Tin Quân Sự - Blog tin tức Quân sự Việt Nam

Paracel Islands & Spratly Islands Belong to Viet Nam !

Quần Đảo Hoàng Sa - Quần Đảo Trường Sa Thuộc Về Việt Nam !

Thứ Hai, 13 tháng 6, 2011

>> “ASEAN sẽ buộc Trung Quốc tuân thủ những cam kết về Biển Đông"



Indonesia sẽ chủ trì Hội nghị Thượng đỉnh Đông Á vào tháng 10 với sự tham gia lần đầu tiên của Mỹ. Giới phân tích cho rằng điều này sẽ giúp ASEAN có thêm sự ủng hộ của cộng đồng quốc tế để buộc Trung Quốc tuân thủ những cam kết ở Biển Đông.


Ngay từ những năm 2002, Trung Quốc và ASEAN đã ký kết Tuyên bố Ứng xử của các bên ở biển Đông (DOC) - một tuyên bố về cách hành xử ở Biển Đông, trong đó cả hai bên cam kết sẽ không dùng đến vũ lực.


Hải quân Việt Nam trên quần đảo Trường Sa.


Cuối năm ngoái, trong cuộc họp nhóm làm việc hỗn hợp Trung Quốc - ASEAN bàn về việc triển khai DOC, Bộ Ngoại giao Trung Quốc cũng đã tuyên bố chính quyền Bắc Kinh và các nước ASEAN cam kết sẽ duy trì hòa bình và ổn định ở khu vực biển Biển Ðông. Thông cáo từ Bắc Kinh cho hay tất cả các bên tại cuộc họp này nhấn mạnh tầm quan trọng của DOC đồng thời cam kết biến Biển Đông thành một khu vực hòa bình, hợp tác và hữu nghị.

Nhưng ngay sau đó, Ðô đốc Robert Willard, Tư lệnh Bộ Chỉ huy Thái Bình Dương Mỹ, nhận định rằng Trung Quốc đang xúc tiến triển khai hệ thống tên lửa “chống tàu sân bay”. Vị chỉ huy này cũng nhận định rằng Trung Quốc nhắm mục tiêu trở thành một cường quốc quân sự toàn cầu bằng cách mở rộng ảnh hưởng ra “bên ngoài lãnh hải khu vực”, ngoài những vùng biển mà Bắc Kinh hiện đặt trọng tâm, trong đó có Biển Đông.

Mặc dù Trung Quốc cho rằng họ luôn tôn trọng hòa bình tại vùng Biển Đông, những động thái có tính khẳng định một cách mạnh mẽ chủ quyền của Bắc Kinh trong khu vực này khiến nhiều quốc gia trong khu vực e ngại.

Nhận định về vai trò của ASEAN trong việc hòa giải các vụ tranh chấp lãnh thổ này, Giáo sư Carl Thayer thuộc Ðại Học New South Wales (Australia) - một chuyên gia nghiên cứu quân sự kiêm giám đốc diễn đàn Nghiên Cứu Quốc Phòng, cho biết Indonesia, với tư cách là chủ tịch ASEAN đã có những bước đi chủ động.

Theo ông, Indonesia sẽ chủ trì Hội nghị Thượng đỉnh Đông Á vào tháng 10 tới với sự có tham gia lần đầu tiên của Mỹ. Điều này sẽ giúp ASEAN có thêm sự ủng hộ của cộng đồng quốc tế, buộc Trung Quốc phải tuân thủ theo những ký kết của mình.

Trong tuyên bố mới nhất từ Nhà trắng, Mỹ đã kêu gọi giải quyết các căng thẳng trên Biển Đông bằng giải pháp hòa bình. “Mỹ và cộng đồng quốc tế nói chung đều quan tâm đến việc duy trì an ninh hàng hải trong khu vực, để bảo đảm sự tự do lưu thông, phát triển kinh tế và tôn trọng công pháp quốc tế”, người phát ngôn Nhà trắng hôm 10/6 nói.

Cuối tuần trước, tại Singapore, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Robert Gates cũng đã cảnh báo là xung đột có thể bùng nổ trên Biển Đông, trừ phi các quốc gia tranh chấp chủ quyền thông qua một cơ chế giải quyết một cách hòa bình.

Hải quân Mỹ cũng vừa triển khai tàu USS Chung-Hoon, một khu trục hạm có trang bị tên lửa, đến khu vực Biển Đông và Biển Sulu (tây nam Philippines ) trong tuần này để kiểm tra việc thực hiện quyền tự do lưu thông hàng hải tại các vùng biển này.

Về mặt chính thức, theo thông báo của đại sứ quán Mỹ ở Manila, USS Chung-Hoon là một trong những chiến hạm của Hải quân Mỹ được mời tham gia cuộc tập trận thường niên Mỹ-Philippines trong khuôn khổ hiệp định quốc phòng song phương.

Trong khi đó, Đại sứ Mỹ tại Manila Harry Thomas Jr. vừa lên tiếng bảo đảm là Mỹ sẽ yểm trợ Philippines “chống lại mọi đe dọa đối với an ninh của nước này”.


[Vitinfo news]



>> Iran phóng thử thành công 2 hệ thống phòng không nội địa



Ngày 12/6, một tư lệnh cao cấp quân đội Iran công bố, nước này đã bắn thử thành công và triển khai hai hệ thống phòng không nội địa mới, mang tên Mersad và Shahin.



Tên lửa Shahin của Iran

"Các phiên bản tên lửa Mersad và Shahin đầu tiên đã được bàn giao cho Căn cứ Không quân al-Anbiya Khatam và hiện đang được thử nghiệm và [sẽ được] triển khai," Tư lệnh Căn cứ Không quân al-Anbiya Khatam, Tướng Farzad Esmaili, nói với hãng thông tấn IRNA của Iran hôm Chủ nhật.

Ông cho biết thêm rằng tên lửa Mersad đã được bắn thử thành công và đã được ngành công nghiệp quốc phòng Iran bàn giao cho căn cứ không quân này.

"Các tên lửa Mersad và Shahin đã gia nhập hệ thống phòng không của đất nước," Tướng Farzad Esmaili tuyên bố.

Ông cho biết thêm rằng hệ thống radar của Iran đã được đánh giá rất lạc quan và hiện đang trong điều kiện "rất phù hợp".

Trước đó, ông Esmaili đã cho biết rằng hệ thống phòng không Mersad có khả năng tấn công các mục tiêu cách xa tới 150km, hệ thống này đã phóng hai quả tên lửa Shahin và đã bắn trúng các mục tiêu được xác định trước.

Trong những năm gần đây, Iran đã đạt được những thành tựu to lớn trong lĩnh vực quốc phòng và có thể tự chủ trong việc sản xuất các thiết bị và hệ thống quân sự cần thiết.

Hồi tháng 1, Iran đã bắn thử thành công tên lửa đất đối không, tầm trung Hawk và Bộ Quốc phòng Iran đã bàn giao các hệ thống tên lửa hành trình mới cho Hải quân nước này.

Các hệ thống này, do các chuyên gia Iran thiết kế và sản xuất, có khả năng phát hiện và tiêu diệt nhiều mục tiêu khác nhau trên biển.

Trong năm 2010, Iran cũng đã công bố chiếc máy bay không người lái (UAV) tầm xa, được sản xuất trong nước đầu tiên.


[BDV news]



>> Đài Loan sẽ triển khai tàu mang tên lửa tại Trường Sa



Ngày 12/6, một phát ngôn viên quân sự Đài Loan cho biết, quân đội nước này có kế hoạch sẽ triển khai các tàu chiến mang tên lửa tại Biển Đông và xe tăng trên các hòn đảo đang tranh chấp khi căng thẳng đang leo thang tại khu vực.




Tàu chiến lớp Seagull của Đài Loan


Bộ Quốc phòng Đài Loan cho hay, họ lo ngại lực lượng bảo vệ bờ biển của họ hiện đang đóng quân tại Quần đảo Trường Sa của Việt Nam, và Quần đảo Đông Sa (Pratas), đang tranh chấp với Trung Quốc, có thể không được trang bị đủ mạnh để đối phó với các cuộc xung đột có thể xảy ra.

"Hiện tại, các lực lượng bảo vệ bờ biển ở Trường Sa và Đông Sa chỉ được trang bị các loại vũ khí hạng nhẹ," phát ngôn viên Bộ quốc phòng Đài Loan David Lo nói với hãng thông tấn AFP.

"Các tàu mang tên lửa và xe tăng là một lựa chọn mà chúng tôi cung cấp cho các lực lượng bảo vệ bờ biển," ông tiết lộ nhưng không nói rõ số lượng tàu. Ông cho biết thêm rằng lực lượng bảo vệ bờ biển vẫn chưa đưa ra quyết định cuối cùng.

Các phương tiện truyền thông địa phương đưa tin, sự hiện diện của các tàu chiến mang tên lửa sẽ là sự răn đe trên vùng biển này.

Mỗi chiếc tàu chiến lớp Seagull 47 tấn của Đài Loan được trang bị hai quả tên lửa Hsiungfeng I, loại vũ khí hạm đối hạm có tầm bắn khoảng 40 km (24 dặm).

Tuyên bố trên diễn ra khi Trung Quốc đang ngày càng tăng cường hoạt động tại các vùng biển tranh chấp trên Biển Đông có nguồn tài nguyên phong phú và liên tục có những hành động xâm phạm chủ quyền của Việt Nam và Philippines, sau nhiều năm tương đối im lặng.

Hôm 11/6, Đài Loan đã nhắc lại tuyên bố chủ quyền của họ đối với Quần đảo Trường Sa, cùng với 3 nhóm đảo khác trên Biển Đông.

Xét cả về lịch sử, địa lý và luật pháp quốc tế, cả Quần đảo Hoàng Sa và Quần đảo Trường Sa trên Biển Đông đều thuộc chủ quyền không thể bàn cãi của Việt Nam. Tuy nhiên, Trung Quốc đã sử dụng vũ lực đánh chiếm Quần đảo Hoàng Sa từ giữa thế kỷ trước, còn Quần đảo Trường Sa cũng đang bị Trung Quốc, Philippines, Malaysia, Đài Loan và Brunei tranh chấp và tuyên bố chủ quyền đối với toàn bộ hoặc một phần quần đảo. Trong số các nước trên, chỉ có Brunei là không có sự hiện diện quân sự tại khu vực có trữ lượng dầu mỏ lớn này.

Hiện tại, lực lượng bảo vệ bờ biển Đài Loan có 130 binh lính đang đồn trú tại đảo Ba Bình, hòn đảo lớn nhất tại Quần đảo Trường Sa. Đài Loan đã xây dựng một đường băng tại đây để tiếp tế hậu cần được thuận lợi.

