỹ thêm khắc nghiệt thì nó lại đem đến 2 cơ hội cho Nga.

Thứ nhất, nó mở ra cơ hội cho các công ty Nga khai thác những mỏ dầu và khí tự nhiên có trữ lượng lớn dưới đáy biển Bắc Cực, để cung cấp cho các cường quốc kinh tế đang khát năng lượng là Trung Quốc, Nhật Bản và Hàn Quốc.

Thứ hai, băng tan ở Bắc Cực cho phép tuyến đường biển Phương Bắc có thời gian thông thương dài hơn.

Đây là tuyến đường biển chính nối biển Barren và khu vực Viễn Đông của Nga, ôm trọn vùng Cực Bắc của Nga và vùng bờ biển Siberia và sau đó là thông ra vùng nước ấm thuộc Đại Tây Dương.

Các công ty vận chuyển hàng hải quốc tế mong đợi kịch bản này bởi băng tan có nghĩa là khoảng cách giữa châu Âu và châu Á sẽ được thu hẹp lại, giúp việc vận chuyển nhanh và rẻ hơn.

Mùa hè năm 2011, tuyến đường biển Phương Bắc đã hoàn toàn thông thương trong vòng 141 ngày, dài hơn so với mọi năm một tháng.

34 tàu đã đi qua khu vực này, trong đó có cả một tàu hàng siêu trọng của Nga, chở khí đốt đến Đông Nam Á.

Để bảo vệ và tiếp tục phát huy những lợi ích kinh tế của mình trên vùng biển Bắc Băng Dương, Moscow bắt đầu kế hoạch tăng cường sức mạnh hải quân trên tuyến đường biển Phương Bắc.

Nhiệm vụ này giao cho Hạm đội Phương Bắc ở Murmansk và Severodvinsk tại khu vực bán đảo Kola và hạm đội Thái Bình Dương ở Vladivostok và Petropavlovsk tại khu vực Viễn Đông.

Chính phủ Nga mới đây vừa tuyên bố một kế hoạch đầy tham vọng dành cho lực lượng Hải quân.

Một chương trình hiện đại hoá có thời hạn đến năm 2020 trị giá 160 tỉ USD được dành để đóng mới 36 tàu ngầm, 40 tàu chiến, trong đó có cả tàu sân bay , trong đó ưu tiên cho Hạm đội Thái Bình Dương.

Những tàu khu trục, tàu chiến, tàu lưỡng cư mới được neo đậu tại Vladivostok sẽ giúp Hải quân Nga có thể kiểm soát được toàn bộ các tuyến đường biển qua Cực Bắc, trong khi những tàu ngầm hạt nhân neo đậu tại Petropavlovsk trên bán đảo Kamchatka gần Nhật có thể giúp Nga dễ dàng tiếp cận với Thái Bình Dương.

Kế hoạch "tái sinh" hạm đội Thái Bình Dương của Nga hiện chưa khiến nhiều nước chú ý lắm.

Các nhà hoạch định quân sự Mỹ đang mải bận rộn với sự phát triển lớn mạnh của Hải quân Trung Quốc, trong khi Trung Quốc thì lại tập trung vào việc đối phó với các tranh chấp trên vùng biển Đông và Hoa Đông. Chỉ có Nhật Bản là nước duy nhất quan sát tham vọng biển của Nga.

Từ sau khi Liên Xô cũ sụp đổ năm 1992, tại vùng biển Nhật Bản hầu như chỉ có tàu ngầm Mỹ hoạt động.

Nhưng nay Hải quân Nhật đang phải gánh một trách nhiệm nặng nề là theo dõi các hoạt động ngày càng tăng của tàu ngầm Nga trong khu vực, trong khi vẫn phải để mắt tới lực lượng quân sự của Trung Quốc và Triều Tiên, và ngân sách chi cho quốc phòng nước này đang bị chững lại.

Vấn đề của Hải quân Nga là phải tìm được nguồn vốn và khắc phục được những nhược điểm trong tổ hợp công nghiệp quốc phòng của mình, trước khi có thể tái khẳng định vai trò chiến lược của mình tại khu vực Châu Á-Thái Bình Dương.

Băng tan chảy ở Bắc Cực cho phép Nga có thể mở rộng dấu ấn quân sự của mình. Tuy nhiên, trong khi Mỹ có khả năng để “tái cân bằng” lực lượng quân sự từ Trung Đông đến châu Á thì việc Nga có thể biến giấc mơ Thái Bình Dương của mình thành hiện thực hay không hiện vẫn còn là một câu hỏi lớn.

