Tờ Belvpo của Nga trích dẫn nguồn tin từ tổ hợp công nghiệp quốc phòng cho biết, Nga không muốn bán 18 máy bay Su-30K đã qua sử dụng cho Belarus. >> Tìm hiểu sức mạnh của Su-30KN >> Việt Nam muốn mua 18 chiếc Su-30K Thay vì cung cấp máy bay Su-30K cho đồng minh Belarus của mình, lãnh đạo Rosoboronexport đã quyết định bán chúng cho Việt Nam. Tiêm kích Su-30K. Toàn bộ 18 máy bay Su-30K đã được Không quân Ấn Độ sử dụng trong thời gian 10 năm sau đó được trả lại Nga để thay bằng những chiếc Su-30MKI hiện đại hơn. Tuy nhiên, số máy bay này lại được chuyển tới nhà máy số 558 ở Belarus để sửa chữa và nâng cấp sau đó bán lại cho bên thứ ba mà không cần đưa trở lại Nga để tránh thuế nhập khẩu hải quan. Từng có nhiều đồn đoán về số phận của 18 chiếc Su-30K và đích tới của nó. Có nguồn tin cho rằng Belarus muốn mua lại toàn bộ lô máy bay này, và rằng Nga không cấp tín dụng cho họ (Belarus) để mua máy bay của Tập đoàn Irkut. Trong khi đó, Việt Nam cũng đã cử phái đoàn quân sự tới kiểm tra một vài máy bay và ngỏ ý muốn mua lại. Nhưng thông tin mới mà tờ Belvpo tiết lộ cho thấy, số phận của 18 máy bay Su-30K đã được Nga định đoạt. Các máy bay này sẽ được nâng cấp lên chuẩn Su-30KN hiện đại hơn và sau đó chuyển giao cho Không quân Việt Nam. (Nguồn :: BDV ) |
Thứ Hai, 6 tháng 8, 2012
>> Tin nóng quốc phòng : Nga quyết bán 18 Su-30K cho Việt Nam
>> Mỹ tăng cường triển khai chiến lược quân sự nhằm vào Trung Quốc
Gần đây, Mỹ liên tiếp có các động thái điều chỉnh bố trí quân sự nhằm vào Trung Quốc như triển khai máy bay Osprey, F-22, tổ chức diễn tập quân sự… >> Tàu hộ tống NS Satpura - "Át chủ bài" của Hải quân Ấn Độ Mỹ có kế hoạch triển khai 24 máy bay cánh xoay MV-22 Osprey ở căn cứ Futenma, Okinawa, Nhật Bản, hiện đã đưa 12 máy bay loại này đến căn cứ Iwakuni,Nhật Bản. Mỹ có kế hoạch triển khai 24 máy bay cánh xoay MV-22 Osprey ở căn cứ Futenma, Okinawa, Nhật Bản, hiện đã đưa 12 máy bay loại này đến căn cứ Iwakuni,Nhật Bản. Dành một vị trí thường trực cho sĩ quan liên lạc Nhật Bản tại bộ phận chỉ huy của quân Mỹ Ngày 3/8, Bộ trưởng Quốc phòng Nhật Bản Satoshi Morimoto bắt đầu có chuyến thăm chính thức đầu tiên tới Mỹ kể từ khi lên nhậm chức đến nay. Hai bên sẽ trao đổi ý kiến về các vấn đề như kế hoạch điều chỉnh quân Mỹ đóng tại Nhật Bản, tăng cường đồng minh Mỹ-Nhật trong bối cảnh Mỹ điều chỉnh chiến lược quân sự ở châu Á-Thái Bình Dương. >> Vì sao người Trung Quốc không có đồng minh? Do 12 máy bay vận tải cánh xoay MV-22 Osprey của quân Mỹ đến Nhật Bản ngày 23/7 hiện vẫn bị dư luận Nhật Bản phản đối mạnh, Bộ trưởng Quốc phòng Nhật Bản Satoshi Morimoto sẽ phản hồi lại sức ép của người dân trong nước bằng cách đáp máy bay Osprey tại Mỹ, nhằm tiếp tục liên kết với Mỹ trên phương diện gia tăng cường độ bố trí quân sự ở khu vực châu Á-Thái Bình Dương. Lần này Mỹ-Nhật phối hợp lập trường còn có một bối cảnh khác là, ngày 31/7, Nhật Bản công bố “Sách trắng Quốc phòng” năm 2012 đã bị Trung Quốc phê phán kịch liệt. Trong chiến lược quân sự châu Á-Thái Bình Dương của Mỹ, Nhật Bản có vai trò quan trọng của một đồng minh tin cậy. Trong nhiều ngày qua, Mỹ-Nhật dồn dập tương tác quân sự, Mỹ rõ ràng gia tăng mức độ đầu tư sức mạnh quân sự cho các căn cứ quân Mỹ tại Nhật Bản. Sau khi máy bay chiến đấu/vận tải cánh xoay Osprey đến Nhật Bản, ngày 28/7, 8 máy bay chiến đấu F-22 Raptor cũng đến căn cứ Kadena ở tỉnh Okinawa, Nhật Bản. Nghe nói, quân Mỹ sẽ còn triển khai 12 máy bay chiến đấu F-22 Raptor ở căn cứ này vào nửa cuối năm nay. Máy bay chiến đấu tàng hình F-22 tại căn cứ quân Mỹ ở Okinawa, Nhật Bản Ngày 2/8, quân Mỹ tiết lộ, Mỹ-Nhật đang triển khai phối hợp, có kế hoạch dành một vị trí thường trực cho sĩ quan liên lạc của Lực lượng Phòng vệ Nhật Bản tại Bộ Tham mưu Không quân và Bộ Tác chiến Hải quân Mỹ ở ngoại ô Washington. Nếu điều này được thực hiện thì đây là lần đầu tiên Nhật Bản cử nhân viên đến cơ quan trung tâm của Hải quân và Không quân Mỹ. “Tác chiến hợp nhất trên không-trên biển” lấy Trung Quốc làm “hồng tâm” Trong tất cả những hoạt động giao lưu và triển khai quân sự này, Trung Quốc đều trở thành chủ đề trung tâm. Ngày 2/8, tờ “Bưu điện Washington” có bài viết cho rằng, trong 20 năm qua, Lầu Năm Góc luôn nghiên cứu cách thức dùng “tác chiến hợp nhất trên không-trên biển” đối phó Trung Quốc. Mục đích chính là nếu Mỹ-Trung xảy ra chiến tranh, trong trận đầu, máy bay ném bom tàng hình và tàu ngầm Mỹ sẽ phá hủy radar phát hiện tầm xa và hệ thống tên lửa chính xác trong đất liền Trung Quốc, khiến cho Quân đội Trung Quốc “mù lòa”, sau đó sẽ triển khai tấn công trên biển-trên không quy mô lớn đối với Trung Quốc. Tư tưởng “tác chiến hợp nhất trên không-trên biển” của quân Mỹ hoàn toàn không phải là tin mới, nhưng truyền thông Mỹ trần trụi tuyên truyền Trung Quốc là “hồng tâm” (điểm chính giữa của bia ngắm bắn) thì ít gặp. Sau khi Obama đưa ra chiến lược quay trở lại châu Á-Thái Bình Dương, Quốc hội Mỹ yêu cầu Lầu Năm Góc tiến hành đánh giá độc lập đối với chiến lược mới này. Về vấn đề này, Lầu Năm Góc giao cho Trung tâm Nghiên cứu Quốc tế và Chiến lược tiến hành viết báo cáo. Hiện nay, báo cáo “Chiến lược hành động của quân Mỹ ở khu vực châu Á-Thái Bình Dương: Đánh giá độc lập” đã ra đời. Mỹ mới triển khai máy bay tác chiến điện tử EA-18G Growler ở khu vực Đông Bắc Á. Báo cáo cho rằng, tính không xác định về địa chính trị chủ yếu của Mỹ và đồng minh ở khu vực châu Á-Thái Bình Dương là “sự trỗi dậy và vai trò ảnh hưởng tăng lên của Trung Quốc sẽ tác động ảnh hưởng thế nào đối với trật tự và ổn định”. Báo cáo thúc giục chính quyền Obama tăng tốc hiện diện quân sự ở khu vực châu Á-Thái Bình Dương, điều nhiều hơn lính thủy đánh bộ, tàu ngầm hạt nhân tấn công, hệ thống tên lửa và các trang bị vũ khí khác. Báo cáo kiến nghị, ít nhất cần tiếp tục điều thêm một hoặc nhiều hơn tàu ngầm hạt nhân và hơn 5.000 binh sĩ lực lượng chiến đấu đổ bộ của lính thủy đánh bộ tới quanh Trung Quốc. Ngoài ra, Mỹ cũng nên điều nhiều hơn vũ khí trang bị tiên tiến như tàu tấn công đổ bộ, xe chiến đấu đổ bộ, máy bay chiến đấu đa dụng F/A-18, máy bay chiến đấu AV-8B Harrier, máy bay trực thăng tấn công. Guam nằm ở trung tâm Tây Thái Bình Dương, là trung tâm chiến lược quan trọng kiểm soát tình hình châu Á-Thái Bình Dương của Mỹ. Hiện nay, quân Mỹ đã triển khai một hạm đội 3 tàu ngầm hạt nhân tấn công, máy bay ném bom B-52 luân phiên ở khu vực này. Báo cáo đề nghị, cần tăng triển khai số lượng tàu ngầm tấn công ở Guam, triển khai mang tính vĩnh viễn 12 máy bay ném bom B-52. >> Vũ khí chiến lược Trung Quốc bị Mỹ bắt bài Trả lời báo cáo này, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Leon Panetta cho biết, rất nhiều đề nghị trong báo cáo thống nhất với quan điểm chiến lược của Lầu Năm Góc, Hải quân Mỹ sẽ tái bố trí lực lượng quân sự, từ 50% cho mỗi khu vực - Đại Tây Dương và Thái Bình Dương hiện nay, chuyển sang triển khai 60% lực lượng ở khu vực Thái Bình Dương. Quân Mỹ sẽ tăng số lần tiến hành diễn tập quân sự với đồng minh và bạn bè của khu vực này, tăng cường hiệu quả điều chỉnh lực lượng quân sự. Máy bay chiến đấu AV-8B Harrier của Quân đội Mỹ. Ngày 1/8, Ủy ban Quân sự, Hạ viện Mỹ tổ chức phiên điều trần về báo cáo trên. Tại phiên điều trần, Phó Trợ lý Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Shirl cho biết, Lầu Năm Góc sẽ căn cứ vào đánh giá của báo cáo này, xem xét điều nhiều lực lượng quân sự hơn tới Guam. Mỹ triển khai quân sự ở châu Á-Thái Bình Dương còn rất nhiều khó khăn Báo chí Trung Quốc bình luận rằng: Mỹ khó che giấu được ý đồ chống lại Trung Quốc trong chiến lược quân sự của họ, nhưng họ vẫn tiếp tục hành động. Ngày 1/8, Thứ trưởng Bộ Quốc phòng Mỹ, người vừa kết thúc chuyến thăm các nước châu Á-Thái Bình Dương, ông Carter cho biết, đối với việc phát triển một khu vực châu Á-Thái Bình Dương hòa bình, thịnh vượng và an ninh, Trung Quốc có vai trò rất quan trọng. Ông nói, việc tái cân bằng sức mạnh quân sự của Mỹ ở châu Á-Thái Bình Dương không phải là nhằm vào một hay một số quốc gia nào, nó không phải là về Trung Quốc cũng không phải là về Mỹ, cái liên quan đến là toàn bộ khu vực châu Á-Thái Bình Dương hòa bình. Mỹ cũng còn rất nhiều khó khăn trong triển khai quân sự ở châu Á-Thái Bình Dương. Trong báo cáo, Trung tâm Nghiên cứu Quốc tế và Chiến lược Mỹ cảnh báo, chiến lược quân sự mới của Mỹ sẽ xung đột với ngân sách quân sự liên tục thu hẹp của Mỹ. Tàu ngầm hạt nhân Ohio mang theo tên lửa hành trình, của quân Mỹ, tại căn cứ Yokosuka ở Nhật Bản. Cùng ngày, Carter cho rằng, nếu Quốc hội Mỹ không đạt được giải pháp cắt giảm thâm hụt trước cuối năm nay, cơ chế giảm thâm hụt tự động được khởi động vào đầu năm 2013 sẽ gây ra hậu quả mang “tính phá hoại” đối với chiến lược quốc phòng mới và việc sẵn sàng chiến đấu, ứng phó khẩn cấp. Nếu cơ chế giảm thâm hụt tự động được khởi động, ngân sách quốc phòng của Mỹ năm 2013 sẽ giảm 55 tỷ USD. >> Việt Nam khôn ngoan khi cân bằng giữa Mỹ - Trung Quốc Ngoài ra, một số ý tưởng chiến lược của Mỹ hoàn toàn không được đồng minh tán thành và ủng hộ. Trong báo cáo, Trung tâm Nghiên cứu Quốc tế và Chiến lược cho rằng, Australia đã tạo ra chiều sâu chiến lược đầy đủ cho Mỹ trên các phương diện như địa lý, chính trị, khả năng quốc phòng hiện có và hạ tầng cơ sở, đề nghị Mỹ xây dựng ở Perth, Australia một biên đội tấn công tàu sân bay gồm có tàu sân bay động cơ hạt nhân, máy bay chiến đấu, tàu tuần dương và tàu khu trục. Đối với vấn đề này, Bộ trưởng Quốc phòng Australia, Stephen Smith phản hồi cho biết, Mỹ sẽ không có căn cứ quân sự vĩnh viễn trên lãnh thổ Australia, điểm này sẽ không thay đổi. (Nguồn :: Báo Giáo Dục VN) |
