Tin Quân Sự - Blog tin tức Quân sự Việt Nam

Paracel Islands & Spratly Islands Belong to Viet Nam !

Quần Đảo Hoàng Sa - Quần Đảo Trường Sa Thuộc Về Việt Nam !

Chủ Nhật, 23 tháng 1, 2011

>> Thực hư quanh chuyện dỡ cột mốc cũ ở biên giới Việt - Trung



Bài viết liên quan đến việc Trung Quốc đào cột mốc biên giới Việt - Trung theo Công ước Pháp - Thanh (1887) đã gây xôn xao dư luận trong thời gian qua.

Một bài bài viết đăng trên mạng Hoàn Cầu (Trung Quốc) với nội dung và hình ảnh liên quan đến việc thu hồi các cột mốc biên giới cũ có từ sau Công ước Pháp - Thanh đã dược dịch ra tiếng Việt, đăng tải trên internet. Tuy nhiên, bài viết phản ánh thông tin không chính xác về biên giới, lãnh thổ, không giúp độc giả có cái nhìn rõ ràng và khách quan nhất về tình hình cắm mốc biên giới hiện nay.

Thậm chí, một số phần tử chống đối lợi dụng thông tin chưa đầy đủ, thiếu chính xác trên và sự thiếu thông tin của người dân để tung tin đồn thất thiệt. Một số bài viết và ý kiến cho rằng Trung Quốc đã có hành vi xâm phạm trắng trợn chủ quyền biên giới Việt Nam, còn phía Việt Nam không có động thái phản ứng nào, thậm chí còn giúp phía vận chuyển cột mốc về bảo tàng của Trung Quốc.

Vậy thực hư của vấn đề này ra sao?


Chuyển cột mốc lên vị trí cắm. Ảnh: ngoaivuhagiang.gov.vn.



Một cột mốc Pháp - Thanh. Ảnh: internet


Lịch sử cột mốc theo Công ước Pháp - Thanh

Công ước Pháp - Thanh 1887 hay còn có tên là Công ước Constans 1887 được thực hiện giữa Pháp và nhà Thanh nhằm thi hành Điều khoản 3 của Hòa ước Thiên Tân 1885 mà hai bên đã ký năm 1885. Nội dung của công ước này nhằm phân chia lại đường biên giới giữa Bắc Kỳ và Trung Quốc. Đây cũng là một tiền đề lịch sử để cả Việt Nam và Trung Quốc lấy làm mốc trong công tác phân định biên giới sau này.

Theo Nghị định thư phân giới cắm mốc biên giới trên đất liền Việt Nam - Trung Quốc giữa Chính phủ nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam và Chính phủ nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa (ký kết ngày 30/12/2009), hai nước sẽ tiến hành thay thế nhiều cột mốc cũ bố trí theo Công ước Pháp - Thanh 1887.

"Hệ thống mốc giới này chưa thực sự khoa học và có nhiều điểm hạn chế như: các mốc được đánh số theo từng đoạn nhỏ liên tục, không theo một hướng thống nhất, đoạn thì đánh từ Đông sang Tây, đoạn thì đánh từ Tây sang Đông, mẫu thiết kế và kích thước mốc không thống nhất trên toàn tuyến, nội dung chữ khắc trên mốc giữa các đoạn không giống nhau, khoảng cách giữa các mốc giới trên toàn tuyến phân chia không đều nhau…

Mặt khác trải qua hơn 100 năm tồn tại với những biến động của thời gian, thời tiết, biến cố lịch sử, một số mốc giới đã bị hư hỏng, mất mát, thậm chí bị xê dịch không còn phù hợp với tình hình thực tế".

Nguyên nhân thay thế do có cột mốc đã bị hư hại theo thời gian, có cột mốc bố trí không khoa học...

Ngày 20/9/2010, Bộ chỉ huy Biên phòng, Sở Ngoại vụ tỉnh Lào Cai đã phối hợp với Ban ngoại vụ - Kiều vụ huyện Hà Khẩu (tỉnh Vân Nam, Trung Quốc) cùng lực lượng quản lý, bảo vệ biên giới và chính quyền địa phương hai nước tiến hành dỡ bỏ đập Pạc Chì nằm trên suối biên giới Bá Kết, khu vực mốc Quốc giới 111, thuộc thôn Cốc Phương, xã Bản Lầu, huyện Mường Khương, tỉnh Lào Cai.

Theo Biên bản Hội đàm ký ngày 27/4/2010 giữa Đoàn đại biểu Uỷ ban liên hợp biên giới hai nước Việt Nam - Trung Quốc và Biên bản Hội đàm ký ngày 26/6/2010 giữa Sở ngoại vụ và Bộ Chỉ huy Biên phòng tỉnh Lào Cai với Ban Ngoại vụ - Kiều vụ huyện Hà Khẩu (tỉnh Vân Nam, Trung Quốc):

Đập Pạc Chì (tổng chiều dài 29,8m, mặt rộng 2,5m, chiều cao 1,5 m và mái nghiêng ra đến chân đập 3m) sau khi phân giới đã quy thuộc về Việt Nam 9,8 m chiều dài đập. Trước đó, trên toàn tuyến biên giới Lào Cai cũng đã tiến hành triển khai dỡ bỏ mốc cũ có từ Công ước Pháp - Thanh 1887 (Việt Nam dỡ bỏ móc mốc chẵn, Trung Quốc dỡ bỏ mốc lẻ).

Như vậy, cả Việt Nam và Trung Quốc đều nắm giữ 1/2 số lượng cột mốc cũ và không có chuyện Trung Quốc “âm thầm” gỡ bỏ cột mốc mà không thông báo cho Việt Nam như một số trang mạng đưa.

Việt Nam, Trung Quốc đều có triển lãm cột mốc

Đồng thời với việc thu hồi, cả 2 nước đều tiến hành triển lãm các cột mốc cũ, khác với những thông tin không chính xác lan truyền trên internet theo đó, chỉ Trung Quốc mới tổ chức triển lãm các cột mốc.

Tại Việt Nam, triển lãm lần đầu tiên tổ chức ngày 7/4/2009 có tên "Việt - Trung biên giới hòa bình, hữu nghị", giới thiệu gần 300 tư liệu, hiện vật về công tác phân giới, cắm mốc biên giới trên đất liền giữa hai nước.

Triển lãm do Cục Thông tin Đối ngoại (Bộ Thông tin và Truyền thông) phối hợp với Bảo tàng Biên phòng, Cục Chính trị (Bộ Tư lệnh Biên phòng) và Ủy ban Biên giới Quốc gia (Bộ Ngoại giao) phối hợp, diễn ra tại 45 Tràng Tiền (Hà Nội).

Triển lãm thứ hai diễn ra từ ngày 6/10/2009, nhân dịp kỷ niệm 50 năm thành lập Bảo tàng cách mạng Việt Nam với tên gọi “Công tác Biên giới lãnh thổ nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam”.



Ảnh trưng bày tại triển lãm "Việt - Trung biên giới hòa bình, hữu nghị" ngày 7/4/2009. Ảnh: Vnexpress.



Cột mốc tại triển lãm “Công tác Biên giới lãnh thổ nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam” ngày 6/10/2009. Ảnh: Bienphong.com.vn


Có thể nhận thấy, Ủy ban Biên giới quốc gia Việt Nam đã tổ chức những hoạt động hết sức công khai, minh bạch về tình hình biên giới, lãnh thổ và quá trình cắm mốc phân định chủ quyền. Việc thu hồi cột mốc cũ (cắm từ Công ước Pháp - Thanh) để làm hiện vật bảo tàng là hoàn toàn bình thường, và cả hai nước đều đã làm.

Biên giới Việt - Trung hiện tại được phân định bởi 1.970 cột mốc đã ghi rõ trong Nghị định thư phân giới cắm mốc biên giới trên đất liền Việt Nam - Trung Quốc và không có gì thay đổi.
Theo Nghị định thư phân giới cắm mốc biên giới trên đất liền Việt Nam - Trung Quốc giữa Chính phủ nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam và Chính phủ nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa được ký kết ngày 30/12/2009 thì:

- Hai bên đã cắm 1.970 cột mốc, bao gồm 1.627 cột mốc đơn, 232 cột mốc đôi và 111 cột mốc ba. Trong các cột mốc giới đơn chính, cột mốc mang số mốc lẻ do phía Trung Quốc cắn, cột mốc mang số mốc chắc do phía Việt Nam cắm.

- Trong các cột mốc giới đôi và cột mốc giới ba, các cột mốc nằm trong lãnh thổ Việt Nam do phía Việt Nam cắm, các cột mốc nằm trong lãnh thổ Trung Quốc do phía Trung Quốc cắm.

"Hệ thống mốc giới này chưa thực sự khoa học và có nhiều điểm hạn chế như: các mốc được đánh số theo từng đoạn nhỏ liên tục, không theo một hướng thống nhất, đoạn thì đánh từ Đông sang Tây, đoạn thì đánh từ Tây sang Đông, mẫu thiết kế và kích thước mốc không thống nhất trên toàn tuyến, nội dung chữ khắc trên mốc giữa các đoạn không giống nhau, khoảng cách giữa các mốc giới trên toàn tuyến phân chia không đều nhau…

Mặt khác trải qua hơn 100 năm tồn tại với những biến động của thời gian, thời tiết, biến cố lịch sử, một số mốc giới đã bị hư hỏng, mất mát, thậm chí bị xê dịch không còn phù hợp với tình hình thực tế".
(vtc news)

>> Điểm mặt các vũ khí hạng nặng Mỹ đang bố trí tại châu Á



- Các loại vũ khí tấn công chiến lược của Mỹ gồm máy bay F-22, B-52, B-1B, B-2, B-3, tàu ngầm nguyên tử, tàu sân bay nguyên tử USS George Washington, Carl Vinson v.v… đã, đang và sẽ tập trung bố trí ở khu vực châu Á-Thái Bình Dương, đang tạo vòng kiềm tỏa đối với Trung Quốc và ảnh hưởng lớn đến an ninh khu vực.




Mạng Cri - "World News" đưa tin, những năm gần đây, cùng với việc quân đội Mỹ đẩy nhanh các bước “hướng Đông” trọng tâm chiến lược toàn cầu, các loại vũ khí tấn công chiến lược của quân đội Mỹ cũng bắt đầu được điều động liên tục tới khu vực Tây Thái Bình Dương.

Có thể việc Trung Quốc nghiên cứu chế tạo máy bay thế hệ thứ 5 đã phá vỡ thế cân bằng chiến lược quân sự ở Tây Thái Bình Dương, nhưng trước tiên chính Mỹ đã chủ ý đến và làm thay đổi quy tắc trò chơi.

F-22 tiếp tục xâm nhập Đông Á

Khi báo chí đang xôn xao về máy bay chiến đấu thế hệ thứ 5 của Trung Quốc, ngày 7/1/2011 Không Quân Mỹ công bố: 15 máy bay tàng hình siêu âm F-22 sẽ được triển khai tạm thời tại căn cứ Kadena của quân Mỹ ở tỉnh Okinawa, Nhật Bản. Tin cho biết, kể từ năm 2007 đến nay, đây là lần thứ 5 quân đội Mỹ bố trí tạm thời máy bay F-22 tại Okinawa.

Thời gian bố trí lần này là 4 tháng. Không quân Mỹ cho biết, việc triển khai tạm thời lần này "là để làm nổi bật sự tham gia của Mỹ đối với (công việc phòng vệ của) đối tác quan trọng Nhật Bản, thể hiện quyết tâm bảo đảm ổn định và an ninh của quân đội Mỹ ở khu vực Thái Bình Dương".

Máy bay tàng hình siêu âm F-22 của Không quân Mỹ


Các nhà phân tích cho rằng, với tư cách là lực lượng đột kích không chiến của quân Mỹ, máy bay chiến đấu F-22 xuất hiện thường xuyên ở Okinawa, nhằm hình thành sự răn đe chiến lược đối với các nước có liên quan, tiến tới đặt nền tảng cho việc giành lấy quyền kiểm soát châu Á-Thái Bình Dương cho quân đội Mỹ.

Dựa vào tính năng tàng hình và khả năng tuần tra siêu âm của F-22, dưới sự chi viện của máy bay tiếp dầu, F-22 có thể xuyên thẳng tung thâm lục địa châu Á, thực hiện nhiệm vụ của hệ thống tấn công phòng không, trung tâm chỉ huy và trung tâm chính trị.

Tháng 1/2009, 12 máy bay F-22 lần đầu tiên đóng tại Căn cứ không quân Andersen ở Guam. Điều này có ý nghĩa to lớn đối với việc tăng cường ưu thế sức mạnh quân sự cho Quân đội Mỹ. So với căn cứ Kadena, Guam cách lục địa châu Á xa hơn, ở mức độ lớn có thể tránh được sự tấn công của không quân các nước châu Á.


Máy bay ném bom chiến lược B-1B


Dưới sự chi viện của máy bay tiếp dầu trên không, máy bay F-22 có hành trình gần 4.000 km lại có thể độc lập trực tiếp xâm nhập, trực tiếp tấn công các mục tiêu mặt đất ở lục địa châu Á, từ đó tạo ra ưu thế đối với các nước châu Á.

