Tin Quân Sự - Blog tin tức Quân sự Việt Nam: French

Paracel Islands & Spratly Islands Belong to Viet Nam !

Quần Đảo Hoàng Sa - Quần Đảo Trường Sa Thuộc Về Việt Nam !

Hiển thị các bài đăng có nhãn French. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn French. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 2 tháng 5, 2011

>> Pháp đánh xe tăng Libya bằng bom… bê tông



Pháp đã bắt đầu sử dụng bom tập nhồi bê tông để tấn công các xe tăng của Libya mà không gây ra các vụ nổ lớn có thể gây thương vong cho thường dân ở gần đó.



Phát ngôn viên quân đội Pháp Thierry Burkhard bác bỏ tin đồn cho rằng, việc các “bom tập” cỡ 300 kg (660 bảng) được đưa vào sử dụng không phải là do thiếu bom đạn thật. Ông cho biết, cuộc tấn công đầu tiên sử dụng bom bê tông đã tiêu diệt một xe thiết giáp hôm 26.4.





“Mục đích của bom này… là sử dụng hiệu ứng va chạm và hạn chế rủi ro gây tổn thất phụ. Đó là cuộc tấn công rất chính xác. Không có hoặc có rất mảnh bị văng ra”, ông Burkhard nói.

Bom bê tông tồn tại đã nhiều chục năm (các bom trong ảnh có từ Thế chiến II) và thường được dùng để huấn luyện. Tuy nhiên, một quả bom bê tông 300 kg thả từ độ cao nhiều ngàn bộ có thể có hiệu quả cao chống mục tiêu mềm, tương đối nhỏ.

Tuy là bom bê tông, song chúng vẫn sử dụng công nghệ dẫn hiện đại như GPS hay laser để dẫn vào mục tiêu.

Đây không phải là lần đầu tiên những vũ khí như vậy được sử dụng trong chiến tranh không quân hiện đại. Mỹ đã sử dụng các bom bê tông dẫn bằng laser chống các mục tieu của Iraq vào cuối thập kỷ 1990 với cùng lý do như người Pháp.


[Vietnamdefence news]


Thứ Sáu, 22 tháng 4, 2011

>> Bộ Quốc phòng Nga thiếu chuyên nghiệp?



Sự yếu kém và thiếu chuyên nghiệp trong đàm phán mua bán của Bộ Quốc phòng Nga đã dẫn đến nguy cơ phá sản cho thương vụ Mistral.

Sau một thời gian dài đàm phán, thương vụ mua bán lớn nhất giữa Nga và Pháp đang dần rơi vào thế bế tắc. Hai bên không đạt được bất kỳ sự thống nhất nào về giá cả và công nghệ cho chiếc tàu đổ bộ trực thăng này.

Theo thông tin được tiết lộ bởi ông Sergey Chemezov, Tổng giám đốc công ty xuất khẩu vũ khí Nhà nước Nga Rosoboronexport: Các cuộc đàm phán đã không đạt được sự thống nhất về giá cả và công nghệ.

Trong khi phía Nga yêu cầu ngoài chi phí mua sắm chiếc tàu đổ bộ trực thăng này, còn có vấn đề về chuyển giao công nghệ liên quan cho phía Nga thì Pháp lại từ chối.

“Cuộc đàm phán đang có vấn đề, ban đầu chúng tôi biết rằng giá cả mua tàu đổ bộ trực thăng này có các vấn đề liên quan đến công nghệ. Nhưng khi bắt tay vào cuộc đàm phán ở cấp độ nhà nước thì mọi thứ đã sụp đổ”, Chemezov đã trao đổi như vậy với các phóng viên.



Thương vụ mua bán Mistral tồn tại quá nhiều điều phức tạp.


Nguyên nhân của sự bế tắc?
Theo truyền thống, tất cả các hợp đồng mua bán vũ khí, khí tài quân sự của Nga phải thông qua công ty Rosoboronexport.

Tuy nhiên, ngoại lệ đã xảy ra, chính Bộ Quốc phòng Nga mà cụ thể là Hải quân Nga, dẫn đầu là Phó đô đốc Nikolai Borissov đã tiến hành các công tác đàm phán đầu tiên với Tập đoàn DCNS của Pháp.

Đích thân Phó đô đốc Nikolai Borissov đặt bút ký vào bản thỏa thuận sơ bộ liên chính phủ về hợp đồng mua bán Mistral. Tưởng chừng như sau bản thỏa thuận sơ bộ này, tàu đổ bộ trực thăng Mistral sẽ sớm biên chế trong Quân đội Nga.

Theo thỏa thuận liên chính phủ được công bố vào ngày 24/12/2010, chi phí cho hợp đồng là 1,15 tỷ Euro, trong đó có chi phí mua 2 tàu đổ bộ trực thăng Mistral là 980 triệu Euro, chi phí dịch vụ hậu cần liên quan là 131 triệu Euro, chi phí đào tạo sử dụng là 39 triệu Euro.

Sau đó, đến khi bước vào vòng đàm phán chính thức với DCNS của Pháp, Rosoboronexport mới té ngửa nhận ra: Thỏa thuận sơ bộ liên chính phủ đã không làm rõ các vấn đề liên quan, mở đường cho công tác đàm phán chính thức.

Thứ nhất, chi phí cho 2 tàu Mistral nêu trên đã bao gồm giấy phép sản xuất và toàn bộ tài liệu kỹ thuật để đóng 2 chiếc nữa tại Nga hay không?

Thứ hai, thỏa thuận sơ bộ cũng không chỉ rõ các tàu Mistral của Nga sẽ được xây dựng theo tiêu chuẩn công nghệ nào?