>> Trung Quốc khoe "lá chắn thép" trên biển
Các tàu chiến “Aegis Trung Hoa”, “sát thủ đa diện/kiếm sắc vô ảnh trên biển”… đã được Trung Quốc xây dựng thành một “lá chắn thép”. >> Tàu hộ tống NS Satpura - "Át chủ bài" của Hải quân Ấn Độ Tờ “Tin tức Trung Quốc” dẫn nguồn tin tức “Giải phóng quân báo” cho biết, 10 năm trước, tàu khu trục Thanh Đảo, tàu chiến chủ lực thế hệ thứ hai do Trung Quốc tự sản xuất, cùng với tàu tiếp tế tổng hợp Thái Thương, hợp thành biên đội, đã vượt 3 đại dương, hành trình 33.000 hải lý, thực hiện chuyến đi vòng quanh Trái đất lần đầu tiên của Hải quân Trung Quốc. Hải quân Trung Quốc diễn tập trên biển. 10 năm sau, hiện nay, khi tuần tra hộ tống ở vùng biển Somalia, tàu Thanh Đảo đã là một “lính cũ” trong lực lượng tàu chiến của Hải quân Trung Quốc. Báo Trung Quốc tuyên truyền, gần 10 năm trở lại đây, Hải quân Trung Quốc liên tiếp cho hạ thủy tàu chiến thế hệ mới, nhanh chóng hình thành sức chiến đấu. Các tàu khu trục tên lửa kiểu mới như tàu Quảng Châu, Vũ Hán, Hải Khẩu, Lan Châu đã lần lượt đưa vào sử dụng, chúng được dân mạng Trung Quốc gọi là “Aegis Trung Hoa” nhờ “khả năng phòng không khu vực và tấn công vượt tầm nhìn xuất sắc”; hơn 10 tàu hộ vệ tên lửa kiểu mới như tàu Từ Châu, Châu Sơn, Sào Hồ… cũng lần lượt đưa vào biên chế, được báo Trung Quốc gọi là “sát thủ đa diện trên biển” kiêm nhiệm phòng không, đối hải, săn ngầm; thuyền máy tên lửa kiểu mới có tính tàng hình, tính cơ động mạnh, khả năng đột kích lớn, được báo Trung Quốc gọi là “kiếm sắc vô ảnh trên biển”; tàu vận tải đổ bộ Côn Luân Sơn, Tỉnh Cương Sơn, tàu đổ bộ đệm khí kiểu mới, tàu quét mìn kiểu mới, tàu bảo đảm cỡ lớn đã lần lượt trang bị… Trung Quốc đã dựng lên một “lá chắn thép” trên biển. Tàu khu trục Thanh Đảo, Hạm đội Bắc Hải, Hải quân Trung Quốc. Tàu chiến hiện đại hóa là biểu tượng của trình độ tổng thể phát triển khoa học công nghệ quốc gia. Trong giai đoạn mới, các tàu chiến kiểu mới của Trung Quốc đã ra sức vươn ra các đại dương trên thế giới: Năm 2001, tàu khu trục tên lửa Thâm Quyến đến thăm Đức, Anh, Pháp và Italia, đây là lần đầu tiên tàu chiến Hải quân Trung Quốc đến Địa Trung Hải, lần đầu tiên đi qua eo biển Gibraltar đến Đại Tây Dương, lần đầu tiên đi qua kinh tuyến 0 độ của Trái đất. Tháng 8/2007, tàu khu trục tên lửa Quảng Châu, tàu tiếp tế tổng hợp tầm xa Vi Sơn Hồ tạo thành một biên đội huấn luyện tầm xa, đến thăm 4 nước châu Âu, đi xuyên qua eo biển Skagerrak giữa Đan Mạch và Thụy Điển, lần đầu tiên đến biển Baltic. Tháng 1/2009, các tàu khu trục Vũ Hán, Lan Châu lần đầu tiên thực hiện nhiệm vụ hộ tống ở vịnh Aden, vùng biển Somalia. Đây là lần tiếp theo biên đội tàu Trung Quốc xuất hiện ở vùng biển này, sau hơn 600 năm tàu Trịnh Hòa thời Minh, Trung Quốc đến Tây Dương (phương Tây). Tháng 2/2011, Trung Quốc đã điều tàu hộ vệ tên lửa Từ Châu đến vùng biển lân cận Libya, rút nhân viên Trung Quốc về nước. Trong thời gian không đến 2 năm, con tàu này từng 2 lần vượt qua Ấn Độ Dương, tới vịnh Aden, tiến thẳng Địa Trung Hải, thời gian hộ tống biển xa dài 347 ngày, chiếm một nửa thời gian hạ thủy sử dụng. Đối với Hải quân Trung Quốc, đảo Lưu Công ở biển Hoàng Hải là một tọa độ lịch sử có hàm ý bi thương. Ngày 23/4/2009, Hải quân Trung Quốc đã tổ chức lễ duyệt binh lớn kỷ niệm tròn 60 năm tại đây. Trung Quốc đã phô diễn sức mạnh quân sự với thế giới bằng 25 tàu chiến các loại gồm tàu ngầm hạt nhân, tàu thông thường, tàu khu trục kiểu mới, tàu hộ vệ kiểu mới, tàu vận tải đổ bộ kiểu mới, thuyền máy tên lửa kiểu mới… Tàu khu trục tên lửa Thạch Gia Trang, Hải quân Trung Quốc Tàu chiến Trung Quốc phóng tên lửa. Tàu hộ vệ tên lửa 054A Châu Sơn, Hải quân Trung Quốc. Tàu tiếp tế tổng hợp Thái Thương, Hải quân Trung Quốc. Tàu vận tải đổ bộ 071 Côn Luân Sơn Tàu hộ vệ tên lửa Sào Hồ Tàu khu trục tên lửa Hải Khẩu. Tàu khu trục tên lửa Thâm Quyến. Tàu khu trục tên lửa Quảng Châu Tàu quét mìn kiểu mới của Trung Quốc. |
>> Màn kịch đơn phương hiếu chiến của Trung Quốc đã bị lột trần !
Cựu đại sứ Ấn Độ tại Iraq R S Kalha cho rằng, hiện vẫn còn chưa quá muộn để Trung Quốc nhận ra “sự điên rồ của họ”, rút khỏi các đảo không có người ở và tìm kiếm một giải pháp hòa bình phù hợp với Công ước Liên hợp quốc về Luật Biển năm 1982 (UNCLOS). >> HQ Trung Quốc xưng bá ở Thái Bình Dương đâu có dễ ? Giương cao ngọn cờ chính nghĩa Đăng tải tại Chinhphu.vn, Đại sứ Việt Nam tại Trung Quốc Nguyễn Văn Thơ cho rằng, vấn đề tranh chấp Biển Đông là một tồn tại lịch sử khách quan, chúng ta không thể né tránh, mà phải đối diện và tìm phương cách để từng bước giải quyết vấn đề này. Đại sứ khẳng định: Một mặt chúng ta luôn chú trọng xây dựng phát triển mối quan hệ hữu nghị truyền thống tốt đẹp với nước bạn Trung Quốc, song cũng kiên quyết bảo vệ chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ đất nước. Chúng ta có đầy đủ cơ sở pháp lý và lịch sử để khẳng định quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt Nam. Đồng thời, chúng ta cũng luôn nhất quán là các tranh chấp trên Biển Đông phải được giải quyết thông qua thương lượng hòa bình, trên cơ sở hữu nghị, bình đẳng, tôn trọng lẫn nhau, không sử dụng vũ lực và đe dọa sử dụng vũ lực, trên cơ sở luật pháp quốc tế, đặc biệt là Công ước của Liên Hiệp Quốc về Luật Biển 1982 và Tuyên bố về cách ứng xử của các bên ở Biển Đông (DOC). “Tôi hi vọng rằng những tiếng nói tiêu cực, không có lợi cho quan hệ hữu nghị Việt Nam - Trung Quốc, kích động hận thù dân tộc trên một số báo và trang mạng của Trung Quốc không phải là tiếng nói chính thống của Đảng, Chính phủ và nhân dân Trung Quốc”, Đại sứ Nguyễn Văn Thơ nói. Cũng theo Chinhphu.vn, Đại sứ Nguyễn Văn Thơ khẳng định Việt Nam luôn mong muốn hai bên có nhiều tiếng nói hữu nghị hơn, tích cực hơn, góp phần giải quyết những tranh chấp, bất đồng bằng thương lượng hòa bình, tôn trọng luật pháp quốc tế, góp phần đưa quan hệ hai nước phát triển ổn định và lành mạnh. Ngư chính 310 - Hải quân TQ Theo Đại sứ, “trong lúc này, chúng ta lại cần phải giương cao hơn nữa ngọn cờ chính nghĩa, hòa bình và hợp tác, vì đây là xu hướng lớn của khu vực và thế giới mà không ai có thể đi ngược lại xu hướng đó. Việc này chúng ta phải kiên trì, cái gì đúng phải bảo vệ đến cùng. Bằng những bài viết khách quan, trung thực, có lý có tình, báo chí cũng là một kênh thông tin rất quan trọng để bảo vệ cái đúng, bảo vệ lẽ phải”. Còn chưa quá muộn để Trung Quốc làm lại Báo Công an nhân dân trích dẫn, cựu đại sứ Ấn Độ tại Iraq R S Kalha cho rằng, hiện vẫn còn chưa quá muộn để Trung Quốc nhận ra “sự điên rồ của họ”, rút khỏi các đảo không có người ở và tìm kiếm một giải pháp hòa bình phù hợp với Công ước Liên hợp quốc về Luật Biển năm 1982 (UNCLOS). Trước đó, ngày 2/8, Bộ trưởng Quốc phòng Philippines Voltaire Gazmin thông báo, tàu cá Trung Quốc đã giăng dây thừng tại khu vực ra vào bãi cạn đang có tranh chấp Scarborough/Hoàng Nham để ngăn tàu cá nước khác vào đây. >> Trung Quốc sẽ mãi chỉ là hổ giấy ? Tờ Philippine Daily Inquirer dẫn lời Bộ trưởng Voltaire Gazmin cho biết, lực lượng tuần duyên Philippines đã báo cáo với ông về việc tàu cá Trung Quốc để lại một dây thừng dài có phao giữ xung quanh các khu vực ra vào Scarborough/Hoàng Nham. Bộ trưởng Voltaire Gazmin thông báo, lực lượng tuần duyên chưa quyết định tháo bỏ dây thừng nói trên và đã điều máy bay đến khu vực này để giám sát tình hình. Cũng trong ngày 2/8, Thư ký thông tin văn phòng Tổng thống Philippines, ông Ricky Carandang cho biết, thiếu Bộ quy tắc ứng xử ở Biển Đông, bất kỳ quốc gia tuyên bố chủ quyền nào tại vùng này đều không thể thăm dò tài nguyên ở những khu vực tranh chấp. Theo ông Ricky Carandang, các chuyên