Ngoài F-22, ba loại máy bay ném bom chiến lược của quân Mỹ gồm B-52, B-1B, B-2 hiện nay đều được bố trí tại căn cứ Không quân Andersen trên đảo Guam. Máy bay ném bom chiến lược với khả năng tấn công tầm xa luôn là vũ khí tác chiến lợi hại quan trọng của Quân đội Mỹ.

Chẳng hạn máy bay ném bom chiến lược B-2 có thể bay liên tục 12.000 km mà không cần tiếp thêm nhiên liệu, có thể mang theo vài chục quả bom dẫn đường chính xác hoặc 8 tên lửa hành trình. Ngoài ra, máy bay ném bom mới B-3 đang được quân đội Mỹ phát triển, cũng có thể sẽ được điều đến Guam.

Quân đội Mỹ từng cho biết, máy bay ném bom chiến lược này có thể mang theo một lượng lớn bom đạn, có thể triển khai hành động 24/24 giờ trong bất kỳ thời tiết nào.

Theo kế hoạch của Không quân Mỹ, B-3 sẽ ra đời vào năm 2018. Các nhà phân tích cho rằng, máy bay ném bom chiến lược và máy bay chiến đấu F-22 đồng thời hiện diện tại khu vực Tây Thái Bình Dương sẽ tăng cường rất lớn cho quân Mỹ khả năng can dự nhanh đối với các vấn đề của châu Á-Thái Bình Dương.

Máy bay ném bom chiến lược B-1B


Trên biển, Mỹ bố trí nhiều tàu ngầm tấn công chạy bằng năng lượng nguyên tử tại khu vực Đông Á, đã tạo ra thế bao vây ngăn chặn Hải quân Trung Quốc tiến ra Thái Bình Dương.

Năm 2001, quân đội Mỹ đã thành lập Trung đội tàu ngầm số 15 tại căn cứ hải quân Apra trên đảo Guam, tiếp theo đó trang bị 3 tàu ngầm tấn công nguyên tử "Los Angeles", chúng luôn có khả năng rình rập xung quanh Eo biển Đài Loan, tiến hành do thám dưới nước.

Năm 2008, tàu ngầm nguyên tử trang bị tên lửa hành trình "Ohio" của Mỹ cũng được kéo vào quân cảng Apra. Là tàu ngầm được trang bị nhiều tên lửa hành trình nhất thế giới, tàu ngầm "Ohio" có thể được trang bị 154 quả tên lửa hành trình "Tomahawk", khả năng tấn công chỉ đứng sau hạm đội tàu sân bay.

Chỉ huy tàu ngầm "Ohio", Thượng tá Hale từng khoe rằng, chỉ cần từ tây Guam đi vài trăm km, tàu “Ohio” sẽ có thể tiến hành uy hiếm tầm xa đối với khu vực Eo biển Đài Loan.


Máy bay ném bom chiến lược B2


Cuối tháng 9/2010, quân cảng Apra ở Guam đã đón tiếp một “bảo kiếm” trong đội ngũ tàu ngầm nguyên tử của hải quân Mỹ, đó là tàu ngầm tấn công nguyên tử tiên tiến nhất "Hawaii" lớp Virginia.

Tàu ngầm nguyên tử này có thể lặn sâu tới 243 m, mang theo 24 quả ngư lôi nặng 2 tấn, có thể phóng tên lửa hành trình "Tomahawk". Các nhà phân tích cho rằng, với khả năng trinh sát và cơ động gần bờ mạnh, khi đến chốt giữ tại đây, tàu ngầm nguyên tử này sẽ trở thành một “người lính” bao vây, phong tỏa và do thám các loại tin tức ở vùng biển xung quanh Trung Quốc.

“Nhóm tàu sân bay” có thể đến châu Á-Thái Bình Dương

Ngay từ năm 2004, cựu Tư lệnh Thái Bình Dương Mỹ Fargo đã đề nghị, tăng cường 1 tàu sân bay thường trú lâu dài ở một nơi nào đó tại khu vực châu Á-Thái Bình Dương giữa Hawaii và Guam, nhằm duy trì một trạng thái “sẵn sàng chiến đấu cao”.


Máy bay ném bom chiến lược B-52


Trong năm 2010 vừa qua, khái niệm “nhóm tàu sân bay” từ 2 – 3 tàu sân bay, thực sự đã làm căng thẳng “dây thần kinh” an ninh của khu vực châu Á-Thái Bình Dương.

Tàu sân bay USS George Washington đóng tại Yokosuka, Nhật Bản đã liên tục tiến hành tập trận với 2 đồng minh Hàn Quốc và Nhật Bản trong năm 2010. Sau khi tình hình bán đảo Triều Tiên lại rơi vào tình trạng căng thẳng bởi sự kiện đấu pháo đảo Yeonpyeong, Hải quân Mỹ đã liên tiếp phát đi tín hiệu tăng cường tàu sân bay tới châu Á-Thái Bình Dương.

Báo chí Mỹ gần đây cho biết, hạm đội tàu sân bay Carl Vinson (có kế hoạch thay thế tàu USS George Washington đang được nghỉ ngơi, tu sửa) đã đến vùng biển Okinawa. Tàu Carl Vinson sẽ tổ chức tập trận chung với Lực lượng Phòng vệ Nhật Bản và Hải quân Hàn Quốc.


Ý tưởng máy bay ném bom chiến lược B-3


Các nhà quan sát cho rằng, Mỹ giỏi đánh “con bài tàu sân bay”, động thái phức tạp này chủ yếu là để uy hiếp tinh thần, nhằm khẳng định rằng, không thể thách thức địa vị bá chủ của Mỹ tại châu Á-Thái Bình Dương.
“Ba tác hại” do quân Mỹ bày binh bố trận ở Đông Á

Các nhà phân tích cho rằng, quân đội Mỹ “gươm súng sẵn sàng” ở khu vực Đông Á đã gây ra tác hại đối với tình hình an ninh khu vực này:

Một là, làm trầm trọng hơn sự đối đầu quân sự trong khu vực châu Á-Thái Bình Dương. Các vấn đề điểm nóng tập trung ở khu vực châu Á-Thái Bình Dương. Giải quyết những vấn đề này, các bên cần đối thoại và tham vấn.


Tàu ngầm tấn công nguyên tử "Hawaii"


Mỹ muốn thông qua sức ép vũ lực để tìm cách giải quyết vấn đề, đặc biệt là trực tiếp bố trí vũ khí tấn công chiến lược ở tiền duyên các điểm nóng, cho thấy quyết tâm sẵn sàng can dự bất cứ lúc nào, điều này không chỉ bất lợi cho giải quyết vấn đề, mà còn làm tăng khả năng xảy ra xung đột.

Hai là, có thể gây ra cuộc chạy đua vũ trang mới trong khu vực châu Á-Thái Bình Dương. Hiện nay, khu vực châu Á-Thái Bình Dương vẫn tồn tại các vấn đề như tranh chấp biên giới, lãnh thổ và tranh giành quyền lợi biển.

Mỹ tăng cường bố trí quân sự tại khu vực châu Á-Thái Bình Dương sẽ làm gia tăng sức ép quân sự đối với một số nước, thúc đẩy những nước này đẩy nhanh phát triển sức mạnh quân sự của mình.


Tàu sân bay nguyên tử USS George Washington

Ba là, đã làm tăng sự ngờ vực giữa một số nước. Quân đội Mỹ tiến hành “bố trí tiền duyên” ở châu Á-Thái Bình Dương, ngoài việc điều động tập trung các loại vũ khí tiên tiến, còn tăng cường quan hệ đồng minh quân sự với một số nước đồng minh, biến họ thành căn cứ tiền duyên để Mỹ can dự vào các vấn đề khu vực châu Á-Thái Bình Dương.

Do có Mỹ đứng sau, những nước này sẽ thừa cơ phát triển sức mạnh quân sự và mở rộng lợi ích của họ, điều này sẽ làm sâu sắc hơn sự ngờ vực của một số nước, không có lợi cho hòa bình và ổn định của khu vực châu Á-Thái Bình Dương.

(vtc news)

Thứ Bảy, 22 tháng 1, 2011

>> Việt Nam có thể mua tiêm kích thế hệ 5 năm 2018



Tiêm kích thế hệ 5 T-50 PAK FA của Nga bay thử

Việt Nam là ứng cử viên sáng giá nhất mua tiêm kích thế hệ 5 T-50/FGFA khi máy bay này được xuất khẩu.

Biến thể xuất khẩu của tiêm kích thế hệ 5 Т-50/FGFA sẽ được chào bán ra thị trường thế giới không sớm hơn năm 2018-2020, Phó Giám đốc Trung tâm Phân tích chiến lược và công nghệ TsAST (Nga) Konstantin Makienko nhận định.

Máy bay tiêm kích thế hệ 5 Т-50 của Nga đã thực hiện chuyến bay thử thứ hai ngày 12.2.2010. T-50 cất cánh lần đầu ngày 29.1.2010. Т-50 sẽ thực hiện một loạt chuyến bay thử nữa ở Komsomolsk trên sông Amur, sau đó sẽ chuyển đến sân bay Zhukovsky ở Viện Viện Nghiên cứu bay mang tên Gromov (LII), ngoại ô Moskva để tiến hành các thử nghiệm chính.

Ngày 21.12.2010, trong chuyến thăm Ấn Độ của TT Nga Dmitri Medvedev, Nga và Ấn Độ đã ký hợp đồng trị giá 295 triệu USD cho việc thiết kế phác thảo biến thể tiêm kích dành cho Ấn Độ.

Giá sẽ là bao nhiêu?

“Điều đó có nghĩa là bất kỳ dự báo nào về triển vọng xuất khẩu máy bay sang các nước thứ ba, ngoài Nga và Ấn Độ, theo đúng nghĩa sẽ không chính xác do không thể nói trước thế giới sẽ ra sao lúc đó. Nhưng ngay hôm nay đã hoàn toàn có thể mô tả những yếu tố then chốt quy định tiềm năng xuất khẩu của Т-50/FGFA, - ông Makienko nói.

Các yếu tố quan trọng nhất trong số đó, theo ông Makienko, sẽ là giá cả máy bay Nga-Ấn, tiến độ chế tạo tiêm kích thế hệ 5 của Trung Quốc và sự phát triển của các hệ thống máy bay không người lái. Cũng trong số các yếu tố này, còn có các yếu tố cơ bản đối với thị trường vũ khí nói chung như mức độ xung đột tiềm ẩn và tình trạng nền kinh tế thế giới.

Giá của máy bay tiêm kích sẽ được xác định dựa trên cơ sở yếu tố các nước tương đối không lớn sẵn sàng trả tiền bao nhiêu cho nó.

Hiện nay, phỏng đoán rằng, tính theo thời giá năm 2010, đơn giá của Т-50 sẽ là 80-100 triệu USD. Trong trường hợp đó, máy bay này sẽ vừa túi tiền tất cả các khách hàng mua Su-30 của Nga hiện nay, ưu thế hơn tiêm kích F-35 của Mỹ về tiêu chí giá cả và vẫn có khả năng cạnh tranh tốt đối với máy bay giả thiết của Trung Quốc.


T-50 trong nhà máy

Khối lượng xuất khẩu

Khối lượng xuất khẩu Т-50 cũng sẽ phụ thuộc vào tiến độ chế tạo tiêm kích thế hệ 5 của Trung Quốc. Máy bay Trung Quốc đối với T-50 có thể sẽ trở thành đối thủ thậm chí nguy hiểm hơn so với F-35 của Mỹ. Vũ khí Nga đang được bán chủ yếu sang các nước có đường lối đối ngoại và quốc phòng độc lập, những nước thường thích mua vũ khí trang bị không phải của Mỹ, ông Makienko nêu ý kiến.

Trong khi Trung Quốc chẳng có sản phẩm máy bay chiến đấu chào bán nào thật sự ra hồn, trên thị trường các nước đó, Nga có vị thế hoặc hầu như độc quyền hoặc đã phải cạnh tranh với châu Âu. “Điều dễ hiểu là sự xuất hiện của hệ thống máy bay thế hệ 5 của Trung Quốc sẽ dẫn tới sự cạnh tranh thẳng thừng và trực tiếp giữa Т-50 và máy bay tương lai của Trung Quốc”, - ông Makienko nói.

Cuối cùng, khối lượng thị trường sẽ được xác định bởi các xu thế công nghệ mới mà sự phát triển của chúng có thể làm giảm vai trò của máy bay chiến đấu có người lái, vị chuyên gia nhận định. Hiện nay, nguy cơ chủ yếu thuộc loại đó là sự tiến bộ trong lĩnh vực chế tạo các hệ thống UAV tiến công.

“Vẫn còn hy vọng là đến năm 2020, yếu tố này vẫn chưa kịp gây ảnh hưởng tiêu cực đến thị trường tiêm kích có người lái”, - ông Makienko nhận xét.