Hồi tháng 4, Quân đội Philippines cũng đã tuyên bố kế hoạch sử dụng một chiếc tàu chiến mua của Mỹ để tăng cường tuần tra tại vùng biển tranh chấp này, sau khi một chiếc tàu thăm dò dầu khí của chính phủ Philippines bị các tàu tuần tra của Trung Quốc quấy rối tại khu vực mà Philippines cho là thuộc chủ quyền của họ.


[BDV news]



>> Tàu sân bay Mỹ tới Tây Thái Bình Dương



Hàng không mẫu hạm George Washington (G.W) đã rời căn cứ Yokozuka của Hải quân Mỹ ở tỉnh Kanagawa lúc 10 giờ sáng nay (12/6).
.





Theo mạng tin “Asahi Shimbun”, George Washington dự kiến sẽ đi tuần tra khu vực Tây Thái Bình Dương. Trong thời gian lưu lại tại cảng Yokozuka từ 30/5-9/6, Hải quân Mỹ đã tổ chức Huấn luyện đỗ máy bay mặt đất (FCLP – Field Carrier Landing Practice) tại làng Ogasawara (Tokyo) trước khi tiến hành bước tiếp theo là Huấn luyện tư cách đỗ hạm (CQ – Carrier Qualification) trên GW.

Hai bài huấn luyện trên được cho là nằm trong quy trình gồm hai bước huấn luyện quan trọng là tiếp cận và đỗ máy bay trên hàng không mẫu hạm của Hải quân Mỹ.

Trước khi rời Yokozuka, thuyền trưởng USS Goerge Washington, Đại tá David Lausman, cho biết: “Trong thời gian huấn luyện vừa qua, USS George Washington đã có cơ hội huấn luyện và liên lạc với các đồng minh, mà trước tiên là Lực lượng phòng vệ trên biển (MSDF) của Nhật Bản.”

Khi phóng viên “Asahi Shimbun” hỏi : “Nếu xảy ra một trận động đất tương tự như vừa qua ở ngay Tokyo và Yokohama, GW có khả năng xảy ra hỏng hóc, các trang thiết bị trong cảng bị hư hại nặng và nguồn năng lượng hạt nhân trên mẫu hạm mất khả năng làm mát. Tàu USS George Washington đã tính đến giải pháp an toàn trong tình huống này chưa?”, thuyền trưởng Rausman đã cho hay: “Con tàu này được thiết kế đặc biệt để chịu được bất cứ hình thức tấn công nào, kể cả thiên tai, và lò phản ứng bên trong tàu đặc biệt kiên cố. Ngay cả khi có động đất, tàu vẫn đủ khả năng ứng phó tốt mà không gặp bất cứ rắc rối nào”.


[BDV news]



Chủ Nhật, 12 tháng 6, 2011

>> Con số thực đầu đạn hạt nhân của các cường quốc



Số lượng đầu đạn hạt nhân của các cường quốc hạt nhân phần nào thấy rõ tổng thể bức tranh hạt nhân trên toàn thế giới và mối đe doạ tiềm tàng của nó trong tương lai.


Theo báo cáo thường niên của Viện nghiên cứu Hoà bình Quốc tế Stokholm (SIPRI), các cường quốc hạt nhân trên thế giới hiện có 5.027 đầu đạn hạt nhân đã được triển khai. Ngoài ra, các quốc gia này có 15500 đầu đạn hạt nhân hiện chưa đưa vào sẵn sàng chiến đấu.

Theo số liệu của SIPRI, các cường quốc hạt nhân lớn nhất thế giới hiện nay bao gồm, Nga có 2.427 đầu đạn, Mỹ có 2.150, Pháp có 290 và Anh có 160. Tổng cộng có 20.530 đầu đạn hạt nhân được trang bị cho các lực lượng vũ trang trên khắp thế giới.

Các đầu đạn này đã được lắp đặt cho các loại tên lửa cũng như hiện đang nằm tại các kho của các quốc gia nói trên. Năm 2009, con số này là 22.600 đơn vị so với tổng số 20.530 đơn vị đầu đạn hạt nhân hiện nay.

Cũng theo các số liệu của Viện nghiên cứu Hoà bình Quốc tế Stokholm, hiện tại ngoài các cường quốc lớn nói trên, một số các quốc gia khác cũng đã có sự phát triển về đầu đạn hạt nhân như, Trung Quốc đã có 200 đầu đạn hạt nhân, Ấn Độ có khoảng 80-110, Pakistan 90-110 và Israel có khoảng 80 đơn vị.

Các nước này đang bảo quản các đầu đạn hạt nhân trong các kho, chưa đưa vào sẵn sàng chiến đấu.

Ngày 22/3/2011, Nga và Mỹ đã trao đổi các thông tin về thành phần và các vị trí bố trí các vũ khí hạt nhân chiến lược. Việc trao đổi các thông tin được tiến hành trong khuôn khổ hiệp ước cắt giảm vũ khí tiến công chiến lược START-3.

Theo các thông tin mới được công bố đầu tháng 6/2011 vừa qua, hiện nay Mỹ có 1.800 đầu đạn trang bị cho các lực lượng vũ trang, còn Nga có 1.537 đầu đạn.

Theo đánh giá của SIPRI, triển vọng về việc giải trừ vũ khí đầy ý nghĩa trong một tương lai gần là không cao trong bối cảnh tất cả 8 quốc gia nói trên không ngừng cải thiện hoặc duy trì các chương trình hạt nhân của mình và vẫn tiếp tục đầu tư vào các hệ thống vũ khí mới.

SIPRI cũng nhấn mạnh, 5 quốc gia có vũ khí hạt nhân được công nhận hợp pháp theo Hiệp ước Không phổ biến vũ khí hạt nhân năm 1968 là Anh, Trung Quốc, Pháp, Nga và Mỹ đang triển khai hệ thống vũ khí hạt nhân mới hoặc thông báo ý định sẽ làm như vậy.

Do đó, theo ông Daniel Nord Giám đốc SIPRI, việc giải trừ vũ khí hạt nhân khó có thể trở thành hiện thực trong một tương lai gần, mối đe doạ hạt nhân vẫn ở mức cao.

Đồng thời, ông Daniel Nord còn đưa ra nhận định rằng, Nam Á là nơi mối quan hệ giữa Ấn Độ và Pakistan dường như thường xuyên căng thẳng, là khu vực duy nhất trên thế giới xảy ra cuộc chạy đua vũ khí hạt nhân.

Hai quốc gia này đang tiếp tục nghiên cứu các loại tên lửa có cánh mới, mang đầu đạn hạt nhân có khả năng bắn đến các kho đạn hạt nhân của nhau. Báo cáo của SIPRI quả quyết rằng, cả 2 nước này cũng đã mở rộng khả năng sản xuất vũ khí hạt nhân.

Tuy nhiên, ông Nord cho rằng, Pakistan đã mất quyền kiểm soát một phần kho vũ khí hạt nhân của nước này vào tay một tổ chức khủng bố

Trong khi đó, Israel chưa bao giờ khẳng định mình sở hữu vũ khí hạt nhân nhưng nước này đã được công nhận là nước sở hữu hạt nhân.

SIPRI nhấn mạnh Israel dường như muốn đánh giá chương trình vũ khí hạt nhân của Iran phát triển như thế nào. Ông Daniel Nord tỏ ra lo lắng về hậu quả có thể xảy ra nếu như Mỹ và Israel quyết định phải can thiệp hoặc làm một điều gì đó đối với chương trình hạt nhân ở Iran.

Về phần mình, Tehran vẫn liên tục khẳng định chương trình hạt nhân của nước này không nhằm mục đích quân sự. Msố cường quốc yêu cầu thanh sát chặt chẽ hơn các cơ sở hạt nhân ở Iran để kiểm chứng tuyên bố này.

Bên cạnh đó, bản báo cáo còn nêu, Triều Tiên được cho là đã sản xuất đủ plutonium để chế tạo một số ít đầu đạn hạt nhân. Tuy nhiên, chưa có thông tin xác nhận liệu nước này có vũ khí hạt nhân sẵn sàng sử dụng hay không.


[BDV news]



>> Hải quân Indonesia: Xứng với xứ “Vạn đảo”



Để duy trì môi trường an ninh biển hòa bình và ổn định, cùng hợp tác và phát triển, các nước ASEAN đang từng bước củng cố lực lượng hải quân của mình.

Tự hào nội lực

Sự đầu tư cho công nghiệp quốc phòng cho hải quân của Indonesia đã “đơm hoa, kết trái” với nhiều thành tựu đáng kể.

Tháng 4/2011 đánh dấu nhiều mốc quan trọng với nền quốc phòng Indonesia khi hải quân nước này liên tiếp thông báo những tin vui. Đầu tiên, cuộc phóng thử tên lửa chống hạm siêu âm Yakhont từ tàu KRI Oswald Siahaan (số hiệu 354) đã tiêu diệt mục tiêu là 1 tàu cũ ở cự ly 250km.

Chuẩn đô đốc Iskandar Sitompul nói: “Vũ khí thử nghiệm thành công và hải quân chúng tôi thu được kinh nghiệm thực tế quý giá”.

Thế nhưng có một thành công mà ngài Chuẩn đô đốc không nhắc đến là Hải quân Indonesia đã cải tiến các tàu chiến mua của Hà Lan, trong đó có việc đảm bảo đáy tàu chịu được phản lực của tên lửa Yakhont trong mỗi lần phóng.



Nắp ống phóng thẳng đứng của tên lửa chống hạm Yakhont đặt trên tàu chiến Indonesia.

Cũng vào cuối tháng 4/2011, Hải quân Indonesia hạ thủy chiến hạm nội địa KRI Clurit trong một buổi lễ có sự tham gia của Bộ trưởng Quốc phòng Purnomo Yusgiantoro tại cảng hàng hóa Ampar Batu, Batam, tỉnh Riau Islands (>> chi tiết). Đây là chiến hạm cao tốc mang tên lửa, do Tập đoàn PT Palindo Marine thiết kế và chế tạo.

Đặc biệt, tàu sử dụng nhiều trang, thiết bị nội địa và quá trình phát triển KRI Clurit có sự tham gia của các sinh viên tốt nghiệp từ Viện Công nghệ Surabaya, có trụ sở ở “thủ đô đóng tàu” của Indonesia. “Hiện nay, chúng ta đã có điều để tự hào vì nguồn nhân lực của Indonesia có khả năng đóng được tàu chiến.

Với chiến hạm KRI-Clurit, Indonesia sẽ bảo vệ vùng biển của mình bằng tàu hải quân được đóng trong nước. Chúng ta sẽ không cần nhận viện trợ tàu hải quân từ nước ngoài”, Bộ trưởng Yusgiantoro phát biểu.