Thứ ba, thỏa thuận sơ bộ cũng không chỉ rõ liên doanh để sản xuất các tàu Mistral sẽ đặt ở đâu nếu hợp đồng chính thức được ký kết?

Các nhà phân tích đã đặt ra sự hoài nghi, tại sao Bộ Quốc phòng Nga vốn không có nhiều kinh nghiệm trong các cuộc mua bán, lại tiến hành đàm phán trực tiếp với nhà cung cấp nước ngoài. Điều lẽ ra phải được thực hiện bởi một tổ chức chuyên nghiệp như Rosoboronexport.

Theo một thông tin được công bố bởi trang Vedomosti từ giữa tháng 4/2011, giá cả không phải là trở ngại lớn nhất cho cuộc đàm phán. Lý do của sự bế tắc là các tàu Mistral của Nga sẽ không được trang bị các hệ thống điện tử truyền thông và kiểm soát hệ thống hiện đại.

Dù sau đó hãng tin Ria Novosti trích dẫn nguồn tin khác của Bộ Quốc phòng Nga cho biết, phía Pháp cam kết hoàn thành tàu Mistral với đầy đủ tính năng của hệ thống. Bao gồm cả hệ thống dữ liệu chiến đấu SENIT9. Tuy nhiên, mã nguồn của hệ thống này sẽ không được chuyển giao cho phía Nga, và Nga sẽ không thể thực hiện các thay đổi cho hệ thống phù hợp với quan điểm tác chiến của Hải quân Nga.

Rõ ràng sự yếu kém và thiếu kinh nghiệm trong công tác đàm phán ban đầu của Bộ Quốc phòng Nga đã dẫn đến sự bế tắc và có nguy cơ đỗ vỡ của thương vụ này. Trước đó, công tác đàm phán mua máy bay không người lái từ Israel đã bị phá sản chính từ sự thiếu chuyên nghiệp trong đàm phán của Bộ Quốc phòng Nga.


[BDV news]


Thứ Bảy, 16 tháng 4, 2011

>> Qatar cấp tên lửa cho quân nổi dậy Libya?



[BDV news] Chính quyền Libya cáo buộc Qatar cung cấp cho phe đối lập các tên lửa chống tăng MILAN do Công ty Euromissile của Pháp sản xuất.

Tuyên bố này được Thứ trưởng Ngoại giao Libya Khaled Khaim đưa ra ngày 13/4 trong cuộc họp báo tại Tripoli.

Quan chức ngoại giao Libya cũng tuyên bố rằng, Qatar đã gửi các cố vấn quân sự tới thành phố Benghazi, nơi tập trung lực lượng chính của phe nổi dậy.

Trước đó, có thông tin rằng, Qatar dự định gửi các tên lửa chống tăng cho lực lượng nổi dậy tại Libya, tuy nhiên không công bố chính xác loại tên lửa nào.




Tên lửa chống tăng Milan. Ảnh army-technology.com


Lãnh đạo phe nổi dậy Abdel Fattah Younes một vài ngày trước cũng thông báo, Qatar đã gửi các cố vấn quân sự tới Benghazi để huấn luyện cho quân nổi dậy cách dùng tên lửa chống tăng và các loại vũ khí khác.

MILAN (Missile d'Infanterie Leger Antichar) là tên lửa chống tăng vác vai do Công ty Euromissile (Pháp) sản xuất. Những biến thể khác nhau của MILAN đang được biên chế cho quân đội nhiều nước trên thế giới.

Tên lửa MILAN cũng có trong trang bị của lực lượng trung thành với ông Gaddafi. Pháp và Libya đã ký thỏa thuận cung cấp loại tên lửa này vào năm 2007.


Thứ Bảy, 9 tháng 4, 2011

>> Trung Quốc tự chế tạo trực thăng cảnh báo sớm



[BDV news] Trên mạng Trung Quốc xuất hiện những bức ảnh về trực thăng Changhe Z-8 được trang bị tổ hợp chỉ huy và cảnh báo sớm bằng radar lắp đặt bên ngoài.

Có thông tin cho rằng, Trung Quốc đang chế tạo biến thể trực thăng tương tự trực thăng chỉ huy và cảnh báo sớm Ka-31 của Nga.

Dự đoán, trực thăng này sẽ được trang bị cho tàu sân bay đầu tiên của Trung Quốc.



Hình ảnh trực thăng Changhe Z-8 xuất hiện trên mạng Trung Quốc.

Trên hình ảnh nhận thấy, anten của radar được lắp đặt sau khoang tải. Khi làm việc, anten có thể hạ thấp, cho phép quan sát 360 độ tương tự như hệ thống Horizon AEW của Pháp lắp đặt trên trực thăng Aerospatiale Super Puma Mark 2.

Theo giả thuyết khác, đây là loại radar SAR mà quân đội Trung Quốc thường sử dụng.

Dù trong trường hợp nào, đây là một sự kiện hết sức đáng quan tâm.

Tự chế tạo trực thăng chỉ huy và cảnh báo sớm, Trung Quốc có thể không phải tiếp tục mua trực thăng Ка-31 của Nga nữa.

Thực tế là tàu sân bay Varyag không thể triển khai hoạt động cho các máy bay cảnh báo sớm kiểu KJ-2000 mà Trung Quốc đang sở hữu. Trong khi đó việc đàm phán mua trực thăng cảnh báo sớm Ka-31 của Nga đang gặp khó khăn.

Do đó, Trung Quốc đã quay sang giải pháp phát triển trực thăng cảnh báo sớm trên cơ sở của trực thăng vận tải.


Trực thăng Super Puma Mark II của Pháp.