Những khách hàng nhiều khả năng mua Т-50 nhất trước hết là các nước đang sở hữu các tiêm kích hạng nặng Su-27, Su-30 của Nga, ngoại trừ Trung Quốc.

“Một tin xấu là khi thay thế Su-30, các thương vụ mua sắm Т-50 chắc chắn được thực hiện không phải với tỷ lệ 1 đổi 1 mà may lắm là 1 đổi 1,5”, - ông Makienko nói.

Thị trường tiêu thụ

Theo ông Makienko, các thị trường triển vọng nhất của T-50 là các nước Đông Nam Á, những quốc gia này vì lý do chính trị sẽ không xem xét khả năng mua máy bay Trung Quốc. Đó trước hết là Việt Nam, cũng như Malaysia và Indonesia. Ông Makienko cho rằng, với độ tin chắc cao Algeria cũng sẽ chung thủy với vũ khí Nga.


T-50 đang bay thử nghiệm

“Với một khách hàng truyền thống mua vũ khí Liên Xô như Libya, có một sự bất định liên quan đến định hướng chính trị tương lai không rõ ràng của nước này một khi nhà lãnh đạo không còn trẻ nữa của họ ra đi vì lý do tự nhiên”, - ông Makienko nói.

Ông Muammar al-Gaddafi đã lãnh đạo Libya từ năm 1969.

Ông Makienko dự báo, do nguy cơ cao thay đổi chế độ và chấm dứt dự án cách mạng Bolivar của TT Venezuela hiện nay Hugo Chavez, cũng khó dự báo các đơn đặt hàng của Venezuela sau năm 2020. Một khi chính phủ cánh tả tiếp tục tồn tại ở nước này, Nga sẽ đụng độ với công nghiệp hàng không Trung Quốc, vốn đã giành thắng lợi ở đây trong phân khúc máy bay huấn luyện.

“Cuối cùng, có thể hy vọng rằng, thị trường tự nhiên của máy bay Nga sẽ là cả một số nước cộng hòa hậu Liên Xô, trước hết là Kazakhstan và Belorussia”, - ông Makienko nhận định.

Ông lấy làm tiếc là các thị trường tiềm năng của Nga như Iran và Sirya chắc chắn sẽ lọt vào tầm kiểm soát của Trung Quốc.

“Dẫu sao thì ban lãnh đạo chính trị nước Nga, sau khi đã hủy các hợp đồng bán các hệ thống tên lửa chiến dịch-chiến thuật Iskander-E sang Sirya và hệ thống tên lửa phòng không S-300PMU-2 sang Iran, đang tích cực tạo điều kiện cho chính kịch bản đó”, - ông Makienko nhấn mạnh.

Mặt khác, ông cho rằng, sau 10-20 năm nữa, các thị trường hiện cho là khó có khả năng sẽ có thể mở ra đối với Nga. Từng có lần Thái Lan suýt nữa mua máy bay Su-30.

“Sau 20-30 năm, có thể tiềm năng kinh tế khổng lồ đang ngủ vùi hiện nay của Myanmar sẽ mở rộng”, - vị chuyên gia lưu ý.

Đối với Argentina, việc mua Т-50 là sự đáp trả đối xứng đối với kế hoạch của Brazil mua 36, và trong tương lai là 120 tiêm kích Rafale của Pháp.

“Hiện nay, có một điều rõ ràng là liên minh Nga-Ấn sẽ nhất định là một trong 3 đấu thủ trên thị trường tiêm kích thế hệ 5 thế giới. Mà điều đó có nghĩa là Nga đã bảo đảm giữ được cho mình vị thế cường quốc công nghiệp hàng không thế giới trong suốt nửa đầu thế kỷ XXI”, - ông Makienko nói.

(vtc news)

>> Những câu chuyện cảm động về loài chó trung thành



- Hai ngày không ăn, không ngủ, chú chó Leao nằm phủ phục bên ngôi mộ chủ nhân của nó vừa mới qua đời trong trận lũ và lở đất lịch sử tấn công Brazil.

Leao đã nằm phục bên mộ chủ nhân của nó trong suốt những ngày qua

>Khắp Teresópolis, một trong những khu vực ảnh hưởng nặng nhất do thiên tai tuần trước ở Rio de Janeiro, Brazil, đâu đâu cũng là cảnh tang thương chết chóc. Nhưng sự nghẹn ngào cảm động của mọi người không chỉ hướng tới các nạn nhân của trận lở đất, lũ lụt mà còn rớt nước mắt cảm động khi chứng kiến cảnh tượng chú chó Leao nằm phủ phục bên cạnh ngôi mộ của chủ nhân nó suốt vài ngày qua.

Cristina Maria Cesario Santana đã thiệt mạng hôm 15/1 vì lở đất. Thi thể của bà đã được tìm thấy ngay trong ngày và được an táng tại nghĩa trang địa phương. Nhưng kể từ lúc bà được tìm thấy, Leao không hề rời bước khỏi chủ nhân của nó.

Thậm chí, khi ngôi mộ của bà được dựng lên, Leao vẫn tiếp tục nằm phục ở đó hai ngày hai đêm không hề ăn uống hay bỏ đi xa. Có lẽ nó vẫn nghỉ Santana chỉ ngủ lâu hơn thường ngày một chút và chờ đợi bà thức dậy chơi cùng với nó như mọi ngày.


Chó Leao trung thành

Đây không phải là bằng chứng đầu tiên chứng minh cho lòng trung thành của những con chó đối với chủ nhân được biết tới trên thế giới. Còn có một câu chuyện về lòng trung thành của chú chó Nhật Bản cũng đã làm rớt nước mắt của biết bao nhiêu người trong gần một thế kỷ qua.

Câu chuyện xảy ra vào năm 1925.

Mỗi buổi sáng, giáo sư Ueno Eizaburo thường đi bộ tới nhà ga Shibuya để bắt tàu điện đi giảng dạy tại Đại học Hoàng Gia (nay là Đại học Tokyo). Theo sau ông luôn là chú chó trung thành Hachi hay còn được gọi là Hachiko.

Hachiko không được phép theo giáo sư tới nơi giảng dạy nên nó chỉ tiễn ông tới nhà ga và chiều chiều đúng 3 giờ nó lại có mặt ở đó để đón giáo sư cùng về nhà.

Nhưng ngày 12 tháng 5 năm đó, giáo sư Eizaburo đột ngột qua đời vì một cơn đột quỵ khi đang đứng trên bục giảng của trường đại học và mãi mãi không thể trở về đúng giờ như đã hẹn với Hachiko hay kịp nói một câu vĩnh biệt với nó.

Nhưng Hachiko không biết được điều đó. Ngày hôm đó, nó vẫn đến nhà ga Shibuya vào đúng lúc 3 giờ chiều để đón chủ nhân của mình. Dù thời điểm 3 giờ đã qua rất lâu, nhiều chuyến tàu đi qua hay thậm chí đã tối khuya mà vẫn không thấy bóng giáo sư Ueno Eizaburo, Hachiko vẫn không nản lòng. Nó vẫn đến đúng nhà ga đó, đúng giờ đó và chờ đợi từ ngày này qua ngày khác.


Tượng Hachiko tại nhà ga Shibuya

Không lâu sau, những người đi tàu bắt đầu để ý tới sự chờ đợi vô vọng của Hichiko với người chủ nhân đã qua đời từ lâu. Những người quen cũ của giáo sư Eizaburo tới thông báo với Hachiko rằng nó không phải chờ đợi nữa vì giáo sư sẽ mãi chẳng thể trở về. Nhưng không có ai làm lung lay được lòng trung thành của nó.

Quen với điều đó, người làm vườn cũ của giáo sư Eizaburo, các nhân viên tại nhà ga Shibuya thay nhau chăm sóc cho Hachiko. Họ cho nó ăn và tìm nơi trú ẩn cho nó. Tiếng lành đồn xa, Hachiko bắt đầu trở thành chú chó nổi tiếng khắp nước Nhật và trở thành biểu tượng về lòng trung thành của loài vật gần gũi nhất đối với con người.

Nhiều người đã chọn du lịch tới nhà ga Shinuya chỉ để được gặp Hachiko, để cho nó một chút thức ăn hay thậm chí là chỉ để được chạm tay xoa đầu nó với hy vọng lấy cho mình được một chút may mắn.

Hachiko cứ đợi chủ nhân của nó tại nhà ga Shibuya đúng hẹn tới nhiều năm sau đó. Dù bị bệnh viêm khớp, khó khăn đi lại nhưng nó vẫn không sai hẹn ngày nào. Cuối cùng, nó chỉ thôi chờ đợi khi qua đời vào ngày mùng 7 tháng 3 năm 1935 – gần 10 năm tròn kể từ ngày chia tay giáo sư Eizaburo. Chú chó trung thành được tìm thấy chết ở bên ngoài nhà ga, nơi nó đã đứng vài giờ trước đó chờ đợi giáo sư.

Thông tin về cái chết của Hachiko được tất cả các tờ báo của Nhật Bản thời bấy giờ đồng loạt đưa lên trang nhất. Hàng triệu người dân Nhật Bản đã dành một ngày làm lễ tang cho Hachiko.

Nhà điêu khắc Ando Takeshi còn được thuê tạc một bức tượng đồng của Hachiko để đặt tại đúng nơi nó từng đứng rất lâu chờ đợi chủ nhân của mình bằng số tiền do những người ngưỡng mộ lòng trung thành của nó đóng góp.

Trong những năm chiến tranh, bất cứ kim loại có sẵn cũng được trưng dụng nấu chảy để làm vũ khí nhưng riêng bức tượng Hachiko vẫn còn được giữ nguyên vẹn.


Leao bên ngôi mộ của chủ nhân

Năm 2007, một con chó nòi Đức tên là Rocky bị bắt cóc khi đang đi nghỉ ở ở bãi biển thuộc thành phố Salerno cùng với chủ nhân của nó là Ibrahim Fval, vốn là cư dân thành phố Tuscan, Carrara (Ý).

Không lâu sau đó, Rocky đã tìm cách thoát khỏi tay những kẻ bắt cóc và được một gia đình ở Salerno nhận nuôi.

Tuy nhiên, những người chủ mới khẳng định Rocky luôn tìm cách bỏ trốn trong suốt thời gian ở với họ và đã thành công vào tháng 11 năm 2009.

Tới tháng 1/2010, Fval nhận được một cuộc gọi từ thành phố Pisa. Một bác sĩ thú y trong lúc chăm sóc cho con chó cái lang thang, nhếch nhác và gầy nhom đã vô tình tìm thấy vết xăm có ghi địa chỉ người chủ sở hữu thực sự của nó.

Sau 3 năm lưu lạc, vượt qua 700 km, Rocky đã tìm lại được chủ nhân của nó.

(vtc news)

>> Moldova bán đấu giá 6 chiếc MiG -29 hỏng


Ngày 20/1, Bộ quốc phòng Moldova đã lên tiếng xác nhận rằng nước này đã lên danh sách bán 6 chiến đấu cơ phản lực MiG – 29A Fulcrum đang trong tình trạng bị hư hỏng.

MiG - 29 (ảnh minh họa: Ria Novosti).

Bộ trưởng quốc phòng Moldova cho biết tất cả các tiêm kích được trang bị trong lực lượng không quân nước này sẽ được bán với hình thức đấu giá bắt đầu từ ngày 1 tháng 2 tới đây với giá 8,5 triệu USD.

Nhà chức trách nước này cũng cho biết, năm ngoái 2010, 3 phiên đấu giá tương tự đã thất bại do không có khách hàng nào tỏ ý muốn mua các chiến đấu cơ loại này.

Sau khi Liên Xô tan rã, quân đội Moldova đã được thừa hưởng 32 máy bay chiến đấu MiG 29A do Liên Xô cũ sản xuất.

Tuy nhiên, hầu hết số máy bay này đã bị nhà cầm quyền Moldova bán cho phía Mỹ, quốc gia không muốn số vũ khí trên rơi vào tay các nước “không thân thiện” đối với Mỹ.
Chiến đấu cơ MiG 29A được nghiên cứu và sản xuất hàng loạt vào năm 1988, cập nhật nhiều tính năng mới vào những năm 90 tại Belarus.

>> Tàu sân bay Mỹ đã tiến vào biển Đông



Các chiến hạm thuộc nhóm tác chiến biên đội tàu sân bay số 1 và Hải quân Singapore đã tiến hành diễn tập tác chiến không hải quân trên Biển Đông.

Không quân hạm và tàu sân bay CVN 70.

Hoạt động diễn tập diễn ra trong 2 ngày 19-20/1, Hải quân Mỹ cho biết (*).

Trong quá trình diễn tập, 2 sĩ quan thông tin liên lạc của Hải quân Singapore lên tàu sân bay Mỹ USS Carl Vinson và tập trung tăng cường trao đổi giữa Hải quân Singapore và Hải quân Mỹ.