Cội nguồn của thành công

Thành công kể trên có nguồn gốc từ nền công nghiệp quốc phòng đã phát triển hơn 70 năm của Indonesia, đặc biệt từ giai đoạn chuyển mình mạnh mẽ giữa những năm 1970, khi nước này tập trung đầu tư cho ngành đóng tàu quân sự và các công nghệ cao khác.

Năm 1974, Indonesia đặt nền móng cho công nghệ hàng hải quân sự bằng việc đầu tư máy móc cho công ty đóng tàu PAL Indonesia, chuyên đóng, sửa chữa và bảo trì các chiến hạm. Hoạt động của công ty đã tạo xương sống cho quân đội và nhà nước với 9 cơ sở sản xuất các loại tàu cỡ nhỏ và vừa, lớn nhất là xưởng đóng tàu ở Surabaya (do Hà Lan xây dựng từ 1899) với đội nhân sự hùng hậu (8.000 thợ lành nghề và 3.000 kỹ sư).

Ban đầu, trên cơ sở thiết bị còn lại sau khi giành lại độc lập vào năm 1945, xưởng này làm nhiệm vụ sửa chữa là chủ yếu. Đến cuối thế kỷ 20 đã tiến bộ vượt bậc, chế tạo được 60% trang thiết bị tàu.



Chiến hạm KRI Clurit, niềm tự hào của Hải quân Indonesia trong lễ ra mắt.

Bên cạnh việc tự đóng tàu, Indonesia chủ trương đa phương hóa các nguồn vũ khí mua từ nước ngoài. Điển hình là các hợp đồng đóng chiến hạm lớp Vanspejk với Hà Lan, máy bay tuần tra trên biển tầm trung CN-235-100, tàu ngầm lớp Type 209/1200 Cakrra, tàu hộ tống Parchim, tàu quét mình, đổ bộ từ Đức, Nga, Mỹ...

Phương châm vừa tự đóng vừa đóng theo chuyển giao công nghệ hứa hẹn sẽ mang lại nhiều thành tựu mới cho Hải quân Indonesia. Theo Tư lệnh Hải quân Indonesia, thời gian tới, ông sẽ hội đàm với lãnh đạo Bộ Quốc phòng để xác định loại tàu ngầm disel có trị giá 700 triệu USD. Trong đó, hai ứng viên nặng ký là Kilo thuộc Project 636 của Nga và Type-208 của Hàn Quốc. Dự kiến, việc lắp ráp chiếc tàu thứ hai sẽ được thực hiện tại các xưởng đóng tàu của công ty PT Pal tại Indonesia.

Qua mấy chục năm phát triển, nay nhìn lại, thấy từng bước đi của ngành công nghiệp quốc phòng Indonesia là đúng hướng, thiết thực, hiệu quả. Thật không thừa khi nhấn mạnh rằng nhiều các thành tựu tuy phát triển mạnh mẽ trong giai đoạn gần đây nhưng sự phôi thai đã có từ rất lâu, do người Indonesia ý thức được hiện trạng của quốc gia – hải đảo và thiên nhiên rất đa dạng.

Sức mạnh và các hợp đồng quốc phòng đầy tham vọng

Ngày nay, Hải quân Indonesia được Chính phủ đầu tư phát triển thành một lực lượng khá mạnh trong khu vực. Toàn bộ Hải quân Indonesia có 74.000 quân nhân phục vụ, được trang bị hơn 130 tàu các loại gồm cả tàu ngầm tấn công trang bị tên lửa diệt hạm. Lực lượng tàu chiến chủ lực của Indonesia hiện tại gồm 6 tàu khu trục lớp Van Speijk do Hà Lan chế tạo được mua từ những năm 1980, 16 tàu hộ tống lớp Parchim và một vài chiến hạm khác mua từ những năm 1990.

Để tăng cường sức mạnh hải quân tương xứng với quốc gia có hơn 17.000 hòn đảo, Hải quân Indonesia liên tiếp mua mới nhiều tàu hiện đại. Tháng 3/2009 Indonesia tiếp nhận chiếc thứ tư trong hợp đồng mua bốn 4 hộ tống Sigma 9113 do Hà Lan chế tạo. Tàu Sigma 9113 có lượng choán nước khoảng 1.700 tấn, dài 90,7m và trang bị tên lửa chống hạm MM40 Exocet, tên lửa phòng không MBDA Mistral Tetral.


Tên lửa chống hạm Yakhont phóng đi từ chiến hạm KRI Oswald Siahaan.

Ngày 16/8/2010, Bộ Quốc phòng Indonesia tiếp tục hợp tác với Hà Lan qua đồng giữa PT PAL Indonesia và Damen Schelde chế tạo khu trục hạm Sigma 10514. Đây là lớp tàu cải tiến có lượng choán nước tới 2.400 tấn, dài 105m. Chiến hạm này sử dụng vũ khí đối hải tương tự tàu lớp Sigma 9113 nhưng có thêm pháo hạm 100mm, hệ thống phòng không sử dụng ống phóng thẳng đứng, pháo phòng cao tốc không tầm cực gần Phalanx, rocket chống ngầm SR375A cùng nhiều thiết bị điện tử tiên tiến. Dự kiến, năm 2014 chiếc đầu tiên sẽ hoàn thiện và chuyển giao cho Indonesia. Đây sẽ là những “quả đấm thép” của Hải quân xứ “Vạn đảo”.

Thế nhưng tham vọng nhất phải kể tới các kế hoạch đóng những chiến hạm cỡ lớn. Tháng 12/2004, Indonesia ký hợp đồng với Hàn Quốc trị giá 150 triệu USD mua 2 tàu đổ bộ có boong đỗ máy bay lớp Makassar (chở được 218 lính, 2 tàu đổ bộ đệm khí và 5 trực thăng, lượng giãn nước 7.300 tấn), cùng công nghệ sẽ được chuyển giao. Dựa vào đó, PT PAL sẽ đóng mới 2 tàu Makassar. Ngoài ra, cũng có một số nguồn tin cho rằng Indonesia còn có tham vọng chế tạo tàu chở trực thăng dài 190m, lượng giãn nước 35.000 tấn.

Trong tương lai, những dự án quốc phòng của Indonesia còn “khủng” hơn thế với các kế hoạch sở hữu 180 tiêm kích Sukhoi (trong vòng 20 năm nữa), mua 1.000 tên lửa tầm bắn 15km và đóng đủ 39 tàu ngầm. Theo lời Tư lệnh phó Hải quân Indonesia, Phó đô đốc Marset, có đủ 39 tàu ngầm mới đảm bảo việc tuần tra lãnh hải và bảo vệ chủ quyền của Indonesia.

Theo đánh giá của Janes, ngân sách quốc phòng của Indonesia trong những năm 2013-2014 sẽ tăng thêm 80%. Cụ thể, từ mức 4,8 tỷ USD năm 2010 sẽ lên tới con số 8,8 tỷ USD trong tài khóa 2014.


[BDV news]


>> Xung đột trên biển Đông và quan điểm của Nga



Nhân sự kiện Trung Quốc 2 lần cắt cáp tàu ngư chính của Việt Nam khiến cho tình hình trên Biển Đông trở nên căng thẳng và thu hút được sự quan tâm của cộng đồng quốc tế trong thời gian gần đây, VITINFO xin giới thiệu ngắn gọn bài của chuyên gia Grigory Lokshnin nói về quan điểm của Nga đối với xung đột trên Biển Đông và các đề xuất giải quyết tận gốc xung đột này.

Căng thẳng leo thang

Theo tác giả Grigory Lokshnin, tình hình trên Biển Đông đang lâm vào trạng thái rất nguy hiểm. Một số chuyên gia tham dự chuyên đề khoa học quốc tế tại Hà Nội năm 2009 còn so sánh diễn biến tình hình trong khu vực này với cuộc khủng hoảng Berlin năm 1948, còn Biển Đông được gọi là “Địa Trung Hải tương lai của châu Á” vì sự xung đột lợi ích của cả những quốc gia gần bờ và không gần bờ tại khu vực này. Chính vì sự xung đột lợi ích nên đây dần dần trở thành “điểm nóng” mới của hành tinh. Và thật đáng tiếc, “sức nóng của điểm nóng mới” này lại không ngừng tăng lên.

Biển Đông nhìn từ Mũi Né (Ảnh: Wikipedia)


Chuyên gia Lokshnin nhận định, tại khu vực này, cuộc chạy đua vũ trang và quân sự hóa những đảo thuộc Biển Đông – những hòn đảo đang trong vòng tranh chấp quyền sở hữu – vẫn đang tiếp tục. Đó là những đảo san hô và đá ngầm, và điều quan trọng nhất là tranh chấp thềm lục địa gần bờ khiến tình trạng va chạm, đầu mối xung đột, có tiềm năng biến thành xung đột và trong điều kiện nhất định có thể sẽ mở rộng hơn về thành phần tham gia và quân số lực lượng tham dự cũng như không gian bao trùm rộng lớn hơn là điều không thể tránh khỏi.

Vấn đề tranh chấp Biển Đông xuất hiện cách đây không lâu, khoảng 30-40 năm trước. Trong suốt khoảng thời gian từ đó đến nay, không có bất kỳ nỗ lực nào của Việt Nam, Philippines và những quốc gia quan tâm khác thuộc ASEAN, kể cả “sự gia cố” của Trung Quốc vào Công ước của LHQ năm 1982 về luật biển, thậm chí tuyên bố 2002 về những nguyên tắc hoạt động trên Biển Đông – tất cả đều không thể làm dịu bớt tình hình phức tạp tại đây. Diễn biến tình hình tại đây có khi “đóng băng” nhưng lại có lúc “trỗi dậy” cực kỳ nguy hiểm.

Căng thẳng lại leo thang bắt đầu từ tháng 5/2009, theo đánh giá của nhiều chuyên gia, là bắt nguồn từ phản ứng của lãnh đạo Trung Quốc đối với đăng ký về ranh giới thềm lục địa của Việt Nam lên Ủy ban Ranh giới Biển của Liên Hợp Quốc.

Phát biểu tại Hội nghị chuyên đề diễn ra ở Hà Nội, Giáo sư đến từ Viện Quan hệ quốc tế của Trường Đại học tổng hợp Côn Minh, Li Jinming viện dẫn rằng, Biển Đông thuộc loại biển bán mở và vì những điều kiện địa chính trị, những quốc gia gần bờ không cần phải tham vọng đạt được ranh giới thềm lục địa vượt quá 200 hải lý của đặc khu kinh tế (EEZ). Vì thế, tất cả những đảo được công nhận (không tính những bãi san hô riêng rẽ) đều cần có đặc khu kinh tế rộng 200 hải lý và ranh giới thềm lục địa của mình. Theo ông, điều này khiến các đăng ký ranh giới thềm lục địa của các nước có tham vọng nhìn chung đều không được thỏa mãn, vì thế những đề xuất của các nước chồng chéo lên nhau.