>> “Philippines ăn hiếp Trung Quốc”

Trung Quốc không tiếc lời phê phán, chỉ trích, thậm chí là đe dọa đánh cho Philippines “sứt đầu mẻ trán” (Theo Kim Nhất Minh – thiếu tướng TQ) thì ngày 15/5, Ủy viên Quốc vụ viện Trung Quốc, ông Đới Bình Quốc lại thêm một tuyên bố gây sốc nữa: Philippines ăn hiếp Trung Quốc!



http://nghiadx.blogspot.com
Ủy viên Quốc vụ viện Trung Quốc, Đới Bỉnh Quốc vốn nổi tiếng với phong cách ngoại giao mới, nói thật như nói chơi, nói chơi như nói thật khiến Philippines không biết đâu mà lần

Trong khi giới học giả, tướng tá quân đội và truyền thông nhà nước Trung Quốc không tiếc lời phê phán, chỉ trích, thậm chí là đe dọa đánh cho Philippines “sứt đầu mẻ trán” (Theo Kim Nhất Minh – thiếu tướng TQ) thì ngày 15/5, Ủy viên Quốc vụ viện Trung Quốc, ông Đới Bình Quốc lại thêm một tuyên bố gây sốc nữa: Philippines ăn hiếp Trung Quốc!?

Trong bài phát biểu tại Liên hiệp các hội hữu nghị nhân dân Trung Quốc sáng 15/5, vị quan chức phụ trách đối ngoại của chính phủ Trung Quốc, hàm thấp hơn Phó thủ tướng nhưng lại cao hơn Bộ trưởng này của Trung Quốc, Đới Bỉnh Quốc đã đưa ra tuyên bố bất ngờ nhưng lại không có gì khó hiểu.

Ông Quốc tỏ ra rất khiêm tốn khi đại diện cho chính phủ Trung Quốc phân bua với cộng đồng quốc tế, “Trung Quốc là một nước to đầu (nước lớn – PV), lại đang trong quá trình phát triển nên (Trung Quốc) phải biết khiêm nhường, không dược kiêu ngạo với nước nhỏ, và cũng không được kiêu ngạo với các nước lớn, nước giàu.”

Tuy nhiên, vị quan chức phụ trách ngành ngoại giao, đặc trách vấn đề biển Đông này cũng giải thích luôn: Khiêm nhường, thận trọng không có nghĩa là để cho nước khác ăn hiếp. “Nước nhỏ cũng không được ăn hiếp nước lớn, Philippines (nước nhỏ) là một ví dụ”, ông Đới Bỉnh Quốc nhấn mạnh.


http://nghiadx.blogspot.com
Liệu những chiếc tàu cá nhỏ (góc phải, trái phía trên) này có thể "ăn hiếp" cả tàu Ngư chính 310 - kẻ khổng lồ trên biển?

Để chứng minh cho kết luận của mình (Philippines ăn hiếp Trung Quốc), ông Đới Bỉnh Quốc lấy luôn dẫn chứng vụ căng thẳng trên bãi Scarborough kéo dài từ 10/4 cho đến nay vẫn chưa có dấu hiệu ngã ngũ.

Ông “tố” Philippines định bắt tàu cá Trung Quốc nhưng “âm mưu bất thành”, 2 nước đối đầu căng thẳng từ đó đến nay bất chấp thực tế hơn 30 tàu Trung Quốc cả to cả bé xông vào đầm phá bãi cạn Scarborough xua đuổi ngư dân Philippines ra khỏi ngư trường của họ hơn 1 tháng qua, lại còn ra cái gọi là “lệnh cấm đánh cá trên biển Đông”.

http://nghiadx.blogspot.com
Thiếu tướng La Viện: Trung Quốc sẽ "chơi" đến cùng với Philippines, không ngán Mỹ


Một thực tế khác, có ít nhất 5 viên “thiếu tướng học giả” Trung Quốc qua các diễn đàn của CCTV, Tân Hoa Xã, Nhân Dân nhật báo, Giải phóng quân để bày tỏ những quan điểm hết sức hiếu chiến và khiêu khích đối với Philippines, thậm chí còn đánh tiếng sang cả các nước khác có tranh chấp trên biển Đông trong suốt tháng qua không hề được ông Đới Bỉnh Quốc nhắc tới để chứng minh cho cái gọi là “khiêm nhường, thận trọng” của Trung Quốc với các nước nhỏ láng giềng.