Trung tá Axel Steiner, Trợ lý tác chiến của Chỉ huy Liên đội tàu khu trục số 1, phát biểu: “Mục đích chính của cuộc diễn tập là để tăng cường phối hợp tác chiến với đối tác quan trọng trong khu vực và tăng cường hợp tác giữa Hải quân Mỹ và Hải quân Singapore. Singapore hiện có lực lượng hải quân rất hùng mạnh và tinh nhuệ”.

>> Điểm mặt những chú 'sư tử biển' của Hải quân Singapore
Hải quân Mỹ đang duy trì sự hiện diện tiền phương mạnh mẽ tại khu vực châu Á - Thái Bình Dương, sử dụng cả hai lực lượng hải quân triển khai tiền phương ở Nhật Bản và Guam, cũng như lực lượng triển khai thay quân luân phiên từ lục địa Mỹ và Hawaii.


Không quân hạm và tàu sân bay CVN 70.


Nhóm tác chiến biên đội tàu sân bay số 1 được chính thức thành lập ngày 1/10/2009; và tàu sân bay USS Carl Vinson (CVN 70) và tàu tuần dương Bunker Hill (CG 52) đã tiến hành các hoạt động khắc phục thiên tai và cứu trợ nhân đạo tại Haiti năm 2010.

Đây là lần Mỹ triển khai tàu khu trục USS Stockdale (DDG 106). Đồng thời, đây cũng là lần triển khai đầu tiên của tàu USS Bunker Hill (CG 52) kể từ khi hiện đại hóa thành tàu tuần dương.

Kể từ năm 2005, đây là lần triển khai đầu tiên của tàu sân bay Mỹ CVN 70 đến khu vực đảm trách của Hạm đội 7 kể từ năm 2005.

(*) Các lực lượng tham gia cuộc diễn tập gồm: Tàu sân bay USS Carl Vinson (CVN 70), tàu khu trục USS Stockdale (DDG 106), USS Gridley (DDG 101) và tàu tuần dương USS Bunker Hill (CG 52) cùng với Liên đội không quân hạm số 17. Về phía Hải quân Singapore, có: RSS Stalwart, RSS Tenacious, RSS Valour, RSS Vigour, RSS Brave, RSS Chieftain và 3 máy bay Fokker 50, nhằm nâng cao khả năng phối hợp tác chiến giữa hai lực lượng hải quân.

>> Nâng cấp F-16 cho Đài Loan, Mỹ lợi đôi đường



Theo một báo cáo không chính thức, Mỹ sẽ trợ giúp Đài Loan nâng cấp 150 chiếc F-16 của không quân Đài Bắc lên chuẩn mới hiện đại hơn.

Nâng cấp F-16 cho Đài Loan, Mỹ đạt được nhiều mục đích trong "ván cờ" với Trung Quốc và Đài Loan.

Cụ thể 150 máy bay chiến đấu F-16 A/B Block 20 được đưa vào sử dụng từ năm 1992 sẽ được tiến hành hiện đại hóa sâu rộng bao gồm: Trang bị hệ thống điện tử hiện đại cho buồng lái; Động cơ đã được cải tiến; Radar mới có năng lực mạnh hơn;

Radar mới cho phép sử dụng tên lửa đối không tầm trung AIM-120 phiên bản C5 và C7, cung cấp khả năng không chiến ngoài tầm nhìn, nâng cao khả năng chống gây nhiễu điện tử,

Một số nguồn tin tại Đài Loan cho hay thông tin chi tiết về chi phí và lịch trình nâng cấp sẽ được công bố vào đầu tuần tới. Tuy nhiên, một số nguồn tin khác lại cho rằng thời gian thực hiện vẫn chưa được xác định.

Thông tin chi tiết về việc F-16A/B đạt đến tiêu chuẩn nào trong cấu hình tùy chọn của F-16 vẫn chưa được tiết lộ.

Nâng cấp F-16 cho Đài Loan, Mỹ đạt được nhiều mục đích trong "ván cờ" với Trung Quốc và Đài Loan.
Đài Bắc đang tiếp tục nỗ lực không ngừng vận động Washington bán cho họ 66 chiếc F-16 C/D Block 52 Plus, phiên bản hiện đại nhất trong gia đình F-16. Ngoài ra, Đài Bắc còn quan tâm đến việc mua tiêm kích tàng hình thế hệ 5, F-35. Tất nhiên nỗ lực này gặp phải sự phản đối quyết liệt của Bắc Kinh. Hiện tại và tương lai rất khó cho Đài Bắc có được các chiến đấu cơ hiện đại.

Tuy nhiên một số nhà phân tích quân sự cho rằng, để làm yên lòng Đài Bắc, xoa dịu căng thẳng với Bắc Kinh, thay vì cung cấp các chiến đấu cơ mới, Mỹ sẽ hiện đại hóa và nâng cấp các chiến đấu cơ F-16 mà Đài Bắc hiện có lên tới chuẩn F-16C/D Block 52 Plus.

Như vậy, Đài Bắc tạm yên lòng, còn Bắc Kinh cũng chẳng có lý do gì để phản đối sự hiện đại hóa này.

Nếu 150 chiếc F-16 A/B của Đài Loan được nâng cấp tới chuẩn F-16C/D Block 52 Plus, cán cân quân sự hai bờ eo biển Đài Loan cũng không quá chênh lệch.

Hiện tại Bộ Quốc phòng Đài Loan từ chối bình luận về thông nói trên, xem ra nước cờ “Giả chết bắt quạ” của ông Mã Anh Cửu bắt đầu phát huy tác dụng.

>> 'Mặt nạ' âm thanh làm 'mù' các 'sát thủ tàu ngầm'



Các nhà khoa học Mỹ vừa giới thiệu công nghệ có khả năng làm cho tàu ngầm trở nên vô hình với các loại sonar âm thanh khác.

Một lớp của "mặt nạ" âm thanh.

Công trình được thực hiện bởi nhóm nghiên cứu đến từ ĐH Illinois (Mỹ), do giáo sư Nicholas Fang là trưởng nhóm.

Loại "mặt nạ" âm thanh này được làm bằng siêu vật liệu nhân tạo, bao gồm một hình trụ hai chiều với 16 vòng tròn đồng tâm có các mạch âm thanh để dẫn hướng sóng âm. Mỗi vòng tròn như vậy lại có một chỉ số khúc xạ âm thanh khác nhau, có nghĩa là sóng âm thanh sẽ thay đổi tốc độ và tần số từ các vòng ngoài vào đến bên trong.

Nói một cách đơn giản, mặt nạ âm thanh sẽ làm thay đổi tần số âm thanh của sóng âm tác động vào nó. Khi các loại tín hiệu sonar tiếp xúc với mặt nạ âm thanh này, chúng sẽ không xác định được một tần số âm thanh cụ thể nào dội lại, do đó vật thể được bọc loại mặt nạ này sẽ trở nên vô hình, còn các thiết bị dò tìm tàu ngầm trở nên bị "mù".
Giáo sư Fang giải thích thêm: “Về cơ bản, những gì bạn nhìn thấy là một mảng các lỗ hỗng khác nhau được kết nối bởi các kênh khác nhau. Sóng âm thanh sẽ được truyền đi trong các kênh này, các lỗ hổng được thiết kế để làm chậm tốc độ di chuyển của sóng âm. Khi đi vào bên trong các vòng tròn, sóng âm thanh sẽ đạt tốc độ nhanh hơn, tuy nhiên sự tăng tốc độ này lại triệt tiêu bớt một phần năng lượng của sóng âm, làm cho chúng yếu đi. Các cấu trúc mạch âm thanh sẽ bẻ cong tần số sóng âm và giữ chúng chạy lòng vòng bên trong mặt nạ âm thanh này đến khi chúng bị triệt tiêu hết năng lượng”.

Mặt nạ âm thanh mới này vừa có khả năng che chắn âm thanh từ bên trong phát ra, vừa ngăn cản các loại sonar âm thanh khác tiếp xúc với vật thể được vật liệu này bao bọc. Kết quả các cuộc thửu nghiệm cho thấy, các máy dò âm thanh hoàn toàn vô dụng.

Khám phá này mở ra khả năng tàng hình cho các tàu ngầm trong tương lai, các tàu ngầm sẽ trở nên nguy hiểm hơn. Vấn đề đang được các nhà khoa học quan tâm là giá thành và khả năng sản xuất đại trà của loại mặt nạ âm thanh mới này như thế nào.

(defence update)

Thứ Sáu, 21 tháng 1, 2011

>> Trung Quốc hoàn tất phục hồi tàu sân bay Varyag



Trung Quốc hầu như đã hoàn thành việc phục hồi tàu sân bay cũ của Liên Xô Varyag mà họ mua từ Ukraine năm 1998.


Tàu này sẽ được dùng để huấn luyện và làm mẫu cho tàu sân bay nội địa tương lai của Trung Quốc, AFP dẫn nguồn Tổng biên tập tạp chí Kanwa Defence Review Andrei Chang.

Varyag được khởi đóng tại Nhà máy đóng tàu Biển Đen ở Nikolayev (Ukraine) vào đầu thập niên 1980.

Từ tháng 1.1992, do thiếu tiền, việc đóng tàu bị đình chỉ, năm 1994, Nga từ chối hẳn việc tham gia đóng hoàn thiện tàu này.

Năm 2000, tuần dương hạm chở máy bay Varyag (khối lượng công việc đã thực hiện đạt 76%) đã được một công ty Trung Quốc có trụ sở ở Macao mua lại của Ukraine với giá 20 triệu USD để cải tạo thành sòng bạc nổi.

Theo các chuyên gia, khi mua tàu, Trung Quốc đã nhận được toàn bộ hồ sơ thiết kế, kỹ thuật của tàu này.

Từ năm 2002, Varyag được neo tại xưởng đóng tàu ở Đại Liên. Về mặt chính thức, Trung Quốc chưa bao giờ nói họ đang sửa chữa tàu này. Nhưng theo đánh giá của ông Chang, hiện tại phần bên trong của tàu đã được phục hồi 100%. Quá trình cải tạo bao gồm lắp đặt các nồi hơi, các hệ thống năng lượng và điện tử, khôi phục các phòng ở và các động cơ. Thân và boong tàu cũng được sửa chữa.

Ông Chang cho biết, việc khôi phục Varyag tiến hành với tốc độ rất nhanh. Hiện tại chỉ còn việc hoàn tất lắp đặt radar.

Trung Quốc hiện đang tiến hành thử nghiệm các tiêm kích trên hạm dự kiến bố trí trên tàu Varyag. Ông Chang nhận định, tàu sân bay này có thể ra khơi trong thời gian sắp tới.

Việc Trung Quốc phô trương sức mạnh quân sự gia tăng khiến thế giới ngày càng lo ngại. Ngày 11.1.2011, mẫu chế thử máy bay chiến đấu tàng hình thế hệ 5 J-20 của Trung Quốc đã thực hiện chuyến bay đầu tiên.

Theo Chủ tịch Hội đồng tham mưu trưởng Liên quân Mỹ, Đô đốc M. Mullen, “Trung Quốc đang đầu tư vào các công nghệ có hàm lượng khoa học hiện đại, nhiều công nghệ trong số đó có thể tập trung chỉ để đối phó với Mỹ”.

>> Mỹ ngỏ ý mời Việt Nam tham gia tập trận CARAT


Việt Nam muốn tham gia cuộc diễn tập CARAT của Mỹ hay không là tùy thuộc vào nhu cầu của mình, đô đốc Patrick M. Walsh cho biết.

Binh sĩ nhiều quốc gia Đông Nam Á đã tham gia các cuộc tập trận CARAT.

Ông Walsh đang trong chuyến thăm Đông Nam Á. Trước khi đến Malaysia, ông Walsh đã thăm Singapore và Indonesia.

CARAT là cuộc diễn tập thường niên được Mỹ tổ chức, với sự tham gia của các quốc gia Malaysia, Philippines, Indonesia, Thái Lan, Singapore, Brunei, Campuchia và Bangladesh. Đây là hoạt động quân sự nằm trong chiến lược của Mỹ ở châu Á - Thái Bình Dương.

Để bảo vệ ưu thế và khả năng cơ động của quân đội Mỹ trong khu vực, lãnh đạo quân sự nước này kêu gọi và ủng hộ các nước trong khu vực ASEAN tham gia các cuộc tập trận.

(Theo Xinhua news)

>> Ấn Độ phát triển tên lửa đánh chặn ngoài không gian



DRDO (1) đang nghiên cứu cải tiến để cho ra đời một hệ thống tên lửa BMD (2) có khả năng đánh chặn ngoài không gian.



Đây là một nỗ lực lớn của Ấn Độ nhằm tăng cường khả năng bảo vệ đất nước trước mối đe dọa tên lửa đạn đạo của đối phương.

Vào những năm 1990, Trung Quốc đã có những bước đột phá thành công trong phát triển các tên lửa đạn đạo, đặc biệt là ICBM. Ấn Độ cảm thấy sự cần thiết phải có một hệ thống phòng thủ tên lửa đủ mạnh.