Tuy nhiên, dự thảo luật đưa những đảo chính thuộc Biển Đông vào diện tích lãnh thổ quốc gia tại các nước có liên quan đến tranh chấp Biển Đông đã được thông qua và chúng dần trở thành một biểu tượng dân tộc nào đó và thậm chí trở thành điều kiện nhất định khẳng định tính chính thống của chính quyền, đối với họ những đảo này cần được bảo vệ bằng mọi giá.

Tất cả những điều trên khiến tình hình ngày càng trở nên không xác định, không rõ ràng, khó giải quyết và không thể lường trước. Và mặc dù tất cả những bên tham gia tranh chấp, theo đánh giá của các nhà khoa học, đều hiểu rất rõ những nguy hiểm và hậu quả tiêu cực nếu sử dụng biện pháp quân sự để giải quyết xung đột và cố gắng giải quyêt vấn đề bằng chính sách ngoại giao nhưng lịch sử dạy rằng, trong những điều kiện nhất định, người ta thường quên những công ước như trên.

Chuyên gia Nga đưa ra cách tiếp cận giải quyết xung đột trên Biển Đông chia làm 3 giai đoạn:

- Soạn thảo và thực hiện biện pháp gây dựng lòng tin
- Xây dựng cơ cấu ngoại giao phòng ngừa
- Thỏa thuận và thực hiện các biện pháp giải quyết những xung đột cụ thể.

Tất cả đều đòi hỏi sự kiên nhẫn thực sự, ý chí chính trị vững vàng và nỗ lực to lớn. Rõ ràng, việc kí Tuyên bố 2002 về hành động của các bên trên Biển Đông đã mất khoảng 10 năm nỗ lực chung của tất cả các nước thành viên ASEAN; còn hội đàm Nga – Trung về vấn đề này cũng kéo dài trong khoảng 30 năm. Nhiều chuyên gia cho rằng, cần hội nhập kinh tế quốc tế sâu rộng, phụ thuộc lẫn nhau mà ở đó không ai có mong muốn sử dụng vũ lực.

Xung đột trên Biển Đông và quan điểm của Nga

Chuyên gia Lokshni dánh giá rằng, trong những công trình khoa học công bố tại nhiều quốc gia khác nhau về vấn đề này thì thực tế không có công trình nào nhắc đến những lợi ích, vai trò và quan điểm của Nga trong khu vực tranh chấp.

Những ý kiến đưa ra tại Hội nghị ở Hà Nội năm 2009 về sự hiện diện những lợi ích sống còn của Nga trong khu vực châu Á – Thái Bình Dương, về quyền của Nga với tư cách là một quốc gia có lãnh hải lớn nhất thế giới và về việc sẵn sàng thực hiện những lợi ích mà không làm tổn hại đến ai đã nhận được sự quan tâm rõ rệt. Bởi lẽ trong lĩnh vực hợp tác, Nga là đối tác chiến lược của Việt Nam và Trung Quốc cũng như với tất cả các quốc gia thành viên ASEAN và APEC. Thực tế, Nga quan tâm không ít hơn những quốc gia khác trong việc nhằm ổn định khu vực có giá trị quốc tế bền vững này cũng như Nga quan tâm đến việc đảm bảo tự do hàng hải và giao thương trên biển ở khu vực này. Có cả những lợi ích kinh tế quan trọng của những công ty dầu khí của Nga đã nhiều năm hợp tác thành công với Việt Nam.

Nga có quan hệ với Trung Quốc và Việt Nam như là một đối tác chiến lược. Hợp tác chiến lược là hình thức tổ chức hoạt động chung của các quốc gia trong những lĩnh vực cơ bản, có tính đến tương lai lâu dài dựa trên sự công nhận những lợi ích của nhau, tôn trọng và tuân thủ những lợi ích của nhau và hướng tới đạt được những mục đích chung hoặc những mục đích quan trọng sống còn.

Vì thế, Nga cũng như những quốc gia khác trong khu vực rất quan tâm đến diễn biến tình hình tại Biển Đông.

Tháng 7/2009, phát biểu trước sinh viên tại trường Đại học tổng hợp Bangkok sau khi kết thúc phiên họp của diễn đàn ARF tại Phuket, Ngoại trưởng Nga Sergei Lavrov tuyên bố rằng Nga ủng hộ cấu trúc an ninh bình đẳng và hợp tác trong khu vực châu Á Thái Bình Dương dựa trên những cơ sở tập thể và những nguyên tắc được công nhận và những nguyên tắc về quyền quốc tế và sử dụng đối thoại, thảo luận, hội đàm như là công cụ giải quyết những vấn đề phức tạp. Và khi ấy, Bộ trưởng Ngoại giao Nga cũng khẳng định, không ai yêu cầu mỗi nước phải có ưu thế quân sự, củng cố sức mạnh quốc phòng, làm suy yếu an ninh của những quốc gia khác, xây dựng căn cứ quân sự và những liên minh quốc phòng tại khu vực châu Á – Thái Bình Dương, xây dựng lực lượng hệ thống phòng thủ khu vực có khả năng gây mất cân bằng chiến lược. Theo ông, nên xây dựng cấu trúc thông qua ngoại giao đa phương, phát triển mối liên hệ giữa các tổ chức và các diễn đàn khu vực và điều quan trọng nhất – thông qua sự tin tưởng và tính đến những lợi ích của nhau.


[Vitinfo news]


>> Hải quân Thái Lan: Nước đầu tiên có sân bay ở Đông Nam Á



Để duy trì môi trường an ninh biển hòa bình và ổn định, cùng hợp tác và phát triển, các nước ASEAN đang từng bước củng cố lực lượng hải quân của mình.

Từ năm 1932, Thái Lan đã có Cục Hải quân trong Bộ Quốc phòng. 65 năm sau, họ trở thành nước đầu tiên trong khu vực sở hữu tàu sân bay.

Người Thái không quên Vịnh Thái Lan từng là chiến trường nóng bỏng trong đại chiến thế giới 2. Sự kiện Không quân Nhật Bản đã đánh chìm tuần dương hạm Anh vào ngày 10/2/1941 luôn nhắc nhở Thái Lan phải xây dựng Hải quân tương xứng.

"Niềm vinh quang của Vương triều Chakri"

Sau nhiều năm chờ đợi, tháng 8/1997, tàu sân bay A. Chakri Naruebet, do hãng Badaneron của Tây Ban Nha đóng, đã được biên chế trong lực lượng Hải quân Thái Lan với số hiệu 911. Việc này đánh dấu mốc Thái Lan chính thức trở thành quốc gia đầu tiên ở Đông Nam Á, thứ 2 châu Á (sau Ấn Độ), và thứ 9 trên thế giới sở hữu tàu sân bay.


http://nghiadx.blogspot.com
Tàu sân bay Chakri Naruebet lướt sóng cùng 2 tàu hộ tống.

Với lượng giãn nước khi đầy tải lên tới 11.480 tấn, có đường băng dài 174,6m, rộng 27,5m, vũ khí chính của tàu là 15 máy bay (9 máy bay cánh cố định cất cánh đường băng ngắn AV-8S Harrier, 6 trực thăng S-70B Sea Hawk). Vũ khí khác là hệ thống tên lửa phòng không Mk41 LCHR với tên lửa Sea Sparrow, 3 ống phóng tên lửa Mistral, 4 bệ pháo 6 nòng 20mm Vuncan, 2 bệ pháo 30mm…

Thủy thủ đoàn trên tàu Naruebet gồm 455 quân nhân hải quân, 146 quân nhân không quân hải quân. Từ khi được biên chế, Naruebet đã thực hiện nhiều nhiệm vụ quân sự và dân sự.

Đặc biệt ưu tiên hải quân

Để lực lượng trên nhanh chóng tiếp quản, làm chủ và vận hành tàu Naruebet, Hải quân Thái Lan phải trải qua quá trình phát triển lâu dài, tính từ năm 1932 khi Bộ Quốc phòng nước này thành lập Cục Hải quân với quân số 2.000 người với con số không ngừng tăng. Đến năm 1939, có tới 10.000 quân nhân phục vụ cho Hải quân Thái Lan. Những năm 1950-1960, Thái Lan có 27 hải đội, hàng trăm tàu chiến lớn nhỏ, quân số chiếm 22% quân đội. Cuối năm 1971, Hải quân Thái Lan có 25.000 người, trong đó, có lực lượng hải quân đánh bộ biên chế thành 2 trung đoàn.

Giữa những năm 1980, Thái Lan thực hiện chương trình mua sắm vũ khí được coi là “lớn nhất và tham vọng nhất trong lịch sử”. Giai đoạn 1983-1986, Hải quân nước này nhận được hàng chục máy bay tiêm kích, trực thăng chống ngầm, một số tàu khu trục, đổ bộ, quét mìn, tuần duyên. Đến năm 1990, trong số 220 tàu của Hải quân Thái Lan có đến 129 tàu chiến đấu.


http://nghiadx.blogspot.com
Chiến đấu cơ lên thẳng cánh cố định Harrier. Trên tàu sân bay Chakri Naruebet có 9 chiến đấu cơ loại này túc trực.

Bên cạnh hoạt động mua sắm, ngành công nghiệp quốc phòng Thái Lan cũng thu được những kết quả khả quan trong lĩnh vực hải quân như nghiên cứu, cải tiến thành công các tên lửa hải đối hải Harpoon, Sea Sparrow, Exocet, thủy lôi Stinger, đóng tàu tuần tiễu cỡ nhỏ, tàu đổ bộ cỡ trung và nhỏ, đặc biệt tàu đổ bộ xe tăng 3.000 tấn... Giai đoạn 1991 đến nay, cứ 3-5 năm, Hải quân Thái Lan lần lượt thay vũ khí phù hợp với chiến tranh công nghệ cao. Đặt trong bối cảnh Thái Lan tiến hành giảm quy mô lực lượng vũ trang, có thể thấy hải quân nước này nhận được đãi ngộ và ưu tiên đặc biệt.

“Từ ven bờ ra đại dương"

Đến nay, Hải quân Thái Lan có chính thức 63.000 quân nhân, chịu sự chỉ huy của Bộ Tư lệnh Hạm đội tác chiến (3 hải đội và 10 đội tàu phục vụ, hoạt động trên 3 vùng hải quân, 3 ban chỉ huy trên sông), Bộ tư lệnh Hải quân đánh bộ (1 sư đoàn, 1 trung đoàn độc lập, lực lượng đặc biệt…), Bộ Tư lệnh Phòng không và Bảo vệ bờ biển (3 trung đoàn), Bộ chỉ huy Không quân Hải quân (1 sư đoàn, 1 trung đoàn độc lập, 1 trung đoàn tác chiến điện tử…), Bộ tư lệnh Cảnh sát biển (2 tiểu đoàn dù, 22 đại đội cảnh sát đặc biệt, 70 đại đội cảnh sát biên phòng).