Z-8 là trực thăng vận tải hạng trung được sao chép từ trực thăng vận tải SA 321 Super Frelon của Pháp, phát triển trong giai đoạn những năm 1980, thời kỳ "trăng mật" giữa Trung Quốc và Pháp.

Tuy nhiên, bản thân Z-8 thiếu khả năng hoạt động trên các sàn đáp của tàu chiến. Không rõ hiện tại giới quân sự Trung Quốc đã cải thiện vấn đề này như thế nào.


Thứ Tư, 6 tháng 4, 2011

>> Thiệt hại của quân đội Libya qua ảnh



[BDV news] Với sức mạnh vượt trội, lực lượng Liên quân đã khiến quân đội trung thành với ông Gadhafi những chịu những đòn chí mạng.



Tên lửa hành trình Tomahawk được giao nhiệm vụ tiên phong trong việc tiêu diệt các căn cứ của quân đội ông Gadhafi.



Một quả tên lửa Tomahawk đánh trúng một bãi đỗ xe của quân chính phủ Libya.



Các căn cứ của quân đội chính phủ liên tiếp bị trúng bom của Liên quân.



Một xe phóng rocket bắn loạt BM-21 của quân chính phủ bị hỏa lực của Liên quân thiêu rụi.



Nét mặt vui sướng của một chiến binh nổi dậy trước một xe tăng T-72 của quân đội chính phủ bị Liên quân tiêu diệt.



Một chiếc tháp pháo xe tăng T-72 của quân đội chính phủ bị tên lửa chống tăng Liên quân đánh bay ra khỏi thân xa một đoạn khá xa.



Một xe phóng tên lửa đối không SA-8 của quân chính phủ bị Liên quân tiêu diệt.



Lực lượng nỗi dậy đang kiểm tra các xe quân sự của quân chính phủ bị Liên quân tiêu diệt.



Một xe phóng tên lửa hành trình đối đất Scud của quân đội chính phủ bị trúng mảnh đạn của hỏa lực Liên quân làm vỡ kính buồng lái.



Một phiến quân với lá cờ của lực lượng nổi dậy đứng trên đống đổ nát của các xe quân sự của quân đội chính phủ như một sự khẳng định cho chiến thắng.



Thứ Bảy, 26 tháng 3, 2011

>> Lần đầu Pháp bắn hạ máy bay Libya



[BDV news] Lần đầu tiên máy bay Pháp bắn hạ một phi cơ Libya từ khi thiết lập vùng cấm bay được Liên Hiệp Quốc phê chuẩn. Điểm xảy ra va chạm là gần thành phố miền Tây Misrata và lý do là máy bay Libya không tuân thủ nghị quyết 1973.

Trước đó, Anh thông báo không lực Libya không còn đủ mạnh như một lực lượng tác chiến. Liên quân phóng nhiều tên lửa vào các căn cứ quân sự với mục đích triệt hạ không lực của ông Gaddafi.

Trong khi đó, tiếp tục xảy ra giao tranh ở Misrata và ở Ajdabiya. Nhiều đơn vị phòng không ở Tripoli vẫn hoạt động khi các chiến đấu cơ của liên minh đánh bom các mục tiêu quân sự bên trong Thủ đô và nhiều nơi khác.



Lần đầu Pháp bắn hạ máy bay Libya. Ảnh minh họa.

Trong khi đó, đài truyền hình nhà nước Libya phát đi hình ảnh nhiều xác người bị cháy đen mà họ nói là do liên minh gây ra. Thứ trưởng Ngoại giao Libya Khalid Kaim khẳng định là liên minh tấn công các mục tiêu dân sự và yêu cầu chấm dứt các cuộc không kích.

Ông tuyên bố: “Các cuộc không kích không phân biệt thường dân hay quân đội. Ông kêu gọi đối thoại và đưa đời sống trở lại bình thường và các cuộc không kích phải chấm dứt ngay lập tức”.

Ngược lại, Ngoại trưởng Pháp là Alain Juppe khẳng định rằng các cuộc không kích của liên minh chỉ nhắm vào các cơ sở quân sự.

Một bác sĩ Libya ở Tripoli tên Haitham al Traboulsi nói với đài truyền hình Arabiya rằng: “Không có thường dân nào bị trúng đạn” trong các cuộc không kích mới đây của liên minh và những cuộc tấn công này “cực kỳ chính xác”. Hình ảnh những xác người được chiếu trên đài truyền hình Libya là xác của những người thiệt mạng trong những cuộc giao tranh trước tại Zawiya và Tripoli.

Cùng lúc, nhiều người trong khu vực bị phe Chính phủ bao vây như Misrata khẳng định, lực lượng ủng hộ ông Gaddafi pháo kích bừa bãi.

Ngoài ra, một bác sĩ trong thị trấn này tiết lộ là nhiều người bắn tỉa nhắm vào thường dân, các xe tăng bắn vào các tòa nhà, cuộc sống tại đây không có nước máy, thực phẩm thì khan hiếm và điều kiện tại bệnh viện rất tồi tệ.

Tuy nhiên, Thứ trưởng Ngoại giao Kaim khẳng định rằng quân đội Chính phủ tôn trọng cuộc ngưng bắn tại Misrata: “Tình hình chỉ xảy ra ở một vài nơi có bạo động và những người bắn tỉa rải rác ở những khu vực khác nhau của Misrata. Không có cuộc tấn công nào của quân đội Libya, từ trên không hay trên bộ, và không có cuộc hành quân nào của quân đội trong địa phận Misrata”.


Thứ Hai, 21 tháng 3, 2011

>> Các loại vũ khí liên quân sử dụng tấn công Libya



Tàu chiến Anh và Mỹ đã phóng hàng trăm tên lửa hành trình vào các vị trí của Libya rạng sáng 20.3 (giờ VN).