Ấn Độ đã ngỏ ý mua hệ thống đánh chặn tên lửa Arrow-II của Israel, nhưng thương vụ này đã bị Mỹ ngăn cản. Vì vậy, Ấn Độ buộc phải đầu tư phát triển hệ thống đánh chặn tên lửa cho riêng mình.

Công việc phát triển hệ thống đánh chặn tên lửa BMD chịu nhiều thất bại nghiêm trọng với tên lửa Prithvi-I và Agni, tỷ lệ thành công đạt được chỉ có 50%.

DRDO đã hợp tác với Israel để cải tiến và nâng cao hiệu suất cho các tên lửa. Phát triển biến thể tên lửa Prithvi-II, hay còn gọi là PAD, phát triển một tên lửa đánh chặn AAD hoàn toàn mới, cho phép tác chiến ở độ cao dưới 30km.

Hệ thống triển khai bao gồm nhiều xe phóng, radar, trung tâm kiểm soát bắn LCC (Launch Control Center), trung tâm chỉ huy MCC (Missile Control Center), tất cả được kết nối với nhau qua mạng lưới thông tin an toàn.

Radar trang bị cho hệ thống BMD của Ấn Độ dựa trên radar dùng cho hệ thống Arrow-II của Israel, có tầm phát hiện mục tiêu ở cự ly đến 800km, có khả năng theo dõi các vật thể nhỏ như một quả bóng cricket. DRDO đang cải tiến để nâng tầm phát hiện của radar lên 1.500km vào năm 2011.

BMD của Ấn Độ sử dụng tên lửa nhiên liệu rắn hai tầng Prithvi-II có khả năng đánh chặn ở độ cao từ 30-80km. Cơ quan này hy vọng sẽ cải tiến và nâng độ cao của tên lửa lên 80-150km trong tương lai.

Hệ thống được thử nghiệm lần đầu tiên vào tháng 11/2006, tên lửa thử nghiệm Prithvi-II đã đánh chặn thành công một mục tiêu giả định ở độ cao 40km, đưa Ấn Độ gia nhập đội ngũ các quốc gia phát triển và xây dựng thành công hệ thống phòng thủ tên lửa cùng với Nga, Mỹ và Israel.

Hệ thống đang được thử nghiệm và phát triển, nếu thành công sẽ mang lại một khả năng hoàn toàn mới cho hệ thống phòng thủ tên lửa của Ấn Độ. DRDO cho biết, cơ quan đang tiến hành các thử nghiệm để đánh giá hệ thống. Dự kiến BMD của Ấn Độ sẵn sàng hoạt động vào năm 2015.
(1) Cơ quan nghiên cứu và phát triển quốc phòng Ấn Độ.
(2) BMD - Ballistic Missile Defence: Sự phòng chống tên lửa đường đạn (đạn đạo).


>> Ấn Độ sẽ có 2 biên đội tàu sân bay vào năm 2015



Dù chậm chuyển giao, nhưng tàu sân bay Đô đốc Gorshkov và tàu sân bay nội địa Ấn Độ sẽ sớm hình thành 2 biên đội tàu sân bay của Ấn Độ.

Tàu sân bay INS Viraat.


Tàu sân bay Đô đốc Gorshkov (tải trọng 44.570 tấn) đang được tân trang ở Nga, còn tàu sân bay nội địa (IAC) (tải trọng 40.000 tấn) tại Nhà máy đóng tàu Cochin.

Ngày 19/1, Chuẩn Đô đốc Anil Chawla, Trợ lý Tham mưu trưởng hải quân phụ trách hợp tác nước ngoài và tình báo Ấn Độ, phát biểu: “Chúng tôi chắc chắn sẽ tiến hành triển khai biên chế hoạt động 2 biên đội tàu sân bay vào giữa thập niên này”.

Hiện nay, mọi nỗ lực đều tập trung cho việc đóng tàu sân bay Đô đốc Gorshkov, được đặt tên Ấn Độ là INS Vikramaditya, sẽ nhận vào đầu năm 2013. Trong khi đó, tàu sân bay thứ hai là IAC được hy vọng sẽ hạ thủy vào cuối năm 2011.

Tàu sân bay INS Viraat. Hải quân Ấn Độ đang biên chế tàu sân bay INS Viraat (tải trọng 28.000 tấn). Nếu có sự chậm trễ trong dự án IAC (dự kiến sẽ chuyển giao trước năm 2015), tàu sân bay INS Viraat sẽ tiếp tục hoạt động để thay thế.

Tàu sân bay INS Viraat vẫn có khả năng chiến đấu rất cao trong nhiều năm tới, vì gần đây đã được tân trang hiện đại hóa thêm với các trang bị vũ khí và hệ thống cảm biến mới. Trong buổi lễ phục vụ 50 năm của tàu, đại diện Bộ Tư lệnh Hải quân Ấn Độ, Chuẩn Đô đốc Chawla cho biết, có thể kéo dài thời gian hoạt động của INS Viraat thêm 10 năm nữa.

Sức mạnh cho các tàu sân bay

Trong lễ diễu hành Ngày Cộng hòa Ấn Độ (26/1/2010), Hải quân Ấn Độ đã có kế hoạch thu hẹp mô hình biên chế của tàu sân bay INS Viraat và cho biết máy bay tiêm kích hải quân MiG-29K mua của Nga sẽ là lực lượng chính nổi bật được biên chế trên tàu. Hải quân Ấn Độ còn có kế hoạch giảm số máy bay phản lực Sea Harrier trên tàu sân bay INS Viraat, hiện còn 11 chiếc.

Với các tàu sân bay mới, Ấn Độ có kế hoạch biên chế 45 máy bay tiêm kích MiG-29K (mua của Nga với giá 2 tỷ USD).

Ngoài ra, một biên đội tàu sân bay bao gồm các tàu khu trục, tàu hộ vệ tên lửa, tàu ngầm và nhiều loại máy bay khác nhau bố trí bao quanh tàu sân bay, nên sẽ không có bất cứ lực lượng tác chiến nào mạnh hơn các biên đội tàu bay (CBG). Chẳng hạn như Mỹ biên chế sở hữu đến 11 biên đội tàu sân bay để triển khai trên toàn cầu, khiến quân đội nước này có khả năng tấn công hầu hết các khu vực trên thế giới.

>> Singapore tăng cường 6 trực thăng chống ngầm



Ngày 18/1, Hải quân Singapore biên chế 6 máy bay trực thăng hải quân S-70B Sikorsky Seahawk, tăng cường khả năng tác chiến đối hạm và chống ngầm.

Trực thăng S-70B khai hỏa.

Máy bay trực thăng S-70B Sikorsky Seahawk có khả năng phát hiện tàu ngầm và sẽ tăng cường khả năng tác chiến đối hạm và chống ngầm cho các khinh hạm tàng hình của Hải quân Singapore. Số máy bay này sẽ thuộc biên chế của Phi đội số 123, một đơn vị có truyền thống lịch sử yểm trợ không quân cho quân đội.

Tiến sĩ Ng Eng Hen, Thứ trưởng Bộ Quốc phòng Singapore, cho biết, phi đội số 123 là một “phi đội tình báo” kết hợp với nhiều lực lượng khác nhau trong quân đội, như kết hợp với các máy bay trực thăng tấn công hạng nhẹ được biên chế vào năm 1992 để tăng cường hỏa lực cho quân đội.

“Lễ biên chế các trực thăng hải quân S-70B Seahawk hôm nay là nhằm giúp thêm cho Phi đội số 123 tăng cường phối hợp tác chiến giữa lực không quân và hải quân”, ông Ng Eng Hen cho biết.

Máy bay trực thăng S-70B Sikorsky Seahawk có thể triển khai cách xa các khinh hạm 400 hải lý khi hoạt động trên biển.

Với một thiết bị định vị dưới nước dùng sóng âm thanh, trực thăng S-70B Sikorsky Seahawk có thể phát hiện tàu ngầm và tấn công tiêu diệt chúng bằng ngư lôi trước khi tàu ngầm đối phương gây nguy hiểm cho tàu chiến của Singapore. Hệ thống radar của tàu chiến chỉ có thể phát hiện đối phương trong phạm vi 10 hải lý. Chính điều này đã biến các trực thăng S-70B Sikorsky Seahawk trở thành “lực lượng mở đường”.

>> Iran bắn tên lửa phòng không ở khu vực nhạy cảm



Ngày 19/1, Iran đã phóng thử thành công tên lửa đất - đối - không ở gần cơ sở hạt nhân Khondab, hãng thông tân chính thức IRNA của Iran đưa tin.



Nhằm tăng cường khả năng phòng thủ và bảo vệ những khu vực nhạy cảm của đất nước, Iran đã phóng thử thành công tên lửa tầm trung được nâng cấp Hag, hãng thông tấn IRNA dẫn lời một chỉ huy quân sự Iran cho biết.

Tên lửa đã được phóng thử ở gần cơ sở hạt nhân Khondab và đã hạ được mục tiêu giả định một cách chính xác, nguồn tin dẫn lời Đại tá Far Mahini, Chỉ huy trưởng căn cứ phòng không Khatamolanbia, cho biết.

Iran đã xây dựng nhà máy hạt nhân nước nặng tại Khondab, gần thành phố miền Trung Arak.

Hệ thống tên lửa đất - đối - không Hag đã được các chuyên gia thuộc Căn cứ Phòng không Khatamolanbia nâng cấp và đã được phóng thử nhằm đánh giá hiệu quả của hệ thống và để nâng cao kiến thức, kỹ năng kỹ thuật và vận hành của nhân viên, chỉ huy Far Mahini phát biểu cho biết.

Đồng thời, ông Far Mahini cho biết thêm, Iran sẽ thường xuyên tiến hành các vụ phóng thử như vậy trên toàn quốc để luôn sẵn sàng chiến đấu,

(Xinhua news)

Thứ Năm, 20 tháng 1, 2011

>> Tàu ngầm Lada: Niềm hy vọng bất thành



Tiếc thay, tàu ngầm mới Lada của Nga không phải là tàu ngầm điện-diesel thế hệ 4.

Tàu ngầm St. Petersburg lớp Projekt 677 Lada

Ngày 22.4.2010, tại St. Petersburg, các thành viên ủy ban nhà nước cuối cùng đã ký biên bản tiếp nhận từ công ty OAO “Admiralteiskye verfi” chiếc tàu ngầm điện-diesel đầu tiên thuộc lớp Projekt 677 Lada có tên St. Petersburg. Sự kiện này được Hải quân Nga - bên đặt hàng và “Admiralteiskye verfi” - bên thực hiện chờ đợi suốt 12 năm 4 tháng qua. Đó là quãng thời gian trôi qua kể từ khi khởi đóng tàu ngầm này vào tháng 12.1997.

Tàu ngầm điện-diesel Projekt 677 Lada do Viện Thiết kế kỹ thuật hải quân Trung ương (TsKB MT Rubin) thiết kế dưới sự lãnh đạo của tổng công trình sư Yuri Kormilitsin. Theo các quan chức, tàu ngầm này thuộc về thế hệ 4, song thực tế có phải thế không?

Cũng có cái để tự hào

Dĩ nhiên, tàu ngầm mới có những điểm hoàn toàn khác biệt với các tàu ngầm trước đó. Trước hết là trình độ tự động hóa cao các quá trình điều khiển tập trung hóa tất cả các hệ thống và vũ khí của tàu từ các bàn điều khiển tại sở chỉ huy chính.

Hệ thống tên lửa, ngư lôi có uy lực mạnh hơn. Việc này do các viện thiết kế, liên hiệp khoa học-sản xuất, viện nghiên cứu, trong đó có TsKB MT Rubin, NPO Avrora, FGUP TsNII Elektropribor, OKB Novator và NPO Agat. Thành quả lao động chung của họ là sự ra đời của hệ thống tên lửa chống hạm Club-S. Đây là hệ thống tên lửa tích hợp, độc đáo, không có loại tương tự trên thế giới.

Các nhà khoa học, công trình sư, chuyên gia đóng tàu thực chất đã thực hiện một cú đột phá về các thông số kỹ thuật-kinh tế và công nghệ đóng tàu ngầm lớp Lada. Trong quá trình thiết kế-thử nghiệm đã đề xuất hàng chục giải pháp mới. Toàn bộ vũ khí, các hệ thống và vật liệu đều là những thành tựu mới nhất của khoa học và kỹ thuật.

Trên tàu ngầm này có hơn 170 thiết bị và hệ thống trước đó chưa từng được sản xuất ở Nga. Tàu có hệ thống đạo hàng mới với trọng lượng chỉ 50 kg. Trước đó thì chỉ riêng một cái la bàn con quay đã nặng từng đó. Lần đầu tiên, trong thiết kế tàu, người ta đã sử dụng các công nghệ trước đó chỉ sử dụng trong ngành hàng không vũ trụ.