Theo kế hoạch quốc phòng 10 năm của Thái Lan, từ 2009-2018, hải quân nước này sẽ thực hiện chương trình “từ ven bờ ra đại dương”. Để làm điều đó, Thái Lan sẽ phát triển binh chủng tàu ngầm (vốn bị trì hoãn do cuộc khủng hoảng kinh tế 1997), đồng thời tiếp tục đầu tư mua sắm tàu khu trục, hộ tống.



http://nghiadx.blogspot.com
Tàu sân bay Chakri Naruebet (trên) song hành cùng tàu sân bay Kitty Hawk của Mỹ.

Dựa vào tiềm lực của mình, Thái Lan chủ trương tự đóng các chiến hạm và tàu đổ bộ cỡ nhỏ. Với 3 cơ sở công nghiệp quốc phòng: Nhà máy đóng tàu Hoàng gia RTN (có khả năng đóng các pháo hạm, nâng cấp vũ khí nhập ngoại, nghiên cứu đóng tàu ngầm cỡ nhỏ), Ital – Thái Marine (đóng tàu đổ bộ cỡ trung, có thể đóng chiến hạm mang tên lửa có lượng giãn nước 1.000 tấn), Nhà máy Bankok (đóng tàu trinh sát, tàu nghiên cứu biển, tàu đổ bộ nhỏ), Thái Lan hy vọng sẽ vừa trang bị cho hải quân đồng thời, tìm đường xuất khẩu chiến hạm ra thị trường vũ khí thế giới.

Để chuẩn bị “ra biển lớn”, Thái Lan còn cho nâng cấp các căn cứ hải quân như Bangkok, Shongkhla, Phanga, Phuket và Mataphut… Trong đó, trọng tâm là căn cứ Satahip cho phép tàu quân sự trên 10.000 tấn ra vào thuận lợi, cùng các căn cứ khác.

Bên cạnh đó, Hải quân nước này tiếp tục hoàn thiện cơ cấu chỉ huy và chất lượng quân đội, bổ sung học thuyết quân sự phù hợp với tình hình mới, chú trọng hệ thống kiểm tra, thông tin liên lạc, tăng cường huấn luyện diễn tập với 1 bên và nhiều bên.

Hiện nay, Hải quân Thái Lan có 190 tàu các loại, trong đó, tàu chiến đấu mặt nước là 20 (1 tàu sân bay, 10 tàu hộ vệ, 8 tàu tên lửa, 9 tàu hộ tống), 90 tàu tuần tiễu trên biển và ven bờ, 20 tàu quét mìn, 40 tàu và phương tiện đổ bộ (có 6 tàu độ bộ xe tăng LST), 15 tàu phục vụ.
Lực lượng Không quân Hải quân Thái Lan có 110 chiếc (15 chiếc trực chiến trên tàu sân bay, 95 chiếc còn lại trú tại các căn cứ ven bờ)
Hải quân đánh bộ Thái Lan có 60 xe thiết giáp chở quân, 50 pháo 155mm và 105mm, 30 bệ tên lửa chống tăng…
Cảnh sát biển Thái Lan có 140 tàu xuồng (20 tàu ven bờ, 3 tàu xa bờ, 30 xuồng ven biển và 85 xuồng trên sông).


[BBCVietnamese news]


Thứ Bảy, 11 tháng 6, 2011

>> Việt Nam sẽ bắn đạn thật trên biển



Căng thẳng tiếp tục gia tăng quanh tranh chấp chủ quyền ở Biển Đông khi Việt Nam loan báo Hải quân nước này sẽ bắn đạn thật ngoài khơi Quảng Nam.


Một Bấm thông báo đăng trên trang mạng của Công ty Bảo đảm an toàn hàng hải Miền Bắc cho biết ngày bắn chính thức là 13/6/2011 từ 08 đến 12 giờ và từ 19 đến 24 giờ.

Sau đó, sang ngày thứ Ba, 14/6 sẽ là đợt bắn dự bị, cũng kéo dài đến nửa đêm.

Công ty này đưa ra thông báo hôm 9/6 căn cứ vào văn bản số 1314/TB-V3-TC mới ra ngày 07/6/2011 của Quân chủng Hải quân vùng 3.


Cuộc tập trận sẽ do Hải quân vùng 3 thực hiện


Được biết các đơn vị hải quân sẽ bắn đạn thật trên biển tại khu vực Hòn Ông, tỉnh Quảng Nam, và thông báo tọa độ trong phạm vi diễn ra cuộc tập trận.

Thông báo của Công ty Bảo đảm an toàn hàng hải Miền Bắc khuyến cáo ''các phương tiện thủy không hoạt động trong khu vực nói trên trong thời gian bắn đạn thật''.

Dù đây chỉ là thông báo của một cơ quan dân sự nhưng lại nói về Hải quân Việt Nam nên được báo chí Phương Tây và khu vực đặc biệt quan tâm.

Một chuyên gia theo dõi tình hình khu vực cho BBC hay, cuộc diễn tập của Việt Nam "diễn ra gần bờ", cách xa quần đảo Hoàng Sa.

Ông nhận xét rằng đây là cách để Việt Nam "hành động rất dè dặt nhằm phô trương sức mạnh quân sự như múa võ trước cửa nhà", sau các diễn biến mới đây của Trung Quốc.

"Các phương tiện thủy không hoạt động trong khu vực nói trên trong thời gian bắn đạn thật"
Hướng dẫn hàng hải của Việt Nam


'Đe dọa tính mạng'

Tình trạng căng thẳng liên quan đến tranh chấp chủ quyền quanh Trường Sa đã gia tăng trong khoảng hai tuần qua sau vụ Việt Nam cáo buộc là Trung Quốc vi phạm chủ quyền biển của Việt Nam sau khi tàu của nước láng giềng cắt cáp của tàu thăm dò địa chấn Bình Minh 02 hôm 4/6.

Hôm thứ Năm Bộ Ngoại giao Việt Nam nói một tàu thăm dò dầu khí khác của Việt Nam thuê lại vừa bị tàu Trung Quốc phá hoại thiết bị.

Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam, bà Nguyễn Phương Nga, xác nhận trong buổi họp báo tại Hà Nội rằng sự kiện mới nhất xảy ra vào thứ Năm 09/06 lúc khoảng 6 giờ sáng giờ Việt Nam ở ngoài khơi Vũng Tàu.

Phản hồi trước cáo buộc của Việt Nam, Bộ Ngoại giao Trung Quốc nói tàu nước này không cắt cáp của tàu Viking 2 mà ngược lại đã bị tàu có vũ trang của Việt Nam xua đuổi.

Tân Hoa Xã dẫn lời người phát ngôn Trung Quốc, ông Hồng Lỗi cho biết: "Trong khi đuổi bắt lộn xộn, lưới của một trong các tàu cá Trung Quốc bị vướng vào dây cáp của một tàu thăm dò dầu khí Việt Nam, vốn đang hoạt động bất hợp pháp trong vùng biển này."

Ông Hồng cũng cho hay tàu thăm dò của Việt Nam "kéo lê" tàu cá của Trung Quốc trong hơn một tiếng đồng hồ và "đe dọa nghiêm trọng tính mạng của ngư dân Trung Quốc".

Người phát ngôn Trung Quốc yêu cầu Việt Nam "chấm dứt các hoạt động vi phạm chủ quyền của Trung Quốc".

Trước đó Bắc Kinh tuyên bố sẽ tiến hành các cuộc tập trận hải quân tại vùng Biển Đông vào cuối tháng này, trong bối cảnh các nước láng giềng của Trung Quốc đang lo ngại về tham vọng quân sự của họ.

Theo thông cáo báo chí của Bộ Quốc phòng Trung Quốc, một hạm đội hải quân của Quân giải phóng nhân dân (PLA) sẽ diễn tập ở vùng Tây Thái Bình Dương vào nửa cuối tháng 6.

"Đây là cuộc tập trận theo lịch trình của kế hoạch thường niên", Bộ Quốc phòng Trung Quốc cho biết.

Cùng thời gian, Hoa Kỳ đang cho chiếc USS Chung-Hoon, chiến hạm từng hỗ trợ tàu thăm dò Impeccable bị Trung Quốc 'gây hấn' năm 2009 ở Biển Đông, vào phía Tây Thái Bình Dương.

Tin từ Tokyo hôm thứ Sáu tuần qua, 3/6 của Hải quân Hoa Kỳ cho hay chiếc khu trục hạm rời căn cứ ở Trân Châu Cảng hôm thứ Tư trong tuần trong sứ mệnh xác định “quyền tự do hải hành" trong vùng.


[BBCVietnamese news]


>> Putin, Medvedev và một nước Nga thực sự hùng mạnh!





Tổng thống Nga Medvedev và Thủ tướng Putin

Người ta đồn đoán và lo sợ về cuộc đấu tranh chính trị đang diễn ra hiện nay ở nước Nga khi xuất hiện những tuyên bố bất đồng của "Bội đôi quyền lực nhất Putin - Medvedev". Điều này chưa hẳn đã xấu. Có đấu tranh sẽ có phát triển. Vấn đề ở chỗ, bất đồng giữa 2 người quyền lực nhất nước Nga sẽ là tốt nếu xuất phát đầu tiên từ lợi ích sống còn của quốc gia Nga, nhân dân Nga; nhưng sẽ là khôn lường nếu một trong 2 người đặt mục tiêu cá nhân lên sau lợi ích đất nước!

Putin và Medvedev - Sự khác biệt là tất yếu!

Người ta luôn thấy hình ảnh Tổng thống và Thủ tướng Nga phối hợp ăn ý trong các hoạt động chính trị và vui vẻ, thân thiết trong các hoạt động cuộc sống bình thường. Nhưng sự khác biệt về quan điểm giữa cựu luật sư Medvedev, 43 tuổi và cựu điệp viên KGB Putin, 56 tuổi, là rất tất yếu và rõ ràng. Trong thời gian làm Tổng thống từ năm 2000 tới 2008, ông Putin đã biến Kremlin thành trung tâm của đời sống Nga, với việc Nga tái khẳng định vị thế trên trường quốc tế nhờ sự phát triển kinh tế mạnh mẽ. Không một vấn đề lớn nào có thể được quyết định mà không có ý kiến của Tổng thống.