http://nghiadx.blogspot.com
Hoàng Thiện Xuân, thiếu tướng, Chính ủy tỉnh quân khu Quảng Đông chủ động chia sẻ với báo giới, quân khu này sẵn sàng theo điều động của Quân ủy TƯ bảo vệ cái gọi là "chủ quyền bãi Hoàng Nham" (Scarborough)

Gần đây nhất, 2 viên thiếu tướng tại chức, một là Chính ủy quân khu tỉnh Quảng Đông, Hoàng Thiện Xuân (14/5/2012, phát biểu tại Quảng Đông), một là Phó tham mưu trưởng hạm đội Nam Hải, Lý Sỹ Hồng (1/5/2012 phát biểu tại Hồng Kông) đều bất ngờ chủ động đánh tiếng qua báo giới.

Quân khu tỉnh Quảng Đông, hạm đội Nam Hải đều sẵn sàng nghe lệnh điều động của Quân ủy trung ương một khi xảy ra tình huống (xung đột – PV) và bảo vệ tốt cái họ gọi là “chủ quyền trên bãi cạn Scarborough”. Ông Đới Bỉnh Quốc có biết chuyện này không? Tại sao 2 viên tướng lãnh đạo lực lượng thường trực chiến đấu chủ lực sát biển Đông phải vội vã bày tỏ chính kiến như vậy?

http://nghiadx.blogspot.com
Lý Sỹ Hồng, thiếu tướng, Tham mưu phó hạm đội Nam Hải: Hạm đội Nam Hải sẵn sàng (cho xung đột trên bãi Scarborough/biển Đông?!)

Bóng gió xa xôi hơn, ngày 14/5 báo Quân giải phóng đăng lời kêu gọi của ông Quách Bá Hùng, thượng tướng, Phó chủ tịch Quân ủy Trung ương Trung Quốc: “Quân đội (Trung Quốc) quyết bảo vệ chủ quyền và an ninh quốc gia, chào mừng đại hội 18” sau khi ông đi điều tra, nghiên cứu ở 1 loạt các đơn vị quân đội chủ lực. Bảo vệ chủ quyền, an ninh quốc gia là nhiệm vụ nghiễm nhiên, bắt buộc, không cần nói của bất cứ quân đội nào, đưa ra lời kêu gọi vào lúc nhạy cảm này, khó tránh khỏi khiến dư luận đồn đoán.

Và dường như không chỉ nói xuông, lúc bãi đá Scarborough đang “căng như dây đàn”, hạm đội Nam Hải lại chia quân 2 cánh, tạo thế gọng kìm tập trận sát vùng biển Philippines. Ngạc nhiên hơn, khi Nhật Bản phát hiện và loan báo, có 5 tàu chiến hiện đại nhất của hạm đội Nam Hải kéo 48 quả tên lửa áp sát Philippines thì được báo chí Trung Quốc đưa lại với thái độ vô cùng hồ hởi và phấn khởi!?

http://nghiadx.blogspot.com
5 chiến hạm hiện đại nhất hạm đội Nam Hải lặng lẽ kéo theo 48 quả tên lửa hướng thẳng về phía Philippines đúng lúc Scarborough căng thẳng nói lên điều gì? La Viện: Nếu Hoàng Nham (Scarborough) "có chuyện", (5 chiến hạm với 48 quả tên lửa) sẵn sàng nhập cuộc!

Chỉ bấy nhiêu thôi, những động thái quân sự trên mặt trận truyền thông hoặc trên thực địa cũng đủ thấy sức uy hiếp từ phía nhà cầm quyền Trung Quốc đối với Philippines lớn như thế nào. Đó cũng là dấu hiệu cảnh báo cho các bên liên quan khác trên biển Đông, Trung Quốc không “khiêm nhường, thận trọng” như ông Đới Bỉnh Quốc vừa phát biểu.