Ví dụ, hệ thống thủy âm được chế tạo dựa trên cơ sở linh kiện tối tân với phần mềm toán học mới nhất. Trong phần mũi bố trí anten định vị tiếng ồn cực nhạy. Tàu được lắp kính tiềm vọng đa năng vạn năng hoàn toàn mới. Các cơ cấu nâng cột tàu được làm kiểu ống lồng. Tất cả chúng, trừ cái dành cho chỉ huy, đều không đi qua vỏ chính của tàu. Tàu cũng được trang bị hệ thống mới thu tín hiệu vô tuyến điện từ trên bờ khi tàu lặn.



“Tử huyệt” của tất cả các tàu ngầm Nga, ngoại trừ tàu ngầm diesel Projekt 636 Kilo và tàu ngầm nguyên tử Projekt 971, là độ ồn cao khi lặn. Trong suốt 18 năm (1968-1986), UBTW ĐCS Liên Xô và Hội đồng Bộ trưởng Liên Xô đã ra 4(!) nghị quyết về vấn đề này. Cứ 6 năm một lần, người ta lại giao nhiệm vụ giảm độ ồn đi 2-3 lần. 3 nghị quyết của cơ quan lãnh đạo đảng và nhà nước đã được hoàn thành.

Còn các yêu cầu trong văn kiện thứ tư thì vẫn bị treo đấy do dự án nghiên cứu không được cấp kinh phí. Cần nhấn mạnh rằng, trên các tàu ngầm nguyên tử Projekt 971А chẳng hạn, người ta đã giảm được mức ồn khi lặn đi 30dB, tức là giảm 30 lần về mức áp lực âm, 1000 lần(!) về công suất âm bức xạ.

Độ ồn của tàu St. Petersburg sẽ tiếp cận mức âm nền sóng biển. Còn về tính bí mật, nó vượt tất cả các tàu ngầm Liên Xô/Nga từng đóng, kể cả các tàu ngầm diesel Projekt 877 mà phương Tây gọi là “cái lỗ đen” - những tàu ngầm này phát ra tiếng ồn cực nhỏ khi chạy ngầm.

GS, TS KHKT Ernst Myshinsky, Trưởng Phòng âm học tàu thủy và công nghiệp cho biết, để làm được việc đó, Viện Nghiên cứu Trung ương mang tên viện sĩ A.N. Krylov đã chế tạo ra các lớp phủ cao su đặc biệt dày chỉ 40 mm hấp thụ tiếng ồn đến cả dải tần số thấp. Chúng mỏng hơn 2 lần so với những lớp phủ trước đó Nga đã sử dụng. Lớp phủ mới gồm có 7-8 lớp cao su đục lỗ, có biên dạng khác nhau khác nhau. Ý tưởng thật đơn giản: càng nhiều khoang không khí thì nó càng hấp thụ hiệu quả tiếng ồn ở các tần số và độ sâu khác nhau. Do đó, việc Phó Tổng giám đốc thứ nhất tập đoàn quốc doanh Rostechnologyy Aleksei Allioshin nói rằng, Lada là thiết kế tiên tiến chói sáng nhất có áp dụng hơn 120 công nghệ mới về cơ bản là chính xác. Nhưng chỉ đúng một phần nếu xét đến việc Lada bắt đầu được Viện Rubin thiết kế vào năm 1989. Có những cái 20 năm trước có thể là mới, hôm nay đã coi như của thế kỷ đã qua. Hơn nữa, không phải tất cả các ý tưởng của các công trình sư đều hiện thực hóa được thành thiết kế thực.

So với thiên hạ thì sao?

Dù sao chăng nữa, Lada cũng đã phá nhiều kỷ lục thế giới, trong đó có kỷ lục về thời gian đóng, dài chưa từng có đối với một tàu ngầm có lượng giãn nước 1.765 tấn.




Để so sánh, ta cần biết rằng, tàu ngầm điện-diesel đầu tiên của lớp Type 212A có số hiệu U-31 được khởi đóng ở xưởng đóng tàu Howaldtswerke Deutsche Werft AG (HDW) tại Kiel 1 năm sau tàu St. Petersburg (năm 1998), nhưng 6 năm sau (ngày 29.7.2004) đã được bàn giao cho Hải quân Đức. Lượng giãn nước khi nổi (bình thường) của tàu ngầm này gần như giống tàu ngầm Nga là 1.700 tấn.

Trong khi hãng Admiralteiskye verfi hì hụi đóng 1 tàu ngầm St. Petersburg thì lực lượng tàu ngầm Đức nhận được của HDW 4 tàu ngầm liền: U-31, U-32, U-33 và U-34.

Cũng không thể không lưu ý đến nhiều tính năng của 2 loại tàu ngầm Nga và Đức này. Tàu ngầm Nga có độ lặn sâu tối đa 300 m, tàu ngầm Đức - 400 m. Tàu ngầm Nga có thủy thủ đoàn 35 người, tàu ngầm Đức 27, tức là Nga đã bù đắp sự thiếu hoàn thiện kỹ thuật bằng cách tăng số người trên tàu lên 8 người.

Về vũ khí trang bị, St. Petersburg nếu đúng theo các nguồn tin chính thức thì cũng thua kém tàu ngầm Đức. Tàu ngầm Nga được trang bị 6 cơ cấu phóng lôi, tàu ngầm Đức - 8.

Hệ thống động lực của tàu ngầm Đức sử dụng các pin nhiên liệu mà người ta còn gọi là “acquy hydro”. Đó là hệ thống động lực không cần không khí của công ty Siemens. Năng lượng đi ra từ 11 ngăn nhiên liệu oxy-hydro công suất 120 kW mỗi ngăn và đi qua các màng trao đổi proton đi đến động cơ chính. Các “acquy hydro” cho phép tăng khả năng hoạt động độc lập của tàu ngầm lên mấy lần do với các tàu ngầm điện-diesel dùng acquy thông thường.

Nga có cái gì?

Từ 30 năm trước, Viện TsKB Lazurit, NPO Kvant và Kryogenmash đã bắt tay vào nghiên cứu chế tạo cho tàu ngầm các hệ thống động lực với các máy phát điện-hóa (EKhG).

Tàu ngầm S-273 Projekt 613 được cải tạo theo thiết kế Projekt 613E Katran. Nếu như các tàu ngầm thông thường chạy ở tốc độ 2 hải lý/h không có nạp điện thêm cho acquy có thể lặn không quá 4 ngày đêm thì khi sử dụng EkhG, thời gian lặn tăng lên đến 1 tháng.
Hướng nghiên cứu thứ hai của các công trình sư Nga là chế tạo các động cơ diesel làm việc theo chu trình kín.

Projekt 615 với 1 động cơ duy nhất được chế tạo thực tế từ giữa thế kỷ trước đã trở thành tàu ngầm độc đáo duy nhất trên toàn thế giới.

Từ năm 1978, cơ quan đứng đầu về phát triển các hệ thống động lực với EKhG là Viện thiết kế đặc biệt chế tạo nồi hơi TsKBK. Họ vận dụng kinh nghiệm của Tổ hợp Điện-hóa Ural và Liên hiệp NPO Energya trong chế tạo EKhG cho các khí cụ bay vũ trụ. Thế là xuất hiện động cơ tàu ngầm Kristall-20 sử dụng oxy và hydro. Hydro ở dạng hỗn hợp - trong hợp chất giữa các kim loại.

Người ta phỏng đoán rằng, tàu ngầm Lada sẽ được trang bị động cơ không cần không khí dựa trên EKhG. Tuy vậy, trên tàu ngầm St. Petersburg không có động cơ này. Điều đó có nghĩa là: Nước Nga đã không thể lần đầu tiên chế tạo tàu ngầm thế hệ mới.

Hãy chờ xem




Điều đó tiềm ẩn những hậu quả tiêu cực đối với cả Hải quân Nga, lẫn với hoạt động hợp tác kỹ thuật quân sự với các nước khác.

Thất bại với việc chế tạo tàu ngầm thế hệ 4 sẽ làm lung layy dữ dội vị thế của Nga trên thị trường đóng tàu ngầm thế giới. Những khách hàng thường xuyên của Nga là Trung Quốc và Ấn Độ hiện đã có khả năng tự lực đóng các tàu ngầm thế hệ 3. Venezuela đã có ý định mua tàu ngầm Lada của Nga. Nhưng thay vì Lada, chúng ta đã chào bán một tàu ngầm hoàn toàn khác là Projekt 636 thế hệ 3, vì thế mà Caracas đã lịch sự cảm ơn và không mở hầu bao.

Trong khi chúng ta không thể giải quyết vấn đề chế tạo tàu ngầm điện-diesel thế hệ 4, Thụy Điển, Nhật Bản và các nước khác đã bắt đầu nghiên cứu chế tạo tàu ngầm thế hệ 5.

Bên cạnh đó, đối với Nga thì việc đáp ứng nhu cầu tàu ngầm diesel của hạm đội tàu ngầm Nga là quan trọng hơn. Chúng chỉ còn lại dăm ba chiếc. Tại biển Barents may ra có thể có 4 tàu ngầm điện-diesel có thể đồng thời ra khơi, ở biển Baltic có 2 tàu, biển Đen có 1 tàu, ở Viễn Đông có 5 tàu.

Tất cả có thể thấy qua các con số so sánh. Năm 2003, khi còn chưa hình thành lực lượng tàu ngầm, trong biên chế các hạm đội có 21 tàu ngầm điện-diesel, trong đó có 19 tàu Projekt 877 và 2 tàu Projekt 641B. Trong số đó, nằm trong biên chế lực lượng sẵn sàng thường xuyên chỉ có 9 tàu. Nhưng đa số là có những hạn chế khác nhau trong khai thác. Trong 7 năm qua, Nga đã không đóng tàu ngầm mới, trong khi nhiều tàu cũ đã buộc phải loại bỏ.

Vào đầu thế kỷ, toàn bộ hạm đội tàu ngầm Nga chỉ bằng 15% quân số chiến đấu của lực lượng tàu ngầm của Hải quân Liên Xô. Trong thập kỷ đầu tiên của thế kỷ XXI, chỉ số này còn giảm hơn nữa. Bởi vậy, hiện nay Nga cần phải trang bị cho chính hạm đội của mình chứ không phải Ấn Độ và Trung Quốc. Và Chính phủ Nga đã có những kế hoạch đó.


Phát biểu tại lễ khởi đóng tàu ngầm Projekt 667 Kronshtadt vào năm 2006, Tổng giám đốc hãng GUP Admiralteiskye Verfi Vladimir Aleksandrov đã nói: “Hạm đội yêu cầu đóng thật nhanh 2 lữ đoàn, mỗi lữ 6 tàu ngầm”


Aleksandrov giải thích là các tàu ngầm đó thường phải đóng trong 28-32 tháng, tùy thuộc mức độ kinh phí được cấp. Nhiều tháng và năm dài hơn thời hạn đó đã trôi qua mà trong các hạm đội vẫn không có các tàu ngầm mới.

Hơn nữa, bản thân con số 12 tàu ngầm điện-diesel cũng khiến người ta nghi ngờ. Bởi vì, những tính toán sử dụng tàu ngầm trong chiến đấu cho ta cơ cấu biên chế lực lượng và phương tiện khác. Từ kinh nghiệm nhiều năm khai thác tàu ngầm tuần dương nguyên tử trang bị tên lửa chiến lược, được biết, để bảo đảm tính bền vững chiến đấu của chúng, mỗi tàu cần có 3 tàu ngầm nguyên tử đa năng. Mà để yểm trợ cho 3 tàu ngầm nguyên tử đa năng sẽ cần 3 tàu ngầm điện-diesel. Trong thực tế, tiêu chuẩn đó từ lâu đã không giữ được. Còn tương lai sẽ thế nào?

Hải quân Nga đến năm 2015 lẽ ra phải nhận được 40 tàu ngầm điện-diesel thế hệ 4. Tuy nhiên, sau “thiên hùng ca” kéo dài và không thật thành công như thế với việc chế tạo tàu ngầm St. Petersburg, chương trình này có lẽ sẽ bị xem xét lại.

Người ta dự định đóng loạt 8 tàu Projekt 677. Hiện nay đang nằm trên đà tàu ở mức độ sẵn sàng khác nhau có 2 tàu ngầm Kronshtadt và Sevastopol. Lúc này, khi mà việc hợp tác sản xuất đã được thiết lập và công nghệ đóng tàu đã được kiểm nghiệm, có thể hy vọng hạm đội Nga sẽ bắt đầu nhận được hằng năm ít ra 2 tàu ngầm chiến đấu. Thôi thì hãy chờ xem...

>> Điểm lại thành tựu CNQP Indonesia



Indonesia không chỉ có quân đội mạnh ở Đông Nam Á mà còn là nước đi đầu trong lĩnh vực chế tạo vũ khí nội địa.

Indonesia là quốc gia quần đảo lớn nhất thế giới, nằm ở 2 bờ Bắc – Nam của một đoạn xích đạo, với 17.508 đảo. Trong đó 6.000 đảo không có người ở, diện tích 1.904.569 km2, dân số hơn 250 triệu người, đứng thứ 4 thế giới sau Trung Quốc, Ấn Độ, Mỹ.

Để bảo vệ đất nước và người dân, Indonesia phải có một quân đội tương xứng.