gia pháp lý và ngoại giao có thể tìm ra cách để khai thác chung, nhưng sẽ thất bại nếu thiếu Bộ quy tắc ứng xử ở Biển Đông. Tuyên bố của Bộ trưởng Quốc phòng Philippines Voltaire Gazmin diễn ra đúng thời điểm giới truyền thông đưa tin: nhiều báo và hãng tin lớn của Trung Quốc như Thời báo Hoàn Cầu, Tân Hoa xã, China News, Sina… vừa đồng loạt chỉ trích những quốc gia hữu quan trong tranh chấp chủ quyền trên Biển Đông. Trong khi đó, dư luận và giới chuyên môn bày tỏ mối quan tâm tới bài viết của cựu Đại sứ Ấn Độ tại Iraq K S Kalha khi cho rằng, chính sách lấn chiếm Biển Đông của Trung Quốc là lợi bất cập hại. Theo cựu đại sứ R S Kalha, có thể bị sa vào một cuộc tranh chấp nội bộ sau vụ cách chức Ủy viên Bộ chính trị, Bí thư Thành ủy Trùng Khánh Bạc Hy Lai, nên ban lãnh đạo Trung Quốc hiện không muốn bị cho là nhu nhược. Ngoài ra, Bắc Kinh cũng muốn gửi một thông điệp tới tất cả các nước khác đang có tranh chấp tại Biển Đông rằng, trong khi muốn có một giải pháp ngoại giao, Trung Quốc sẽ sử dụng vũ lực để bảo vệ vị thế của mình ở vùng biển này. Nhưng hành động này khó thực hiện bởi Trung Quốc sẽ vô cùng khó khăn để duy trì an ninh cho đơn vị đồn trú tại cái gọi là “thành phố Tam Sa”. Ngoài ra, hành động lấn át của Trung Quốc ở Biển Đông sẽ khiến cho các nước hữu quan xích lại gần nhau hơn và đoàn kết để chống lại những đòi hỏi chủ quyền quá đáng và phi lý của Bắc Kinh. Cựu đại sứ R S Kalha cho rằng, hiện vẫn còn chưa quá muộn để Trung Quốc nhận ra “sự điên rồ của họ”, rút khỏi các đảo không có người ở và tìm kiếm một giải pháp hòa bình phù hợp với Công ước Liên hợp quốc về Luật Biển năm 1982 (UNCLOS). Trên trang mạng của Viện phân tích và nghiên cứu quốc phòng, chuyên gia Abanti Bhattacharya thuộc Đại học Delhi (Ấn Độ) cũng vạch rõ chiêu bài đa phương và đơn phương của Trung Quốc trên Biển Đông. Theo ông Abanti Bhattacharya, trở ngại lớn nhất để giải quyết tranh chấp trên Biển Đông là việc Bắc Kinh kiên quyết bác bỏ bất cứ giải pháp đa phương nào với các bên cùng tuyên bố chủ quyền. Trong khi luôn khẳng định, đa phương là trọng tâm trong chính sách ngoại giao của mình thì Trung Quốc lại hành động ngược lại và vi phạm chủ quyền của nước khác. Điển hình là việc thành lập cái gọi là "thành phố Tam Sa" và quyết định đưa quân đội đến đồn trú ở đây. Theo ông Abanti Bhattacharya, đa phương hóa chỉ là công cụ chiến lược được Trung Quốc sử dụng khi cần phản đối chính sách của Mỹ và giúp Bắc Kinh cải thiện hình ảnh đầy đe dọa trong mắt các nước ASEAN. Nhưng các hành động hiếu chiến đơn phương gần đây đã bóc trần màn kịch đa phương của Bắc Kinh. Dư luận cũng đang chú ý tới việc hãng ABS-CBN News dẫn lời ông Robert Scher, Thứ trưởng Bộ Quốc phòng Mỹ hôm 1/8 khi cho biết, Bộ Quốc phòng Mỹ sẽ cân nhắc việc bổ sung máy bay ném bom và tàu ngầm tấn công đến khu vực Thái Bình Dương, để đối phó với những thách thức an ninh ngày càng tăng ở khu vực này. Giới chuyên môn đều cho rằng, Trung Quốc đang quyết tâm hiện thực chiến lược độc bá Biển Đông để vừa khai thác dầu khí, vừa kiểm soát tuyến đường biển quan trọng tại khu vực này. Điều này được chuyên gia Stephanie Kleine - Ahlbrandt thuộc Tổ chức khủng hoảng quốc tế (ICG) chỉ rõ. Theo đó, việc Trung Quốc mở rộng hoạt động khai thác dầu khí trên Biển Đông là bước thứ ba trong chiến lược độc bá Biển Đông. Âm mưu lâu dài Báo Thanh niên đăng tải bài viết về lực lượng tàu tuần tra có trang bị vũ khí được Trung Quốc triển khai phục vụ mưu đồ chiếm đoạt biển Đông. Báo này trích dẫn từ tạp chí Jane’s Defence Weekly, Trung Quốc đang ngày càng tăng cường khả năng hoạt động xa bờ cho “hạm đội trắng”. Điển hình như lực lượng tàu hải quan vốn dĩ hoạt động gần bờ nay cũng đang được bổ sung các tàu tầm xa. Sau khi tàu ngư chính, hải giám và hải tuần “bành trướng” trên biển Đông, lực lượng hải quan được cho là sẽ sớm ra khơi, núp bóng dưới chiêu bài “tuần tra ở vùng biển chủ quyền”. Xa hơn, Bắc Kinh có thể sáp nhập các nhóm tàu trên nằm dưới quyền quản lý của một cơ quan mới. Gần đây, thiếu tướng La Viện, Phó tổng thư ký Hội Khoa học quân sự Trung Quốc, tuyên bố Bắc Kinh có thể sớm thành lập Bộ Đại dương phụ trách kiểm soát hoạt động tại các vùng biển. Theo đó, bộ này được lập ra trên cơ sở thống nhất 9 đơn vị hiện dưới quyền các cơ quan khác nhau như Bộ Nông nghiệp và Bộ Công an. Asahi Shimbun từng dẫn lời tướng La nói bên lề Hội nghị Chính hiệp Trung Quốc hồi tháng 3 rằng: “Liên kết nhiều cơ quan để tạo ảnh hưởng mạnh hơn và có nhiều tàu lớn hơn”. Giới quan sát nhận định cơ quan mới sẽ đóng vai trò then chốt trong việc “bảo hộ” những hoạt động đánh bắt, khai thác nguồn lợi trên biển tại những khu vực Bắc Kinh tuyên bố chủ quyền. Tất nhiên, biển Đông nằm trong số các khu vực này. Vì thế, bài phân tích trên Jane’s Defence Weekly nhận định vụ căng thẳng giữa Trung Quốc với Philippines quanh bãi cạn Scarborough gần đây là cách để Bắc Kinh kiểm nghiệm khả năng ứng phó của “hạm đội trắng”. Theo đó, khi các tàu cá hay tàu dân sự của Trung Quốc “gặp khó”, Bắc Kinh sẽ sẵn sàng leo thang căng thẳng bằng cách từng bước điều động tàu được vũ trang từ thấp đến cao của “hạm đội trắng”. Bằng cách này, Trung Quốc có thể tránh tiếng là không “quân sự hóa” dù sức mạnh đe dọa chẳng kém gì việc triển khai tàu chiến. Về lâu dài, “hạm đội trắng” có thể thay thế hải quân thực hiện mưu đồ của Bắc Kinh trong việc bành trướng ở các vùng biển. (Nguồn :: Báo Giáo Dục VN) |
Thứ Bảy, 4 tháng 8, 2012
>> Theo báo Nhật : Nga - Trung rút cuộc vẫn đối đầu !
Về góc độ địa-chính trị, Trung-Nga luôn là một mối quan hệ đối lập. Trung Quốc sử dụng SCO thò vào “bụng” Nga và có tham vọng lãnh thổ, tài nguyên. >> Mục đích cuộc tập trận Nga - Trung >> Nga: Trung Quốc sẽ tấn công Nga trong vài năm tới Tờ nguyệt san “Choice” Nhật Bản số tháng 7 có bài viêt nhan đề “Trung-Nga giả vờ tuần trăng mật”. Theo bài viết, giống như muốn chống lại việc Mỹ từng bước chuyển trung tâm chiến lược tới châu Á, gần đây Trung Quốc và Nga hô hào đưa “quan hệ đối tác hợp tác chiến lược song phương” đi vào chiều sâu. Hai nước tích cực giả vờ tăng cường một mối quan hệ đối tác bình đẳng, nhưng trò diễn này rất dễ bị phát hiện. Lính tuần tra biên phòng Trung Quốc ở khu vực biên giới Trung-Nga. Ngày 8/6, tờ “International Herald Tribune” Mỹ đã đăng bài viết của Bobo Lo, chuyên gia quan hệ Trung-Nga. Bobo Lo viết: “Trung Quốc đang phát triển mạnh, còn các bước hiện đại hóa của Nga đình trệ, về chính trị đã xơ cứng. Mối đe dọa lớn nhất của hai bên chính là khoảng cách giữa hai nước ngày càng lớn”. Xuất phát từ mục đích chống Mỹ quay trở lại châu Á, Trung Quốc thực sự tìm cách khéo léo tận dụng Tổ chức Hợp tác Thượng Hải (SCO) – tổ chức duy nhất được nước này đóng vai trò chủ đạo. Nga rõ ràng cũng tính toán đón lấy “gió đông” Trung Quốc để tăng cường khả năng đàm phán với Mỹ và NATO. Nhưng Tổng thống Nga Putin ôm mộng nước lớn, tuyên bố Nga sẽ tiếp tục trở thành người tham gia vào các vấn đề toàn cầu, thái độ này rất rõ đối với Trung Quốc và SCO. Tháng 2/2012, hãng RIA Novosti đã có một chương trình về vấn đề ngoại giao của Tổng thống Putin, ông tuyên bố “vai trò của Trung Quốc ở khu vực châu Á-Thái Bình Dương ngày càng tăng cường”. Putin công khai cho rằng: “Sức mạnh tổng thể của Trung Quốc ngày càng tăng cường, trong đó có khả năng lan tỏa tới các khu vực. Đứng trước yếu tố Trung Quốc được tăng cường nhanh chóng, chúng ta nên làm thế nào?”