Liên quan đến việc Trung Quốc vừa ban hành lệnh cấm đánh bắt cá trên Biển Đông, ngày 15/5/2012, trả lời câu hỏi của phóng viên về phản ứng của Việt Nam trước việc Cục Ngư chính Trung Quốc công bố việc thực thi lệnh cấm đánh bắt cá ở Biển Đông từ ngày 16/5/2012 đến ngày 01/8/2012, Người Phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam Lương Thanh Nghị nêu rõ:

“Lập trường của Việt Nam về vấn đề này đã được nêu rõ trong phát biểu của Người Phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam ngày 20/01/2012.Việt Nam phản đối quyết định đơn phương này của Trung Quốc và coi quyết định này là không có giá trị”. - Theo Bộ Ngoại giao Việt Nam


Thứ Năm, 17 tháng 5, 2012

>> X-47B sẽ làm nên chuyện lớn trên Thái Bình Dương

Nhờ có X-47B, tại một khu vực biển xa, tàu sân bay hạt nhân Mỹ sẽ tấn công được bất cứ mục tiêu nào ở Thái Bình Dương...



http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay không người lái Mỹ thử nghiệm tiếp dầu trên không.
Tờ nguyệt san “Không quân” Mỹ tháng 3 tiết lộ, mùa hè năm nay, quân Mỹ sẽ thử nghiệm thử nghiệm máy bay không người lái (UAV) tiếp nhiên liệu trên không.

Được biết, đây là một chương trình mới được Cục Nghiên cứu thiết kế cao cấp - Bộ Quốc phòng Mỹ đang tiến hành: Một máy bay trinh sát không người lái Global Hawk tiếp dầu cho một máy bay trinh sát không người lái Global Hawk khác.

Theo người phụ trách chương trình này Jim McCormick, điều này sẽ mang lại sự thay đổi đột phá cho công nghệ tiếp dầu trên không.

Báo Trung Quốc đã có bài phỏng vấn Chủ nhiệm Phòng Nghiên cứu của Viện Nghiên cứu Trang bị Không quân Trung Quốc, chuyên gia nghiên cứu máy bay không người lái Vương Kiếm.

Chuyên gia này đã đưa ra quan điểm của mình về khó khăn công nghệ tự tiếp dầu trên không của máy bay không người lái, xu thế phát triển và triển vọng ứng dụng.

>> UAV Mỹ trong chiến tranh Việt Nam

Tự tiếp dầu trên không của UAV là một công nghệ vạch thời đại

Máy bay không người lái tự tiếp dầu trên không là một công nghệ vạch thời đại, nó có những thách thức về hệ thống không người lái, cảm biết và khí động học, giá trị của công nghệ này không thua kém vai trò của tiếp dầu trên không cho máy bay có người lái.

Một mặt, có thể cải thiện rất lớn cho hành trình, tốc độ và tính linh hoạt trong triển khai của máy bay không người lái, giảm sự phụ thuộc vào các căn cứ phía trước, tăng gấp bội hiệu quả tác chiến.

Mặt khác, có thể làm cho máy bay không người lái cũng có khả năng bay trên không có đội hình, từ đó làm thay đổi phương thức tự chiến đấu riêng lẻ hiện nay của máy bay không người lái, điều này có ý nghĩa đột phá đối với việc tìm kiếm mô hình tác chiến trong tương lai sử dụng cả máy bay không người lái và máy bay có người lái.

http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay không người lái X-47B Mỹ.

Đối với máy bay không người lái Global Hawk của quân Mỹ, thông qua tiếp dầu trên không, thời gian bay liên tục và hành trình có thể tăng gấp 3 lần, hiệu suất tác chiến bay một lượt sẽ tăng gấp bội, tiếp tục đi sâu mở rộng tác dụng của loại máy bay không người lái này.

Thông qua triển khai nhanh và trinh sát điểm trong mọi thời tiết đối với khu vực địa lý cụ thể, nó có thể bổ sung những hạn chế về phạm vi và thời gian của vệ tinh, đồng thời có thể hoàn thành nhiệm vụ do thám khi vệ tinh gián điệp bị phá hủy hoặc gây nhiễu.

Máy bay có người lái mặc dù có khả năng tiếp dầu trên không, nhưng khi hoạt động vẫn có thể bị ảnh hưởng về thời gian do sự mệt mỏi của phi công.

Chẳng hạn, máy bay chiến đấu phiên bản hải quân Hornet F/A-18 của Hải quân Mỹ thường mỗi lần xuất kích chỉ bay được cự ly không quá 450 dặm Anh, chỉ có thể thực hiện nhiệm vụ trong vài giờ.

Đối với vấn đề này, Hải quân Mỹ sẽ tăng thiết bị tiếp dầu và phần mềm cho 2 máy bay chiến đấu không người lái X-47B do Công ty Northrop Grumman (NOC) đang phát triển.