Medvedev bắt đầu với một quan điểm khác biệt. “Một hệ thống nơi mọi thứ được quyết định tại Kremlin không phải là lý tưởng” - ông từng nói vậy với các thống đốc tỉnh, rõ ràng là tương phản với phong cách tập trung quyền lực của Putin. Ngôn từ dân túy của Putin đã giúp ông giành được sự yêu mến của những công dân Nga bình thường, còn phong cách luật sư của Medvedev lại mang đến những ngôn từ đầy chất quy phạm pháp luật.

Trái ngược với Putin, người thường bị xúc cảm chi phối khi chống lại các phần tử ly khai Chechnya hoặc những quan chức có tham vọng về chính trị, ông Medvedev có vẻ thực dụng hơn trong các quyết định.

"Họ là những đối tác tốt, chia sẻ các quan điểm về tương lai của Nga song có một sự khác biệt lớn về kinh nghiệm, phong cách và quan điểm liên quan tới cách quản lý", một quan chức Nga nhận định sau khi được hỏi về những tin đồn gần đây về sự rạn nứt giữa ông Medvedev và Putin.

Khi Vladimir Putin nói về việc khôi phục sự vĩ đại của nước Nga, ông đã nêu ra một tầm nhìn sâu sắc trong thế kỷ 20 về việc sử dụng sức mạnh nhà nước, khả năng quân sự và sự dồi dào dầu lửa để khiến thế giới phải tôn trọng.

Còn học trò của ông, Tổng thống Nga Dmitry Medvedev, lại nói về việc xây dựng "một thành phố đổi mới" ở ngoại ô Skolkovo của Moscow, nơi nhà nước sẽ để những khối óc giỏi nhất của quốc gia tự do theo đuổi những bước đột phá về khoa học và công nghệ, nền tảng của "nền kinh tế tri thức" trong thế kỷ 21.

Tầm nhìn của Medvedev được thiết kế để giải phóng nước Nga khỏi thứ mà ông gọi là sự phụ thuộc "nhục nhã" vào xuất khẩu dầu khí, và để khôi phục sự vĩ đại của một dân tộc đã từng nổi tiếng về thành tựu khoa học và công nghệ.

Cả Putin lẫn Medvedev đều tin rằng nhà nước có thể giải quyết các vấn đề của Nga - nhưng trong khi Putin xem bộ máy hành chính của Nga hiện nay như nguồn sức mạnh của ông, thì Medvedev xem nó như trở ngại (nạn tham nhũng) cho việc tạo ra một nền kinh tế hậu dầu lửa.

Kể từ khi nhậm chức đến nay (7/5/2008), Tổng thống Nga luôn coi chống quan liêu và tham nhũng là ưu tiên hàng đầu. Việc thành lập Hội đồng chống tham nhũng trực thuộc Phủ Tổng thống là minh chứng rõ nhất cho nhận xét kể trên.

Tổng thống Nga Dmitry Medvedev đã ký sắc lệnh hoàn thiện mọi hoạt động trong Bộ Nội vụ (24/12/2009). Dư luận coi đây là quyết định quan trọng trong cuộc chiến chống lại căn bệnh quan liêu và tham nhũng đang diễn ra khá phổ biến ở Nga hiện nay.

Theo sắc lệnh ký ngày 24/12/2009, khoảng 20% nhân viên cảnh sát và 2 bộ phận trong Bộ Nội vụ phải "bị xóa sổ" - hàng ngàn cảnh sát sẽ nghỉ hưu bởi lực lượng này đã và đang bị chỉ trích vì tham nhũng, lạm quyền và liên quan tới tội phạm. Việc cắt giảm khoảng 50% nhân viên đang làm việc tại Bộ Nội vụ - từ 19.970 người xuống còn 10.000 người, Tổng thống Dmitry Medvedev hy vọng sẽ cải thiện và nâng cao đời sống của những nhân viên còn lại.

Từ đó, cuộc thanh lọc lực lượng cảnh sát diễn ra rất mạnh mẽ, quyết định cách chức nhân viên Bộ Nội vụ được ký “đều đặn”. Cuộc thay đổi nhân sự lớn nhất trong lịch sử Bộ Nội vụ kể từ đầu năm 1990 đã diễn ra khi ngày 18/2/2010, Tổng thống Nga đã ký quyết định cách chức 17 tướng, trong đó có 2 thứ trưởng Nội vụ; sau đó, ngày 25/2, Tổng thống đã ký sắc lệnh cách chức 7 viên tướng của Bộ Nội vụ; ngày 21/3, một sắc lệnh cách chức 6 viên tướng mang hàm Thiếu tướng của Bộ Nội vụ cũng được TT Nga ký trong khuôn khổ cuộc sát hạch để thực hiện chương trình cải tổ lực lượng Công an thành Cảnh sát Nga; sau đó ngày 01/4, có thêm 3 trung tướng, 8 thiếu tướng và 2 đại tá của Bộ Nội vụ bị cách chức; ngày 11/4, 4 thiếu tướng cảnh sát bị sa thải.

Mâu thuẫn mang tên Quyền lực

Việc xuất hiện những dấu hiệu rạn nứt giữa ông Medvedev và ông Putin là điều rất không bình thường bởi suốt thời gian qua, quan hệ giữa hai nhà lãnh đạo hàng đầu nước Nga được đánh giá là rất gắn bó, thân thiết. Người ta luôn thấy hình ảnh Tổng thống và Thủ tướng Nga phối hợp ăn ý trong các hoạt động chính trị và vui vẻ, thân thiết trong các hoạt động cuộc sống bình thường. Mối quan hệ gắn bó này được xây dựng và củng cố từ khi ông Putin còn là Tổng thống Nga và ông Medvedev còn là một chính khách đuợc ít người biết đến.

Vào ngày 18/4, Thủ tướng Nga Vladimir Putin lên án Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc đưa ra những nghị quyết về Libya là "sai lầm" và nói rằng " nó giống như một cuộc thánh chiến thời trung cổ." Một vài giờ sau đó, Tổng thống Dmitry Medvedev chỉ trích về những sự biểu hiện của một "cuộc thánh chiến" tại Libya, và gọi chúng là "không thể chấp nhận được". Từ đây, những đồn đoán về sự chia rẽ trong quan hệ “bộ đôi quyền lực” của sứ xử Bạch Dương đã xuất hiện.

Điều này càng thể hiện rõ hơn khi Thủ tướng Putin đã kêu gọi thành lập Mặt trận Dân tộc toàn nước Nga để mở rộng thành phần cử tri ủng hộ cho đảng hồi giữa tháng 5/2011. Trong khi Putin tuyên bố Tổng thống Medvedev đã ủng hộ ý tưởng trên. Nhưng sau đó ông Medvedev không đưa ra sự ủng hộ, mà chỉ khẳng định rằng ông “đã hiểu các động cơ” sau động thái trên. Ông chỉ tuyên bố: “Tôi hiểu những động cơ của một đảng muốn duy trì sự ảnh hưởng trên khắp quốc gia. Một khối liên minh như vậy là hợp với luật pháp và hợp lý theo luật bầu cử”. Theo các chuyên gia, sáng kiến thành lập Mặt trận Dân tộc toàn nước Nga của ông Putin đang phá vỡ thế cân bằng trong "Bộ đôi Putin-Medvedev" và giảm bớt không gian chính trị của đương kim Tổng thống Dmitry Medvedev.

Diễn biến mới trên đang làm dấy lên những đồn đoán cho rằng, sắp có một cuộc đua gay cấn, kịch tính và nóng bỏng giữa ông Medvedev và ông Putin. Nhiều người tỏ ra rất thích thú với viễn cảnh này, bởi nó hứa hẹn sẽ là một trong những cuộc bầu cử hấp dẫn nhất thế giới.

Medvedev thực dụng vì một nước Nga hùng mạnh?

Không dễ gì để Medvedev có thể làm được những gì mình muốn trong suốt 3 năm qua. Nước Nga đang trải qua một thời kỳ khó khăn nghiêm trọng về kinh tế: tỷ lệ thất nghiệp lên đến 10%, tỷ lệ lạm phát là 15%, thị trường chứng khoán Nga gần như sụp đổ, đồng ruple mất giá thảm hại và giá dầu lửa, nguồn thu chính của Nga, thì giảm tới 300%... Tất cả những khó khăn này đã khiến ông Medvedev không thể thực thi được kế hoạch cải tổ nước Nga mà nhờ nó ông đã thắng cử. Song xét trên nhiều khía cạnh, ông đã thay đổi được khá nhiều hình ảnh của nước Nga trong thế kỷ mới. Đó chính là một nước Nga cởi mở hơn và tự do hơn.

Trên sân khấu chính trị quốc tế, nhiều kế hoạch ông đưa ra như kế hoạch an ninh mới cho châu Âu và kế hoạch cải tổ hệ thống tài chính quốc tế đã bị coi là "mơ mộng" nhưng cái mà ông đã làm được lớn nhất sau chiến thắng ở cuộc chiến tại Nam Ossetia chính là xác lập lại một vị trí mới cho nước Nga trong thời kỳ mới. Sau khi Liên Xô sụp đổ, trong suốt một thời kỳ dài chìm ngập trong khó khăn kinh tế, nước Nga đã phải lặng lẽ chứng kiến phương Tây tìm cách lấn lướt ở Đông Âu, can thiệp vào sự bất ổn ở khu vực láng giềng thân cận của Nga và làm hao mòn vị trí đối trọng mà Liên Xô từng có trong một thế giới có xu hướng đơn cực hóa.

"Medvedev rất cần cơ sở quyền lực của chính ông và giờ ông phải giành được những người ủng hộ ở mọi ngóc ngách", Alexei Mukhin thuộc Trung tâm thông tin chính trị nhận định.

Các cuộc thăm dò dư luận mới nhất cho thấy, tuy tỷ lệ ủng hộ ông Putin đã giảm đi ít nhiều, xuống còn 53% trong tháng 3/2011 nhưng ông vẫn là chính khách được người dân Nga yêu mến nhất. Đây là vị trí mà Thủ tướng Putin đã chiếm giữ liên tục trong nhiều năm nay. Vì vậy, nói về sự ủng hộ, có vẻ Thủ tướng Putin đang vượt qua Tổng thống Medvedev.