. Ngày 25/4/2012, Trung-Nga diễn tập bảo vệ tuyến đường hàng hải ở biển Hoàng Hải. Trung Quốc rõ ràng đang gây ra “mối đe dọa” cho Nga. SCO trên thực tế bị Trung Quốc kiểm soát, các thành viên bao gồm các nước Trung Á là Kyrgyzstan, Tajikistan, Kazakhstan và Uzbekistan. Lý do Nga cảnh giác với việc Trung Quốc tăng cường quyền phát ngôn rất rõ ràng. Bốn nước Trung Á là thành viên Cộng đồng các quốc gia độc lập (SNG), vì vậy Nga chắc chắn có cảm giác Trung Quốc thò tay vào “bụng” của họ. Học giả chính trị quốc tế nổi tiếng Ấn Độ, Brahma Chellaney luôn nhấn mạnh, về địa-chính trị học, Trung-Nga là một mối quan hệ đối lập. Về lý do Trung-Nga tại sao không xóa bỏ sự ngờ vực về địa-chính trị học, Chellaney chỉ ra: “Trung-Nga tuyệt đối sẽ không liên minh. Hai bên có sự ngờ vực lẫn nhau, đặc biệt là sự hoài nghi của Nga đối với Trung Quốc rất lớn. Dân số Nga có mật độ thấp, còn Trung Quốc tương đối cao. Nga có tài nguyên thiên nhiên phong phú, còn Trung Quốc lại có lòng tham không đáy đối với tài nguyên nhiên nhiên. Đất đai Nga quá rộng lớn, còn Trung Quốc đang tranh đoạt lãnh thổ. Bất kể nhìn ở góc độ nào, Trung Quốc và Nga đều thuộc đối thủ cạnh tranh. Nga rất lo ngại đối với Trung Quốc là do hiện trạng phân bố trái ngược về diện tích lãnh thổ và dân số của nước này. Phần châu Á chiếm 72% diện tích lãnh thổ Nga, phần châu Âu chỉ chiếm 28%, nhưng 75% người Nga sống ở châu Âu, phần châu Á chỉ chiếm 25%. Chính vì vậy, Nga thông qua kênh chính thức nhập khẩu lao động Trung Quốc khai thác các dự án của Siberia, đồng thời còn có không ít lao động bất hợp pháp từ Trung Quốc tràn vào lãnh thổ Nga. Binh sĩ tàu tuần dương Varyag Hạm đội Thái Bình Dương Nga tham quan tàu khu trục tên lửa Thẩm Dương, Hải quân Trung Quốc. Nga lo ngại rằng, sau 50 năm, khu vực Viễn Đông mặc dù về chính trị vẫn do Nga kiểm soát, nhưng về kinh tế có thể đã bị Trung Quốc kiểm soát thực tế”. Do kinh tế liên tục tăng trưởng, Trung Quốc vẫn không ngừng tìm kiếm tài nguyên ở các nước láng giềng, trên biển, Trung Đông, châu Phi và châu Nam Mỹ. Người Trung Quốc không thể không tràn vào nước láng giềng theo kiểu thủy triều lên, tìm kiếm các tài nguyên như dầu mỏ, khí đốt, gỗ, kim cương và vàng. Sự xâm lấn bí mật về con người và vốn này bắt đầu từ thập niên 1990, khiến cho khu vực Viễn Đông dần dần nằm trong sự kiểm soát thực tế của Trung Quốc - điều này thống nhất với phân tích của Chellaney. Nếu Nga bắt tay khai thác khu vực Viễn Đông thị chắc chắn phải nhập khẩu lao động của Trung Quốc. Nga dựa vào giá dầu tăng lên, thương mại với Trung Quốc ngày càng tăng, nhưng một bên cung cấp nguyên liệu, một bên xuất khẩu sản phẩm có giá trị gia tăng cao, hai bên từng bước hình thành một mối quan hệ tương tự với mô hình giữa nước phát triển và nước đang phát triển trước đây. Về kinh tế, Trung Quốc tăng cường chi phối thực tế đối với khu vực Viễn Đông, họ liệu có tính toán thôn tính khu vực phía bắc sông Amour (Trung Quốc gọi là Hắc Long Giang) và phía đông hai tỉnh Cát Lâm và Hắc Long Giang hay không? Trung Quốc bỏ ra 20 triệu USD để sở hữu tàu sân bay của Nga. Putin nhiều lần yêu cầu Trung Quốc có sự hợp tác trong chương trình đường ống khí đốt. Bên ngoài cho rằng, trong hội đàm giữa các nhà lãnh đạo Trung-Nga năm nay, hai nước sẽ đạt được đồng thuận, nhưng do chưa thể thống nhất về vấn đề giá cả, các cuộc đàm phán tiếp tục bị kéo dài. Đối với một nước sản xuất khí đốt lớn thứ hai thế giới, thị trường Trung Quốc chắc chắn rất hấp dẫn. Nhưng, Trung Quốc không chịu nhượng bộ về giá khí đốt. Trung Quốc biết rất rõ thủ đoạn sử dụng dầu khí làm con bài ngoại giao của Nga, cho nên 6 năm trước họ lần lượt ký hợp đồng mua khí đốt với Trung Đông, Australia và các nước Trung Á. Ngày 5/6, tờ “Thời báo New York” cho rằng, Trung-Nga tồn tại mối quan hệ lợi hại tương đồng, nhưng rốt cuộc vẫn là quan hệ đối đầu mang tính lịch sử bắt đầu từ thời kỳ Chiến tranh Lạnh. Moscow cho rằng, kinh tế Trung Quốc đã vượt toàn diện Nga, cân bằng sức mạnh giữa hai bên đã có sự thay đổi kịch tính. Trung Quốc nhập khẩu rất nhiều máy bay chiến đấu Su-27/30 của Nga, số lượng những máy bay chiến đấu này của Trung Quốc hiện đã vượt Nga. (Nguồn :: Báo Giáo Dục VN) |
>> Ấn Độ thử thành công SLBM K-15
Ấn Độ đã phát triển và thử nghiệm thành công tên lửa đạn đạo phóng từ tàu ngầm, đưa quốc gia này gia nhập các quốc gia có khả năng răn đe hạt nhân trên biển. >> Tàu hộ tống NS Satpura - "Át chủ bài" của Hải quân Ấn Độ Ấn Độ đã phát triển và thử nghiệm thành công tên lửa đạn đạo phóng từ tàu ngầm, đưa quốc gia này gia nhập các quốc gia có khả năng răn đe hạt nhân trên biển. Tổ chức nghiên cứu và phát triển quốc phòng Ấn Độ DRDO đã phát triển và thử nghiệm thành công tên lửa đạn đạo phóng từ tàu ngầm SLBM (submarine-launched ballistic missile). Tên lửa này được đưa vào trang bị cho tàu ngầm hạt nhân chiến lược INS Arihant do Ấn Độ thiết kế. Mô hình cấu tạo tên lửa K-15 Tên lửa có chiều dài 10 mét, đường kính 740mm, trọng lượng 17 tấn, tên lửa có khả năng mang theo đầu đạn nặng 1000kg với tầm bắn 700km, tầm bắn của tên lửa có thể tăng lên 1000km nếu sử dụng đầu đạn nặng 500km, nó có khả năng mang đầu đạn hạt nhân chiến thuật. Dù tên lửa K-15 chỉ có tầm bắn khiêm tốn 700km so với tầm bắn trên 5.000km của các tên lửa SLBM Nga, Mỹ, Trung Quốc, Pháp, song đây là một bước tiến bộ quan trọng đưa Ấn Độ trở thành cường quốc quân sự trên thế giới. Tên lửa K-15 cùng với tàu ngầm hạt nhân chiến lược INS Arihant mang lại một sức mạnh mới cho Ấn Độ. Cần lưu ý, Ấn Độ gọi tên lửa K-15 thuộc loại SLBM nhưng một số chuyên gia quân sự trên thế giới cho rằng, vai trò của nó giống như một tên lửa hành trình kiểu như Tomahawk của Mỹ. Một điều quan trọng là tên lửa K-15 có nhiều ưu điểm, đơn giản trong vận hành và bảo trì, nó có một chế độ dẫn đường tinh vi, tên lửa được bảo quản trong các ống bảo quản riêng biệt nhằm kéo dài thời gian sử dụng và dễ dàng trong lúc vận chuyển cũng như lắp đặt vào ống phóng. Hiện tại, chưa rõ tên lửa K-15 đã trang bị trên tàu ngầm INS Arihant hay chưa. Thử nghiệm mới nhất của tên lửa được thực hiện trong một phao đặt dưới nước. Cho dù vai trò của K-15 là gì thì đây cũng là cột mốc quan trọng đưa tiềm lực quân sự của Ấn Độ lên một tầm cao mới. Dự án phát triển SLBM bản địa mang mật danh K-15 hay còn gọi dự án 420 Sagarika, được DRDO khởi động vào những năm 1990 cùng thời điểm với sự phát triển của tàu ngầm hạt nhân chiến lược nội địa. Tương tự như sự phát triển của tàu ngầm hạt nhân nội địa, sự phát triển của K-15 gặp khá nhiều khó khăn và chậm trễ. Tên lửa được hoàn thành vào năm 2001, các thử nghiệm được tiến hành ngay sau đó nhưng không đạt được thành công như mong đợi. Tháng 10/2005 các báo cáo cho biết, Ấn Độ thử nghiệm thành công tên lửa phóng từ tàu ngầm với cự ly 300km. Đến tháng 4/2007, Ấn Độ tiếp tục phát triển tên lửa hành trình có tầm bắn 1.000km với khả năng phóng từ tàu ngầm và máy bay ném bom. Đến tháng 2/2008, sự phát triển của tên lửa đạn đạo Sagarika chính thức được xác nhận. Trong năm 2008, tên lửa K-15 đã có tổng cộng 7 lần thử nghiệm thành công trong đó có ít nhất một lần được phóng từ một phao mang ống phóng ở độ sâu 50 mét dưới nước. Ngày 12/11/2008 một biến thể đối đất của K-15 đã được thử nghiệm thành công. Thử nghiệm mới nhất của K-15 được thực hiện vào ngày 11/03/2012 ngoài khơi thành phố cảng Visakhapatnam tên lửa đánh trúng mục tiêu giả định ở cự ly 700km vào lúc 13h (7h30 GMT). Sau thử nghiệm này, phát ngôn viên Bộ Quốc phòng Ấn Độ hồ hởi tuyên bố: “Với thành công lần này, Ấn Độ đã gia nhập cùng với Mỹ, Nga, Pháp, Trung Quốc có khả năng răn đe hạt nhân trên biển”. (Nguồn :: Báo Giáo Dục VN) |
Thứ Sáu, 3 tháng 8, 2012
>> Vũ khí chiến lược Trung Quốc bị Mỹ bắt bài
Bản thân giới quân sự Trung Quốc vẫn thường rêu rao về 3 loại vũ khí sẽ giúp Bắc Kinh “bất chiến tự nhiên thành”, đó là tên lửa DF – 21D, tàu sân bay và máy bay tàng hình. Thế nhưng trong thực tế cả 3 loại vũ khí này đều không qua mặt được Mỹ. >> Hồ sơ các dự án đóng tàu của TQ Tên lửa phòng thủ Mỹ dễ dàng hạ gục Đông Phong Về cơ bản việc triển khai hệ thống phòng thủ tên lửa ở châu Á của Mỹ thực chất là nhằm đánh chặn các tên lửa đạn đạo tầm trung, tầm xa của Trung Quốc. Nhìn vào bề ngoài, Mỹ triển khai hệ thống phòng thủ tên lửa ở châu Á là nhằm vào tên lửa đạn đạo của CHDCND Triều Tiên, nhưng căn bản mục đích là nâng cấp khả năng tên lửa đạn đạo tầm trung phòng thủ Standard-3 hiện nay lên, có thể đánh chặn tên lửa đạn đạo xuyên lục địa Đông Phong. Trong giai đoạn đầu khi tên lửa đạn đạo Trung Quốc phóng lên được 5-10 giây, sẽ bị vệ tinh dò hồng ngoại bắt được. Ngay sau đó, vệ tinh sẽ truyền thông tin này về trạm chiến thuật liên hợp mặt đất ở lãnh thổ Mỹ bằng liên kết dữ liệu chiến thuật liên hợp. Song song với đó trạm mặt đất chịu trách nhiệm cảnh giới tên lửa đạn đạo của Trung Quốc được thiết lập tại Nhật Bản sẽ nhận lệnh. Bên cạnh đó, ở các căn cứ của Nhật Bản, vẫn thường xuyên triển khai máy bay cảnh báo sớm đối với tên lửa đạn đạo như RC-135, WC-135 của quân Mỹ. Từ cuối thập niên 1990, Mỹ bắt đầu phát triển hệ thống đánh chặn đối với tên lửa đạn đạo tầm trung và tầm xa, lần lượt gọi là hệ thống phòng thủ tên lửa khu vực chiến lược và hệ thống phòng thủ tên lửa đạn đạo quốc gia. >> Quân sự Trung Quốc mạnh cỡ nào? Đối tượng mục tiêu của hệ thống trước là tên lửa đạn đạo DF-15, đối tượng đánh chặn của hệ thống sau là tên lửa đạn đạo xuyên lục địa DF-31A. Ý đồ của Mỹ là triển khai tên lửa đánh chặn Standard-3, loại tên lửa được cải tiến liên tục, để nó có thể đánh chặn tên lửa đạn đạo tầm trung có tầm phóng trên 3.000 km, chẳng hạn tên lửa DF-21C/D, DF-25, đồng thời tiếp tục cải tiến hệ thống phòng thủ tên lửa có thể đánh chặn tên lửa đạn đạo xuyên lục địa DF-31A. Từ những thông tin trên có thể khẳng định niềm kiêu hãnh hàng đầu, biểu tượng cho sức mạnh quân