Sự thay đổi này sẽ làm cho tầm bắn tấn công hiệu quả của tàu sân bay động cơ hạt nhân của Hải quân Mỹ tăng hàng ngìn dặm Anh, tức là ở một khu vực an toàn tại biển xa, tiến hành tấn công bất cứ mục tiêu nào ở khu vực Thái Bình Dương, từ đó làm thay đổi cân bằng sức mạnh của khu vực Thái Bình Dương.

Ngoài ra, công nghệ UAV tự tiếp dầu trên không cũng có thể đóng một vai trò quan trọng trên máy bay có người lái.

Đối với phi công, nhiệm vụ bay 1 lần dài tới 10-30 giờ (như máy bay ném bom B-2 bay từ miền trung/tây nước Mỹ đến Iraq) là một thách thức không nhỏ, đặc biệt những lúc cất/hạ cánh, ném bom và tiếp dầu trên không là lúc phi công căng thẳng nhất.

Nếu sử dụng biên đội tự động và công nghệ tự tiếp dầu, thì có thể giúp làm giảm gánh nặng cho phi công khi bay cự ly dài và bay trong thời tiết khắc nghiệt.

Từ có người lái đến không có người lái phải đột phá những công nghệ lõi

Chuyên gia Trung Quốc cho rằng, có 3 khó khăn công nghệ cần giải quyết là dẫn đường chính xác, đo lường và bám theo chính xác, kiểm soát bay chính xác.

>> Mỹ tố Trung Quốc gom xác UAV

Trong hệ thống thử nghiệm tự tiếp dầu trên không được cơ quan nghiên cứu Mỹ phát triển hiện nay, hệ thống dẫn đường áp dụng phương thức dẫn đường tổ hợp “GPS + dẫn đường quán tính”, đồng thời thông qua phân giải,

tính toán các số liệu có liên quan như vị trí tương đối, tốc độ, gia tốc của máy bay tiếp dầu và máy bay nhận dầu, hướng dẫn cho máy bay nhận dầu từ cự ly tương đối xa tiếp cận máy bay tiếp dầu, hợp thành biên đội tiếp dầu chính xác.

Tiến hành đo, bám theo chính xác chủ yếu là lắp hệ thống đo, theo dõi quang học trên máy bay không người lái nhận dầu.

http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay không người lái RQ-4A Global Hawk của Mỹ.

Điều cốt lõi nhất là hệ thống kiểm soát bay. Trước hết, cần căn cứ vào số liệu của hệ thống đo, bám quang học và dẫn đường tổ hợp, kiểm soát chính xác biên đội bay thỏa mãn yêu cầu tiếp dầu trên không, từ đó hoàn thành kết nối.

Thứ hai, cần loại bỏ ảnh hưởng từ sự thay đổi về trọng lượng, trọng tâm trong quá trình tiếp dầu và luồng khí phức tạp giữa máy bay tiếp dầu và máy bay nhận dầu, duy trì sự ổn định của biên đội tiếp dầu và máy bay không người lái.

Thứ ba, phải khắc phục ảnh hưởng của luồng khí bất ngờ đối với máy bay không người lái, đồng thời tiến hành kiểm soát có hiệu quả khi biên đội tiếp dầu chuyển sang cơ động.

Ngoài ra, cũng cần có chế độ bảo vệ tự động hoàn thiện, một khi xảy ra bất thường trong quá trình kết nối, hệ thống kiểm soát bay có thể điều khiển được máy bay nhận dầu tự động tách khỏi máy bay tiếp dầu.

Chính do sự đột phá và ứng dụng tổng hợp công nghệ then chốt trên, từ đó đã thực hiện bước nhảy vọt về công nghệ tiếp dầu trên không từ có người lái sang không người lái.

Về các giai đoạn phát triển của công nghệ máy bay không người lái tự tiếp dầu trên không, chuyên gia Trung Quốc Vương Kiếm cho rằng, Phòng Thực nghiệm nghiên cứu của Không quân Mỹ đã vạch ra các giai đoạn phát triển như sau:

Giai đoạn thứ nhất tiến hành kiểm tra bay thử do máy bay có người lái mô phỏng máy bay không người lái.

Giai đoạn thứ hai sử dụng máy bay biến hình F-16 VISTA mô phỏng máy bay không người lái điển hình của quân Mỹ (như “Global Hawk” Predator) kiểm tra bay thử.