Các chuyên gia cho rằng, trong bối cảnh tình hình trong nước không thuận lợi cho Medvedev, ông đang suy nghĩ và tìm kiếm sự ủng hộ từ bên ngoài nhất là trong quan hệ với Mỹ, Phương Tây. Sau một thời gian dài chỉ trích hành động can thiệp quân sự của Phương Tây vào Libya, cuối cùng tại Hội nghị G8 diễn ra tại Pháp tuần trước, Tổng thống Nga Dmitry Medvedev đã bất ngờ tuyên bố “chính quyền của Tổng thống Gaddafi đã mất tính hợp pháp” và Nga có kế hoạch giúp ông này ra đi. Theo giới chuyên gia, lý do mà Tổng thống Nga thay đổi quan điểm là vì những lợi ích riêng của mình tại quốc gia Bắc Phi này, cũng như Nga không muốn tương lai của Libya chỉ do một mình Phương Tây quyết định. Và để tránh nguy cơ này, Nga đành phải nhảy vào. Bằng động thái này, Medvedev đã “ghi điểm” trong mắt Phương Tây. Mỹ coi việc Nga thay đổi quan điểm về Libya là một thắng lợi về ngoại giao. Việc Nga cuối cùng vẫn đứng về phía phương Tây trong vấn đề ở Libya chứng tỏ chính sách cài đặt lại quan hệ Nga-Mỹ dù tiến triển chậm nhưng rất vững chắc và "sự tốt đẹp trong quan hệ với Mỹ" có vai trò quan trọng đối với việc hiện đại hóa nền kinh tế Nga – chiến lược mà Tổng thống Medvedev đang theo đuổi.

Có một thực tế ai cũng nhận ra rằng, nước Nga hiện nay không thể hiện đại hóa - thậm chí là tồn tại - nếu thiếu đầu tư nước ngoài, thiếu kiều hối, thiếu công nghệ hiện đại mà những thứ này có được từ đâu - chỉ có thể là từ Phương Tây. Như vậy, việc Medvedev thân Phương Tây hơn Putin xem ra là điều cần cho nước Nga hiện nay. Nhưng thân ra sao, ở mức độ nào để nước Nga vừa phát triển đúng hướng vừa không quá phụ thuộc là điều cần phải bàn. Cách mà Medvedev đang làm có mang liệu hiệu quả đúng như mong muốn hay không? Liệu có "rủi ro" nào đang rình rập nước Nga ở phía trước hay không vẫn là một câu hỏi chưa có lời giải xác đáng.

Trên thực tế, mọi mối quan hệ dù gắn bó, thân thiết đến mấy cũng không tránh khỏi những mâu thuẫn, bất đồng đâu đó. Và mối quan hệ của ông Putin và Medvedev cũng không phải là ngoại lệ, nhất là khi hai ông này có sự khác biệt về thế hệ, tính cách, quan điểm. Những người yêu mến ông Putin và ông Medvedev hầu hết tin rằng, quan hệ giữa hai nhà lãnh đạo này vẫn tốt đẹp và họ sẽ quyết định vấn đề tranh cử vì lợi ích sống còn của nước Nga như họ vẫn thường tuyên bố chứ không vì lợi ích cá nhân khi nắm trong tay quyền lực cao nhất của một nước.

>> “Lưỡi bò” đã phi lý còn dọa "tát vỡ mặt" láng giềng



Không phải cho đến vụ tàu hải giám Trung Quốc cắt cáp thăm dò dầu khí tàu Bình Minh 02 của Việt Nam báo chí Trung Quốc mới truyền thông hăm doạ mà trước đó nhiều tờ báo của Trung Quốc đã công khai kích động chiến tranh với Việt Nam và các nước trong khu vực xung quanh vấn đề Biển Đông.


Nay nhân sự kiện tàu hải giám Trung Quốc ngang nhiên táo tợn uy hiếp và cắt cáp thăm dò của tàu Bình Minh 02, các cơ quan truyền thông của Trung Quốc như một dàn hợp xướng đã đồng thanh lên tiếng doạ nạt Việt Nam cùng các nước trong khu vực.


Đường yêu sách "Lưỡi bò" của TQ trên biển Đông (ảnh BBC)


Phải thừa nhận là báo chí Trung Quốc đã làm rất tốt công tác truyền thông trong nước về vấn đề Biển Đông, về “chủ quyền không thể tranh cãi trong “đường lưỡi bò” do chính Trung Quốc tự vẽ và tự công bố “chủ quyền”. Theo các học giả Trung Quốc, “đường lưỡi bò” liếm gần trọn Biển Đông ấy (80% diện tích) chính thức xuất hiện lần đầu tiên trên một bản đồ do chính Trung Quốc xuất bản vào tháng 2-1948, được thể hiện là 1 đường gấp khúc 11 đoạn, đến năm 1953 bỏ đi 2 đoạn còn lại 9 đoạn như công bố hiện nay.

Sự phi lý của “đường lưỡi bò” bất chấp lịch sử, bất chấp luật pháp quốc tế và không được quốc gia nào thừa nhận ấy đã được báo chí Trung Quốc truyền thông “thành công” cho đông đảo người dân của 1 nước có bề dày “bành trướng”: đó là “chủ quyền không thể tranh cãi” của Trung Quốc, để từ đó làm cơ sở cho cả chuỗi lời nói và hành động phi lý tiếp theo, tự ý cho mình cái quyền làm mọi thứ, từ cấm đánh bắt cá, khủng bố ngư dân các nước trong khu vực, tập trận, đến ngang nhiên cho tàu bán quân sự (hải giám) vào tận sâu trong vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam uy hiếp tàu Bình Minh 02 và ra tay phá hoại.

Và vẫn trong khuôn khổ “đường lưỡi bò” 9 đoạn nên Người phát ngôn của Bộ Ngoại giao Trung Quốc đã ngang nhiên nhiều lần tuyên bố “đây là hoạt động bình thường trong vùng biển chủ quyền của Trung Quốc và tàu hải giám của Trung Quốc chỉ làm việc thực thi pháp luật trước sự hoạt động bất hợp pháp của tàu Việt Nam. Đây là hành động hoàn toàn chính đáng”.

Cũng ngày 7-6, Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc lại thản nhiên tuyên bố với bàn dân thiên hạ rằng Trung Quốc có chủ quyền không thể tranh cãi đối với quần đảo Nam Sa và các vùng lãnh hải lân cận và “Trung Quốc và Việt Nam đã nhiều lần đạt được nhận thức chung quan trọng về phong cách xử lý về các vấn đề trên biển và duy trì sự ổn định ở Nam Hải”? Phải chăng cũng với sự tự khẳng định mặc nhiên với “lưỡi bò”, đưa chủ quyền và quyền chủ quyền trong vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam vào vùng “tranh chấp” như vậy mà tại đối thoại Shangri-La vừa qua, Bộ trưởng Quốc phòng Trung Quốc cũng đã không ngần ngại tuyên bố quan điểm của Trung Quốc về vấn đề tranh chấp ở Biển Đông là giải quyết thông qua đàm phán ngoại giao (?)

Sự nhất quán về “chủ quyền không thể tranh cãi” trong khuôn khổ “đường lưỡi bò 9 đoạn” đã được truyền thông Trung Quốc lấy làm cơ sở để kích động và công khai đe doạ dùng vũ lực với Việt Nam và các nước trong khu vực. Đại Đoàn Kết ngày 3-6-2011 cũng đã trích đăng một số bài báo của Trung Quốc về vấn đề này.

Xong không phải dừng tại đấy mà ngày càng nhiều các cơ quan truyền thông đủ loại của Trung Quốc ra sức vu cáo đổi trắng thay đen và kích động chiến tranh, hăm doạ Việt Nam.

Tiếp sau các báo mạng mà một trong những tờ tiên phong chính thống là Hoàn cầu thời báo cùng đồng loạt nhiều báo in, thì mới đây ngày 3-6-2011 ông Sheh QiPing - bình luận gia tin tức đã nói trên truyền hình Trung Quốc rằng: “Khi tình thế bắt buộc sẽ phải tát cho anh chàng Việt Nam vỡ mặt” và họ đã công khai bàn đến việc đánh ai, đánh như thế nào và dự báo ra sao? Chương trình truyền hình nêu trên của Trung Quốc đã làm ngỡ ngàng tất cả những người yêu chuộng hòa bình và công lý trên thế giới cũng như mọi người Việt Nam. Thật là công khai ngạo mạn của hình ảnh một “Đại bá”, đi ngược lại mong muốn hòa hiếu của một dân tộc đã chịu nhiều đau thương mất mát cho sự nghiệp bảo vệ độc lập và toàn vẹn lãnh thổ của đất nước.

Hãy bình tĩnh và trung thực, lấy chứng cứ lịch sử và chuẩn mực pháp lý quốc tế làm chuẩn để xem xét vấn đề. Đừng nên hăm doạ và kích động chiến tranh, vì chắc chắn đó sẽ là phi nghĩa.


[Vitinfo news]


>> Trung Quốc lại úp mở khoe vũ khí



Các trang mạng quốc phòng Trung Quốc đang xôn xao về một bức ảnh mới được công bố được cho là một loại tiêm kích bí ẩn nữa của Trung Quốc.


Bức ảnh được đăng trên diễn đàn China Defence, ngay lập tức nó thu hút sự chú ý đặc biệt của cư dân mạng. Rất nhiều bình luận, đồn đoán về thực hư của loại tiêm kích trong bức ảnh này.

http://nghiadx.blogspot.com
Bức ảnh chụp cận cảnh một phần buồng lái và cửa hút không khí của động cơ, theo quan sát đây là loại máy bay hai chỗ ngồi.


Một số ý kiến cho rằng, đây là một biến thể cải tiến của tiêm kích bom JH-7B, trong chương trình phát triển tiêm kích bom JH-X.

Tuy nhiên nếu so sánh kỹ với kiểu bố trí cửa hút không khí của động cơ thì đây là một máy bay hoàn toàn khác. Nắp buồng lái được cho là liền một mảnh chứ không tách rời như của JH-7.

Theo quan sát cửa hút không khí của động cơ có kiểu bố trí rất giống với F-35 của Mỹ, điều này làm người ta liên tưởng đây chính là bức ảnh về loại tiêm kích cất hạ cánh thẳng đứng J-18 mà trước đó đã có những đồn đoán cho rằng J-18 đã có chuyến bay thử nghiệm đầu tiên.

Một số ý kiến lại cho rằng, có thể đây là một mẫu thử nghiệm khác của loại tiêm kích J-20, bởi J-20 cũng có kiểu bố trí cửa hút không khí cho động cơ tương tự như vậy.


http://nghiadx.blogspot.com
So sánh cửa hút không khí của JH-7 và loại tiêm kích bí ấn trên.


Một số khác lại cho rằng đây có thể là loại tiêm kích- ném bom J-17 được sao chép và sửa đổi từ Su-34 của Nga. Một số nữa thì lại cho đây có thể là mẫu tiêm kích hạng nặng J-19 được phát triển từ J-11B.