đội Trung Quốc đã sớm bị Mỹ bắt bài, bất kỳ một hành động gây hấn nào từ Trung Quốc sẽ nhanh chóng bị Mỹ loại bỏ... Chiến đấu cơ tàng hình, vẫn còn yếu kém... Trong khi Trung Quốc đang úp mở về sức mạnh của loại chiến đấu cơ tàng hình thế hệ mới J-20 thì các quan chức Lầu Năm Góc lại tự tin khẳng định rằng loại chiến đấu cơ này chưa thể sánh được với những chiếc F-22 của Mỹ. Theo đó, J-20 của Trung Quốc vẫn đang vấp phải những vấn đề về động cơ và còn phải mất nhiều năm nữa, Trung Quốc mới có thể có được chiếc máy bay tàng hình tiếp theo. Lầu Năm Góc thậm chí còn tin rằng, Trung Quốc vẫn đang gặp khó khăn trong việc phát triển những chiếc máy bay chiến đấu thế hệ thứ tư. "Trung Quốc đúng là đang trong quá trình phát triển máy bay chiến đấu thế hệ thứ 5. Nhưng Trung Quốc vẫn còn đang gặp khó trong việc phát triển chiến đấu cơ thế hệ thứ 4," đại diện Lầu Năm Góc đã đưa ra nhận định về tiêm kích cơ thế hệ mới của Bắc Kinh. Chiến đấu cơ tàng hình J-20 của Trung Quốc không được Mỹ đánh giá cao... Mặc dù vẫn tiến hành theo dõi sát sao hoạt động chế tạo máy bay tàng hình của Trung Quốc, nhưng Lầu Năm Góc vẫn cho rằng họ chưa tìm thấy bất kỳ một mối nguy nào đến từ dự án này táo bạo này của Bắc Kinh. "Chúng tôi đã từng nói về chiếc máy bay tàng hình của Trung Quốc. Chúng tôi biết họ đang theo đuổi việc phát triển một chiếc máy bay chiến đấu tàng hình thế hệ thứ 5 nhưng chương trình đó chưa thực sự gây lo ngại", một đại diện của Lầu Năm Góc phát biểu trước giới truyền thông. Đại diện cao nhất của quân đội Mỹ từng tuyên bố, không quốc gia nào có thể sánh kịp với sức mạnh không quân của Mỹ và dự đoán Trung Quốc sẽ chỉ “có một số ít” máy bay chiến đấu có thể thách thức các phi đội tân tiến của Mỹ vào năm 2025, nhưng đến lúc đó thì cán cân quyền lực quân sự ở Thái Bình Dương đã không còn chỗ cho Trung Quốc. Tầu sân bay chưa hoàn thiện đã đầy yếu điểm Trái với những quan ngại của các nước trong khu vực về tàu sân bay đầu tiên của Trung Quốc, các chuyên gia quân sự Mỹ và Úc lại không đánh giá cao thành tựu này của Bắc Kinh. Theo đó, thì dù đã được nâng cấp hết mức, nhưng hàng không mẫu hạm Varyag từ thời Liên Xô mà Trung Quốc mua lại, vẫn chỉ thuộc loại tàu sân bay hạng dưới so với chuẩn mực của thế kỷ 21. Nếu tầu sân bay lớp Nimitz của Mỹ chở được 90 máy bay, có thể hoạt động trên biển liên tục 20 năm trước khi về bến rà soát lại động cơ chạy bằng năng lượng hạt nhân, thì ngược lại, tàu Varyag chở được tối đa 60 máy bay, và chỉ ra khơi được... 45 ngày. Trái với nguyên lý tồn tại của hàng không mẫu hạm là làm bệ phóng cho máy bay chiến đấu, chiếc Varyag vẫn sử dụng kỹ thuật cổ điển là cho máy bay chiến đấu cất cánh từ một dàn phóng trên boong. Trong mắt người Mỹ tầu sân bay của Trung Quốc chỉ là... hổ giấy Để có thể cất cánh được, máy bay phải nhẹ, do đó loại chiến đấu cơ duy nhất của Trung Quốc dùng được trên hàng không mẫu hạm này là J-15 sẽ phải mang ít vũ khí và nhiên liệu hơn. Hệ quả là hỏa lực cũng như tầm hoạt động bị giảm bớt. Varyag cũng không có khả năng chứa các loại máy bay tiếp nhiên liệu, vốn thường rất nặng. Tương tự như vậy, các loại máy bay trinh sát cũng rất nặng nên không thể được sử dụng trên Varyag. Điều này khiến cho tàu sân bay Trung Quốc không có được hệ thống cảnh báo sớm, dễ bị không quân đối phương tấn công. Như vậy có thể thấy rằng dù đang tích cực rêu rao về sức mạnh quân sự của mình, nhưng nếu xét trên bình diện của một quốc gia lớn thì rõ ràng Trung Quốc đang ở thiếu yếu, có lẽ thế nên Bắc Kinh chỉ dám hùng hổ với các quốc gia nhỏ hơn, còn đối với các cường quốc khác thì họ sẽ phải ngoan ngoãn cúi đầu... (Nguồn :: Báo Phụ Nữ VN) |
>> Việt Nam khôn ngoan khi cân bằng giữa Mỹ - Trung Quốc
Tác giả Carlyle A. Thayer, giảng viên bộ môn Chính trị học tại Đại học New South Wales thuộc Học viện Quốc phòng Australia ở Canberra đã nói về vấn đề này trong 1 bài báo gần đây… >> Tầm tác chiến của VN đã bao trùm Biển Đông ! Bối cảnh lịch sử này là một lời nhắc nhở cần thiết cho độc giả rằng Việt Nam không ngả theo Mỹ để chống Trung Quốc. Giáo sư Carlyle A. Thayer Từ năm 1991, Việt Nam đã theo đuổi một chính sách đối ngoại đa dạng hóa, đa phương hoá quan hệ và trở thành một đối tác đáng tin cậy cho tất cả các quốc gia. Đây là 1 chính sách ngoại giao vô cùng khôn ngoan và nó đã đạt được thành công. Việt Nam được cả châu Á nhất trí là đại diện cho châu lục này để làm thành viện không thường trực của Hội đồng bảo an Liên hợp quốc và nước này đã trở thành đối tác chiến lược với Nga, Nhật Bản, Ấn Độ, Trung Quốc, Hàn Quốc, Tây Ban Nha, Anh, và Đức. Việt Nam tìm kiếm một chỗ đứng trong quan hệ với Trung Quốc và Mỹ. >> Su-27 ra Trường Sa Nói cách khác, Việt Nam tìm cách phát triển quan hệ toàn diện với mỗi nước và điều chỉnh mỗi mối quan hệ song phương quan trọng trong quyền hạn riêng của mình. Khi đóng vai trò là một trục, Việt Nam mong muốn Trung Quốc và Mỹ chấp nhận Việt Nam là một đối tác đáng tin cậy. Việt Nam muốn hình thành mối quan hệ với cả hai vì vậy Hà Nội không liên minh với nước này chống lại nước kia. Năm 2003, Đảng Cộng sản Việt Nam đã thông qua các thuật ngữ "hợp tác" và "đấu tranh" làm kim chỉ nam trong mối quan hệ của mình với cả Trung Quốc và Mỹ. Đường lối rõ ràng này đã vượt qua những mâu thuẫn nội tại của mình. Việt Nam quyết định hợp tác với cả hai nhưng phải đấu tranh khi lợi ích cốt lõi của Việt Nam được thử thách. Hoa Kỳ đã công bố một chính sách tái cân bằng sự hiện diện quân sự trong khu vực châu Á-Thái Bình Dương. Một số nhà phân tích Trung Quốc và khu vực đã kết luận rằng Hoa Kỳ đang cố gắng để kiềm chế Trung Quốc. Là một phần của chính sách tái cân bằng của nó, Mỹ đã tìm cách nâng cấp quan hệ quốc phòng với Việt Nam. Việt Nam đã tiếp nhận nhưng có giới hạn. Ví dụ, ba năm qua Việt Nam và Mỹ đã tiến hành các hoạt động hải quân chung, nhưng đây không phải là tập trận quân sự liên quan đến việc trao đổi các kỹ năng chiến đấu. Cách tốt nhất để xem xét quan hệ quốc phòng Mỹ-Việt là so sánh chúng với các quan hệ quốc phòng Trung-Việt. Việt Nam trao đổi các chuyến thăm cấp cao với cả hai nước. Việt Nam tiến hành đối thoại chiến lược với cả hai nước và mới đây đã nâng cấp trao đổi quốc phòng với cả hai nước. Việt Nam cho phép tất cả các nước đến thăm cảng hải quân, nhưng hạn chế các chuyến thăm chỉ được diễn ra một lần một năm, trong đó có Mỹ. Ví dụ, trong năm 2010, các tàu khu trục USS John S. McCain thăm cảng Đà Nẵng, vài tháng sau đó một trong những tàu khu trục tên lửa hiện đại nhất của Trung Quốc cũng đến đây. Việt Nam khôn ngoan khi cân bằng với Mỹ và Trung Quốc Mỹ muốn tiếp cận nhiều hơn đến Việt Nam. Bộ trưởng Quốc phòng Leon Panetta làm rõ điều đó trong chuyến thăm gần đây của ông tới Vịnh Cam Ranh. Nhưng Hà Nội không cho phép tàu chiến Mỹ ghé thăm cảng. Việt Nam đã mở cơ sở sửa chữa thương mại tại Cam Ranh cho tất cả các lực lượng hải quân. Mỹ là nước đầu tiên được chấp nhận khi ba tàu chỉ huy quân sự Sealift đã đến đây sửa chữa. Những con tàu này là tàu hậu cần, không phải tàu chiến và phi hành đoàn là lực lượng dân sự. Sách trắng quốc phòng Việt Nam năm 2009 phác thảo chính sách duy trì độc lập. Tôi đã đặt tên cho chính sách này là "chính sách ba không": không có căn cứ quân sự nước ngoài trên lãnh thổ Việt Nam, không có liên minh quân sự, và không sử dụng một nước thứ ba để chống lại một quốc gia khác. Mỹ có thể muốn tăng lực lượng hải quân của mình trong vùng biển Việt Nam, nhưng Hà Nội sẽ không cho phép sự hiện diện hải quân Mỹ để bảo vệ nền độc lập của mình. Trong năm 2009, căng thẳng gia tăng trong vùng biển Đông, Việt Nam phản ứng bằng cách báo hiệu rằng họ ủng hộ một sự hiện diện hải quân Mỹ để đối trọng Trung Quốc. Việt Nam đã chứng minh điều này một cách tượng trưng bằng cách cho sỹ quan ra tàu sân bay Mỹ để quan sát các hoạt động bay. Nói cách khác, Việt Nam tự mình đã đóng vai trò là một trục. Tăng cường hợp tác với Hoa Kỳ, nhưng không đi theo Mỹ để đối đầu với Trung Quốc. Việt Nam đóng vai trò then chốt với 2 cường quốc Mỹ và Trung Quốc Cuối cùng, có một lý do tại sao Việt Nam sẽ áp đặt giới hạn về quan hệ quốc phòng với Mỹ. Một bài xã luận của Thời báo Hoàn cầu, ngày 11 tháng 7 năm 2012, nắm bắt điểm này một cách độc đáo. Bài xã luận bình luận rằng Việt Nam đã tạo ra một sự cân bằng giữa các mối quan hệ với bên ngoài. Không có kết luận về giải pháp cho tình thế của Việt Nam, theo người chủ trương biên tập của Thời báo Hoàn cầu, "phối hợp với Trung Quốc để hạn chế trục Mỹ đến châu Á", nhưng Việt Nam duy trì độc lập của mình bằng cách làm một trục giữa Trung Quốc và Mỹ. (Nguồn :: Báo Phụ Nữ VN) |
>> Trung Quốc sẽ mãi chỉ là hổ giấy ?