>> UAV Sentinel RQ-170 và tác chiến điện tử

Giai đoạn thứ ba, tiến hành kiểm tra bay thử máy bay không người lái đối với máy bay không người lái, từ đó thực hiện bước nhảy vọt về công nghệ tiếp dầu trên không từ có người lái sang không người lái.

Càng ngày càng nhiều UAV tham gia không chiến trong tương lai

Ngày 15/8/2006, Công ty Boeing sử dụng máy bay tân trang Learjet, bằng phương thức tiếp dầu “kiểu cứng”, cùng với máy bay tiếp dầu KC-135R kiểm tra thành công công nghệ duy trì tự động vị trí tiếp dầu trên không của máy bay không người lái.

Ngày 30/8/2006, Trung tâm nghiên cứu bay Dryden sử dụng máy bay F/A-18 tân trang, cùng với một máy bay tiếp dầu Boeing 707-300 lần đầu tiên thực hiện thành công bay kết nối tiếp dầu “kiểu mềm” hoàn toàn tự chủ trên không.

Công ty Northrop Grumman, hãng phát triển máy bay không người lái RQ-4 Global Hawk luôn nghiên cứu sử dụng công nghệ tiếp dầu trên không để cải thiện khả năng hoạt động liên tục của loại máy bay không người lái này.

Để phối hợp với lộ trình phát triển của Phòng nghiên cứu thực nghiệm Không quân Mỹ, dưới sự hỗ trợ của Cục Hàng không vũ trụ Mỹ (NASA), công ty này triển khai nghiên cứu phát triển công nghệ tự chủ tiếp dầu trên không giữa hai chiếc Global Hawk.

NASA đã mua 2 máy bay không người lái Global Hawk, lắp đặt hệ thống tiếp dầu “kiểu mềm”, lần lượt làm máy bay tiếp dầu và máy bay nhận dầu không người lái, có kế hoạch bay thử kiểm tra tự tiếp dầu trên không vào mùa hè năm nay.

Về xu thế phát triển và ứng dụng chiến đấu thực tế trong tương lai của công nghệ tự tiếp dầu trên không của máy bay không người lái, chuyên gia Trung Quốc cho rằng, Không quân Mỹ rất coi trọng phát triển khả năng tiếp dầu trên không của máy bay không người lái.

http://nghiadx.blogspot.com
Máy bay tấn công không người lái MQ-9 "Thần chết" Mỹ.

Trong “Chương trình bay hệ thống máy bay không người lái 2009-2047” mới nhất, MQ-X, loại máy bay không người lái kế tiếp của UAV cỡ vừa MQ-9 “Thần chết” vào năm 2030 có chức năng tiếp dầu trên không,

đồng thời có thể làm máy bay tiếp dầu cỡ nhỏ hỗ trợ mở rộng thực hiện nhiệm vụ cho loại máy bay khác; MQ-L, loại máy bay kế tiếp của UAV cỡ lớn RQ-4 Global Hawk, vào trước năm 2030, đòi hỏi có khả năng tiếp dầu trên không.

“Hệ thống tấn công tầm xa thế hệ tiếp theo” (NGLRS-II) của máy bay ném bom kiểu mới mà Không quân Mỹ đang tiến hành luận chứng đã sử dụng một loại máy bay ném bom không người lái có thể tự tiếp dầu trên không.

Hiện nay, chương trình mua sắm hàng đầu của Không quân Mỹ đã không còn là máy bay chiến đấu F-22 Raptor (Chim ăn thịt) nữa, mà là máy bay tiếp dầu trên không có ảnh hưởng to lớn đối với không quân.

Có thể dự kiến, cùng với sự phát triển và hoàn thiện của công nghệ tiếp dầu trên không của máy bay không người lái, ngày càng nhiều máy bay không người lái sẽ chiếm lấy chiến trường trên không trong tương lai, trở thành lực lượng chi viện mạnh cho máy bay chiến đấu có người lái.

Sự thử nghiệm theo kế hoạch của quân Mỹ vào mùa hè năm nay chỉ là sự khởi đầu của việc kiểm tra bay tự tiếp dầu trên không của máy bay không người lái với ý nghĩa thực sự, thời đại máy bay không người lái sắp đến rất nhanh.