Với kiểu bố trí cưa hút không khí này chắc chắn máy bay được thiết kế nhắm tới khả năng tàng hình. Vỏ máy bay được tán đinh rivet vào thân, việc tán revit lại không theo một hình dáng cụ thể nào với những mảnh ghép khá nhỏ.

http://nghiadx.blogspot.com
Một quan chức của nhà máy sản xuất máy bay Tây An đang giới thiệu mô hình tiêm kích bom JH-X với một quan chức quân đội Trung Quốc.


Một điều đáng quan tâm là bức ảnh đã được xử lý đồ họa để che bớt phần phía sau của máy bay. Điều đó thông điệp trong bức ảnh có sự úp mở. Dẫn đến những đồn đoán và thổi phòng sự phát triển của công nghiệp hàng không Trung Quốc.

Đây có thể coi là một cách khuếch trường lòng tự hào dân tộc trong khi tiềm lực thực chưa tiến được là bao. Về mặt đối ngoại, "chiêu bài" này tạo tâm lý hoài nghi, lo lắng cho các nước trong khu vực bằng các vũ khí “chưa thực sự tồn tại”.

Trong khi đó, giới chức quân sự Trung Quốc cũng không xác nhận hoặc chối bỏ sự tồn tại của những dự án “ma” này, càng làm cho các nước khác phải đặc biệt lưu tâm. Im lặng cũng là một cách gián tiếp để thừa nhận. Điều đó càng cho thấy tính không minh bạch trong các dự án quốc phòng của Trung Quốc.

Vật thể trong bức ảnh trên có thực sự là một mẫu tiêm kích mới hay không, nhưng rõ ràng, sự úp mở của Trung Quốc là thực.


[BDV news]


>> Hải quân Philippines: Rục rịch tái cơ cấu



Để duy trì môi trường an ninh biển hòa bình và ổn định, cùng hợp tác và phát triển, các nước ASEAN đang từng bước củng cố lực lượng hải quân của mình.


Philippines đang có những bước đi cụ thể nhằm tái cơ cấu lực lượng hải quân. Lực lượng thiện chiến nhất của hải quân nước này là các đơn vị tác chiến thủy – bộ, có kinh nghiệm phối hợp với không quân, cảnh sát biển đối phó các nhóm khủng bố ở miền Nam, quanh đảo Mindanao.

“Chạy đà” hàng thập kỷ

Là quốc đảo, Philippines đã rất chú trọng phát triển hải quân, bao gồm lực lượng tàu mặt nước, không quân hải quân, hải quân đánh bộ… từ khá sớm. Ngày 9/5/1955, lực lượng tàu tấn công mặt nước ra đời. Đến năm 1988, bộ phận này trở thành lực lượng tác chiến biển gần. Lực lượng sẵn sàng tác chiến của hải quân xuất hiện muộn hơn (16/11/1964), ra đời để kiểm soát hoạt động trên biển, phối hợp với các đơn vị khác.

Từ năm 1947, Không quân hải quân Philippines được trang bị 2 máy bay vận tải nhưng phải đến ngày 16/9/1975, binh chủng này mới chính thức được thành lập. Về lực lượng Hải quân đánh bộ, ban đầu Philippines chỉ có 1 đại đội, nay đã phát triển thành một binh chủng mạnh.

Được xây dựng, trang bị khá hoàn chỉnh nhưng phải sau năm 1975, Philippines mới nhận thức vai trò của mình một cách độc lập hơn để đưa đất nước, trong đó có quân đội và hải quân vào chặng đường mới.

Hiện đại hóa với nhiều tỷ USD

Một trong những động thái cụ thể là việc Philippines thành lập và phát triển 4 công ty quốc phòng then chốt: Công ty các hệ thống chính xác Creser, chuyên về công nghệ và đạn dược; Công ty phát triển hàng không vũ trụ PAD giúp hải quân lắp ráp máy bay lên thẳng, bảo dưỡng và sữa chữa động cơ; Công ty GKN Defence sửa chữa các xe bọc thép tác chiến thủy-bộ; Công ty Hàng không (thành lập năm 1989) giúp hải quân nước này các loại pháo, cấu kiện composit của máy bay…

Thế nhưng, sự đầu tư rõ ràng nhất là ở các chương trình mua sắm vũ khí. Trong giai đoạn 1991-2000. Năm 1994, nước này ký hợp đồng mua các tàu tên lửa tốc độ cao của Pháp, mua các tàu pháo cao tốc của Mỹ, hợp tác với Đức đóng và sửa chữa tàu. Nhân đà này Không quân Hải quân Philippines mua máy bay trinh sát OV-10, trực thăng vũ trang MD-500, UH-1H, MG-520…


http://nghiadx.blogspot.com
Chiến hạm Hamilton sắp được Philippines mua.

Gần đây, ngày 7/3/2011, Hải quân Philippines cho biết đã mua một chiếc tàu tuần tra lớp Hamilton lớn của Mỹ, nhằm tăng cường khả năng tuần tra biển của Hải quân Philippines.. Được trang bị một nhà chứa máy bay có thể thu lại, một sàn bay cho trực thăng và trang bị 2 động cơ hoặc các tua bin khí, Hamilton được đánh giá là một chiếc tàu có khả năng hoạt động cao với các hệ thống vũ khí phòng thủ tầm gần.Nhân dịp này, ông Trung tướng Eduardo Oban phát biểu, “Chúng ta phải duy trì những nỗ lực để tiến hành hiện đại hóa lực lượng vũ trang của chúng ta”.

Trước đó, ngày 3/1/2011, Philippines thông báo dự định mua 7 tàu chiến vào năm 2011 để cải thiện và nâng cao khả năng tác chiến của hải quân. “Chúng tôi muốn nâng cao khả năng tác chiến của lực lượng hải quân. Việc mua sắm 7 tàu hải quân mới sẽ giúp chúng tôi thực hiện nhiệm vụ này”, Đại úy Giovanni Bacordo, phát ngôn viên Hải quân Philippines tiết lộ với hãng thông tấn Philstar: các tàu tấn công đa năng sẽ được sử dụng để triển khai quân trong quá trình chiến đấu, có giá 7,2 triệu USD mỗi chiếc. Còn tàu đổ bộ có giá 14,3 triệu USD/chiếc được sử dụng để vận chuyển binh sĩ và đảm bảo hậu cần. Trong khi đó, các tàu tuần tra sẽ được sử dụng để tiến hành tuần tra tại mỏ khí.

Theo kế hoạch, đến năm 2015, Hải quân Philippines sẽ có nhiều tỷ USD trong chương trình hiện đại hóa quân đội để mua tàu tuần tiễu cao tốc, máy bay hải quân, thiết bị thông tin liên lạc hiện đại, phương tiện cứu hộ, nâng cấp căn cứ, xây dựng cơ sở huấn luyện.. Song song với quá trình đó, Philippines tiến hành loại bỏ các tàu chiến, phương tiện cũ.

Hiện trong biên chế của Hải quân Philippines có lẽ, sự phục vụ của chiến hạm BRP Rajah Humabon “3 nhất” hình ảnh sinh động cho những chặng đường phát triển của lực lượng này. BRP Rajah Humabon là khu trục hạm mạnh nhất, lớn nhất của Hải quân Philippines, đồng thời cũng là một trong những chiến hạm “cổ” nhất ở Đông Nam Á, có thời gian phục vụ lên tới 67 năm.

Được đưa vào hoạt động từ năm 1943, BRP Rajah Humabon được chính thức biên chế trong Hải quân Philippines vào năm 1978. Hoạt động được 1 năm, chiến hạm này được nâng cấp và phục vụ tới năm 1993. Tưởng đã được “nghỉ hưu”, vậy mà đến năm 1995, Humabon “tái xuất” trong vai trò tàu hộ tống, tuần tra đến ngày nay.


http://nghiadx.blogspot.com
BRP Rajah Humabon, chiến hạm tiêu biểu của Philippines.

Từng có khả năng săn tàu ngầm nhưng vì lạc hậu, hệ thống định vị thủy âm đặt trên thân tàu EDO SQS-17B, bom phá tàu ngầm, hệ thống súng cối chống ngầm Hedgehog Mk 10, ngư lôi chống ngầm Mk 38..., lần lượt bị gỡ bỏ. Đến nay, vũ khí chống hạm mạnh nhất của tàu gồm 3 pháo 76,2mm Mk 22 có tầm bắn 13,4km, dùng để tấn công mục tiêu ven biển, tàu chiến hoặc chống máy bay. Ngoài ra, hỏa lực phòng không gồm 3 pháo cỡ 40mm Bofor, 6 pháo Mk 4 20mm Oerlikon, 4 súng máy 12,7mm. Nhìn chung, hệ vũ khí trên Humabon đều quá cũ, thao tác thủ công, tốc độ bắn chậm, chỉ thích hợp với nhiệm vụ tuần tra.

Chưa đến đích trên con đường cơ cấu lực lượng, Hải quân Philippines dựa nhiều vào yếu tố con người để thực hiện các nhiệm vụ. Trong số các binh chủng của Hải quân Philippines, lực lượng tác chiến đặc biệt là đơn vị tinh nhuệ nhất, hoạt động trên biển, trên bộ và trên không, thực hiện các nhiệm vụ trinh sát, cận chiến, hoạt động tác chiến dưới mặt nước. Đơn vị này đã lập được một số thành tích trong các chiến dịch truy quét phiến quân ở miền nam nước này.

Hải quân Philippines có số quân nhân lên tới 24.000 người, bảo vệ bờ biển 3.500 người. Dưới Bộ tư lệnh Hải quân có 1 Bộ tư lệnh Hạm đội, 6 vùng hải quân, Bộ Tư lệnh Hải quân đánh bộ (3 lữ hải quân đánh bộ, 1 lữ dự bị, 1 lữ phục vụ và yểm trợ chiến đấu…)

Hải quân Philippines trang bị: 63 tàu chiến đấu, 1 tàu hộ tống Rajah Humabon, 13 tàu tuần tiễu, 49 tàu tuần tiễu ven bờ; 7 tàu đổ bộ (có thể chở 16-32 xe tăng, 150-200 người, 39 phương tiện đổ bộ…; 11 tàu phục vụ (tàu dầu, tàu nước, tàu sửa chữa, tàu nghiên cứu biển)… Trong đó, Không quân hải quân có 13 chiếc BN-2A, BO-105 và Cessna-117; Hải quân đánh bộ với 8.000 người, có 110 xe thiết giáp gồm 25 chiếc LAV-300 và 85 chiếc LVTP-5, LVTP-7, 150 khẩu pháo 105mm; Lực lượng ven bờ (cảnh sát biển) được trang bị 60 tàu, xuồng tốc độ cao cùng một số máy bay trực thăng tuần thám;


[BDV news]


Copyright 2012 Tin Tức Quân Sự - Blog tin tức Quân Sự Việt Nam
 
Lên đầu trang
Xuống cuối trang