àu ngầm chạy bằng hạt nhân Anh nằm trong số các tàu lớn ở Địa Trung Hải tham gia cuộc tấn công vào các điểm phòng thủ của Gaddafi ở gần Tripoli và thành phố Misurata. Những gì vừa diễn ra là một phần của cuộc tấn công có phối hợp do Mỹ lãnh đạo, có cả sự hiện diện của tàu ngầm được trang bị tên lửa Tomahawk ở trong vùng.




Lựa chọn mục tiêu tấn công
Đêm qua, Lầu Năm Góc thông báo 112 tên lửa Tomahawk đã được bắn từ tàu khu trục và tàu ngầm của Mỹ, Anh trong Chiến dịch bình minh Odysssey.

Một phát ngôn viên của liên quân nói: "Tên lửa đã bắn trúng hơn 20 hệ thống phòng thủ tích hợp và các căn cứ quốc phòng trên bờ. Các cuộc tấn công được các đối tác trong liên minh phối hợp chặt chẽ.

Các mục tiêu được lựa chọn dựa trên những đánh giá tổng hợp rằng các điểm đó có gây ra đe dọa trực tiếp cho phi công liên minh không hoặc chính quyền Libya có sử dụng nó để gây ra đe dọa trực tiếp cho người dân Libya không.

Tôi muốn nhấn mạnh rằng đây chỉ là giai đoạn đầu của cái gọi là chiến dịch quân sự đa giai đoạn, được vạch ra để thực thi nghị quyết của LHQ và triệt tiêu khả năng dùng vũ lực của chính quyền Libya chống lại người dân nước này".

Phát ngôn viên trên cho hay, hầu hết các địa điểm bị tấn công đều nằm bên hoặc gần bờ biển.

Các vũ khí được dùng để tấn công Libya
Tàu ngầm Anh tham gia vào chiến dịch tấn công - mật mã là Chiến dịch Ellamy, theo cách gọi của quân đội Anh, là chiếc HMS Triumph với 130 người. Tàu ngầm này có thể đem theo 30 vũ khí, gồm cả tên lửa Tomahawk và ngư lôi hạng nặng.

Hải quân Hoàng gia Anh mua 65 quả tên lửa Tomahawk với giá 1 triệu USD/quả từ doanh nghiệp quốc phòng Mỹ Raytheon Systems năm 1995.

Hai tàu khu trục Mỹ, chiếc USS Barry và Stout cũng đã được triển khai. Theo nguồn tin Lầu Năm Góc, mỗi tàu khu trục này có thể chở tới 96 tên lửa Tomahawk.

"Tổng số tên lửa Tomahawk trong kho của chúng tôi là bí mật nhưng tôi cho rằng sẽ không có chuyện thiếu vũ khí tấn công. Mối nguy lớn hơn mà chúng tôi hầu như không biết gì đó là Ai sẽ kiểm soát Libya sau khi Gaddafi bị tiêu diệt".

Hai tàu chiến, đổ bộ được cả trên cạn lẫn dưới nước là USS Ponce và Kearsarge, chở 1.600 lính thủy đánh bộ, hệ thống phòng thủ chống tên lửa và hạm đội trực thăng, hiện đã ở ngoài khơi Libya cùng với tàu hỗ trợ USS Mount Whitney.


Máy bay ném bom Tornado-GR4 của Không quân Hoàng gia Anh

Một chiếc hàng không mẫu hạm USS Enterprise được trang bị hàng chục máy bay chiến đấu, được cho là đang tới khu vực.

Khoảng 20 chiếc máy bay chiến đấu Rafale và Mirage của Pháp cũng đã tham gia giai đoạn đầu của chiến dịch. Pháp phủ nhận một máy bay của nước này bị bắn hạ. Hiện chưa rõ máy bay chiến đấu Typhoon và Tornado có giữ một vai trò đặc biệt nào trong chiến dịch ở Benghazi không dù Pháp đã nhanh chóng cho rằng họ đã thành công trong vai trò của mình.

"Đúng vậy, chúng tôi đã tiêu diệt hàng loạt xe tăng và xe bọc thép", một quan chức Pháp cho hay.

Quyết định cuối cùng nhằm phát động chiến dịch quân sự chống Libya đã được đưa ra tại một phiên họp khẩn cấp giữa các lãnh đạo thế giới ở Paris. Cùng với châu Âu và các đồng minh Bắc Mỹ, hàng loạt quốc gia Ảrập đã ký vào một thông cáo, cam kết "sẽ thực thi mọi hành động cần thiết" để đặt dấu chấm hết với những hành động vi phạm luật nhân quyền của Gaddafi.

Các nước gồm Canada, Đan Mạch, Tây Ban Nha và Na Uy cũng gửi máy bay trong khi Italia đồng ý cho liên minh sử dụng các căn cứ không quân như Sigonella ở Sicily và Aviano ở phía bắc nước này làm bệ phóng cho các cuộc tấn công.


Máy bay tiêm kích Rafale rời miền Đông nước Pháp lên đường tấn công (Ảnh EPA)
Máy bay của Anh thực hiện một loạt nhiệm vụ, với RAF Tornados nhằm vào các mục tiêu trên đất liền, máy bay chiến đấu Typhoon thực hiện các chiến dịch không kích, máy bay AWACS và Sentinel R1 giúp do thám và vẽ sơ đồ mặt đất. Các máy bay này sẽ đóng ở nam Italia và chịu sự chỉ huy của quân Mỹ tại căn cứ hải quân tại Naples.

3 tàu ngầm Mỹ mang theo tên lửa Tomahawk hiện ở Địa Trung Hải sẽ oanh tạc hệ thống phòng không và các đường băng của Libya nhằm thực thi vùng cấm bay, một quan chức quốc phòng Mỹ cho biết.