Trung Quốc muốn khẳng định vị thế của một nước lớn nhưng lại đang thiếu đi những sức mạnh quan trọng để “trưởng thành”, vậy nên khi đã ở “bước đường cùng” thì Bắc Kinh đang cố gắng vượt qua những bất cập này trong thời gian sớm nhất... >> Tại sao 'siêu phẩm' F-22 'mất điểm'? Quá nhiều điểm yếu Theo các chuyên gia quân sự hàng đầu thế giới nhận định về xu hướng phát triển hải quân Trung Quốc đã cho biết: Hiện Bắc Kinh đang làm hết sức mình để trở thành một phần tất yếu của thế giới. Nhưng để làm được điều đó Trung Quốc cần phải vươn xa và con đường tiến ra biển là cách hữu hiệu nhất để phát triển... Một loạt các sự kiên liên quan đến tranh chấp trên biển Đông, nắn gân Mỹ, chọc ghẹo Nga, Ấn Độ, áp chế Nhật Bản đã cho thấy Trung Quốc đang cố gắng làm nổi bật tầm quan trọng của sức mạnh biển tại khu vực châu Á-Thái Bình Dương. Thế nhưng theo nhiều nhà phân tích một nước muốn trở thành cường quốc biển phải hội tụ 8 điều thiết yếu, đó là: nước lớn, dân đông, chiếm vị trí địa lý kiểm soát đường giao thương trên biển, có tối thiểu hai mặt giáp biển, có công nghệ – khoa học, có truyền thống đi biển, có tầm ảnh hưởng sâu rộng trên thế giới và chính phủ có ý chí chính trị khai thác sức mạnh biển cho lợi ích quốc gia. Trung Quốc đang tăng cường sức mạnh trên biển để sớm thành cường quốc... Tuy nhiên, hiện Trung Quốc không đủ 3 trong 8 điều thiết yếu để trở thành cường quốc biển. Chính vì thế, Bắc Kinh đang cố gắng vượt qua những bất cập này. Trước hết, về lịch sử, Trung Quốc không phải là quốc gia đi biển nhưng đang nhanh chóng học hỏi và cử các đội tàu, kể cả tàu chiến, đến các vùng biển quốc tế. Thứ hai, mặc dù các đường hàng hải thương mại thế giới đi qua Trung Quốc nhưng quốc gia này không thể kiểm soát hoàn toàn các tuyến đường này do sự có mặt của các nước ven biển khác. >> HQ Trung Quốc xưng bá ở Thái Bình Dương đâu có dễ Điểm thứ ba, cũng là điểm quan trọng nhất khi bờ biển hướng Đông ra Thái Bình Dương “có thể bị chặn” bởi Nhật, Hàn Quốc, Đài Loan và Philippines hướng ra phía Nam để đến Ấn Độ Dương qua sát Việt Nam sau đó phải qua eo Singapore -Malacca, Sunda và Lombok. 90% dầu nhập khẩu của Trung Quốc từ Trung Á và Angola đi qua khu vực này. Dùng chiến lược uy hiếp để đạt mục đích Để khẳng định sức mạnh trên biển không còn cách nào khác là Trung Quốc phải đi tắt đón đầu trong khoa học quân sự. Việc thử nghiệm kết hợp công nghệ và sáng tạo để phát hiện và tiêu diệt tầu chiến “địch” trên biển bằng các loại tên lửa đạn đạo tầm xa như Đông Phong là một sách lược phù hợp. Bên cạnh đó chiêu bài tầu sân bay cùng với máy bay tiêm kích tàng hình, các loại vũ khí tầu chiến hiện đại cũng là “cây gậy” Trung Quốc hướng tới nước nhỏ và là “điểm tựa” cho Bắc Kinh “gồng mình” chống các quốc gia có nội lực. Để hiện thực hóa ý đồ biến Biển Đông và Biển Hoa Đông thành vùng lãnh hải riêng của mình nhằm kiểm soát hoạt động thương mại quốc tế qua khu vực này trong khi tự do khai thác các nguồn khoáng sản, dầu và cá... Trung Quốc đã đơn phương xâm phạm trái phép lãnh hải của các quốc gia Đông Nam Á trên Biển Đông và đưa tầu đánh cá tới tận diệt nguồn lợi thủy sản tại đây, ngang nhiên thành lập thành phố trên đảo chiếm đóng trái phép. Ảo vọng bá chủ của Trung Quốc sẽ không đạt được kết quả gì nếu như vấp phải sự phản đối quyết liệt từ cộng đồng thế giới... Trung Quốc còn công bố chương trình du lịch đến một số đảo không người và đang có tranh chấp ở Biển Đông, mời gọi thăm dò dầu khí trên vùng biển không thuộc lãnh hải của mình... Không những vậy Trung Quốc còn đẩy mạnh tranh chấp với Nhật Bản, Đài Loan cùng nhiều quốc gia khác trong khu vực. Một mặt Trung Quốc ủng hộ tài chính, quốc phòng và công nghệ cho hai nước có vũ khí hạt nhân trong khu vực (Pakistan và Bắc Triều Tiên) để hoạt động thay Trung Quốc “đánh lạc hướng và can dự” Mỹ, Ấn Độ, Nhật và Hàn Quốc. Cùng với đó, Trung Quốc đang ra sức đầu tư vào các nước ven bờ ở Nam Á, Châu Phi nhằm bảo đảm đường hàng hải của mình và tránh để tầu chở dầu của họ đi qua các eo biển hẹp. Trung Quốc không những đã trao tặng và xây dựng cảng cho Pakistan mà còn xây thêm các cảng tại 3 nước láng giềng của Ấn Độ như tại Sri Lanka, Bangladesh, Myanmar... Rõ ràng “thâm ý” của Bắc Kinh đã rõ, nhưng từ việc tính toán đến thực tiễn cũng vẫn còn một khoảng cách khá xa để đạt được mục tiêu của mình Trung Quốc vẫn cần phải dựa vào nội lực, truyền thống của mình. Thế nhưng vốn không mạnh về biển nên nếu cưỡng bức phải tăng gia tốc quá nhanh, thay vì thành công, Trung Quốc sẽ tự chuốc sự thất bại cùng một ảo vọng điên cuồng là điều dễ thấy trong tương lai. (Nguồn :: Báo Phụ Nữ VN) |
Thứ Tư, 1 tháng 8, 2012
>> F-22 cũng "thường" thôi ?
Chiến đấu cơ Typhoon của Không quân Đức đã chiến đấu "ngang cơ" với máy bay tàng hình F-22 của Không quân Mỹ trong cuộc chiến giả định Red Flag. >> Tại sao 'siêu phẩm' F-22 'mất điểm'? Giữa tháng 6/2012, cuộc tập trận Red Flag diễn ra ở căn cứ không quân Eielson ở Alaska. Red Flag có sự tham gia của hơn 100 máy bay chiến đấu đến từ Không quân Đức, Mỹ, Nhật Bản, Australia và một số nước NATO. Trong cuộc tập trận kéo dài 2 tuần này, các máy bay chiến đấu Typhoon của Đức đã chống lại máy bay F-22 đơn lẻ trong một cuộc diễn tập chiến đấu cơ bản, một cuộc chiến mô phỏng tầm gần. Cuộc chiến tưởng chừng “không cân sức” bởi một bên là chiến đấu cơ tàng hình tốt nhất thế giới F-22 Raptor và một bên là chiến đấu cơ không tàng hình Typhoon của châu Âu. Tuy nhiên, kết quả công bố thật quá ngạc nhiên đối với cả người Đức và có lẽ cả người Mỹ. Trong tổng số lần đối mặt giữa F-22 và Typhoon, số lần máy bay của cả hai bên bị kẻ thù giả định tiêu diệt đều bằng nhau. Đây là một kết quả không tưởng với nhiều người. F-22 đã không thể chiến thắng áp đảo trước Typhoon. Chiến thuật của người Đức được tiết lộ trong Tạp chí Combat Aircraft số ra tháng 7/2012. “Chúng tôi đã ngang cơ nhau”, Thiếu tướng Gruene nói với phóng viên Jamie Hunter của Tạp chí Combat Aircraft. Tướng Gruene đã chỉ ra cách làm thế nào mà Typhoon có thể chiến đấu tốt với máy bay tàng hình của Mỹ. “Điều quan trọng, máy bay của bạn phải cố gắng tiếp cận được F-22 càng gần càng tốt…và duy trì được cự li gần như vậy. Họ (Không quân Mỹ) không nghĩ chúng tôi lại hung hăng như thế”, Tướng Gruene nói thêm. Tướng Gruene cũng nói rằng, F-22 Raptor thực sự “vượt trội” khi chiến đấu ở ngoài tầm nhìn do đạt được tốt độ cao, trần bay cao, radar tinh vi và trang bị các tên lửa tầm xa AMRAAM. Tuy nhiên, trong một cuộc chiến ở cự ly gần hơn, tốt hơn nữa là có thể hỗn chiến với F-22, máy bay tàng hình Mỹ có kích thước lớn và nặng hơn so với Typhoon và sẽ gặp bất lợi. “Ngay khi bạn tiến lại gần hơn …Typhoon không cần phải lo ngại về F-22”, Tướng Gruene bình luận. Việc máy bay tàng hình F-22 không áp đảo được kẻ thù giả định là chiến đấu cơ Typhoon khiến Không quân Mỹ lo lắng. Chiến đấu cơ Typhoon. Trong nhiều năm qua, Không quân Mỹ đã công bố Raptor là tiêm kích tuyệt vời. Cựu Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Robert Gates, trong năm 2009, còn tự tin cắt giảm số lượng máy bay F-22, mới sản xuất được 187 chiếc. Khi đó, ông Gates nói rằng, F-22 là một máy bay tàng hình chiếm ưu thế trên không tốt nhất từng được chế tạo” và dự đoán “nó sẽ bảo đảm cho Quân đội Mỹ là chủ bầu trời trong những thập kỷ tiếp theo”. Từ sau đó, các máy bay F-22 “từ từ” được quản chế, thậm chí bị cấm bay trong thời gian dài sau khi xảy ra các sự cố kỹ thuật làm phi công bị nghẹt thở. Tác giả David Axe, Biên tập viên của Danger Room thừa nhận, các lực lượng không quân tiên tiến phải lên kế hoạch để làm cho các chiến đấu cơ của họ phải chiến đấu ngay từ khoảng cách xa và tránh xa những cuộc “hỗn chiến” đầy mạo hiểm - điều mà Tướng Gruene thừa nhận trong ý kiến của ông về cách làm thế nào để có thể chống lại được máy bay chiến đấu tàng hình tốt nhất thế giới F-22. Tuy nhiên, có những bằng chứng cho rằng, trong thực tế, hầu hết các cuộc chiến trên không trong chiến tranh hiện đại đều xảy ra ở những khoảng cách gần. Đó là thực tiễn không vui vẻ gì với F-22, đặc biệt khi các đối thủ tiềm tàng của nó là tiêm kích Nga hay Trung Quốc. Nếu kinh nghiệm của người Đức được các nước khác áp dụng, chiến đấu cơ được nhiều ca ngợi như F-22 sẽ phải đối mặt với cái chết. (Nguồn :: BDV ) |
>> Tarantul-I sẽ trang bị 8 tên lửa BrahMos