Hiện tại, lực lượng quân thường trực của Indonesia có hơn 580.000 người, gồm chủ lực 300.000 người (lục quân đông nhất, hơn 230.000 người, kế tiếp là hải quân 45.000 người, không quân 24.000 người) và 280.000 quân địa phương. Trang bị lực lượng vũ trang nước này gồm hơn 900 xe tăng, thiết giáp, hơn 200 pháo, 835 dàn rocket, 900 cối, hơn 400 tên lửa chống tăng, gần 500 máy bay các loại với nòng cốt là 72 máy bay chiến đấu; gần 200 tàu, trong đó có tới 80 tàu chiến đấu.

Để có một đội quân với trang bị như vậy, nhiệm vụ lại rất nặng nề trong bảo vệ biên giới, vùng trời, vùng biển, an ninh nội địa lẫn ứng phó kịp thời với những thảm họa thiên nhiên khôn lường (ít nhất 150 núi lửa đang hoạt động, cơn sóng thần năm 2004 tàn phá kinh khủng và cuốn đi hàng vạn nhân mạng, cháy rừng là nỗi lo thường xuyên trên một đất nước đa dạng sinh học thứ 2 trên thế giới), chức năng của ngành công nghiệp quốc phòng Indonesia rất đa dạng.


Xe thiết giáp chở quân APS-3 do tập đoàn PT Pindad thiết kế chế tạo.

Cuối năm 1945, Quân đội An ninh nhân dân (tên gọi quân đội Indonesia lúc đó) có 27.300 súng trường, 600 súng máy, 700 cối, 56 pháo, 30 súng phun lửa, 43 triệu viên đạn nhưng không đủ trang bị, phải thêm các “vũ khí lạnh”: giáo, mác, thậm chí cả gậy gộc.

Cùng với đà phát triển kinh tế, lãnh đạo Indonesia chủ trương trang bị cho quân đội từ 2 nguồn: mua sắm có chọn lọc trang bị tiên tiến, phù hợp từ bên ngoài và tự chế tạo trong nước dựa trên nguồn nhân tài, vật lực của mình. Trong sự chỉ đạo chung, chiến lược phát triển ngành công nghiệp quốc phòng Indonesia được hoạch định khá sớm, chú ý đến khả năng “lưỡng dụng” (cho thời chiến và thời bình, cho quân sự và dân sự, kết hợp kinh tế - quốc phòng…).

Qua mấy chục năm phát triển, nay nhìn lại, thấy từng bước đi của ngành công nghiệp quốc phòng Indonesia là đúng hướng, thiết thực, hiệu quả. Kết quả, Indonesia đã chế tạo được tàu chiến loại nhỏ có tốc độ nhanh trang bị tương đối hiện đại, tuần tra ven biển bảo vệ nhiều đảo và các tuyến giao thông gần; Lắp ráp được các loại máy bay theo thiết kế nhập khẩu; Từng bước chế tạo nhiều chi tiết, phụ tùng máy bay, chọn ngành hàng không làm mũi nhọn.

Nước này còn có các cơ sở chuyên sản xuất máy bay vận tải quân sự và máy bay lên thẳng đa năng, không chỉ đáp ứng nhu cầu trong nước mà còn xuất khẩu ra nước ngoài; Chế tạo được máy bay lên thẳng đỗ trên tàu phục vụ hải quân đánh bộ. Hàng chục nhà máy đóng tàu, sửa chữa tàu đang hoạt động ngày đêm phụ vụ quân đội và đất nước.


Súng tiểu liên SS2-V1 do PT Pindad phát triển.

Indonesia là đất nước giàu tài nguyên, khoáng sản, ngay từ những bước đi ban đầu, đã thể chế hóa trong các luật, pháp lệnh, nghị định liên quan đến công nghiệp quốc phòng. Từ đó, có cơ cấu tổ chức và những con người đủ khả năng, quyền hạn để triển khai các kế hoạch. Hội đồng Công nghiệp quốc phòng cấp Nhà nước do đích thân tổng thống Indonesia đứng đầu và gồm đủ thành phần: công nghiệp, giao thông, thông tin, ngoại giao, kế hoạch, tài chính, quốc phòng…

Các kế hoạch của ngành công nghiệp quốc phòng luôn có sự tham gia của nhiều tập đoàn, tổng công ty của các ngành như: hàng không, khai khoáng, luyện kim, cơ khí, thuốc nổ, điện tử, viễn thông, đóng tàu… Trong đó, hoạt động R&D (nghiên cứu và phát triển) luôn có sự kết hợp chặt chẽ giữa các cơ quan nhà nước, các trường viện và các cơ sở khoa học của các tập đoàn, tổng công ty.

Không chỉ phát huy nguồn nhân lực và tài nguyên trong nước, quốc phòng Indonesia còn kết hợp với chất xám, kinh nghiệm quản lý của các nước có nền công nghiệp quốc phòng tiên tiến từ Mỹ sang Âu, Á qua nhiều hình thức đa dạng: mua toàn bộ, chuyển giao công nghệ, liên doanh sản xuất…

Vì vậy, công nghiệp quốc phòng Indonesia đã đáp ứng phần lớn nhu cầu trang bị vũ khí của các binh chủng trong lục quân, một phần của hải quân và không quân.

Chiến hạm KRI AJAK 635.01 do Indonesia tự chế tạo.

Có thể kể ra sự tham gia của một số tập đoàn chủ yếu: Tập đoàn PT Boma Bisma, chuyên về luyện kim và cơ khí, sản xuất máy chính xác và các vũ khí bộ binh hạng nặng;

Tập đoàn PT Dahana chuyên sản xuất thuốc nổ cho các loại vũ khí, đạn dược dùng cho cả 3 quân chủng và dân sự, đã hoạt động hơn 40 năm;

Tập đoàn Pindad (ra đời từ 1808) sản xuất vũ khí cho bộ binh và trang bị trên các xe bọc thép chở quân. Cũng phải nhớ rằng, nhờ công nghệ luyện kim, Indonesia phát triển trong những năm gần đây, tập đoàn này đưa vào biên chế của quân đội một số xe bọc thép chở quân tương đối hiện đại;

Tập đoàn PAL Indonesia (đến nay đã có lịch sử 111 năm) chuyên sản xuất tàu và thiết bị hải quân, xưởng đóng tàu lớn nhất nằm ở thành phố càng Surabaya xây dựng, đóng tàu tuần tiễu tốc độ nhanh và tàu chở dầu;

Tập đoàn hàng không vũ trụ IPTN ra đời khoảng hơn 30 năm nay, lắp ráp máy bay huấn luyện, máy bay chiến đấu, nâng cấp máy bay vận tải cỡ lớn, sản xuất các chi tiết, phụ tùng máy bay;

Tập đoàn PT Centronix chuyên về điện tử, viễn thông. Cùng chức năng có các tập đoàn PTINTI, LEN LIPI…;

Tập đoàn Barahat Indonesia sản xuất các thiết bị kỹ thuật hạng nặng, máy lớn, các máy phục vụ xây dựng công trình cảng, sân bay.

Máy bay tuần thám biển CN-235 do tập đoàn hàng không IPTN và CASA Tây Ban Nha hợp tác nghiên cứu thiết kế.

Cũng cần phải nhấn mạnh rằng nhiều tập đoàn trên tuy phát triển mạnh mẽ chỉ trong giai đoạn gần đây nhưng sự phôi thai đã có từ rất lâu, do người Indonesia ý thức được hiện trạng của quốc gia – hải đảo và thiên nhiên rất đa dạng.

Lấy ví dụ điển hình là tập đoàn hàng không vũ trụ IPTN (Industri Pesawat Terbang Nurtanio) chính thức thành lập từ năm 1976, 34 năm trước bởi tiến sĩ BJ Hbibie (sau này thành Bộ trưởng công nghệ, rồi tổng thống) có một quá trình thai nghén từ rất nhiều năm trước mà có thể tổng kết thành các yếu tố: có mơ ước, có kiến thức, có đội ngũ, có nguồn vật chất và tình thế cho phép.

Ý định sơ khai xuất hiện từ 1936, nhưng phải trải qua vài thế hệ mới thực hiện được ước mơ (từ 1936 đến 1976 là 40 năm). Qua 34 năm, kể từ 1976 đến nay, IPTN đã có khả năng trong chuyển giao công nghệ mới và có ý nghĩa nhất, đương nhiên từ các nước tiên tiến. IPTN, đặc biệt, đã làm chủ được việc thiết kế máy bay, phát triển và chế tạo máy bay cỡ vừa và cỡ nhỏ cho cộng đồng khu vực.

>> Các khái niệm về vũ khí vũ trụ của Mỹ



(- Sina news)Trong những năm qua, Mỹ không ngừng nghiên cứu phát triển các loại vũ khí mới. Đặc biệt, vũ khí vũ trụ ngày càng được coi trọng hơn.
Theo tờ báo khoa học New Scientist, ngoài việc Mỹ đã đạt được một bước đột phá lớn trong việc phát triển vũ khí Laser, với công suất 100kW, hoạt động trong 6 giờ. Mới đây Quân đội Mỹ lại bắn thử thành công siêu pháo điện từ.

Thế nhưng, các chương trình đáng để quan tâm thực sự là các loại vũ khí vũ trụ, bao gồm 2 phần: căn cứ và tải trọng. Tải trọng lại được phân thành tải trọng có thể di chuyển và tải trọng có thể điều khiển.

Dưới đây là một số khái niệm về vũ khí không gian đang được Mỹ hình thành:

Căn cứ quân sự trên không gian

Máy bay vận tải không gian là loại máy bay cơ động, có thể hoạt động lâu dài trên quy đạo, được sử dụng như một nơi cung cấp vũ khí, cũng có thể làm trạm trinh sát, triển khai, sửa chữa hoặc thu hồi các vệ tinh nhỏ và thực hiện nhiều nhiệm vụ khác.


Mô hình căn cứ vũ khí vũ trụ của Mỹ.

Máy bay chiến đấu không gian là loại máy bay có thể tấn công mục tiêu bị che chắn hoặc ẩn nấp dưới mặt đất từ trên vũ trụ. Nó có thể mang bom thông minh loại nhỏ dùng để phá huỷ các cơ sở mặt đất, mang vũ khí trang bị đầu dò phạm vi lớn. Ngoài ra, có thể được dùng để thu thập thông tin tình báo.

Máy bay cơ động không gian (còn gọi là máy bay ném bom không gian) có thể thả/thu bom, được dùng để tấn công các mục tiêu mặt đất, vệ tinh và các trạm vũ trụ….

Máy bay vũ trụ (còn gọi là máy bay vượt tầng khí quyển) có thể đi về liên tục giữa tầng khí quyển và mặt đất, có thể được dùng để vận chuyển vệ tinh, cũng có thể dùng làm trạm cung cấp các vũ khí, hệ thống trinh sát, giám sát và các nhiệm vụ cảnh báo sớm… Trong chiến tranh, nó còn có thể được sử dụng như một sở chỉ huy dự bị.

Robot không gian: là một hệ thống thông minh trong không gian, có khả năng di chuyển, và có thể dùng cánh tay cơ khí để tác động nhiều đối tượng, nó có thể thay thế các tấm pin hoặc các bộ phận khác của mục tiêu, cũng có thể sử dụng để thực hiện các nhiệm vụ khác.

Vũ khí cơ động không gian

Sỏi thông minh: là loại vũ khí thông minh trong vũ trụ, có kích thước nhỏ có thể di chuyển, có thể được dùng để phát hiện, theo dõi và đánh chặn tên lửa đạn đạo.

Tên lửa đánh chặn không gian là một tên lửa đạn đạo có thể tiêu diệt mục tiêu bằng phương pháp tác động với tốc độ cao, nó cũng có thể được dùng làm vũ khí phá huỷ vệ tinh một cách nhanh chóng và chính xác.


Máy bay mang vũ khí không gian.


Bom quỹ đạo điện từ: Dựa vào những nghiên cứu vũ khí điện từ hiện nay, Mỹ dự kiến sẽ đẩy tốc độ bay của đạn pháo và triển khai 100 khẩu pháo trên quỹ đạo cao 2.000 km, nó được sử dụng để đánh chặn các tên lửa đạn đạo xuyên lục địa trong giai đoạn đang bay lên.

Mìn không gian là một dạng vũ khí phong toả quỹ đạo, thường được triển khai trên các quỹ đạo bay của vũ khí đối phương trong chiến tranh không gian.

Tên lửa của "thượng đế" là loại vũ khí không gian được triển khai trên quỹ đạo thấp, sau khi nhận chỉ thị nó sẽ nhanh chóng bay vào tầng khí quyển, nó được sử dụng để phá huỷ các công trình lớn trên mặt đất và các mục tiêu ẩn nấp sâu hàng trăm mét dưới đất.

Vệ tinh kí sinh là một loại vệ tinh siêu nhỏ có khả năng di động, nó có thể bám vào các vệ tinh khác; sau khi nhận được chỉ thị nó sẽ can thiệp, phá hỏng hoặc phá huỷ vệ tinh đó.