Báo hiệu cho cuộc tấn công của quốc tế nhằm vào Libya, máy bay chiến đấu Pháp đã cất cánh từ chiều khỏi căn cứ Saint-Dizier ở đông nước Pháp và khai hỏa đầu tiên.

Để cùng tấn công Libya, Canada cam kết triển khai 6 chiếc chiến đấu cơ F-18. Tây Ban Nha triển khai một tàu ngầm, một tàu khu trục nhỏ và một máy bay do thám.

Anh: Cung cấp máy bay chiến đấu Typhoon và Tornado, máy bay do thám, tàu HMS Westminster và HMS Cumberland; 1 tàu ngầm Trafalgar.

Pháp: Thực hiện sứ mệnh với ít nhất 12 máy bay chiến đấu gồm cả chiến đấu cơ Mirage và Rafale, triển khai tàu sân bay, tàu chiến.

Mỹ: Bắn tên lửa từ tàu USS Barry và USS Stout, cung cấp tàu chiến vừa tác chiến được trên bộ lẫn dưới nước, triển khai tàu chỉ huy USS Mount Whitney.

Italia: Căn cứ của NATO ở Naples được cho là trung tâm điều hành, các căn cứ khác ở Địa Trung Hải sẵn sàng hỗ trợ.

Canada: Triển khai 6 máy bay F-18 và 140 người.

Tây Ban Nha triển khai một tàu ngầm, một tàu khu trục nhỏ và một máy bay do thám


(asian-defence.blogspot.com)

Chủ Nhật, 20 tháng 3, 2011

>> Những phi cơ Anh sẽ đưa vào chiến dịch Libya



Quân đội Anh đang huy động các loại máy bay hiện đại nhất của mình như Typhoon và Tornado, chuẩn bị cho chiến dịch đảm bảo lệnh cấm bay trên toàn không phận Libya.

Cùng với Pháp và Mỹ, Anh là nước ráo riết nhất trong việc kêu gọi lập vùng cấm bay tại Libya, nhằm ngăn chặn quân của đại tá Gadhafi tấn công người chống đối. Kế hoạch này đã được Liên Hợp Quốc ủng hộ, cho phép bắn hạ tất cả các máy bay của quân đội Libya vi phạm.

Để thực hiện quyết định trên, các nước tham gia sẽ phải huy động lực lượng không quân để đảm bảo vùng cấm bay có hiệu lực. Dưới đây là những loại chiến đấu cơ và máy bay do thám mà BBC nhận định quân đội Anh sẽ sử dụng để cùng Pháp và Mỹ áp đặt vùng cấm bay tại quốc gia Bắc Phi này.

Typhoon - Eurofighter


Máy bay chiến đấu Typhoon. Ảnh: BBC

Máy bay chiến đấu Typhoon của không quân hoàng gia Anh, hay còn gọi là Eurofighter, có tốc độ nhanh vượt trội có thể được sử dụng với mục đích chiến đấu không đối không nếu không quân Libya cố tình "xé rào" lệnh cấm bay.

Typhoons được chế tạo theo tiêu chuẩn do không quân Anh, Tây Ban Nha, Đức và Italy đặt ra, nhằm thay thế cho những chiếc Tornado. Loại phản lực cơ này trang bị công nghệ tàng hình và hệ thống vũ khí phong phú, từ các loại tên lửa không đối không tầm ngắn và tầm trung đến nhiều loại vũ khí oanh tạc mục tiêu mặt đất.

Chiến đấu cơ Typhoon được không quân Anh đưa vào sử dụng từ năm 2003, với căn cứ chính đặt tại Coningsby thuộc hạt Lincolnshire và Leuchars tại Scotland. Kể từ tháng 9/2009, loại máy bay một chỗ ngồi này cũng bắt đầu hoạt động từ quần đảo Falkland ở Nam Mỹ.

Tornado GR4

Máy bay Tornado GR5. Ảnh: AP


Đây là một trong những trụ cột của lực lượng không quân Anh kể từ khi được đưa vào sử dụng năm 1980. Trước đây Tornado từng được huy động phục vụ chiến dịch áp đặt vùng cấm bay tại Iraq.

Tính năng chính của Tornado là oanh kích mặt đất hay tấn công tiêm kích máy bay đối phương. Đây có thể là vũ khí đóng vai trò chính trong màn đánh phủ đầu để tiêu diệt hệ thống tên lửa đất đối không của Libya.

Những loại vũ khí trang bị như tên lửa hành trình Storm Shadow khiến Tornado có thể đánh trúng mục tiêu từ khoảng cách xa đáng kể. Bộ Quốc phòng Anh mô tả đây là loại tên lửa được thiết kế "thâm nhập sâu, bắn tầm xa và độ chính xác cao" trong việc tấn công sở chỉ huy và các hầm điều khiển của đối phương.

Ngoài ra, loại máy bay này còn được gắn tên lửa Brimstone, một loại vũ khí xuyên giáp hiệu quả, đồng thời có thể hoạt động trong mọi điều kiện thời tiết hoặc làm nhiệm vụ trinh sát cả ngày lẫn đêm. So với Typhoon có một chỗ ngồi và tốc độ 2 Mach, Torado có hai chỗ ngồi và tốc độ 1.3 Mach.

Nimrod R1

Máy bay do thám Nimrod. Ảnh: AFP


Máy bay trinh sát Nimrod R1 được phát triển từ phiên bản máy bay tuần tra trên biển được dự đoán sẽ tham gia chiến dịch do thám khi áp đặt lệnh cấm bay tại Libya.