Ấn Độ lên kế hoạch hiện đại hóa các tàu tên lửa cao tốc Project 1241RE (NATO gọi là Tarantul-I) trang bị vũ khí "siêu khủng". >> Chiến hạm Việt Nam: Tarantul I Theo Trishul-trident, Hải quân Ấn Độ đang lên kế hoạch hiện đại hóa 5 tàu tên lửa cao tốc Project 1241R bằng cách vũ trang cho lớp tàu này tên lửa hành trình chống hạm siêu âm BrahMos. Khi đó, lớp tàu này sẽ có sức mạnh chiến đấu vượt trội, tăng cường khả năng tiêu diệt đội tàu chiến của đối phương và khả năng sống sót nhờ vào "tốc độ kép" của cả tàu và tên lửa mới. Các tàu Project 1241RE được thiết kế bởi Văn phòng Thiết kế Trung ương Almaz ở St Petersburg (Nga). Nguyên mẫu đầu tiên của lớp tàu này trang bị tất cả 4 tên lửa hành trình chống hạm cận âm P-15 Termit, nay được coi là lỗi thời. Đó là lý do thúc đẩy Hải quân Ấn Độ lên kế hoạch thay thế loại tên lửa này. Cùng với việc thay đổi cấu hình vũ khí mới, Project 1241RE sẽ được nâng cấp hệ thống bám bắn mục tiêu. Cụ thể, hệ thống chiến đấu Harpoon-E sẽ được thay thế bằng hệ thống điều khiển thông tin chiến đấu Sigma-E. Tàu Project 1241RE cũng đang được biên chế trong lực lượng tàu nổi của Hải quân Nhân dân Việt Nam. Đặt ống phóng nghiêng để phù hợp với Tarantul-I Tàu tên lửa Project 1241RE thuộc loại tàu chiến cỡ nhỏ, chuyên thực hiện nhiệm vụ chính là chống tàu đối phương. Thiết kế hiện tại của Tarantul-I không đủ không gian trang bị các ống phóng BrahMos thẳng đứng. Trước thực tế đó, Hải quân Ấn Độ đề ra giải pháp thiết kế mỗi bên thân tàu đặt 4 ống phóng tên lửa BrahMos kiểu nghiêng, bố trí ở bốn góc hình vuông – giống như việc triển khai các tên lửa Uran-E trên tàu Gepard 3.9 hiện nay. Việc thay thế hệ thống điều khiển thông tin chiến đấu bằng hệ thống Sigma-E mới của Nga cũng tăng cường đáng kể khả năng tác chiến cho Project 1241R. Sigma-E là hệ thống điều khiển thông tin chiến đấu trang bị cho tàu chiến hiện đại được Nga nghiên cứu và phát triển, có khả năng chống nhiễu cao, bí mật việc trao đổi thông tin theo các kênh vô tuyến dải tần X với tốc độ thông tin 0,95Mb/s; Điều khiển điện tử tia theo góc tà; thu thập, xử lý thông tin để thiết lập trường thông tin thống nhất và cơ sở dữ liệu thống nhất của các nhóm tàu chiến thuật; tổ chức các mạng điện thoại có khả năng chống nhiễu cao cho các nhóm tàu chiến thuật... Những đặc điểm này hoàn toàn đáp ứng được yêu cầu chiến đấu trong các cuộc chiến tranh hiện đại. Bệ phóng tên lửa P-15 Termit trên tàu Project 1241RE sẽ được thay thế bằng 4 ống phóng tên lửa BrahMos ở mỗi bên mạn tàu. Tốc độ chết người Tàu tên lửa Tarantul-I có sức cơ động rất cao. Tốc độ tối đa của tàu có thể lên tới 43 hải lý/giờ (khoảng 69 km/h). Do đó, Tarantul-I được xếp vào loại tàu tên lửa cao tốc. Kích thước nhỏ gọn, tốc độ cao, tàu có khả năng tránh màn đạn của đối phương so với nhiều tàu chiến cỡ lớn hiện nay. Ngoài ra, tàu phù hợp với chiến thuật "hit and run" tấn công chớp nhoáng và rúi lui nhanh chóng. Trong khi đó, Tên lửa hành trình chống tàu siêu âm BrahMos đạt tốc độ tối đa tới Mach 2,9, tầm bắn xa cực đại 290 km. Như vậy, kích thước nhỏ gọn, sức cơ động của tàu Molnyia với tốc độ và uy lực của BrahMos sẽ tạo nên sức mạnh kép trên mặt biển. Ngoài ra, khả năng phóng loạt nhiều tên lửa bay ở nhiều quỹ đạo khác nhau vào một mục tiêu hoặc cụm mục tiêu có thể dễ dàng vượt qua được hệ thống phòng thủ đối phương và tiêu diệt mục tiêu từ xa. Tình hình trang bị Việc đưa các tên lửa hành trình BrahMos trang bị cho các tàu chiến cũ không còn là điều mới mẻ. Từ năm 2005, Hải quân Ấn Độ bắt đầu trang bị biến thể đời đầu của BrahMos cho một số tàu chiến tuyến đầu của họ. Trong đó, tàu khu trục 3.950 tấn INS Rajput lớp Kashin mua của Liên Xô đã được trang bị với 4 ống phóng tên lửa BrahMos, mỗi bên mạn tàu bố trí 2 quả. Sau đó, một tàu cùng lớp khác là INS Ranvir (mua từ thời Liên Xô) tiếp tục được Ấn Độ trang bị 4 bệ phóng tên lửa BrahMos theo kiểu thẳng đứng. Tên lửa BrahMos trang bị trên tàu chiến INS Rajput của Hải quân Ấn Độ. Do BrahMos sở hữu nhiều đặc tính “siêu việt” nên Hải quân Ấn Độ đã lên một kế hoạch tham vọng, dự định sẽ trang bị loại tên lửa này cho tất cả các tàu chiến đang đóng và nâng cấp giữa vòng đời. Thậm chí, ba tàu Project 15A DDG đang đóng trong nước sẽ được trang bị tới 16 tên lửa BrahMos, b tàu khu trục lớp Talwar cũng được trang bị mỗi tàu 8 ống phóng tên lửa thẳng đứng. Đối với tàu tên lửa Project 1241R, Ấn Độ dự định trang bị tên lửa BrahMos cho 5 tàu như vậy. Hải quân Nhân dân Việt Nam đang sở hữu một số tàu tên lửa Project 1241RE (giống loại của Ấn Độ) và vẫn trang bị những hệ thống vũ khí cũ của Nga. Nếu các tàu Tarantul-I đang sử dụng có thể được hiện đại hóa trang bị tên lửa BrahMos, sức mạnh chiến đấu của Hải quân Nhân dân Việt Nam sẽ được tăng cường đáng kể. Năm 2011, Hải quân Indonesia cũng thử nghiệm lắp đặt hệ thống tên lửa Yakhont (họ hàng của BrahMos) mà nước này nhập khẩu từ Nga trên một thiết kế tàu chiến cũ của Hà Lan đang có trong biên chế. Cuộc thử nghiệm đã đạt kết quả tốt và cho thấy triển vọng của việc triển khai hệ thống tên lửa chống hạm siêu âm này trên các phương tiện mặt nước. (Nguồn :: BDV ) |
>> Tầm tác chiến của VN đã bao trùm Biển Đông !
"Việt Nam đã tăng cường rất lớn việc xây dựng hải, không quân, trọng điểm chiến lược hoàn toàn chuyển hướng biển Đông". >> Chiến hạm Lý Thái Tổ - Gerpard 3.9 thứ 2 của Hải quân Việt Nam Máy bay chiến đấu Su-30MK của Không quân Việt Nam. TheoTân Hoa Xã viện dẫn từ tờ “Kanwa Defense Review” của Canada, cho rằng, dưới sự ra sức hỗ trợ quân sự của Nga, trong 5 năm qua, Việt Nam đã tăng cường rất lớn việc xây dựng hải, không quân, trọng điểm chiến lược hoàn toàn chuyển hướng biển Đông. Trang bị chủ yếu mới kiểu Nga – máy bay chiến đấu Su-30MKV, tên lửa chống hạm bờ biển Yakhont, tàu hộ vệ tên lửa kiểu mới đều triển khai ở nam trung bộ. Cùng với việc nhập khẩu trang bị tiên tiến, Quân đội Việt Nam cũng đã gia tăng mức độ xây dựng sân bay, căn cứ quân sự, đã thi công một loạt căn cứ hải quân mới, kho chứa máy bay bảo đảm tuyến một của không quân, tình hình rất giống với Quân đội Trung Quốc nửa sau thập niên 1990. Theo tờ “Kanwa Defense Review”, ở vịnh Cam Ranh, cùng với việc nhập khẩu tàu hộ vệ tên lửa lớp Gepard 3.9, Hải quân Việt Nam đã tiến hành sửa chữa toàn diện đối với căn cứ. Việt Nam trước tiên đã tiếp nhận 2 tàu hộ vệ tên lửa lớp Gepard 3.9 từ Nga, trong giai đoạn tiếp theo, Việt Nam sẽ tự lắp ráp sản xuất ít nhất 2 tàu hộ vệ lớp này. Tàu hộ vệ tên lửa lớp Gepard 3.9 có lượng giãn nước đầy là 2.100 tấn, tốc độ tối đa 28 hải lý/giờ, hành trình tác chiến tối đa là 5.000 hải lý. Tàu hộ vệ này có thể trang bị 16 quả tên lửa hạm đối hạm Switchblade. Tên lửa này có tầm phóng tối đa 130 km, tốc độ tối đa 0,9 Mach, áp dụng bay kiểm soát hệ thống quán tính và dẫn đường radar chủ động. Tên lửa chống hạm Yakhont, do Nga sản xuất, triển khai ở bờ biển. Ngoài ra còn có 4 xe nhồi tên lửa và 2 hệ thống radar phòng thủ bờ biển đồng bộ kiểu mới. Bắt đầu từ năm 2012, Nga sẽ còn thảo luận thỏa thuận mới với Việt Nam, tiếp tục cung cấp cho Việt Nam một tiểu đoàn tên lửa chống hạm bờ biển Yakhont. Tên lửa Yakhont triển khai ở Phan Thiết, gần thành phố Hồ Chí Minh, trận địa cách bờ biển chỉ 1,3 km, đã thi công kho tên lửa có nóc nhà màu xanh và xưởng sửa chữa. Radar phòng thủ bờ biển của Việt Nam có khoảng cách dò tìm đạt 450 km, khoảng cách dò đối với các mục tiêu tên lửa đạt 35 km. Khi tìm kiếm theo mô hình chủ động, nó có thể đồng thời bám theo 30 mục tiêu, còn khi tìm kiếm bằng mô hình bị động, có thể bám theo 50 mục tiêu. Hệ thống xử lý số liệu của nó có thể đồng thời xử lý 200 mục tiêu. Theo bài báo, tình hình triển khai này đã phản ánh mức độ quan tâm của Hải quân Việt Nam đối với các hòn đảo trên biển Đông. Đa số các hòn đảo cách bờ biển Việt Nam chưa đến 300 km, trong khi đó tầm phóng của tên lửa chống hạm bờ biển Yakhont trên thực tế hơn 300 km. Tên lửa chống hạm Yakhont là một trong những tên lửa chống hạm tiên tiến nhất của Nga hiện nay, trong đó tên lửa Brahmos của Ấn Độ là một phiên bản cải tiến của loại tên lửa này. Việt Nam đã sở hữu tên lửa Yakhont để bảo vệ chủ quyền biển đảo. “Không quân coi trọng phía nam hơn phía bắc” - Tân Hoa Xã, Trung Quốc Bài báo còn cho rằng, việc triển khai máy bay tiên tiến của Không quân Việt Nam đã hoàn thành, thể hiện rất lớn sự coi trọng của Việt Nam đối với biển Đông. Năm 2012, Không quân Việt Nam sẽ trang bị tổng cộng 24 máy bay chiến đấu đa dụng Su-30MKV/MK2, 12 máy bay chiến đấu Su-27SK/UBK, nhiều nhất trong số các nước Đông Nam Á trang bị máy bay chiến đấu dòng Su. Bán kính tác chiến của những máy bay chiến đấu này bao trùm lên tất cả các hòn đảo của Việt Nam (trong khi Trung Quốc cũng đòi hỏi một cách hết sức vô lý, không có chứng cứ lịch sử và pháp lý). Lực lượng không quân Việt Nam tinh nhuệ nhất là sư đoàn hàng không XX0, trong đó trung đoàn XX5 trực thuộc triển khai Su-30MKV ở căn cứ không quân Biên Hòa nằm ở ngoại ô thành phố Hồ Chí Minh. Bài báo cho rằng, thành phố Hồ Chí Minh cách eo biển Malacca 1.124 km, có thể thấy, bán kính tác chiến của lực lượng Su-30 Không quân Việt Nam bao trùm lên toàn bộ biển Đông. Còn các trung đoàn XX1, XX7, XX3, XX0 (tên đơn vị đã được thay đổi - PV) ở miền bắc Việt Nam lại chủ yếu triển khai máy bay chiến đấu MiG-21 và Su-22 kiểu cũ. Không quân Việt Nam còn có một kế hoạch đổi mới trang bị cỡ lớn hơn, vẫn sẽ tiếp tục mua máy bay chiến đấu đa dụng Su-30MK cho trung đoàn thứ ba và máy bay huấn luyện Yak-130. Từ năm 2011, tình hình xây dựng lại căn cứ không quân của Việt Nam có thể thấy, nhiều sân bay hơn đang được hiện đại hóa, dự kiến sẽ triển khai nhiều máy bay chiến đấu kiểu mới, máy bay huấn luyện hơn. Theo bài báo, căn cứ không quân Phan Rang ở phía nam vốn triển khai Su-22, nhưng những hình ảnh vệ tinh chụp vào tháng 1/8/2011 cho thấy, ở đây cũng đã thi công mới 12 kho chứa máy bay kết hợp, rất có thể trở thành căn cứ cho một lực lượng máy bay chiến đấu dòng Su tiếp theo. Tàu hộ vệ tàng hình HQ-012 Lý Công Uẩn, Việt Nam mua của Nga. Máy bay chiến đấu Su-27UBK của Không quân Việt Nam. Máy bay trực thăng EC-225S của Hải quân Việt Nam. Máy bay vận tải An-26 của Không quân Việt Nam. Máy bay tấn công Su-22 của Không quân Việt Nam. (Nguồn :: Báo Giáo Dục VN) |
Thứ Bảy, 28 tháng 7, 2012
>> Không ai được lợi dụng lòng yêu nước !