>> Trung Quốc cung cấp radar cho Quân đội Indonesia

Trung Quốc dự định sẽ cung cấp cho Indonesia hệ thống ra đa quan trắc trên biển với giá trị không hề nhỏ, đổi lại Bắc Kinh mong muốn sẽ nhận được các số liệu tình báo tuyệt mật mà hệ thống này thu được về các hoạt động của quân đội Mỹ và một số nước khác tại khu vực này.



http://nghiadx.blogspot.com
Hệ thống radar hải quân IMSS được lắp đặt trên bờ biển Indonesia do Mỹ cung cấp
Tạp chí quốc phòng và an ninh Janes số gần đây đưa tin, Trung Quốc dự định sẽ cung cấp cho Indonesia hệ thống ra đa quan trắc trên biển với giá trị không hề nhỏ, đổi lại Bắc Kinh mong muốn sẽ nhận được các số liệu tình báo tuyệt mật mà hệ thống này thu được về các hoạt động của quân đội Mỹ và một số nước khác tại khu vực này.

Tống giá trị hệ thống ra đa quan trắc biển Bắc Kinh dự định cung cấp cho Jakarta lên tới 158 triệu USD, đề xuất này được đưa ra chỉ sau vài tháng từ lúc Mỹ bàn giao cho hải quân Philippines hệ thống quan trắc trên biển IMSS có trị giá 57 triệu USD.

Hệ thống quan trắc trên biển IMSS bao gồm các thiết bị cảm ứng gắn trên các chiến hạm và đặt tại căn cứ, hệ thống thông tin, mạng lưới máy tính có thể thu thập, truyền dẫn, phân tích và hiển thị một loạt các số liệu leien quan đến các hoạt động trên biển.

Tạp chí Janes cho biết hệ thống ra đa của Trung Quốc sẽ được bố trí tại đảo Lombok phía Tây Nam Indonesia, eo biển Sunda, phía Tây tỉnh Kalimantan và đảo Sulawesi.

Theo đó, Bắc Kinh đưa ra đề xuất này đối với Jakarta trong chuyến công du Trung Quốc của Tổng thống Indonesia trong tháng 3 vừa qua.

Những địa điểm mà Trung Quốc dự kiến đặt hệ thống ra đa tại Indonesia đều là những khu vực trọng yếu trên tuyến giao thông hàng hải huyết mạch từ Ấn Độ Dương qua Thái Bình Dương.

Giới phân tích quân sự cho rằng động thái này của phía Bắc Kinh chính là đòn phản công đối với hệ thống mạng lưới thông tin tình báo quân sự của Mỹ tại khu vực.


http://nghiadx.blogspot.com
Tàu chiến hải quân Indonesia mang tên lửa chống hạm C-802 mua của Trung Quốc

Theo dõi sát sao những hoạt động giao lưu hợp tác quân sự giữa Bắc Kinh với Jakarta trong những năm qua, Janes cho biết hợp tác quân sự Trung Quốc - Indonesia hiện rất rộng rãi.

Tháng 7/2005 hai bên kí kết ghi nhớ chung về hợp tác công nghệ quốc phòng, Indonesia mua của Trung Quốc gói tên lửa chống hạm C-802 trị giá 11 triệu USD, Trung Quốc cũng nhận đào tạo cho 23 sĩ quan quân đội Indonesia trong đợt này.

Tháng 1/2008 Bộ trưởng Quốc phòng Trung Quốc thời điểm đó, ông Tào Cương Xuyên khi thăm Jakarta hai bên nhất trí hợp tác cùng chế tạo máy bay vận tải quân dụng.

27/10 cùng năm, 4 phi công không quân Indonesia được cử tới Trung Quốc tham gia khóa huấn luyện. Ngoài ra tạp chí quân sự Kanwa xuất bản tại Canada cho biết, Bắc Kinh đã xuất khẩu sang Jakarta khá nhiều tên lửa phòng không vác vai.

Đánh giá về những thông tin này từ tạp chí Janse, ngày 16/5 Hoàn Cầu thời báo dẫn lời một chuyên gia quân sự Trung Quốc giấu tên cho hay, việc Bắc Kinh cung cấp cho Jakarta hệ thống ra đa chỉ là một hợp đồng quân sự bình thường, ít khả năng Trung Quốc có thể nhận được những thông tin tình báo về hoạt động của quân đội Mỹ.

>> TQ nên ‘cảnh giác với tham vọng của VN’ ?