Hệ thống theo dõi trên máy bay được sử dụng để trinh sát và thu thập thông tin tình báo điện tử. Nimrod R1 có khả năng bay với tốc độ thấp trong một thời gian dài, giúp nó có thể "neo đậu" trên một khu vực nhất định để do thám. Hoạt động này được kéo dài liên tục hơn nhờ khả năng tiếp nhận dầu trên không.

Mỗi "cỗ máy tình báo" Nimrod R1 có phi hành đoàn 29 người.

Sentinel R1

Máy bay do thám Sentinel R1. Ảnh: Crown


Có chức năng tương tự Nimrod R1 là Sentinel R1, từng được sử dụng trong các chiến dịch tình báo tại Afghanistan và cũng được dự đoán sẽ được huy động cho hoạt động ở Libya. Sentimel R1 là một phần của hệ thống do thám Sentinel bao gồm các bộ phận hỗ trợ trên không và trên mặt đất.

Máy bay do thám này được hoán chuyển từ loại máy bay vận tải Bombardier Global Express, được trang bị radar và hệ thống theo dõi có thể lần theo vị trí và xác định mục tiêu lực lượng đối phương trên mặt đất.

Quân đội Anh có kế hoạch giải thể những chiếc Sentinel R1, loại máy bay có phi hành đoàn 5 người, sau khi rút quân từ Afghanistan về nước.


(theo vnexpress news )

Chủ Nhật, 27 tháng 2, 2011

>> Đánh giá thực lực quân đội Pháp



Báo chí Pháp rất xem thường khả năng chiến đấu của quân đội Nga. Nhưng đời vẫn hay có chuyện “lươn ngắn lại chê trạch dài”. Vậy thực lực quân đội Pháp hiện nay ra sao và họ có thể ngạo mạn bình phẩm quân đội Nga không?

Cắt giảm liên miên Quân đội Pháp trong những thập niên gần đây liên tục bị cắt giảm. Lần cải cách quân đội tiếp theo đã được bắt đầu dưới thời TT Jacques Chirac vào năm 1996. Khi đó, Quân đội Pháp đã bị giảm quân số từ 575.000 xuống còn 435.000 quân.

Cùng với việc cắt giảm quy mô lớn, người Pháp cũng đã từ bỏ nguyên tắc tuyển quân hỗn hợp (mà người ta thường gọi là quân đội dựa trên chế độ quân dịch) để chuyển sang tuyển quân tình nguyện (thường gọi sai là quân đội nhà nghề).

Khi xem xét quân số quân đội Pháp, cần nhớ rằng, người Pháp tính cả trong quân đội khoảng 100.000 hiến binh và gần 80.000 nhân viên dân sự. Nếu như tính với các lực lượng vũ trang Nga thì ngoài 1 triệu quân nhân cần thêm cả gần 200.000 lính trong bộ đội nội vụ và 750.000 nhân viên dân sự.

Ở giai đoạn 2 cải cách, người Pháp từ bỏ các sư đoàn để chuyển sang lữ đoàn. Họ làm thế để tăng quân số sẵn sàng chiến đấu từ 10.000 lên 50.000 người. Nhưng không đạt được mục đích tăng quân số thực sự sẵn sàng chiến đấu.

Mục đích của giai đoạn 3 do TT Sarkozy khởi đầu vào năm 2008 là “hiện đại hóa toàn bộ quân đội để có thể thực hiện 4 nhiệm vụ: răn đe hạt nhân, triển khai nhanh, bảo vệ lãnh thổ và chặn trước đòn tấn công”. Nhưng trên thực tế, do nổ ra khủng hoảng kinh tế thế giới, quân đội Pháp đang chờ đợt những cắt giảm mới.

Quân đội Pháp sẽ bị giảm quân số 54.500 người và sẽ chỉ còn 385.000 người kể cả hiến binh và nhân viên dân sự. Quân số lực lượng ở tình trạng luôn sẵn sàng giảm xuống còn 30.000.

Không quân bị cắt giảm mạnh - giảm 24%, Lục quân - 17%, Hải quân - 11%. Vì thế, khi kết thúc giai đoạn cải cách mới, quân đội Pháp (không tính hiến binh) sẽ chỉ còn hơn 200.000 quân một chút. Tổng cộng sẽ cắt giảm hơn 80 đơn vị.

Kho vũ khí hạt nhân - tất cả những gì quý giá nhất đều ở dưới nước:




Tàu ngầm chiến lược lớp Le Triomphant


Pháp có công nghệ vũ khí hạt nhân khá tiên tiến. Hiện tại, người Pháp có trên 320 đơn vị vũ khí hạt nhân chiến lược và chiến thuật.

Nền tảng của lực lượng hạt nhân là 4 tàu ngầm chiến lược lớp Le Triomphant, chiếc cuối cùng trong số đó là Terrible đang được thử nghiệm.

Chiếc đầu tiên là Le Triomphant đã mất khả năng hoạt động vào tháng 2.2009 khi va chạm với tàu ngầm Vanguard của Anh.

Tạm thời có thể coi chiến thắng thuộc về tàu ngầm Pháp do chiếc tàu ngầm Anh bị hư hỏng nhiều hơn, thậm chí vấn đề loại bỏ nó khỏi trang bị đã được đặt ra.

Các tàu ngầm nguyên tử mang tên lửa đường đạn hạt nhân (SSBN) của Pháp được trang bị mỗi tàu 16 tên lửa đường đạn M45.

Pháp đang dự định thay thế bằng các tên lửa mới đang được thử nghiệm. Đó sẽ là các tên lửa khá tiên tiến, mặc dù không có khả năng cơ động trên đường bay và các thủ đoạn khác mà tên lửa Bulava của Nga sẽ có.