Lòng yêu nước là quyền và nghĩa vụ của mỗi công dân, đây là tài sản thiêng liêng gắn liền với tự hào, tự tôn dân tộc, cần được nâng niu, bảo vệ, phát huy, nhưng cần tránh bị ngộ nhận, lợi dụng. >> Biển Đông cuộn sóng Tổ Quốc là trên hết ! Với mọi người Việt Nam, lòng yêu nước từ lâu đã trở thành một giá trị cao quý, được truyền từ đời này sang đời khác, với những biểu hiện ngày càng sinh động, cụ thể. Ai vì lý do nào đó phải xa quê hương, mới càng thấm thía, khắc khoải và thêm sâu đậm tình yêu xứ sở, nơi "chôn nhau cắt rốn", nơi "cha sinh mẹ dưỡng". Có đi xa mới thấy nhớ quay nhớ quắt những bờ đê, ao làng, lũy tre, hàng cau, ngôi nhà của ông bà và mẹ cha, nhớ dãy phố nhỏ, con ngõ nhỏ và thấy thân thương hơn mầu xanh hiền hòa của ruộng đồng, nương rẫy, với bóng câu trắng, tiếng chim gù giữa trưa hè ngợp nắng; nhớ tiếng đàn bầu trong bóng trăng lu, nhất là tiếng nói mộc mạc, tiếng võng kẽo kẹt, tiếng ru con ngủ, những nụ cười và tấm lòng cởi mở của người thân, bè bạn, bà con lối xóm quê nhà... Thực tế, lòng yêu nước đã trở thành một giá trị truyền thống và là tài sản vô giá, tạo sức sống bất khuất và trường tồn của dân tộc "con Lạc cháu Hồng" qua nghìn năm lịch sử trước mọi hiểm họa xâm lăng và đồng hóa, là mạch nguồn cho sự sinh sôi và phát triển ngày càng mạnh mẽ của đất nước, giống nòi. Không ai có thể phủ nhận được rằng, dù là người dân đang sinh sống trên xứ sở quê hương hay với cộng đồng người Việt đã định cư và hội nhập ổn định ở nước ngoài, mỗi khi thiên tai địch họa đe dọa cuộc sống và vận mệnh của Tổ quốc, là lập tức mọi người Việt Nam, muôn người như một, kết thành khối vững chắc, sẵn sàng cống hiến công sức, xả thân vì lòng tự trọng, tự tôn dân tộc, vì vận mệnh của Tổ quốc và cuộc sống của đồng bào mình... Ngày nay, hai nhiệm vụ chiến lược xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, cùng hoàn cảnh mới của sự nghiệp phát triển đất nước, đang đặt ra và đòi hỏi lòng yêu nước cần được mở rộng nội hàm, với những cách thức thể hiện mới. Lòng yêu nước kết tụ và tạo cơ hội chung tay xây dựng khối đoàn kết toàn dân đấu tranh chống "thù trong, giặc ngoài", vì nền độc lập, toàn vẹn lãnh thổ, vì dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh như là điều kiện cho sự tự do và phát triển lành mạnh của mỗi gia đình và cá nhân. Lòng yêu nước khiến mỗi người thêm hăng say lao động, tự giác thực hiện tốt bổn phận của mình trong công việc, trong các quan hệ xã hội, chung sức vượt qua mọi thử thách, hiểm họa, làm giàu chính đáng cho bản thân và quê hương, đóng góp lặng lẽ, khiêm nhường vào sự phát triển chung và làm rạng danh đất nước, ngời sáng trí tuệ và tâm hồn Việt Nam. Lòng yêu nước là tài sản thiêng liêng, gắn liền với lòng tự hào, tự tôn dân tộc, cần được nâng niu, bảo vệ, phát huy cao độ, nhưng cũng cần tránh bị ngộ nhận, lạm dụng, lợi dụng. Lòng yêu nước cao cả không cho phép "nói một đằng, làm một nẻo", hoặc bị chi phối bởi lợi ích nhóm và tư duy nhiệm kỳ, tham nhũng và lạm dụng quyền chức để mưu cầu lợi ích cho dòng họ, gia đình, gây chia rẽ, bè phái, hy sinh quyền lợi và lạm dụng sức dân. Lòng yêu nước chân chính không cho phép bất cứ ai vì nhu cầu ích kỷ mà có những việc làm băng hoại văn hóa, đổ vỡ lòng tin, tổn thương tình cảm, cơ hội và điều kiện sống của các thế hệ con cháu. Lòng yêu nước giúp mỗi người luôn tỉnh táo, nhận diện đúng đắn các vấn đề, sự kiện, hiện tượng trong bối cảnh cụ thể, nhận thức được xu hướng tất yếu khách quan và các giá trị Chân - Thiện - Mỹ có tính chuẩn chung của nhân loại, của bản sắc dân tộc và sự phát triển bền vững; thu hẹp và cởi bỏ định kiến cá nhân; phát ngôn và hành động có trách nhiệm với cộng đồng; không có hành động sai trái về lương tâm và pháp luật; không vô tình hay cố ý bị lạm dụng, bị khống chế và lôi kéo vào một số bè phái, tổ chức, nhóm, phong trào luôn nhân danh lòng yêu nước, nhưng thực chất là đầy toan tính ích kỷ, háo danh, hoang tưởng, gây tổn hại tới khối đại đoàn kết toàn dân, tới sức mạnh và lợi ích quốc gia, tiếp tay cho những kẻ âm mưu "chuyển lửa về quê hương". Ðặc biệt, đối với chủ quyền quốc gia và nền độc lập dân tộc, lòng yêu nước mãnh liệt chính là nền tảng vững chắc nhất để bảo vệ Tổ quốc, bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ, giang sơn cha ông để lại, nhưng không phải là điểm tựa để dung túng, kích động tinh thần dân tộc cực đoan, đề cao bá quyền, đe dọa sử dụng bạo lực và bất chấp thủ đoạn gian dối, hèn hạ, bất chấp đạo lý và luật pháp của văn minh nhân loại, cốt tranh đoạt trắng trợn và phi pháp lãnh thổ của người khác. Ðiều này đã và phải tiếp tục trở thành yêu cầu của lương tri, của đạo đức không chỉ với Việt Nam, mà với mọi quốc gia - dân tộc khác trên thế giới. Một số tổ chức, cá nhân ở trong nước và ngoài nước thời gian qua thông qua các đài phương Tây thiếu thiện chí và qua mạng internet, tuyên truyền xuyên tạc các chủ trương, chính sách của Ðảng và Nhà nước ta, kích động bạo loạn gây rối trật tự, hô hào đòi thay đổi chế độ, lật đổ chính quyền... Trong số này có các nhóm phản động lưu vong được sự hà hơi tiếp sức của các thế lực chống phá nước ngoài, có những kẻ từng gây tội ác, nợ máu với nhân dân phải chạy bán sới xa Tổ quốc, nay thật nực cười lại nhân danh lòng yêu nước hô hào các hoạt động phi pháp chống phá trong nước. Ðáng tiếc, có người nhẹ dạ cả tin, cũng có kẻ háo danh đã hùa theo các luận điệu này. Gần đây, một số cuộc tụ tập đông người nhân danh "biểu tình yêu nước". Ðó không phải là hành động yêu nước một cách phù hợp. Ðáng lưu ý hơn là trong các cuộc tụ tập đó, người ta nhận ra một số người từng có hành vi chống đối chính quyền, tuyên truyền chống lại đường lối, chính sách của Ðảng và Nhà nước, nay lại nhân danh và lợi dụng lòng yêu nước để kích động, gây rối trật tự công cộng, có những hành động và lời lẽ thóa mạ, xúc phạm nhà chức trách, gây mất trật tự, an toàn xã hội. Hơn bao giờ hết, trên bất kỳ phương diện nào, lòng yêu nước luôn phải là một giá trị, phù hợp với đạo lý, văn minh, không thể ngộ nhận, lạm dụng và bị lợi dụng. Chỉ có lòng yêu nước chân chính mới có thể giúp mỗi quốc gia - dân tộc giữ gìn sự toàn vẹn lãnh thổ của mình; đồng thời, không chỉ làm cho quốc gia - dân tộc mình ngày càng hưng thịnh, trường tồn, mà còn giúp bảo đảm hòa bình và sự hưng thịnh chung của các quốc gia - dân tộc khác trong một thế giới ngày càng hội nhập, toàn cầu hóa và phụ thuộc lẫn nhau.. (Nguồn :: BDV ) |
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)
Chuyên mục Quân Sự
Hải quân Trung Quốc
(263)
Hải quân Mỹ
(174)
Hải quân Việt Nam
(171)
Hải quân Nga
(113)
Không quân Mỹ
(94)
Phân tích quân sự
(91)
Không quân Nga
(83)
Hải quân Ấn Độ
(54)
Không quân Trung Quốc
(53)
Xung đột biển Đông
(50)
Không quân Việt Nam
(44)
tàu ngầm
(42)
Hải quân Nhật
(33)
Không quân Ấn Độ
(16)
Tàu ngầm hạt nhân
(15)
Hải quân Singapore
(12)
Xung đột Iran - Israel
(12)
Không quân Đài Loan
(9)
Siêu tên lửa
(8)
Quy tắc ứng xử ở Biển Đông
(7)
Tranh chấp biển Đông
(7)
Xung đột Trung - Mỹ
(4)
Xung đột Việt-Trung
(2)