Vũ khí định hướng vũ trụ

Vũ khí laser vũ trụ: Mục tiêu cuối cùng của kế hoạch này là triển khai từ 20-40 vệ tinh mang vũ khí laser trong quỹ đạo cao 1.300km, có phạm vi tác chiến hiệu quả từ 4.000 - 5.000km, hình thành hệ thống vũ khí không gian bao phủ cả thế giới.


Vũ khí có khả năng di chuyển trong không gian.

"Kính ma" không gian là một loại vũ khí không gian có tính phản chiếu, loại vũ khí đặc chế trên các tàu vũ trụ có thể phản chiếu tia laser, các tia laser đó sẽ làm hỏng mục tiêu hoặc vô hiệu chúng.

Bom tia gamma: Là loại bom dùng chùm tia để sát thương mục tiêu, nó dùng các nguyên tố phóng xạ nên có thể phát ra một số lượng lớn chùm tia gamma trong thời gian rất ngắn. Sức mạnh của nó thật khủng khiếp, năng lượng của nó thoát ra đạt mức giữa vũ khí thông thường và vũ khí hạt nhân.

>> Việt Nam nhân tố quan trọng ở Châu Á



Việt Nam đã dùng nhiều nỗ lực của mình không chỉ để đẩy mạnh quan hệ với Hoa Kỳ và các nước châu Á, mà còn để bảo vệ lãnh thổ quyền lợi của mình trước Trung Quốc ?



Với Hoa Kỳ

Chỉ cần nhìn lại những bước đi ngoại giao năm 2010 có thể thấy Việt Nam đã đi xa hơn trong những chiến lược ngăn chặn Trung Quốc, hoặc ít nhất cũng là một phản ứng đối với Bắc Kinh về các tranh chấp lãnh thổ đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa.

Các bằng chứng rõ nhất trong năm 2010 cho thấy quan hệ Hoa Kỳ - Việt Nam nồng ấm hơn bao giờ hết. Bằng hai lần thăm Việt Nam của Ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton tham dự diễn đàn khu vực ASEAN và hội nghị thượng đỉnh ASEAN. Trong thời gian đó bà đã có những tuyên bố tái khẳng định tầm quan trọng của mối quan hệ hai nước. Nhưng bà cũng "không quên" nói về việc Việt Nam ngăn chặn Facaebook và các quyền tự do dân chủ...

Trong khi đó Bộ trưởng Bộ quốc phòng Mỹ, Robert Gates cũng đã có chuyến thăm Việt Nam vào tháng Mười và có những hoạt động gây kinh ngạc trong quan hệ hai nước kể từ thời chiến tranh. Quân đội hai nước đã hoạt động hoàng loạt các hoạt động chung cùng với tàu sân bay USS John McCain. Những động thái này tiếp sau động thái chuyến thăm hữu nghị của tàu USS Lassen do Lê Bá Hùng làm thuyền trưởng, người đã chạy khỏi Việt Nam lúc lên năm.

Mặc dù sự nẩy nở quan hệ với Hoa Kỳ đã gây nên những sự chú ý, nhưng Việt Nam cũng theo đuổi một chính sách lâu dài với các quốc gia khác trong khu vực để cảnh giác với Trung Quốc.

Với Nga

Trước khi Liên Xô sụp đổ, hàng nghìn sinh viên Việt Nam đã được đào tạo tại Liên Xô và để hôm nay họ là những nhà khoa học, chính sách ... những người nắm các vị trí quan trọng trong chính phủ Việt Nam. Nhưng rất ít những người may mắn được ở lại làm công nhân và hiện nay vẫn còn nhiều người lao động bất hợp pháp tại Nga và các nước thuộc Liên Xô cũ như Ukraine. Có người còn cho rằng những vấn đề hiện nay của Việt Nam như Vinashin hay EVN là xuất phát từ những người được đào tạo tại Liên Xô. "Mặc dù hệ thống xã hội chủ nghĩa đã thay đồi ... Tôi cảm thấy như vậy, nhưng tình cảm không thay đổi", ông Nguyễn Thanh Giang một du học sinh Liên Xô.

Nga và Việt Nam đã lặp lại nhiều điệp khúc và được coi là khá trễ. Ví dụ như chuyến thăm Việt Nam của Tổng thống Nga và tham dự hội nghị ASEAN năm ngoái và đã ký kết thỏa thuận xây dựng lò phản ứng hạt nhân đầu tiên của Việt Nam trị giá 5 tỷ USD.

Với Nga, thỏa thuận là sự khẳng định sức mạnh công nghệ và lời chào đối với khu vực sau khi Việt Nam ký với Nga 6 tàu ngầm lớp Kilo, một động thái mà nhiều người coi nó gắn với các tranh chấp Hoàng Sa và Trường Sa ở Biển Đông.

Gavin Greenwood một nhà phân tích cùng nhóm tư vấn an ninh là Allan và Associates tại HongKong cho biết: "Sự gia tăng chi tiêu quốc phòng của Việt Nam trước Đại hội Đảng, đặc biệt là cho các hệ thống vũ khí ... có vẻ như hướng vào việc chống lại sự gia tăng sức mạnh quốc phòng của Trung Quốc trong khu vực..."

Cũng có thể thấy, mặc dù quan hệ Việt - Nga đang khá ấm áp, nhưng sẽ không vang vọng mãi . Thương mại hai bên không phải là con số tự hào, Nga không đưa ra nhiều viện trợ cho Việt Nam, và phương Tây, Châu Âu, Nhật Bản và Hàn Quốc vẫn là sự lựa chọn ưa thích .

Trong khi đó không ngớt những tin đồn rằng Nga đã thuê lại được căn cứ Cam Ranh. Mặc dù truyền thông trong nước cho rằng nó được mở cửa cho hải quân các nước.

Ấn Độ

Ấn Độ và Việt Nam đã trở thành bạn bè khi Ấn Độ phản đối Mỹ xâm lược Việt Nam. Theo phân tích của Giáo sư Carlyle Thayer thuộc Học viện Quốc phòng Úc,"Có một không gian lịch sử kể từ thời Hồ Chí Minh và Nehru, mối quan hệ hoài cổ khi lãnh đạo Ấn Độ là những người quan trọng trong phong trào không liên kết."

Thayer và học giả Ấn Độ Ramesh Thakur đã có bài luận năm 1991, ngay trước khi Liên Xô sụp đổ về Việt - Xô, Liên Xô - Đông Dương, và quan hệ Ấn Độ - Việt Nam. Cần lưu ý rằng sau đó Việt Nam - Ấn Độ không chỉ là đối tác, quan hệ cân bằng với Trung Quốc mà hai nước còn là liên minh chặt chẽ với Moscow . Quả đúng như vậy, cả Ấn Độ và Việt Nam là một trong năm nước mua nhiều vũ khí của Nga nhất, với Ấn Độ mua và sản xuất vũ khí của Nga và nâng cấp máy bay MiG và tàu chiến giúp Việt Nam.

Từ những hành động giết hại hàng trăm dân thường Ấn Độ trongn năm ngoái của các phiến quân Maoist, dân quân du kích Việt Nam đã trở thành một hình mẫu cho Ấn Độ, từ đó quân đội Việt Nam và Ấn Độ đã đồng ý cùng nhau có các cuộc diễn tập chung. Trong tháng Mười tại Hà Nội, Bộ trưởng Quốc phòng Ấn Độ AK Anthony và tướng Phùng Quang Thanh đã ký kết một thỏa thuận mở rộng quan hệ quốc phòng, cùng kế hoạch Ấn Độ để giúp quân đội Việt Nam trong lĩnh vực CNTT và trong lĩnh vực Anh ngữ.

Nhật Bản

Quan hệ Việt Nam - Nhật Bản đã trở nên phức tạp hơn một chút . Nhật chiếm Đông Dương từ tay Pháp năm 1940, trong thời gian đó quân đội Nhật đã gây ra vụ chết đói khoảng 2 triệu người Việt Nam. Tuy nhiên như với nhiều kẻ thù cũ của Việt Nam, thời gian và chiến thắng đã chữa lành vết thương cũ.

Nhật Bản đại diện cho quốc gia tài trợ lớn nhất cho Việt Nam, các khoản ODA dành cho Việt Nam nhiều hơn bất kỳ quốc gia nào khác, hầu hết các nguồn vốn đó được sử dụng cho các dự án cơ sở hạ tầng như đường hầm, cầu, đường, cống và kênh rạch và một kế hoạch tàu điện ngầm. Trong hội nghị thượng đỉnh ASEAN năm ngoái, Thủ tướng Nhật Bản Naoto Kan đã nhắc lại cam kết viện trợ cho Việt Nam 79 tỷ yen cho 5 dự án quy mô lớn.

Cùng đó Nhật Bản cũng đã cam kết để cung cấp và chuyển giao công nghệ tàu hỏa siêu tốc cho Việt Nam, với trị giá nhiều tỷ USD, dự án điền rồ này của ông Nguyễn Tấn Dũng đã bị Quốc Hội chỉ trích gay gắt.

Gần đây, Nhật Bản cũng đã công bố sẽ xây tiếp hai nhà máy điện hạt nhân cho Việt Nam và cùng nhau khai thác đất hiếm ở miền Bắc Việt Nam, Nhật Bản hy vọng sẽ giảm bớt vòng vây của Trung Quốc về một mặt hàng thiết yếu cho việc phát triển ngành công nghiệp công nghệ cao.

Nam Triều Tiên

Kích thước và lợi ích kinh doanh của Hàn Quốc thấy rõ nhất trong hai thành phố lớn nhất của Việt Nam, trong đó có đầy đủ nhà hàng Hàn Quốc, quán bar, siêu thị và quán cà phê chơi game cao cấp...

Quan trọng hơn, Thủ tướng Dũng đã một thời gian dài hâm mộ chaebol (từ dùng để chỉ các tập đoàn kinh tế Hàn Quốc) và đã phỏng theo để hình thành các tập đoàn nhà nước như Vinashin ... tuy nhiên các tập đoàn không đáp ứng được sự kỳ vọng do các tập đoàn này đầu tư vào nhiều ngành nghệ cực kỳ không thích hợp với họ.

Việt Nam cũng trở thành một nước quan trọng trong "xuất khẩu cô dâu" sang Hàn Quốc, cả hợp pháp lẫn bất hợp pháp, lượng kiều hối thường được đưa lại các gia đình nghèo Việt Nam.

Cũng như những nước còn lại của Đông Nam Á, Hallyu (là quá trình chuyền bá các sản phẩm văn hóa của Hàn Quốc) cũng đang phổ biến tại Việt Nam, như chuyến lưu diễn của ca sỹ Rain đã thu hút một đám đông chưa từng có, các phim lãng mạn Hàn Quốc thu hút một lượng lớn khán giả Việt Nam trên các kênh truyền hình.

Theo ông Thayer ," từ năm 1992, Việt Nam đã hoan nghênh và khuyến khích các nhà đầu từ Hàn Quốc, Hàn Quốc cũng đã được chỉ định một đối tác chiến lược cùng với Nhật Bản-Hyundai tạo cốt lõi của ngành công nghiệp đóng tàu Việt Nam tại vịnh Vân Phong và có thể được dự kiến sẽ đóng một vai trò lớn hơn tại Việt Nam trong tương lai."

Thayer cho biết thêm, "Hàn Quốc xem Việt Nam như là một đồng minh trong việc cân bằng mối quan hệ với tất cả sức mạnh-Trung Quốc."

Với hàng xóm ẩn dật Bắc Triều Tiên của Nam Hàn ? theo các nhà phân tích thì có một số lợi ích chung giữa Bình Nhưỡng và Hà Nội.

Việt Nam nổi lên như một quốc gia cộng sản với nền kinh tế bùng nổ, điều đó cũng đã làm cho Bình Nhưỡng quan tâm đến Việt Nam, họ quan tâm đến mô hình cải cách của Việt Nam. Ngoài ra Triều Tiên cũng đã gửi các sinh viên đến các trường đại học Việt Nam để học tập.

Những gì ẩn sau những hoạt động ngoại giao của Việt Nam ? Với một hàng xóm mạnh mẽ và ngày càng quyết đoán ở phía Bắc Việt Nam, những hành động của Việt Nam không thể tránh mục đích nhắm vào Trung Quốc để hỗ trợ các tranhc hấp lãnh thổ. Nhưng bất chấp những quan ngại gần đây về cách quản lý kinh tế của chính phủ, vốn đầu tư của nước ngoài vẫn tiếp tục tăng lên và nổi lên như một quốc gia là một trung tâm sản xuất thay thế Trung Quốc.

Ngay cả với một con mắt thận trọng với Trung Quốc, có vẻ như Việt Nam cũng có đủ một vai trò khác, một vai trò quốc tế lớn hơn mà nhiều nước quan sát vẫn thèm muốn.

Copyright 2012 Tin Tức Quân Sự - Blog tin tức Quân Sự Việt Nam
 
Lên đầu trang
Xuống cuối trang