Máy bay ném bom hạt nhân Mirage 2000N

Kho vũ khí hạt nhân còn lại của Pháp thuộc biên chế Không quân. Đó là các tên lửa hàng không chiến thuật và bom hạt nhân.

Các tên lửa đường đạn chiến thuật, đạn pháo và tên lửa tầm trung đã bị loại bỏ trong thập niên 1990.

Không quân Pháp hiện có 64 máy bay ném bom hạt nhân Mirage 2000N.

Nhìn chung, khả năng hạt nhân của Pháp hoàn toàn đáp ứng các yêu cầu của nước này và bảo đảm cho Pháp có vị thế xứng đáng trong các cường quốc hàng đầu. Nhưng không thể nói thế về các lực lượng thông thường.

Quân đội Pháp ngày nay
Quân đội Pháp gồm 3 quân chủng (Hải quân [Marine Nationale], Lục quân [Armée de Terre], Không quân [Armée de l'Air]) và Hiến binh Quốc gia (Gendarmerie Nationale).

Quân đội Pháp là quân đội lớn nhất trong EU và thứ ba trong NATO, có ngân sách quốc phòng đứng thứ ba thế giới và lực lượng hạt nhân lớn thứ ba thế giới (chỉ sau Mỹ và Nga).

Hải quân là quân chủng có khả năng chiến đấu mạnh nhất của quân đội Pháp. Hạm đội Pháp hiện có:

- 10 tàu ngầm nguyên tử (4 SSBN lớp Le Triomphant là Triomphant, Téméraire, Vigilant, Terrible; và 6 tàu ngầm tiến công động lực hạt nhân (SSN) lớp Rubis là S601 Rubis, S602 Saphir, S603 Casabianca, S604 Émeraude, S605 Améthyste, S606 Perle);

- 1 tàu sân bay động lực hạt nhân R91 Charles de Gaulle - tàu sân bay động lực hạt nhân duy nhất không phải của Mỹ;

- 1 tàu tuần dương chở trực thăng huấn luyện Jeanne d’Arc;

- 2 tàu đổ bộ vạn năng lớp Mistral: L9013 Mistral, L9014 Tonnerre;

- 24 tàu frigate: 2 tàu lớp Horizon (D620 Forbin, D621 Chevalier Paul), 2 tàu lớp Cassard (D614 Cassard, D615 Jean Bart), 7 tàu lớp Georges Leygues (D640 Georges Leygues, D641 Dupleix, D642 Montcalm, D643 Jean de Vienne, D644 Primauguet, D645 La Motte Picquet, D646 Latouche-Tréville), 2 tàu lớp Tourville (D610 Tourville, D612 De Grasse), 5 tàu lớpLa Fayette (F710 La Fayette, F711 Surcouf, F712 Courbet, F713 Aconit, F714 Guépratte), 6 tàu lớp Floréal (F730 Floréal, F731 Prairial, F732 Nivôse, F733 Ventôse, F734 Vendémiaire, F735 Germinal);

- 9 tàu corvette lớp D'Estienne d'Orves (A 69): F789 Lieutenant de vaisseau Le Hénaff, F790 Lieutenant de vaisseau Lavallée, F791 Commandant L'Herminier, F792 Premier-Maître L'Her, F793 Commandant Blaison, F794 Enseigne de vaisseau Jacoubet, F795 Commandant Ducuing, F796 Commandant Birot, F797 Commandant Bouan);

- và các tàu khác.










Từ trên xuống dưới: Tàu sân bay R91 Charles de Gaulle, tàu sân bay trực thăng L9013 Mistral, frigate D620 Forbin, frigate F710 La Fayette

Không quân Pháp có 303 máy bay tiêm kích Mirage-2000, Mirage F1 và Rafale, 245 máy bay huấn luyện (trong đó có khoảng 100 máy bay huấn luyện chiến đấu Alpha Jet), 119 máy bay vận tải, 79 trực thăng các loại.

Điểm yếu của Không quân Pháp là có ít máy bay vận tải quân sự để không vận lực lượng. Trong khi đó, việc sản xuất máy bay vận tải quân sự của châu Âu А-400М vẫn bị trì hoãn.

Không quân Pháp dự định mua sắm tổng cộng đến 300 máy bay tiêm kích Rafale. Máy bay thế hệ 4+ này có đặc điểm khí động học tuyệt vời, song động cơ lại không phải là tốt nhất. Nhưng người Pháp vẫn hy vọng chế tạo được động cơ giúp cho Rafale thể hiện được hết tính năng của mình.




Máy bay tiêm kích Rafale (trên) và Mirage 2000 (dưới)


Lục quân Pháp hiện có gần 400 xe tăng Leclerc mà người Pháp cho là loại tăng tốt nhất thế giới. Nhưng loại tăng được cho là một trong những loại đắt tiền nhất thế giới này lại rất không tin cậy và không mấy phù hợp cho tác chiến thực tế.

Thậm chí động cơ của các xe tăng này còn tắc tịt ngay cả tại cuộc duyệt binh kỷ niệm ngày phá ngục Bastille.

Tám năm trước, sau một chặng hành quân tại trường bắn của Ukraine, một bộ phận các xe tăng này bị hỏng bộ phận truyền động, còn một số khác không thể bắn ngay.

Dĩ nhiên là người Pháp cuối cùng cũng điều trị được một số vấn đề. Nhưng người ta cũng quyết định loại bỏ 82 xe tăng thuộc các đời đầu. Vậy là trong các đơn vị chiến đấu chắc sẽ chỉ còn vẻn vẹn 240 xe tăng Leclerc. Với lực lượng xe tăng ít ỏi đó, quân đội Pháp chẳng đánh nhau lâu được với ai, có chăng chỉ đánh được ở châu Phi.