(Dẫn nguồn BBC Vietnamese) Các nhà phân tích chính trị Trung Quốc đã kêu gọi người dân của họ nên cảnh giác trước tham vọng của Việt Nam ở Biển Đông trong một chương trình bình luận trên kênh truyền hình trung ương của nước này hôm thứ Hai ngày 14/5.



http://nghiadx.blogspot.com
Trung Quốc đang cảnh giác trước việc Việt Nam xây dựng hải quân

Trong khuôn khổ mục ‘Focus Today’ (Tâm điểm trong ngày), chương trình bình luận thời sự 30 phút phát hằng ngày trên kênh tiếng Anh CCTV4, các phân tích gia Trung Quốc đã bình luận về việc Việt Nam xây dựng sức mạnh hải quân để đối đầu với Trung Quốc trong tranh chấp ở quần đảo Trường Sa.

>> 'VN nên kết thân với cường quốc bậc trung'

Các khách mời trong buổi nói chuyện hôm 14/5 bao gồm ông Mạnh Tường Thanh, giáo sư tại Học viện Quốc phòng quốc gia, và ông Dương Khê Ngư, nhà nghiên cứu tại Viện nghiên cứu quốc tế, dưới sự chủ trì của người dẫn chương trình Lộ Khiết.

Xây dựng hạm đội

GS Mạnh dẫn nguồn từ truyền thông Nga cho biết Việt Nam đang xây dựng một hạm đội ở Nam Sa (Trường Sa) với mục đích đối phó với mối đe dọa của tàu sân bay Trung Quốc.

Ông này nhận xét rằng với động thái này thì quả thật Việt Nam đang chuyển trọng tâm xây dựng sức mạnh quân sự từ bộ binh sang hải quân kể từ khi bước sang thế kỷ mới và rằng mục đích của Việt Nam là bảo vệ những lợi ích mà nước này có được trong việc chiếm đóng một số hòn đảo thuộc Trường Sa.

Cho đến nay Việt Nam đã mua của Nga sáu tàu ngầm lớp kilo cũng như sáu chiến hạm lớp Gepard, các phân tích gia Trung Quốc cho biết.

Ông Dương cho rằng mặc dù Việt Nam chiếm đóng nhiều đảo nhất ở Trường Sa thì nước này cũng không có sự kiểm soát với khu vực này trên thực tế bởi vì họ không thực hiện được quyền tài phán đối với hòn đảo lớn nhất trong khu vực.

“Do đó Việt Nam đặt mục tiêu cho việc tăng cường lực lượng hải quân của họ là ‘giành lấy Trường Sa trước năm 2050’,” ông cho biết.
Ông Dương cũng lưu ý một số động thái gần đây của Việt Nam để khẳng định chủ quyền ở quần đảo Trường Sa.
Theo ông này thì Việt Nam đã ‘khiêu khích’ quân đội Đài Loan trú đóng trên đảo Thái Bình, hòn đảo lớn nhất ở Trường Sa mà phía Việt Nam gọi là Ba Bình.

“Chắn chắn Việt Nam sẽ lợi dụng việc Đài Loan và đại lục đang nằm dưới sự quản lý riêng rẽ để giành lấy Thái Bình khi thời cơ đến,” ông nói.

“Nhân dân Trung Hoa ở hai bờ eo biển (Đài Loan) nên cảnh giác cao độ trước tham vọng của Việt Nam ngay cả khi Việt Nam đang tự đề cao quá mức sức mạnh quân sự của mình cho một chiến dịch như thế,” ông nói thêm.

Cả hai ông này đều đánh giá quyết định mới đây của tập đoàn dầu khí nhà nước của Ấn Độ ONGC Videsh rút ra khỏi lô 128 thuộc dự án thăm dò dầu khí với Việt Nam trên Biển Đông với lý do nền biển cứng là một ‘động thái khôn ngoan’.

Theo ông Dương thì bên cạnh những rủi ro về đầu tư, nếu tập đoàn này cứ kiên quyết theo đuổi thỏa thuận với Việt Nam bất chấp sự phản đối của Chính phủ Trung Quốc thì họ bản thân họ và Chính phủ Ấn Độ sẽ bị dính vào những nguy cơ chính trị và ngoại giao lớn hơn.
Ông này nói rằng đây là một bài học mà bất cứ công ty dầu khí nước ngoài nào muốn hợp tác với Việt Nam trên Biển Đông cũng phải cân nhắc.

Copyright 2012 Tin Tức Quân Sự - Blog tin tức Quân Sự Việt Nam
 
Lên đầu trang
Xuống cuối trang