Xe tăng chủ lực Leclerc
Đạo quân lê dương
Cần phải dành một dòng riêng để nói đến các đơn vị bộ binh hải quân - Troupes de marine (trước đây gọi là bộ binh thuộc địa - Troupes coloniales) và đạo quân lê dương (Légion étrangère) khét tiếng.


Đạo quân lê dương - lực lượng ưu tú nhất của quân đội Pháp
Légion étrangère hiện có 7.700 quân biên chế thành 9 trung đoàn (1 trung đoàn tham mưu-hành chính, 1 trung đoàn huấn luyện, 2 trung đoàn bộ binh, 1 trung đoàn dù, 1 trung đoàn kỵ binh, 2 trung đoàn công binh, 1 bán lữ đoàn bộ binh cơ giới), 1 đơn vị bộ binh độc lập; và được trang bị xe bọc thép hạng nhẹ và pháo binh.

Phần lớn đạo quân lê dương đóng ở Pháp (5 trung đoàn), phần còn lại ở thuộc địa Pháp ở hải ngoại Djibouti (bán lữ đoàn bộ binh cơ giới số 13), Guiana thuộc Pháp (trung đoàn bộ binh số 3), 1 đơn vị bộ binh độc lập ở Mayotte và các địa điểm khác cùng với các đơn vị của Troupes de marine (lính dù và lính thủy đánh bộ).

Lính lê dương thường được tung đến bất kỳ điểm nóng nào ở châu Phi và các nơi khác mà chính pháp quyết định sử dụng vũ lực. Lê dương là lực lượng có sức chiến đấu cao nhất của quân đội Pháp.

Các đơn vị còn lại của quân đội Pháp trên thực tế không đáng giá là mấy. Tỷ lệ trang bị hư hỏng khá cao, hơn 1/3 trực thăng và xe tăng ở tình trạng không hoạt động.

Ngân sách quân sự quá tải vì các chương trình xã hội, làm thiệt hại đến công tác huấn luyện chiến đấu và mua sắm vũ khí trang bị. Tất cả những điều đó đã bị bộc lộ trong quá trình Pháp tham gia cuộc chiến ở Afghanistan, nơi 3.500 lính Pháp thể hiện chẳng có gì xuất sắc.

Để khái quát về sức mạnh trên bộ của quân đội Pháp, có thể thấy rằng, họ không có khả năng tiến hành các hành động tiến công trong một cuộc chiến tranh lớn, mà chỉ có thể thực hành tác chiến phòng ngự trên một khu vực hẹp của mặt trận hoặc trong một chiến dịch cục bộ. Trong các chiến dịch cục bộ ở châu Phi, với đội quân hạn chế, quân đội Pháp có thể tác chiến khá hiệu quả. Hơn thế thì họ không chịu nổi, nhưng hơn thế người ta cũng không đòi hỏi ở nó.

Hợp tác quân sự Pháp-Nga
Công nghiệp quốc phòng Nga hợp tác khá chặt chẽ với Pháp. Tất cả bắt đầu từ các hợp đồng cung cấp thiết bị cho các vũ khí trang bị Nga xuất khẩu.

Cuối thập kỷ 1990, Ấn Độ muốn trang bị thiết bị ảnh nhiệt của Pháp cho tăng Т-90S họ mua của Nga thay cho thiết bị ảnh nhiệt Agava-2 của Nga. Thực ra lựa chọn của Ấn Độ không thật thành công. Các thiết bị ảnh nhiệt của Pháp không thật phuc hợp với điều kiện khí hậu của Ấn Độ.

Tuy vậy, thiết bị ảnh nhiệt của Pháp đã “gắn bó” được với các vũ khí trang bị xuất khẩu của Nga và hiện vẫn được cung cấp để lắp cho cả xe tăng Т-90А của quân đội Nga.

Hệ thống ngắm của xe chiến đấu bộ binh BMP-3 của Nga cũng có những bộ phận do Pháp sản xuất.

Pháp cũng cung cấp các contenơ chứa khí tài ngắm bắn cho máy bay của quân đội Nga.

Hơn nữa, trong các trường hợp nêu trên, Nga không dừng ở việc mua sắm mà còn nhận được cả các công nghệ và thiết bị để sản xuất loạt các khí tài đó. Nga đang triển khai sản xuất các khí tài này ở Vologda và Yekaterinburg. Ban đầu dĩ nhiên đó sẽ là lắp ráp từ các bộ phận, linh kiện do Pháp cung cấp.

Công nghiệp quốc phòng Nga và Pháp còn hợp tác cả trong những lĩnh vực khác. Ai cũng nghe thấy chuyện Nga sắp mua tàu sân bay trực thăng lớp Mistral và giấy phép đóng các tàu này tại Nga.

Cũng có những ví dụ ngược lại khi mà người Pháp cũng đề nghị Nga giúp đỡ. Chẳng hạn, quân đội Pháp dự định mua đạn pháo điều khiển bằng laser Krasnopol-М1 của Nga. Loại đạn pháo này có tính năng tốt hơn nhiều loại đạn đối thủ của Mỹ và đang được sản xuất loạt.

Tuy có sự cạnh tranh khốc liệt trên thị trường vũ khí (Pháp vẫn giữ vững vị trí thứ 3, 4 về xuất khẩu vũ khí, chỉ thua Mỹ và Nga, cạnh tranh với Đức), nền tảng đang được thiết lập cho hợp tác Nga-Pháp là khá tốt đẹp và có lợi cho cả hai bên.

( military-today.com)

Copyright 2012 Tin Tức Quân Sự - Blog tin tức Quân Sự Việt Nam
 
Lên đầu trang
Xuống cuối trang